Độc Gia Chuyên Sủng
Chương 161: Phóng ra giành trước
Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ ở trong thư phòng ngây người gần một giờ vẫn chưa đi ra. Quý Thần Quang ngồi trên sô pha đã muốn buồn ngủ rồi, ánh mắt bán híp, nhìn hướng cầu thang, thân thể vặn vẹo ở trên sô pha, thỉnh thoảng miệng lại thầm thì: Anh hai cùng Kỳ như thế nào còn không đi xuống…… Nói thầm xong rồi, ánh mắt lại chuyển hướng nhà ăn, bữa sáng khẳng định đã nguội rồi…… Nghĩ nghĩ, Quý Thần Quang còn có một cỗ xúc động muốn đến thư phòng gọi anh hai với Kỳ, nhưng ngẫm lại biểu tình của anh hai với Kỳ là biết hiện tại chuyện bọn họ đang thương lượng có bao nhiêu bí mật!……
Trong thư phòng, Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, biểu tình cẩn thận, “Kỳ, nhất định phải ngăn cản tài chính của bọn họ! Nhớ kỹ, hiện tại Kỷ Nguyên đã có ý muốn rút tài chính về, cậu chỉ cần theo dõi sau đó tìm ra nơi tài chính của gã xuất ra. Sau đó mới đoạt được tài chính của gã!"
“Ân, Tiêu Dương cậu yên tâm! Tôi biết nên làm như thế nào!" Nam Cung Kỳ vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình, kiên định trả lời một câu. Trong lòng ẩn ẩn dâng lên một cỗ kích động. Đối chiến lâu như vậy, rốt cục cũng nghênh đón một ngày phân cao thấp! Kỷ Nguyên, lúc này, chúng ta sẽ cho ngươi thấy hết sự lợi hại!
Quý Tiêu Dương nghe Nam Cung Kỳ nói, cười gật gật đầu, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh. “Tôi tin tưởng cậu, Kỳ, khi theo dõi phải cẩn thận, đừng để người của Kỷ Nguyên phát hiện ra! Tôi sẽ phân phó Tinh Cửu âm thầm bảo vệ cậu! Tinh Bát sẽ cùng cậu theo dõi bọn họ!" Tạm dừng một chút, Quý Tiêu Dương đột nhiên phục ở bên tai Nam Cung Kỳ, dùng thanh âm phi thường nhỏ nhưng quyết đoán nói một câu, “Kỳ, có gì bất trắc, phải bảo vệ chính mình!" Mấy chữ cuối cùng, Quý Tiêu Dương nói cực kỳ thong thả, cực kỳ nghiêm túc!
Thân thể Nam Cung Kỳ hơi cứng lại, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, ngay cả đáy mắt cũng xuất hiện vâng sáng vui sướng nhàn nhạt! “Tôi biết rồi! Tiêu Dương!" Trong thanh âm nói chuyện, tuy đã che dấu rất sâu, nhưng vẫn có thể cảm giác được cảm động cùng run rẩy!
Quý Tiêu Dương cười cười, không nói gì nữa, chỉ dùng sức vỗ ba cái lên bả vai Nam Cung Kỳ, rồi sau đó xoay người đi về phía cửa phòng, “Đi thôi, Thần Thần hẳn là chờ đến mất hết kiên nhẫn rồi. Kiên nhẫn của em ấy luôn luôn chẳng có bao nhiêu!"
“Ha ha!" Nam Cung Kỳ cười khẽ ra tiếng, bước chân nhẹ nhàng đi theo Quý Tiêu Dương ra khỏi thư phòng! Lúc đóng cửa thư phòng, từ bàn tay nắm lấy tay nắm cửa có thể dễ dàng nhìn ra sự run rẩy! Cao hứng trong lòng đã không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả! Nguyên lai, ở trong lòng Tiêu Dương, địa vị của mình đã quan trọng như thế! So với tâm phúc tự cậu ấy bồi dưỡng còn muốn quan trọng hơn! Tiêu Dương, cậu yên tâm, nếu cậu xem tôi là anh em, tôi chắc chắn sẽ giúp cậu hoàn thành việc này!
“Các anh cuối cùng cũng xuống rồi!" Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ, hữu khí vô lực nói một câu. “Bữa sáng khẳng định đều nguội cả rồi!" Bên trong lời này còn có nho nhỏ oán khí! Khi anh hai cùng Kỳ tập trung làm việc, luôn quên ăn cơm…… May mà có cậu thường thường ở bên cạnh thúc giục, tình huống mới chuyển tốt không ít! Đừng nhìn anh hai cùng Kỳ hai người mặt ngoài thoạt nhìn phi thường cường kiện (khỏe mạnh), kỳ thật hai người này đều có bệnh đau dạ dày rất nghiêm trọng! Cậu chỉ thấy anh hai đau một lần, cho nên sau đó liền đối với một ngày ba bữa lại càng thêm chú ý
“Hâm nóng lại là được rồi. Thần Thần ngoan, đừng nóng giận, anh hai biết lỗi rồi mà! Lần sau sẽ không viện cỡ này nọ nữa!" Quý Tiêu Dương đi tới sô pha, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, ở trên đôi môi đang chu ra của cậu hôn một cái, đáy mắt mỉm cười còn có xin lỗi nhàn nhạt!
Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, cười cười đi vào nhà ăn, bưng bữa sáng trên bàn vào phòng bếp hâm nóng lại!
“Hừ!" Quý Thần Quang quay đầu sang chỗ khác, rõ ràng không thèm dễ dàng tha thứ cho Quý Tiêu Dương như vậy. “Anh nói câu này đã vài lần rồi đấy!" Dứt lời, vươn tay chọc chọc ngực trái Quý Tiêu Dương, “Anh hai, anh hoàn toàn không thèm để lời nói của em vào trong lòng!"
“Không có, lời nói của Thần Thần anh hai đều nghiêm túc ghi tạc trong lòng. Thật đó, Thần Thần, em phải tin tưởng anh!" Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương khi nhìn thấy bộ dáng của Quý Thần Quang, trở nên càng thêm ôn nhu! Thần Thần khi nổi giận thật là xinh đẹp mà! Nhìn, nhìn, Quý Tiêu Dương liền cúi đầu hôn lên gương mặt cậu một cái, sau đó lại hôn một chút, tiếp theo lại hôn một cái……
“Anh hai, anh đứng đắn chút đi. Em đang giận anh đó!" Quý Thần Quang lúc này thấy thực phiền lòng. Anh hai lại dùng chiêu này! Vội vàng lấy hai tay mình gắt gao che khuôn mặt lại. Hừ, không cho thơm (má) nữa! Không nghe lời, không cho thơm!
Ý cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương càng rõ hơn nữa! “Không thơm hai má, hôn môi!" Nói xong, cúi đầu ngậm lấy môi Quý Thần Quang, nhẹ nhàng mút vào, liếm cắn……
Nam Cung Kỳ hâm nóng bữa sáng xong, bưng lên bàn cơm, nhìn hai anh em đã muốn hôn nồng nhiệt không ngừng, khóe miệng cười lớn. Thần Quang mỗi lần đều bại bởi Tiêu Dương. Tên hồ ly này, không chỉ giảo hoạt trong làm ăn, trong tình cảm cũng giảo hoạt a……
“Hôn xong rồi thì ăn cơm đi nào!" Nhìn Quý Thần Quang hơi hơi giãy dụa, nghĩ cũng biết sợ là khó thở rồi, Nam Cung Kỳ tốt tính mở miệng nói một câu. Sau đó tự mình ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn sáng!
“Được rồi, anh hai, nên ăn cơm, bằng không dạ dày lại đau!" Quý Thần Quang tránh khỏi ôm ấp của Quý Tiêu Dương, lôi kéo tay hắn đi vào nhà ăn. “Mau ăn đi!" Đặt bát cháo tới trước mặt Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang ngồi ở đối diện, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm!
Bộ dáng kia, thật sự là khả ái không nói nên lời! Quý Tiêu Dương nhìn, nhịn không được phốc một tiếng cười lớn! “Ha ha, Thần Thần, em mặc trang phục của quản gia vào sẽ càng thêm nghiêm túc!"
“Ăn cơm, không cho cười!" Trên mặt Quý Thần Quang có chút đỏ ửng khả nghi. Anh hai cư nhiên lại lấy cậu ra để đùa giỡn, rõ ràng mình là vì tốt cho anh ấy! Càng nghĩ càng giận, Quý Thần Quang tùy tay cầm lấy một cái bánh bao, ngăn chặn miệng Quý Tiêu Dương, “Ăn bánh bao, cười cái con khỉ!" Rõ ràng là đang quan tâm anh ấy, không cảm kích thì thôi, còn không đứng đắn lấy cậu ra đùa giỡn! Anh hai thật sự là càng ngày càng tệ. Muốn hay không học biện pháp mà Thiên Nhiễm nói. Để cho anh hai ngủ sô pha? Không thèm để ý đến anh hai nữa?……
(): nguyên văn là ‘len sợi’. nhưng từ trước đến nay vẫn luôn k biết để là gì, nên chỉ biết để ‘mẹ kiếp’. thôi thì lần này đổi thành ‘con khỉ’ cho nó thuận:3
“Được, được, không cười, không cười, anh hai ăn cơm!" Quý Tiêu Dương cười đủ rồi liền dừng lại, nói với Quý Thần Quang, sau đó thật sự cúi đầu, còn thật sự nghiêm túc ăn cơm! Đem tất cả những gì Quý Thần Quang gắp cho hắn đều nhất nhất ăn hết!
Ăn bữa sáng xong, ba người thu thập một chút liền đi tới công ty. Ở trong bãi đỗ xe, đỗ xe xong, Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ ở băng ghế sau, “Hết thảy cẩn thận làm việc!"
“Tôi biết! Tiêu Dương cậu yên tâm!" Nam Cung Kỳ tháo dây an toàn, cười gật gật đầu với Quý Tiêu dương, trong tươi cười tràn đầy tự tin mười phần! Nói xong, Nam Cung Kỳ liền xuống xe, bên ngoài có một nam tử mặc quần áo bó đen, gật gật đầu với Nam Cung Kỳ, hai người sóng vai rời đi!
“Anh hai, Kỳ đi đâu vậy?" Quý Thần Quang có chút lo lắng nhìn bóng dáng Nam cung Kỳ, vẫn đều gắt gao nhìn chằm chằm. Ngay cả khi hỏi Quý Tiêu Dương cũng không dời tầm mắt đi!
“Đi làm chút việc, Thần Thần đừng lo lắng." Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang, cười ôn nhu với cậu! Khóe mắt nhìn Nam Cung Kỳ cùng Tinh Bát đã rời khỏi bãi đỗ xe, liền lấy di động ra gọi cho Tinh Cửu. Trực tiếp hạ một mệnh lệnh bảo hắn âm thầm bảo về toàn bộ hành trình! Không thể có một tia lơi lỏng!
Nói chuyện điện thoại xong, Quý Tiêu Dương liền tháo dây an toàn cho Quý Thần Quang, hôn lên bờ môi cậu một cái, “Thần Thần, xuống xe thôi!"
“Nga, dạ!" Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, lúng ta lúng túng đáp lại một tiếng. Sau đó theo Quý Tiêu Dương xuống xe, đi về phía công ty. Vừa mới lên đến tầng cao nhất của công ty, liền nhìn thấy Mộ Thanh Vân đã muốn chờ đợi ở một bên, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng!
“Sếp, ngài cuối cùng cũng tới!" Nhìn thấy thân ảnh Quý Tiêu Dương, Mộ Thanh Vân rất là khoa trương nói một câu.
“Có việc đi vào rồi nói!" Quý Tiêu Dương bình tĩnh nhìn thoáng qua Mộ Thanh Vân. Sau đó mở cửa văn phòng ra, ba người đẩy cửa đi vào, Quý Thần Quang đi cuối cùng cẩn thậ đóng cửa văn phòng lại!
“Có cái gì nói đi!" Quý Tiêu Dưng ngồi vào ghế trước bàn làm việc, nhìn Mộ Thanh Vân trước mặt hắn, thần thái phi thường tự nhiên hỏi một câu, thanh âm nhẹ nhàng bâng quơ không chút để ý.
Mộ Thanh Vân ở một bên nhìn thấy bộ dáng Quý Tiêu Dương bình tĩnh như vậy, tâm tình lo lắng cũng hơi ổn định lại một ít, anh sửa sang lại một chút rồi bắt đầu nói chuyện. “Sếp, tập đoàn ‘Hoàng Long’ cùng hợp tác với chúng ta, còn có công ty ‘Thiên Uy’, sáng sớm hôm nay đột nhiên tuyên bố đóng cửa. Chúng ta tổn thất gần một triệu!" Mộ Thanh Vân nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương, phát hiện vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như lúc đầu, tạm dừng một chút lại bỏ thêm một câu, “Sếp, tiền này cũng không lấy về được! Bởi vì, hai lão tổng của nhà này, đều đã chết……"
“Tôi biết rồi! Thanh Vân, cậu đi xuống đi, nên làm cái gì thì làm cái đó, việc này tôi sẽ xử lý tốt!" Trầm mặc vài giây, Quý Tiêu Dương thản nhiên nói với Mộ Thanh Vân một câu. Trong lòng lại cười lạnh, động tác thật mau a! Bất quá, vào tay Tinh Bát cùng Kỳ rồi, để ta xem tiền tài của ngươi chuyển như thế nào……
Mặc dù Mộ Thanh Vân có chút hoài nghi, nhưng vẫn là gật gật đầu, rời khỏi văn phòng. Sau khi ra khỏi văn phòng, trong lòng Mộ Thanh Vân còn đang thầm nói. Sếp như thế nào giống như đã sớm biết việc này sẽ phát sinh vậy? Hơn nữa hẳn là đã có biện pháp giải quyết……
Chờ Mộ Thanh Vân ra khỏi văn phòng, Quý Tiêu Dương lập tức gọi điện thoại cho Nam Cung Kỳ, “Kỳ, cẩn thận. Bọn họ đã bắt đầu hành động!"
“Tôi đã biết!" Thanh âm Nam Cung Kỳ rất là ổn định đáp lại một câu.
Ngắt điện thoại, Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút, tiếp theo lại gọi điện cho Mạc Dương. “Mạc Dương, cho tôi năm mươi người. Hai lăm người đi thành phố Y bảo vệ ông bà nội tôi. Hai lăm người còn lại gọi tới công ty!"
“Tiêu Dương, có phải chuẩn bị hành động hay không?" Mạc Dương nghe Quý Tiêu Dương nói, trong đầu liền đoán được tám chín phần mười!
“Ân!" Quý Tiêu Dương gật gật đầu.
“Được, tôi lập tức cho người đến!" Nghe chính miệng Quý Tiêu Dương trả lời, trong lòng Mạc Dương cũng hơi có chút khẩn trương. Sau khi Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, liền mau chóng gọi điện thoại cho thủ hạ của mình, phân phó hắn dẫn người đi qua cho Quý Tiêu Dương bên kia.
Sau khi ngắt điện thoại với Mạc Dương, Quý Tiêu Dương lại gọi điện thoại cho lão đại của Mười Hai Tinh, “Đi bảo vệ Kỳ! Cùng gọi Tinh Nhị cùng Tinh Tam theo. Nhớ kỹ, phải âm thầm!"
“Tôi đã biết, boss!"
Đem hết thảy mọi việc đều an bài xong, Quý Tiêu Dương nhìn di động, khóe miệng giơ lên thành một nụ cười máu lạnh!
Quý Thần Quang ở một bên nghe Quý Tiêu Dương nói chuyện điện thoại, cho dù có là người thần kinh thô như thế nào đi chăng nữa cũng biết hiện tại tình thế đã muốn thập phần khẩn trương! Nghĩ như vậy, Quý Thần Quang cúi đầu, ở trong lòng thầm nói. Nhất định phải ngoan ngoãn, không thể lại gây phiền toái cho anh hai!
PS: đã sống sót trở về sau 12 tiếng từ 6r sáng đến 6r tối vật lộn với thi cử:(( phải là thần kinh thép cỡ nào mới bỏ mặc được sự kháng nghị, kêu gào của xương khớp để ngồi dậy edit chớ:(( hãy thương ta đi nào
Trong thư phòng, Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, biểu tình cẩn thận, “Kỳ, nhất định phải ngăn cản tài chính của bọn họ! Nhớ kỹ, hiện tại Kỷ Nguyên đã có ý muốn rút tài chính về, cậu chỉ cần theo dõi sau đó tìm ra nơi tài chính của gã xuất ra. Sau đó mới đoạt được tài chính của gã!"
“Ân, Tiêu Dương cậu yên tâm! Tôi biết nên làm như thế nào!" Nam Cung Kỳ vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình, kiên định trả lời một câu. Trong lòng ẩn ẩn dâng lên một cỗ kích động. Đối chiến lâu như vậy, rốt cục cũng nghênh đón một ngày phân cao thấp! Kỷ Nguyên, lúc này, chúng ta sẽ cho ngươi thấy hết sự lợi hại!
Quý Tiêu Dương nghe Nam Cung Kỳ nói, cười gật gật đầu, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh. “Tôi tin tưởng cậu, Kỳ, khi theo dõi phải cẩn thận, đừng để người của Kỷ Nguyên phát hiện ra! Tôi sẽ phân phó Tinh Cửu âm thầm bảo vệ cậu! Tinh Bát sẽ cùng cậu theo dõi bọn họ!" Tạm dừng một chút, Quý Tiêu Dương đột nhiên phục ở bên tai Nam Cung Kỳ, dùng thanh âm phi thường nhỏ nhưng quyết đoán nói một câu, “Kỳ, có gì bất trắc, phải bảo vệ chính mình!" Mấy chữ cuối cùng, Quý Tiêu Dương nói cực kỳ thong thả, cực kỳ nghiêm túc!
Thân thể Nam Cung Kỳ hơi cứng lại, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, ngay cả đáy mắt cũng xuất hiện vâng sáng vui sướng nhàn nhạt! “Tôi biết rồi! Tiêu Dương!" Trong thanh âm nói chuyện, tuy đã che dấu rất sâu, nhưng vẫn có thể cảm giác được cảm động cùng run rẩy!
Quý Tiêu Dương cười cười, không nói gì nữa, chỉ dùng sức vỗ ba cái lên bả vai Nam Cung Kỳ, rồi sau đó xoay người đi về phía cửa phòng, “Đi thôi, Thần Thần hẳn là chờ đến mất hết kiên nhẫn rồi. Kiên nhẫn của em ấy luôn luôn chẳng có bao nhiêu!"
“Ha ha!" Nam Cung Kỳ cười khẽ ra tiếng, bước chân nhẹ nhàng đi theo Quý Tiêu Dương ra khỏi thư phòng! Lúc đóng cửa thư phòng, từ bàn tay nắm lấy tay nắm cửa có thể dễ dàng nhìn ra sự run rẩy! Cao hứng trong lòng đã không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả! Nguyên lai, ở trong lòng Tiêu Dương, địa vị của mình đã quan trọng như thế! So với tâm phúc tự cậu ấy bồi dưỡng còn muốn quan trọng hơn! Tiêu Dương, cậu yên tâm, nếu cậu xem tôi là anh em, tôi chắc chắn sẽ giúp cậu hoàn thành việc này!
“Các anh cuối cùng cũng xuống rồi!" Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ, hữu khí vô lực nói một câu. “Bữa sáng khẳng định đều nguội cả rồi!" Bên trong lời này còn có nho nhỏ oán khí! Khi anh hai cùng Kỳ tập trung làm việc, luôn quên ăn cơm…… May mà có cậu thường thường ở bên cạnh thúc giục, tình huống mới chuyển tốt không ít! Đừng nhìn anh hai cùng Kỳ hai người mặt ngoài thoạt nhìn phi thường cường kiện (khỏe mạnh), kỳ thật hai người này đều có bệnh đau dạ dày rất nghiêm trọng! Cậu chỉ thấy anh hai đau một lần, cho nên sau đó liền đối với một ngày ba bữa lại càng thêm chú ý
“Hâm nóng lại là được rồi. Thần Thần ngoan, đừng nóng giận, anh hai biết lỗi rồi mà! Lần sau sẽ không viện cỡ này nọ nữa!" Quý Tiêu Dương đi tới sô pha, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, ở trên đôi môi đang chu ra của cậu hôn một cái, đáy mắt mỉm cười còn có xin lỗi nhàn nhạt!
Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, cười cười đi vào nhà ăn, bưng bữa sáng trên bàn vào phòng bếp hâm nóng lại!
“Hừ!" Quý Thần Quang quay đầu sang chỗ khác, rõ ràng không thèm dễ dàng tha thứ cho Quý Tiêu Dương như vậy. “Anh nói câu này đã vài lần rồi đấy!" Dứt lời, vươn tay chọc chọc ngực trái Quý Tiêu Dương, “Anh hai, anh hoàn toàn không thèm để lời nói của em vào trong lòng!"
“Không có, lời nói của Thần Thần anh hai đều nghiêm túc ghi tạc trong lòng. Thật đó, Thần Thần, em phải tin tưởng anh!" Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương khi nhìn thấy bộ dáng của Quý Thần Quang, trở nên càng thêm ôn nhu! Thần Thần khi nổi giận thật là xinh đẹp mà! Nhìn, nhìn, Quý Tiêu Dương liền cúi đầu hôn lên gương mặt cậu một cái, sau đó lại hôn một chút, tiếp theo lại hôn một cái……
“Anh hai, anh đứng đắn chút đi. Em đang giận anh đó!" Quý Thần Quang lúc này thấy thực phiền lòng. Anh hai lại dùng chiêu này! Vội vàng lấy hai tay mình gắt gao che khuôn mặt lại. Hừ, không cho thơm (má) nữa! Không nghe lời, không cho thơm!
Ý cười nơi đáy mắt Quý Tiêu Dương càng rõ hơn nữa! “Không thơm hai má, hôn môi!" Nói xong, cúi đầu ngậm lấy môi Quý Thần Quang, nhẹ nhàng mút vào, liếm cắn……
Nam Cung Kỳ hâm nóng bữa sáng xong, bưng lên bàn cơm, nhìn hai anh em đã muốn hôn nồng nhiệt không ngừng, khóe miệng cười lớn. Thần Quang mỗi lần đều bại bởi Tiêu Dương. Tên hồ ly này, không chỉ giảo hoạt trong làm ăn, trong tình cảm cũng giảo hoạt a……
“Hôn xong rồi thì ăn cơm đi nào!" Nhìn Quý Thần Quang hơi hơi giãy dụa, nghĩ cũng biết sợ là khó thở rồi, Nam Cung Kỳ tốt tính mở miệng nói một câu. Sau đó tự mình ngồi xuống ghế, bắt đầu ăn sáng!
“Được rồi, anh hai, nên ăn cơm, bằng không dạ dày lại đau!" Quý Thần Quang tránh khỏi ôm ấp của Quý Tiêu Dương, lôi kéo tay hắn đi vào nhà ăn. “Mau ăn đi!" Đặt bát cháo tới trước mặt Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang ngồi ở đối diện, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm!
Bộ dáng kia, thật sự là khả ái không nói nên lời! Quý Tiêu Dương nhìn, nhịn không được phốc một tiếng cười lớn! “Ha ha, Thần Thần, em mặc trang phục của quản gia vào sẽ càng thêm nghiêm túc!"
“Ăn cơm, không cho cười!" Trên mặt Quý Thần Quang có chút đỏ ửng khả nghi. Anh hai cư nhiên lại lấy cậu ra để đùa giỡn, rõ ràng mình là vì tốt cho anh ấy! Càng nghĩ càng giận, Quý Thần Quang tùy tay cầm lấy một cái bánh bao, ngăn chặn miệng Quý Tiêu Dương, “Ăn bánh bao, cười cái con khỉ!" Rõ ràng là đang quan tâm anh ấy, không cảm kích thì thôi, còn không đứng đắn lấy cậu ra đùa giỡn! Anh hai thật sự là càng ngày càng tệ. Muốn hay không học biện pháp mà Thiên Nhiễm nói. Để cho anh hai ngủ sô pha? Không thèm để ý đến anh hai nữa?……
(): nguyên văn là ‘len sợi’. nhưng từ trước đến nay vẫn luôn k biết để là gì, nên chỉ biết để ‘mẹ kiếp’. thôi thì lần này đổi thành ‘con khỉ’ cho nó thuận:3
“Được, được, không cười, không cười, anh hai ăn cơm!" Quý Tiêu Dương cười đủ rồi liền dừng lại, nói với Quý Thần Quang, sau đó thật sự cúi đầu, còn thật sự nghiêm túc ăn cơm! Đem tất cả những gì Quý Thần Quang gắp cho hắn đều nhất nhất ăn hết!
Ăn bữa sáng xong, ba người thu thập một chút liền đi tới công ty. Ở trong bãi đỗ xe, đỗ xe xong, Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ ở băng ghế sau, “Hết thảy cẩn thận làm việc!"
“Tôi biết! Tiêu Dương cậu yên tâm!" Nam Cung Kỳ tháo dây an toàn, cười gật gật đầu với Quý Tiêu dương, trong tươi cười tràn đầy tự tin mười phần! Nói xong, Nam Cung Kỳ liền xuống xe, bên ngoài có một nam tử mặc quần áo bó đen, gật gật đầu với Nam Cung Kỳ, hai người sóng vai rời đi!
“Anh hai, Kỳ đi đâu vậy?" Quý Thần Quang có chút lo lắng nhìn bóng dáng Nam cung Kỳ, vẫn đều gắt gao nhìn chằm chằm. Ngay cả khi hỏi Quý Tiêu Dương cũng không dời tầm mắt đi!
“Đi làm chút việc, Thần Thần đừng lo lắng." Quý Tiêu Dương vươn tay vuốt vuốt tóc Quý Thần Quang, cười ôn nhu với cậu! Khóe mắt nhìn Nam Cung Kỳ cùng Tinh Bát đã rời khỏi bãi đỗ xe, liền lấy di động ra gọi cho Tinh Cửu. Trực tiếp hạ một mệnh lệnh bảo hắn âm thầm bảo về toàn bộ hành trình! Không thể có một tia lơi lỏng!
Nói chuyện điện thoại xong, Quý Tiêu Dương liền tháo dây an toàn cho Quý Thần Quang, hôn lên bờ môi cậu một cái, “Thần Thần, xuống xe thôi!"
“Nga, dạ!" Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, lúng ta lúng túng đáp lại một tiếng. Sau đó theo Quý Tiêu Dương xuống xe, đi về phía công ty. Vừa mới lên đến tầng cao nhất của công ty, liền nhìn thấy Mộ Thanh Vân đã muốn chờ đợi ở một bên, trên mặt mang theo thần sắc lo lắng!
“Sếp, ngài cuối cùng cũng tới!" Nhìn thấy thân ảnh Quý Tiêu Dương, Mộ Thanh Vân rất là khoa trương nói một câu.
“Có việc đi vào rồi nói!" Quý Tiêu Dương bình tĩnh nhìn thoáng qua Mộ Thanh Vân. Sau đó mở cửa văn phòng ra, ba người đẩy cửa đi vào, Quý Thần Quang đi cuối cùng cẩn thậ đóng cửa văn phòng lại!
“Có cái gì nói đi!" Quý Tiêu Dưng ngồi vào ghế trước bàn làm việc, nhìn Mộ Thanh Vân trước mặt hắn, thần thái phi thường tự nhiên hỏi một câu, thanh âm nhẹ nhàng bâng quơ không chút để ý.
Mộ Thanh Vân ở một bên nhìn thấy bộ dáng Quý Tiêu Dương bình tĩnh như vậy, tâm tình lo lắng cũng hơi ổn định lại một ít, anh sửa sang lại một chút rồi bắt đầu nói chuyện. “Sếp, tập đoàn ‘Hoàng Long’ cùng hợp tác với chúng ta, còn có công ty ‘Thiên Uy’, sáng sớm hôm nay đột nhiên tuyên bố đóng cửa. Chúng ta tổn thất gần một triệu!" Mộ Thanh Vân nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương, phát hiện vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh như lúc đầu, tạm dừng một chút lại bỏ thêm một câu, “Sếp, tiền này cũng không lấy về được! Bởi vì, hai lão tổng của nhà này, đều đã chết……"
“Tôi biết rồi! Thanh Vân, cậu đi xuống đi, nên làm cái gì thì làm cái đó, việc này tôi sẽ xử lý tốt!" Trầm mặc vài giây, Quý Tiêu Dương thản nhiên nói với Mộ Thanh Vân một câu. Trong lòng lại cười lạnh, động tác thật mau a! Bất quá, vào tay Tinh Bát cùng Kỳ rồi, để ta xem tiền tài của ngươi chuyển như thế nào……
Mặc dù Mộ Thanh Vân có chút hoài nghi, nhưng vẫn là gật gật đầu, rời khỏi văn phòng. Sau khi ra khỏi văn phòng, trong lòng Mộ Thanh Vân còn đang thầm nói. Sếp như thế nào giống như đã sớm biết việc này sẽ phát sinh vậy? Hơn nữa hẳn là đã có biện pháp giải quyết……
Chờ Mộ Thanh Vân ra khỏi văn phòng, Quý Tiêu Dương lập tức gọi điện thoại cho Nam Cung Kỳ, “Kỳ, cẩn thận. Bọn họ đã bắt đầu hành động!"
“Tôi đã biết!" Thanh âm Nam Cung Kỳ rất là ổn định đáp lại một câu.
Ngắt điện thoại, Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút, tiếp theo lại gọi điện cho Mạc Dương. “Mạc Dương, cho tôi năm mươi người. Hai lăm người đi thành phố Y bảo vệ ông bà nội tôi. Hai lăm người còn lại gọi tới công ty!"
“Tiêu Dương, có phải chuẩn bị hành động hay không?" Mạc Dương nghe Quý Tiêu Dương nói, trong đầu liền đoán được tám chín phần mười!
“Ân!" Quý Tiêu Dương gật gật đầu.
“Được, tôi lập tức cho người đến!" Nghe chính miệng Quý Tiêu Dương trả lời, trong lòng Mạc Dương cũng hơi có chút khẩn trương. Sau khi Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, liền mau chóng gọi điện thoại cho thủ hạ của mình, phân phó hắn dẫn người đi qua cho Quý Tiêu Dương bên kia.
Sau khi ngắt điện thoại với Mạc Dương, Quý Tiêu Dương lại gọi điện thoại cho lão đại của Mười Hai Tinh, “Đi bảo vệ Kỳ! Cùng gọi Tinh Nhị cùng Tinh Tam theo. Nhớ kỹ, phải âm thầm!"
“Tôi đã biết, boss!"
Đem hết thảy mọi việc đều an bài xong, Quý Tiêu Dương nhìn di động, khóe miệng giơ lên thành một nụ cười máu lạnh!
Quý Thần Quang ở một bên nghe Quý Tiêu Dương nói chuyện điện thoại, cho dù có là người thần kinh thô như thế nào đi chăng nữa cũng biết hiện tại tình thế đã muốn thập phần khẩn trương! Nghĩ như vậy, Quý Thần Quang cúi đầu, ở trong lòng thầm nói. Nhất định phải ngoan ngoãn, không thể lại gây phiền toái cho anh hai!
PS: đã sống sót trở về sau 12 tiếng từ 6r sáng đến 6r tối vật lộn với thi cử:(( phải là thần kinh thép cỡ nào mới bỏ mặc được sự kháng nghị, kêu gào của xương khớp để ngồi dậy edit chớ:(( hãy thương ta đi nào
Tác giả :
L linh