[Đồng Nhân Hokage] Lão Bản Nương! Thượng Ngưu Lưỡi
Chương 33: Học trò nhỏ & người thầy tốt…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tình hình sẽ không tốt cho lắm.
************************************
Cả đêm Temari lăn qua lộn lại, hoàn toàn không ngủ chút nào.
Vòng vo trước cửa phòng, cô cố ý đi gõ cửa phòng của Gaara nhưng không có người mở cửa. Mà ở trong phòng của Haruhisa, đèn vẫn còn sáng, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nói chuyện nho nhỏ.
Kìm nén tính khí lâu đến như vậy, vậy mà lại không thể nhìn thấy được chỗ tối nơi căn phòng ấy!
Nghe trộm gì đó, cô lại không dám…
Thật là…
Temari trở mình, người thân làm chị như cô đây thật buồn bực sao?
Ngày hôm sau, Temari thức dậy thật sớm.
Vào lúc đi đến phòng khách, Gaara cư nhiên lại có thể đã ngồi ở trên sofa.
Càng làm cho Temari không dám tin chính là Haruhisa – người luôn luôn ngủ nướng ở trên giường, giờ phút này lại đang đeo tạp dề ở trong phòng bếp loay hoay làm đồ ăn!
“Chị Temari, chị vào bàn ăn đi! Bữa sáng sắp được rồi!"
Haruhisa nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn thoáng qua, ý cười trong suốt nói.
Temari cảm thấy tóc của mình đều dựng thẳng đứng hết lên, nụ cười còn ngọt hơn cả mật này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lại nhìn Gaara liếc mắt một cái. Mặc dù vẫn là bộ mặt ‘thần kinh chết chóc’, nhưng so với ngày hôm qua hình như đã dịu đi được một chút?
Cho nên mới nói, dưới đáy lòng Temari không tiếng động hò hét ——
Đêm qua đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!!!
Cực kì hiếm thấy, vì sau khi ăn no xong ba người bọn họ mới bắt đầu đi đến sân huấn luyện.
Trên đường, Temari do dự một hồi, đối Gaara nói:
“Gaara…"
Biểu cảm trên sườn mặt của Gaara nhìn chị gái nhà mình:
“Chuyện gì?"
“Ách…" Temari tạm dừng một lát, cẩn thận tìm từ. “Maki nói hôm nay có nhiệm vụ mới cho chúng ta."
“Ừ, đã biết."
Tuy thái độ của Temari có chút kỳ quái nhưng Gaara vẫn gật đầu.
Temari nhìn Gaara một mặt lộ ra biểu cảm “Nhận nhiệm vụ mới, cũng không phải chưa từng làm qua", vội vàng bổ sung thêm:
“Ách, nhiệm vụ lần này, nó có chút không giống với thường ngày…"
…
Khi tâm tình của một người tốt lên, nhìn thấy cái gì cũng đều vô cùng thuận mắt, làm cái gì cũng phi thường thuận tay. Liền ngay cả thời gian, cũng nhanh chút so với bình thường.
Thật vất vả, nghỉ ngơi dựa vào quầy hàng. Haruhisa giơ mắt nhìn nhìn trên đồng hồ treo tường, đã 12 giờ.
Cô đem tấm bảng “Tạm dừng buôn bán" treo ở trên cửa sổ, xách lấy cơm trưa của ba chị em họ, đi ra khỏi cửa.
Haruhisa vừa đi, một bên nhịn không được nở cụ cười.
Xuyên qua đã lâu đến như vậy, quả nhiên đầu óc sẽ trở nên không được linh hoạt.
Cô nhớ tới sự tình vào đêm hôm qua, tự gõ đầu của bản thân.
***
Ngay từ đầu, quả thực cô đã bị một câu nói “Thích con gái, đó là cái gì" của Gaara làm cho choáng váng.
Ngừng suy nghĩ trong thời gian dài một lát, cô mới tìm kiếm tư duy của bản thân đã bị đánh bay.
Nhìn ‘gấu mèo nhỏ’ trước mắt một mặt thành tâm xin chỉ bảo, Haruhisa nhất thời hiểu rõ một việc.
Cô thẹn thùng, cô lo lắng, cô xấu hổ này nọ quả thật là do chính mình tự tìm tự chịu tội.
Cô như thế nào lại có thể sử dụng cách thức cư xử của người con trai bình thường để nói với Gaara?
Hóa ra, vào cái ngày đó, cái ‘con gấu mèo’ này hoàn toàn không hề biết cô đang làm cái gì.
Nhớ tới ngày đó, cô đã tiêu tốn hết bao nhiêu tâm tư mánh khóe của mình ra… Haruhisa che kín khuôn mặt mình lại, cô thật sự tự biến mình thành động vật trong đoàn xiếc thú…
“Haruhisa?"
Gaara nhìn Haruhisa đột nhiên bụm mặt ngã xuống dưới nền thảm, có chút khẩn trương.
“La La La." Haruhisa ngồi dậy. “Cậu chán ghét tớ sao?"
Nếu đã như thế này. Như vậy thì cô liền thừa dịp cơ hội này, trở thành chuyên gia tâm lý không chuyên!
Gaara lắc đầu.
“Như vậy, vào lúc ở bên cạnh tớ, cậu có cảm giác gì?"
Haruhisa lại hỏi.
‘Gấu mèo’ nghĩ nghĩ, thong thả trả lời: “Thật thoải mái, thật… an tâm."
Dường như lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ‘gấu mèo’ lập tức bổ sung. “Không muốn xa cách nhau."
Nghe được đáp án như thế, Haruhisa nhịn không được nhếch khóe miệng lên:
“Còn có người khác khiến cho cậu cảm nhận được loại cảm giác này không? Ách… Ngoại trừ Temari cùng Kankuro."
Mặc dù Gaara không rõ vì sao Haruhisa đột nhiên lại nhắc tới Temari cùng Kankuro, nhưng hắn thành thật lắc đầu.
Cho tới nay, người có thể làm cho hắn cảm nhận được sự bình yên, chỉ có duy nhất một mình Haruhisa.
Người hắn muốn luôn luôn ở bên cạnh bản thân mình, cũng chỉ có mình Haruhisa.
“Được rồi, tớ đã biết."
Giống như đã chiếm được một đáp án vừa lòng. Haruhisa nhìn thật lâu vào Gaara, trong mắt tràn đầy những gợn sóng kiều diễm.
***
Không phải Gaara không thích cô, mà là không biết cảm giác của bản thân đối với cô là loại cảm giác gì. Cảm giác đó chính là thích.
Haruhisa nhẹ nhàng bước chân lên.
Này, vẫn còn không đơn giản như vậy!
Như vậy, cô chỉ cần tiếp tục kế hoạch “Sắc | dụ", cho đến khi Gaara hiểu rõ thì được rồi.
Với hiện tại, cô cũng có đủ thời gian, cũng có đủ nhẫn nại.
Hắn không hiểu, cô sẽ dạy cho hắn.
Dạy cho hắn biết cái gì là thích. Sau đó, sẽ dạy cho hắn biết cái gì là yêu.
************************************
Lúc Haruhisa vừa mới đi đến sân huấn luyện Làng Cát, liền phát hoảng.
Sân huấn luyện luôn luôn trống rỗng, giờ phút này thế nhưng lại chật ních những đứa trẻ sáu bảy tuổi.
Bọn chúng ngay ngắn xếp thành đội hình, một mặt ngưỡng mộ nhìn ba chị em bọn họ.
Sửng sốt một hồi lâu. Haruhisa mới hiểu được, hóa ra tình tiết đã được tiến hành đến giai đoạn này rồi.
Cũng đúng, trước một đoạn thời gian, Kankuro cùng Gaara vừa lên chức thành Trung Nhẫn.
Gần đây phát sinh nhiều chuyện như vậy, cô vừa phải buôn bán vừa phải kinh doanh cửa hàng, còn phiền não về tình cảm của bản thân. Trách không được ngay cả chuyện này cũng không nhớ rõ.
Tình tiết a…
Haruhisa nhìn Gaara trên sân huấn luyện, cũng không biết đang nghĩ cái gì…
Trên sân huấn luyện.
Làm người đứng đầu, Temari không thể chối từ làm người trước tiên mở miệng:
“Thực tập chiến đấu, từ chỗ này bắt đầu lựa chọn cho bản thân thân mình một nhẫn cụ đi."
…
Sở hữu hết thảy, đều cùng tình tiết trong anime giống không sai chút nào. Haruhisa đứng ở góc, nhìn chăm chú vào sân huấn luyện.
Cô bé gầy yếu giơ tay đưa ra câu hỏi. Kết quả Gaara trả lời được hai chữ rồi dừng nói.
Gaara bị Temari âm thầm nhắc nhở yêu cầu cười một cái, kết quả người nào đó mặt vẫn như cũ không có biểu cảm.
Đống lớn đống lớn những đứa trẻ như đợt sóng chạy về hướng Temari cùng Kankuro. Mà ở trước mặt Gaara chỉ có một cô bé, cô bé lẻ loi đứng ở đằng kia.
“Chọn ta, thật sự không có vấn đề gì sao?"
Gaara trước sau như một bộ mặt lạnh như thiên vương. Cúi đầu nhìn cô bé duy nhất đứng ở trước mặt hắn.
Hắn nhịn không được nhíu mày. Đã sợ hắn, vì sao lại muốn chọn hắn?
Gaara nhìn cô bé không ngừng run bả vai, đáy lòng hiện ra một loại cảm giác kỳ quái.
Lại nói tiếp, Haruhisa hình như chưa từng sợ hắn. Cho dù ngay cả lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy cũng đều không sợ.
Như cảm ứng được điều gì, Gaara ngẩng đầu —— Quả nhiên, cách đó không xa, Haruhisa vung tay quơ qua quơ lại về phía hắn, chỉ chỉ hộp cơm trong tay.
“Tên." Gaara một lần nữa nhìn thoáng qua người trước mặt, mở miệng hỏi nói.
“… Em gọi Matsuri." Cô bé thoạt nhìn có chút hoảng hốt lo sợ, âm thanh thoáng run run.
“Matsuri, lựa chọn vũ khí của mình đi."
Tầm mắt Gaara xẹt qua trên bàn không còn nhiều vũ khí lắm, nhàn nhạt nói.
Cho dù như thế nào, đã chọn hắn làm thầy. Như vậy thì hắn dạy cô bé thật tốt.
…
Người kia, chính là Matsuri thôi.
Nhìn kĩ càng tay chân của Matsuri, cô bé đứng ở bên cạnh bàn do dự, Haruhisa nhíu mày——
Thật là, cơ thể nhỏ gầy cũng quá thái rồi đấy.
Vì thế, Haruhisa chính nghĩa đem hộp cơm của Gaara chia phân nửa cho cô bé vào giờ ăn trưa.
Đối mặt với việc Gaara kháng nghị không tiếng động. Haruhisa nhún vai, đáp lại nói:
“Cô bé là học trò của cậu."
Sau bữa cơm trưa, bản thân hẳn là nên lập tức trở về nhưng không biết ma xui quỷ kiến làm sao mà Haruhisa quyết định ở lại. Cô thu dọn xong hộp cơm, đứng ở một bên cách Gaara tương đối gần, tiếp tục quan sát.
Cô bé cầm đủ loại vũ khí linh tinh đánh nhau. Thân hình còn nhỏ cùng động tác ngốc nghếch chọc cho cô không ngừng hiện ra ý cười.
Matsuri còn chưa có lựa chọn được vũ khí.
Cô bé cầm thử ‘búa đinh’. Kết quả bản thân vấp ngã lên phía trước.
Gaara nhìn cô bé, lạnh lùng nói:
“Tuy rằng vũ khí này có thể chiếm trước được thời cơ, nhưng không thích hợp với em."
Cô bé có chút vô thố:
“Vậy,… Xin hãy giúp em lựa chọn vũ khí hợp với mình đi."
Jōhyō (Roi da)~
Haruhisa nhớ lại tình tiết.
Giờ phút này, Gaara hẳn là sẽ nói: “Jōhyō này vũ khí, blablabla…"
Quả nhiên, Gaara cầm lấy Jōhyō trên bàn, nói: " Jōhyō này vũ khí, ngay trước dây thừng có lưỡi dao sắc bén, cùng với công kích, blablabla…"
Haruhisa nghe Gaara nói ra những lời giống như trong tình tiết, nhịn không được “Xì" bật cười một tiếng.
Ước chừng là do không khống chế tốt được âm lượng, Gaara ngừng một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Haruhisa. Người sau lập tức nghiêm đứng vững, tỏ vẻ sẽ không lại quấy rầy hắn dạy học.
‘Gấu mèo tóc đỏ’ lại không nhìn cô, tiếp tục giải thích cách dùng vũ khí với cô bé.
Gaara rất ít khi nói nhiều đến như vậy.
Haruhisa nhìn ‘gấu mèo’ tận tâm tận lực, nhịn không được nhếch khóe miệng lên —— hắn nhất định sẽ là một người thầy tốt.
Nhìn Matsuri như cũ không hiểu ra sao. Gaara quyết định tự mình làm mẫu một chút.
Hắn bắt đầu lôi cổ khóa ở một đầu ra, cánh tay vút qua, Jōhyō giống như như có sinh mệnh vòng qua cánh tay của hắn chuyển vòng. Ngay sau đó, hắn lại hướng tới trước một bước, cánh tay nhẹ giật, xiềng xích trong tay giống như rắn linh hoạt chính xác bò lên cọc gỗ cao 5m.
Động tác của Gaara như mây bay, như nước chảy lưu loát sinh động, hành văn liền mạch lưu loát. Lộ ra một ‘khuôn mặt than’ không có biểu cảm gì, nhưng giờ phút này thoạt nhìn có vài phần “hương vị" lãnh tuấn (lạnh lẽo+tuấn tú). Hơn nữa còn có thân hình cao ngất của hắn, Haruhisa không tự chủ được nâng mặt lên, hình thức “gạo nấu thành cơm" tự động mở ra ——
Thấy chưa, ‘gấu mèo’ soái khí đẹp trai đến như vậy là của nhà cô đó!
Gaara một phen sạch sẽ lưu loát phát huy, hiển nhiên giao vũ khí này cho cái người không ngừng chớp mắt. Từng đợt dồn dập nhào tới, cô bé sợ ngây người, hoàn toàn quên mất ba mẹ đã từng nói qua nhiều lần với cô người trước mắt này là quái vật, từ trong đáy lòng kính nể Gaara.
Matsuri từ trong tay Gaara nhận lấy vũ khí, trong lòng không khỏi tự hào. Người này thầy của cô, mà cô lại là học trò duy nhất của Gaara-Sensei!
Haruhisa vốn đang rất cao hứng. Dù sao, cứ như vậy, thế hệ trẻ tuổi trong thôn sẽ dần dần đối với Gaara thay đổi. Đối với Gaara mà nói, đây là một chuyện tốt.
Hắn sẽ chậm rãi trưởng thành hơn. Thẳng cho đến khi chạm được nóc của bầu trời Làng Cát này.
Nhưng…
Haruhisa nhìn Matsuri luôn quan sát Gaara, một mặt của cô bé không hề có chút che giấu sùng bái, cùng với ánh mắt trong suốt. Cô không khỏi nhíu mày, trong lòng bốc lên một chuỗi bong bóng bọt khí.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ bao giờ cũng dự đoán được những điều chính xác.
Cho nên, vào giờ phút này, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện những chuông báo động nhỏ cảnh cáo cô. Nếu cứ để tình hình tiếp tục phát triển, như vậy sẽ không được tốt cho lắm…
Edit+Beta: Lã Thiên Di
—— trực giác của phụ nữ nói cho cô biết, nếu cứ tiếp tục như vậy thì tình hình sẽ không tốt cho lắm.
************************************
Cả đêm Temari lăn qua lộn lại, hoàn toàn không ngủ chút nào.
Vòng vo trước cửa phòng, cô cố ý đi gõ cửa phòng của Gaara nhưng không có người mở cửa. Mà ở trong phòng của Haruhisa, đèn vẫn còn sáng, thỉnh thoảng truyền ra tiếng nói chuyện nho nhỏ.
Kìm nén tính khí lâu đến như vậy, vậy mà lại không thể nhìn thấy được chỗ tối nơi căn phòng ấy!
Nghe trộm gì đó, cô lại không dám…
Thật là…
Temari trở mình, người thân làm chị như cô đây thật buồn bực sao?
Ngày hôm sau, Temari thức dậy thật sớm.
Vào lúc đi đến phòng khách, Gaara cư nhiên lại có thể đã ngồi ở trên sofa.
Càng làm cho Temari không dám tin chính là Haruhisa – người luôn luôn ngủ nướng ở trên giường, giờ phút này lại đang đeo tạp dề ở trong phòng bếp loay hoay làm đồ ăn!
“Chị Temari, chị vào bàn ăn đi! Bữa sáng sắp được rồi!"
Haruhisa nghe thấy động tĩnh, quay đầu nhìn thoáng qua, ý cười trong suốt nói.
Temari cảm thấy tóc của mình đều dựng thẳng đứng hết lên, nụ cười còn ngọt hơn cả mật này… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lại nhìn Gaara liếc mắt một cái. Mặc dù vẫn là bộ mặt ‘thần kinh chết chóc’, nhưng so với ngày hôm qua hình như đã dịu đi được một chút?
Cho nên mới nói, dưới đáy lòng Temari không tiếng động hò hét ——
Đêm qua đến cuối cùng đã xảy ra chuyện gì!!!
Cực kì hiếm thấy, vì sau khi ăn no xong ba người bọn họ mới bắt đầu đi đến sân huấn luyện.
Trên đường, Temari do dự một hồi, đối Gaara nói:
“Gaara…"
Biểu cảm trên sườn mặt của Gaara nhìn chị gái nhà mình:
“Chuyện gì?"
“Ách…" Temari tạm dừng một lát, cẩn thận tìm từ. “Maki nói hôm nay có nhiệm vụ mới cho chúng ta."
“Ừ, đã biết."
Tuy thái độ của Temari có chút kỳ quái nhưng Gaara vẫn gật đầu.
Temari nhìn Gaara một mặt lộ ra biểu cảm “Nhận nhiệm vụ mới, cũng không phải chưa từng làm qua", vội vàng bổ sung thêm:
“Ách, nhiệm vụ lần này, nó có chút không giống với thường ngày…"
…
Khi tâm tình của một người tốt lên, nhìn thấy cái gì cũng đều vô cùng thuận mắt, làm cái gì cũng phi thường thuận tay. Liền ngay cả thời gian, cũng nhanh chút so với bình thường.
Thật vất vả, nghỉ ngơi dựa vào quầy hàng. Haruhisa giơ mắt nhìn nhìn trên đồng hồ treo tường, đã 12 giờ.
Cô đem tấm bảng “Tạm dừng buôn bán" treo ở trên cửa sổ, xách lấy cơm trưa của ba chị em họ, đi ra khỏi cửa.
Haruhisa vừa đi, một bên nhịn không được nở cụ cười.
Xuyên qua đã lâu đến như vậy, quả nhiên đầu óc sẽ trở nên không được linh hoạt.
Cô nhớ tới sự tình vào đêm hôm qua, tự gõ đầu của bản thân.
***
Ngay từ đầu, quả thực cô đã bị một câu nói “Thích con gái, đó là cái gì" của Gaara làm cho choáng váng.
Ngừng suy nghĩ trong thời gian dài một lát, cô mới tìm kiếm tư duy của bản thân đã bị đánh bay.
Nhìn ‘gấu mèo nhỏ’ trước mắt một mặt thành tâm xin chỉ bảo, Haruhisa nhất thời hiểu rõ một việc.
Cô thẹn thùng, cô lo lắng, cô xấu hổ này nọ quả thật là do chính mình tự tìm tự chịu tội.
Cô như thế nào lại có thể sử dụng cách thức cư xử của người con trai bình thường để nói với Gaara?
Hóa ra, vào cái ngày đó, cái ‘con gấu mèo’ này hoàn toàn không hề biết cô đang làm cái gì.
Nhớ tới ngày đó, cô đã tiêu tốn hết bao nhiêu tâm tư mánh khóe của mình ra… Haruhisa che kín khuôn mặt mình lại, cô thật sự tự biến mình thành động vật trong đoàn xiếc thú…
“Haruhisa?"
Gaara nhìn Haruhisa đột nhiên bụm mặt ngã xuống dưới nền thảm, có chút khẩn trương.
“La La La." Haruhisa ngồi dậy. “Cậu chán ghét tớ sao?"
Nếu đã như thế này. Như vậy thì cô liền thừa dịp cơ hội này, trở thành chuyên gia tâm lý không chuyên!
Gaara lắc đầu.
“Như vậy, vào lúc ở bên cạnh tớ, cậu có cảm giác gì?"
Haruhisa lại hỏi.
‘Gấu mèo’ nghĩ nghĩ, thong thả trả lời: “Thật thoải mái, thật… an tâm."
Dường như lại đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, ‘gấu mèo’ lập tức bổ sung. “Không muốn xa cách nhau."
Nghe được đáp án như thế, Haruhisa nhịn không được nhếch khóe miệng lên:
“Còn có người khác khiến cho cậu cảm nhận được loại cảm giác này không? Ách… Ngoại trừ Temari cùng Kankuro."
Mặc dù Gaara không rõ vì sao Haruhisa đột nhiên lại nhắc tới Temari cùng Kankuro, nhưng hắn thành thật lắc đầu.
Cho tới nay, người có thể làm cho hắn cảm nhận được sự bình yên, chỉ có duy nhất một mình Haruhisa.
Người hắn muốn luôn luôn ở bên cạnh bản thân mình, cũng chỉ có mình Haruhisa.
“Được rồi, tớ đã biết."
Giống như đã chiếm được một đáp án vừa lòng. Haruhisa nhìn thật lâu vào Gaara, trong mắt tràn đầy những gợn sóng kiều diễm.
***
Không phải Gaara không thích cô, mà là không biết cảm giác của bản thân đối với cô là loại cảm giác gì. Cảm giác đó chính là thích.
Haruhisa nhẹ nhàng bước chân lên.
Này, vẫn còn không đơn giản như vậy!
Như vậy, cô chỉ cần tiếp tục kế hoạch “Sắc | dụ", cho đến khi Gaara hiểu rõ thì được rồi.
Với hiện tại, cô cũng có đủ thời gian, cũng có đủ nhẫn nại.
Hắn không hiểu, cô sẽ dạy cho hắn.
Dạy cho hắn biết cái gì là thích. Sau đó, sẽ dạy cho hắn biết cái gì là yêu.
************************************
Lúc Haruhisa vừa mới đi đến sân huấn luyện Làng Cát, liền phát hoảng.
Sân huấn luyện luôn luôn trống rỗng, giờ phút này thế nhưng lại chật ních những đứa trẻ sáu bảy tuổi.
Bọn chúng ngay ngắn xếp thành đội hình, một mặt ngưỡng mộ nhìn ba chị em bọn họ.
Sửng sốt một hồi lâu. Haruhisa mới hiểu được, hóa ra tình tiết đã được tiến hành đến giai đoạn này rồi.
Cũng đúng, trước một đoạn thời gian, Kankuro cùng Gaara vừa lên chức thành Trung Nhẫn.
Gần đây phát sinh nhiều chuyện như vậy, cô vừa phải buôn bán vừa phải kinh doanh cửa hàng, còn phiền não về tình cảm của bản thân. Trách không được ngay cả chuyện này cũng không nhớ rõ.
Tình tiết a…
Haruhisa nhìn Gaara trên sân huấn luyện, cũng không biết đang nghĩ cái gì…
Trên sân huấn luyện.
Làm người đứng đầu, Temari không thể chối từ làm người trước tiên mở miệng:
“Thực tập chiến đấu, từ chỗ này bắt đầu lựa chọn cho bản thân thân mình một nhẫn cụ đi."
…
Sở hữu hết thảy, đều cùng tình tiết trong anime giống không sai chút nào. Haruhisa đứng ở góc, nhìn chăm chú vào sân huấn luyện.
Cô bé gầy yếu giơ tay đưa ra câu hỏi. Kết quả Gaara trả lời được hai chữ rồi dừng nói.
Gaara bị Temari âm thầm nhắc nhở yêu cầu cười một cái, kết quả người nào đó mặt vẫn như cũ không có biểu cảm.
Đống lớn đống lớn những đứa trẻ như đợt sóng chạy về hướng Temari cùng Kankuro. Mà ở trước mặt Gaara chỉ có một cô bé, cô bé lẻ loi đứng ở đằng kia.
“Chọn ta, thật sự không có vấn đề gì sao?"
Gaara trước sau như một bộ mặt lạnh như thiên vương. Cúi đầu nhìn cô bé duy nhất đứng ở trước mặt hắn.
Hắn nhịn không được nhíu mày. Đã sợ hắn, vì sao lại muốn chọn hắn?
Gaara nhìn cô bé không ngừng run bả vai, đáy lòng hiện ra một loại cảm giác kỳ quái.
Lại nói tiếp, Haruhisa hình như chưa từng sợ hắn. Cho dù ngay cả lần đầu tiên gặp mặt, cô ấy cũng đều không sợ.
Như cảm ứng được điều gì, Gaara ngẩng đầu —— Quả nhiên, cách đó không xa, Haruhisa vung tay quơ qua quơ lại về phía hắn, chỉ chỉ hộp cơm trong tay.
“Tên." Gaara một lần nữa nhìn thoáng qua người trước mặt, mở miệng hỏi nói.
“… Em gọi Matsuri." Cô bé thoạt nhìn có chút hoảng hốt lo sợ, âm thanh thoáng run run.
“Matsuri, lựa chọn vũ khí của mình đi."
Tầm mắt Gaara xẹt qua trên bàn không còn nhiều vũ khí lắm, nhàn nhạt nói.
Cho dù như thế nào, đã chọn hắn làm thầy. Như vậy thì hắn dạy cô bé thật tốt.
…
Người kia, chính là Matsuri thôi.
Nhìn kĩ càng tay chân của Matsuri, cô bé đứng ở bên cạnh bàn do dự, Haruhisa nhíu mày——
Thật là, cơ thể nhỏ gầy cũng quá thái rồi đấy.
Vì thế, Haruhisa chính nghĩa đem hộp cơm của Gaara chia phân nửa cho cô bé vào giờ ăn trưa.
Đối mặt với việc Gaara kháng nghị không tiếng động. Haruhisa nhún vai, đáp lại nói:
“Cô bé là học trò của cậu."
Sau bữa cơm trưa, bản thân hẳn là nên lập tức trở về nhưng không biết ma xui quỷ kiến làm sao mà Haruhisa quyết định ở lại. Cô thu dọn xong hộp cơm, đứng ở một bên cách Gaara tương đối gần, tiếp tục quan sát.
Cô bé cầm đủ loại vũ khí linh tinh đánh nhau. Thân hình còn nhỏ cùng động tác ngốc nghếch chọc cho cô không ngừng hiện ra ý cười.
Matsuri còn chưa có lựa chọn được vũ khí.
Cô bé cầm thử ‘búa đinh’. Kết quả bản thân vấp ngã lên phía trước.
Gaara nhìn cô bé, lạnh lùng nói:
“Tuy rằng vũ khí này có thể chiếm trước được thời cơ, nhưng không thích hợp với em."
