Độc Sủng Băng Phi
Chương 105
Nhưng hắn không tham gia vào đám người đang chém giết mà trực tiếp xông tới chiếc xe ngựa.
Thật không ngờ, người phu xe vẫn rất bình thản, trong chớp mắt tên hắc y bay đến, nhảy lên đánh cho hắn một chưởng...
Tên hắc y kia sững người, ngay lập tức bình tĩnh trở lại, thật không ngờ, người phu xe này lại biết võ công. Thật là khinh thường Lãnh Phi rồi, vậy mà có thể tìm được đám cao thủ này, thế nhưng...
Hắn có một chút khó hiểu, nhìn thấy xung quanh đám hắc y đang ở thế hạ phong, bọn họ là những cao thủ chính tay ta lựa chọn, mấy tên đại vệ này sao có thể... Lẽ nào là cấm vệ quân của Hoàng thượng? Không thể nào, Hoàng thượng sao có thể phái cấm vệ quân đi chứ, phải biết rằng cấm vệ quân của Hoàng thượng chỉ có vài chục người chỉ dùng để bảo vệ an toàn của Hoàng thượng và những người trong Hoàng cung, sao lại có thể...
Nhưng nhìn lại xung quanh, thuộc hạ của ta chỉ còn lại có hơn mười người, còn đám hộ vệ bên cạnh Lãnh Phi, mặc dù bị thương không ít nhưng còn lại khoảng bảy, tám người dũng mãnh phi thường, xuất thủ thần tốc, lại còn mang theo một thứ khinh hận.
Một phút phân thần, đã bị người phu xe chiếm thượng phong. Mắt nhìn thấy chân trái của tên phu xe đá tới, hắc y nhân vội vã định thần lại, xoay người tới một chỗ trống, định tránh cú đá. Không ngờ, chân trái của người phu xe đồng thời quét tới, tay phải xuất một chưởng, dùng tám thành công lực. Tên hắc y tránh không kịp trúng chiêu, thân hình phi tốc lùi về phía sau, một chân tiếp đất, người dúi xuống phía trước, một tay vội vã ôm lấy trước ngực, máu tươi đã ướt đẫm cả khuôn mặt.
Người phu xe vội vã đuổi tới, vừa tiếp đất, chân trái lại tung một cước vào bên cạnh mặt, thanh kiếm trong tay theo đà mà đâm tới, thật không ngờ, tên hắc y xoay người, đã bay tới cỗ xe ngựa, rút bên cạnh sườn ra một thanh đoản kiếm, đâm trực diện vào người ngồi trong xe.
........
"Nương nương cẩn thận!" Một đại vệ đứng bên cạnh cỗ xe nhìn thấy xông qua, nhưng chậm mất nửa giây, đôi mắt bất ngờ nhìn thanh kiếm đâm tới.
Mắt tên hắc y đầy ý cười, trước khi hắn đến đã sớm điều tra rõ ràng. Vị Lãnh Phi này, chỉ là kẻ trói gà không chặt, hơn nữa, lại là người đang có mang, một kiếm này, nàng ta có lẽ không kịp tránh. Hơn nữa, theo dấu vết lộ trình mà nói, tự nhiên cũng biết trong xe chỉ có một mình nàng ta, muốn tránh lần này, e rằng không dễ đến thế. Chỉ cần nàng ta bị diệt trừ, tất cả sẽ.....
Đại vệ xung quanh đều rất lo lắng, chỉ có đơn độc Lãnh Tịch và người phu xe là bình tĩnh, không có lấy một chút hoang mang.
Thật không ngờ, người phu xe vẫn rất bình thản, trong chớp mắt tên hắc y bay đến, nhảy lên đánh cho hắn một chưởng...
Tên hắc y kia sững người, ngay lập tức bình tĩnh trở lại, thật không ngờ, người phu xe này lại biết võ công. Thật là khinh thường Lãnh Phi rồi, vậy mà có thể tìm được đám cao thủ này, thế nhưng...
Hắn có một chút khó hiểu, nhìn thấy xung quanh đám hắc y đang ở thế hạ phong, bọn họ là những cao thủ chính tay ta lựa chọn, mấy tên đại vệ này sao có thể... Lẽ nào là cấm vệ quân của Hoàng thượng? Không thể nào, Hoàng thượng sao có thể phái cấm vệ quân đi chứ, phải biết rằng cấm vệ quân của Hoàng thượng chỉ có vài chục người chỉ dùng để bảo vệ an toàn của Hoàng thượng và những người trong Hoàng cung, sao lại có thể...
Nhưng nhìn lại xung quanh, thuộc hạ của ta chỉ còn lại có hơn mười người, còn đám hộ vệ bên cạnh Lãnh Phi, mặc dù bị thương không ít nhưng còn lại khoảng bảy, tám người dũng mãnh phi thường, xuất thủ thần tốc, lại còn mang theo một thứ khinh hận.
Một phút phân thần, đã bị người phu xe chiếm thượng phong. Mắt nhìn thấy chân trái của tên phu xe đá tới, hắc y nhân vội vã định thần lại, xoay người tới một chỗ trống, định tránh cú đá. Không ngờ, chân trái của người phu xe đồng thời quét tới, tay phải xuất một chưởng, dùng tám thành công lực. Tên hắc y tránh không kịp trúng chiêu, thân hình phi tốc lùi về phía sau, một chân tiếp đất, người dúi xuống phía trước, một tay vội vã ôm lấy trước ngực, máu tươi đã ướt đẫm cả khuôn mặt.
Người phu xe vội vã đuổi tới, vừa tiếp đất, chân trái lại tung một cước vào bên cạnh mặt, thanh kiếm trong tay theo đà mà đâm tới, thật không ngờ, tên hắc y xoay người, đã bay tới cỗ xe ngựa, rút bên cạnh sườn ra một thanh đoản kiếm, đâm trực diện vào người ngồi trong xe.
........
"Nương nương cẩn thận!" Một đại vệ đứng bên cạnh cỗ xe nhìn thấy xông qua, nhưng chậm mất nửa giây, đôi mắt bất ngờ nhìn thanh kiếm đâm tới.
Mắt tên hắc y đầy ý cười, trước khi hắn đến đã sớm điều tra rõ ràng. Vị Lãnh Phi này, chỉ là kẻ trói gà không chặt, hơn nữa, lại là người đang có mang, một kiếm này, nàng ta có lẽ không kịp tránh. Hơn nữa, theo dấu vết lộ trình mà nói, tự nhiên cũng biết trong xe chỉ có một mình nàng ta, muốn tránh lần này, e rằng không dễ đến thế. Chỉ cần nàng ta bị diệt trừ, tất cả sẽ.....
Đại vệ xung quanh đều rất lo lắng, chỉ có đơn độc Lãnh Tịch và người phu xe là bình tĩnh, không có lấy một chút hoang mang.
Tác giả :
Trữ Như Hạ Nguyệt