Đóa Hồng Gai Nhuộm Máu
Chương 34
Theo như lời cô phụ trách nói thì tất cả các học sinh có mặt tại đây dưới sự hướng dẫn của cô sẽ cùng nhau tập một vở kịch.
Nội dung vở kịch đại khái là như sau: Thời xưa, có một cô gái xinh đẹp, tài năng xuất thân từ dân gian bần hàn. 18 tuổi, nàng quyết định tiến cung và may mắn lọt vào mắt xanh của hoàng đế. Nhưng vì thân phận không cao quý, nàng chỉ được làm phi tần cấp thấp, phải chịu sự hắt hủi từ mọi người. Trải qua bao nhiêu sóng gió trong hoàng cung, cuối cùng nàng cũng trưởng thành, đạt được danh hiệu hoàng phi cấp cao nhất. Hoàng đế coi nàng như báu vật, tin tưởng và sủng ái tuyệt đối.
Màn dạo đầu đã xong. Giờ đến phần mọi người trông đợi nhất: phân vai.
Ngôi vị hoàng đế không ai khác ngoài nam chính của chúng ta: Trần Thiên Duy. Nguyễn Quốc Minh nhanh chóng được bổ nhiệm vào vai Kim vương gia.
Vậy Duệ hoàng phi và Kim vương phi nên để ai làm đây?
Sau một hồi tranh luận gay gắt, cô phụ trách chỉ thẳng vào mũi Linh Nhi.
-Em vào vai Duệ hoàng phi nhé.
-Hả?
Những người còn lại đồng loạt mở to mồm. Làm sao có thể? Ở đây đâu thiếu người xứng đáng.
Nó lén đưa mắt nhìn Thiên Duy. Hắn vẫn dửng dưng, chẳng có phản ứng gì. Trong khi Thanh Du mặt lại buồn thiu, tràn trề thất vọng.
Thời gian tiếp tục trôi. Cuối cùng, ngôi vị Kim vương phi cũng có chủ: Hoàng Thanh Du. Phạm Khánh Ly ngay sau đó được vào vai Đông hoàng hậu. Những người còn lại lần lượt nhận vai hoàng tử, công chúa, quận chúa và các chức quan khác.
Kết thúc buổi tập trung đầu tiên, ai cũng ra về với cả bụng tức tối.
Quốc Minh đi cạnh nó liền lên tiếng đề nghị:
-Để anh đưa em về.
-Không cần đâu. Em còn có việc phải làm.
Nó vừa dứt lời đã vội vã chạy đi.
Như mọi khi, Thanh Du khoác tay sánh bước cùng Thiên Duy nhưng mặt lại sưng lên vù vù.
-Anh Jun. Em muốn làm Duệ hoàng phi, anh nói cô phụ trách đổi lại vai đi mà.
-Tùy em.
Thanh Du còn đang định nói tiếp thì Linh Nhi từ đâu lù lù xuất hiện. Nó không nói bất cứ điều gì, chỉ lẳng lặng đưa cho hắn một mảnh giấy rồi bỏ đi.
“Mong anh hãy nói với cô phụ trách đổi lại vai."
———
Buổi tập trung thứ hai.
-Hôm nay cô xin thông báo tới toàn thể các em một việc trước khi bắt đầu tập luyện chính thức. Cô sẽ đổi vai kịch một chút.
Ai nấy trong lòng đều mừng thầm. Dù biết hắn đã có bạn gái nhưng vẫn muốn được ghép đôi cùng thần tượng.
-Duệ hoàng phi: Hoàng Thanh Du. Kim vương phi: Phạm Khánh Ly. Đông hoàng hậu: Trần Anh Thư. Hoàng Ngọc Linh Nhi: cung nữ.
Cô phụ trách vừa đọc xong, cả phòng chờ phá lên cười rầm rầm.
-Hạ lưu đóng vai hạ lưu. Quá hợp. Hahaha
-Hêhê. Cung nữ với tiện tỳ là một mà.
-.....
Hai tay Linh Nhi bấu chặt vào chân. Nó thực sự muốn khóc.
-Em không sao chứ?- Quốc Minh nhẹ nhàng nắm lấy tay nó
-Không sao...
———
Phải nói rằng Thanh Du rất đa tài. Vừa xinh đẹp, hát hay, múa giỏi, lại còn biết đánh cả đàn tranh, đàn tỳ bà. Đứng cạnh Thiên Duy tựa tiên đồng ngọc nữ. Càng ngày Thanh Du càng chứng tỏ rằng mình hoàn toàn xứng đáng với vai kịch này.
Khánh Ly cao quý sánh vai cùng Quốc Minh, mặt mày rạng rỡ như ánh mặt trời. Đối với cô ta không gì tuyệt vời bằng. Trái lại, Quốc Minh với vẻ mặt sắp giết người đến nơi luôn phải cố gắng nặn ra một nụ cười nhạt thếch.
Linh Nhi xuyên suốt vở kịch không có lấy một lời thoại, động tác đơn giản nên cả buổi chỉ ngồi ngoài chờ bị sai vặt.
Cuộc sống này thật là đầy rẫy những bất công. Nhưng không có tiền, không có quyền thì cũng đành ngậm miệng mà sống.
Duệ quý phi khi chưa lên làm hoàng phi bậc nhất phẩm từ người ngây thơ hiền thục dần trở nên mưu mô gai góc hơn. Có lần, nàng đã đánh cung nữ hầu cận hoàng hậu ngay trước mắt mọi người.
Và vì thế, Linh Nhi bị lôi ra chịu trận. Thanh Du mấy lần diễn cảnh đó chỉ dám đánh thật nhẹ tay. Nhưng do quá tập trung vào việc này nên quên mất lời thoại sau đó. Đâm ra bị cô giáo trách, mọi người phải diễn đi diễn lại nhiều lần.
Đến lần thứ ba, Khánh Ly cố tình tỏ ra mất kiên nhẫn. Cô ta từ chỗ ngồi của mình bất ngờ xông ra, giơ cao tay vả một cú thật mạnh vào ngay giữa mặt nó.
-Thấy chị làm chưa hả? Em không cần nương tay với nó, mất thời gian của cả đội.
Nhưng hình như Thanh Du không hề tiếp thu lời chị ta nói. Cô cũng như tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn thứ chất lỏng màu đỏ tươi đang chảy ra từ khoé miệng nó.
Linh Nhi ngã dúi dụi trên nền nhà. Quốc Minh hoảng hốt lao tới, rút chiếc khăn tay giúp nó lau sạch vết máu nơi khóe miệng.
-Em bắt nạt Linh Nhi còn chưa đủ hay sao? Những lần trước anh có thể nhắm mắt làm ngơ, nhưng lần này tuyệt đối anh sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.
-Em...
Quốc Minh ném ánh nhìn căm phẫn về phía Khánh Ly cùng lời đe dọa. Sau đó đỡ Linh Nhi hướng thẳng tới phòng y tế.
Buổi tập trung kết thúc, Khánh Ly bất đắc dĩ lại phải tiếp một vị khách khác. Mà độ nguy hiểm xem ra còn hơn Quốc Minh vài phần.
Thiên Duy bất chợt túm lấy cái cổ trắng ngần của Khánh Ly siết mạnh. Mặt mũi cô ta dần đỏ lên do không thể thở được.
-...Thả... Thả ra...
-Cô đúng là càng ngày càng không xem tôi ra gì. Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám động vào Linh Nhi một lần nữa, chính tay tôi sẽ tống cả nhà cô ra đường ở.
Hắn gằn mạnh từng chữ một, thô bạo ném cô ta văng ra xa như ném một con mèo hen. Khánh Ly được thả ra, ngồi bệt xuống đất há miệng thở hổn hển.
Nội dung vở kịch đại khái là như sau: Thời xưa, có một cô gái xinh đẹp, tài năng xuất thân từ dân gian bần hàn. 18 tuổi, nàng quyết định tiến cung và may mắn lọt vào mắt xanh của hoàng đế. Nhưng vì thân phận không cao quý, nàng chỉ được làm phi tần cấp thấp, phải chịu sự hắt hủi từ mọi người. Trải qua bao nhiêu sóng gió trong hoàng cung, cuối cùng nàng cũng trưởng thành, đạt được danh hiệu hoàng phi cấp cao nhất. Hoàng đế coi nàng như báu vật, tin tưởng và sủng ái tuyệt đối.
Màn dạo đầu đã xong. Giờ đến phần mọi người trông đợi nhất: phân vai.
Ngôi vị hoàng đế không ai khác ngoài nam chính của chúng ta: Trần Thiên Duy. Nguyễn Quốc Minh nhanh chóng được bổ nhiệm vào vai Kim vương gia.
Vậy Duệ hoàng phi và Kim vương phi nên để ai làm đây?
Sau một hồi tranh luận gay gắt, cô phụ trách chỉ thẳng vào mũi Linh Nhi.
-Em vào vai Duệ hoàng phi nhé.
-Hả?
Những người còn lại đồng loạt mở to mồm. Làm sao có thể? Ở đây đâu thiếu người xứng đáng.
Nó lén đưa mắt nhìn Thiên Duy. Hắn vẫn dửng dưng, chẳng có phản ứng gì. Trong khi Thanh Du mặt lại buồn thiu, tràn trề thất vọng.
Thời gian tiếp tục trôi. Cuối cùng, ngôi vị Kim vương phi cũng có chủ: Hoàng Thanh Du. Phạm Khánh Ly ngay sau đó được vào vai Đông hoàng hậu. Những người còn lại lần lượt nhận vai hoàng tử, công chúa, quận chúa và các chức quan khác.
Kết thúc buổi tập trung đầu tiên, ai cũng ra về với cả bụng tức tối.
Quốc Minh đi cạnh nó liền lên tiếng đề nghị:
-Để anh đưa em về.
-Không cần đâu. Em còn có việc phải làm.
Nó vừa dứt lời đã vội vã chạy đi.
Như mọi khi, Thanh Du khoác tay sánh bước cùng Thiên Duy nhưng mặt lại sưng lên vù vù.
-Anh Jun. Em muốn làm Duệ hoàng phi, anh nói cô phụ trách đổi lại vai đi mà.
-Tùy em.
Thanh Du còn đang định nói tiếp thì Linh Nhi từ đâu lù lù xuất hiện. Nó không nói bất cứ điều gì, chỉ lẳng lặng đưa cho hắn một mảnh giấy rồi bỏ đi.
“Mong anh hãy nói với cô phụ trách đổi lại vai."
———
Buổi tập trung thứ hai.
-Hôm nay cô xin thông báo tới toàn thể các em một việc trước khi bắt đầu tập luyện chính thức. Cô sẽ đổi vai kịch một chút.
Ai nấy trong lòng đều mừng thầm. Dù biết hắn đã có bạn gái nhưng vẫn muốn được ghép đôi cùng thần tượng.
-Duệ hoàng phi: Hoàng Thanh Du. Kim vương phi: Phạm Khánh Ly. Đông hoàng hậu: Trần Anh Thư. Hoàng Ngọc Linh Nhi: cung nữ.
Cô phụ trách vừa đọc xong, cả phòng chờ phá lên cười rầm rầm.
-Hạ lưu đóng vai hạ lưu. Quá hợp. Hahaha
-Hêhê. Cung nữ với tiện tỳ là một mà.
-.....
Hai tay Linh Nhi bấu chặt vào chân. Nó thực sự muốn khóc.
-Em không sao chứ?- Quốc Minh nhẹ nhàng nắm lấy tay nó
-Không sao...
———
Phải nói rằng Thanh Du rất đa tài. Vừa xinh đẹp, hát hay, múa giỏi, lại còn biết đánh cả đàn tranh, đàn tỳ bà. Đứng cạnh Thiên Duy tựa tiên đồng ngọc nữ. Càng ngày Thanh Du càng chứng tỏ rằng mình hoàn toàn xứng đáng với vai kịch này.
Khánh Ly cao quý sánh vai cùng Quốc Minh, mặt mày rạng rỡ như ánh mặt trời. Đối với cô ta không gì tuyệt vời bằng. Trái lại, Quốc Minh với vẻ mặt sắp giết người đến nơi luôn phải cố gắng nặn ra một nụ cười nhạt thếch.
Linh Nhi xuyên suốt vở kịch không có lấy một lời thoại, động tác đơn giản nên cả buổi chỉ ngồi ngoài chờ bị sai vặt.
Cuộc sống này thật là đầy rẫy những bất công. Nhưng không có tiền, không có quyền thì cũng đành ngậm miệng mà sống.
Duệ quý phi khi chưa lên làm hoàng phi bậc nhất phẩm từ người ngây thơ hiền thục dần trở nên mưu mô gai góc hơn. Có lần, nàng đã đánh cung nữ hầu cận hoàng hậu ngay trước mắt mọi người.
Và vì thế, Linh Nhi bị lôi ra chịu trận. Thanh Du mấy lần diễn cảnh đó chỉ dám đánh thật nhẹ tay. Nhưng do quá tập trung vào việc này nên quên mất lời thoại sau đó. Đâm ra bị cô giáo trách, mọi người phải diễn đi diễn lại nhiều lần.
Đến lần thứ ba, Khánh Ly cố tình tỏ ra mất kiên nhẫn. Cô ta từ chỗ ngồi của mình bất ngờ xông ra, giơ cao tay vả một cú thật mạnh vào ngay giữa mặt nó.
-Thấy chị làm chưa hả? Em không cần nương tay với nó, mất thời gian của cả đội.
Nhưng hình như Thanh Du không hề tiếp thu lời chị ta nói. Cô cũng như tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn thứ chất lỏng màu đỏ tươi đang chảy ra từ khoé miệng nó.
Linh Nhi ngã dúi dụi trên nền nhà. Quốc Minh hoảng hốt lao tới, rút chiếc khăn tay giúp nó lau sạch vết máu nơi khóe miệng.
-Em bắt nạt Linh Nhi còn chưa đủ hay sao? Những lần trước anh có thể nhắm mắt làm ngơ, nhưng lần này tuyệt đối anh sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu.
-Em...
Quốc Minh ném ánh nhìn căm phẫn về phía Khánh Ly cùng lời đe dọa. Sau đó đỡ Linh Nhi hướng thẳng tới phòng y tế.
Buổi tập trung kết thúc, Khánh Ly bất đắc dĩ lại phải tiếp một vị khách khác. Mà độ nguy hiểm xem ra còn hơn Quốc Minh vài phần.
Thiên Duy bất chợt túm lấy cái cổ trắng ngần của Khánh Ly siết mạnh. Mặt mũi cô ta dần đỏ lên do không thể thở được.
-...Thả... Thả ra...
-Cô đúng là càng ngày càng không xem tôi ra gì. Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn dám động vào Linh Nhi một lần nữa, chính tay tôi sẽ tống cả nhà cô ra đường ở.
Hắn gằn mạnh từng chữ một, thô bạo ném cô ta văng ra xa như ném một con mèo hen. Khánh Ly được thả ra, ngồi bệt xuống đất há miệng thở hổn hển.
Tác giả :
Hải Băng