Điều Giáo Dục Vọng Đô Thị
Chương 4: Bị thầy thuốc dùng ngôn ngữ nhục nhã điều giáo, bị công cụ thao.

Điều Giáo Dục Vọng Đô Thị

Chương 4: Bị thầy thuốc dùng ngôn ngữ nhục nhã điều giáo, bị công cụ thao.

Mang Trương Thanh đi ra ngoài mua quần áo xong, bởi vì nửa người dưới của cậu còn cắm hai trái mướp to cho nên Trương Duyên không có lập tức mặc quần áo vào. Giống như trước chỉ có nửa người trên mặc một cái áo sơ mi ngắn, nửa người dưới không có một mảnh vải, sau đó lái xe mang theo Trương Thanh đi chỗ bác sĩ.

Trên đường, Trương Duyên hướng Trương Thanh dặn:"Thanh Thanh a, bác sĩ này y thuật rất tốt, song tính nhân như vậy cũng gặp qua rất nhiều nên rất có kinh nghiệm. Chính là miệng của y nói ra có điểm xấu, Thanh Thanh con nhịn một chút là được, không cần để ý y."

Trương Thanh nghĩ đến chính mình tại cô nhi viện nhiều năm như vậy, số lần chịu đựng bị người khác nhục mạ không đếm rõ. Bác sĩ miệng lại xấu cũng không có gì gọi là lạ, liền một miệng đáp ứng tuyệt đối sẽ không khiến ba ba lo lắng.

Đợi đến bệnh viện, phụ cận ngã tư đường vắng vẻ ít có người đi đường, Trương Duyên liền trực tiếp đem Trương Thanh nửa người dưới cái gì cũng không có mặc gì, tiểu huyệt một trước một sau đều cắm 2 trái mướp to, còn có một chút đoạn trên lộ ra bên ngoài ôm ra xe tiến vào phòng khám. Trương Thanh xấu hổ đem mặt chôn vào trong lòng ba ba, rất sợ bị người nhìn thấy bộ dáng *** đãng không có mặc quần áo của mình lúc này, khẩn trương đến mức hai tiểu huyệt cũng không tự giác co buộc chặt, nội bích nhuyễn nhục kịch liệt co rút lại….

Tới khi đến bệnh viện, bác sĩ là một nam nhân cao lớn anh tuấn, mang mắt kính viền vàng, một bộ dáng tinh anh nhã nhặn. Ba ba đem Trương Thanh giao cho bác sĩ, liền đi ra ngoài phòng khan. Thực ra bác sĩ cũng chỉ là người giả trang do ba ba kêu tới mà thôi, vì để điều giáo Thanh Thanh càng tốt.

Chỉ còn bác sĩ với Trương Thanh trong phòng khám, bác sĩ đứng lên nhìn Trương Thanh, không khách khí ra lệnh Trương Thanh “Tự đem quần áo chính mình cởi sạch, hai chân mở ra, đem lộ ra cho ta nhìn thấy hai tao lỗ hậu"

Lời nói thô tục hạ lưu như vậy khiến Trương Thanh cảm thấy hết sức xấu hổ và giận dữ, nhưng nghĩ đến trên đường đã đáp ứng lời nói của ba ba, chỉ có thể cố nén giận xấu hổ làm theo lời nói bác sĩ.

Bác sĩ nhìn thấy Trương Thanh ngoan ngoãn nghe lời, lúc sau một phen thô lỗ rút hai trái mướp to trong cơ thể Trương Thanh ra, kịch liệt ma sát làm cho Trương Thanh thốt ra một tiếng rên rỉ thật dài.

“Ba ba ngươi thật sự là tốt bụng, loại người tiểu *** phụ cơ khát như ngươi thì hai trái mướp to như vậy liền có thể nào thoả mãn được ngươi"

Nói xong rồi mặc kệ Trương Thanh còn đang thở hổn hển đi sang bên kia, từ trong ngăn tủ cầm ra một loạt phân thân dữ tợn, có lớn có nhỏ, thô dài bằng cánh tay người trưởng thành, trên bề mặt nổi đầy gân xanh đáng sợ thật sự giống nhau, nhỏ thì chỉ có thô như cây bút lông nhưng mặt trên có lông tua ra ( hoặc có thể là gai).

Trương Thanh nhìn thấy bày ra một loạt năm sau căn phân thân, cảm thấy đặc biệt xấu hổ muốn đem mắt dời đi. Nhưng vừa rồi dưới thân mất đi trái mướp được nhét vào giờ hai cái miệng nhỏ nhắn không ngừng khép mở rồi trở nên kịch liệt co rút nội bích lại, chảy ra một chút *** thuỷ lóng lánh. Phảng phất như đang cầu được uy no chúng nó.

Bác sĩ cười lạnh một tiếng, cầm lấy một căn phân thân to bằng cánh tay trẻ nhỏ đi đến trước mặt Trương Thanh “Hừ, ta nói bây giờ bắt đầu sử dụng từ cái nhỏ nhất, hiện tại nhìn thấy bộ dáng khiếm thao tao huyệt tao lỗ hậu như vậy thì vẫn nên là trực tiếp từ như vậy đi."

“Tôi.. Tôi không có…" Lời nói vũ nhục khiến Trương Thạnh nhịn không được muốn phản bác.

“Không có cái gì?"

“Không…… Không có…… Tao huyệt…… Tao lỗ hậu." Từ ngữ thô tục hạ lưu từ trong miệng phun ra như vậy khiến hạ thân Trương Thanh nhịn không được lại kịch liệt co rút, ngón chân gắt gao co lại, mặt cũng nóng lên.

“Ha ha."

Bác sĩ đem đầu đỉnh phân thân nhét vào trong tiểu hoa huyệt của Trương Thanh, lại cũng không nhét vào hoàn toàn, chỉ là tại chỗ miệng huyệt không ngừng ra vào, thỉnh thoảng nghiền áp qua tiểu hoa hạch lồi ra ở giữa làm cho Trương Thanh không tự giác cử động vòng eo, yêu kiểu đem chính mình hoa huyệt hướng tới chỗ bác sĩ, khát vọng muốn được dùng lực chà đạp.

“Ân…… A…… Bác sĩ…… Không cần…… Chỗ đó…… A…… A…… Chỗ đó…… Không được …… Tiểu đậu đậu muốn…… Muốn nát mất …… Cầu cầu ngươi bác sĩ…… Chịu không nổi …… A……"

Hiện tại Trương Thanh bị giày vò đến dục tiên dục tử, *** thuỷ chảy ra ròng ròng, bác sĩ đột nhiên rút ra căn phân thân, nhìn bộ dáng *** đãng của cậu châm chọc “Như thế nào? Nhìn ngươi hiện tại thành cái dạng này, chỉ là bị đầu đỉnh nhẹ nhàng đụng chạm liền muốn cao trào, thật muốn bị đại phân thân của nam nhân cắm vào sẽ sướng thành bộ dáng gì đi, còn nói không phải tao huyệt tao lỗ hậu"

Trương Thanh bị làm đến một nửa thì đột nhiên phân thân bị rút ra giống như bị tra tấn sắp phát cuồng, nghe thấy bác sĩ nói càng hận không thể đoạt lấy phân thân trong tay bác sĩ kia hung hăng cắm vào trong thân thể

“Ân…… Bác sĩ, tôi là…… Tôi là tao lãng tao lỗ hậu… Ân…… Bác sĩ… Ân a…… Tao huyệt thật ngứa… Mau giúp ta…… Bác sĩ…… Cầu ngươi…… Cầu ngươi… A……"

“Như thế nào, muốn?"

Bác sĩ còn cầm phân thân dính *** thuỷ của Trương Thanh vỗ nhẹ lên trên mặt Trương Thanh, mang theo tiếng nước ba ba phát ra.

“Ô…… Bác sĩ……"

Thiếu niên đã cơ khát đang sắp khóc kia, rõ ràng gần căn phân thân kia nhưng nam nhân có ý xấu cố ý không đi vào.

“Tưởng…… Muốn…… Ân……" Thiếu niên khí tức không ổn thở dốc trả lời.

“Muốn cái gì, ngươi không nói rõ ràng bác sĩ như thế nào biết được."

Bác sĩ vẫn như trước lãnh khốc nhìn Trương Thanh ở phía dưới không ngừng cọ xát giường, ánh mắt băng lãnh khiến tâm lý Trương Thanh dâng lên một loại khoái cảm kì lạ muốn được ngược đãi, dục vọng không chiếm được thoả mãn liền không ngừng vặn vẹo vòng eo khóc rên rỉ, ánh mắt khát vọng chợt nhìn thẳng chăm chú bác sĩ trước mắt này.

“Tưởng….muốn đại phân thân……"

“Muốn đại phân thân làm gì?"

Bác sĩ cố ý đặt phân thân tại trước mắt Trương Thanh, nhìn thấy ánh mắt của tiểu gia hoả *** đãng này đang gắt gao nhìn cự vật tím đen dữ tợn trong tay của mình, cầm phân thân trong tay mình lắc qua lắc lại.

Trương Thanh nuốt một ngụm nước miếng, đối mặt với dục vọng thì những gì mất tự nhiên đã bị cậu ném đi hoàn toàn.

“Muốn đại kê ba sáp tiểu tao hoá tao lỗ hậu…… Thao lạn Thanh Thanh tao hoa huyệt tao lỗ hậu…… Bác sĩ, bác sĩ mau cắm vào đi…… Thanh Thanh muốn bị sáp tao hoa huyệt…… Ân……"

“Đây mới là hài tử ngoan, về sau đều phải nói thẳng như vậy thì hậu huyệt cùng hoa huyệt mới có thể bị sáp, có nghe hiểu chưa? " Bác sĩ rốt cuộc cũng đem căn phân thân đâm vào sâu bên trong huyệt đã sớm khát vọng không ngừng chảy *** thuỷ.

“A…… Hảo thích…… Đại kê ba sáp Thanh Thanh tao huyệt hảo thích…… Ân…… A…… Biết…… Sáp Thanh Thanh tao lỗ hậu… Hảo thích…… Ân…… Chỗ đó…… Còn muốn…… Thanh Thanh muốn bị đại kê ba thao bắn…… Ân…… Bác sĩ…… Muốn bị…… Muốn bị thao lạn ……"

Hoa huyệt phía trước cảm nhận được hậu huyệt thoả mãn, càng thêm cơ khát hơn. Phía trước truyền đến cảm giác hư không mãnh liệt khiến Trương Thanh nhịn không được nhấc mông về phía bác sĩ, học theo *** từ diễm ngữ ( ngôn ngữ khiêu ***) bác sĩ vừa rồi dạy hắn để cầu hoan bác sĩ.

“Ô…… Bác sĩ…… Ân…… Hảo bác sĩ…… Phía trước…… Tao bức ( hoa huyệt) cũng muốn…… Tao bức cũng muốn bị cắm lạn…… Ân…… A…… Bác sĩ…… Tao bức muốn đại kê ba……"

“Thật sự là hài tử ngoan yêu học tập, đừng nóng vội, bác sĩ lập tức liền cho ngươi ăn đại kê ba."

Bác sĩ đi trở về bàn, đứng ở giữa chọn một cự vật thô to rất lớn cầm đến trước mặt Trương Thanh, cho dù là có chuẩn bị sớm nhưng Trương Thanh vẫn là bị doạ tới nỗi nhịn không được lùi về phía sau một chút. Tiểu hoa huyệt cũng phảng phất cảm thấy kinh hách mà co rút lại một chút, hai cánh hoa run rẩy đi vào trong hết sức đáng thương.

“Như thế nào, không muốn? Vậy chúng ta cứ quên nó đi."

Bác sĩ nhìn thấy biểu hiện của cậu, khuôn mặt trầm mặt một chút, cầm phân thân giả bộ làm ra dáng xoay người muốn đi. Trương Thanh vội vàng nhào người lên bắt lấy vạt áo phía dưới bác sĩ.

