Đồ Ngốc, Làm Bạn Gái Tôi Nha!
Chương 27: Tết đến rồi
~~~~~~~ đêm 30 tết trc 00:00 2 tiếng~~~~~~
- Này, sao mấy người k chịu về đi hả_ Nó hét vào mặt bọn hắn.
- Không có nhà để về_ Đồng thanh tập 1.
- Xạo vừa thôi, gia đình anh đâu?_ Vân phản bác.
- Tụi này ở riêng, pama đi công tác rồi_ Đồng thanh tập 2.
- Vậy về nhà đi chứ, sao bám càng tụi này - Thảo thét.
- Thích_ Đồng thanh tập 3
- Thôi các tỷ, cứ để mấy ảnh ở đây đi, sắp giao thừa rồi_ Rin đỡ lời, nhờ thế mà tụi hắn được ở lại.
~~~~~Đêm 30 tết~~~~~
-1...2...3... HAPPY NEW YEAR!!!_ Nó hét vang, cười híp mắt, nụ cười dễ thương nhất mà hắn từng thấy.
- Anh 2 mừng tuổi đê _ Nó réo inh ỏi.
- Chụt, nè!_ Phương hôn má nó 1 cách âu yếm.
- Mày làm gì vậy? Xê ra coi_ Quân túm áo Duy Phương lẳng sang 1 bên.
- Thằng khùng này, tao mừng tuổi cho em tao mà, điên hử?_ Duy Phương gắt.
- Phải đó, anh đúng là dở hơi mà _ Nó châm chọc.
- Vậy là các cô thích mừng như vậy?_ Phong và Quân hỏi.
- Ừ_ 3 nàng đồng thanh.
- Vậy thì... chụt_ 3 nụ hôn đáp ngay vào má các nàng.
-Á Tên biến thái, anh chết với tôi_ Vy đuổi theo Quân.
- Thằng sở khanh, muốn chết kiểu gì đây?_ Vân bẻ tay rôm rốp nhìn Phong.
- Cầu nguyện đi, cho anh 3s trước khi chết _ Thảo hăm dọa nhìn về phía Duy Phương.
- Á tụi này chỉ làm những gì các cô thích thôi mà.
- Các tỷ ko tặng gì cho em à?_ Rin phụng phịu vì bị bỏ rơi.
- Có chớ, qua đâu với các tỷ nè... chụt_ Tụi nó ôm ghì thằng nhóc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Suốt mấy ngày tết bọn nó chỉ ở nhà ăn chơi chẳng đi đâu. Quân và Phong thì phải về nhà ăn tết cùng bố mẹ, chỉ còn tụi nó và Phương.
- Phương, sao anh vẫn ở đây?_ Thảo.
- Thì đây là nhà tôi mà, Vy là em gái tôi đó thôi!
- Anh 2, đừng bảo anh lại thêm bớt gì đó vào kí ức của pama nha!
- Đúng đó em yêu, dù sao chúng ta cũng là anh em song sinh mà. Với thành tích của em thì hẳn em sẽ bị pama gô cổ về Mĩ, muốn ở lại thì phải nhờ anh nói giúp chứ_ Phương nháy mắt gian xảo.
~~~~~~~~~3h chiều ngày 2 tết pama tụi nó đến.
Nói thế nào nhỉ? Hôm nay là tết phải ko? mà tết thì m.n sẽ vui vẻ thoải mái, à, ngày này công an cũng đc nghỉ thì phải. Hình như ko phải! tại sao à? tại vì ko khí trong nhà nó hiện tại đang căng như dây thép, lép như dây đàn. Trc mặt tụi nó, 6 vị phụ huynh với vẻ mặt lạnh, vẻ quý phái sang trọng, nhưng mặt ko chút biểu cảm, nhìn tụi nó với ánh mắt đao phủ nhìn phạm nhân.
- Phương Vy, con xem con phạm tội gì_ papa nó lên tiếng.
- pama à, con ngoan như vậy thì có tội gì đc cơ chứ_ nó ngây thơ.
- Con còn ko nhận? ta chấp nhận cho 3 đứa sang đây để các con học tập chứ ko phải quậy phá._ papa Vân lên tiếng.
- Nhưng tụi con đã làm gì chứ?_ Thảo cũng hùa theo.
- Ngọc Thảo, con còn dám nói, tưởng chúng ta ko biết sao?_ mama Thảo lên tiếng.
- Cả Duy Phương nữa, cháu cũng có phần đấy_ papa Thảo kể tội Phương.
- Anh Phương có làm gì đâu ạ?_ Vân phản bác.
- Thụy Vân, sao cãi lời người lớn thế hả?_ mama Vân quát.
- Phá hoại trường lớp là chuyện không thể chấp nhận đc, thôi đừng nói nhiều nữa, các con về Mĩ ngay cho ta_ Mẹ nó ra lệnh.
- Khoan đã, pama có thể nói chuyện riêng với con đc ko?_ Phương ngăn cản. Tụi nó biết ý đứng dậy đi ra ngoài, trc khi đi, nó ném cho Phương ánh mắt đe dọa, nếu ko làm cho cẩn thận, nó sẽ cho biết tay. Sau 1 hồi chờ đợi, cuối cùng cũng thấy pama tụi nó đi ra.
- Ta sẽ chấp nhận cho các con ở lại đây. _papa nó tuyên bố
- Con yêu papa nhất đó_ nó lao vào ôm lấy ông.
- E hèm, vậy là ko có ai yêu tôi rồi_ mama nó giận dỗi.
- Ai bảo thế, có con nè, con yêu mama cực lun_ Nó nịnh
- Hì, con bé này, thôi, ta còn phải đi có việc, sẽ về thăm các con sau.
- Dạ, tụi con biết rồi_ bọn nó đồng thanh. Pama vừa đi khỏi nó lao vào Phương hỏi tới tấp.
- Anh 2 anh làm thế nào mà thuyết phục đc họ vây?
- Chấp nhận 2 điều kiện của Pama_ Phương.
- Điều kiện gì_ Tụi nó đồng thanh.
- 1 là quản lí toàn bộ công ty của gia đình tại VN.
- Tuy ko thích nhưng đành chấp nhận_ Tụi nó chán nản.
- 2 là Phương Vy phải đồng ý hôn sự với nhà họ Mạc.
- WHAT THE FUCK, KHÔNG BAO GIỜ! - Phương Vy tru tréo như điên.
- Chị Vy phải đồng ý hôn sự với ai cơ ạ? - Rin thắc mắc.
- Mạc Hồng Quân - Cả nhóm đồng thanh.
- Không bao giờ em đồng ý việc này đâu! _ Nói xong nó bước vào nhà...ngủ.
- Này, sao mấy người k chịu về đi hả_ Nó hét vào mặt bọn hắn.
- Không có nhà để về_ Đồng thanh tập 1.
- Xạo vừa thôi, gia đình anh đâu?_ Vân phản bác.
- Tụi này ở riêng, pama đi công tác rồi_ Đồng thanh tập 2.
- Vậy về nhà đi chứ, sao bám càng tụi này - Thảo thét.
- Thích_ Đồng thanh tập 3
- Thôi các tỷ, cứ để mấy ảnh ở đây đi, sắp giao thừa rồi_ Rin đỡ lời, nhờ thế mà tụi hắn được ở lại.
~~~~~Đêm 30 tết~~~~~
-1...2...3... HAPPY NEW YEAR!!!_ Nó hét vang, cười híp mắt, nụ cười dễ thương nhất mà hắn từng thấy.
- Anh 2 mừng tuổi đê _ Nó réo inh ỏi.
- Chụt, nè!_ Phương hôn má nó 1 cách âu yếm.
- Mày làm gì vậy? Xê ra coi_ Quân túm áo Duy Phương lẳng sang 1 bên.
- Thằng khùng này, tao mừng tuổi cho em tao mà, điên hử?_ Duy Phương gắt.
- Phải đó, anh đúng là dở hơi mà _ Nó châm chọc.
- Vậy là các cô thích mừng như vậy?_ Phong và Quân hỏi.
- Ừ_ 3 nàng đồng thanh.
- Vậy thì... chụt_ 3 nụ hôn đáp ngay vào má các nàng.
-Á Tên biến thái, anh chết với tôi_ Vy đuổi theo Quân.
- Thằng sở khanh, muốn chết kiểu gì đây?_ Vân bẻ tay rôm rốp nhìn Phong.
- Cầu nguyện đi, cho anh 3s trước khi chết _ Thảo hăm dọa nhìn về phía Duy Phương.
- Á tụi này chỉ làm những gì các cô thích thôi mà.
- Các tỷ ko tặng gì cho em à?_ Rin phụng phịu vì bị bỏ rơi.
- Có chớ, qua đâu với các tỷ nè... chụt_ Tụi nó ôm ghì thằng nhóc.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Suốt mấy ngày tết bọn nó chỉ ở nhà ăn chơi chẳng đi đâu. Quân và Phong thì phải về nhà ăn tết cùng bố mẹ, chỉ còn tụi nó và Phương.
- Phương, sao anh vẫn ở đây?_ Thảo.
- Thì đây là nhà tôi mà, Vy là em gái tôi đó thôi!
- Anh 2, đừng bảo anh lại thêm bớt gì đó vào kí ức của pama nha!
- Đúng đó em yêu, dù sao chúng ta cũng là anh em song sinh mà. Với thành tích của em thì hẳn em sẽ bị pama gô cổ về Mĩ, muốn ở lại thì phải nhờ anh nói giúp chứ_ Phương nháy mắt gian xảo.
~~~~~~~~~3h chiều ngày 2 tết pama tụi nó đến.
Nói thế nào nhỉ? Hôm nay là tết phải ko? mà tết thì m.n sẽ vui vẻ thoải mái, à, ngày này công an cũng đc nghỉ thì phải. Hình như ko phải! tại sao à? tại vì ko khí trong nhà nó hiện tại đang căng như dây thép, lép như dây đàn. Trc mặt tụi nó, 6 vị phụ huynh với vẻ mặt lạnh, vẻ quý phái sang trọng, nhưng mặt ko chút biểu cảm, nhìn tụi nó với ánh mắt đao phủ nhìn phạm nhân.
- Phương Vy, con xem con phạm tội gì_ papa nó lên tiếng.
- pama à, con ngoan như vậy thì có tội gì đc cơ chứ_ nó ngây thơ.
- Con còn ko nhận? ta chấp nhận cho 3 đứa sang đây để các con học tập chứ ko phải quậy phá._ papa Vân lên tiếng.
- Nhưng tụi con đã làm gì chứ?_ Thảo cũng hùa theo.
- Ngọc Thảo, con còn dám nói, tưởng chúng ta ko biết sao?_ mama Thảo lên tiếng.
- Cả Duy Phương nữa, cháu cũng có phần đấy_ papa Thảo kể tội Phương.
- Anh Phương có làm gì đâu ạ?_ Vân phản bác.
- Thụy Vân, sao cãi lời người lớn thế hả?_ mama Vân quát.
- Phá hoại trường lớp là chuyện không thể chấp nhận đc, thôi đừng nói nhiều nữa, các con về Mĩ ngay cho ta_ Mẹ nó ra lệnh.
- Khoan đã, pama có thể nói chuyện riêng với con đc ko?_ Phương ngăn cản. Tụi nó biết ý đứng dậy đi ra ngoài, trc khi đi, nó ném cho Phương ánh mắt đe dọa, nếu ko làm cho cẩn thận, nó sẽ cho biết tay. Sau 1 hồi chờ đợi, cuối cùng cũng thấy pama tụi nó đi ra.
- Ta sẽ chấp nhận cho các con ở lại đây. _papa nó tuyên bố
- Con yêu papa nhất đó_ nó lao vào ôm lấy ông.
- E hèm, vậy là ko có ai yêu tôi rồi_ mama nó giận dỗi.
- Ai bảo thế, có con nè, con yêu mama cực lun_ Nó nịnh
- Hì, con bé này, thôi, ta còn phải đi có việc, sẽ về thăm các con sau.
- Dạ, tụi con biết rồi_ bọn nó đồng thanh. Pama vừa đi khỏi nó lao vào Phương hỏi tới tấp.
- Anh 2 anh làm thế nào mà thuyết phục đc họ vây?
- Chấp nhận 2 điều kiện của Pama_ Phương.
- Điều kiện gì_ Tụi nó đồng thanh.
- 1 là quản lí toàn bộ công ty của gia đình tại VN.
- Tuy ko thích nhưng đành chấp nhận_ Tụi nó chán nản.
- 2 là Phương Vy phải đồng ý hôn sự với nhà họ Mạc.
- WHAT THE FUCK, KHÔNG BAO GIỜ! - Phương Vy tru tréo như điên.
- Chị Vy phải đồng ý hôn sự với ai cơ ạ? - Rin thắc mắc.
- Mạc Hồng Quân - Cả nhóm đồng thanh.
- Không bao giờ em đồng ý việc này đâu! _ Nói xong nó bước vào nhà...ngủ.
Tác giả :
Lee Moon