Độc Bộ Thiên Hạ - Thanh Xuyên Hoàng Thái Cực
Quyển 2 Chương 19: Đèn tắt

Độc Bộ Thiên Hạ - Thanh Xuyên Hoàng Thái Cực

Quyển 2 Chương 19: Đèn tắt

Có lẽ khuôn mặt sau khi hủy dung của tôi thật sự dọa người, nên Giới Trại từ đó về sau không còn đến lều thăm tôi lấy một lần, điều này khiến tôi cực kỳ vui mừng, cuối cùng sự hy sinh biến từ mỹ nữ thành xấu nữ của tôi cũng không uổng phí, đã đạt được báo đáp nên có.

Nhưng, tôi lại dần phát hiện ra một chuyện kỳ quái, tựa như a hoàn ma ma theo hầu trong lều này đều tận lực né tránh tôi, tôi thấy trong mắt bọn họ đều mang theo một tia e ngại khó hiểu, thậm chí đến cả ma ma đưa hôn trước giờ đều đối xử thân thiết cuối cùng cũng viện cớ cho có lệ với tôi.

Loại tình huống quỷ dị này khiến tôi có chút đoán không ra.

Lặng lẽ qua hai tháng, đến tháng tám năm nhuận, phía Kiến Châu đột nhiên truyền đến tin tức kinh người đầu tiên------A Nhĩ Cáp Đồ Thổ Môn, Quảng Lược bối lặc đại a ca Chử Anh lòng mưu nghịch dạy mãi không sửa, đã bị cha là Thục Lặc bối lặc ban chết trong ngục, kết thúc cuộc đời phí hoài ba mươi lăm năm.

Nháy mắt nghe được tin dữ, hai mắt tôi đột nhiên tối sầm, cả người trực tiếp ngã thẳng xuống. Thời điểm tỉnh lại, bóng đêm u ám, bên giường không có lấy một người canh gác, đầu óc tôi mờ mịt không cử động nổi, mỗi khi nghĩ đến kết cục đáng buồn đáng thương của Chử Anh, tim liền đau thắt lại.

Tuy đã sớm đoán được kết cục như vậy, nhưng không hề nghĩ nó sẽ đến nhanh như thế!

Nỗ Nhĩ Cáp Xích! Nỗ Nhĩ Cáp Xích......ông quả nhiên đủ tàn nhẫn đủ độc ác!

Cổ họng trào lên vị tanh, tôi nghiêng người, dùng khăn che miệng, mạnh mẽ ho một tiếng, đến khi lấy khăn ra, trên khăn trắng như tuyết đã thấm một bãi đỏ tươi ghê người.

Tôi mạnh mẽ siết chặt khăn lại, lòng giật mình có chút tỉnh ngộ------Lẽ nào......cuối cùng tôi lại rơi vào kết cục thê lương như thế sao? Ông trời sao mà đối đãi bất công với tôi như thế? Không nói tiếng nào đưa tôi đến nơi quỷ quái này, gặp phải những việc vốn không thuộc về mình, cuối cùng vẫn còn muốn tra tấn tôi, cho tôi một cái chết buồn cười đến thế!

Đây được xem là gì? Rốt cuộc là gì chứ?

Lẽ nào hai mươi bốn năm đến cổ đại, chính là vì phải làm một kẻ "Gây họa" từ đầu đến cuối trong mắt người khác, sau đó lại dựa vào khuôn mặt gây họa này, giúp Nỗ Nhĩ Cáp Xích thôn tính Liêu Đông sao?

Nhịn không được, tôi bắt đầu cười lạnh, trong tiếng cười bi thương chứa đầy phẫn nộ cùng nước mắt bất lực.

Ông trời------ông thật bất công! Ông đối với tôi thật bất công!

Số lần ho ra máu trong tháng dần tăng lên, sau cùng vào cuối tháng chạp, tôi bị chuyển khỏi lều nỉ, đưa đến một lều nhỏ cực kỳ đơn sơ tại một hốc trong cùng, bên cạnh trừ ma ma đưa hôn và ba tiểu a hoàn ra, Giới Trại chưa từng phân thêm người nào cho tôi.

Lòng tôi hiểu rõ, bắt đầu mỗi một ngày, phàm là thứ bản thân có thể tự mình làm, tôi liền không để ma ma hay a hoàn đến hầu hạ, mỗi ngày trừ khi quá cần thiết, tôi hầu như rất ít khi mở miệng nói chuyện. Dụng cụ ăn uống, chén trà chung trà gì đó mỗi lần dùng qua, đều phân phó a hoàn dùng nước sôi tráng sạch, càng không thể dùng chung với bọn họ. Trong lều này mỗi ngày đều thoáng gió, dù là bão tuyết gió lớn đi nữa, tôi cũng đều không dám khinh thường buông lơi.

Lúc trước Giới Trại vẫn còn giúp tôi mời đại phu chẩn trị, nhưng vì muốn chết nhanh, nên mỗi lần tôi đều lén đổ hết nước thuốc, sau cùng chống đỡ được đến lễ năm mới, thân thể dần suy yếu dưới sự tra tấn của bệnh tật đã không thể chịu nổi. Hằng ngày xem gương, phát hiện vết thương trên mặt mình đã hoàn toàn đóng vẩy, để lại tầng thịt non hồng hào, tựa như một vết bớt trên mặt, mặc dù không còn thấy được đường nét ngày xưa, nhưng cũng may là không còn kinh khủng khiến người khác sợ hãi nữa.

Trái ngược với thịt non phấn hồng, sắc mặt trước kia nay đã trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, thậm chí trắng bệch dọa người, tôi gầy đi rất nhiều, hốc mắt trũng sâu, hai con mắt lộ rõ không bình thường, xương gò má gồ lên, thường xuyên hiện lên vẻ đỏ hồng của bệnh tật. Mấy đêm gần đây hay đổ mồ hôi, thân thể mềm nhũn vô lực, rõ ràng sợ gió sợ lạnh, mà lại vẫn cứ ăn đồ nguội, tựa như trong cơ thể có một ngọn lửa đang thiêu đốt khiến miệng lưỡi khô khốc, mồ hôi đầm đìa.

Không cần đại phu đến xem, tôi cũng biết bản thân đã bệnh vô phương cứu chữa, chịu đựng một ít thời gian nữa, phỏng chừng có thể xa rời nhân thế. Chỉ là quá trình này thật sự rất thống khổ, cũng rất gian nan. Nếu không phải chờ để bản thân tự nhiên qua đời, khiến linh hồn có thể trở về nơi tôi đến, thật sự tôi rất muốn một đao tự kết liễu, đỡ phải chịu đựng sự khốn khổ này.

Loại cảm giác bị ốm đau tra tấn, ngày ngày chờ chết......thật là quá khó chịu.

Đảo mắt chịu đựng được hơn một tháng, bỗng có một ngày ma ma đưa hôn lảo đảo chạy đến, như bị lửa thiêu mông mà vọt vào lều, sắc mặt cực kỳ kém.

Lúc này tôi vừa tỉnh ngủ, ngực phát đau, cả người đổ mồ hôi đầm đìa, không còn chút sức lực nào, chỉ đành dựa vào gối, mở to mắt lẳng lặng hỏi bà ta.

"Cách cách! Chuyện lớn......chuyện vô cùng lớn!" Bà ta thở hổn hển lau mồ hôi lạnh trên trán, "Nô tài vừa lén nghe được đám gia nói chuyện, cũng không phải nô tài thật sự nghe lén......"

Bà ta lắp bắp, tôi rất không kiên nhẫn, nghẹn họng thở gấp: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

"Cách cách! Là......là Thục Lặc bối lặc Kiến Châu vào mồng một năm nay, tự mình xưng Hãn, kiến quốc Đại Kim......"

Tôi mạnh mẽ bật dậy khỏi gối, kinh ngạc giằng co mất hai giây, cuối cùng chống đỡ hết nổi, suy sụp ngã xuống.

"Nghe nói......niên hiệu là Thiên Mệnh......" Giọng ma ma run lên, "Thiếp thông cáo thiên hạ đã gửi đến Trát Lỗ Đặc, nếu không tôn xưng, sợ là sẽ trực tiếp đánh tới đây?" Bà ta kích động ôm lấy cánh tay tôi, nhưng khi chạm vào mu bàn tay, lại hoàn toàn tỉnh ngộ, sợ đến mức vội rút nhanh lại, vẻ mặt còn chấn động hoảng sợ hơn khi nãy.

Tôi ho nhẹ hai tiếng, tim bấy lâu nay bình lặng như nước giờ lại chậm rãi gợn sóng, ngực đau nhức, tựa hồ có vị ngọt tanh đang trào lên, vội nén cơn đau trong lòng, thở dài: "Còn gì nữa? Chuyện gì......khụ khụ......"

"Cách cách! Người đã ở Kiến Châu ngần ấy năm, nếu Hãn vương Đại Kim đánh tới đây, ắt sẽ niệm tình cảm ngày xưa, không hẳn sẽ gây khó dễ cho người......người, người......trái lại ngàn vạn lần phải bảo trọng thân thể mình nhé."

Tôi cười lạnh, đến nước này, tôi sao có thể không nghe ra dụng ý của bà ta? Bà ta sợ tôi chết, tương lai không có cuộc sống tốt------lại muốn lấy tôi ra làm bùa hộ mệnh! Đáng tiếc, hiện giờ ngay chính bản thân tôi còn khó bảo toàn, mạng này đã dầu cạn đèn tắt rồi.

"Bát......bát a ca......hắn......khụ khụ! Hắn......"

Ma ma sửng sốt nửa ngày, mới chợt hiểu ý tôi, vội nói: "Cái này, nô tài nghe không rõ, hình như là Đại Kim khai quốc, thiết lập cái gì mà tứ đại bối lặc, ngũ đại thần gì đó......"

Tôi trợn to mắt, cõi lòng đầy kỳ vọng nhìn bà ta, vững vàng nhìn chằm chằm vào cái miệng đang đóng mở ấy.

Sau đó thì sao......nói thêm chút nữa đi, tôi vẫn còn muốn biết thêm tin tức về chàng.

Ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ, ma ma trước mặt không ngừng lay động, tôi run rẩy ho khan, âm thanh tan nát cõi lòng đó khiến bà ta sợ đến mức trực tiếp lao ra khỏi cửa.

Tôi vô lực vươn tay.

Trở lại đây------vẫn còn chưa nói xong mà......

Phun ra một ngụm máu, tôi khàn giọng khẽ gọi một tiếng, trước mắt nhanh chóng tối đi, tức khắc cơ thể cứng đờ ngửa mặt lịm đi.

......

"......Phải làm sao đây......"

"Không thể giữ lại......e là căn nguyên lây bệnh truyền nhiễm......"

"Thế thì......kéo tới khe núi không người......"

"Không thể được------bối lặc gia......cách cách vẫn chưa tắt thở......"

"Cẩu nô tài......"

"......Đi đi, giữ lại cũng là tai họa......"

"......Thật là xui xẻo......"

"Vì sao lại phân anh trai ta làm cái chuyện xúi quẩy này......"

......

Cơ thể bỗng nhẹ bay, lúc thì cảm thấy đau đớn từng cơn, lúc thì cảm thấy vô cùng dễ chịu, như tan vào trong bọt biển, rất ấm áp......vô cùng thoải mái.

Nhịn không được khóe miệng cong lên cười mỉm, cứ vậy đi......cứ vậy đi......

Dù trong lòng vẫn còn ít nhiều lưu luyến không muốn đi......nhưng tóm lại, đời này rốt cuộc cũng đi đến tận cùng rồi.

Cứ vậy đi......

Xem như chỉ là một giấc mộng......
Tác giả : Lý Hâm
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247
Tran 2 năm trước
đã có chap mới nhất rồi nha anh em. link đây nha: bit.ly/mga899

Truyện cùng thể loại