Độc Nhất Vợ Yêu Của Tổng Tài
Chương 18: Cảnh giác
Nếu nói Phillipines là một kho báu dành cho các tín đồ biển thì El Nodi là viên ngọc sáng nhất nơi đây bởi cảnh quan hùng vĩ được tạo nên từ những hòn đá vôi lớn nhỏ tạo thành một quần thể du lịch sinh thái vô cùng thu hút và hơn hết là bãi cát trắng, cánh rừng ngập mặn và những hang động kỳ bí.
Mạc Cao Kì uy quyền cùng các vệ sĩ vừa đáp máy bay hiện đã duy chuyển đến vùng ngoại ô, không ngại mua trọn căn nhà du lịch đẹp nhất ở đó. Hắn cho người sắp xếp mọi thứ để Hạ Vy nghỉ dưỡng ở một căn phòng tiện lợi nhất một của sổ to gió mắt lộng cùng với tầm nhìn ra biển xanh rộng lớn.
Hắn ngồi xoa thái dương tay vẫn đung đưa ly rượi tím lúc sau đứng dậy tay đút túi quần. Khẽ nhíu mắt nhìn ra biển xanh nhấp nháp ly rượi thơm có vẻ đang đăm chiêu suy nghĩ.
Từ trước đến nay hắn làm việc luôn có chừng mực gọn lẹ mọi thứ thường rất dẽ dàng. Nhưng lần này không phải như vậy, kẻ thù của hắn phải nói rất nhiều. Những công ty phá sản đều điêu tàn trong tay hắn, nhưng hiếm có những kẻ dám chống đối lại bởi đối đầu với hắn chỉ có chết. Chúng cho hắn ăn một viên đạn, hắn giết chúng không tha, quan trọng là làm tổn hại người của hắn liệu có thể sống yên?
A Phong vốn là một trợ thủ đắc lực lại rất am hiểu về công nghệ việc gì cũng có thể truy tìm trong một nốt nhạc dễ dàng nhưng lần này lại không có thông tin. Thật quá khó để biêt kế hoạch tiếp của chúng là gì? Phòng ngừa hẳn vẫn hơn.
- " Chủ tịch "
- " Nói "
- " Đã điều tra viên đạn trên người Hạ Vy là một viện đạn của những xạ thủ chuyên nghiệp nước Anh và quan trọng là được làm thủ công theo quy trình những đầu năm 18... "
- " Thuộc hoàng gia "
- " Đúng vậy "
Hắn gật đầu. Thật sự không hiểu Hắn và Dòng dõi hoàng tộc Anh có gì thù oán gì? Bao lâu nay quan hệ vẫn rất tốt. Hắn suy tư không biết bao lâu cho đến khi bác sĩ bước vào cùng với một cô ý tá, bọn họ khám cho Hạ Vy chẳng dám gây tiếng động sợ sẽ làm cắt đứt suy nghĩ của hắn. Tưởng chừng không ai quan sát nhưng ai biết đôi mắt hổ liếc nhìn mọi hành động. Chúng cười gượng gạo nói:
- " Ngài nên cho cô ấy ra ngoài ánh nằng ấm như ở El Nido rất tốt cho người bệnh "
- " Mới "
- " Dạ Vâng chúng tôi là do viện trưởng Cố Từ Nhiên cử đến "
Hắn không chầm chừ vội gọi cho tên kia.
- " Ừ được rồi nhớ nhắ cậu ta gọi lại cho tôi..." - Hắn ậm ừ mắt vẫn liếc quan sát từng cử chỉ của chúng.
- " Sắp xếp cho cô ấy ra ngoài dưỡng bệnh "
*******
Ánh nắng ở El Nido thực sự rất đẹp. Ngay bãi biển cát vàng không một bóng người vì muốn giữ yên tĩnh nên hắn đã phong tỏa nơi này. Hắn mặc chiếc áo sơ mi cộc đen đơn giản với quần ngố cộng thêm chiếc kính râm đắt tiền càng tôn lên chiếc mũi cao thanh tú của hắn. Hạ Vy vẫn trung thành với váy trắng nhẹ duyên dáng... chỉ nhìn thôi cũng đủ thu hút đó là lý do vì sao hắn lại đuổi hết người đi. Hắn liên tưởng nếu cô không hôn mê hiện chắc đang tung tăng vui đùa trước mặt hắn đăc biệt là có khi cô sẽ cười chắc nó phải đẹp lắm.
Pằng... Một tiếng súng vang lên thu hút mọi sự chú ý.
- " một nửa đi theo tôi còn lại ở đây giám sát cho chặt chẽ "- hắn uy quyền Ra lệnh rồi thật nhanh chạy về phía phát ra tiếng nổ. Lhi đến, tầm khoảng ba bốn tên đã nằm rạp xuống đất tay ôm vết thương do đạn bắn. Hắn tinh anh liếc nhìn mọi góc phía hầu như không nhận ra được sự bất thường nào.
- "phái người phong tỏa ở nơi này tìm hết mọi ngóc nghách cho tôi"
- " A phòng tại sao thông tin bị rò rỉ"
- " Xin lỗi tôi đã không thể báo cho ngoài sớm có một loại virus đã xâm nhập ăn tiến vào những tệp file và đặc biệt là đã lấy được hết thông tin thậm chí là còn nghe được cuộc hội thoại của chúng ta... hiện vẫn đang hoạt động"
- " chết tiệt " - chửi thề một câu hắn vô cùng giận dữ, ai lại dám to gan như vậy.
- " Thưa chủ tịch Mạc"- một chiếc xe ôtô bỗng đi đến vừa bước xuống là có một nhóm y tá cộng bác sĩ tuổi đã cao. Ông ta về mặt lo lắng liền cúi đầu từ lỗi.
- " chúng tôi xin lỗi đã đến muộn" -" các người là..."
- " chúng tôi là những bác sĩ do Viện trưởng Cố Từ Nhiên phái tới đây là thẻ bệnh viện "- đôi mi tâm nhíu chặt một điểm bất thường xoẹt qua đầu hắn...
- " chết tiệt" - Mạc Cao Kỳ vội chạy đến chỗ Hạ Vy nhưng chỉ còn những tên vệ sĩ nằm ở dưới đất những vết dao sẽ qua cổ hay đâm vào bụng khiến máu chảy làm thấm đẫm cả một vùng cát.
- " cô ấy đâu?"- hắn vội hỏi tên vệ sĩ vẫn còn hổn hển kia.
- " bọn chúng đám bác sĩ đó đã đưa cô ấy đi rồi"
- " hướng nào" - hắn gằn giọng hỏi hết sức khẩn trương.
Tay tên đó chỉ thẳng hắn nhìn ra xa một chiếc canô gần như vừa mới được khởi hành đang chạy với một vận tốc nhanh nhất.
- " A Phong phải người đến giải quyết toàn bộ chỗ này cho tôi "- nói rồi hắn đeo của SP và tai để giữ liên lạc với trợ thủ của mình. Xông pha thẳng lên chiếc cano gần đó và chạy theo với tốc độ cực kỳ khủng khiếp khiến cho những dòng nước theo làn sóng càng trở nên mạnh mẽ hơn biển tung bọt trắng xóa.
Ra đến giữa biển một cuộc gọi bxống chốc vang lên
Reng.. reng...
- " Mạc Cao Kỳ người thấy thế nào khi bị người ta đánh úp "
- "chết tiệt ngươi là ai? " - điều đó giờ còn quan trọng sao. Đôi mắt hổ phách như một con thú tập trung vào mục tiêu trước mặt từng lời nói nguy hiểm gằn lên.
- " ngươi động đến một sợi tóc của cô ấy.... ta giết không tha....."
********
Vote đi nào ~~~