“Không cần đi…… Ân…… Tôi… Tôi muốn…… Tôi chỉ là…… Chỉ là có điểm kinh hoảng."

“Khinh hoảng? Tao bức của ngươi bị cái gì đó thô to sáp vào mới là càng thích, ngươi sợ cái gì? “

“Sợ…… Sợ…… Ân……" Trương Thanh một chút mê mang, cậu cũng không biết sợ cái gì, chỉ là đột ngột nhìn thấy cự vật thô dài như thế thì hành động lùi phía sau là phản xạ mà thôi.

“Như thế nào, nói không nên lời? Nói không nên lời thì ta đây liền cầm đem đi." Bác sĩ lại vẫn bất hợp lý xoay người muốn rời đi, thậm chí còn làm ra bộ dáng muốn rút phân thân giả trong hậu huyệt ra.

“Không cần…… Bác sĩ, không cần đi… Tôi…… Tôi chỉ là sợ tao bức bị đại kê ba sáp lạn …… Đại kê ba quá lớn…… Thanh Thanh sẽ bị chơi hỏng …… Ô…… Không cần… Không cần đi"

“Hừ, ta không đi thì tao bức của ngươi muốn bị cắm lạn sao?" Lời nói bác sĩ cùng ánh mắt lạnh lùng khiến thân thể Trương Thanh không tự giác run rẩy, muốn ném tất cả cảm giác ngượng ngùng tại đây và thần phục dưới thân người này.

“…… Tao bức muốn bị bác sĩ sáp lạn…… Tao bức thích bị cắm lạn…… Bác sĩ…… Bác sĩ dùng sức thao Thanh Thanh tao bức được không…… Ô…… Ô…"

Thiếu niên khóc khẩn cầu nam nhân trước mắt không cần rời đi, chỉ cần khiến hai cái miệng nhỏ nhắn dưới hạ thân của mình có thể đạt đến sự thoả mãn, tựa như dục vọng của *** thú mĩ lệ bị khống chế.

“Vậy ngươi về sau còn sợ đại kê ba không?"

“Không sợ…… Thanh Thanh không sợ … Thanh Thanh thích nhất đại kê ba …… Càng lớn càng tốt…… Đại kê ba sáp lạn Thanh Thanh tao bức……" Trương Thanh bị ngôn ngữ hạ lưu của bác sĩ nhục nhã tra tấn xong hoàn toàn bỏ xuống cảm giác xấu hổ, trong miệng không ngừng lặp lại những lời nói phóng đãng, thân thể *** dục mở lớn ra chờ mong nam nhân vuốt ve mình.

“Hài tử ngoan, bác sĩ thưởng cho hai cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của ngươi cùng nhau ăn đại kê ba"

Một bàn tay bác sĩ an ủi chạm vào núm vú thiếu niên khen ngợi, một bàn tay còn lại đem căn cự vật trong tay cắm mạnh vào trong hoa huyệt thiếu niên không ngừng chảy nước, không ngừng đưa đẩy. Thiếu niên cũng tự lấy tay cầm phân thân ở phía sau trong thân thể đưa ra đưa vào ….. Cự đại côn thịt một chút cũng không một chút lưu tình ma sát lấy nội bích mềm mại nhạy cảm, đâm sâu vào tận hoa tâm. Hai cây cứ như vậy ra vào, thân thể không ngừng bị người đùa bỡn cùng bên trong tiểu huyệt đạt khoái cảm, bất quá thiếu niên một hồi đạt tới cao trào ….

Sau cao trào, thân thể Trương Thanh còn trần trụi, hai chân giang rộng ra, bác sĩ cũng không có lấy hai căn phân thân kia ra cho nên lộ ra hai tiểu huyệt không ngừng phân bố *** thuỷ chảy ra ngoài và tiểu huyệt còn bị cắm đại phân thân. Toàn thân vô lực ngã trên giường phòng khám thở hổn hển.

Bác sĩ hướng về ngoài cửa kêu lên: “Vào đi, có thể."
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại