Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Chương 91-1: Có người đến giành nhánh cỏ non của hắn
Ngày hôm sau, ngày mới hôi mông mông lượng. Gia tàn cừ lãng
Đường Tứ Tứ cả người đau nhức đánh thức người nào đó đang ôm chặt nàng
Quân Cơ Lạc còn buồn ngủ, bàn tay to theo bản năng sờ soạng xung quanh, nhưng thật ra là đem Đường Tứ Tứ ôm lấy càng chặt. Đường Tứ Tứ đưa tay dùng sức nhéo thật mạnh vào lồng ngực cường tráng của hắn, đè thấp giọng nói: "Thanh Nhi lập tức sẽ rời giường đến gọi ta, nếu ngươi không đi, đến lúc đó chuyện ngươi là thái giám giả sẽ bị tiết lộ ra ngoài, cũng không được trách ta."
Quân Cơ Lạc khẽ chuyển động tròng mắt. Hắn ngửi hương thơm thoang thoảng trên người nàng. Bàn tay to cố ý đặt trước bộ ngực mềm mại của nàng, hơi ủy khuất mếu máo nói: “Người ta lấy vợ là hàng đêm thâu hoan. Sao ta lấy vợ lại là mỗi người mỗi chỗ, còn phải đến đây giống như ăn trộm." hắn lười biếng nhảy khỏi giường, thắt dây lung mang theo thanh âm lười biếng.
"Hướng đi này không phải do chính ngươi chọn?." Đường Tứ Tứ tránh thoát khỏi tay hắn, đột nhiên nhớ tới mình vẫn còn chưa có hỏi hắn là như thế nào trải qua tầng tầng lớp lớp thẩm tra trong cung, trà trộn vào trong hoàng cung bằng thân phận thái giám.
"Quân Cơ Lạc, sao ngươi tiến cung được?" Nàng khẽ liếc mắt hỏi hắn.
Vấn đề này làm cho Quân Cơ Lạc chậm rãi mở mắt. Đôi mắt trong vắt thâm thúy là cho người ta nhìn không thấu.
"Tứ Tứ, lễ vật ra mắt của nàng đã chuẩn bị xong chưa? Hửm"
" Ngươi tính dời đi vấn đề của ta?" Đường Tứ Tứ một châm thấy máu vạch trần.
Quân Cơ Lạc cúi đầu hôn lên đôi môi cánh hoa mềm mại của nàng, trước cho nàng một cái hôn sâu, mà khi nàng sắp hít thở không thông, hắn mới bằng lòng buông tha nàng. Nhưng hắn lại lập tức khẽ nhếch cằm, mắt phượng bắn ra sóng nước câu hồn, giọng vui đùa nói "Tứ Tứ a, những thứ tối hôm qua ta dạy cho nàng chỉ có thể dùng ở trên người ta, không được để cho bất cứ nam nhân nào khác có cơ hội dạy nàng!"
Đường Tứ Tứ là người có chút bướng bỉnh, nàng nhìn Quân Cơ Lạc, thở gấp nói: " Ngươi còn không có trả lời ta, ngươi làm sao giả thành thái giám trà trộn vào cung?"
Quân Cơ Lạc dường như muốn quở trách nàng, muốn trừng phạt nàng mà hôn hết toàn bộ con người nàng.
Kết quả, chính là hắn hôn đến mức động tình. Mà nàng vẫn là mở to con mắt đen nhánh, tiếp tục bướng bỉnh hỏi: " Ngươi giả thái giám tiến cung như thế nào?"
"Chết tiệt! Nàng sẽ không thể quên vấn đề này được sao?" Quân Cơ Lạc sắc mặt hơi đổi, khóe miệng nhất thời buông xuống, xoay người một cái, lại nằm ở trên người nàng, sử dụng hết tất cả các chiêu thức vừa hôn vừa xoa nắn trên người nàng. Trải qua một buổi tối tiếp xúc, hắn đã sớm nắm rõ nơi mẫn cảm của nàng trong lòng bàn tay, cho nên hắn luôn chọn ngay những điểm ấy mà xuống tay.
Đường Tứ Tứ hô hấp dồn dập, thân thể không chịu nổi cũng trở nên không lưu loát.
Quân Cơ Lạc cười ha hả, rốt cuộc cũng tìm được phương pháp trị nàng. hắn mang theo hứng thú khiêu khích hỏi nàng. "Có thể chiến đấu thêm một lần nữa?"
"Như ngươi mong muốn!" Đường Tứ Tứ cắn răng trả lời, chính là sau đó lại bổ sung một câu. "Chỉ là sau đó ngươi phải nói cho ta biết ngươi là như thế nào trà trộn vào trong cung nhé?"
Quân Cơ Lạc gần như đối với vấn đề này cực kỳ kiêng dè, hoặc là nói trong lòng hắn còn có vết sẹo. hắn cũng không nghĩ muốn cùng Đường Tứ Tứ khơi lên vết sẹo này. Con ngươi đen chợt buồn bã. Nhưng ngay sau đó một khắc liền ôm nàng đẩy nhanh tốc độ. Nếu đem so sánh với thời điểm trước đó ôn nhu săn sóc thì lúc này đây hắn cực kỳ điên cuồng
Một trận bão tố đi qua, hắn ôm Đường Tứ Tứ, thở dài: "Tứ Tứ, mỗi người đều có quá khứ. Ta đây không muốn bày ra quá khứ trước mặt nàng, nàng đừng tiếp tục tra hỏi ta. Chờ đến thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho nàng biết."
Đường Tứ Tứ suy nghĩ một chút, liền gật đầu. Dù sao lấy tính cách của Quân Cơ Lạc, nếu là hắn không chịu nói thì nàng cũng chẳng thể tìm hiểu được cái gì.
Nhìn thấy nàng gật đầu, Quân Cơ Lạc gần như một hơi thở dài nhẹ nhõm.
Lúc sau Thanh Nhi đến gõ cửa, hai người lúc này mới tách ra. Mà trong lúc Đường Tứ Tứ rời giường chuẩn bị xong, Quân Cơ Lạc đã sớm ở trong nhà ăn chờ nàng. Bởi vì nguyên nhân đặc biệt, Đường Tứ Tứ hôm nay ăn mặc trang trọng, quần áo đỏ thẫm bằng gấm vóc hoa thượng hạng, tóc búi cẩn thận thành một cái búi tóc phù dung.
Quân Cơ Lạc sâu sắc nhìn nàng một cái, thấy nàng ngày thường không trang điểm giống như những người phụ nữ khác, tuy hôm nay đặc biệt nhưng cũng chỉ có món đồ trang sức trang nhã, đôi mắt như nước, khuôn mặt như phù dung, cả người tươi sáng rực rỡ.
Quân Cơ Lạc khóe miệng hơi hơi nhếch lên, đối với cái nhìn của mình càng cảm thấy tự hào. hắn mang tiểu thê tử này đi ra ngoài, hoàn toàn sẽ không làm hắn mất mặt a.
Đường Tứ Tứ ngồi xuống bên cạnh Quân Cơ Lạc, trước mặt nhiều người, hai người cũng không trao đổi gì nhiều. Chờ sau khi Đường Tứ Tứ dùng cơm xong, Thanh Nhi bưng lên một chén thuốc màu đen. Đường Tứ Tứ nhìn cũng không nhìn, không nhăn mặt, trực tiếp đã đem bát thuốc uống cạn.
"Nàng vẫn là đừng dùng thuốc này đi?" Quân Cơ Lạc tuy rằng chưa từng học y, nhưng đi theo Tiết thần y một thời gian dài, cũng biết công dụng một số loại dược. Nếu hắn vừa rồi không có nghe lầm thì nàng vừa uống chén thuốc kia chính là được làm từ hạ thảo. Mà hạ thảo này chính là loại cỏ có dược tính rất mạnh, cùng thuốc tránh thai cũng không khác nhau là mấy.
Nhưng nếu vẫn tiếp tục dùng thì có thể cả đời cũng khó có thể mang thai được nữa.
Tròng mắt u ám của Quân Cơ Lạc nheo lại, hắn biết Đường Tứ Tứ là danh môn khuê tú, cực kỳ coi trọng danh dự của bản thân và gia tộc. Bởi vì các nàng chính là dựa vào gia tộc che chở mà tồn tại.
Tuy rằng hắn hiện tại cưới nàng, chiếm đoạt nàng, nhưng lòng của nàng cũng không có giống như hòa hợp cùng con người.
Lại đưa ra một cái ví dụ ngây thơ khác. Giả như hắn cùng đệ đệ nàng cùng nhau rớt xuống sông, cho dù đệ đệ của nàng biết bơi, mà hắn bị trọng thương lập tức sẽ chết. hắn dám cam đoan, nàng vẫn là cố chấp nhắm thẳng hướng đệ đệ kéo hắn lên, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của phu quân này.
Quân Cơ Lạc khóe miệng tràn ra một tia bất đắc dĩ, ngữ khí mang theo vài phần hàm ý.
Đường Tứ Tứ dùng khăn tay lau đi một ít thuốc còn dính ở khóe miệng,mỉm cười với Quân Cơ Lạc. "Không có việc gì, thang thuốc này chỉ là dưỡng da mà thôi." Thuốc này chính là nàng bảo chính Thanh Nhi sắc, hoàn toàn không mượn tay người khác, nếu không uống thuốc này, về sau nàng mang thai, thì việc Quân Cơ Lạc giả làm thái giám nhất định sẽ bại lộ. Đến lúc đó vợ chồng hai người bọn họ cũng xong đời rồi.
Chờ khi hai người bọn họ ngồi xe ngựa đi đến đường phủ, Đường Tử An sớm đã nhận được tin tức ở trước cửa đứng chờ. Nhìn thấy Đường Tứ Tứ đi xuống xe ngựa, mắt Đường Tử An sáng ngời, tinh thần cao hứng mãnh liệt vọt đến trước mặt Đường Tứ Tứ, vui sướng gọi:"Nhị tỷ, đệ rất nhớ tỷ. Cuộc sống của tỷ trong cái phủ bại hoại đó như thế nào? Hắn có khi dễ tỷ hay không? Nhị tỷ, hay hôm nào cho đệ cũng đi đến đó ở đi, như vậy đệ có thể bảo hộ tỷ!"
Đường Tử An kéo cánh tay Đường Tứ Tứ, huyên náo một trận, cơ hồ đem toàn bộ suy nghĩ nói ra hết.
Đường Tứ Tứ nhìn đến hắn, trong lòng tự nhiên cũng thật vui vẻ, nhưng nàng cũng không quên một việc.
"Tử An, đến đây! Biết nên xưng hô với chàng như thế nào không?" Nàng kéo cánh tay hắn, bĩu môi ý bảo Đường Tử An phải cùng Quân Cơ Lạc chào hỏi. Quân Cơ Lạc nói qua, hôm nay cùng nàng lại mặt, là cho nàng mặt mũi. Nếu như vậy, nàng trước tiên cũng phải cấp cho phu quân mình mặt mũi chứ.
Việc nàng gả cho một thái giám trong mắt mọi người đã là sự thật. Nàng chẳng sợ cùng Quân Cơ Lạc hai người đóng cửa lại cãi nhau, nhưng ở bên ngoài, nàng và hắn là một thể thống nhất. Quân Cơ Lạc không có mặt mũi, nàng làm thê tử cũng chẳng tốt đẹp gì.
Đường Tứ Tứ cả người đau nhức đánh thức người nào đó đang ôm chặt nàng
Quân Cơ Lạc còn buồn ngủ, bàn tay to theo bản năng sờ soạng xung quanh, nhưng thật ra là đem Đường Tứ Tứ ôm lấy càng chặt. Đường Tứ Tứ đưa tay dùng sức nhéo thật mạnh vào lồng ngực cường tráng của hắn, đè thấp giọng nói: "Thanh Nhi lập tức sẽ rời giường đến gọi ta, nếu ngươi không đi, đến lúc đó chuyện ngươi là thái giám giả sẽ bị tiết lộ ra ngoài, cũng không được trách ta."
Quân Cơ Lạc khẽ chuyển động tròng mắt. Hắn ngửi hương thơm thoang thoảng trên người nàng. Bàn tay to cố ý đặt trước bộ ngực mềm mại của nàng, hơi ủy khuất mếu máo nói: “Người ta lấy vợ là hàng đêm thâu hoan. Sao ta lấy vợ lại là mỗi người mỗi chỗ, còn phải đến đây giống như ăn trộm." hắn lười biếng nhảy khỏi giường, thắt dây lung mang theo thanh âm lười biếng.
"Hướng đi này không phải do chính ngươi chọn?." Đường Tứ Tứ tránh thoát khỏi tay hắn, đột nhiên nhớ tới mình vẫn còn chưa có hỏi hắn là như thế nào trải qua tầng tầng lớp lớp thẩm tra trong cung, trà trộn vào trong hoàng cung bằng thân phận thái giám.
"Quân Cơ Lạc, sao ngươi tiến cung được?" Nàng khẽ liếc mắt hỏi hắn.
Vấn đề này làm cho Quân Cơ Lạc chậm rãi mở mắt. Đôi mắt trong vắt thâm thúy là cho người ta nhìn không thấu.
"Tứ Tứ, lễ vật ra mắt của nàng đã chuẩn bị xong chưa? Hửm"
" Ngươi tính dời đi vấn đề của ta?" Đường Tứ Tứ một châm thấy máu vạch trần.
