Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)

272
Chương
608
View
5/5 của 1 đánh giá

Thông tin truyện

Truyen24.com trang web đọc truyện Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên) mới nhất và cập nhật nhanh nhất từ các nguồn, hỗ trợ đọc truyện trên mọi nền tảng thiết bị.

Tóm tắt truyện Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)

Trích đoạn truyện Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)

Ta đi tới Thục đã mười năm, bên kia lại chưa từng gửi tới bất kỳ tin tức gì. Dĩ nhiên, ta cũng vui với hưởng thụ cuộc sống bình tĩnh như nước như vậy; không có ngươi lừa ta gạt, tỉ mỉ tính toán ở bên trong tường cao, phút cuối cùng còn có thể nhặt trở về một cái mạng, ta tự nhiên lòng mang cảm kích.

Ta mỗi ngày đi theo Côn Luân học tập Cửu Cung Bát Quái tối nghĩa, cơ quan phong thuỷ, rong chơi ở trong Huyên Hoa Hiên sách cổ trải rộng, chờ tàn quyển cũ rách ở trên tay mỗi ngày biến mỏng, mà thân thể ngày một cao lớn, cơ quan bí pháp này cơ hồ tiêu hao hết hơn phân nửa thời gian của ta.

Trúc xá của Côn Luân rất ít bị ánh mặt trời chiếu, ta mỗi ngày rúc ở Huyên Hoa Hiên đọc sách luyện công, làn da luôn tái nhợt, như không có chút máu. Ta dĩ vãng giữ tóc rất dài, cũng không nguyện buộc lên, thả trên vai, có khi Côn Luân sẽ giúp ta xử lý, thời điểm mười sáu tuổi nàng từng đưa ta một cây ngọc trâm, ngọc trâm toàn thân trong suốt, đơn giản điêu khắc hình dạng cổ thú, ta nhận ra đó là bộ dáng Bệ Ngạn (1).

1. Bệ Ngạn: là con thứ tư của Rồng, còn có tên gọi khác là Hiến Chương. Linh vật có hình dáng giống hổ, răng nanh dài và sắc, có sức thị uy lớn, thích lý lẽ và có tài cãi lý đòi sự công bằng khi có bất công, nhờ vậy Bệ Ngạn thường được đặt ở cửa nhà ngục hay pháp đường, ngụ ý răn đe người phạm tội và nhắc nhở mọi người nên sống lương thiện.Trong ấn tượng từ nhỏ, Côn Luân vẫn là một nữ nhân trầm mặc, một năm bốn mùa thanh sắc, phảng phất lục hà mùa hạ vĩnh viễn không điêu linh, tĩnh nhiên trác lập. Ta gặp qua rất ít người, nhưng ta vẫn tin tưởng, Côn Luân nhất định là nữ nhân thông minh nhất trêи đời này, khinh công tạo nghệ của nàng sớm nhập hóa, chính là đáng tiếc, hiện tại chỉ có thể ngồi xe lăn đi đường.

Không biết vì sao, mấy ngày nay nàng luôn nghiêm mặt xem ta, thần sắc u ám, ta bị nàng nhìn trong lòng sợ hãi, suy nghĩ một chút, nghĩ đến là ta gần nhất xao lãng học tập chọc giận nàng, liền làm vài món điểm tâm, mang bầu rượu đi tìm nàng bồi tội, thời điểm ánh nắng chiều khắp bầu trời, nàng luôn thói quen ở trong rừng trúc.

“Y Nhi, từ thật xa liền nghe đến hương thơm Ngọc Dịch Thanh." Côn Luân an tĩnh ngồi trên xe lăn, nhắm hai mắt, gò má bị trời chiều nhuộm một tầng kim phấn mỏng manh, điềm đạm yên tĩnh ít có. Ta im lặng tiến lên, dọn xong chén rượu đũa ngọc cho nàng, nàng yêu nhất Ngọc Dịch Thanh lâu năm, trong hầm rượu cất kĩ mấy vò, khi rảnh rỗi lấy ra nhấp mấy ngụm, rượu này, nghe nói là một lão hữu đã qua đời của nàng đưa cho nàng.

Hãy tiếp tục đọc truyện Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên) tại Truyện 24 để theo dõi những diễn biến tiếp theo của bộ truyện này nhé!

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại