Diện Than Nam Đích Thải Sắc Nhân Sinh (Cuộc Sống Cùng Nam Nhân Mặt Than)
Chương 2: Nụ hôn đầu tiên
Không biết có phải vì Lý Tôn tắm rửa quá lâu hay không, khi anh từ trong phòng tắm bước ra, Trần Sắc đã ngủ mất, thân mình cong vẹo tựa vào đầu giường, đầu ngoẹo sang một bên, khóe miệng còn chảy ra chất lỏng trong suốt khả nghi.
Lý Tôn đi đến bên giường, cúi đầu cẩn thận nhìn khuôn mặt Trần Sắc khi ngủ.
Trần Sắc cho rằng trước khi kết hôn căn bản là không quen biết Lý Tôn nhưng Lý Tôn đã nhận thức Trần Sắc năm năm.Năm năm trước, Lý Tôn 25 tuổi đã là nhân vật phong vân trên thương trường. Theo lý thuyết, lớn lên vừa đẹp trai lại có tiền, mỹ nữ bên người Lý Tôn hẳn phải xếp thành đàn mới đúng. Mà quả thật là có vô số người muốn leo lên giường Lý Tôn, nhưng anh lại chưa từng cùng nam nhân hay nữ nhân nào kết giao, thậm chí tình một đêm cũng chưa từng phát sinh. Dần dần trong giới thượng lưu bắt đầu lan truyền lời đồn Lý Tôn "lãnh đạm vô năng".
Kỳ thực Lý Tôn rất bình thường, hơn nữa bởi thường xuyên tập thể thao, không chỉ có thân mình đặc biệt cao, đến dáng người cũng hoàn mĩ không chê vào đâu được, nhưng vô luận là nữ nhân ngực lớn mĩ diễm hay là nam nhân so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, Lý Tôn đều không dậy nổi hứng thú. Bất quá nam nhân bình thường đều sẽ có dục vọng, chỉ là Lý Tôn thà tự mình động thủ giải quyết, cũng không muốn tùy tiện tìm một ai lên giường.
Lý Tôn nhớ rõ ngày đó mình đi tham gia một bữa tiệc cực kỳ bình thường, cảm thấy nhàm chán hết mức đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên nhìn thấy tại một góc sáng sủa, một thiếu niên tầm mười ba, mười bốn tuổi, trán cao, trên mặt còn mang nét trẻ con, bộ dáng học sinh, hẳn là theo cha mẹ đến dự tiệc. Lúc này thiếu niên đang nói chuyện với người bên cạnh, đại khái là nói đến chuyện gì đó vui vẻ, trên mặt thiếu niên lộ ra tươi cười thản nhiên, một đôi mắt hoa đào cong thành vành trăng khuyết, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hiện ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt bên má.
Lý Tôn đột nhiên cảm thấy mắt mình mờ đi, cước bộ dừng lại, nhìn thiếu niên kia không chớp mắt.
"Trần Sắc." Đột nhiên một cái tên truyền vào tai Lý Tôn.
"Ai!" Thiếu niên lên tiếng, tiếng nói thanh thúy vang dội, nghiêng đầu, trên mặt càng hiện ra tươi cười sáng lạn.
Lý Tôn vừa rồi chỉ thấy một bên mặt thiếu niên, hiện tại vừa chuyển qua, khuôn mặt tươi cười sáng lạn kia liền chạm thẳng vào đáy lòng Lý Tôn, từ đó về sau liền nhớ mãi không quên.
Bình tĩnh mà xem xét, tướng mạo Trần Sắc cũng chỉ dừng ở mức trung bình khá, chính là Lý Tôn tâm động, vừa gặp đã thương, yến tiệc kết thúc, lập tức đem gia thế bối cảnh của Trần Sắc điều tra nhất thanh nhị sở.
Sau đó Lý Tôn thường thường lái xe đến trường học của Trần Sắc, nhưng chỉ ngồi trong xe nhìn từ xa, Trần Sắc cúi đầu suy nghĩ sâu xa, Trần Sắc cùng bạn học cười đùa, Trần Sắc đi lướt qua xe mình...... Từ trung học đến đại học, Lý Tôn ước chừng nhìn 5 năm, nhưng che giấu rất tốt, Trần Sắc thế nhưng chưa bao giờ phát hiện ra.
Lý Tôn cũng không biết mình vì cái gì lại mê đắm Trần Sắc như thế, cố tình hạt giống đó lại nảy mầm bén rễ trong lòng, hơn nữa khát vọng còn càng ngày càng mãnh liệt. Cứ thế dõi theo Trần Sắc năm năm, Lý Tôn mỗi khi phát sinh dục vọng đều là trong đầu hồi tưởng lại khuôn mặt Trần Sắc mới có thể làm cho mình bắn ra.
Đến khi Trần Sắc chuẩn bị 18 tuổi, đủ tuổi kết hôn, Lý Tôn dùng chút thủ đoạn làm cho công ty của cha Trần mắc một món nợ lớn, tiếp đến liền giống như Chúa cứu thế xuất hiện tại Trần gia, làm cho Trần Sắc vì cứu công ty của cha, bất dắc dĩ cùng mình kết hôn.
Kỳ thật Lý Tôn người này không chỉ mặt than, cảm tình cũng có chút trơ như than, chỉ số thông minh bình thường là dương 180, dính chuyện yêu đương liền thành âm 180. Thời gian suốt năm năm, Lý Tôn nếu tốn chút tâm tư chủ động theo đuổi Trần Sắc, tuy nói hai người tuổi tác có chút chênh lệch, nhưng lấy bề ngoài cùng gia thế của Lý Tôn, Trần Sắc sớm muộn gì cũng yêu thương nhung nhớ, sao phải mất công giở thủ đoạn như thế. Nhưng Lý Tôn bình thường lại không có nửa điểm động tĩnh, chỉ ở phía sau nhìn lén, để bây giờ tuy đã chiếm được Trần Sắc nhưng Trần Sắc hoàn toàn không biết Lý Tôn thích mình lâu như thế, trước mắt vẫn đối đãi với Lý Tôn như người xa lạ, hơn nữa trong lòng còn có chút kháng cự cùng sợ hãi.
"Ngô...." Phỏng chừng là Lý Tôn nhìn lâu lắm, hô hấp tỏa ra nhiệt khí phả lên mặt Trần Sắc, cậu dần dần tỉnh lại, chậm rãi mở hai mắt.
"A!" Trần Sắc vừa mở mắt liền nhìn thấy bộ mặt than phóng đại của Lý Tôn, sợ tới mức lập tức hét lên.
Lý Tôn tiếp tục sắc mặt không thay đổi nhìn Trần Sắc.
"Em.... Em....." Trần Sắc phục hồi tinh thần dừng hét, xấu hổ nhìn Lý Tôn, lắp bắp nói không ra lời.
Lý Tôn đột nhiên vươn người về phía trước, đôi môi cánh hoa liền chạm vào miệng Trần Sắc.
"A..... " Trần Sắc lại bị dọa muốn há mồm hét tiếp, chỉ là miệng vừa hé ra, đầu lưỡi Lý Tôn liền trực tiếp tiến vào, không có một chút chần chừ.
Tuy rằng nói ra sẽ không có ai tin, nhưng với người đàn ông độc thân hoàng kim sắp 30 tuổi, đại biểu cao phú suất điển hình, các phương diện điều kiện đều hoàn hảo đến tàn bạo Lý Tôn, đây thực sự là...... nụ hôn đầu tiên.
Lý Tôn trước kia cũng từng nhìn thấy người khác hôn môi, nhưng chỉ là nhìn đến hai người dán môi vào nhau, còn cụ thể đầu lưỡi sau khi tiến vào miệng đối phương thì tiếp tục làm cái gì Lý Tôn cũng..... không biết.
Lý Tôn đi đến bên giường, cúi đầu cẩn thận nhìn khuôn mặt Trần Sắc khi ngủ.
Trần Sắc cho rằng trước khi kết hôn căn bản là không quen biết Lý Tôn nhưng Lý Tôn đã nhận thức Trần Sắc năm năm.Năm năm trước, Lý Tôn 25 tuổi đã là nhân vật phong vân trên thương trường. Theo lý thuyết, lớn lên vừa đẹp trai lại có tiền, mỹ nữ bên người Lý Tôn hẳn phải xếp thành đàn mới đúng. Mà quả thật là có vô số người muốn leo lên giường Lý Tôn, nhưng anh lại chưa từng cùng nam nhân hay nữ nhân nào kết giao, thậm chí tình một đêm cũng chưa từng phát sinh. Dần dần trong giới thượng lưu bắt đầu lan truyền lời đồn Lý Tôn "lãnh đạm vô năng".
Kỳ thực Lý Tôn rất bình thường, hơn nữa bởi thường xuyên tập thể thao, không chỉ có thân mình đặc biệt cao, đến dáng người cũng hoàn mĩ không chê vào đâu được, nhưng vô luận là nữ nhân ngực lớn mĩ diễm hay là nam nhân so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, Lý Tôn đều không dậy nổi hứng thú. Bất quá nam nhân bình thường đều sẽ có dục vọng, chỉ là Lý Tôn thà tự mình động thủ giải quyết, cũng không muốn tùy tiện tìm một ai lên giường.
Lý Tôn nhớ rõ ngày đó mình đi tham gia một bữa tiệc cực kỳ bình thường, cảm thấy nhàm chán hết mức đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên nhìn thấy tại một góc sáng sủa, một thiếu niên tầm mười ba, mười bốn tuổi, trán cao, trên mặt còn mang nét trẻ con, bộ dáng học sinh, hẳn là theo cha mẹ đến dự tiệc. Lúc này thiếu niên đang nói chuyện với người bên cạnh, đại khái là nói đến chuyện gì đó vui vẻ, trên mặt thiếu niên lộ ra tươi cười thản nhiên, một đôi mắt hoa đào cong thành vành trăng khuyết, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, hiện ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt bên má.
Lý Tôn đột nhiên cảm thấy mắt mình mờ đi, cước bộ dừng lại, nhìn thiếu niên kia không chớp mắt.
"Trần Sắc." Đột nhiên một cái tên truyền vào tai Lý Tôn.
"Ai!" Thiếu niên lên tiếng, tiếng nói thanh thúy vang dội, nghiêng đầu, trên mặt càng hiện ra tươi cười sáng lạn.
Lý Tôn vừa rồi chỉ thấy một bên mặt thiếu niên, hiện tại vừa chuyển qua, khuôn mặt tươi cười sáng lạn kia liền chạm thẳng vào đáy lòng Lý Tôn, từ đó về sau liền nhớ mãi không quên.
Bình tĩnh mà xem xét, tướng mạo Trần Sắc cũng chỉ dừng ở mức trung bình khá, chính là Lý Tôn tâm động, vừa gặp đã thương, yến tiệc kết thúc, lập tức đem gia thế bối cảnh của Trần Sắc điều tra nhất thanh nhị sở.
Sau đó Lý Tôn thường thường lái xe đến trường học của Trần Sắc, nhưng chỉ ngồi trong xe nhìn từ xa, Trần Sắc cúi đầu suy nghĩ sâu xa, Trần Sắc cùng bạn học cười đùa, Trần Sắc đi lướt qua xe mình...... Từ trung học đến đại học, Lý Tôn ước chừng nhìn 5 năm, nhưng che giấu rất tốt, Trần Sắc thế nhưng chưa bao giờ phát hiện ra.
Lý Tôn cũng không biết mình vì cái gì lại mê đắm Trần Sắc như thế, cố tình hạt giống đó lại nảy mầm bén rễ trong lòng, hơn nữa khát vọng còn càng ngày càng mãnh liệt. Cứ thế dõi theo Trần Sắc năm năm, Lý Tôn mỗi khi phát sinh dục vọng đều là trong đầu hồi tưởng lại khuôn mặt Trần Sắc mới có thể làm cho mình bắn ra.
Đến khi Trần Sắc chuẩn bị 18 tuổi, đủ tuổi kết hôn, Lý Tôn dùng chút thủ đoạn làm cho công ty của cha Trần mắc một món nợ lớn, tiếp đến liền giống như Chúa cứu thế xuất hiện tại Trần gia, làm cho Trần Sắc vì cứu công ty của cha, bất dắc dĩ cùng mình kết hôn.
Kỳ thật Lý Tôn người này không chỉ mặt than, cảm tình cũng có chút trơ như than, chỉ số thông minh bình thường là dương 180, dính chuyện yêu đương liền thành âm 180. Thời gian suốt năm năm, Lý Tôn nếu tốn chút tâm tư chủ động theo đuổi Trần Sắc, tuy nói hai người tuổi tác có chút chênh lệch, nhưng lấy bề ngoài cùng gia thế của Lý Tôn, Trần Sắc sớm muộn gì cũng yêu thương nhung nhớ, sao phải mất công giở thủ đoạn như thế. Nhưng Lý Tôn bình thường lại không có nửa điểm động tĩnh, chỉ ở phía sau nhìn lén, để bây giờ tuy đã chiếm được Trần Sắc nhưng Trần Sắc hoàn toàn không biết Lý Tôn thích mình lâu như thế, trước mắt vẫn đối đãi với Lý Tôn như người xa lạ, hơn nữa trong lòng còn có chút kháng cự cùng sợ hãi.
"Ngô...." Phỏng chừng là Lý Tôn nhìn lâu lắm, hô hấp tỏa ra nhiệt khí phả lên mặt Trần Sắc, cậu dần dần tỉnh lại, chậm rãi mở hai mắt.
"A!" Trần Sắc vừa mở mắt liền nhìn thấy bộ mặt than phóng đại của Lý Tôn, sợ tới mức lập tức hét lên.
Lý Tôn tiếp tục sắc mặt không thay đổi nhìn Trần Sắc.
"Em.... Em....." Trần Sắc phục hồi tinh thần dừng hét, xấu hổ nhìn Lý Tôn, lắp bắp nói không ra lời.
Lý Tôn đột nhiên vươn người về phía trước, đôi môi cánh hoa liền chạm vào miệng Trần Sắc.
"A..... " Trần Sắc lại bị dọa muốn há mồm hét tiếp, chỉ là miệng vừa hé ra, đầu lưỡi Lý Tôn liền trực tiếp tiến vào, không có một chút chần chừ.
Tuy rằng nói ra sẽ không có ai tin, nhưng với người đàn ông độc thân hoàng kim sắp 30 tuổi, đại biểu cao phú suất điển hình, các phương diện điều kiện đều hoàn hảo đến tàn bạo Lý Tôn, đây thực sự là...... nụ hôn đầu tiên.
Lý Tôn trước kia cũng từng nhìn thấy người khác hôn môi, nhưng chỉ là nhìn đến hai người dán môi vào nhau, còn cụ thể đầu lưỡi sau khi tiến vào miệng đối phương thì tiếp tục làm cái gì Lý Tôn cũng..... không biết.
Tác giả :
Vạn Sắc