Quân Cơ Lạc cúi đầu hôn lên đôi môi cánh hoa mềm mại của nàng, trước cho nàng một cái hôn sâu, mà khi nàng sắp hít thở không thông, hắn mới bằng lòng buông tha nàng. Nhưng hắn lại lập tức khẽ nhếch cằm, mắt phượng bắn ra sóng nước câu hồn, giọng vui đùa nói "Tứ Tứ a, những thứ tối hôm qua ta dạy cho nàng chỉ có thể dùng ở trên người ta, không được để cho bất cứ nam nhân nào khác có cơ hội dạy nàng!"
Đường Tứ Tứ là người có chút bướng bỉnh, nàng nhìn Quân Cơ Lạc, thở gấp nói: " Ngươi còn không có trả lời ta, ngươi làm sao giả thành thái giám trà trộn vào cung?"
Quân Cơ Lạc dường như muốn quở trách nàng, muốn trừng phạt nàng mà hôn hết toàn bộ con người nàng.
Kết quả, chính là hắn hôn đến mức động tình. Mà nàng vẫn là mở to con mắt đen nhánh, tiếp tục bướng bỉnh hỏi: " Ngươi giả thái giám tiến cung như thế nào?"
"Chết tiệt! Nàng sẽ không thể quên vấn đề này được sao?" Quân Cơ Lạc sắc mặt hơi đổi, khóe miệng nhất thời buông xuống, xoay người một cái, lại nằm ở trên người nàng, sử dụng hết tất cả các chiêu thức vừa hôn vừa xoa nắn trên người nàng. Trải qua một buổi tối tiếp xúc, hắn đã sớm nắm rõ nơi mẫn cảm của nàng trong lòng bàn tay, cho nên hắn luôn chọn ngay những điểm ấy mà xuống tay.
Đường Tứ Tứ hô hấp dồn dập, thân thể không chịu nổi cũng trở nên không lưu loát.
Quân Cơ Lạc cười ha hả, rốt cuộc cũng tìm được phương pháp trị nàng. hắn mang theo hứng thú khiêu khích hỏi nàng. "Có thể chiến đấu thêm một lần nữa?"
"Như ngươi mong muốn!" Đường Tứ Tứ cắn răng trả lời, chính là sau đó lại bổ sung một câu. "Chỉ là sau đó ngươi phải nói cho ta biết ngươi là như thế nào trà trộn vào trong cung nhé?"
Quân Cơ Lạc gần như đối với vấn đề này cực kỳ kiêng dè, hoặc là nói trong lòng hắn còn có vết sẹo. hắn cũng không nghĩ muốn cùng Đường Tứ Tứ khơi lên vết sẹo này. Con ngươi đen chợt buồn bã. Nhưng ngay sau đó một khắc liền ôm nàng đẩy nhanh tốc độ. Nếu đem so sánh với thời điểm trước đó ôn nhu săn sóc thì lúc này đây hắn cực kỳ điên cuồng
Một trận bão tố đi qua, hắn ôm Đường Tứ Tứ, thở dài: "Tứ Tứ, mỗi người đều có quá khứ. Ta đây không muốn bày ra quá khứ trước mặt nàng, nàng đừng tiếp tục tra hỏi ta. Chờ đến thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho nàng biết."
Đường Tứ Tứ suy nghĩ một chút, liền gật đầu. Dù sao lấy tính cách của Quân Cơ Lạc, nếu là hắn không chịu nói thì nàng cũng chẳng thể tìm hiểu được cái gì.
Nhìn thấy nàng gật đầu, Quân Cơ Lạc gần như một hơi thở dài nhẹ nhõm.
Lúc sau Thanh Nhi đến gõ cửa, hai người lúc này mới tách ra. Mà trong lúc Đường Tứ Tứ rời giường chuẩn bị xong, Quân Cơ Lạc đã sớm ở trong nhà ăn chờ nàng. Bởi vì nguyên nhân đặc biệt, Đường Tứ Tứ hôm nay ăn mặc trang trọng, quần áo đỏ thẫm bằng gấm vóc hoa thượng hạng, tóc búi cẩn thận thành một cái búi tóc phù dung.
Quân Cơ Lạc sâu sắc nhìn nàng một cái, thấy nàng ngày thường không trang điểm giống như những người phụ nữ khác, tuy hôm nay đặc biệt nhưng cũng chỉ có món đồ trang sức trang nhã, đôi mắt như nước, khuôn mặt như phù dung, cả người tươi sáng rực rỡ.
Quân Cơ Lạc khóe miệng hơi hơi nhếch lên, đối với cái nhìn của mình càng cảm thấy tự hào. hắn mang tiểu thê tử này đi ra ngoài, hoàn toàn sẽ không làm hắn mất mặt a.
Đường Tứ Tứ ngồi xuống bên cạnh Quân Cơ Lạc, trước mặt nhiều người, hai người cũng không trao đổi gì nhiều. Chờ sau khi Đường Tứ Tứ dùng cơm xong, Thanh Nhi bưng lên một chén thuốc màu đen. Đường Tứ Tứ nhìn cũng không nhìn, không nhăn mặt, trực tiếp đã đem bát thuốc uống cạn.
"Nàng vẫn là đừng dùng thuốc này đi?" Quân Cơ Lạc tuy rằng chưa từng học y, nhưng đi theo Tiết thần y một thời gian dài, cũng biết công dụng một số loại dược. Nếu hắn vừa rồi không có nghe lầm thì nàng vừa uống chén thuốc kia chính là được làm từ hạ thảo. Mà hạ thảo này chính là loại cỏ có dược tính rất mạnh, cùng thuốc tránh thai cũng không khác nhau là mấy.
Nhưng nếu vẫn tiếp tục dùng thì có thể cả đời cũng khó có thể mang thai được nữa.
Tròng mắt u ám của Quân Cơ Lạc nheo lại, hắn biết Đường Tứ Tứ là danh môn khuê tú, cực kỳ coi trọng danh dự của bản thân và gia tộc. Bởi vì các nàng chính là dựa vào gia tộc che chở mà tồn tại.
Tuy rằng hắn hiện tại cưới nàng, chiếm đoạt nàng, nhưng lòng của nàng cũng không có giống như hòa hợp cùng con người.
Lại đưa ra một cái ví dụ ngây thơ khác. Giả như hắn cùng đệ đệ nàng cùng nhau rớt xuống sông, cho dù đệ đệ của nàng biết bơi, mà hắn bị trọng thương lập tức sẽ chết. hắn dám cam đoan, nàng vẫn là cố chấp nhắm thẳng hướng đệ đệ kéo hắn lên, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của phu quân này.
Quân Cơ Lạc khóe miệng tràn ra một tia bất đắc dĩ, ngữ khí mang theo vài phần hàm ý.
Đường Tứ Tứ dùng khăn tay lau đi một ít thuốc còn dính ở khóe miệng,mỉm cười với Quân Cơ Lạc. "Không có việc gì, thang thuốc này chỉ là dưỡng da mà thôi." Thuốc này chính là nàng bảo chính Thanh Nhi sắc, hoàn toàn không mượn tay người khác, nếu không uống thuốc này, về sau nàng mang thai, thì việc Quân Cơ Lạc giả làm thái giám nhất định sẽ bại lộ. Đến lúc đó vợ chồng hai người bọn họ cũng xong đời rồi.
Chờ khi hai người bọn họ ngồi xe ngựa đi đến đường phủ, Đường Tử An sớm đã nhận được tin tức ở trước cửa đứng chờ. Nhìn thấy Đường Tứ Tứ đi xuống xe ngựa, mắt Đường Tử An sáng ngời, tinh thần cao hứng mãnh liệt vọt đến trước mặt Đường Tứ Tứ, vui sướng gọi:"Nhị tỷ, đệ rất nhớ tỷ. Cuộc sống của tỷ trong cái phủ bại hoại đó như thế nào? Hắn có khi dễ tỷ hay không? Nhị tỷ, hay hôm nào cho đệ cũng đi đến đó ở đi, như vậy đệ có thể bảo hộ tỷ!"
Đường Tử An kéo cánh tay Đường Tứ Tứ, huyên náo một trận, cơ hồ đem toàn bộ suy nghĩ nói ra hết.
Đường Tứ Tứ nhìn đến hắn, trong lòng tự nhiên cũng thật vui vẻ, nhưng nàng cũng không quên một việc.
"Tử An, đến đây! Biết nên xưng hô với chàng như thế nào không?" Nàng kéo cánh tay hắn, bĩu môi ý bảo Đường Tử An phải cùng Quân Cơ Lạc chào hỏi. Quân Cơ Lạc nói qua, hôm nay cùng nàng lại mặt, là cho nàng mặt mũi. Nếu như vậy, nàng trước tiên cũng phải cấp cho phu quân mình mặt mũi chứ.
Việc nàng gả cho một thái giám trong mắt mọi người đã là sự thật. Nàng chẳng sợ cùng Quân Cơ Lạc hai người đóng cửa lại cãi nhau, nhưng ở bên ngoài, nàng và hắn là một thể thống nhất. Quân Cơ Lạc không có mặt mũi, nàng làm thê tử cũng chẳng tốt đẹp gì.
Tác giả :
Yên Vĩ Hồ