Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70
Chương 37 Đòi Li Hôn 1
Kiều Tú Chi cũng không thèm nhìn tới bà ta, tàn nhẫn cự tuyệt nói: "Con ở lại làm đồ thủ công, trở về nếu để mẹ phát hiện con lười biếng, đêm nay con cứ ngủ trong chuồng gà!"Vạn Xuân Cúc: "…"Chồng thì đâm vào tim, mẹ chồng là nữ hoàng diễn xuất, cuộc sống không cách nào sống nổi!Một đường này đi động tĩnh không nhỏ, các thôn dân rất nhanh đã phát hiện, đều lại hỏi bọn họ muốn làm cái gì.
Kiều Tú Chi cũng không tính lừa gạt: "Đến nhà họ Phương, để thằng hai ly hôn với Phương Tiểu Quyên!"Ly hôn!!!Trời ạ, tuy rằng mỗi mẹ chồng đều từng ồn ào đòi con dâu ly hôn về nhà mẹ đẻ đi, nhưng đó chẳng qua là nói cho sướng miệng thôi, người thật sự làm như vậy, một người cũng không có!Nhưng bây giờ Kiều Tú Chi lại nâng con trai đi ly hôn!Rất xuất sắc!Cái này lại có trò hay xem rồi!Không ai muốn bỏ qua màn kịch hay như vậy, vì thế đều đi theo sau người nhà họ Kiều, chỉ chốc lát sau, đằng sau nhà họ Kiều đã có không ít người theo.
Tối hôm qua nhà họ Phương bị đánh một trận no đòn, nguyên khí đại thương, trong đó Phương Phú Quý bị thương nghiêm trọng nhất, mặt mũi bầm dập, hôm nay cũng không xuống giường được.
Phương Tiểu Quyên cũng không chạy đi đâu được, hai gò má sưng phù nhô cao lên, còn gãy hai cái răng, sụp đổ nhất chính là, bà ta luôn cảm thấy miệng mình đầy phân gà!Bà Phương nện đất, khóc như đã chết mất đứa con nào: "Không có lẽ trời mà, bắt nạt chúng tôi cô nhi quả phụ, ông trời ơi, sao ông không mở mắt ra nhìn xem!"Trong lòng Phương Tiểu Quyên cáu kỉnh một hồi: "Mẹ, mẹ có thể yên tĩnh một chút hay không, đã khóc cả buổi tối!"Bà Phương giống như bị đâm vào phế quản, nhảy dựng lên từ trên mặt đất, vội chạy qua tát bà ta hai cái: "Đều là mày đồ sao chổi, nếu mày không trở về nhà, sao anh cả mày sẽ bị đánh chứ? Bây giờ mày cút ngay ra ngoài cho tao!"Mặt Phương Tiểu Quyên truyền đến một trận đau đớn, nhưng càng làm cho bà ta thương tâm hơn chính là lời nói của mẹ bà ta, lúc trước khi lấy tiền của bà ta, sao mụ ta không nói lời này?Ngay lúc này, cửa gỗ mới sửa không bao lâu của nhà họ Phương "phanh" một tiếng lại bị đạp đổ.
Hai mẹ con bà Phương và Phương Tiểu Quyên đồng thời rùng mình một cái.
Sẽ không phải là người của nhà họ Lâm lại tới nữa đấy chứ?Ngay khi hai mẹ con muốn trốn đi, bóng dáng Kiều Tú Chi xuất hiện.
Hai người cùng nhẹ nhàng thở ra.
Bà Phương hai mắt đẫm lệ nghênh đón: "Sui gia à, rốt cục bà đến đây rồi! Bà không biết chúng tôi bị người ta bắt nạt ghê gớm, bà nên trút giận cho chúng tôi mới phải!"Phương Tiểu Quyên cũng tưởng rằng mẹ chồng bà ta tới để làm chỗ dựa cho mình, dù sao bà ta là con dâu của nhà họ Kiều, đánh bà ta chẳng khác nào đánh mặt mũi nhà họ Kiều.
Chỉ có Tiểu Kiều ngồi ở góc không nghĩ như vậy.
Kiều Tú Chi vung tay bà Phương ra: "Nhà họ Phương mấy người sống thế nào, ngược lại suy nghĩ đẹp lắm! Nhưng chúng tôi không phải đến trút giận cho nhà họ Phương mấy người!"Bà Phương mơ màng: "Vây sui gia tới làm gì vậy?"Kiều Tú Chi chỉ vào Phương Tiểu Quyên nói: "Chồng bại liệt, cô ta bỏ chồng về nhà mẹ đẻ, bên ngoài truyền đồn đãi về chồng, cô ta không giúp đỡ giải thích, trái lại còn hắt nước bẩn, con dâu như vậy, nhà họ Kiều chúng tôi không cần nổi, cho nên…"Trái tim Phương Tiểu Quyên nhảy thình thịch, bà ta có dự cảm rất không tốt, mẹ chồng sẽ không phải là muốn…Ngay sau đó chợt nghe thấy mẹ chồng bà ta trảm đinh chặt sắt nói: "Tôi muốn cho thằng hai ly hôn với cô ta!"Ầm vang một tiếng, sấm sét giữa trời quang!Khiến tất cả già trẻ nhà họ Phương đều bị đánh đến choáng váng!"Mẹ, mẹ nói cái gì?" Phương Tiểu Quyên nghe thấy giọng nói của mình đang run rẩy.
Bây giờ mới sợ hãi không biết là có quá muộn không?Kiều Tú Chi khẽ cười một tiếng: "Tôi cho hai người ly hôn, dù sao cho tới bây giờ cô đều chướng mắt thằng hai, không phải sao?"Phương Tiểu Quyên yếu ớt giải thích: "Con không có…"Nhưng bà ta còn chưa nói xong, đã bị mẹ ruột bà ta đẩy ra một phen: "Sui gia à, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, đứa con gái này nhà họ Phương chúng tôi chắc chắn sẽ không cần, nếu các bà không cần, vậy để nó đi tìm chết đi!"Kế tiếp sau khi bị mẹ chồng đâm một đao, Phương Tiểu Quyên lại bị mẹ ruột đâm một đao.
Kiều Tú Chi cười lạnh nói: "Tùy cô ta sống hay chết, dù sao cuộc hôn nhân này chúng ta quyết định ly dị rồi, hai người bọn họ không có giấy kết hôn, chúng tôi chỉ tới đây thông báo với mấy người một tiếng, từ nay về sau, nhà họ Kiều chúng tôi và nhà họ Phương không còn là sui gia!"Bà Phương hoảng rồi.
Bà Phương nổi giận.
Bà Phương trở tay liền cho Phương Tiểu Quyên một cái tát.
"Mày là thứ tai họa, chọc mẹ chồng tức giận, còn không mau mau quỳ xuống, cầu xin bà ấy tha thứ đi.
Kiều Tú Chi cũng không tính lừa gạt: "Đến nhà họ Phương, để thằng hai ly hôn với Phương Tiểu Quyên!"Ly hôn!!!Trời ạ, tuy rằng mỗi mẹ chồng đều từng ồn ào đòi con dâu ly hôn về nhà mẹ đẻ đi, nhưng đó chẳng qua là nói cho sướng miệng thôi, người thật sự làm như vậy, một người cũng không có!Nhưng bây giờ Kiều Tú Chi lại nâng con trai đi ly hôn!Rất xuất sắc!Cái này lại có trò hay xem rồi!Không ai muốn bỏ qua màn kịch hay như vậy, vì thế đều đi theo sau người nhà họ Kiều, chỉ chốc lát sau, đằng sau nhà họ Kiều đã có không ít người theo.
Tối hôm qua nhà họ Phương bị đánh một trận no đòn, nguyên khí đại thương, trong đó Phương Phú Quý bị thương nghiêm trọng nhất, mặt mũi bầm dập, hôm nay cũng không xuống giường được.
Phương Tiểu Quyên cũng không chạy đi đâu được, hai gò má sưng phù nhô cao lên, còn gãy hai cái răng, sụp đổ nhất chính là, bà ta luôn cảm thấy miệng mình đầy phân gà!Bà Phương nện đất, khóc như đã chết mất đứa con nào: "Không có lẽ trời mà, bắt nạt chúng tôi cô nhi quả phụ, ông trời ơi, sao ông không mở mắt ra nhìn xem!"Trong lòng Phương Tiểu Quyên cáu kỉnh một hồi: "Mẹ, mẹ có thể yên tĩnh một chút hay không, đã khóc cả buổi tối!"Bà Phương giống như bị đâm vào phế quản, nhảy dựng lên từ trên mặt đất, vội chạy qua tát bà ta hai cái: "Đều là mày đồ sao chổi, nếu mày không trở về nhà, sao anh cả mày sẽ bị đánh chứ? Bây giờ mày cút ngay ra ngoài cho tao!"Mặt Phương Tiểu Quyên truyền đến một trận đau đớn, nhưng càng làm cho bà ta thương tâm hơn chính là lời nói của mẹ bà ta, lúc trước khi lấy tiền của bà ta, sao mụ ta không nói lời này?Ngay lúc này, cửa gỗ mới sửa không bao lâu của nhà họ Phương "phanh" một tiếng lại bị đạp đổ.
Hai mẹ con bà Phương và Phương Tiểu Quyên đồng thời rùng mình một cái.
Sẽ không phải là người của nhà họ Lâm lại tới nữa đấy chứ?Ngay khi hai mẹ con muốn trốn đi, bóng dáng Kiều Tú Chi xuất hiện.
Hai người cùng nhẹ nhàng thở ra.
Bà Phương hai mắt đẫm lệ nghênh đón: "Sui gia à, rốt cục bà đến đây rồi! Bà không biết chúng tôi bị người ta bắt nạt ghê gớm, bà nên trút giận cho chúng tôi mới phải!"Phương Tiểu Quyên cũng tưởng rằng mẹ chồng bà ta tới để làm chỗ dựa cho mình, dù sao bà ta là con dâu của nhà họ Kiều, đánh bà ta chẳng khác nào đánh mặt mũi nhà họ Kiều.
Chỉ có Tiểu Kiều ngồi ở góc không nghĩ như vậy.
Kiều Tú Chi vung tay bà Phương ra: "Nhà họ Phương mấy người sống thế nào, ngược lại suy nghĩ đẹp lắm! Nhưng chúng tôi không phải đến trút giận cho nhà họ Phương mấy người!"Bà Phương mơ màng: "Vây sui gia tới làm gì vậy?"Kiều Tú Chi chỉ vào Phương Tiểu Quyên nói: "Chồng bại liệt, cô ta bỏ chồng về nhà mẹ đẻ, bên ngoài truyền đồn đãi về chồng, cô ta không giúp đỡ giải thích, trái lại còn hắt nước bẩn, con dâu như vậy, nhà họ Kiều chúng tôi không cần nổi, cho nên…"Trái tim Phương Tiểu Quyên nhảy thình thịch, bà ta có dự cảm rất không tốt, mẹ chồng sẽ không phải là muốn…Ngay sau đó chợt nghe thấy mẹ chồng bà ta trảm đinh chặt sắt nói: "Tôi muốn cho thằng hai ly hôn với cô ta!"Ầm vang một tiếng, sấm sét giữa trời quang!Khiến tất cả già trẻ nhà họ Phương đều bị đánh đến choáng váng!"Mẹ, mẹ nói cái gì?" Phương Tiểu Quyên nghe thấy giọng nói của mình đang run rẩy.
Bây giờ mới sợ hãi không biết là có quá muộn không?Kiều Tú Chi khẽ cười một tiếng: "Tôi cho hai người ly hôn, dù sao cho tới bây giờ cô đều chướng mắt thằng hai, không phải sao?"Phương Tiểu Quyên yếu ớt giải thích: "Con không có…"Nhưng bà ta còn chưa nói xong, đã bị mẹ ruột bà ta đẩy ra một phen: "Sui gia à, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, đứa con gái này nhà họ Phương chúng tôi chắc chắn sẽ không cần, nếu các bà không cần, vậy để nó đi tìm chết đi!"Kế tiếp sau khi bị mẹ chồng đâm một đao, Phương Tiểu Quyên lại bị mẹ ruột đâm một đao.
Kiều Tú Chi cười lạnh nói: "Tùy cô ta sống hay chết, dù sao cuộc hôn nhân này chúng ta quyết định ly dị rồi, hai người bọn họ không có giấy kết hôn, chúng tôi chỉ tới đây thông báo với mấy người một tiếng, từ nay về sau, nhà họ Kiều chúng tôi và nhà họ Phương không còn là sui gia!"Bà Phương hoảng rồi.
Bà Phương nổi giận.
Bà Phương trở tay liền cho Phương Tiểu Quyên một cái tát.
"Mày là thứ tai họa, chọc mẹ chồng tức giận, còn không mau mau quỳ xuống, cầu xin bà ấy tha thứ đi.
Tác giả :
Vân Cát Cẩm Tú