Độc Thân Tính Theo Thời Gian Đếm Ngược

Chương 10

Cao Ân Dương đi rồi, khối bánh xốp sữa kia đặt ở trên bàn trắng muốt, tỏa ra hương thơm mê người. Mà biểu tình thỏa mãn khi Cao Ân Dương nhấm nháp nó, không ngừng lặp lại ở trong đầu nàng.

“Em nếu nói không ăn, quả thực là sống uổng phí."

Nàng đã lâu không khát vọng đồ ăn như vậy, chỉ ăn một miếng nhỏ hẳn là không vấn đề gì đi? Vẫn là ăn, hưởng qua hương vị không cần nuốt vào, rồi chạy nhanh phun ra? Không được, nàng làm sao có thể bị hắn làm ảnh hưởng? Ya chí của nàng bạc nhược như vậy sao?

Một ổ bánh bao lại khiến cho tâm thần nàng không yên, cho đến ban đêm. Nàng cắn quả dưa chuột nhỏ, lại chạy tới bồn tắm, đầu óc vẫn là nghĩ về bộ dáng thỏa mãn khi Cao Ân Dương nhấm nuốt khối bánh kia. Rất đói……

“Thật sự là đủ! Mình thật sự sắp điên rồi."

Chương Gia Phân mặc thêm áo ngủ, đi ra phòng tắm, mang bánh chạy lên trên nóc nhà, đá văng ra từ nóc nhà ra cửa lớn, đầu tiên là chạy để lấy đà, sau đó phát tiết quăng một tiếng —

“Tôi sẽ không bị anh làm ảnh hưởng!" Nàng ném bánh, quăng hướng vào chỗ cây cối sau tòa nhà.

Oh yes! So với cái thắng lợi mọi lần. Lại một lần, nàng có cốt khí cự tuyệt dụ hoặc của Cao Ân Dương, nàng thật sự là rất khâm phục định lực của chính mình, làm tốt lắm a, Chương Gia Phân!

“Gia Phân tỉ?"

Sau lưng truyền đến thanh âm của Ngô Tiểu Hoa, Chương Gia Phân sửng sốt, xoay người, nìn vẻ mặt hoang mang của Ngô Tiểu Hoa đang đứng cầu thang.

“Chị đang làm sao? Rống to nhưng lại ném bánh?"

Cô ấy đã nhìn thấy? Shit! Chương Gia Phân ra vẻ trấn định, đi qua trước mặt Ngô Tiểu Hoa,  đi vào phòng trong, bỏ lại một câu cảnh cáo —

“Em cái gì cũng chưa thấy, dám nói với lão bản, em nhất định phải chết."

Chết chắc rồi cũng muốn nói! Ngô Tiểu Hoa nhìn Gia Phân đi xuống lầu, lập tức gọi điện cho lão bản. Model có dị trạng gì, phải lập tức báo cho lão bản, đây là chức trách của nàng, người phát tiền lương là lão bản a.

“Lão bản, Gia Phân tỉ vừa mới làm một việc rất quái lạ, chị ấy thế nhưng……" Ngô Tiểu Hoa cầm di động bẩm báo chi tiết cho lão bản, Cao Ân Dương nghe xong cười ha ha.

Ngô Tiểu Hoa hỏi:“Tôi không hiểu, Gia Phân tỉ vì sao lại chạy đến tầng thượng đem bánh ném xuống? Còn kêu cái gì tôi sẽ không bị ảnh hưởng? Chị ấy có phải hay không trạng thái tinh thần lại có vấn đề? Bởi vì lần bị tập kích này mang đến cho chị ấy đả kích quá lớn? Có cần hay không tìm bác sĩ tâm lí đến giúp chị ấy?"

“Tôi nghĩ cô ấy không có vấn đề gì đâu, cô yên tâm."

“Là nha, không có vấn đề sao? Thực khác thường a?"

“Cô ấy vẫn đều khác thường, nếu bình thường tôi mới sợ, Gia Phân thật đáng yêu."

“Đáng yêu? Gia Phân tỉ?!" Không có khả năng, trong đầu Ngô Tiểu Hoa nghĩ, Chương Gia Phân cùng “Đáng yêu" còn cách rất xa.

Cao Ân Dương phi thường khẳng định.“Cô không biết là cô thật sự rất đáng yêu sao, ha ha ha……" Hắn tưởng tượng Chương Gia Phân cầm lấy bánh tựa như cầm lấy củ khoai lang làm phỏng tay, thực hoảng sợ mà đem bánh văng ra giống cái bánh sẽ cắn nàng, hắn biết Chương Gia Phân đã thua, nàng bị hắn kích động, nàng chỉ có thể dùng phương thức này để chống cự.

Biết chính mình có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của nàng, Cao Ân Dương siêu vui vẻ. Hắn đã quên đang cùng bạn gái Trương Lan Nhi đi mua quần áo, bạn gái hắn khó chịu, đối với lúc hắn nói điện thoại, nhắc tới người mẫu số một Chương Gia Phân này, biểu tình sung sướng trên mặt làm người khác thực để ý.

“Cô ấy đáng yêu?" Trương Lan Nhi hừ lạnh.“Em không có nghe sai đi? Chương Gia Phân xấu tình lại cao ngạo kia, em một chút đều không cảm giác cô ấy có điểm nào được gọi là đáng yêu, model bọn em đều lĩnh giáo qua tính tình của cô ấy, anh cũng biết đi? Bọn em chỉ biết rằng muốn cùng cô ấy hợp tác mặc trang phục cho phù hợp, cũng rất thống khổ……"

Cao Ân Dương gật gật đầu, dường như không có việc gì nói:“Mua xong quần áo lần này, chúng ta chia tay đi."

“Cái gì?!" Trương Lan Nhi đứng mạnh dậy, trong một thời gian ngắn ngủi, mọi người đều hướng bọn họ xem.

“Em không có nghe sai, cứ như vậy." Cao Ân Dương mỉm cười, không để ý tới người bên ngoài đang nhìn.

“Vì sao?!" Trương Lan Nhi kêu to.

“Duyên phận của tôi và em đã hết." Hắn chịu không nổi người khác phê bình Chương Gia Phân.

“Em không đồng ý!" Trương Lan Nhi rít gào, lập tức lên tiếng khóc lớn, nhất thời hấp dẫn vô số tia sáng huỳnh quang, xem ra ngày mai làng giải trí lại có nhiều tin phấn khích.

Cao Ân Dương mỉm cười, tiếp tục thưởng thức trang phục, không nhìn tình trạng của Trương Lan Nhi.

Hắn tưởng tượng ngày mai khi Chương Gia Phân đọc báo, biểu tình có bao nhiêu khinh thường.

Tốt lắm, hắn sợ nhất ngược lại là mặt nàng không chút thay đổi, nghe được tin tức về hắn mà không có một tia cảm xúc hay phản ứng nào. Hắn không cần trở thành người râu ria trong cuộc sống của nàng, chán ghét cũng tốt, chán ghét cũng thế, chính là không thể nhìn như không thấy.

*****

Ngô Tiểu Hoa đánh xong báo cáo, hồi lầu ở phòng khách.

Chương Gia Phân ở trên sô pha đọc sách, nhìn Ngô Tiểu Hoa liếc mắt một cái, như là trả thù vừa mới bị Ngô Tiểu Hoa nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của nàng, nàng cố ý nhắc tới —

“Em hôm nay đi hẹn hò sao? Thực thành công sao?" Nghĩ cũng biết là thực thất bại, quần áo của Ngô Tiểu Hoa cam đoan làm cho đối phương thực kinh hách.

Ngô Tiểu Hoa nhất thời sắc mặt đại biến, hốc mắt phiếm hồng.

“Thất bại?" Chương Gia Phân vẫy vẫy tay.“Quên đi, coi như chị không có hỏi được rồi đi? Kỳ thật thời điểm giữa trưa em muốn ra ngoài, chị là muốn gọi em thay quần áo, em bình thường ăn mặc tuy rằng mộc mạc, nhưng không đến mức làm cho người ta phản cảm, nhưng mỗi lần em lựa chọn trang phục đặc biệt liền phi thường kinh khủng." Thất bại là nhất định, người nam nhân nào chịu được quần áo lố lăng của Ngô Tiểu Hoa? Dù diện mạo không thể nói, nếu không quái lạ sẽ không thỏa mãn.

“Em thật sự thực…… Thực…… Thực……" Nước mắt rơi xuống.

“Rất khó chịu, chị biết. Đừng khóc, chị đặt rất nhiều đồ ăn ngon, đi ăn đi. Bất quá em nếu muốn làm cho chính mình đối nam nhân cũng có lực hấp dẫn, chị khuyên em giảm béo không cần ăn."

“Em không phải khổ sở……" Ngô Tiểu Hoa đi tới, ngồi xuống, rút khăn giấy lau nước mắt.“Em là cao hứng, rất cao hứng……"

“Ai?"

“Trương Tự Cường theo em thổ lộ, anh ấy nói em lớn lên xinh đẹp hơn …… Anh ấy mong em cùng anh ấy kết giao, chúng em cùng trải một ngày ở bên nhau, em thật không nghĩ tới a, nguyên lai nhân duyên của chính mình mới trước đây liền là nhất định, còn mãi đến chỗ đi xem mắt, thiếu chút nữa còn mê tín cái gì mà ái thần laptop, em có bạn trai! Chị tin được sao?"

“Không tin. Trương Tự Cường sẽ không là đổi nghề bán bảo hiểm đi? Vẫn là gia nhập cái gì đoàn thể lừa đảo đi, hắn rất nhanh sẽ lộ ra mục đích."

“Em chỉ biết cùng tán gẫu với chị thực mất hứng, giống chị lạnh lùng như vậy, lại tự cho là đúng, là nữ nhân cao cao tại thượng, biết cái gì tình yêu chân thành?" Ngô Tiểu Hoa nheo mắt lại, sắc mặt xanh mét.

“Chị là vì tốt cho em, bình thường đã thật lâu không chạm mặt, vừa thấy mặt liền muốn kết giao đều không có chuyện tốt."

“Đúng đúng, toàn thế giới đều là người xấu, liền chỉ có một mình Chương Gia Phân là người tốt."

“Thân là trợ lý của chị, thái độ của em thực không tốt nha."

“Chị có tư cách gì phê bình nam nhân em thích? Giống như người thích em vốn không có mắt nhìn, nhất định là có ý đồ phải không? Bởi vì em không xinh đẹp, dáng người không tốt, điều kiện đối với đại biểu quan chức chênh lệch, nên không có người yêu phải không?"

“Tiểu thư, chị là khuyên em cẩn thận một chút, không cần mắc mưu." Làm chi kích động như vậy?

“Cám ơn suy nghĩ gà mẹ của chị, chị nghĩ rằng em không biết chị muốn gì sao? Chị hy vọng em xấu mặt đúng không? Chương Gia Phân, em một chút cũng không lo lắng, em biết Trương Tự Cường đối với em là thật tình. Còn có, ngươi thật sự yêu sự thưởng thức cùng cảm tình của em, chị là không phải cuộc sống rất không thú vị? Cũng đúng, chị là người rất được, nhưng chị cũng không cùng người khác kết giao, kỳ thật kinh nghiệm yêu đương của chị so với người làm không tốt như em còn bần cùng hơn, hẳn là em dạy cho chị mới đúng, tốt lắm, em muốn đi ngủ, ngủ ngon."

Ngô Tiểu Hoa giáo huấn Chương Gia Phân một chút.

Chương Gia Phân cứng họng, thế nhưng phản bác không được, thực quẫn bách. Đáng giận, trợ lý này cũng quá kiêu ngạo đi?

*****

Đêm khuya, Chương Gia Phân nằm trên giường lớn lăn qua lăn lại, giường đôi lớn như vậy, thoải mái như vậy, nhưng trong lòng lại trống rỗng. Lời nói của Ngô Tiểu Hoa làm cho nàng suy nghĩ, lại thực bị thương.

Nàng chán ghét ngày nhàn rỗi như vậy, nhàn đến phát sợ, tình nguyện giống như trước kia công tác một người tiếp một người, làm cho nàng không thể dừng lại mà kiểm tra người của chính mình sinh nhiều thật điểm đáng buồn.

Đêm nay, nàng lại một lần nhớ tới mối tình đầu, Chu Thành.

Khi nàng mười bảy tuổi nhận thức nam nhân, lớn hơn nàng tám tuổi, làm ở công ty máy tính, bọn họ hẹn hò, tình yêu cuồng nhiệt, sau đó là phụ thân nàng chơi cổ phiếu thất bại, làm trong nhà thành một đoàn loạn, lúc ấy hắn là người nàng ký thác tinh thần. Nhưng là nàng vì nợ nần trong nhà, cùng Cao Ân Dương ký hợp đồng, nhận huấn luyện model, học tập mĩ tư mĩ nghi, mỗi ngày đều mệt đến đòi mạng nên không rảnh để hẹn hò.

Bọn họ dần dần bất hòa.

Khi nàng mười chín tuổi, hắn hai mươi bảy tuổi. Nàng trở thành model nhỏ nhờ chụp hình cho một quảng cáo, hắn thăng chức lên làm chủ quản nhỏ của công ty. Hắn muốn kết hôn, nhưng là nàng có hợp đồng. Nàng khát vọng cuộc sống hôn nhân, thỉnh cầu Cao Ân Dương làm cho nàng cùng bạn trai kết hôn, nàng nguyện ý tiếp tục công việc model, nàng sẽ cố gắng hoàn thành mỗi một công tác nhỏ mà “Thải Hạc" sai khiến, chỉ cầu hắn để cho nàng kết hôn, nàng còn bảo thủ muốn bí mật kết hôn, nàng cam đoan Chu Thành cũng sẽ giữ bí mật.

Cao Ân Dương trả lời là cho nàng một phần danh sách.

Đó là trong hai năm, hắn sẽ đầu tư mỗi một hạng mục ở trên người nàng, thay nàng mời các giáo viên dạy các loại chương trình học cần thiết, phí trang trí của nàng, phí dụng này đó hơn nữa phụ thân nàng còn nợ Cao gia, Cao Ân Dương muốn nàng trước thanh toán hết, sau đó hắn có thể cho nàng đi kết hôn. Nếu không, hắn muốn bạn trai nàng ký một biên lai vay mượn, gánh vác món nợ này.

Chương Gia Phân không có mặt mũi kêu mối tình đầu thay nàng trả nợ.

Nhưng nàng vĩnh viễn sẽ không quên khi Cao Ân Dương đưa ra điều kiện, bộ dáng đáng giận kia.

“Hắn thật tình yêu nhhư em nói, số tiền này hẳn không tính là cái gì." Cao Ân Dương nói.

“Anh ấy chỉ là một chủ quản nhỏ, nào có khả năng phụ trách món nợ khổng lồ như vậy?" Sáu trăm ngàn, con số quá lớn.

Cao Ân Dương tàn khốc nói:“Chương Gia Phân, em quá ngây thơ rồi, nhưng gì anh câó cho em là làm công ích sao? Anh giúp em có thể trử nợ thay phụ thân em, đổi lấy em ở ‘Thải Hạc’ công tác mười lăm năm. Em trên đường hợp tác lại chạy đi kết hôn, em cho anh là đứa ngốc sao? Em nói em sẽ bí mật kết hôn, phóng viên sẽ không biết? Xin hỏi em, chúng ta khi kết thúc mười lăm năm hợp đồng, em ba mươi hai tuổi, thời gian này, em không sinh đứa nhỏ sao? Lão công của em nguyện ý để cho em không sinh đứa nhỏ? Người nhà của lão công em thì sao? Có thể chấp nhận một cô con dâu không thể công khai thân phận? Người nhà hắn cũng có thể giữ bí mật sao? Các người không phải là muốn từ bí mật kết hôn hoàn rồi đến muốn bí mật sinh con? Em cảm thấy anh hẳn là đáp ứng thỉnh cầu vớ vẩn như vậy sao? Vì sao? Xin hỏi anh đáp ứng em, anh có thể được ưu việt gì?"

“Anh nghĩ muốn cái gì?" Chương Gia Phân nhớ rõ chính mình nghiến răng nghiến lợi nói, nàng lúc ấy vội vã tưởng cùng Chu Thành, nghĩ đến mau nổi điên, nàng tính mặc kệ Cao Ân Dương muốn cái gì ở nàng, nàng đều nguyện ý cấp, thậm chí là thân thể của nàng.

Nàng chỉ cần đem ánh mắt nhất bế, tâm nhất hoành, nàng nguyện ý cấp.

Quả nhiên, Cao Ân Dương như nàng dự đoán, đưa ra yêu cầu thực hạ lưu.

Trong văn phòng tư nhân bí mật, hắn xuất hiện từ bàn làm việc, chậm rãi đi qua, đem rèm cửa sổ — kéo vào, che đi ánh mặt trời, lại đem đèn huỳnh quang tắt đi, chỉ để lại trên ánh đèn bàn màu vàng.

Chương Gia Phân mười chín tuổi thân mình run nhè nhẹ, mồ hôi lạnh che kín lưng.

Sau khi hắn làm xong động tác này đó, ở trước mặt nàng, kéo ghế dựa đến. Hắn ngồi xuống, đôi chân dài cao cao tại thượng vắt lên nhau, phóng đãng không kềm chế mà đánh giá nàng.

“Cho nên…… Vì cùng Chu Thành kết hôn, em cái gì cũng đều nguyện ý làm? Nếu anh nói, anh muốn em, em cũng nguyện ý?"

Chương Gia Phân cắn chặt môi dưới, cắn đến bật máu, một mùi mặn mặn tràn ra.

Vì tình yêu, nàng ngoan nói:“Tôi có thể." Hai mắt mặc nhiên, nàng bất cứ giá nào.

Mà một đôi con ngươi đen của hắn, sâu không lường được.

“Được…… Lại đây…… Hôn anh." Tiếng nói của hắn ám ách, như một âm báo, vận sức chờ phát động, ý đồ xé rách nàng.

Nàng run run, chỉ cách xa ba bước, lại như ngàn dặm xa. Nàng thực sợ hãi, trong lòng bàn tay lạnh buốt. Cao Ân Dương ở trong bóng tối, thoạt nhìn càng cường đại nguy hiểm, chuẩn bị muốn hung hăng cắn nuốt nàng. Nàng lần đầu tiên phát hiện, nam nhân này ngày thường ôn nhu, kỳ thật thực đáng sợ, nàng còn tưởng rằng Cao Ân Dương cùng ba hắn không giống nhau, hắn là một nam nhân tốt.

Không có ánh sáng.

Chương Gia Phân tan nát cõi lòng.

Nơi này không có ánh sáng.

Từ khi cùng phụ thân quỳ xuống đất khóc cầu, thế giới của nàng chẳng lẽ cũng chỉ có thể như vậy, để cho người ta nhục nhã, an bài? Cuối cùng ngay cả thân thể cũng phải bán đứng?

Nàng khát vọng tự do, khát vọng được giải thoát, khát vọng người yêu ôm ấp.

Vì thế, nàng nguyện ý, liền bán đứng thân thể cho nam nhân đáng giận này.

