Đoạt Xá Thành Thê

Chương 59: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Voicoi08

“Ha ha, rất tốt, chỉ là hai vợ chồng Trường Vinh bây giờ không làm gì nữa mà đi nướng khoai và bán một một số thực phẩm khác. Vậy nên hai vợ chồng nó và chị cả của con tách ra, mấy chị em buôn bán riêng nhưng khi ăn vẫn cùng ăn ở một chỗ." Mẹ Tống cũng không nghĩ nhiều, bà chỉ cảm thấy con trai bà bán nhiều hàng hóa hơn, tách ra cũng là chuyện bình thường.

Hai vợ chồng Tống Trường Lâm liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy chỗ này nhất định có chuyện, nhưng tách ra cũng tốt, chị cả không cần phải trả nợ, nếu cùng một chỗ với hai vợ chồng Trường Vinh, không nói đến chuyện chị phải vất vả hơn, kiếm được tiền cũng không nhất định có thể lấy theo tỉ lệ được, còn không bằng tách ra thì vẫn tốt hơn.

Lại nghe mẹ Tống nói liên tục về tình hình hiện này của Trường Vinh, cha Tống cũng không kiên nhẫn mà ngắt lời bạn già, ông bắt đầu hỏi con trai về cuộc sống ở bên ngoài như thế nào? Chuyện lần trước xử lí thế nào? Chuyện về Trường Vinh ông nghe đủ rồi, bà không thể nói những chuyện quan trọng hơn một chút được à?

Tống Trường Lâm vừa muốn nói một chút những chuyện đã trải qua, chợt nghe thấy tiếng Hổ tử kêu bên ngoài, không chờ anh xuống đất thì cửa đã mở ra, là cả nhà Tống Trường Sơn đến, Tống Trường Sơn biết hôm nay em trai anh trở về, trong lòng cũng nhớ thương, anh tính giờ này chắc cũng về đến nhà, anh lập tức đưa vợ con đến xem.

Tống Trường Sơn vừa vào nhà đã cười nói: “Trường Lâm, xe bên ngoài là em lái về à? Ha ha, được đó, cũng đã mua được xe rồi, làm ăn cũng được nhỉ." Anh thật lòng vui vẻ cho em trai, Trường Lâm không còn công việc mà vẫn có thể nhanh như vậy đã đứng lên được, anh thật sự vui mừng.

“Không tồi cái gì chứ? Người ta có bản lĩnh mua xe, em trai anh không có bản lĩnh chỉ có thể mua cái xe hàng nhỏ, anh cả, chị dâu, hai người mau lên kháng ngồi đi, đúng lúc ăn cơm, em đi lấy bát cho anh chị." Nói xong Tống Trường Lâm đi ra ngoài cầm bát đũa, chuẩn bị để cả nhà anh cả cũng ăn cơm.

“Ôi, thơm quá, Đình Đình nhanh chóng lên kháng đi, ông bà nội hầm gà kìa, nếu chúng ta đến chậm thì không kịp mất rồi." Rõ ràng mọi người đều vui vẻ tươi cười hớn hở ăn cơm, Vương Thục Cầm lại âm dương quái khí nói một câu như vậy, khiến không khí trong phòng lập tức trầm xuống.

“Em nói cái gì thế hả? Em không thể yên tĩnh ăn cơm của em được à?" Tống Trường Sơn thật sự không thể hiểu nổi, rõ ràng vợ anh cũng không ngốc, nhưng không hiểu tại sao lại luôn làm những chuyện như vậy?

Vương Thục Cầm bị chồng mắng một câu, lại nhìn thấy sự khó chịu trong mắt mẹ chồng, chị ta tức giận ngậm mồm lại: Chị ta cảm thấy có hầm gà mà lại không gọi nhà chị ta, vậy thì dựa vào đâu mà không cho người ta nói chứ?

Chị ta vừa đến cạnh kháng đã thấy Trương Xảo Phương mang cái bụng giống như bụng của người mang thai tám tháng, lập tức kinh ngạc hỏi: “Xảo Phương, cô sắp sinh rồi hả? Này cũng hơn tám tháng rồi còn gì?"

Tống Trường Lâm cầm ba bộ bát đũa đi đến, chợt nghe thấy tiếng chị dâu cả hô lên, anh cười ha ha tiếp lời: “Không đâu chị, mới có hơn năm tháng thôi, chẳng qua là trong bụng cô ấy có đến hai đứa bé thôi."

“Hai đứa cũng không thể lớn như vậy được? Cái bụng này rõ ràng là sắp sinh rồi." Vương Thục Cầm cảm thấy hai mắt như điện, thế nào cũng thấy không hiểu nổi về bụng đối phương.

“Cô có từng mang thai đôi không? Hay là cô thấy ai mang thai đôi sao? Cô hiểu rõ ràng như vậy, sao tôi không thấy cô sinh một lần được hai đứa? Tôi không mong cô có thể sinh cho chúng tôi một cháu trai, chỉ cần có thể để cho Đình Đình có thêm người bạn là được." Mẹ Tống thật sự không thích nghe, cái gì mà gọi là sao có thể lớn như vậy? Lớn thì sao chứ? Năm trước thì cô ta nói thấy có người ở ngoài bờ tường khiến cho cả nhà cùng không thoải mái, năm nay cô ta còn định gây sóng gió gì nữa đây." lqd.com

Tống Trường Sơn hung hăng trừng mắt nhìn vợ mình, không biết người phụ nữ phá gia này tại sao lại không thể chung sống hòa bình với vợ Trường Lâm được? Yên tĩnh ăn một bữa cơm cũng khó khăn đến thế sao?

Vương Thục Cầm bị nói đến chỗ đau, triệt để ngậm miệng, chị ta chỉ cảm thấy cái bụng này rất kì lạ, lại nói ban đầu Trường Lâm quanh năm không ở nhà, ai biết Trương Xảo Phương ở nhà làm những cái gì cơ chứ? Chị ta có thể cam đoan, chuyện năm trước, tuyệt đối không phải do chị ta hoa mắt.

Trong lòng Tống Trường Lâm cũng tràn đầy không muốn, anh cũng không thể biểu hiện ra được, không thể tiếp đón đối phương, anh ngồi xuống bên cạnh vợ anh, tiếp tục gặp cho vợ anh miếng thịt gà ngon, ý bảo cô ăn nhiều cơm một chút.

Bữa cơm đoàn viên tốt đẹp bị làm cho rối tinh rối mù, thấy hai người con trai, một người thì lạnh mặt, một người thì vẻ mặt xấu hổ, mẹ Tống cũng chỉ biết thở dài trong lòng, vừa rồi bà còn muốn bảo con thứ hai giúp đỡ anh trai nó một chút, nhưng vợ của con trai cả thật là không biết gì,vừa vào cửa đã đắc tội với người ta rồi.

Cả nhà không nóng không lạnh ăn xong bữa cơm, mẹ Tống không không khách sáo bắt vợ Tống Trường Sơn đi rửa bát, bà ngồi trên kháng xem cháu gái nhỏ, nhìn Đình Đình đang cười tủm tỉm đổi quần áo mới thím hai mua cho.

Không có Vương Thục Cầm, hai anh em Tống Trường Sơn vẫn không kém, nghe em nói cẩn thận kể lại những chuyện đã trải qua ở thành phố A, Tống Trường Sơn có chút động tâm, sau đó tinh thần lại chậm rãi sa xút xuống, dù sao anh cũng không giống hai vợ Trường Vinh phải trả một món nợ lớn, cũng không giống Trường Lâm luôn ở bên ngoài, bây giờ tình hình trong nhà anh tuy rằng kém Trường Lâm nhưng phần

Tác giả : Bá Nghiên
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại