Đỉnh Cao Phú Quý
Chương 86
Chương 86 Tập đoàn Trích Thủy
“Anh ngủ ở đâu?" Trình Uyên hỏi một câu, sau đó thật sự muốn tát cho mình một cái thật mạnh.
Mặc dù Bạch An Tương không muốn để mẹ Trình Uyên biết hai người bọn họ ngủ riêng, nhưng Bạch An Tương cũng chưa nói thẳng bảo anh xuống đất ngủ mà anh lại đi hỏi câu này.
Không phải là cái miệng thèm đòn thì sao? Nhưng mà, câu nói tiếp theo của Bạch An Tương lại khiến trái tim Trình Uyên bắt đầu nhảy nhót.
“Ngủ trên giường đi.’ Cô nói.
Hai người đều nằm dài trên giường, trên người đắp một lớp chăn mỏng, sau đó vai kề vai nằm cạnh nhau, cả hai đều im lặng.
Phải bắt đầu từ đâu bây giờ? Trong lòng Trình Uyên rất kích động cũng rất luống cuống, có vẻ như anh chưa từng trải qua những chuyện như thế này bao giờ, rốt cuộc là nên trực tiếp ôm lấy cô, hay là hôn môi trước hay là cởi quần áo trước? Nên cởi quần áo mình trước hay là cởi quần áo cô trước? Hay là hai người cùng cởi một lúc? ó…" Trình Uyên mở miệng, nhưng không biết nên , hỏi tiếp theo chúng ta làm gì bây giờ sao? Rõ ràng là không ổn rồi.
Nhưng đúng lúc này Bạch An Tương lại mở miệng trước: “Ngày mai em sẽ xin từ chức." “Hả…" Trình Uyên đang định nói bị cắt ngang, sau đó gãi đầu nói: “Được" Anh tôn trọng lựa chọn của cô.
Sau đó Bạch An Tương nói: “Ngủ đi." Cô chui vào trong chăn, sau đó quay đầu sang bên kia, quay lưng về phía Trình Uyên.
Trình Uyên sững sờ một lát, nghĩ bây giờ hản là nên ôm lấy cô, sau đó…
Tay đưa ra, còn chưa đặt lên bờ vai thơm ngát của Bạch An Tương, Bạch An Tương đã đột nhiên mở miệng yếu ớt ói: “Trình Uyên, hai ngày gân đây em gặp phải quá nhiều chuyện, nhất thời khó mà chấp nhận được, trong lòng phiền muộn đến mức rối loạn" Tay Trình Uyên dừng lại giữa không trung, chỉ còn cách bả vai cô có mười phân.
“Để qua một thời gian nữa đi" Cô nhẹ nhàng nói.
Trình Uyên chậm rãi thu bàn tay hơi run rẩy lại, trong lòng cực kỳ không cam lòng, có điều cũng biết bây giờ cô quả thật khó xử giữa hai bên, cảm xúc chắc chán rất suy sụp, nếu lúc này làm chuyện kia, chác chắn cô cũng không thoải mái được.
“Được" Trình Uyên gật đầu, trong lòng nặng nề thở một hơi thật dài.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Ngày hôm sau, Trình Uyên đi thẳng đến tập đoàn, khi bước vào thang máy gặp được Vương Tử Yên.
“Chủ tịch, chúng tôi đã điều tra được là ai đang thu mua Tập đoàn Lương Câu rồi" Cô ta vội vàng đuổi theo Trình Uyên nói.
Cửa thang máy mở ra, cùng lúc đó có người chạy về phía này.
Trình Uyên khẽ nói trả lời một câu: “Đến phòng làm việc rồi nói." Vương Tử Yên gật đầu.
“Chào trợ lý Vương!" Có mấy nhân viên lên tiếng chào.
hỏi với Vương Tử Yên, cô ta mỉm cười gật đầu lại.
Đến phòng làm việc của Chủ tịch, Trình Uyên nhận tài liệu trong tay Vương Tử Yên, nhíu mày hỏi: “Cô nói là Tập đoàn Trích Thủy sao?" “Đúng vậy, hơn nữa anh còn quen biết với Chủ tịch của Tập đoàn Trích Thủy: Sắc mặt Vương Tử Yên nghiêm túc.
Trình Uyên đọc tài liệu trong tay, không kiềm được thán phục.
Trước khi bão đến, anh lợi dụng đầu cơ hung hãn kiếm được một khoản lớn, lúc đó ai cũng cho rằng số tiền kiếm lời đó đều được anh bỏ vào túi mình, nhưng lại không ai biết rằng, Trình Uyên đăng ký tất cả những công ty nhỏ công xưởng được thu mua kia dưới tên Tiêu Mục.
Mà Tiêu Mục lại chỉnh lý những công ty nhỏ và công xưởng này, sau đó thành lập ra Tập đoàn Trích Thủy.
Nếu là Tiêu Mục thu mua Tập đoàn Lương Câu, vậy Trình Uyên cũng đã hiểu được lời nói của Bạch Sĩ Câu, có lẽ Bạch Sĩ Câu đã đoán được thân phận của mình, thông qua Tiêu Mục rồi chăng? Cho nên Bạch Sĩ Câu nói Bạch Thị là một miếng bánh kem không tệ, là đang ám chỉ muốn mình phải nuốt xuống sao? Nhưng còn có một điều đáng ngờ, từ trong lời nói của Bạch Sĩ Câu, dường như trước khi bị Tập đoàn Trích Thủy thu mua, ông cũng đã tính toán đẩy Bạch Thị vào lòng Tuấn Phong rồi, tại sao trước đó ông lại phải làm như vậy? Trình Uyên day day mi tâm.
“Mặt khác, Tập đoàn Thẩm Thị ở trong tỉnh cũng đang cho chúng ta một cơ hội.’ Vương Tử Yên nói.
“Tập đoàn Thẩm Thị sao?" Trình Uyên giật mình.
“Ừ, Tập đoàn Thẩm Thị xếp hạng năm ở tỉnh Giang Bắc, bọn họ nắm giữ năm trăm mẫu đất xây dựng nằm giữa thành phố Tân Dương và thành phố Tân Bác, nói là muốn hợp tác với Tuấn Phong chúng ta cùng phát triển một khu danh lam thắng cảnh suối nước nóng" Vương Tử Yên nói.
Trình Uyên không hiểu hỏi: “Trước đó chúng ta chưa từng tiếp xúc với Tập đoàn Thẩm Thị bao giờ, tại sao bọn họ phải lựa chọn chúng ta?" Vương Tử Yên cũng lắc đầu.
Sau đó đột nhiên Trình Uyên bật cười: “Trước tiên cứ mặc kệ nó đi, tình huống phía Long Đằng bên kia thế nào?" Mà lúc này, bên trong phòng làm việc của Chủ tịch Tập.
đoàn Long Đằng.
Trong phòng làm việc có năm người đang ngồi, một người là Long Văn sáu mươi tuổi mà tóc vẫn đen nhánh, một người là Long Thầm Lãng, còn có hai người đàn ông hơn năm mươi tuổi, mà một cô gái xinh đẹp hơn hai mươi tuổi.
“Có thể xác định được không?" Long Văn hỏi.
Cô gái xinh đẹp kia gật đầu: “Được, người thu mua Tập đoàn Lương Câu chính là Tập đoàn Tích Thủy gần đây đột nhiên xuất hiện" “Thầm Lãng, con cảm thấy thế nào?" Long Văn đưa mắt nhìn về phía Long Thầm Lãng.
Trải qua chuyện lần trước, Long Thầm Vũ hoàn toàn bị Long Văn bỏ qua, bây giờ có lẽ đang bị giam ở đâu đó tự kiểm điểm rồi.
Vì vậy, ông ta lại càng thêm trọng dụng Long Thầm Lãng này.
Mà trong lòng Long Thầm Lãng đương nhiên rất vui vẻ, cứ như thế này, đợi sau khi ông cụ chết đi, toàn bộ Long Đằng đều thuộc về hắn ta rồi, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã thấy kích động.
Khi Long Văn hỏi ý kiến của hắn ta, trong lòng Long Thầm Lãng lại càng kích động hơn nữa, rõ ràng là ông cụ đang thử thách hắn ta.
Thật ra, từ rất lâu trước đây, Long Thầm Lãng đã cảm thấy Long Văn quản lý Long Đảng quá bảo thủ rồi, nếu đổi lại là hắn ta, hắn ta nhất định sẽ đưa Long Đằng phát triển trở thành xí nghiệp giống như Tuấn Phong vậy, thậm chí còn mạnh mẽ hơn nữa.
“Chủ tịch, con cảm thấy Tập đoàn Trích Thủy dám chặn ngang Tuấn Phong, đơn giản chỉ có hai khả năng" “Một, Trích Thủy có hoàn cảnh sâu xa, hoặc là bản thân có thực lực hùng hậu, bản thân bọn họ không sợ Tuấn Phong" “Hai, Chủ tịch Tập đoàn Trích Thủy là tên ngớ ngẩn, có can đảm của kẻ mới sinh không sợ cọp"’ Hắn ta nói xong, ngoại trừ Long Văn, khóe miệng mấy người khác đều nhếch lên thành nụ cười.
Sau đó Long Thầm Lãng chuyển đề tài nói: “Có điều con nghiêng về khả năng thứ nhất hơn, vì có thể thần không biết quỷ không hay xây dựng được tên tuổi của mình ở thành phố Tân Dương trong thời gian ngắn như vậy, rõ ràng Chủ tịch này không phải hạng người không có tài cán gì." “Ừ!" Long Văn tán thưởng gật đầu.
Long Thầm Lãng lại nói tiếp: “Chủ tịch, lát nữa con sẽ phái người đi điều tra một chút, nếu Tập đoàn Trích Thủy thật sự muốn chống lại Tuấn Phong, con nghĩ chúng ta có thể liên kết với bọn họ, cùng đối phó Tuấn Phong" Long Văn nghe vậy, sắc mặt thay đổi: “Con định đối phó với Tuấn Phong sao?" Long Thầm Lãng nói: “Chủ tịch, chúng ta đã trở mặt với Tuấn Phong rồi, ba cảm thấy Tuấn Phong tiêu diệt mấy công ty nhỏ của chúng ta xong rồi, sẽ dừng tay sao?" Long Văn im lặng.
Trong nhà ăn Hoàng Hạc bên ngoài tòa nhà làm việc Tuấn Phong.
Giữa trưa khi đến giờ ăn cơm, Trình Uyên nhận được điện thoại của Thiệu Đình Đình, nói thuận đường đi qua Tuấn Phong, muốn mời Trình Uyên ăn một bữa cơm.
Trình Uyên không nghĩ gì khác, đi đến nhà ăn mà Thiệu Đình Đình đã chọn.
Khi nhìn thấy Thiệu Đình Đình, anh hơi kinh ngạc.
‘Vì không chỉ có một mình Thiệu Đình Đình, còn có một cô gái trên mặt có tàn nhang, Trình Uyên cũng biết cô gái này, trước đây bọn họ đều là bạn học, tên là Hoàng Thái Lệ.
“Đình Đình, nghĩ gì mà lại mời tôi ăn cơm thế?" Trình Uyên ngồi xuống trước mặt bọn họ.
Hai cô gái giật mình hoảng sợ, khi bình tĩnh lại nhận ra Trình Uyên, sau đó Hoàng Thái Lệ không kiềm được tức.
giận nói: “Trình Uyên, anh dọa chúng tôi hết hồn, sao đi đường như ma ấy, chẳng có tiếng động gì cả?" “Còn có, Đình Đình, Đình Đình… Ôi chao, thịt ngon quá, Đình Đình là tên anh gọi được đấy à?" Trình Uyên bị Hoàng Thái Lệ làm cho nghẹn lời không nói được gì.
Có điều nghe thấy Hoàng Thái Lệ nói như vậy, Trình Uyên lại quay sang nhìn Thiệu Đình Đình, thấy cô ta mặt mũi hồng hào mỉm cười với mình, không kiêm được hỏi: “Nói linh tinh, Đình Đình của chúng tôi là một cô gái xinh đẹp xuất sắc như vậy, chắc chắn có hàng trăm nghìn người theo đuổi, Trình Uyên, anh cũng đừng nghĩ nhiều." Hoàng Thái Lệ bĩu môi nói: “Bạn trai người ta bây giờ là cậu chủ của tập đoàn lớn đấy, lát nữa anh sẽ gặp được thôi"