Đồ Chơi Của Tổng Tài (Đồ Chơi Của Tổng Giám Đốc)
Chương 128

Đồ Chơi Của Tổng Tài (Đồ Chơi Của Tổng Giám Đốc)

Chương 128

Từ phòng tập thể thao đi ra, Hạ Cảnh Điềm vốn định về nhà, nhưng Doãn Lê Hàn lại mời nàng uống ly trà, bởi vì chuyện với Đỗ Thiên Trạch, Hạ Cảnh Điềm tâm tình rất bực bội, suy nghĩ một chút, dù sao về đến nhà cũng không có chuyện gì làm, chẳng bằng cứ đi tán gẫu nên liền đáp ứng .

Hai người đi đến quán cà phê gần nhất, đang nhìn đến menu, một cái tên quen thuộc đánh vào mi mắt, giật mình, nàng cũng không nói lên được liền muốn loại cà phê này, đây là loại nàng thường xuyên pha cho Kỷ Vĩ Thần.

Sau khi ngồi xuống, thân là bác sĩ – Doãn Lê Hàn liếc thấy Hạ Cảnh Điềm sắc mặt không tốt, không khỏi ân cần hỏi han, “Nhìn em tâm tình nặng nề, như thế nào, có tâm sự à?"

Hạ Cảnh Điềm tay quấy cà phê ngưng lại, nàng ngẩng đầu lên, mím môi cười, “Không có."

Doãn Lê Hàn cười cười, hắn nghĩ, đại khái nàng không muốn nói a! Doãn Lê Hàn không nói gì, không khí cũng có chút trầm mặc, Hạ Cảnh Điềm nhướng nhướng mày, đột nhiên lên tiếng nói, “Có một lần trong nhà hàng, em hình như có gặp anh."

Doãn Lê Hàn trên mặt lập tức lộ ra hứng thú nói, “Phải không? Ở nơi nào?"

Hạ Cảnh Điềm nói tên nhà hàng, sau đó, ở phía sau bồi thêm một câu, “Lần trước anh cùng bạn gái đi chung, em không tiện qua chào hỏi."

Doãn Lê Hàn nhíu lông mày, trên mặt biểu lộ coi như đang nhớ lại, nhưng là, nghe được Hạ Cảnh Điềm những lời này, hắn lập tức nhấc lên môi cười, “Em hiểu lầm, người kia không phải bạn gái của anh."

Hạ Cảnh Điềm nhìn hắn, như thế nào? Nàng nghĩ sai rồi sao? Đã thấy Doãn Lê Hàn cười cười, “Đó là em họ, mới từ nước ngoài trở về."

Hạ Cảnh Điềm lặng yên hiểu ra, “A! Nguyên lai là như vậy." Nàng rất muốn nói, hắn và biểu muội thật sự rất xứng đôi.

“Em rất thích một mình đến phòng tập thể thao à?" Doãn Lê Hàn nhướng mi hỏi, mỗi lần gặp nàng, đều là một mình, theo lý mà nói, có rất ít cô gái một mình đến loại địa phương này.

“Không có tìm được bạn." Hạ Cảnh Điềm nhìn hắn, nhấp một miếng cà phê, hương vị đắng làm cho nàng vặn lông mày.

Doãn Lê Hàn nhẹ chau lại mày, có chút tò mò hỏi, “Loại cà phê này vị đắng như vậy, bình thường không thích hợp các cô gái uống."

Hạ Cảnh Điềm cười cười, nói thật, nàng cũng không yêu mến loại vị đắng này, nhưng là, lúc đang chọn, chỉ là một ý niệm phớt qua, hôm nay bị Doãn Lê Hàn nói, ngược lại không hiểu có chút bối rối, đành phải trả lời, “Em thích uống."

“Em thật đúng là đặc biệt." Doãn Lê Hàn không quên khen một câu.

Hai người không khí yên lặng trong chốc lát, Doãn Lê Hàn ngẩng đầu đột nhiên hỏi, “Em tối nay có thì giờ rãnh không?"

Hạ Cảnh Điềm khó hiểu nhìn hắn, “Làm sao vậy?"

“Anh muốn mời em đến một chỗ." Doãn Lê Hàn sắc mặt có chút thần bí nói.

Hạ Cảnh Điềm suy nghĩ một chút, dù sao hôm nay là thứ bảy, ngày mai chủ nhật, không cần đi làm, nàng cũng có thể yên tâm chơi một chút, nghĩ xong, nàng gật gật đầu, “Bất quá, em 11 giờ phải trở về."

“Sẽ không chơi quá muộn." Doãn Lê Hàn trên mặt hiện ra mỉm cười, hắn không có nói cho nàng biết, hôm nay là sinh nhật của hắn, hắn muốn mời nàng tham gia tiệc sinh nhật.

Hai người rời khỏi quán, thời gian đã hơn sáu giờ tối, chọn một chỗ ăn cơm xong, hai người thẳng đến bữa tiệc của Doãn Lê Hàn, được tổ chức ở hồ bơi trong biệt thự, đây là nhà của bạn hắn, bởi vì chỗ rất rộng, cũng đủ chứa hơn trăm người.

Thời gian tám giờ, sau khi Hạ Cảnh Điềm cùng Doãn Lê Hàn đi vào tòa biệt thự, chỉ thấy trong vườn hoa bày các bàn tiệc, trên đặt một cái bánh kem lớn, hơn nữa bên cạnh còn có hoa tươi thơm ngát, những tờ thiệp chúc mừng sinh nhật, Hạ Cảnh Điềm mới giật mình hiểu được, nguyên lai hôm nay là sinh nhật Doãn Lê Hàn, mà lúc này, trong biệt thự đã lục tục kéo đến bạn của hắn, phần lớn là những người trẻ tuổi, bên từng người đều có một cô gái xinh đẹp, nhìn như là tình nhân, xem quần áo của bọn họ và cách ăn mặc, thưởng thức, khí chất cũng không phải người thường, chứng kiến Doãn Lê Hàn đã đến, tất cả đều ồn ào, mà đứng ở bên cạnh hắn, Hạ Cảnh Điềm cũng nhận được sự chú ý đặc biệt.

“Doãn soái ca, giới thiệu vị tiểu thư xinh đẹp này đi chứ!" Trong đó một người thanh niên la lớn, lập tức rước lấy một bên thanh âm hòa theo, phải biết rằng, trong mắt bọn hắn, Doãn Lê Hàn có thể mang Hạ Cảnh Điềm tới, ý nghĩa nhất định không đơn giản.

“Mọi người đoán đúng có thưởng." Đột nhiên trong đám người tuôn ra một lời hô lớn.

Cái đề tài này vừa ra, lập tức rước lấy bốn phía hưởng ứng, sau đó, thanh âm từ trong đám người vang ra, “Mình đoán là bạn gái."

“Cậu ấy không phải có một cô em họ xinh đẹp sao? Mình đoán là em họ."

“Các cậu đều sai rồi, đây là người anh Doãn thầm mến."

Nghe bên cạnh những thanh âm kia, Hạ Cảnh Điềm khuôn mặt một mảnh phấn hồng, nàng không thể tưởng được bọn họ lại lấy loại chuyện này ra ồn ào, mà bên người nàng Doãn Lê Hàn khuôn mặt tuấn tú cũng ửng đỏ, hắn có chút quẫn bách lên tiếng ngăn cản nói, “Đủ rồi, các cậu còn nói nữa, một hồi mình lần lượt thu thập hết." Nói xong, hắn giới thiệu, “Vị này chính là Hạ Cảnh Điềm, chúng mình chỉ là quan hệ bạn bè."

Doãn Lê Hàn vừa nói xong, đã rước lấy các thanh âm hoài nghi.

“Được rồi, được rồi, cũng đừng khó xử họ ." Trong đó một cô gái hô lớn, ánh mắt hướng bên ban nhạc nháy mắt, ánh đèn sáng bỗng tối sầm lại, chuyển đổi thành ánh sáng nhu hòa, âm nhạc chậm rãi vang lên theo, đồng thời, Hạ Cảnh Điềm chỉ thấy bên cạnh cả trai lẫn gái lập tức trầm tĩnh lại, cũng không khỏi tự chủ đọng dắt tay bạn gái đi vào sân nhảy, Hạ Cảnh Điềm lắp bắp kinh hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đi theo đỏ lên.

Người ở chỗ này cơ hồ đều ôm nhau vào sân nhảy, chỉ có Hạ Cảnh Điềm cùng Doãn Lê Hàn vẫn ngồi ở một bên, Hạ Cảnh Điềm âm thầm đánh giá tòa biệt thự xa hoa này, đáy lòng không khỏi thầm giật mình, đây nhất định là của một công tử giàu có, bởi vì bên cạnh sân nhảy, còn có một hồ bơi trăm thước vuông, nước ao rung động chiếu rọi ngọn đèn, trong vắt sạch sẽ, thập phần rạng ngời.

Đang lúc Hạ Cảnh Điềm còn ngẩn người, một bên Doãn Lê Hàn cười hỏi: “Muốn uống chút gì không?"

“Một ly nước trái cây." Hạ Cảnh Điềm cũng cảm giác khát nước rồi, trước đừng nói tình huống kia đem nàng hù đến, hơn nữa, chen chúc trong một đám thanh niên, nàng tim đập trống ngực cũng gia tăng không ít.

Lúc này, bên cạnh một đôi nam nữ hướng bọn họ đi tới, đến gần bọn họ, không khỏi thấp giọng nói: “Này , các cậu như thế nào còn chưa động đậy nha? Không khiêu vũ sao?"

Doãn Lê Hàn đem ánh mắt nhìn phía Hạ Cảnh Điềm, hắn hôm nay thật là cố ý muốn cho Hạ Cảnh Điềm làm bạn nhảy của mình, nhưng là, hắn da mặt mỏng, không dám mời nàng, Hạ Cảnh Điềm bị ánh mắt của hắn vừa nhìn, lập tức có chút thẹn thùng nhìn một bên khác, mà lúc này, đã thấy cô gái kia thân mật đem Hạ Cảnh Điềm kéo lên, cười nói: “Hạ Cảnh Điềm, đừng thẹn thùng, tất cả mọi người cùng nhau chơi đùa mới vui chứ!"

Hạ Cảnh Điềm cảm nhận được cô gái này nhiệt tình, có chút không có ý tứ đứng lên, mà lúc này, người nam kia cũng kéo Doãn Lê Hàn, đưa hắn đẩy tới gần Hạ Cảnh Điềm, Doãn Lê Hàn cười cười, giương giọng nói: “Có thể mời em nhảy điệu nhảy không?"

“Em nhảy không được tốt." Hạ Cảnh Điềm thành thật, nhưng xem tình cảnh này không nhảy lại là không được, bởi vì tất cả mọi người sẽ cảm thấy mình không có suy nghĩ, người trẻ cần phải hòa đồng.

“Không sao, anh dạy cho em." Doãn Lê Hàn cười nhẹ một tiếng.

Hắn một tay nắm eo Hạ Cảnh Điềm, một tay nhẹ nhàng cầm tay của nàng, hai người bước chậm tiến vào trong sàn nhảy, nói thật ra, Hạ Cảnh Điềm không biết có bao nhiêu khẩn trương, nếu như sớm biết như vậy, nàng có thể sẽ không đáp ứng tới, nhưng là, hiện tại đã đến, nàng sao có thể bỏ Doãn Lê Hàn lại rời đi ?

Doãn Lê Hàn nhiệt độ có chút ôn mát, tay ôm eo nàng vô lực, chỉ là nhẹ nhàng chạm, điểm này, làm cho Hạ Cảnh Điềm không khỏi đối với hắn sinh ra hảo cảm, nhưng là, khiêu vũ là một loại vận động, hai người da thịt chạm nhau, hơn nữa, bởi vì thân cận quá, rất dễ dàng nghe thấy được từ đối phương trên người phát ra hơi thở, Doãn Lê Hàn trên người có một mùi hương rất dễ chịu, thanh thanh tươi mát, mà Hạ Cảnh Điềm trên người cũng nhàn nhạt mùi thơm, cũng đang tràn ngập chóp mũi Doãn Lê Hàn, làm cho hắn không khỏi có chút say mê .

Doãn Lê Hàn từ nhỏ cũng rất ít cùng phụ nữ tiếp xúc, có thể là bởi vì cá nhân hắn một lòng chỉ đặt vào nghiên cứu y thuật, đến bây giờ cũng chưa chính thức quen một người bạn gái, nữ sinh theo đuổi hắn cũng không phải thiếu, nhưng là, hắn đều cự tuyệt, nói không ra, hắn lại đối với Hạ Cảnh Điềm có một loại cảm giác lạ lẫm.

Đại khái qua 20 phút, âm nhạc cũng biến đổi, xung quanh loang loáng đèn bùng lên, âm nhạc chuyển đổi thành tiết tấu mãnh liệt đến làm cho người ta không tự chủ được uốn éo theo, chỉ thấy trong sàn nhảy cả trai lẫn gái lập tức sáp nhập vào âm nhạc, bày ra các kỹ thuật nhảy của bọn họ.

Hạ Cảnh Điềm có chút sợ hãi đứng ở trong đám người, thật không tốt trừng lớn mắt, mà lúc này, Doãn Lê Hàn thập phần hiểu ý đem nàng kéo ra khỏi đám người đang say sưa, ngồi xuống một bàn, có chút thật có lỗi nói: “Có phải em thấy ngoài ý muốn?"

“Đương nhiên, anh hẳn là sớm một chút nói cho em biết ." Hạ Cảnh Điềm tới mà hai tay trống trơn, cái gì lễ vật cũng chưa mua, làm cho nàng trong nội tâm có chút băn khoăn.

“Anh sợ em sẽ từ chối." Doãn Lê Hàn thành thực lên tiếng.

“Làm sao có thể? Em ít nhất hẳn là nên tặng anh một món quà." Hạ Cảnh Điềm nhún nhún vai cười cười, nàng chính là thích người nguyên tắc như Doãn Lê Hàn, thập phần nghiêm túc, hơn nữa rất biết vì người khác lo lắng.

“Em có thể đến chính là món quà lớn nhất." Doãn Lê Hàn ha ha cười, mà lúc này, đã thấy trong đám người đi ra một người thanh niên, hắn ngồi vào đối diện Hạ Cảnh Điềm, cẩn thận dò xét, cuối cùng lên tiếng nói, “Vị tiểu thư này, như thế nào cảm giác rất quen mặt a!"

Hạ Cảnh Điềm khẽ giật mình, cười cười, “Chúng ta giống như chưa từng gặp mặt."

Đã thấy người kia hếch lên môi, khiêu mi cười, nhưng là, ánh mắt lại lưu luyến nhìn gương mặt thanh tú của nàng, cũng đang trong lòng nghĩ, khó trách hắn cảm giác cô gái trước mắt này rất quen mặt, nguyên lai là cô gái hai ngày trước cùng Đỗ Thiên Trạch xuất hiện ở trên báo, bất quá, như bọn họ là xã hội thượng lưu, đụng phải người quen là thường xuyên, hơn nữa, nàng tối nay là khách của Doãn Lê Hàn, hắn không có tận lực nói ra.

Thời gian gần mười giờ, mọi người cũng đã chơi đã, đều ngồi ở trên bàn rượu, bắt đầu uống rượu rồi, anh mời tôi, tôi mời anh, khiến cho không khí thập phần thoải mái, hơn nữa mỗi người đều rất hào sảng phóng khoáng, rót cho Doãn Lê Hàn rất nhiều rượu, Hạ Cảnh Điềm cũng chạy không thoát, bị buộc uống ba bốn ly, cuối cùng, Doãn Lê Hàn thấy nàng thật sự không thể uống nữa, mới ra mặt thay nàng ngăn cản, khiến cho Hạ Cảnh Điềm rất chật vật, nhưng là, kỳ thật tửu lượng của bọn họ làm Hạ Cảnh Điềm mở rộng tầm mắt.

Kế tiếp, chính là thời điểm cắt bánh, cũng may, bọn họ đều tự giác, không có chơi trò ném bánh, Doãn Lê Hàn ước xong cho phép tất cả mọi người cùng cắt bánh, Hạ Cảnh Điềm đơn giản chỉ cần bị bọn họ đẩy hướng về bên cạnh Doãn Lê Hàn, hơn nữa bị bọn họ chen chúc cực kỳ gần, Hạ Cảnh Điềm cơ hồ cả người đều dán lên người Doãn Lê Hàn, nàng cho dù cảm thấy rất không tự nhiên, cũng không thể trở mặt rời đi, chỉ có thể đỏ mặt yên lặng chịu đựng, đương nhiên, nàng cũng không phải chán ghét Doãn Lê Hàn, chỉ là không quá quen.

Thời điểm ăn bánh, rất nhiều người đều tụ cùng một chỗ, trò chuyện nhiều chuyện mà Hạ Cảnh Điềm nghe không hiểu, đương nhiên, nàng là người ngoài, rất nhiều chủ đề nàng chưa từng nghe qua, chỉ có thể ở một bên ngẫu nhiên phụ họa cười cười.

Khi có người xuống bể bơi phía trước, Hạ Cảnh Điềm còn tưởng rằng bọn họ muốn bơi đêm, nhưng không ngờ, nàng vừa mới đến gần, không biết sau lưng tay ai đẩy tới, nàng không kịp kinh hô, cả người đã bị đẩy vào trong hồ, sau đó, trên bờ lập tức truyền đến một tiếng kinh hô, mà đứng ở một bên Doãn Lê Hàn sắc mặt cả kinh, tranh thủ thời gian nhảy vào nước.

Hạ Cảnh Điềm căn bản chính là vịt lên cạn, từ nhỏ đến lớn đều không có bơi qua, bị đẩy xuống hồ cả người đều chìm xuống, xung quanh nước làm cho nàng dùng sức giãy dụa muốn đứng lên, nhưng là bất đắc dĩ, cái hồ thật sự quá sâu, cơ hồ đến lồng ngực của nàng, hô hấp không được, miệng mũi đều bị nước tràn vào, bối rối sợ hãi chạy lên não.

Đúng lúc này, một đôi tay hữu lực vòng ở eo của nàng, đem nàng từ trong nước ôm lấy, Hạ Cảnh Điềm lúc này mới tìm được hô hấp, cả người sợ hãi ôm chặt Doãn Lê Hàn.

Doãn Lê Hàn chỉ chốc lát sau đem Hạ Cảnh Điềm lên bờ, Hạ Cảnh Điềm ho khan vài tiếng, đầu có chút chóng mặt chưa lấy lại tinh thần , Doãn Lê Hàn cẩn thận thay nàng vén lên trên mặt ẩm ướt tóc, ân cần nói, “Hạ Cảnh Điềm, làm sao rồi? Có sao không?"

Hạ Cảnh Điềm mãnh liệt thở hổn hển mấy hơi, mới tìm trở lại suy nghĩ của mình, vuốt nước trên mắt nhìn thấy Doãn Lê Hàn, mới lắc lắc đầu nói, “Em không sao."

Một bên có mấy người vụng trộm cười thầm, bởi vì đúng là chủ ý của người kia, đem Hạ Cảnh Điềm đẩy xuống nước, sau đó làm cho Doãn Lê Hàn tới diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân, cái này chẳng những có trò hay xem, còn có thể làm cho bọn họ tăng tiến cảm tình, chính là, loại này hảo ý, đối với Hạ Cảnh Điềm mà nói, thật sự là so với chết còn đáng sợ hơn, nàng thiếu một chút là chết ngạc.

Chủ nhân biệt thự cầm hai bộ quần áo khô cho bọn họ thay, Hạ Cảnh Điềm xõa tóc ẩm ướt ngồi ở trên ghế sô pha, Doãn Lê Hàn có chút thật có lỗi đi tới, “Thực xin lỗi, cho cho em sợ hãi."

Hạ Cảnh Điềm ngẩng đầu, vừa rồi xác thực đáng sợ, nhưng là, đã qua, nàng không nghĩ mất hứng, chỉ phải cười lớn nói, “Không có việc gì, xem ra em từ nay về sau phải học bơi." Hạ Cảnh Điềm cũng ẩn ẩn biết rõ, đây là trò đùa của bạn anh ta, bởi vì vừa rồi, nàng thật cảm giác được sau lưng có người đẩy nàng xuống.

“Đi thôi! Anh đưa em trở về." Doãn Lê Hàn cười ra tiếng, nhìn qua gươn mặt Hạ Cảnh Điềm nhu hòa dưới ánh đèn, ánh mắt của hắn không khỏi có chút sâu sắc, vừa rồi hình ảnh nàng ôm thật chặt hắn y nguyên khắc tại trong lòng, nàng thân thể mềm mại tự dưng làm cho hắn có chút lưu luyến.
Tác giả : Ngấn Nhi
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại