Đông Hoang Thần Vương
Chương 246
Chương 246
Cô hiểu rõ tính cách của bà Trần, sao có thể cho phép cô hủy hôn.
Sao cô có thể nói là Trần Thiên Hạo mập mờ với cô gái khác.
Tuy trong lòng chất đầy ấm ức nhưng cô lại chẳng nói nên lời.
“Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt?"
Bà Trần không nghe thấy cô trả lời mình, sốt ruột gọi hai tiếng.
Lưu Tiểu Nguyệt vội vàng chấn chỉnh tinh thần.
“Vâng ạ, con biết rồi thưa mẹ".
“Ừ".
Bà Trần vốn là người tinh ý, chỉ nghe cô nói vậy đã nhận ra hai người họ có chuyện gì khúc mắc.
Bà đoán chắc hẳn là có liên quan tới Tiền Cẩm Lâm.
Mắt bà mù, nhưng lòng thì không.
“Thiên Hạo, con lại đây".
Trần Thiên Hạo sải bước tới gần rồi ngồi xuống.
Bà Trần cầm một tay của anh và của Lưu Tiểu Nguyệt hợp lại cùng một chỗ.
“Hai người sống với nhau cả đời, không thể nào không xảy ra cãi vã. Các con phải nhớ lấy, cho dù trời đất có sập xuống".
“Các con vẫn còn có nhau".
“Mẹ biết Thiên Hạo làm người ra sao, cũng hiểu tính cách của Tiểu Nguyệt".
“Vậy nên mẹ muốn nói với hai đứa một câu".
“Mọi chuyện các con cảm thấy lớn đến mức khiến các con sụp đổ đều không phải chuyện gì to tát".
“Tiểu Nguyệt, con có hiểu được ý mẹ muốn nói gì không?"
Mặc dù thái độ của bà Trần rất nghiêm khắc, nhưng từng câu từng chữ đều chạm tới nội tâm người nghe.
Lưu Tiểu Nguyệt nghe xong, lặng lẽ rơi nước mắt.
Bàn tay đang áp vào tay Trần Thiên Hạo của cô dùng sức nắm chặt tay anh.
Anh bị đau đến mức phải mím môi, nhưng cũng không dám phản kháng gì.
Bà Trần nhoẻn miệng nở nụ cười.
Có một số việc, ý trời đã định là không thể không làm.
Giống như đám cưới giữa Trần Thiên Hạo và Lưu Tiểu Nguyệt.
Sau đó, hai người nhanh chóng đi chụp ảnh cưới và treo ở một vị trí dễ thấy trong phòng tân hôn.
Mặc dù trong lòng cô vẫn còn khúc mắc nhưng nghe lời khuyên bảo của bà Trần, ít nhiều cũng đã nghĩ thoáng ra.
Cô thầm tin tưởng.
Có bà Trần làm chỗ dựa, không cần phải sợ Trần Thiên Hạo phụ bạc mình.
Trong khoảng thời gian này, Tiền Cẩm Lâm vẫn luôn nằm điều trị ở bệnh viện.
Đến ngày hôm sau cô ta nghe tin ba nhà Triệu, Tôn, Lý đều đã bị hủy diệt.
Vừa nghe liền biết là tác phẩm của Trần Thiên Hạo.