Cô bé có chút vô thố:
“Vậy,… Xin hãy giúp em lựa chọn vũ khí hợp với mình đi."
Jōhyō (Roi da)~
Haruhisa nhớ lại tình tiết.
Giờ phút này, Gaara hẳn là sẽ nói: “Jōhyō này vũ khí, blablabla…"
Quả nhiên, Gaara cầm lấy Jōhyō trên bàn, nói: " Jōhyō này vũ khí, ngay trước dây thừng có lưỡi dao sắc bén, cùng với công kích, blablabla…"
Haruhisa nghe Gaara nói ra những lời giống như trong tình tiết, nhịn không được “Xì" bật cười một tiếng.
Ước chừng là do không khống chế tốt được âm lượng, Gaara ngừng một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Haruhisa. Người sau lập tức nghiêm đứng vững, tỏ vẻ sẽ không lại quấy rầy hắn dạy học.
‘Gấu mèo tóc đỏ’ lại không nhìn cô, tiếp tục giải thích cách dùng vũ khí với cô bé.
Gaara rất ít khi nói nhiều đến như vậy.
Haruhisa nhìn ‘gấu mèo’ tận tâm tận lực, nhịn không được nhếch khóe miệng lên —— hắn nhất định sẽ là một người thầy tốt.
Nhìn Matsuri như cũ không hiểu ra sao. Gaara quyết định tự mình làm mẫu một chút.
Hắn bắt đầu lôi cổ khóa ở một đầu ra, cánh tay vút qua, Jōhyō giống như như có sinh mệnh vòng qua cánh tay của hắn chuyển vòng. Ngay sau đó, hắn lại hướng tới trước một bước, cánh tay nhẹ giật, xiềng xích trong tay giống như rắn linh hoạt chính xác bò lên cọc gỗ cao 5m.
Động tác của Gaara như mây bay, như nước chảy lưu loát sinh động, hành văn liền mạch lưu loát. Lộ ra một ‘khuôn mặt than’ không có biểu cảm gì, nhưng giờ phút này thoạt nhìn có vài phần “hương vị" lãnh tuấn (lạnh lẽo+tuấn tú). Hơn nữa còn có thân hình cao ngất của hắn, Haruhisa không tự chủ được nâng mặt lên, hình thức “gạo nấu thành cơm" tự động mở ra ——
Thấy chưa, ‘gấu mèo’ soái khí đẹp trai đến như vậy là của nhà cô đó!
Gaara một phen sạch sẽ lưu loát phát huy, hiển nhiên giao vũ khí này cho cái người không ngừng chớp mắt. Từng đợt dồn dập nhào tới, cô bé sợ ngây người, hoàn toàn quên mất ba mẹ đã từng nói qua nhiều lần với cô người trước mắt này là quái vật, từ trong đáy lòng kính nể Gaara.
Matsuri từ trong tay Gaara nhận lấy vũ khí, trong lòng không khỏi tự hào. Người này thầy của cô, mà cô lại là học trò duy nhất của Gaara-Sensei!
Haruhisa vốn đang rất cao hứng. Dù sao, cứ như vậy, thế hệ trẻ tuổi trong thôn sẽ dần dần đối với Gaara thay đổi. Đối với Gaara mà nói, đây là một chuyện tốt.
Hắn sẽ chậm rãi trưởng thành hơn. Thẳng cho đến khi chạm được nóc của bầu trời Làng Cát này.
Nhưng…
Haruhisa nhìn Matsuri luôn quan sát Gaara, một mặt của cô bé không hề có chút che giấu sùng bái, cùng với ánh mắt trong suốt. Cô không khỏi nhíu mày, trong lòng bốc lên một chuỗi bong bóng bọt khí.
Giác quan thứ sáu của phụ nữ bao giờ cũng dự đoán được những điều chính xác.
Cho nên, vào giờ phút này, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện những chuông báo động nhỏ cảnh cáo cô. Nếu cứ để tình hình tiếp tục phát triển, như vậy sẽ không được tốt cho lắm…
Tác giả :
Ngọc Án