Hôn hắn sao? Được, liền hôn hắn.

Hắn muốn cái gì nàng đều cấp, coi như nàng lúc này là chết hụt, nàng không cần có bất cứ cảm giác gì.

Nàng thật sự đi đến trước mặt hắn, cũng thật sự phủ cúi người tới gần mặt hắn, cho dù thực sự run run lợi hại, nàng cũng thật sự đem môi gần sát cái miệng của hắn……

Nhưng là hắn hoảng hốt bỏ mặt qua một bên.

“Anh bỗng nhiên cảm thấy, sáu trăm ngàn để mua thân thể của em, không khỏi rất tiện nghi cho em …… Huống hồ, anh muốn nữ nhân nào cũng có? Chương Gia Phân, mong em tuân thủ hợp đồng, chờ khi hợp đồng kết thúc, anh vui vẻ trả tự do cho em. Đúng rồi, Chu Thành thực yêu em đi? Hắn hẳn là có thể chờ em thực hiện xong lời hứa, dù sao đến lúc đó em chỉ ba mươi hai tuổi, cũng còn trẻ."

Chương Gia Phân tức đến đem môi cắn nát, máu không ngừng theo đôi môi xinh đẹp chảy ra. Nàng run run, lần này không phải sợ, mà là phẫn nộ.

Cao Ân Dương nói:“Tin tưởng Chương Gia Phân ba mươi hai tuổi còn có thể là một nữ nhân rất đẹp…… Đáng giá cho hắn chờ."

“Ta hận ngươi." Nàng nói.

Sau đó, Chương Gia Phân không cùng Chu Thành kết hôn.

Không bao lâu sau, Chu Thành chuyển đến nước Mỹ, cuối cùng một lần liên lạc với nàng, là nói cho nàng tin vui kết hôn, hắn nhận thức một cô gái Mỹ nhiệt tình hoạt bát.

Chương Gia Phân hết hy vọng.

Không còn có cho Cao Ân Dương thấy sắc mặt hoà nhã, từ nay về sau lấy tra tấn người khác làm vui, bởi vì nàng không may mắn có hạnh phúc, nàng bỏ lỡ, bị sự thật chôn vùi. Cho nên ghen tị tình yêu của người khác, cho nên thích cười nhạo người khác, cười nhạo cá tính của  bọn họ, cười nhạo thói quen của bọn họ, cái gì nàng cũng thích cười nhạo, kỳ thật buồn cười nhất lại là chính mình, nàng biết, mặc kệ hiện tại có bao nhiêu thành công, cái nàng chân thật cảm thụ lại là thất bại.

Mặc kệ là sau đó Cao Ân Dương có bao nhiêu bộ mặt hoà nhã, nàng cũng không thể quên hắn có một mặt tàn khốc cùng tàn nhẫn.

Từ nay về sau nàng không bao để hắn có cơ hội đùa cợt nàng, nàng thề sống chết cùng hắn làm kẻ địch.

Nàng hận Cao Ân Dương.

Cho nên nàng muốn mạnh mẽ.

Nàng không có gì so với hắn vừa có cường lại có thế, chỉ còn lại có một thứ mạnh hơn, là lòng tự trọng.

*****

Cao Ân Dương đêm nay chia tay bạn gái thứ n.

Trương Lan Nhi khóc như ruột gan đứt từng khúc, hắn lại không có cảm giác. Hắn đã chết lặng sao? Không, là không đủ yêu nàng. Hắn không ngừng thay đổi bạn gái, hy vọng đổi đến một người có thể làm cho hắn không nghĩ đổi nữa mới thôi, nhưng vì sao ôm quá nhiều nữ nhân, hôn qua lắm miệng môi, nội tâm như hỏa diễm lại vô cùng lo lắng, khát vọng chỉ có lợi hại hơn, mà không có biện pháp dừng lại? Hắn vẫn là muốn Chương Gia Phân. Muốn nàng dù không cảm kích hắn cũng có thể cấp cho hắn sự hòa nhã.

Hắn uống rượu, nằm ở trên sô pha, thưởng thức đêm cô tịch.

Tưởng tượng Chương Gia Phân giờ phút này đang làm cái gì?

Nàng đã ngủ chưa? Thoải mái không?

Hắn muốn quan tâm nàng, nhưng trong lòng biết chỉ là rước lấy không hờn không giận của nàng.(tức là thờ ơ) Vết rách của bọn họ trong lúc đó, đã muốn khỏi hẳn.

Cao Ân Dương uống một ngụm rượu lớn, cảm xúc ác liệt. Lấy điện ra, ấn xuống một dãy số, điện thoại vang thật lâu, sau đó, truyền đến thanh âm lạnh lùng của nàng.

“Đã khuya, anh biết không?" Chương Gia Phân mất hứng.

“Anh ngủ không được, muốn giúp anh nói chuyện phiếm sao?"

Khách! Nàng gác điện thoại.

Hắn lại gọi tiếp, chuông vang thật lâu, nàng bắt máy, không kiên nhẫn nói —

“Tôi đã biết, muốn tán gẫu đúng không? Được, tôi cùng anh tán gẫu, ai kêu nhà chúng tôi thiếu tiền anh, tùy tiện là anh muốn như thế nào tôi đều chỉ có thể nhận, nói đi, anh tưởng tán gẫu cái gì? Tán gẫu chuyện sự nghiệp của anh? Tán gẫu tình cảm của anh? Vẫn là tán gẫu anh vĩ đại đã thay chúng tôi có kế hoạch mới?"

Hắn vẫn là cười, chính là, vì sao hốc mắt thực nóng? Vì sao trong lòng thực đau?

“Anh nghĩ tán gẫu…… Tình yêu."

“A." Nàng cười nhạt.“Cao Ân Dương muốn ngủ cùng nữ nhân nào đều có? Theo tôi tán gẫu chuyện tình yêu? Không biết là rất buồn cười sao?"

“Em…… Còn yêu Chu Thành sao?"

“Có khi, tôi thật hy vọng có thể yêu, có thể giết anh." Bị hắn chôn vùi tình yêu, hắn đã cố tình còn muốn tàn khốc nhắc nhở nàng.

“Anh có thể làm một chuyện cho em, anh hoài nghi em thật sự sẽ nổ súng, anh không tin em lại hận anh như vậy."

“Anh cứ làm đi, tôi chứng minh cho anh xem."

“Em thật sự…… Sống không vui đúng không?"

“Phanh."

“Phanh?"

“Tôi nghĩ giống như tôi đã muốn một phát bắn chết anh."

“……" Cười tốt lắm, tâm hắn thật sự có thể cảm nhận sâu sắc.

“Thực đã nghiền." Nàng nói.

“Nói chuyện phiếm với em thực khoái trá."

“Ngủ ngon, hy vọng anh ngày mai không cần tỉnh lại." Ý chí của hắn đã chết rất tốt.

Cao Ân Dương treo lên điện thoại. Hắn là tự mình chuốc lấy cực khổ, thật sự, là tự làm bậy nên không thể sống, có khi, hắn cũng hy vọng, ngày mai không cần tỉnh lại, chết để quên đi.

Nhưng là có khi, chính là thấy nàng, còn có dúng khí để sống sót, một loại cảm động vì còn sống thật là tốt, chỉ cần nàng tồn tại.

Lấy điều khiển từ xa ấn âm thanh nhỏ lại, ở trên sô pha nằm xuống, hắn chịu đựng cồn cảm giác choáng váng do cồn rượu mang lại.

Tiếng nhạc khàn cả giọng, hát bài [ Chết rồi cũng vẫn yêu ].

Cao Ân Dương cười khổ, hốc mắt ẩm ướt. Bài hát này, thực gần sát tâm của hắn a, càng nghe, càng thương tâm.
Tác giả : Đan Phi Tuyết
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại