Đỉnh Phong Chí Tôn
Chương 219: Thu hoạch của mỗi người
Sau khi mọi người phục dụng Vũ Trụ Chân Tủy trong động phủ chỉ còn một mình Lâm Phong tỉnh táo, bốn nữ và Thiên Lôi Tử đều đang chìm đắm trong dung hợp Vũ Trụ Chân Tủy cùng cảm ngộ quy tắc Vũ Trụ Chân Tủy mang đến.
Nhận thấy không có gì làm Lâm Phong lấy Linh Hồn Tam Thức ra nghiên cứu một phen, tuy hắn chưa kịp hiểu hết Linh Hồn Tam Thức đã bị Vân Bằng làm phiền nhưng xem hiểu một hai là đủ rồi, ít nhất Lâm Phong đã kịp xem xong thức thứ nhất – Chấn Hồn.
Quy tắc của Chấn Hồn khá đơn giản, đó là Vân Bằng dùng linh hồn chi lực ngưng tụ một thanh Chấn Hồn Búa, sau đó Vân Bằng xem thức hải như một mặt trống, khi dùng Chấn Hồn Búa đánh vào trống sẽ tạo thành âm ba công kích dạng linh hồn cực kì khó đề phòng.
Nhìn có vẻ như Chấn Hồn là một chiêu thức tự tổn tám trăm thương địch một nghìn nhưng không phải, hoàng kim thức hải vững chắc hơn thức hải thông thường nhiều nên khi bị đập bởi Chấn Hồn Búa cùng lắm là hơi choáng một chút chứ không đến mức trọng thương.
Còn linh hồn âm ba sau khi đánh ra lại có mức sát thương cực lớn chấn thẳng vào thức hải người trúng chiêu, người nào mạnh mẽ có thể cưỡng ép chống lại Chấn Hồn nhưng thức hải chấn động thì khó mà phát động pháp thuật, còn người yếu kém dưới một chiêu này sợ rằng thức hải bị chấn đến mức toái diệt luôn.
Từ đó Lâm Phong đoán được ý đồ của Vân Bằng khi sử dụng Chấn Hồn là phá vỡ thần thông, khi người thi triển thần thông đôt nhiên gặp phải Chấn Hồn sẽ mất khả năng gia trì ý cảnh khiến uy lực thần thông đánh ra sụt giảm ít nhất hai thành, đối với cường giả như Vân Bằng hai thành đã quá đủ để thay đổi kết cục một trận chiến.
Ngoài ra Chấn Hồn Búa còn có thể dùng để đánh tới thức hải của đối thủ nhưng uy lực không bằng âm ba từ Chấn Hồn, đồng thời làm như vậy rất lộ liễu, ở cảnh giới thấp thì được chứ lên cảnh giới cao sẽ bị người khác phát hiện né tránh ngay.
Tuy nhiên điều quan trọng nhất trong Chấn Hồn là làm sao ngưng tụ được Chấn Hồn Búa thì Lâm Phong lại không biết, linh lực hóa thực chất còn có thể làm được nhưng thần thức hóa thực chất Lâm Phong chưa từng nghe qua, dù có hoàn mỹ hoàng kim thức hải trợ giúp Lâm Phong cũng chưa làm được điểm này.
Trải qua một tháng dò xét lại từ đầu đến cuối vô số lần Lâm Phong đã phát hiện ra…. Vân Bằng dùng một thành một giọt Vũ Trụ Chân Tủy làm khung dựng lên Chấn Hồn Búa.
Lâm Phong biết Vân Bằng dùng Vũ Trụ Chân Tủy đắp Chấn Hồn Búa vì năng lượng bên trong phần Vũ Trụ Chân Tủy thuộc quyền sở hữu của Vân Bằng đạt tới hai thành của một giọt Vũ Trụ Chân Tủy chứ không phải một thành, bất quá Vân Bằng không có nói sai giao ra đúng “tám thành nửa giọt Vũ Trụ Chân Tủy" nên Lâm Phong không bắt bẻ được.
Biết được đáp án khiến Lâm Phong cực kì phiền muộn, Vân Bằng có nhiều Vũ Trụ Chân Tủy mới làm được còn Lâm Phong chỉ có chút xíu, hiện tại lại phải để dành không thể học theo cách Vân Bằng được, hắn phải tìm cách khác, thế là Lâm Phong lại chìm vào thôi diễn.
Lúc trước Vân Bằng che giấu khí tức Vũ Trụ Chân Tủy rất tốt không có ai phát hiện ra nên không một ai chạy tới làm phiền mấy người Lâm Phong, cứ như vậy bên trong và bên ngoài động phủ đều vô cùng yên tĩnh.
Nửa năm trôi qua, Lâm Phong là người tỉnh lại đầu tiên, hắn đã tìm ra cách thay thế cho Chấn Hồn Búa mà không cần phải dùng đến Vũ Trụ Chân Tủy, đó là dùng thần thức khắc ra tổ hợp chín mươi chín trận pháp cưỡng ép ngưng tụ một cái Chấn Hồn Búa đánh vào thức hải.
Chấn Hồn Búa bản thần thức trận pháp kém cơ động hơn Chấn Hồn Búa của Vân Bằng nhiều lắm, hiện tại Lâm Phong cần ít nhất ba mươi hơi thở chuẩn bị mới khắc xong Chấn Hồn Búa, Chấn Hồn Búa kiểu này chỉ tồn tại được trong ba hơi thở hoặc đánh vào thức hải một lần sẽ tan rã, muốn tiếp tục xài Chấn Hồn phải có thêm thời gian khắc.
Bất quá cứ xài tạm đã, đợi sau này nghĩ cách khắc phục, thần thức công kích không phải chuyện chơi.
Nhìn qua bốn nữ Lâm Phong thấy chưa ai đạt tới Hoàng Kim Thức Hải nhưng thức hải mọi người đã mạnh hơn nhiều, với tốc độ này đoán chừng trong mười năm tới Tuyết sẽ có hoàng kim thức hải, những người khác lâu hơn một chút, có lẽ là mười lăm mười sáu năm, đây là tin tức rất tốt, mười mấy năm đối với tu sĩ cùng cái chớp mắt không khác biệt nhiều.
Có điều Vũ Trụ Chân Tủy không có tác dụng đề cao tu vi nên tu vi mọi người không có tiến triển gì, ngược lại Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng còn bị giảm xuống Nguyên Anh trung kì và Kết Đan trung kì vì linh căn hai nàng ban đầu chỉ là thượng phẩm bây giờ đã tiến lên cực phẩm linh căn, lúc này mà khảo hạch linh căn có lẽ hai nàng đạt vào khoảng tám mươi lăm đến chín mươi điểm.
Tu vi giảm, thực lực tăng, căn cơ vững chắc, con đường tu luyện dễ dàng hơn, Vũ Trụ Chân Tủy quả nhiên là thứ tốt, chỉ một phần nhỏ đã có thể thay đổi số mệnh của một người, Lâm Phong đang nghĩ sau này có cơ hội phải tìm thêm Vũ Trụ Chân Tủy cho nhị nữ phục dụng.
Đây chỉ là cầu may thôi chứ Lâm Phong không có ý định cưỡng cầu, cả vũ trụ chỉ có chín giọt Vũ Trụ Chân Tủy, một giọt bị chia cho hắn và Vân Bằng thì chỉ còn lại tám giọt có khi ít hơn, trong vũ trụ mênh mông này muốn tìm một người còn khó chứ đừng nói đến một giọt nước.
Qua thêm một tháng nữa Tuyết là người thứ hai tỉnh lại.
Khi Tuyết tỉnh lại Lâm Phong lợi dụng tổ hợp trận pháp áp chế khí tức nàng cảm ngộ thành công tràn ra tránh làm phiền người khác, Tuyết nói nàng đã nghĩ ra con đường dẫn tới Sinh Mệnh Băng Anh, đồng thời hiểu thấu nhân sinh ý cảnh của riêng mình, kèm theo nhân sinh ý cảnh là một thần thông rất tuyệt tên gọi Mệnh Đan.
Ý cảnh bên trong Mệnh Đan bắt nguồn từ sinh – tử ý cảnh kết hợp với nhân sinh ý cảnh nàng vừa ngộ ra, Mệnh Đan vừa ra, tất cả là đan, duy ta chi Vương, ta muốn đan sống, đan không thể chết, ta muốn đan chết, đan không thể sống, thần thông này… đủ bá đạo.
Xét về một khía cạnh nào đó Mệnh Đan khá tương tự với đệ thập trùng thiên - một loại thần thông đánh vào tâm lí của người khác, người khác ở đây bao gồm cả địch lẫn bạn, Tuyết có thể giúp đồng đội “không thể chết" (buff) và khiến kẻ địch “không thể sống" (debuff).
Có thể nói bên nào có Tuyết tham chiến bên đó sẽ có lợi thế rất lớn, giữa một bên được gia tăng lực chiến và một bên bị giảm bớt lực chiến không còn nói cũng biết bên nào có lợi hơn, khuyết điểm duy nhất của Mệnh Đan là không gây ra được sát thương thực tế.
Mười ngày sau đó lần lượt là Liễu Phượng, Thái Phiêu Phiêu, Hiên Phượng và Thiên Lôi Tử tỉnh lại, Liễu Phượng giống Tuyết nghĩ thông suốt Niết Bàn Hỏa Anh, thần thông cũng có một cái gọi là Niết Bàn Vong Hỏa, trước niết bàn phải tử vong, vừa tử liền vong, không còn cơ hội niết bàn.
Niết Bàn Vong Hỏa có điểm giống “vong" trong “tử vong trạng thái" của Lâm Phong nhưng so với “vong" chiêu này thắng ở chỗ khó đề phòng hơn.
Đối mặt với “vong" người ta sẽ điên cuồng không tiếc tất cả để phản kháng vì họ biết không phản kháng chỉ có chết, còn Niết Bàn Vong Hỏa lại cho cảm giác còn một đường sinh cơ khiến đối thủ buông lỏng cảnh giác, có sinh cơ cần gì liều mạng? Nhưng thực chất Niết Bàn Vong Hỏa chỉ có tử môn, không có sinh môn.
Đừng nhìn nhị nữ trong vòng bảy tháng mỗi người nghĩ ra một cái thần thông liền cho rằng sáng tạo thần thông là dễ dàng, sở dĩ hai nàng trong thời gian ngắn nghĩ ra được thần thông là vì từ ban đầu hai nàng đã tu “ý cảnh" cùng “quy tắc" thuộc về chính bản thân mình, hiện tại có thêm Vũ Trụ Chân Tủy làm tiền đề liền nước chảy thành sông đắp nặn ra được một môn thần thông.
Đồng thời đây chỉ là bước đầu tiên hình thành thần thông, phương pháp hai nàng gia trì thần thông quá thô thiển dùng để đối phó với người hơn mình một hai tiểu cảnh giới còn được chứ áp dụng thần thông lên Nguyên Anh hậu kì hoặc Hóa Thần khả năng ý cảnh bị phản phệ là rất lớn, cái được không bù nổi cái mất.
Tóm lại con đường phía sau hai nàng phải đi để xây dựng thần thông hoàn chỉnh như Khô Mộc Phùng Xuân của Lâm Phong còn dài lắm.
Về phần Thái Phiêu Phiêu nàng chỉ sáng tạo ra được một môn pháp thuật công kích đỉnh cấp – Cực Băng Ngưng Sát, Hiên Phượng hơi kém một chút không nghĩ ra được pháp thuật gì, cái này khiến nàng khá tủi thân, ai cũng có thu hoạch về pháp thuật chỉ một mình nàng là không có.
Tuy nói Thiên Lôi Tử giống Hiên Phượng không có sáng tạo ra pháp thuật mới nhưng Thiên Lôi Tử từng là tu sĩ cực kì mạnh đâu có thiếu pháp thuật, Thiên Lôi Tử chỉ thiếu một cỗ thân thể để áp dụng pháp thuật mà thôi, so ra Hiên Phượng là kém nhất trong đám người.
Liễu Phượng an ủi Hiên Phượng:
-Ngươi đừng buồn, sau này còn nhiều cơ hội học tập mà.
Hiên Phượng thành thật nói ra:
-Ta buồn không phải ta ganh tị với mọi người mà là cơ hội tạo ra một pháp thuật riêng cho bản thân cứ như vậy bị ta lãng phí rồi, nói không buồn là dối lòng.
Lâm Phong an ủi lần hai:
-Ngươi có sẵn cảm ngộ về Phong ý ta tin tưởng sớm muộn gì ngươi cũng sáng tạo được thôi, pháp thuật chỉ là phụ, cảm ngộ mới là chính, trở về ngươi lên Cảm Ngộ Đài tu luyện một lần có lẽ sẽ thu được bất ngờ to lớn.
-Ừ, ta biết rồi, ta sẽ cố gắng hơn để bắt kịp mọi người.
Lâm Phong nói tiếp:
-Hai người đưa tay cho ta, ta giúp hai người che giấu cực phẩm linh căn.
Nếu là cách đây tám tháng Lâm Phong nói với Thái Phiêu Phiêu lời này nàng sẽ nghĩ Lâm Phong đang muốn lợi dụng nàng vì nàng chưa thấy qua người nào có thể qua mắt được Thấu Căn Thạch, còn bây giờ chỉ cần Lâm Phong nói nàng sẽ không nghĩ nhiều làm theo ngay, ít nhất nàng biết Lâm Phong từng qua mặt Thấu Căn Thạch một lần.
Đánh chết Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng cũng không tin Lâm Phong chỉ có thượng phẩm linh căn, hai nàng cũng từng là thượng phẩm linh căn đâu có biến thái như Lâm Phong vậy đâu chứ, linh căn không phải thứ quyết định tất cả nhưng nó quyết định được khá nhiều thứ a.
Rất nhanh hai đoàn linh lực khởi nguyên “bản mẫu" thượng phẩm Băng linh căn và thượng phẩm Phong linh căn được đưa tới đan điền hai người Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng, coi như xong một công đoạn che giấu linh căn, tiếp theo còn cần một công đoạn nữa nếu không khi thi triển pháp thuật sẽ lộ ra ngay.
-Hai người chưa khống chế linh lực đến mức hoàn hảo nên khi đối mặt với Hợp Thể tu sĩ vẫn có khả năng bị phát hiện ra, bây giờ chúng ta bỏ ra một tháng bắt Trần Đại Khôi hoàn thành nhiệm vụ sau đó ta sẽ dạy cho hai người cách khống chế linh lực hoàn mỹ rồi mới về học viện.
Hiên Phượng hỏi:
-Chúng ta không nhất thiết phải làm nhiệm vụ này a, ngay từ đầu nhiệm vụ chỉ là cái cớ để đi ra ngoài, tại sao không dùng một tháng đó dạy ta về khống chế linh lực luôn?
Không chờ Lâm Phong nói Thái Phiêu Phiêu đã giải thích:
-Bởi vì có vi sư nên mới phải hoàn thành nhiệm vụ này, Nguyên Anh hậu kì trong một năm không bắt được Nguyên Anh sơ kì là chuyện kì quái, lại nói leo lên Cảm Ngộ Đài tu luyện là một cách hợp lí hóa việc tại sao thực lực lại tăng mạnh, ba người Lâm Phong vẫn cần có điểm cống hiến.
Lâm Phong thầm khen Thái Phiêu Phiêu, Phiêu Phiêu không hổ là người trưởng thành nhất trong bốn nữ, nàng có nhiều kinh nghiệm nhất và lối suy nghĩ vô cùng thấu đáo.
-Phiêu Phiêu nói rất đúng, chúng ta xuất phát thôi.
Có quyết định Lâm Phong phong bế động phủ lại rồi chạy ngay tới Hắc Ma Quật, đợi làm xong nhiệm vụ mọi người sẽ về lại động phủ tiếp nhận Lâm Phong “huấn luyện" nên chưa cần tháo dỡ động phủ sớm.
Nhận thấy không có gì làm Lâm Phong lấy Linh Hồn Tam Thức ra nghiên cứu một phen, tuy hắn chưa kịp hiểu hết Linh Hồn Tam Thức đã bị Vân Bằng làm phiền nhưng xem hiểu một hai là đủ rồi, ít nhất Lâm Phong đã kịp xem xong thức thứ nhất – Chấn Hồn.
Quy tắc của Chấn Hồn khá đơn giản, đó là Vân Bằng dùng linh hồn chi lực ngưng tụ một thanh Chấn Hồn Búa, sau đó Vân Bằng xem thức hải như một mặt trống, khi dùng Chấn Hồn Búa đánh vào trống sẽ tạo thành âm ba công kích dạng linh hồn cực kì khó đề phòng.
Nhìn có vẻ như Chấn Hồn là một chiêu thức tự tổn tám trăm thương địch một nghìn nhưng không phải, hoàng kim thức hải vững chắc hơn thức hải thông thường nhiều nên khi bị đập bởi Chấn Hồn Búa cùng lắm là hơi choáng một chút chứ không đến mức trọng thương.
Còn linh hồn âm ba sau khi đánh ra lại có mức sát thương cực lớn chấn thẳng vào thức hải người trúng chiêu, người nào mạnh mẽ có thể cưỡng ép chống lại Chấn Hồn nhưng thức hải chấn động thì khó mà phát động pháp thuật, còn người yếu kém dưới một chiêu này sợ rằng thức hải bị chấn đến mức toái diệt luôn.
Từ đó Lâm Phong đoán được ý đồ của Vân Bằng khi sử dụng Chấn Hồn là phá vỡ thần thông, khi người thi triển thần thông đôt nhiên gặp phải Chấn Hồn sẽ mất khả năng gia trì ý cảnh khiến uy lực thần thông đánh ra sụt giảm ít nhất hai thành, đối với cường giả như Vân Bằng hai thành đã quá đủ để thay đổi kết cục một trận chiến.
Ngoài ra Chấn Hồn Búa còn có thể dùng để đánh tới thức hải của đối thủ nhưng uy lực không bằng âm ba từ Chấn Hồn, đồng thời làm như vậy rất lộ liễu, ở cảnh giới thấp thì được chứ lên cảnh giới cao sẽ bị người khác phát hiện né tránh ngay.
Tuy nhiên điều quan trọng nhất trong Chấn Hồn là làm sao ngưng tụ được Chấn Hồn Búa thì Lâm Phong lại không biết, linh lực hóa thực chất còn có thể làm được nhưng thần thức hóa thực chất Lâm Phong chưa từng nghe qua, dù có hoàn mỹ hoàng kim thức hải trợ giúp Lâm Phong cũng chưa làm được điểm này.
Trải qua một tháng dò xét lại từ đầu đến cuối vô số lần Lâm Phong đã phát hiện ra…. Vân Bằng dùng một thành một giọt Vũ Trụ Chân Tủy làm khung dựng lên Chấn Hồn Búa.
Lâm Phong biết Vân Bằng dùng Vũ Trụ Chân Tủy đắp Chấn Hồn Búa vì năng lượng bên trong phần Vũ Trụ Chân Tủy thuộc quyền sở hữu của Vân Bằng đạt tới hai thành của một giọt Vũ Trụ Chân Tủy chứ không phải một thành, bất quá Vân Bằng không có nói sai giao ra đúng “tám thành nửa giọt Vũ Trụ Chân Tủy" nên Lâm Phong không bắt bẻ được.
Biết được đáp án khiến Lâm Phong cực kì phiền muộn, Vân Bằng có nhiều Vũ Trụ Chân Tủy mới làm được còn Lâm Phong chỉ có chút xíu, hiện tại lại phải để dành không thể học theo cách Vân Bằng được, hắn phải tìm cách khác, thế là Lâm Phong lại chìm vào thôi diễn.
Lúc trước Vân Bằng che giấu khí tức Vũ Trụ Chân Tủy rất tốt không có ai phát hiện ra nên không một ai chạy tới làm phiền mấy người Lâm Phong, cứ như vậy bên trong và bên ngoài động phủ đều vô cùng yên tĩnh.
Nửa năm trôi qua, Lâm Phong là người tỉnh lại đầu tiên, hắn đã tìm ra cách thay thế cho Chấn Hồn Búa mà không cần phải dùng đến Vũ Trụ Chân Tủy, đó là dùng thần thức khắc ra tổ hợp chín mươi chín trận pháp cưỡng ép ngưng tụ một cái Chấn Hồn Búa đánh vào thức hải.
Chấn Hồn Búa bản thần thức trận pháp kém cơ động hơn Chấn Hồn Búa của Vân Bằng nhiều lắm, hiện tại Lâm Phong cần ít nhất ba mươi hơi thở chuẩn bị mới khắc xong Chấn Hồn Búa, Chấn Hồn Búa kiểu này chỉ tồn tại được trong ba hơi thở hoặc đánh vào thức hải một lần sẽ tan rã, muốn tiếp tục xài Chấn Hồn phải có thêm thời gian khắc.
Bất quá cứ xài tạm đã, đợi sau này nghĩ cách khắc phục, thần thức công kích không phải chuyện chơi.
Nhìn qua bốn nữ Lâm Phong thấy chưa ai đạt tới Hoàng Kim Thức Hải nhưng thức hải mọi người đã mạnh hơn nhiều, với tốc độ này đoán chừng trong mười năm tới Tuyết sẽ có hoàng kim thức hải, những người khác lâu hơn một chút, có lẽ là mười lăm mười sáu năm, đây là tin tức rất tốt, mười mấy năm đối với tu sĩ cùng cái chớp mắt không khác biệt nhiều.
Có điều Vũ Trụ Chân Tủy không có tác dụng đề cao tu vi nên tu vi mọi người không có tiến triển gì, ngược lại Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng còn bị giảm xuống Nguyên Anh trung kì và Kết Đan trung kì vì linh căn hai nàng ban đầu chỉ là thượng phẩm bây giờ đã tiến lên cực phẩm linh căn, lúc này mà khảo hạch linh căn có lẽ hai nàng đạt vào khoảng tám mươi lăm đến chín mươi điểm.
Tu vi giảm, thực lực tăng, căn cơ vững chắc, con đường tu luyện dễ dàng hơn, Vũ Trụ Chân Tủy quả nhiên là thứ tốt, chỉ một phần nhỏ đã có thể thay đổi số mệnh của một người, Lâm Phong đang nghĩ sau này có cơ hội phải tìm thêm Vũ Trụ Chân Tủy cho nhị nữ phục dụng.
Đây chỉ là cầu may thôi chứ Lâm Phong không có ý định cưỡng cầu, cả vũ trụ chỉ có chín giọt Vũ Trụ Chân Tủy, một giọt bị chia cho hắn và Vân Bằng thì chỉ còn lại tám giọt có khi ít hơn, trong vũ trụ mênh mông này muốn tìm một người còn khó chứ đừng nói đến một giọt nước.
Qua thêm một tháng nữa Tuyết là người thứ hai tỉnh lại.
Khi Tuyết tỉnh lại Lâm Phong lợi dụng tổ hợp trận pháp áp chế khí tức nàng cảm ngộ thành công tràn ra tránh làm phiền người khác, Tuyết nói nàng đã nghĩ ra con đường dẫn tới Sinh Mệnh Băng Anh, đồng thời hiểu thấu nhân sinh ý cảnh của riêng mình, kèm theo nhân sinh ý cảnh là một thần thông rất tuyệt tên gọi Mệnh Đan.
Ý cảnh bên trong Mệnh Đan bắt nguồn từ sinh – tử ý cảnh kết hợp với nhân sinh ý cảnh nàng vừa ngộ ra, Mệnh Đan vừa ra, tất cả là đan, duy ta chi Vương, ta muốn đan sống, đan không thể chết, ta muốn đan chết, đan không thể sống, thần thông này… đủ bá đạo.
Xét về một khía cạnh nào đó Mệnh Đan khá tương tự với đệ thập trùng thiên - một loại thần thông đánh vào tâm lí của người khác, người khác ở đây bao gồm cả địch lẫn bạn, Tuyết có thể giúp đồng đội “không thể chết" (buff) và khiến kẻ địch “không thể sống" (debuff).
Có thể nói bên nào có Tuyết tham chiến bên đó sẽ có lợi thế rất lớn, giữa một bên được gia tăng lực chiến và một bên bị giảm bớt lực chiến không còn nói cũng biết bên nào có lợi hơn, khuyết điểm duy nhất của Mệnh Đan là không gây ra được sát thương thực tế.
Mười ngày sau đó lần lượt là Liễu Phượng, Thái Phiêu Phiêu, Hiên Phượng và Thiên Lôi Tử tỉnh lại, Liễu Phượng giống Tuyết nghĩ thông suốt Niết Bàn Hỏa Anh, thần thông cũng có một cái gọi là Niết Bàn Vong Hỏa, trước niết bàn phải tử vong, vừa tử liền vong, không còn cơ hội niết bàn.
Niết Bàn Vong Hỏa có điểm giống “vong" trong “tử vong trạng thái" của Lâm Phong nhưng so với “vong" chiêu này thắng ở chỗ khó đề phòng hơn.
Đối mặt với “vong" người ta sẽ điên cuồng không tiếc tất cả để phản kháng vì họ biết không phản kháng chỉ có chết, còn Niết Bàn Vong Hỏa lại cho cảm giác còn một đường sinh cơ khiến đối thủ buông lỏng cảnh giác, có sinh cơ cần gì liều mạng? Nhưng thực chất Niết Bàn Vong Hỏa chỉ có tử môn, không có sinh môn.
Đừng nhìn nhị nữ trong vòng bảy tháng mỗi người nghĩ ra một cái thần thông liền cho rằng sáng tạo thần thông là dễ dàng, sở dĩ hai nàng trong thời gian ngắn nghĩ ra được thần thông là vì từ ban đầu hai nàng đã tu “ý cảnh" cùng “quy tắc" thuộc về chính bản thân mình, hiện tại có thêm Vũ Trụ Chân Tủy làm tiền đề liền nước chảy thành sông đắp nặn ra được một môn thần thông.
Đồng thời đây chỉ là bước đầu tiên hình thành thần thông, phương pháp hai nàng gia trì thần thông quá thô thiển dùng để đối phó với người hơn mình một hai tiểu cảnh giới còn được chứ áp dụng thần thông lên Nguyên Anh hậu kì hoặc Hóa Thần khả năng ý cảnh bị phản phệ là rất lớn, cái được không bù nổi cái mất.
Tóm lại con đường phía sau hai nàng phải đi để xây dựng thần thông hoàn chỉnh như Khô Mộc Phùng Xuân của Lâm Phong còn dài lắm.
Về phần Thái Phiêu Phiêu nàng chỉ sáng tạo ra được một môn pháp thuật công kích đỉnh cấp – Cực Băng Ngưng Sát, Hiên Phượng hơi kém một chút không nghĩ ra được pháp thuật gì, cái này khiến nàng khá tủi thân, ai cũng có thu hoạch về pháp thuật chỉ một mình nàng là không có.
Tuy nói Thiên Lôi Tử giống Hiên Phượng không có sáng tạo ra pháp thuật mới nhưng Thiên Lôi Tử từng là tu sĩ cực kì mạnh đâu có thiếu pháp thuật, Thiên Lôi Tử chỉ thiếu một cỗ thân thể để áp dụng pháp thuật mà thôi, so ra Hiên Phượng là kém nhất trong đám người.
Liễu Phượng an ủi Hiên Phượng:
-Ngươi đừng buồn, sau này còn nhiều cơ hội học tập mà.
Hiên Phượng thành thật nói ra:
-Ta buồn không phải ta ganh tị với mọi người mà là cơ hội tạo ra một pháp thuật riêng cho bản thân cứ như vậy bị ta lãng phí rồi, nói không buồn là dối lòng.
Lâm Phong an ủi lần hai:
-Ngươi có sẵn cảm ngộ về Phong ý ta tin tưởng sớm muộn gì ngươi cũng sáng tạo được thôi, pháp thuật chỉ là phụ, cảm ngộ mới là chính, trở về ngươi lên Cảm Ngộ Đài tu luyện một lần có lẽ sẽ thu được bất ngờ to lớn.
-Ừ, ta biết rồi, ta sẽ cố gắng hơn để bắt kịp mọi người.
Lâm Phong nói tiếp:
-Hai người đưa tay cho ta, ta giúp hai người che giấu cực phẩm linh căn.
Nếu là cách đây tám tháng Lâm Phong nói với Thái Phiêu Phiêu lời này nàng sẽ nghĩ Lâm Phong đang muốn lợi dụng nàng vì nàng chưa thấy qua người nào có thể qua mắt được Thấu Căn Thạch, còn bây giờ chỉ cần Lâm Phong nói nàng sẽ không nghĩ nhiều làm theo ngay, ít nhất nàng biết Lâm Phong từng qua mặt Thấu Căn Thạch một lần.
Đánh chết Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng cũng không tin Lâm Phong chỉ có thượng phẩm linh căn, hai nàng cũng từng là thượng phẩm linh căn đâu có biến thái như Lâm Phong vậy đâu chứ, linh căn không phải thứ quyết định tất cả nhưng nó quyết định được khá nhiều thứ a.
Rất nhanh hai đoàn linh lực khởi nguyên “bản mẫu" thượng phẩm Băng linh căn và thượng phẩm Phong linh căn được đưa tới đan điền hai người Thái Phiêu Phiêu và Hiên Phượng, coi như xong một công đoạn che giấu linh căn, tiếp theo còn cần một công đoạn nữa nếu không khi thi triển pháp thuật sẽ lộ ra ngay.
-Hai người chưa khống chế linh lực đến mức hoàn hảo nên khi đối mặt với Hợp Thể tu sĩ vẫn có khả năng bị phát hiện ra, bây giờ chúng ta bỏ ra một tháng bắt Trần Đại Khôi hoàn thành nhiệm vụ sau đó ta sẽ dạy cho hai người cách khống chế linh lực hoàn mỹ rồi mới về học viện.
Hiên Phượng hỏi:
-Chúng ta không nhất thiết phải làm nhiệm vụ này a, ngay từ đầu nhiệm vụ chỉ là cái cớ để đi ra ngoài, tại sao không dùng một tháng đó dạy ta về khống chế linh lực luôn?
Không chờ Lâm Phong nói Thái Phiêu Phiêu đã giải thích:
-Bởi vì có vi sư nên mới phải hoàn thành nhiệm vụ này, Nguyên Anh hậu kì trong một năm không bắt được Nguyên Anh sơ kì là chuyện kì quái, lại nói leo lên Cảm Ngộ Đài tu luyện là một cách hợp lí hóa việc tại sao thực lực lại tăng mạnh, ba người Lâm Phong vẫn cần có điểm cống hiến.
Lâm Phong thầm khen Thái Phiêu Phiêu, Phiêu Phiêu không hổ là người trưởng thành nhất trong bốn nữ, nàng có nhiều kinh nghiệm nhất và lối suy nghĩ vô cùng thấu đáo.
-Phiêu Phiêu nói rất đúng, chúng ta xuất phát thôi.
Có quyết định Lâm Phong phong bế động phủ lại rồi chạy ngay tới Hắc Ma Quật, đợi làm xong nhiệm vụ mọi người sẽ về lại động phủ tiếp nhận Lâm Phong “huấn luyện" nên chưa cần tháo dỡ động phủ sớm.
Tác giả :
Tiểu Bảo Trùng Sinh