Độc Hành Thú
Chương 25: Phiên ngoại
Phòng tắm không tính nhỏ, nhưng cũng khó làm. Tạ Ngôn cũng muốn ở trên giường tận tình hưởng thụ, thế là vội vàng tắm sạch, lau khô cho nhau, hai người trần trụi lăn lộn trên giường lớn mềm mại. Cơ thể sau khi tắm tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, da thịt kề sát thấm lạnh tận xương. Tạ Ngôn đem Bách Tiệm Ly đặt dưới thân, lấy cái cằm đang phủ một lớp râu mỏng cọ cọ hai má mềm mại của hắn, làm hắn phát ra tiếng cười khẽ.
Tạ Ngôn ngẩng đầu, ôm trọn khuôn mặt làm anh vừa yêu vừa hận… Bốn mắt giao nhau, trong mắt ẩn sâu *** mãnh liệt, như sao băng nghênh diện chạm vào nhau!
Gần một tháng không ân ái, cả hai đều thập phần cơ khát, Tạ Ngôn cúi đầu hôn hắn thật sâu, đem đầu lưỡi mềm mại của đối phương ngậm cả vào miệng, mút vào nhấm nháp Bách Tiệm Ly thẳng thắn há miệng nghênh đón vội vã của anh, đưa tay ôm lấy thân hình mạnh mẽ kia, ở trên tấm lưng trần trụi của anh nhẹ nhàng vỗ về…
Hai người đều không rảnh nói chuyện, chỉ cấp bách âu yếm nhau, hơi thở hỗn loạn giao triền, ham muốn dồn nén đã lâu như thủy triều đột kích… Tạ Ngôn ôm hắn thật chặt, thật cường ngạnh, không để hắn đào thoát, khiến hắn hít thở không thông. Người trời sinh đạm mạc lạnh lùng như hắn, vẫn luôn thiếu thứ gì đó — tựa như khát vọng độc chiếm cùng nhiệt tình khắc sâu tận xương tủy. Bị anh đòi hỏi mãnh liệt như thế, trong ngực không khỏi sợ hãi run lên…
Không biết bởi vì trong miệng anh còn lưu lại vị rượu hay bởi vì điều gì khác, Bách Tiệm Ly cảm thấy có điểm đầu váng mắt hoa. Đầu lưỡi hai người như linh xà ở trong miệng quấn lấy nhau, đói khát khám phá mọi góc sâu ẩm ướt bên trong. Nướt bọt trao đổi, hơi thở giao triền, đầu lưỡi đối phương tựa hồ là mật ngọt thơm mát thanh thuần mê người nhất, nhấm nháp thế nào cũng không đủ.
“Tạ Ngôn…" Bách Tiệm Ly ngưởng cổ, nhẹ nhàng rên rỉ, mặc cho môi lưỡi anh khuấy đảo, châm lên ngọn lửa, từ trên cần cổ trơn nhẵn của mình một đường lan tràn…
Khi vành tai bị anh ngậm vào miệng, toàn thân hắn run lên, hai tay ghì chặt anh, phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ. Anh đương nhiên biết đây là một trong những điểm mẫn cảm của hắn, cố ý tăng lớn lực đạo mút vào, còn dùng răng nanh nhẹ nhàng gặm cắn, làm hắn không ngừng tràn ra tiếng thở dốc run rẩy.
“Anh rất nhớ em, Tiệm Ly." Tạ Ngôn dùng chân kẹp chặt lấy hắn, vừa hôn vừa cọ xát thân hình thon dài trần trụi của hắn, bàn tay lướt qua khắp cơ thể hắn… Bách Tiệm Ly phơi nắng đen một chút, nhưng làn da như trước trơn mịn như tơ, xúc cảm tuyệt hảo.
“Em cũng nhớ anh… Ưm……" Nhũ tiêm mẫn cảm bị anh lấy tay khẽ khàng vân vê, thân thể Bách Tiệm Ly nảy lên một chút.
“Khẩu thị tâm phi! Nhớ anh mà còn có thể ở lại đó một tháng không trở lại. Thời gian dài như thế, em không ở sau lưng anh hồng hạnh xuất tường đó chứ?" Tạ Ngôn cố ý hỏi, tách hai chân hắn ra, ngón tay khẩn cấp mò mẫm lối vào mật huyệt.
“Làm sao có thể…" Hơi thở Bách Tiệm Ly lập tức rối loạn, vịn vào vai anh, nơm nớp lo sợ nhìn động tác của anh. Tuy rằng biết rõ từng centimet thân thể của nhau, nhưng đối với Bách Tiệm Ly mà nói, mỗi lần tình ái đều giống một loại thể nghiệm hoàn toàn mới. Hắn cũng không phải là người cấm dục, nhưng thủy chung lại không thể tiếp nhận loại phương thức “Trao đổi" trắng trợn này, mặt đỏ như phát sốt, làm sao cũng không quen được.
“Thật sao? Anh đây phải kiểm tra thật kỹ." Tạ Ngôn hạ mày kiếm, trượt sâu một ngón tay vào. Chỗ tư mật bị xâm phạm, Bách Tiệm Ly cả người run lên, nội vách nhanh chóng thít chặt kẹp lấy ngón tay anh…
“Còn rất chặt, hẳn là không ở sau lưng anh xằng bậy." Anh cười một tiếng, lời nói ác liệt làm Bách Tiệm Ly đỏ mắt hung hăng trừng anh.
“Tức giận? Em cũng không ngẫm lại, một tháng này anh làm sao trải qua." Tạ Ngôn nghiêm phạt dùng sức cắn xuống môi hắn, rồi mới một lần nữa chiếm lấy đôi môi kia, cắn nuốt quấn lấy mút vào.
Anh hung hăng hôn, dị thường mạnh mẽ. Dần dần thêm ba ngón tay, b
ên trên có thoa dịch bôi trơn đầy đủ, ở trong u huyệt chật hẹp thít chặt của hắn tiến tiến xuất xuất, truyền đến đam mê cuồng dã mãnh liệt bất đồng dĩ vãng. Bách Tiệm Ly có chút khó thở, ôm chặt cái cổ khỏe khoắn của anh, vùng bụng bằng phẳng không biết khi nào đã có một thanh lửa nóng cứng rắn đặt lên, hình dạng cùng nhiệt độ kinh người, là nam tính không thể lờ đi.
“Tạ Ngôn…" Bách Tiệm Ly có điểm miệng khô lưỡi khô, bụng không khỏi thắt chặt, hai chân lại nhịn không được quấn lấy thắt lưng anh, dùng đùi trong mềm mại nhẹ nhàng cọ cọ cái mông rắn chắc cùng thắt lưng anh, cảm thụ sung sướng da thịt thân cận…
Cơ khát dồn nén sau một khoảng thời gian dài xa cách, tại một khắc này đây bùng nổ. Đòi hỏi lẫn nhau như hồng thủy trút xuống, bọn họ rốt cuộc không còn thời gian hưởng thụ những cái vuốt ve âu yếm!
“Tiệm Ly, nâng thắt lưng lên một chút." Tạ Ngôn lấy tay nâng mông hắn lên, làm cả hai mật thiết gắn liền một chỗ, rồi mới đem phân thân hoàn toàn cương nhắm ngay cửa mật huyệt, nhẹ nhàng sáp vào.
“Ưm……" Bách Tiệm Ly cắn môi dưới, rên rỉ khe khẽ. Dù sao cũng một khoảng thời gian không làm, thân thể căng cứng làm hắn nỗ lực thả lỏng. Anh đương nhiên biết hắn vất vả, tiến vào vô cùng thong thả, động tác cũng thập phần ôn nhu…
Từng chút từng chút, có thể cảm nhận được nhiệt thiết của anh thong thả đỉnh nhập… Từng chút đi vào hậu huyệt non mềm ấm áp, quá trình mập hợp thong thả khiến hắn mê muội không thôi. Bách Tiệm Ly giống con cá mắc cạn há miệng hít thở, ngón tay trắng bệch dùng sức túm chặt drap giường…
Cuối cùng toàn bộ đi vào, Tạ Ngôn phun ra một ngụm trọc khí thật dài. U huyệt đối phương ấm áp như xuân, nội vách non mềm tự nhiên mấp máy, vừa kẹp chặt anh vừa không ngừng hút vào, thoải mái đến mức da đầu anh tê dại, phân thân cắm trong cơ thể đối phương thoáng chốc sưng lớn vài phần.
“Toàn bộ vào rồi…… Em có cảm thấy không?" Lồng ngực Tạ Ngôn cao thấp phập phồng, cố gắng khắc chế dục vọng của mình, không muốn vì lỗ mãng mà làm hắn bị thương.
“Ưm……" Nam tính nóng như lửa chặt chẽ sáp nhập vào cơ thể, hạ thể giao triền *** mĩ tận xương, Bách Tiệm Ly cơ hồ rùng mình phát ra tiếng hừ nhẹ.
“Có đau không? Nếu đau thì nói anh biết." Tạ Ngôn cúi người xuống, dịu dàng hôn hai má ướt mồ hôi của hắn.
Bách Tiệm Ly nhẹ nhàng lắc đầu, đưa tay ôm lấy anh, ngẩng đầu đem mặt dán vào cổ anh, đem chính mình hoàn toàn giao cho đối phương. Thân hình tinh tráng của anh ôm trọn lấy hắn, thập phần an toàn. Trên người anh phát ra mùi thơm dễ chịu quen thuộc, chóp mũi hít vào hơi thở nam tính mạnh mẽ, làm trái tim hắn từng trận loạn khiêu. Một loại cảm giác cuồng dã bị bắt lấy không thể diễn tả, làm hắn cơ hồ tê liệt ngã vào ***g ngực anh.
“A……" Anh bỗng nhiên ưỡn thẳng thắt lưng, bị anh đỉnh nhập bất ngờ không kịp phòng, Bách Tiệm Ly nhất thời run rẩy kêu lên.
Mặc dù biết rõ thân thể của nhau, nhưng tiểu biệt thắng tân hôn, mỗi lần hắn co rút một chút, lại có một dòng điện xông lên đại não, khoái cảm mãnh liệt làm cho hai người bọn họ nháy mắt bốc cháy! Ở nơi tiếp xúc, thân thể hắn nóng kinh người, phân thân trong cơ thể càng như một ngọn lửa cháy bừng bừng, hầu như thiêu đốt toàn bộ lý trí hắn.
Càng lúc càng nóng, ngọn lửa nóng bỏng ở chỗ kết hợp không thể phân biệt là của ai, thâm nhập thật sâu vào máu nhau, Bách Tiệm Ly chỉ cảm thấy cả người khô nóng, có loại lỗi giác bị hòa tan.
“Tạ Ngôn…" Hắn rên rỉ tên anh, dục vọng dưới háng chảy ra chất lỏng trong suốt, theo kẽ hở ồ ồ chảy dọc xuống chỗ kết hợp. Hạ thể đều ẩm ướt, hậu huyệt lại được thoa một lượng lớn dịch bôi trơn, làm anh đẩy vào rút ra càng thêm thông thuận, mỗi lần cắm vào rút ra, liền phát ra tiếng nước sì sụp *** đãng.
“Thoải mái không?" Tạ Ngôn thở gấp hỏi, từng chút từng chút đem mình xuyên thật mạnh vào trong cơ thể đối phương, hận không thể cứ như vậy kết thành một thể.
“Tạ Ngôn……" Bách Tiệm Ly nhịn không được tiến lên tìm kiếm nụ hôn, thân thể phập phồng vặn vẹo, mềm mại không xương, phối hợp động tác cầu hoan của anh.
Hắn mở rộng tứ chi ôm chặt anh, giống như đằng điều mềm dẻo, gắt gao nương tựa dưới tán đại thụ chọc trời. Hắn chỉ cảm thấy cả người nóng khủng khiếp, nội vách lại ẩm ướt tựa như mật, tự động co rút mấp máy, vừa khép vào vừa thả ra, nhịp nhàng hút lấy cứng rắn trong cơ thể, cơ khát nhấm nháp nam tính của anh… Bách Tiệm Ly cũng không biết vì sao lại trở nên như thế, biết rõ như vậy rất vô liêm sỉ, nhưng lại không rảnh nghĩ tới!
“Tiệm Ly, thật chủ động nha." Tạ Ngôn vui vẻ xấu xa nói. Nếu mỗi lần sau khi rời đi, Bách Tiệm Ly đều nhiệt tình như vậy, phải chờ đợi lâu hơn nữa anh cũng nhẫn được.
“Anh cho em cảm giác thế nào?" Trong lòng tuôn ra nhiệt tình ngọt ngào, Tạ Ngôn cúi đầu, một bên tiếp tục ở trong mật huyệt hắn đẩy vào rút ra, một bên không ngừng hôn lên đôi môi mềm mại của hắn, nuốt vào tất cả thở dốc.
“Ưm……… Sâu…… Một chút……" Phía dưới bị ma xát, đầu lưỡi mẫn cảm lại bị duyện hôn, Bách Tiệm Ly một trận co rút, hai chân đan vào nhau, siết chặt thắt lưng anh.
“Cơ thể em so với miệng em thành thực hơn nhiều." Anh cười. Hắn khêu gợi như thế làm anh càng dục hỏa đốt người. Dương vật của anh đã cương đến không thể tưởng tượng, động tác dần dần không thể khống chế, lấy kích động cuồng dã chưa từng thấy đẩy nhanh tần suất xuyên vào rút ra.
Bách Tiệm Ly kinh suyễn một tiếng, cảm giác như mình bị cuốn vào trung tâm cơn lốc, một luồng khoái cảm như lốc xoáy hoàn toàn nhấn chìm hắn. Hắn phải cắn chặt khớp hàm, để ngăn lại tiếng thét chói tai.
“Tiệm Ly…" Anh phát ra tiếng rên của dã thú, không ngừng kêu tên hắn.
“Ưm…… A……" Tựa như bị mưa to quất đánh, lại như bị dương quang mị hoặc bao phủ, một loại thơm ngọt dễ chịu tràn ngập khắp người, toàn thân nảy lên, hại hắn khi thì thở không nổi, khi thì lại nhè nhẹ lâng lâng, dường như đang ở thiên đường, giãy dụa giữa ranh giới khoái hoạt cùng thống khổ.
“Anh yêu em… Tiệm Ly…" Anh thấp giọng thổ lộ, con ngươi đen láy sắc bén ngập tràn hỏa dục. Bách Tiệm Ly tim đập thình thịch, ôm lấy mặt anh, chủ động dâng lên môi mình, lấy phương thức im lặng để biểu đạt tình yêu của mình.
Hai người lưu luyến hôn sâu, tứ chi quấn lấy, thật lâu không muốn tách ra. Cứ như vậy ở trên giường quay cuồng mập hợp, mặc cho cảm xúc mãnh liệt càng cháy càng lớn. Anh áp trên người hắn, ôm chặt hắn, ưỡn thẳng thắt lưng, cuồng dã rong ruổi Bách Tiệm Ly bật ra tiếng rên rỉ, vẻ mặt hoảng hốt. Bụng đối phương cùng phân thân sưng to của mình không ngừng ma xát, kích phát một luồng điện lưu.
Lúc này, trừ bỏ tiếng tim đập, Bách Tiệm Ly cơ hồ không nghe được thanh âm gì. Thời gian tựa như ngừng lại, chỉ có ham muốn đốt người trong lòng rít gào. Khoái cảm chưa từng có thống trị tâm trí hắn, làm hắn hoàn toàn mở ra thân thể, tiếp nhận tình cảm mãnh liệt không ngừng sôi trào của anh.
“Ưm……" Mười ngón tay hắn bấm sâu vào lưng anh, tựa như đang ở trong mơ, chỉ có cảm giác tràn đầy là chân thật. Tiếp xúc nóng rực, hơi thở hỗn loạn, đôi mắt sâu thẳm khiến tim đập liên hồi… Chưa bao giờ nghĩ đến thân thể mập hợp lại sâu đến vậy, ngay cả linh hồn tựa hồ đều bị đối phương hoàn toàn chiếm đoạt.
“Tạ Ngôn…… Đừng…… Đừng làm nữa……" Bách Tiệm Ly rốt cuộc không chịu nổi, rên rỉ cầu xin tha thứ. Nước mắt trong suốt từ khóe mắt chảy ra, bị anh hôn lấy.
“Đừng sợ… Để anh yêu em…" Tạ Ngôn dịu dàng hống hắn, thân thể thẳng tắp nửa quỳ trên giường, nhẹ nhàng đỡ hắn ngồi trong lòng mình.
Thay đổi tư thế cơ thể làm cho phân thân nóng hừng hực lập tức đỉnh tới tận cùng của mật huyệt, Bách Tiệm Ly yếu ớt khóc nức nở, ôm sát cổ anh.
“Anh làm đau em sao?" Tạ Ngôn dừng lại động tác, để cả hai nghỉ ngơi một chút.
Bách Tiệm Ly hỗn loạn lắc đầu, dựa vào quá gần làm hắn không thể nhìn thẳng vào mắt anh. Hắn chỉ có thể đem trán đặt trên vai anh, nhẹ nhàng hô hấp.
“Lại xấu hổ? Chúng ta cũng đã làm nhiều lần rồi mà." Tạ Ngôn cười khẽ, hai tay không ngừng ở trên lưng hắn nhẹ nhàng vuốt ve, thỉnh thoảng khẽ hôn hai má nóng bừng của hắn.
“Nóng quá……" Bách Tiệm Ly rên rỉ.
“Chỉ nóng thôi sao? Chẳng lẽ anh làm em không thoải mái?" Tạ Ngôn cố ý trêu chọc hắn.
“Đừng hỏi em chuyện này……" Bách Tiệm Ly nan kham quay mặt đi.
“Em a, chỉ có ở trên giường mới có thể thẳng thắn một chút. Có biết không? Em như bây giờ, thật sự là mê chết người." Tạ Ngôn bắt cằm hắn, buộc hắn nhìn về phía mình.
Bách Tiệm Ly khóe mắt còn ẩm ướt, bị nước mắt *** phủ dày một mảnh, khi chạm vào ánh mắt ham muốn như dã thú của anh, lông mi chớp chớp, lập tức cụp xuống, như con bướm chấn kinh không ngừng đập cánh… Tạ Ngôn tâm dương khó nhịn, dục hỏa bùng cháy mãnh liệt, cúi đầu chiếm đoạt môi hắn, mút vào thật sâu, hận không thể đem cả người hắn một ngụm nuốt vào bụng.
Song chỉ yên ả một lát, nháy mắt lại tạo nên gợn sóng.
Tay anh tham lam lướt khắp ngực hắn, làm hắn từng trận run rẩy. Khi ngón tay thô ráp vân vê nhũ tiêm nho nhỏ, Bách Tiệm Ly kìm lòng không đậu căng chặt cơ thể, hai tay đặt tại bả vai anh, Tạ Ngôn lập tức cúi đầu, ngậm lấy đầu nhũ bên trái, hút lấy mật ngọt, dùng đầu lưỡi liếm quanh nghiền nát. Một luồng điện truyền khắp toàn thân, Bách Tiệm Ly rên rỉ không ngừng……
Nhũ tiêm hắn rất nhanh ở trong miệng anh vừa sưng vừa cứng, như nụ hoa xinh đẹp nở rộ. Trừ bỏ dùng đầu lưỡi mềm mại âu yếm, anh còn khi có khi không lấy răng nanh nhẹ cắn, mang đến một tia đau đớn, càng nhiều hơn, là khoái cảm bài sơn đảo hải.
“A…… Ưm……" Bách Tiệm Ly thở hổn hển, ở trong vòng tay anh vặn vẹo, hai tay co lại nắm chặt tóc anh, nội vách ẩm ướt ấm nóng kẹp chặt nam tính nóng bỏng, như có ý thức tự co rút… Ngọn lửa *** hừng hực thiêu đốt hai người bọn họ, nguyên thủy mà cực nóng.
Khoái cảm hai tầng giáp công, khiến hắn hoa mắt thần mê.
“Tiệm Ly…… Em thật tuyệt……" Thanh âm từ tính của anh tựa như một lời nói mê. Cả phòng yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có âm thanh mập hợp thể xác cùng tiếng thở dốc chảy xuôi bên trong.
Cửa sổ mở ra, ánh nắng xuyên thấu qua bức màn, theo gió lay động phất phơ, phủ kín thân thể hai người đang giao triền, như sóng biển nhấp nhô
thoải mái. Thân thể tráng kiện màu đồng cổ của anh làm nổi bật thân thể trắng nõn của hắn, ở ngoài sáng bày ra không sót điều gì, làm máu trong cơ thể anh cuồn cuộn chảy.
“Ưm…… A……" Bách Tiệm Ly hoàn toàn dung nhập vào tiết tấu của anh, say mê trong khoái cảm tuyệt vời của tình ái, đôi mắt trong trẻo một mảnh tan rã.
Anh nhếch môi, khuôn mặt anh tuấn thành thục toát ra khí phách không thể che dấu. Dưới ánh mặt trời hiện rõ từng đường nét góc cạnh, mái tóc ướt sũng, khuôn ngực rộng lớn, trong lúc luật động lộ ra từng khối vân da tinh tráng, thập phần nam tính. Thực thoải mái, cổ họng anh tự động phát ra tiếng kêu rên thỏa mãn, mày kiếm xinh đẹp hơi nhíu lại, đôi mắt sắc bén khiếp người, bộ dáng đắm chìm trong dục vọng gợi cảm cực kỳ.
Bách Tiệm Ly tim đập như sấm, ý loạn tình mê, khi anh tiến công, kìm lòng không đậu mở ra hai chân, đem anh ngậm vào càng sâu mà khi anh rời khỏi, lại kẹp chặt thắt lưng anh, siết lấy anh càng chặt. Tạ Ngôn chịu không nổi phát ra tiếng thở dốc tựa dã thú, hung hăng lấp kín miệng hắn, vừa hôn vừa nhún thắt lưng, một trận điên cuồng đâm vào rút ra. Bách Tiệm Ly nói không nên lời, chỉ có thể vô lực nức nở, bị cơn bão đam mê mãnh liệt lần thứ hai bức ra chuỗi nước mắt…
Hai người đều có chút không khống chế được, sa vào khoái cảm say lòng người, rên rỉ vui sướng đan xen kéo dài, ngọn lửa *** càng đốt càng vượng. Bách Tiệm Ly nghe tiếng anh thở dốc bên tai, sức nóng mỗi lần anh cắm vào rút ra cũng không ngừng tăng lên, mỗi lần đều đỉnh đến chỗ sâu trong mật huyệt hắn, đỉnh đến mức toàn thân hắn rã rời, đùi trong từng trận co rút, rốt cuộc kìm nén không được, sắp tới cao trào.
“Tạ Ngôn…… Em không được……" Hắn đã bị anh hoàn toàn đốt cháy, từng bước đẩy lên đỉnh khoái cảm, vừa sợ lại vừa hỗn loạn, chỉ có thể giống như đứa nhỏ quắp lấy anh không buông.
“Đừng sợ…… Chúng ta cùng nhau……" Tạ Ngôn ôm chặt lấy hắn, tăng nhanh tần suất đâm rút. Nội vách ẩm ướt như nước của đối phương bao chặt anh, mặc anh ta cần ta cứ lấy. Người yêu mình từ trước đến nay đạm mạc, chỉ có lúc này mới trung thực nhất, mà khối thân thể mê người này, cũng chỉ vì một mình anh nở rộ. Vừa nghĩ như vậy, lập tức Tạ Ngôn khó mà khống chế dục hỏa, không bức hắn đến tận cùng thì không dừng tay.
Thình lình, tích lũy dồn nén đã lâu đột nhiên bùng nổ, bọn họ cơ hồ đồng thời đạt đỉnh. Từng trận khoái cảm nóng rực dâng lên, hai người quấn chặt cùng một chỗ. Cằm Bách Tiệm Ly run rẩy, vô lực rên rỉ, cảm giác một dòng tinh hoa cực nóng của anh rót thật sâu vào cơ thể hắn… Mà hắn bị anh bắn vào như thế, thân thể tựa như lá cây trong gió, một trận run rẩy kinh sợ không ngớt…
Hai người suy sụp ngã xuống giường, ra sức hít thở. Anh thả lỏng thân thể, cả người phủ lên hắn, dục vọng đã phóng thích vẫn chôn trong cơ thể hắn, không chịu rút ra.
“Quá tuyệt vời…… Thật thoải mái……" Tiêu hồn như thế, tuyệt vời như thế. Tạ Ngôn thỏa mãn không thôi, lưu luyến ôm lấy người yêu, lấy động tác vô cùng dịu dàng hôn môi hắn, không ngừng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn. Thật không biết nên yêu hắn làm sao mới tốt, vô luận đòi lấy bao nhiêu, tổng cảm thấy vẫn là không đủ!
Sau một lúc lâu Bách Tiệm Ly mới thanh tỉnh, phát ra một tiếng thở dài mỏng manh. Bản thân gần như ngất đi, tưởng tượng đến bộ dạng mê muội vừa rồi, mặt lập tức đỏ bừng.
“Tiệm Ly… Mặt em thực đỏ, phản ứng rất kịch liệt, anh không làm em thực thoải mái sao?" Tạ Ngôn thích thú, trong tim nở hoa, tâm tình thỏa mãn ôm hắn trêu chọc. Tính tình Bách Tiệm Ly mặc dù lãnh, loại sự tình này da mặt lại siêu mỏng, đùa một chút toàn thân liền phiếm hồng, cực kỳ đáng yêu.
Quả nhiên, nghe anh cố ý trêu chọc, Bách Tiệm Ly chẳng những không trả lời, còn chồn đầu vào cổ anh, hai tay bịt lỗ tai, giống như đà điểu chôn đầu vào cát. Anh cười to, kéo tay hắn ra, dùng sức hôn hắn vài cái, “Bảo bối, xấu hổ cái gì, em sao lần nào cũng đều đỏ mặt vậy?"
“Da mặt em không dày như anh." Bách Tiệm Ly rầu rĩ nói, ngay cả phía sau tai cũng đỏ bừng.
“Ai kêu em ‘bỏ đói’ anh suốt một tháng, nói cho em biết, hôm nay anh phải bù cho đủ!" Tạ Ngôn ác ý động thắt lưng, Bách Tiệm Ly rên rỉ một tiếng, đùi run rẩy. Dương vật đã phóng thích một lần vẫn chôn trong cơ thể hắn, nóng rực không thể xem thường.
“Anh còn muốn?"
“Bảo bối, em nghi ngờ ‘năng lực’ của anh sao?" Tạ Ngôn nhíu nhíu mày kiếm.
“Không có, anh không cần chứng minh điểm ấy với em." Bách Tiệm Ly vội vàng nói.
“Anh không phải chứng minh, anh chỉ muốn tận tình yêu em thôi…" Tạ Ngôn ôn nhu hôn hai má hắn, than thở: “Em gầy hơn, trên người vốn đã không có mấy lượng thịt…"
“Anh biết mà, đồ ăn bên ngoài em ăn không quen." Bách Tiệm Ly tuy rằng không nói, nhưng hắn thực thích loại cảm giác này. Tình cảm mãnh liệt qua đi, hai người lẳng lặng ôm nhau. Không làm gì cả, chỉ trao nhau mấy nụ hôn nhẹ, nội tâm liền cảm thấy đặc biệt ngọt ngào.
“Không quen còn thích chạy loạn khắp nơi, em thực tự ngược."
“Phong cảnh Tây Tạng rất đẹp, thật đáng giá du lịch một chuyến, đợi lát nữa em cho anh xem ảnh em chụp."
“Ừ." Hôn lại hôn, Tạ Ngôn ôm hắn trở mình, để hắn nằm trên người mình. Vừa động như thế, phân thân cắm trong cơ thể hắn theo tư thế biến đổi trượt ra ngoài. Bách Tiệm Ly rên một tiếng, khoảng trống lửa nóng vừa rời đi, không hiểu sao lại cảm thấy một tia hư không.
“Đi chơi vui không? Có kết bạn với ai không?" Tạ Ngôn thờ ơ hỏi, liếm liếm hầu kết hắn. Hai tay đặt trên cái mông tròn tròn cong lên của hắn, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Ừm, quen được một người bạn rất không tồi. Người này tính tình hào sảng, nhiệt tình hào phóng, dọc theo đường đi giúp em rất nhiều." Bách Tiệm Ly khép hờ mắt, hưởng thụ dịu dàng của anh.
“Vậy sao? Là nam hay nữ?"
“Nam……"
Tạ Ngôn vừa nghe, mày kiếm nhăn lại, nã một loạt câu hỏi: “Nam sao? Sao lại là đàn ông? Em với hắn ta quan hệ thực thân thiết hả? Rốt cuộc làm sao quen biết? Suốt lúc đó chẳng lẽ hai người vẫn luôn kết bạn đồng du? Em không phải người chủ động kết bạn, là hắn làm quen em trước?"
Bách Tiệm Ly kinh ngạc, sau một lúc lâu mới bật cười, “Mùi dấm chua thật nồng nặc…"
“Anh đang hỏi em đó!" Tạ Ngôn hờn giận, cái tay đang bóp mông hắn lại nặng thêm vài phần.
“Thật sự chỉ là bạn đi chơi với nhau mà thôi." Bách Tiệm Ly không biết nên tức giận hay buồn cười, chỉ sờ mái tóc cưng cứng của anh, lắc đầu thở dài: “Anh cho là người trong thiên hạ ai cũng giống anh sao?"
“Tuy rằng em rất lạnh mạc, tính cách cũng thật thiếu đánh. Nhưng càng lạnh lùng ngược lại càng dễ trêu chọc mấy tên đàn ông có ý đồ kia." Tạ Ngôn hừ một tiếng.
Bách Tiệm Ly nhịn không được nở nụ cười, “Đàn ông có ý đồ, đang nói anh sao?"
Tạ Ngôn trừng mắt liếc hắn một cái, ra lệnh: “Dù sao em cũng không được quyến rũ đàn ông khác!"
Bách Tiệm Ly không nói gì, bóp bóp trán, thực bất đắc dĩ thở dài, “Trong mắt em chỉ có một người đàn ông là anh, anh bảo em quyến rũ ai đây?" Này căn bản là đối thoại cấp bậc nhà trẻ a, trước kia nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình lại còn nói mấy lời ngu ngốc này, tuyệt đối là bị người này lây bệnh!
“Bảo bối, cái miệng nhỏ nhắn của em so với trước kia còn ngọt hơn…" Tạ Ngôn nhếch môi cười, tách cánh mông vểnh của hắn ra, đem dương cương nóng bỏng của mình xâm nhập vào khe mông mềm mại, để ở ngoài lối vào mật huyệt cao thấp ma xát, đem yêu dịch chảy ra từ đỉnh toàn bộ quét lên nếp uốn chỗ u mật. Đã làm một lần, mật huyệt vốn nới lỏng, vẫn còn ẩm ướt do dịch thể thấm vào. Bị anh vừa cọ vừa quét như thế, loại xúc cảm ngứa ngáy cứng nóng này làm Bách Tiệm Ly không kìm nổi run rẩy, hậu huyệt mẫn cảm lại không tự giác bắt đầu co rút.
“Anh sao lại nhanh như thế…… Vừa mới đến……" Bách Tiệm Ly đỏ mặt, hai tay đẩy vai anh.
“Tiệm Ly, anh đã sớm nói qua, đừng nghi ngờ ‘năng lực’ của anh." Tạ Ngôn cười nói, ẩn ý đẩy đẩy thắt lưng, kéo tay hắn qua ấn xuống, giúp anh đem phân thân nóng bỏng lần nữa cương lên, gian nan đặt ở chỗ đang cưỡi, từng chút nuốt vào……
Hai người lần thứ hai chặt chẽ kết hợp toàn bộ, khó chia lìa.
“Tiệm Ly, chủ động nhiều một chút, ỷ lại anh thêm một chút đi…… Đừng quên, em chính là người yêu của anh, đời này là người quan trọng nhất." Anh nín thở đâm rút trong u huyệt ẩm ướt ấm nóng của hắn, từ gốc đến đỉnh, khuôn mặt đắm chìm trong dục vọng vừa gợi cảm vừa nam tính. Ánh mắt sắc bén ngập tràn ôn nhu, chứa đựng yêu thương ngọt ngào vô tận. Bách Tiệm Ly yếu ớt thở dốc, cúi đầu, cùng anh hôn sâu.
Lưu luyến quấn quýt si mê, tình ý dài lâu.
Thiên đường của kẻ độc hành, không phải là một nơi để cô độc lữ hành, mà là khi quay đầu lại, luôn luôn có một người lẳng lặng đứng đó chờ đợi mình. Trong vòng tay anh, mới là thiên đường chân chính của hắn. Bách Tiệm Ly mở rộng thân thể, đem chính mình hoàn toàn giao phó cho đối phương, tình cảm mãnh liệt như thủy triều cuồn cuộn mà đến, nhấn chìm cả hai thật sâu…
Tạ Ngôn ngẩng đầu, ôm trọn khuôn mặt làm anh vừa yêu vừa hận… Bốn mắt giao nhau, trong mắt ẩn sâu *** mãnh liệt, như sao băng nghênh diện chạm vào nhau!
Gần một tháng không ân ái, cả hai đều thập phần cơ khát, Tạ Ngôn cúi đầu hôn hắn thật sâu, đem đầu lưỡi mềm mại của đối phương ngậm cả vào miệng, mút vào nhấm nháp Bách Tiệm Ly thẳng thắn há miệng nghênh đón vội vã của anh, đưa tay ôm lấy thân hình mạnh mẽ kia, ở trên tấm lưng trần trụi của anh nhẹ nhàng vỗ về…
Hai người đều không rảnh nói chuyện, chỉ cấp bách âu yếm nhau, hơi thở hỗn loạn giao triền, ham muốn dồn nén đã lâu như thủy triều đột kích… Tạ Ngôn ôm hắn thật chặt, thật cường ngạnh, không để hắn đào thoát, khiến hắn hít thở không thông. Người trời sinh đạm mạc lạnh lùng như hắn, vẫn luôn thiếu thứ gì đó — tựa như khát vọng độc chiếm cùng nhiệt tình khắc sâu tận xương tủy. Bị anh đòi hỏi mãnh liệt như thế, trong ngực không khỏi sợ hãi run lên…
Không biết bởi vì trong miệng anh còn lưu lại vị rượu hay bởi vì điều gì khác, Bách Tiệm Ly cảm thấy có điểm đầu váng mắt hoa. Đầu lưỡi hai người như linh xà ở trong miệng quấn lấy nhau, đói khát khám phá mọi góc sâu ẩm ướt bên trong. Nướt bọt trao đổi, hơi thở giao triền, đầu lưỡi đối phương tựa hồ là mật ngọt thơm mát thanh thuần mê người nhất, nhấm nháp thế nào cũng không đủ.
“Tạ Ngôn…" Bách Tiệm Ly ngưởng cổ, nhẹ nhàng rên rỉ, mặc cho môi lưỡi anh khuấy đảo, châm lên ngọn lửa, từ trên cần cổ trơn nhẵn của mình một đường lan tràn…
Khi vành tai bị anh ngậm vào miệng, toàn thân hắn run lên, hai tay ghì chặt anh, phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ. Anh đương nhiên biết đây là một trong những điểm mẫn cảm của hắn, cố ý tăng lớn lực đạo mút vào, còn dùng răng nanh nhẹ nhàng gặm cắn, làm hắn không ngừng tràn ra tiếng thở dốc run rẩy.
“Anh rất nhớ em, Tiệm Ly." Tạ Ngôn dùng chân kẹp chặt lấy hắn, vừa hôn vừa cọ xát thân hình thon dài trần trụi của hắn, bàn tay lướt qua khắp cơ thể hắn… Bách Tiệm Ly phơi nắng đen một chút, nhưng làn da như trước trơn mịn như tơ, xúc cảm tuyệt hảo.
“Em cũng nhớ anh… Ưm……" Nhũ tiêm mẫn cảm bị anh lấy tay khẽ khàng vân vê, thân thể Bách Tiệm Ly nảy lên một chút.
“Khẩu thị tâm phi! Nhớ anh mà còn có thể ở lại đó một tháng không trở lại. Thời gian dài như thế, em không ở sau lưng anh hồng hạnh xuất tường đó chứ?" Tạ Ngôn cố ý hỏi, tách hai chân hắn ra, ngón tay khẩn cấp mò mẫm lối vào mật huyệt.
“Làm sao có thể…" Hơi thở Bách Tiệm Ly lập tức rối loạn, vịn vào vai anh, nơm nớp lo sợ nhìn động tác của anh. Tuy rằng biết rõ từng centimet thân thể của nhau, nhưng đối với Bách Tiệm Ly mà nói, mỗi lần tình ái đều giống một loại thể nghiệm hoàn toàn mới. Hắn cũng không phải là người cấm dục, nhưng thủy chung lại không thể tiếp nhận loại phương thức “Trao đổi" trắng trợn này, mặt đỏ như phát sốt, làm sao cũng không quen được.
“Thật sao? Anh đây phải kiểm tra thật kỹ." Tạ Ngôn hạ mày kiếm, trượt sâu một ngón tay vào. Chỗ tư mật bị xâm phạm, Bách Tiệm Ly cả người run lên, nội vách nhanh chóng thít chặt kẹp lấy ngón tay anh…
“Còn rất chặt, hẳn là không ở sau lưng anh xằng bậy." Anh cười một tiếng, lời nói ác liệt làm Bách Tiệm Ly đỏ mắt hung hăng trừng anh.
“Tức giận? Em cũng không ngẫm lại, một tháng này anh làm sao trải qua." Tạ Ngôn nghiêm phạt dùng sức cắn xuống môi hắn, rồi mới một lần nữa chiếm lấy đôi môi kia, cắn nuốt quấn lấy mút vào.
Anh hung hăng hôn, dị thường mạnh mẽ. Dần dần thêm ba ngón tay, b
ên trên có thoa dịch bôi trơn đầy đủ, ở trong u huyệt chật hẹp thít chặt của hắn tiến tiến xuất xuất, truyền đến đam mê cuồng dã mãnh liệt bất đồng dĩ vãng. Bách Tiệm Ly có chút khó thở, ôm chặt cái cổ khỏe khoắn của anh, vùng bụng bằng phẳng không biết khi nào đã có một thanh lửa nóng cứng rắn đặt lên, hình dạng cùng nhiệt độ kinh người, là nam tính không thể lờ đi.
“Tạ Ngôn…" Bách Tiệm Ly có điểm miệng khô lưỡi khô, bụng không khỏi thắt chặt, hai chân lại nhịn không được quấn lấy thắt lưng anh, dùng đùi trong mềm mại nhẹ nhàng cọ cọ cái mông rắn chắc cùng thắt lưng anh, cảm thụ sung sướng da thịt thân cận…
Cơ khát dồn nén sau một khoảng thời gian dài xa cách, tại một khắc này đây bùng nổ. Đòi hỏi lẫn nhau như hồng thủy trút xuống, bọn họ rốt cuộc không còn thời gian hưởng thụ những cái vuốt ve âu yếm!
“Tiệm Ly, nâng thắt lưng lên một chút." Tạ Ngôn lấy tay nâng mông hắn lên, làm cả hai mật thiết gắn liền một chỗ, rồi mới đem phân thân hoàn toàn cương nhắm ngay cửa mật huyệt, nhẹ nhàng sáp vào.
“Ưm……" Bách Tiệm Ly cắn môi dưới, rên rỉ khe khẽ. Dù sao cũng một khoảng thời gian không làm, thân thể căng cứng làm hắn nỗ lực thả lỏng. Anh đương nhiên biết hắn vất vả, tiến vào vô cùng thong thả, động tác cũng thập phần ôn nhu…
Từng chút từng chút, có thể cảm nhận được nhiệt thiết của anh thong thả đỉnh nhập… Từng chút đi vào hậu huyệt non mềm ấm áp, quá trình mập hợp thong thả khiến hắn mê muội không thôi. Bách Tiệm Ly giống con cá mắc cạn há miệng hít thở, ngón tay trắng bệch dùng sức túm chặt drap giường…
Cuối cùng toàn bộ đi vào, Tạ Ngôn phun ra một ngụm trọc khí thật dài. U huyệt đối phương ấm áp như xuân, nội vách non mềm tự nhiên mấp máy, vừa kẹp chặt anh vừa không ngừng hút vào, thoải mái đến mức da đầu anh tê dại, phân thân cắm trong cơ thể đối phương thoáng chốc sưng lớn vài phần.
“Toàn bộ vào rồi…… Em có cảm thấy không?" Lồng ngực Tạ Ngôn cao thấp phập phồng, cố gắng khắc chế dục vọng của mình, không muốn vì lỗ mãng mà làm hắn bị thương.
“Ưm……" Nam tính nóng như lửa chặt chẽ sáp nhập vào cơ thể, hạ thể giao triền *** mĩ tận xương, Bách Tiệm Ly cơ hồ rùng mình phát ra tiếng hừ nhẹ.
“Có đau không? Nếu đau thì nói anh biết." Tạ Ngôn cúi người xuống, dịu dàng hôn hai má ướt mồ hôi của hắn.
Bách Tiệm Ly nhẹ nhàng lắc đầu, đưa tay ôm lấy anh, ngẩng đầu đem mặt dán vào cổ anh, đem chính mình hoàn toàn giao cho đối phương. Thân hình tinh tráng của anh ôm trọn lấy hắn, thập phần an toàn. Trên người anh phát ra mùi thơm dễ chịu quen thuộc, chóp mũi hít vào hơi thở nam tính mạnh mẽ, làm trái tim hắn từng trận loạn khiêu. Một loại cảm giác cuồng dã bị bắt lấy không thể diễn tả, làm hắn cơ hồ tê liệt ngã vào ***g ngực anh.
“A……" Anh bỗng nhiên ưỡn thẳng thắt lưng, bị anh đỉnh nhập bất ngờ không kịp phòng, Bách Tiệm Ly nhất thời run rẩy kêu lên.
Mặc dù biết rõ thân thể của nhau, nhưng tiểu biệt thắng tân hôn, mỗi lần hắn co rút một chút, lại có một dòng điện xông lên đại não, khoái cảm mãnh liệt làm cho hai người bọn họ nháy mắt bốc cháy! Ở nơi tiếp xúc, thân thể hắn nóng kinh người, phân thân trong cơ thể càng như một ngọn lửa cháy bừng bừng, hầu như thiêu đốt toàn bộ lý trí hắn.
Càng lúc càng nóng, ngọn lửa nóng bỏng ở chỗ kết hợp không thể phân biệt là của ai, thâm nhập thật sâu vào máu nhau, Bách Tiệm Ly chỉ cảm thấy cả người khô nóng, có loại lỗi giác bị hòa tan.
“Tạ Ngôn…" Hắn rên rỉ tên anh, dục vọng dưới háng chảy ra chất lỏng trong suốt, theo kẽ hở ồ ồ chảy dọc xuống chỗ kết hợp. Hạ thể đều ẩm ướt, hậu huyệt lại được thoa một lượng lớn dịch bôi trơn, làm anh đẩy vào rút ra càng thêm thông thuận, mỗi lần cắm vào rút ra, liền phát ra tiếng nước sì sụp *** đãng.
“Thoải mái không?" Tạ Ngôn thở gấp hỏi, từng chút từng chút đem mình xuyên thật mạnh vào trong cơ thể đối phương, hận không thể cứ như vậy kết thành một thể.
“Tạ Ngôn……" Bách Tiệm Ly nhịn không được tiến lên tìm kiếm nụ hôn, thân thể phập phồng vặn vẹo, mềm mại không xương, phối hợp động tác cầu hoan của anh.
Hắn mở rộng tứ chi ôm chặt anh, giống như đằng điều mềm dẻo, gắt gao nương tựa dưới tán đại thụ chọc trời. Hắn chỉ cảm thấy cả người nóng khủng khiếp, nội vách lại ẩm ướt tựa như mật, tự động co rút mấp máy, vừa khép vào vừa thả ra, nhịp nhàng hút lấy cứng rắn trong cơ thể, cơ khát nhấm nháp nam tính của anh… Bách Tiệm Ly cũng không biết vì sao lại trở nên như thế, biết rõ như vậy rất vô liêm sỉ, nhưng lại không rảnh nghĩ tới!
“Tiệm Ly, thật chủ động nha." Tạ Ngôn vui vẻ xấu xa nói. Nếu mỗi lần sau khi rời đi, Bách Tiệm Ly đều nhiệt tình như vậy, phải chờ đợi lâu hơn nữa anh cũng nhẫn được.
“Anh cho em cảm giác thế nào?" Trong lòng tuôn ra nhiệt tình ngọt ngào, Tạ Ngôn cúi đầu, một bên tiếp tục ở trong mật huyệt hắn đẩy vào rút ra, một bên không ngừng hôn lên đôi môi mềm mại của hắn, nuốt vào tất cả thở dốc.
“Ưm……… Sâu…… Một chút……" Phía dưới bị ma xát, đầu lưỡi mẫn cảm lại bị duyện hôn, Bách Tiệm Ly một trận co rút, hai chân đan vào nhau, siết chặt thắt lưng anh.
“Cơ thể em so với miệng em thành thực hơn nhiều." Anh cười. Hắn khêu gợi như thế làm anh càng dục hỏa đốt người. Dương vật của anh đã cương đến không thể tưởng tượng, động tác dần dần không thể khống chế, lấy kích động cuồng dã chưa từng thấy đẩy nhanh tần suất xuyên vào rút ra.
Bách Tiệm Ly kinh suyễn một tiếng, cảm giác như mình bị cuốn vào trung tâm cơn lốc, một luồng khoái cảm như lốc xoáy hoàn toàn nhấn chìm hắn. Hắn phải cắn chặt khớp hàm, để ngăn lại tiếng thét chói tai.
“Tiệm Ly…" Anh phát ra tiếng rên của dã thú, không ngừng kêu tên hắn.
“Ưm…… A……" Tựa như bị mưa to quất đánh, lại như bị dương quang mị hoặc bao phủ, một loại thơm ngọt dễ chịu tràn ngập khắp người, toàn thân nảy lên, hại hắn khi thì thở không nổi, khi thì lại nhè nhẹ lâng lâng, dường như đang ở thiên đường, giãy dụa giữa ranh giới khoái hoạt cùng thống khổ.
“Anh yêu em… Tiệm Ly…" Anh thấp giọng thổ lộ, con ngươi đen láy sắc bén ngập tràn hỏa dục. Bách Tiệm Ly tim đập thình thịch, ôm lấy mặt anh, chủ động dâng lên môi mình, lấy phương thức im lặng để biểu đạt tình yêu của mình.
Hai người lưu luyến hôn sâu, tứ chi quấn lấy, thật lâu không muốn tách ra. Cứ như vậy ở trên giường quay cuồng mập hợp, mặc cho cảm xúc mãnh liệt càng cháy càng lớn. Anh áp trên người hắn, ôm chặt hắn, ưỡn thẳng thắt lưng, cuồng dã rong ruổi Bách Tiệm Ly bật ra tiếng rên rỉ, vẻ mặt hoảng hốt. Bụng đối phương cùng phân thân sưng to của mình không ngừng ma xát, kích phát một luồng điện lưu.
Lúc này, trừ bỏ tiếng tim đập, Bách Tiệm Ly cơ hồ không nghe được thanh âm gì. Thời gian tựa như ngừng lại, chỉ có ham muốn đốt người trong lòng rít gào. Khoái cảm chưa từng có thống trị tâm trí hắn, làm hắn hoàn toàn mở ra thân thể, tiếp nhận tình cảm mãnh liệt không ngừng sôi trào của anh.
“Ưm……" Mười ngón tay hắn bấm sâu vào lưng anh, tựa như đang ở trong mơ, chỉ có cảm giác tràn đầy là chân thật. Tiếp xúc nóng rực, hơi thở hỗn loạn, đôi mắt sâu thẳm khiến tim đập liên hồi… Chưa bao giờ nghĩ đến thân thể mập hợp lại sâu đến vậy, ngay cả linh hồn tựa hồ đều bị đối phương hoàn toàn chiếm đoạt.
“Tạ Ngôn…… Đừng…… Đừng làm nữa……" Bách Tiệm Ly rốt cuộc không chịu nổi, rên rỉ cầu xin tha thứ. Nước mắt trong suốt từ khóe mắt chảy ra, bị anh hôn lấy.
“Đừng sợ… Để anh yêu em…" Tạ Ngôn dịu dàng hống hắn, thân thể thẳng tắp nửa quỳ trên giường, nhẹ nhàng đỡ hắn ngồi trong lòng mình.
Thay đổi tư thế cơ thể làm cho phân thân nóng hừng hực lập tức đỉnh tới tận cùng của mật huyệt, Bách Tiệm Ly yếu ớt khóc nức nở, ôm sát cổ anh.
“Anh làm đau em sao?" Tạ Ngôn dừng lại động tác, để cả hai nghỉ ngơi một chút.
Bách Tiệm Ly hỗn loạn lắc đầu, dựa vào quá gần làm hắn không thể nhìn thẳng vào mắt anh. Hắn chỉ có thể đem trán đặt trên vai anh, nhẹ nhàng hô hấp.
“Lại xấu hổ? Chúng ta cũng đã làm nhiều lần rồi mà." Tạ Ngôn cười khẽ, hai tay không ngừng ở trên lưng hắn nhẹ nhàng vuốt ve, thỉnh thoảng khẽ hôn hai má nóng bừng của hắn.
“Nóng quá……" Bách Tiệm Ly rên rỉ.
“Chỉ nóng thôi sao? Chẳng lẽ anh làm em không thoải mái?" Tạ Ngôn cố ý trêu chọc hắn.
“Đừng hỏi em chuyện này……" Bách Tiệm Ly nan kham quay mặt đi.
“Em a, chỉ có ở trên giường mới có thể thẳng thắn một chút. Có biết không? Em như bây giờ, thật sự là mê chết người." Tạ Ngôn bắt cằm hắn, buộc hắn nhìn về phía mình.
Bách Tiệm Ly khóe mắt còn ẩm ướt, bị nước mắt *** phủ dày một mảnh, khi chạm vào ánh mắt ham muốn như dã thú của anh, lông mi chớp chớp, lập tức cụp xuống, như con bướm chấn kinh không ngừng đập cánh… Tạ Ngôn tâm dương khó nhịn, dục hỏa bùng cháy mãnh liệt, cúi đầu chiếm đoạt môi hắn, mút vào thật sâu, hận không thể đem cả người hắn một ngụm nuốt vào bụng.
Song chỉ yên ả một lát, nháy mắt lại tạo nên gợn sóng.
Tay anh tham lam lướt khắp ngực hắn, làm hắn từng trận run rẩy. Khi ngón tay thô ráp vân vê nhũ tiêm nho nhỏ, Bách Tiệm Ly kìm lòng không đậu căng chặt cơ thể, hai tay đặt tại bả vai anh, Tạ Ngôn lập tức cúi đầu, ngậm lấy đầu nhũ bên trái, hút lấy mật ngọt, dùng đầu lưỡi liếm quanh nghiền nát. Một luồng điện truyền khắp toàn thân, Bách Tiệm Ly rên rỉ không ngừng……
Nhũ tiêm hắn rất nhanh ở trong miệng anh vừa sưng vừa cứng, như nụ hoa xinh đẹp nở rộ. Trừ bỏ dùng đầu lưỡi mềm mại âu yếm, anh còn khi có khi không lấy răng nanh nhẹ cắn, mang đến một tia đau đớn, càng nhiều hơn, là khoái cảm bài sơn đảo hải.
“A…… Ưm……" Bách Tiệm Ly thở hổn hển, ở trong vòng tay anh vặn vẹo, hai tay co lại nắm chặt tóc anh, nội vách ẩm ướt ấm nóng kẹp chặt nam tính nóng bỏng, như có ý thức tự co rút… Ngọn lửa *** hừng hực thiêu đốt hai người bọn họ, nguyên thủy mà cực nóng.
Khoái cảm hai tầng giáp công, khiến hắn hoa mắt thần mê.
“Tiệm Ly…… Em thật tuyệt……" Thanh âm từ tính của anh tựa như một lời nói mê. Cả phòng yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có âm thanh mập hợp thể xác cùng tiếng thở dốc chảy xuôi bên trong.
Cửa sổ mở ra, ánh nắng xuyên thấu qua bức màn, theo gió lay động phất phơ, phủ kín thân thể hai người đang giao triền, như sóng biển nhấp nhô
thoải mái. Thân thể tráng kiện màu đồng cổ của anh làm nổi bật thân thể trắng nõn của hắn, ở ngoài sáng bày ra không sót điều gì, làm máu trong cơ thể anh cuồn cuộn chảy.
“Ưm…… A……" Bách Tiệm Ly hoàn toàn dung nhập vào tiết tấu của anh, say mê trong khoái cảm tuyệt vời của tình ái, đôi mắt trong trẻo một mảnh tan rã.
Anh nhếch môi, khuôn mặt anh tuấn thành thục toát ra khí phách không thể che dấu. Dưới ánh mặt trời hiện rõ từng đường nét góc cạnh, mái tóc ướt sũng, khuôn ngực rộng lớn, trong lúc luật động lộ ra từng khối vân da tinh tráng, thập phần nam tính. Thực thoải mái, cổ họng anh tự động phát ra tiếng kêu rên thỏa mãn, mày kiếm xinh đẹp hơi nhíu lại, đôi mắt sắc bén khiếp người, bộ dáng đắm chìm trong dục vọng gợi cảm cực kỳ.
Bách Tiệm Ly tim đập như sấm, ý loạn tình mê, khi anh tiến công, kìm lòng không đậu mở ra hai chân, đem anh ngậm vào càng sâu mà khi anh rời khỏi, lại kẹp chặt thắt lưng anh, siết lấy anh càng chặt. Tạ Ngôn chịu không nổi phát ra tiếng thở dốc tựa dã thú, hung hăng lấp kín miệng hắn, vừa hôn vừa nhún thắt lưng, một trận điên cuồng đâm vào rút ra. Bách Tiệm Ly nói không nên lời, chỉ có thể vô lực nức nở, bị cơn bão đam mê mãnh liệt lần thứ hai bức ra chuỗi nước mắt…
Hai người đều có chút không khống chế được, sa vào khoái cảm say lòng người, rên rỉ vui sướng đan xen kéo dài, ngọn lửa *** càng đốt càng vượng. Bách Tiệm Ly nghe tiếng anh thở dốc bên tai, sức nóng mỗi lần anh cắm vào rút ra cũng không ngừng tăng lên, mỗi lần đều đỉnh đến chỗ sâu trong mật huyệt hắn, đỉnh đến mức toàn thân hắn rã rời, đùi trong từng trận co rút, rốt cuộc kìm nén không được, sắp tới cao trào.
“Tạ Ngôn…… Em không được……" Hắn đã bị anh hoàn toàn đốt cháy, từng bước đẩy lên đỉnh khoái cảm, vừa sợ lại vừa hỗn loạn, chỉ có thể giống như đứa nhỏ quắp lấy anh không buông.
“Đừng sợ…… Chúng ta cùng nhau……" Tạ Ngôn ôm chặt lấy hắn, tăng nhanh tần suất đâm rút. Nội vách ẩm ướt như nước của đối phương bao chặt anh, mặc anh ta cần ta cứ lấy. Người yêu mình từ trước đến nay đạm mạc, chỉ có lúc này mới trung thực nhất, mà khối thân thể mê người này, cũng chỉ vì một mình anh nở rộ. Vừa nghĩ như vậy, lập tức Tạ Ngôn khó mà khống chế dục hỏa, không bức hắn đến tận cùng thì không dừng tay.
Thình lình, tích lũy dồn nén đã lâu đột nhiên bùng nổ, bọn họ cơ hồ đồng thời đạt đỉnh. Từng trận khoái cảm nóng rực dâng lên, hai người quấn chặt cùng một chỗ. Cằm Bách Tiệm Ly run rẩy, vô lực rên rỉ, cảm giác một dòng tinh hoa cực nóng của anh rót thật sâu vào cơ thể hắn… Mà hắn bị anh bắn vào như thế, thân thể tựa như lá cây trong gió, một trận run rẩy kinh sợ không ngớt…
Hai người suy sụp ngã xuống giường, ra sức hít thở. Anh thả lỏng thân thể, cả người phủ lên hắn, dục vọng đã phóng thích vẫn chôn trong cơ thể hắn, không chịu rút ra.
“Quá tuyệt vời…… Thật thoải mái……" Tiêu hồn như thế, tuyệt vời như thế. Tạ Ngôn thỏa mãn không thôi, lưu luyến ôm lấy người yêu, lấy động tác vô cùng dịu dàng hôn môi hắn, không ngừng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của hắn. Thật không biết nên yêu hắn làm sao mới tốt, vô luận đòi lấy bao nhiêu, tổng cảm thấy vẫn là không đủ!
Sau một lúc lâu Bách Tiệm Ly mới thanh tỉnh, phát ra một tiếng thở dài mỏng manh. Bản thân gần như ngất đi, tưởng tượng đến bộ dạng mê muội vừa rồi, mặt lập tức đỏ bừng.
“Tiệm Ly… Mặt em thực đỏ, phản ứng rất kịch liệt, anh không làm em thực thoải mái sao?" Tạ Ngôn thích thú, trong tim nở hoa, tâm tình thỏa mãn ôm hắn trêu chọc. Tính tình Bách Tiệm Ly mặc dù lãnh, loại sự tình này da mặt lại siêu mỏng, đùa một chút toàn thân liền phiếm hồng, cực kỳ đáng yêu.
Quả nhiên, nghe anh cố ý trêu chọc, Bách Tiệm Ly chẳng những không trả lời, còn chồn đầu vào cổ anh, hai tay bịt lỗ tai, giống như đà điểu chôn đầu vào cát. Anh cười to, kéo tay hắn ra, dùng sức hôn hắn vài cái, “Bảo bối, xấu hổ cái gì, em sao lần nào cũng đều đỏ mặt vậy?"
“Da mặt em không dày như anh." Bách Tiệm Ly rầu rĩ nói, ngay cả phía sau tai cũng đỏ bừng.
“Ai kêu em ‘bỏ đói’ anh suốt một tháng, nói cho em biết, hôm nay anh phải bù cho đủ!" Tạ Ngôn ác ý động thắt lưng, Bách Tiệm Ly rên rỉ một tiếng, đùi run rẩy. Dương vật đã phóng thích một lần vẫn chôn trong cơ thể hắn, nóng rực không thể xem thường.
“Anh còn muốn?"
“Bảo bối, em nghi ngờ ‘năng lực’ của anh sao?" Tạ Ngôn nhíu nhíu mày kiếm.
“Không có, anh không cần chứng minh điểm ấy với em." Bách Tiệm Ly vội vàng nói.
“Anh không phải chứng minh, anh chỉ muốn tận tình yêu em thôi…" Tạ Ngôn ôn nhu hôn hai má hắn, than thở: “Em gầy hơn, trên người vốn đã không có mấy lượng thịt…"
“Anh biết mà, đồ ăn bên ngoài em ăn không quen." Bách Tiệm Ly tuy rằng không nói, nhưng hắn thực thích loại cảm giác này. Tình cảm mãnh liệt qua đi, hai người lẳng lặng ôm nhau. Không làm gì cả, chỉ trao nhau mấy nụ hôn nhẹ, nội tâm liền cảm thấy đặc biệt ngọt ngào.
“Không quen còn thích chạy loạn khắp nơi, em thực tự ngược."
“Phong cảnh Tây Tạng rất đẹp, thật đáng giá du lịch một chuyến, đợi lát nữa em cho anh xem ảnh em chụp."
“Ừ." Hôn lại hôn, Tạ Ngôn ôm hắn trở mình, để hắn nằm trên người mình. Vừa động như thế, phân thân cắm trong cơ thể hắn theo tư thế biến đổi trượt ra ngoài. Bách Tiệm Ly rên một tiếng, khoảng trống lửa nóng vừa rời đi, không hiểu sao lại cảm thấy một tia hư không.
“Đi chơi vui không? Có kết bạn với ai không?" Tạ Ngôn thờ ơ hỏi, liếm liếm hầu kết hắn. Hai tay đặt trên cái mông tròn tròn cong lên của hắn, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Ừm, quen được một người bạn rất không tồi. Người này tính tình hào sảng, nhiệt tình hào phóng, dọc theo đường đi giúp em rất nhiều." Bách Tiệm Ly khép hờ mắt, hưởng thụ dịu dàng của anh.
“Vậy sao? Là nam hay nữ?"
“Nam……"
Tạ Ngôn vừa nghe, mày kiếm nhăn lại, nã một loạt câu hỏi: “Nam sao? Sao lại là đàn ông? Em với hắn ta quan hệ thực thân thiết hả? Rốt cuộc làm sao quen biết? Suốt lúc đó chẳng lẽ hai người vẫn luôn kết bạn đồng du? Em không phải người chủ động kết bạn, là hắn làm quen em trước?"
Bách Tiệm Ly kinh ngạc, sau một lúc lâu mới bật cười, “Mùi dấm chua thật nồng nặc…"
“Anh đang hỏi em đó!" Tạ Ngôn hờn giận, cái tay đang bóp mông hắn lại nặng thêm vài phần.
“Thật sự chỉ là bạn đi chơi với nhau mà thôi." Bách Tiệm Ly không biết nên tức giận hay buồn cười, chỉ sờ mái tóc cưng cứng của anh, lắc đầu thở dài: “Anh cho là người trong thiên hạ ai cũng giống anh sao?"
“Tuy rằng em rất lạnh mạc, tính cách cũng thật thiếu đánh. Nhưng càng lạnh lùng ngược lại càng dễ trêu chọc mấy tên đàn ông có ý đồ kia." Tạ Ngôn hừ một tiếng.
Bách Tiệm Ly nhịn không được nở nụ cười, “Đàn ông có ý đồ, đang nói anh sao?"
Tạ Ngôn trừng mắt liếc hắn một cái, ra lệnh: “Dù sao em cũng không được quyến rũ đàn ông khác!"
Bách Tiệm Ly không nói gì, bóp bóp trán, thực bất đắc dĩ thở dài, “Trong mắt em chỉ có một người đàn ông là anh, anh bảo em quyến rũ ai đây?" Này căn bản là đối thoại cấp bậc nhà trẻ a, trước kia nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình lại còn nói mấy lời ngu ngốc này, tuyệt đối là bị người này lây bệnh!
“Bảo bối, cái miệng nhỏ nhắn của em so với trước kia còn ngọt hơn…" Tạ Ngôn nhếch môi cười, tách cánh mông vểnh của hắn ra, đem dương cương nóng bỏng của mình xâm nhập vào khe mông mềm mại, để ở ngoài lối vào mật huyệt cao thấp ma xát, đem yêu dịch chảy ra từ đỉnh toàn bộ quét lên nếp uốn chỗ u mật. Đã làm một lần, mật huyệt vốn nới lỏng, vẫn còn ẩm ướt do dịch thể thấm vào. Bị anh vừa cọ vừa quét như thế, loại xúc cảm ngứa ngáy cứng nóng này làm Bách Tiệm Ly không kìm nổi run rẩy, hậu huyệt mẫn cảm lại không tự giác bắt đầu co rút.
“Anh sao lại nhanh như thế…… Vừa mới đến……" Bách Tiệm Ly đỏ mặt, hai tay đẩy vai anh.
“Tiệm Ly, anh đã sớm nói qua, đừng nghi ngờ ‘năng lực’ của anh." Tạ Ngôn cười nói, ẩn ý đẩy đẩy thắt lưng, kéo tay hắn qua ấn xuống, giúp anh đem phân thân nóng bỏng lần nữa cương lên, gian nan đặt ở chỗ đang cưỡi, từng chút nuốt vào……
Hai người lần thứ hai chặt chẽ kết hợp toàn bộ, khó chia lìa.
“Tiệm Ly, chủ động nhiều một chút, ỷ lại anh thêm một chút đi…… Đừng quên, em chính là người yêu của anh, đời này là người quan trọng nhất." Anh nín thở đâm rút trong u huyệt ẩm ướt ấm nóng của hắn, từ gốc đến đỉnh, khuôn mặt đắm chìm trong dục vọng vừa gợi cảm vừa nam tính. Ánh mắt sắc bén ngập tràn ôn nhu, chứa đựng yêu thương ngọt ngào vô tận. Bách Tiệm Ly yếu ớt thở dốc, cúi đầu, cùng anh hôn sâu.
Lưu luyến quấn quýt si mê, tình ý dài lâu.
Thiên đường của kẻ độc hành, không phải là một nơi để cô độc lữ hành, mà là khi quay đầu lại, luôn luôn có một người lẳng lặng đứng đó chờ đợi mình. Trong vòng tay anh, mới là thiên đường chân chính của hắn. Bách Tiệm Ly mở rộng thân thể, đem chính mình hoàn toàn giao phó cho đối phương, tình cảm mãnh liệt như thủy triều cuồn cuộn mà đến, nhấn chìm cả hai thật sâu…
Tác giả :
Bạch Vân