Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch
Chương 121
Là âm thanh pháo hoa nở rộ.
Cố Tiểu Ngải mở to mắt, chỉ thấy bên cạnh mình dấy lên rất nhiều pháo hoa, nhiều cây pháo hoa cao một mét phun khói tung toé.
Rất chói mắt.
Cố Tiểu Ngải giật mình nhìn chung quanh, chợt nghe vệ sĩ bên cạnh cung kính hô, "Lệ tổng."
Cố Tiểu Ngải kinh ngạc quay đầu nhìn qua.
Lửa khói trải rộng ra một đường sáng người, Lệ Tước Phong từ trong chỗ sâu đi ra, lửa khói sáng ngời mặt hắn đắc ý, hiển nhiên kiêu ngạo thật sự.
Lệ Tước Phong mặc một áo khoác dài màu xám, giờ phút này bị ánh sáng lửa khói chiếu thành một màu sắc khác.
Lửa khói phát ra hướng tinh tế.
Thân hình Lệ Tước Phong cao to anh tuấn đứng ở trong đó, giường như chói rọi.
Trên mặt của hắn mang theo nụ cười tà khí, một đôi mắt thật sâu nhìn về phía cô.
Cố Tiểu Ngải có chút ngơ ngác nhìn theo pháo hoa ở trong hướng Lệ Tước Phong đi tới, nhất thời không có phản ứng.
Lệ Tước Phong từng bước một đi về phía cô, một tay giấu ở sau người, bốn vệ sĩ thấy thế lui về đứng ra sau.
"Cố Tiểu Ngải, thế này mới gọi là bắn pháo hoa."
Lệ Tước Phong đi đến trước mặt cô tự đắc nói, bỗng dưng cúi thân mình xuống, một tay nâng cằm của cô lên, cúi đầu hôn cô.
Cố Tiểu Ngải kinh ngạc mở to hai mắt, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
"Phanh ——"
Lại là một tiếng vang thật lớn.
Một trận lửa khói theo nụ hôn phi thẳng lên bầu trời đêm, pháo hoa vây quanh hai người.
"Còn nữa."
Lệ Tước Phong không buông tha hôn cô một hồi mới buông ra, bỗng nhiên từ sau lấy ra một bó hoa to màu xanh lam mạnh mẽ nhét vào trong lòng cô.
Động tác cường thế có chút thô lỗ.
Bó hoa rất to và nặng Cố Tiểu Ngải thiếu chút nữa cầm nổi ngã xuống, một bó hoa to nặng nề, cô chợt xoay người.
Màu lam cô thích? Hoa hồng xinh đẹp loá mắt.
Đêm nay, Lệ Tước Phong thật sự ăn trúng cái gì sao?
Cố Tiểu Ngải có chút khó hiểu nhìn hắn, "Anh đang làm cái gì vậy?"
Phụ nữ này......
Bắn pháo hoa, tặng hoa, cô không phải phụ nữ sao? Như thế nào hoàn toàn không có cảm động?
Cô cư nhiên còn dám hỏi hắn, hắn đây là đang làm cái gì?
Hắn làm cái gì?
Hắn còn không phải là vì cô!
Lệ Tước Phong đáy mắt không hờn giận, khẩu khí không được tự nhiên lại cười nói, "Tôi là cho cô kiến thức cái gì mới gọi là bắn pháo hoa."
Lúc cô ở nhà trẻ cầm một bịch pháo hoa lớn, cũng gọi là bắn pháo hoa?
Thật sự là buồn cười.
Cố Tiểu Ngải đang cầm một bó hoa hồng màu lam nặng trịch, nghe nói như thế nhịn không được lại liếc mắt nhìn Lệ Tước Phong, "Anh đây là cho tôi kiến thức cái gì gọi là phí phạm tiền của......"
Đem một đống pháo hoa lên sân thượng bắn, còn không phải cái loại phô trương...
Khắp bầu trời đều bị chiếu sáng.
Kết quả hắn nói với cô, hắn vì làm cho cô thêm một chút kiến thức cái gì gọi là bắn pháo hoa?
Cô đích thực là có kiến thức.
Cô có kiến thức về một nhà giàu làm nổi...... Một nhà giàu họ Lệ làm nổi...... Như thế nào là khoe khoang tiền của.
"Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong bị phản ứng kỳ lạ của Cố Tiểu Ngải biến thành tức điên, "Phản ứng của cô có thể bình thường một chút không?!"
Cho dù cô không cảm động, cô cũng nên cho hắn một khuôn mặt tươi cười.
Phản ứng của cô thật rối loạn, cái gì gọi là phí phạm tiền của? Cô đây là đang cười nhạo hắn sao?!
"Phản ứng của tôi không bình thường sao?" Cố Tiểu Ngải khó hiểu hỏi, đang nhìn khuôn mặt khó coi của Lệ Tước Phong, "Được được, đây là màn bắn pháo hoa xa hoa nhất mà tôi từng thấy."
Phản ứng này xem như bình thường chứ?
Cô có cảm giác Lệ Tước Phong là một nhà giàu có đang khoe khoang trước một tầng lớp bình thường như cô......
Lệ Tước Phong hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vẫn không tốt lắm, phá hư không khí nói, "Cố Tiểu Ngải, hôn tôi."
Thân thể hắn đứng thẳng, thân hình cao ngất đứng ở bên trong pháo hoa, mặt thực thối......
Nhìn bó hoa nặng trịch trong tay, Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên có chút hiểu được, người đàn ông này là đang đùa giỡn lãng mạn cùng cô sao?
Nào là bắn pháo hoa, nào là tặng hoa......
"Tôi hôn không tới." Cố Tiểu Ngải thành thực nói, cô ôm một bó hoa to như thế, ai biểu hắn cao như vậy.
"Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong một đôi mắt phụt ra lửa, "Cô có tin đêm nay tôi đem cô ném xuống lầu không?"
"......"
Cố Tiểu Ngải hiện tại khẳng định hắn tuyệt đối không phải lãng mạn.
Không có một người nào, không có một người đàn ông nào cùng phụ nữ ở thời điểm lãng mạn lại hù doạn ném xuống lầu!
"Anh cúi đầu xuống." Cố Tiểu Ngải tức giận nói.
"Cố —— Tiểu —— Ngải!"
"Vậy anh giúp tôi cầm lấy hoa." Cố Tiểu Ngải đang cầm hoa trong tay đưa ra.
Hắn điên rồi mới có thể cùng phụ nữ này đến hưởng lễ tình nhân!
Lệ Tước Phong mặt nhất thời chìm xuống, mạnh mẽ đem cô kéo vào trong lòng, cúi đầu để lên môi cô nhấm nháp hương vị thanh thuần của cô, răng dễ dàng nâng mở môi của cô......
Cố Tiểu Ngải mở to mắt, chỉ thấy bên cạnh mình dấy lên rất nhiều pháo hoa, nhiều cây pháo hoa cao một mét phun khói tung toé.
Rất chói mắt.
Cố Tiểu Ngải giật mình nhìn chung quanh, chợt nghe vệ sĩ bên cạnh cung kính hô, "Lệ tổng."
Cố Tiểu Ngải kinh ngạc quay đầu nhìn qua.
Lửa khói trải rộng ra một đường sáng người, Lệ Tước Phong từ trong chỗ sâu đi ra, lửa khói sáng ngời mặt hắn đắc ý, hiển nhiên kiêu ngạo thật sự.
Lệ Tước Phong mặc một áo khoác dài màu xám, giờ phút này bị ánh sáng lửa khói chiếu thành một màu sắc khác.
Lửa khói phát ra hướng tinh tế.
Thân hình Lệ Tước Phong cao to anh tuấn đứng ở trong đó, giường như chói rọi.
Trên mặt của hắn mang theo nụ cười tà khí, một đôi mắt thật sâu nhìn về phía cô.
Cố Tiểu Ngải có chút ngơ ngác nhìn theo pháo hoa ở trong hướng Lệ Tước Phong đi tới, nhất thời không có phản ứng.
Lệ Tước Phong từng bước một đi về phía cô, một tay giấu ở sau người, bốn vệ sĩ thấy thế lui về đứng ra sau.
"Cố Tiểu Ngải, thế này mới gọi là bắn pháo hoa."
Lệ Tước Phong đi đến trước mặt cô tự đắc nói, bỗng dưng cúi thân mình xuống, một tay nâng cằm của cô lên, cúi đầu hôn cô.
Cố Tiểu Ngải kinh ngạc mở to hai mắt, đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích.
"Phanh ——"
Lại là một tiếng vang thật lớn.
Một trận lửa khói theo nụ hôn phi thẳng lên bầu trời đêm, pháo hoa vây quanh hai người.
"Còn nữa."
Lệ Tước Phong không buông tha hôn cô một hồi mới buông ra, bỗng nhiên từ sau lấy ra một bó hoa to màu xanh lam mạnh mẽ nhét vào trong lòng cô.
Động tác cường thế có chút thô lỗ.
Bó hoa rất to và nặng Cố Tiểu Ngải thiếu chút nữa cầm nổi ngã xuống, một bó hoa to nặng nề, cô chợt xoay người.
Màu lam cô thích? Hoa hồng xinh đẹp loá mắt.
Đêm nay, Lệ Tước Phong thật sự ăn trúng cái gì sao?
Cố Tiểu Ngải có chút khó hiểu nhìn hắn, "Anh đang làm cái gì vậy?"
Phụ nữ này......
Bắn pháo hoa, tặng hoa, cô không phải phụ nữ sao? Như thế nào hoàn toàn không có cảm động?
Cô cư nhiên còn dám hỏi hắn, hắn đây là đang làm cái gì?
Hắn làm cái gì?
Hắn còn không phải là vì cô!
Lệ Tước Phong đáy mắt không hờn giận, khẩu khí không được tự nhiên lại cười nói, "Tôi là cho cô kiến thức cái gì mới gọi là bắn pháo hoa."
Lúc cô ở nhà trẻ cầm một bịch pháo hoa lớn, cũng gọi là bắn pháo hoa?
Thật sự là buồn cười.
Cố Tiểu Ngải đang cầm một bó hoa hồng màu lam nặng trịch, nghe nói như thế nhịn không được lại liếc mắt nhìn Lệ Tước Phong, "Anh đây là cho tôi kiến thức cái gì gọi là phí phạm tiền của......"
Đem một đống pháo hoa lên sân thượng bắn, còn không phải cái loại phô trương...
Khắp bầu trời đều bị chiếu sáng.
Kết quả hắn nói với cô, hắn vì làm cho cô thêm một chút kiến thức cái gì gọi là bắn pháo hoa?
Cô đích thực là có kiến thức.
Cô có kiến thức về một nhà giàu làm nổi...... Một nhà giàu họ Lệ làm nổi...... Như thế nào là khoe khoang tiền của.
"Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong bị phản ứng kỳ lạ của Cố Tiểu Ngải biến thành tức điên, "Phản ứng của cô có thể bình thường một chút không?!"
Cho dù cô không cảm động, cô cũng nên cho hắn một khuôn mặt tươi cười.
Phản ứng của cô thật rối loạn, cái gì gọi là phí phạm tiền của? Cô đây là đang cười nhạo hắn sao?!
"Phản ứng của tôi không bình thường sao?" Cố Tiểu Ngải khó hiểu hỏi, đang nhìn khuôn mặt khó coi của Lệ Tước Phong, "Được được, đây là màn bắn pháo hoa xa hoa nhất mà tôi từng thấy."
Phản ứng này xem như bình thường chứ?
Cô có cảm giác Lệ Tước Phong là một nhà giàu có đang khoe khoang trước một tầng lớp bình thường như cô......
Lệ Tước Phong hừ lạnh một tiếng, sắc mặt vẫn không tốt lắm, phá hư không khí nói, "Cố Tiểu Ngải, hôn tôi."
Thân thể hắn đứng thẳng, thân hình cao ngất đứng ở bên trong pháo hoa, mặt thực thối......
Nhìn bó hoa nặng trịch trong tay, Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên có chút hiểu được, người đàn ông này là đang đùa giỡn lãng mạn cùng cô sao?
Nào là bắn pháo hoa, nào là tặng hoa......
"Tôi hôn không tới." Cố Tiểu Ngải thành thực nói, cô ôm một bó hoa to như thế, ai biểu hắn cao như vậy.
"Cố Tiểu Ngải!" Lệ Tước Phong một đôi mắt phụt ra lửa, "Cô có tin đêm nay tôi đem cô ném xuống lầu không?"
"......"
Cố Tiểu Ngải hiện tại khẳng định hắn tuyệt đối không phải lãng mạn.
Không có một người nào, không có một người đàn ông nào cùng phụ nữ ở thời điểm lãng mạn lại hù doạn ném xuống lầu!
"Anh cúi đầu xuống." Cố Tiểu Ngải tức giận nói.
"Cố —— Tiểu —— Ngải!"
"Vậy anh giúp tôi cầm lấy hoa." Cố Tiểu Ngải đang cầm hoa trong tay đưa ra.
Hắn điên rồi mới có thể cùng phụ nữ này đến hưởng lễ tình nhân!
Lệ Tước Phong mặt nhất thời chìm xuống, mạnh mẽ đem cô kéo vào trong lòng, cúi đầu để lên môi cô nhấm nháp hương vị thanh thuần của cô, răng dễ dàng nâng mở môi của cô......
Tác giả :
Ngân Tiểu Bảo