[Đồng Nhân Fairy Tail] Xuyên Qua Tôi Là Sách Ma Pháp
Chương 34
Edit: Lã Thiên Di
“Cô, cô đang nói cái gì?"
Một âm thanh mang theo giọng điệu không dám tin truyền đến về phía Erza và bọn họ, đánh gãy không khí có vẻ kỳ quái của bọn họ trong lúc đó – nhất là một trong hai bạn trẻ Lạc Lan và Gray.
“Cô nói ai cùng…… Uru kết hợp lại thành một ……?"
Người đến là một người con trai với mái tóc màu bạc ngắn, cả người anh ta là một thân áo màu xanh đậm đã bị rách tơi tả. Nhìn qua giống như đã phải trải qua một cuộc chiến vô cùng đau khổ, anh ta phải dựa người vào tường tự mình dìu đi, trừng to hai mắt nhìn chằm chằm về phương hướng bên này.
Ôi mẹ ơi sao lại xuất hiện thêm một người nữa vậy!?
Lạc Lan bị người xa lạ đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ, lắp bắp phản bác: “Ai, ai cùng với sư phụ của cậu ta hợp thể chứ… Kết hợp lại thành một……. Cũng tại Erza hết! Cậu đừng nói bừa chứ……"
Erza nghiêm trang lên nói: “Sao thế, tớ có nói sai gì sao?"
Lạc Lan nghẹn sau một lúc lâu: “…… Mặc dù cũng không sai……" Nhưng cứ như vậy quang minh chính đại nói ra, thật sự không thành vấn đề gì sao! Rất dễ hấp dẫn người khác mò đến đây đó!
Khóe miệng Lạc Lan hơi run rẩy một tí, cảm thấy tình hình trước mắt đã không còn thích hợp nữa. Không phải chỉ từ mỗi mình Gray cô mới cảm giác được không khí có chút kỳ quái, ngay cả từ chỗ người con trai xa lạ vừa mới xuất hiện kia cũng đều khiến cô cảm thấy có chút không ổn.
Cô liếc nhìn Gray vẫn cúi đầu không nói ra lời nào, cùng với người con trai tóc bạc đang dựa vào tường để làm điểm tựa. Cô ở một bên vụng trộm nắm lấy tay Zeref, không dấu vết đem Zeref giấu vào phía sau lưng cô.
Người con trai quần áo rách tơi tả kia nhìn có chút cổ quái, với bộ dáng và vẻ mặt đầy âm trầm kia, nhìn thấy thật đáng sợ……
Còn Zeref nữa! Từ lúc mới bắt đầu anh ta vẫn đều lên cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì. Ngay thời khắc quan trọng tốt xấu gì cũng có chút tác dụng! Quay trở lại vấn đề chính, rốt cuộc khi nãy anh ta vì cái gì sẽ khóc thành ra như vậy chứ!!!
Cho nên vào giờ phút này – Cần phải dời đi lực chú ý của bọn họ!
Lạc Lan hạ quyết tâm, ngón tay giơ lên chỉ vào trong động: “Rốt cuộc mọi người có muốn đi giúp Natsu hay không vậy? Mặc dù người bắt tôi đến đây đã không thấy đâu, nhưng bên trong động còn có một người đàn ông đeo mặt nạ kỳ quái…" Cô nghe được bên trong truyền đến một tiếng kêu đau của Natsu: “Natsu giống như đang lâm vào cuộc chiến đầy gian khổ đấy?"
“Nói cũng phải!" Hình như lúc này Erza mới ý thức được chuyện đang xảy ra. Cô nắm hai tay lại đi về hướng kia: “Để tớ đi nhìn thử!" Lời cô vừa nói xong thì liền chạy ngay vào sâu trong động.
Lucy thấy thế, cười gượng gạo: “Tớ… Tớ cũng cùng đi với Erza đi giúp đỡ Natsu!" Nói xong Lucy liền quay đầu chạy theo Erza.
Đệt! Đồng chí Lucy này! Cô ấy lại có thể dám để cô ở lại một mình hy sinh, chiến đấu anh dũng như thế này đấy!
Này, cái này chẳng phải là muốn……
“Tôi, tôi sẽ không đi cùng đâu ha ha ha…… Gray, một lát nữa có gì anh hãy nói với Erza là tôi còn có việc cần phải làm, nên trở về Magnolia trước –" Mặc dù loại lý do này thật sự “kém chất lượng", nhưng ở trước tình huống hiện tại, đầu óc Lạc Lan có thể nhớ tới việc giải thích cũng là may lắm rồi. Cô nhanh chóng túm Zeref đi ra ngoài.
Ngay tại lúc cô đi ngang qua chổ của Gray, cổ tay Lạc Lan bị Gray chế trụ lại h: “… Ở lại chỗ này!"
“Ôi chao?"
“Tôi nói, ở lại chỗ này!" Gray nói, đem Lạc Lan lôi kéo trờ lại: “Trước khi mọi chuyện kết thúc thì trước hết ở lại chỗ này cho tôi!"
Mặt Lạc Lan liền đỏ lên hết — Bởi vì đã không được ngủ nên cô vẫn đang cố gắng kiềm chế lại tính tình, giờ đây đã bị một câu mệnh lệnh của Gray kích thích, làm cho phát nổ, cô dùng lực tránh thoát khỏi tay của Gray: “Anh cảm thấy là mình có đủ tư cách để ra lệnh cho tôi sao!? Đột nhiên ‘mạc danh kỳ diệu’ bị các người đưa tới nơi này, rốt cuộc các người có biết đã đưa đến bao nhiêu rắc rối cho tôi không!!!" Lạc Lan dừng lại hít một hơi thật sâu, lại nói tiếp: “Tôi phải trở về! Làm phiền mọi người không cần phải đem tôi tiến vào những chuyện ly kỳ nữa! Thứ lỗi vì không thể đi cùng!!!"
Nhưng Gray lại nắm lấy cổ tay Lạc Lan thêm một lần nữa, ánh mắt âm trầm: “Chuyện đã đến nước này mà cô còn muốn nói mình là người thường sao? Không chỉ riêng mỗi sự kiện Lullaby! Ngay cả Deliora cũng đều bị cô hấp thu — Thân thể của cô không hề bình thường! Cô tuyệt đối không có khả năng là người thường!" Âm thanh của anh ta trong phút chốc đột nhiên tăng âm lượng, giống như sét đánh ngang tai vậy: “Lạc Lan, thật ra cô chính là một pháp sư đúng không!?"
…… Hả?
Lạc Lan nhăn mi lại: “Thật đáng ghét! Thân phận của tôi, tôi rốt cuộc là cái gì không hề có quan hệ gì tới anh hết, đúng không? Buông tay!" Cô dùng lực vẫy tay Gray ra, nhưng không nghĩ rằng bị câu tiếp theo của đối phương làm cho hoảng sợ, dừng động tác một chút —
“… Nếu như cô thật sự là pháp sư thì hãy gia nhập với chúng tôi đi!"
Gia nhập…… Fairy Tail?
Này, người này đang nói cái gì vậy — Cô rõ ràng là… sách phép thuật của Pháp sư bóng tối đấy! Cùng với pháp sư ánh sáng, kẻ thù không đội trời chung với pháp sư bóng tối, gia nhập vào đó sao!!!
Những người ỡ trong hội phép thuật này rốt cuộc bị cái gì vậy? Một đám đều…… Chẳng lẽ nói trở thành bạn tốt thì chính là phải khiến cho cô gia nhập với bọn họ sao……. Đám người pháp sư này hình như đều điên hết rồi ấy nhở? Bọn họ hiện giờ đang suy nghĩ bậy bạ gì thế không biết!
Đừng có làm cho cô hỗn loạn như vậy chớ!
Ngay tại Lạc Lan lúc dùng hết sức lực, vắt hết óc ra để suy nghĩ tình huống hỗn loạn này, bỗng nhiên Zeref – người bị nắm lấy vẫn không có động tĩnh gì giờ đây bắt đầu động đậy — Anh vươn tay trái bắt lấy tay Gray đang nắm lấy cổ tay Lạc Lan, rồi rút tay phải bị Lạc Lan nắm lấy ra. Sau đó chế trụ lấy tay cô bị Gray nắm giữ, khẽ nhẹ nhưng kiên định, đem tay cô rút ra ngoài.
Zeref vòng ôm lấy, đưa cô vào trong lòng: “…… Cô ấy sẽ không gia nhập Fairy Tail."
Ể?
Zeref sao lại có thể……
Gray trừng mắt: “Anh là ai?"
Zeref trầm mặc nhìn lại.
Bởi vì động tác đột ngột của Zeref nên Lạc Lan còn phản ứng hơi chậm, bất quá bởi vì vấn đề vô cùng kích thích này nên Lạc Lan theo phản xạ, vòng ôm lấy thắt lưng của Zeref: “Anh ấy gọi Jackal, là bạn trai của tôi!"
Không khí đối chọi gay gắt ngay lập tức, hoàn toàn bị vấn đề này đánh vỡ, ngay cả người con trai tóc bạc đang bị “bỏ rơi" ở một bên, đều có chút ngây ngẩn, lặp lại thêm một lần nữa “…… Jack… al………"
Lạc Lan tức giận đến nỗi trên mặt đều đỏ ửng lên hết, cô vẫn tiếp tục duy trì không lùi bước: “Cười cái quái gì! Jackal, cái tên này không phải rất tuấn tú sao!!!" Tuy nói là đang phản bác, nhưng trong giọng nói căn bản không có chút lo lắng nào — Ngay cả Zeref đang ôm cô, bởi vì vậy mà phát ra một tiếng thở dài không thể nghe thấy.
“Theo những gì cô ấy nói, tôi mới là người có đủ tư cách để thay cô ấy quyết định tất cà mọi chuyện." Zeref dùng ôn hòa giọng điệu chậm rãi nói: “Cho dù như thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng sẽ không gia nhập hội của mấy người, các nguời hết hy vọng đi."
Tuyệt… vời…… Quá đẹp trai!!!
Gray cắn răng một cái: “Anh nói cái gì……! Anh biết rõ cơ thể của cô ấy –"
“Cơ thể của Lạc Lan đã có tôi chăm sóc, không cần các người phải lo lắng." Zeref đánh gãy lời Gray, ngữ điệu vẫn bằng phẳng như cũ: “Lạc Lan không phải pháp sư, tôi mới là pháp sư."
Lạc Lan cứng đờ lại rồi – Zeref, cái tên ngốc này! Cô đã tiêu tốn hết bao nhiêu tâm tư yểm trợ giúp anh ta, anh ta cứ như thế, khẽ nhẹ như mây bay đem chuyện mình là pháp sư vạch trần ra ngoài như vậy đấy!
Cô trừng mắt nhìn nửa ngày trời, cuối cùng vẫn phải quay đầu, thở dài — Chuyện đã tới nước nay cũng chỉ có thể tin tưởng Zeref, nếu anh ấy đã đem chuyện của mình nói ra, hẳn là có tính toán của riêng anh.
“…… Pháp sư?" Gray nhìn qua, nhưng cũng không thể nào tin tưởng được lời nói của Zeref: “Là thành viên của hiệp hội nào?"
Mặt Zeref không chút thay đổi nói: “Không liên gì tới cậu."
“Anh!"
Không khí tranh chấp, đấu đá lẫn nhau lại xuất hiện thêm một lần nữa, cũng giống như khi nãy, lại bị đánh gãy thêm một lần nữa — Cùng với tiếng đánh nhau ở sâu trong động, truyền đến tiếng vang “Đùng đùng đùng đùng" vô cùng lớn. Ngay cả vị trí trên đỉnh đầu của mấy người bọn họ, đều bắt đầu có những hòn đá từ nhỏ đến lớn lần lượt rơi xuống!
Di tích bị lắc lư, rung chuyển chỉ có thể chứng minh được một điều —
Nơi này muốn sụp đổ rồi!
“Cô, cô đang nói cái gì?"
Một âm thanh mang theo giọng điệu không dám tin truyền đến về phía Erza và bọn họ, đánh gãy không khí có vẻ kỳ quái của bọn họ trong lúc đó – nhất là một trong hai bạn trẻ Lạc Lan và Gray.
“Cô nói ai cùng…… Uru kết hợp lại thành một ……?"
Người đến là một người con trai với mái tóc màu bạc ngắn, cả người anh ta là một thân áo màu xanh đậm đã bị rách tơi tả. Nhìn qua giống như đã phải trải qua một cuộc chiến vô cùng đau khổ, anh ta phải dựa người vào tường tự mình dìu đi, trừng to hai mắt nhìn chằm chằm về phương hướng bên này.
Ôi mẹ ơi sao lại xuất hiện thêm một người nữa vậy!?
Lạc Lan bị người xa lạ đột nhiên xuất hiện làm cho hoảng sợ, lắp bắp phản bác: “Ai, ai cùng với sư phụ của cậu ta hợp thể chứ… Kết hợp lại thành một……. Cũng tại Erza hết! Cậu đừng nói bừa chứ……"
Erza nghiêm trang lên nói: “Sao thế, tớ có nói sai gì sao?"
Lạc Lan nghẹn sau một lúc lâu: “…… Mặc dù cũng không sai……" Nhưng cứ như vậy quang minh chính đại nói ra, thật sự không thành vấn đề gì sao! Rất dễ hấp dẫn người khác mò đến đây đó!
Khóe miệng Lạc Lan hơi run rẩy một tí, cảm thấy tình hình trước mắt đã không còn thích hợp nữa. Không phải chỉ từ mỗi mình Gray cô mới cảm giác được không khí có chút kỳ quái, ngay cả từ chỗ người con trai xa lạ vừa mới xuất hiện kia cũng đều khiến cô cảm thấy có chút không ổn.
Cô liếc nhìn Gray vẫn cúi đầu không nói ra lời nào, cùng với người con trai tóc bạc đang dựa vào tường để làm điểm tựa. Cô ở một bên vụng trộm nắm lấy tay Zeref, không dấu vết đem Zeref giấu vào phía sau lưng cô.
Người con trai quần áo rách tơi tả kia nhìn có chút cổ quái, với bộ dáng và vẻ mặt đầy âm trầm kia, nhìn thấy thật đáng sợ……
Còn Zeref nữa! Từ lúc mới bắt đầu anh ta vẫn đều lên cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì. Ngay thời khắc quan trọng tốt xấu gì cũng có chút tác dụng! Quay trở lại vấn đề chính, rốt cuộc khi nãy anh ta vì cái gì sẽ khóc thành ra như vậy chứ!!!
Cho nên vào giờ phút này – Cần phải dời đi lực chú ý của bọn họ!
Lạc Lan hạ quyết tâm, ngón tay giơ lên chỉ vào trong động: “Rốt cuộc mọi người có muốn đi giúp Natsu hay không vậy? Mặc dù người bắt tôi đến đây đã không thấy đâu, nhưng bên trong động còn có một người đàn ông đeo mặt nạ kỳ quái…" Cô nghe được bên trong truyền đến một tiếng kêu đau của Natsu: “Natsu giống như đang lâm vào cuộc chiến đầy gian khổ đấy?"
“Nói cũng phải!" Hình như lúc này Erza mới ý thức được chuyện đang xảy ra. Cô nắm hai tay lại đi về hướng kia: “Để tớ đi nhìn thử!" Lời cô vừa nói xong thì liền chạy ngay vào sâu trong động.
Lucy thấy thế, cười gượng gạo: “Tớ… Tớ cũng cùng đi với Erza đi giúp đỡ Natsu!" Nói xong Lucy liền quay đầu chạy theo Erza.
Đệt! Đồng chí Lucy này! Cô ấy lại có thể dám để cô ở lại một mình hy sinh, chiến đấu anh dũng như thế này đấy!
Này, cái này chẳng phải là muốn……
“Tôi, tôi sẽ không đi cùng đâu ha ha ha…… Gray, một lát nữa có gì anh hãy nói với Erza là tôi còn có việc cần phải làm, nên trở về Magnolia trước –" Mặc dù loại lý do này thật sự “kém chất lượng", nhưng ở trước tình huống hiện tại, đầu óc Lạc Lan có thể nhớ tới việc giải thích cũng là may lắm rồi. Cô nhanh chóng túm Zeref đi ra ngoài.
Ngay tại lúc cô đi ngang qua chổ của Gray, cổ tay Lạc Lan bị Gray chế trụ lại h: “… Ở lại chỗ này!"
“Ôi chao?"
“Tôi nói, ở lại chỗ này!" Gray nói, đem Lạc Lan lôi kéo trờ lại: “Trước khi mọi chuyện kết thúc thì trước hết ở lại chỗ này cho tôi!"
Mặt Lạc Lan liền đỏ lên hết — Bởi vì đã không được ngủ nên cô vẫn đang cố gắng kiềm chế lại tính tình, giờ đây đã bị một câu mệnh lệnh của Gray kích thích, làm cho phát nổ, cô dùng lực tránh thoát khỏi tay của Gray: “Anh cảm thấy là mình có đủ tư cách để ra lệnh cho tôi sao!? Đột nhiên ‘mạc danh kỳ diệu’ bị các người đưa tới nơi này, rốt cuộc các người có biết đã đưa đến bao nhiêu rắc rối cho tôi không!!!" Lạc Lan dừng lại hít một hơi thật sâu, lại nói tiếp: “Tôi phải trở về! Làm phiền mọi người không cần phải đem tôi tiến vào những chuyện ly kỳ nữa! Thứ lỗi vì không thể đi cùng!!!"
Nhưng Gray lại nắm lấy cổ tay Lạc Lan thêm một lần nữa, ánh mắt âm trầm: “Chuyện đã đến nước này mà cô còn muốn nói mình là người thường sao? Không chỉ riêng mỗi sự kiện Lullaby! Ngay cả Deliora cũng đều bị cô hấp thu — Thân thể của cô không hề bình thường! Cô tuyệt đối không có khả năng là người thường!" Âm thanh của anh ta trong phút chốc đột nhiên tăng âm lượng, giống như sét đánh ngang tai vậy: “Lạc Lan, thật ra cô chính là một pháp sư đúng không!?"
…… Hả?
Lạc Lan nhăn mi lại: “Thật đáng ghét! Thân phận của tôi, tôi rốt cuộc là cái gì không hề có quan hệ gì tới anh hết, đúng không? Buông tay!" Cô dùng lực vẫy tay Gray ra, nhưng không nghĩ rằng bị câu tiếp theo của đối phương làm cho hoảng sợ, dừng động tác một chút —
“… Nếu như cô thật sự là pháp sư thì hãy gia nhập với chúng tôi đi!"
Gia nhập…… Fairy Tail?
Này, người này đang nói cái gì vậy — Cô rõ ràng là… sách phép thuật của Pháp sư bóng tối đấy! Cùng với pháp sư ánh sáng, kẻ thù không đội trời chung với pháp sư bóng tối, gia nhập vào đó sao!!!
Những người ỡ trong hội phép thuật này rốt cuộc bị cái gì vậy? Một đám đều…… Chẳng lẽ nói trở thành bạn tốt thì chính là phải khiến cho cô gia nhập với bọn họ sao……. Đám người pháp sư này hình như đều điên hết rồi ấy nhở? Bọn họ hiện giờ đang suy nghĩ bậy bạ gì thế không biết!
Đừng có làm cho cô hỗn loạn như vậy chớ!
Ngay tại Lạc Lan lúc dùng hết sức lực, vắt hết óc ra để suy nghĩ tình huống hỗn loạn này, bỗng nhiên Zeref – người bị nắm lấy vẫn không có động tĩnh gì giờ đây bắt đầu động đậy — Anh vươn tay trái bắt lấy tay Gray đang nắm lấy cổ tay Lạc Lan, rồi rút tay phải bị Lạc Lan nắm lấy ra. Sau đó chế trụ lấy tay cô bị Gray nắm giữ, khẽ nhẹ nhưng kiên định, đem tay cô rút ra ngoài.
Zeref vòng ôm lấy, đưa cô vào trong lòng: “…… Cô ấy sẽ không gia nhập Fairy Tail."
Ể?
Zeref sao lại có thể……
Gray trừng mắt: “Anh là ai?"
Zeref trầm mặc nhìn lại.
Bởi vì động tác đột ngột của Zeref nên Lạc Lan còn phản ứng hơi chậm, bất quá bởi vì vấn đề vô cùng kích thích này nên Lạc Lan theo phản xạ, vòng ôm lấy thắt lưng của Zeref: “Anh ấy gọi Jackal, là bạn trai của tôi!"
Không khí đối chọi gay gắt ngay lập tức, hoàn toàn bị vấn đề này đánh vỡ, ngay cả người con trai tóc bạc đang bị “bỏ rơi" ở một bên, đều có chút ngây ngẩn, lặp lại thêm một lần nữa “…… Jack… al………"
Lạc Lan tức giận đến nỗi trên mặt đều đỏ ửng lên hết, cô vẫn tiếp tục duy trì không lùi bước: “Cười cái quái gì! Jackal, cái tên này không phải rất tuấn tú sao!!!" Tuy nói là đang phản bác, nhưng trong giọng nói căn bản không có chút lo lắng nào — Ngay cả Zeref đang ôm cô, bởi vì vậy mà phát ra một tiếng thở dài không thể nghe thấy.
“Theo những gì cô ấy nói, tôi mới là người có đủ tư cách để thay cô ấy quyết định tất cà mọi chuyện." Zeref dùng ôn hòa giọng điệu chậm rãi nói: “Cho dù như thế nào đi chăng nữa, cô ấy cũng sẽ không gia nhập hội của mấy người, các nguời hết hy vọng đi."
Tuyệt… vời…… Quá đẹp trai!!!
Gray cắn răng một cái: “Anh nói cái gì……! Anh biết rõ cơ thể của cô ấy –"
“Cơ thể của Lạc Lan đã có tôi chăm sóc, không cần các người phải lo lắng." Zeref đánh gãy lời Gray, ngữ điệu vẫn bằng phẳng như cũ: “Lạc Lan không phải pháp sư, tôi mới là pháp sư."
Lạc Lan cứng đờ lại rồi – Zeref, cái tên ngốc này! Cô đã tiêu tốn hết bao nhiêu tâm tư yểm trợ giúp anh ta, anh ta cứ như thế, khẽ nhẹ như mây bay đem chuyện mình là pháp sư vạch trần ra ngoài như vậy đấy!
Cô trừng mắt nhìn nửa ngày trời, cuối cùng vẫn phải quay đầu, thở dài — Chuyện đã tới nước nay cũng chỉ có thể tin tưởng Zeref, nếu anh ấy đã đem chuyện của mình nói ra, hẳn là có tính toán của riêng anh.
“…… Pháp sư?" Gray nhìn qua, nhưng cũng không thể nào tin tưởng được lời nói của Zeref: “Là thành viên của hiệp hội nào?"
Mặt Zeref không chút thay đổi nói: “Không liên gì tới cậu."
“Anh!"
Không khí tranh chấp, đấu đá lẫn nhau lại xuất hiện thêm một lần nữa, cũng giống như khi nãy, lại bị đánh gãy thêm một lần nữa — Cùng với tiếng đánh nhau ở sâu trong động, truyền đến tiếng vang “Đùng đùng đùng đùng" vô cùng lớn. Ngay cả vị trí trên đỉnh đầu của mấy người bọn họ, đều bắt đầu có những hòn đá từ nhỏ đến lớn lần lượt rơi xuống!
Di tích bị lắc lư, rung chuyển chỉ có thể chứng minh được một điều —
Nơi này muốn sụp đổ rồi!
Tác giả :
Hồ Cửu