Đích Trưởng Nữ
Chương 235: Ai là độc thủ phía sau màn

Đích Trưởng Nữ

Chương 235: Ai là độc thủ phía sau màn

Bởi vì chuyện Thái tử gặp tập kích, Triệu Khả Nhiên vốn muốn đối phó Lâm Tú Tú, cũng phải trì hoãn. Dù sao bây giờ mọi người đều cảm thấy lo lắng! Nếu vào lúc này làm việc, một khi có chuyện gì xảy ra, rất dễ bị người hoài nghi. Bất kể làm chuyện gì cũng nên chọn thời điểm, Triệu Khả Nhiên đối với điểm này cũng không nghi ngờ.

“Húc, như thế nào, vẫn chưa tra được sao?"

Chuyện đã qua một thời gian, nhưng vẫn chưa tìm ra người phía sau màn. Triệu Khả Nhiên vừa nhìn thấy Tư Đồ Húc trở lại, vội vàng mở miệng hỏi chuyện này. Dù sao hiện tại tất cả mọi người rất chú ý chuyện này!

“Vật nhỏ, nàng thật sự khiến ta đau lòng." Tư Đồ Húc giả bộ đau lòng, bộ đáng thương nhìn nàng, mở miệng nói, “Vi phu mới vừa trở lại, nàng cũng không hỏi hiện tại vi phu có tốt hay không, cũng chỉ quan tâm chuyện này, nàng thật sự quá thất trách."

“Không được giở trò." Triệu Khả Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, “Còn không mau nói."

“Được rồi!" Tư Đồ Húc cười ngồi vào ghế, một tay kéo Triệu Khả Nhiên qua, để cho nàng ngồi trên đùi mình, “Ta thấy mọi chuyện sẽ nhanh chóng giải quyết."

“Nha." Đối với hành động bất ngờ của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên không phản kháng, mà nhu thuận ngồi vào trong ngực của hắn, “Xem ra chàng đã tra được, đúng không! Vậy thì nói cho ta biết đi! Lần này chuyện Thái tử bị tập kích, rốt cuộc ai là người đứng phía sau?"

“Vật nhỏ, nàng hôn ta một cái!" Tư Đồ Húc nhẹ nhàng nói bên tai Triệu Khả Nhiên, “Chỉ cần nàng hôn ta một cái, vậy ta đều nói toàn bộ cho nàng biết. Nhớ, phải hôn môi nha! Nếu không, không được tính."

Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên bên ngoài cười nhưng trong lòng không cười xoay đầu lại, nhẹ nhàng lặng lẽ đưa tay tới hông của Tư Đồ Húc, dịu dàng mở miệng nói, “Được, ta hôn chàng."

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc nhắm hai mắt lại, chờ Triệu Khả Nhiên chủ động thân cận.

Nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt mình, Triệu Khả Nhiên dịu dàng cười một tiếng, tay đặt ở thắt lưng Tư Đồ Húc cầm một miếng thịt, sau đó dùng lực xoay tròn. Dù sao hiện tại trong phòng cũng chỉ có hai người bọn họ, cho nên hắn sẽ không quan tâm hình tượng.

Tư Đồ Húc vốn chuẩn bị hưởng thụ ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, nhưng lúc hắn mong đợi nụ hôn rơi vào trên môi mình, đột nhiên thắt lưng truyền đến một trận đau đớn, nhất thời hắn lập tức mở mắt, chỉ là cũng may, cho dù đau, hắn cũng không có động tác quá lớn, hắn vẫn luôn nhớ hiện tại trong ngực của hắn có hai người.

Nhìn gương mặt mà hắn thích nhất ở trước mặt, cười như không cười nhìn mình, Tư Đồ Húc bất đắc dĩ cười, “Vật nhỏ, sao nàng lại đối xử với ta như vậy! Không phải nàng đồng ý hôn ta sao?"

“Chàng muốn hôn ta, cũng có thể." Hai tay Triệu Khả Nhiên ôm cổ của hắn, mở miệng cười nói, “Chỉ cần chàng không sợ đau, bất cứ lúc nào ta cũng có thể ‘hôn’ chàng."

Triệu Khả Nhiên đặc biệt nhấn mạnh chữ hôn. Da mặt của nàng cũng không dày như Tư Đồ Húc, còn nữa, hắn lại còn dám đùa giỡn mình, cho hắn đau một chút, hắn mới nhớ kỹ.

“Không dám, vi phu nào dám mạo phạm!" Tư Đồ Húc cười cười ha hả, “Da của vi phu rất yếu, chịu không được giày xéo của nương tử!"

“Nếu như không muốn bị giày vò, vậy thì nói nhanh." Triệu Khả Nhiên mở miệng thúc giục, “Nếu lại nhiều lời, vậy nương tử ta, cũng chỉ để cho chàng chịu nỗi đau da thịt."

“Được được được, mặc kệ nương tử muốn biết cái gì, vi phu nhất định tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn (biết gì nói đó)." Tư Đồ Húc cũng không đi vòng vèo với Triệu Khả Nhiên, trực tiếp nói, “Chuyện lần này, ta đã điều tra. Chuyện tập kích lần này, chỉ sợ không liên quan đến Tư Đồ Hàn."

“Cái gì, chính là nói, chuyện lần này, là Thái tử bày kế sao?" Triệu Khả Nhiên trợn to hai mắt, “Xem ra Thái tử thật sự nóng nảy, lại muốn dùng biện pháp này. Tìm người đến tập kích mình. Như vậy mục tiêu của hắn là Tư Đồ Hàn!" DIEN/DAN/LE/QUY/DON

“Nàng đoán sai rồi." Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Hoặc là nói, chúng ta đã đoán sai. Cho tới nay, chúng ta đều cho rằng Tư Đồ Thiên và Tư Đồ Hàn tranh đấu. Nhưng cho dù là nàng, hay là ta, đều bỏ quên người phía sau bọn họ."

“Người phía sau?" Triệu Khả Nhiên cau mày suy nghĩ một chút, “Chàng nói là hoàng hậu và Vân quý phi sao?"

“Đúng phân nửa." Tư Đồ Húc nhẹ nhàng hôn gương mặt Triệu Khả Nhiên một cái, mở miệng cười nói, “Vân quý phi đích xác là muốn Tư Đồ Hàn lên ngôi vị hoàng đế, nhưng đối với nàng mà nói, quan trọng hơn chính là sự sủng ái của phụ hoàng. Cho nên lúc bình thường, tinh lực của nàng đa phần đều là như thế nào tranh thủ tình cảm. Nhưng hoàng hậu thì khác, lòng dạ của nàng rất sâu, ta cảm thấy được, so với sủng ái của phụ hoàng, nàng càng muốn muốn Tư Đồ Thiên lên ngôi vị hoàng đế! Chuyện lần này chính là nàng thiết kế."

“Cái gì, là hoàng hậu?" Đối với đáp án này, ngược lại Triệu Khả Nhiên cảm thấy kỳ quái, “Ta vốn nghĩ là Thái tử thiết kế!"

“Cho dù là ai thiết kế, thì cũng giống nhau, dù sao mục đích đều giống nhau." Tư Đồ Húc cười lạnh vài tiếng, mở miệng nói, “Không thể không nói, lòng dạ hoàng hậu này thật sự đủ độc, lại có thể phái người đi tập kích con trai của mình."

“Vậy Tư Đồ Thiên biết không?" Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi.

“Hắn không biết." Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, mở miệng nói, “Lúc hoàng hậu làm chuyện này, căn bản cũng không thông báo hắn một tiếng, có lẽ cho là không nói cho Tư Đồ Thiên, phản ứng của hắn sẽ càng thêm chân thật! Chỉ là, nàng vẫn không phải là thiện nam tín nữ! Ngay cả con trai của mình cũng ngoan độc xuống tay. Mặc dù không bị trọng thương, nhưng chẳng lẽ nàng không đau lòng sao? Xem ra nữ nhân trong nội cung, không có người nào không ngoan tâm."

“Húc, có phải chàng vẫn còn oán Tiêu di hay không?" Triệu Khả Nhiên đột nhiên mở miệng hỏi, “Có phải sau khi thấy được biểu hiện của hoàng hậu, chàng lại nghĩ đến chuyện năm đó Tiêu di vứt bỏ chàng hay không?"

“Không phải." Nhìn dáng vẻ lo lắng của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc buồn cười lắc đầu, “Vật nhỏ, chẳng lẽ trong lòng của nàng ta chính là người yếu ớt như vậy sao? Ta cũng đã nói qua, ta đối với nàng thật ra cũng không có nhiều cảm giác, cho nên nàng không cần lo lắng ta sẽ vì hành động của nàng mà đau lòng."

“Vậy thì tốt." Thấy trên mặt Tư Đồ Húc không có bất kỳ cảm xúc đau lòng hay oán hận, Triệu Khả Nhiên mới yên lòng, “Được rồi, chàng đã không để ý, vậy chúng ta tiếp tục nói lại việc trước đó! Vào lúc này hoàng hậu làm ra chuyện như vậy, nàng không sợ người khác tra được sao?"

“Nếu nàng dám làm, thì căn bản cũng không sợ người khác thăm dò." Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Mặc dù mấy năm nay, thế lực Lâm vương phủ đã suy yếu rất nhiều, nhưng dù sao vẫn còn ở đó. Thậm chí trên tay Lâm vương còn có một phần quyền điều động Ngự lâm quân! Hơn nữa, chuyện này nàng làm bí mật như vậy, người bình thường căn bản không tra được. Hơn nữa, ai sẽ nghĩ tới, một mẫu thân lại có thể phái người đi thương tổn đến hài tử của mình chứ?"

“Chàng nói, nàng làm như vậy, chẳng lẽ không sợ Tư Đồ Thiên biết, sẽ không vui sao?" Đối với điểm này, Triệu Khả Nhiên vẫn không thể hiểu, “Nếu như bị con của mình ghét, vậy đáng giá không?"

Đối với điểm này, Triệu Khả Nhiên cảm thấy rất không rõ, hiện tại chính nàng cũng sắp làm mẫu thân, cho nên trong lòng của nàng rất rõ ràng cảm giác của mẫu thân đối với hài tử là gì. Làm một mẫu thân, bất kể như thế nào, cũng sẽ không thương tổn tới hài tử của mình, mà là muốn trăm  phương ngàn kề bảo vệ hài tử của mình không bị thương tổn. Dĩ nhiên đây cũng không có nghĩa là che gió che mưa vì hài tử, nếu là như vậy, đứa bé kia căn bản cũng không sẽ lớn lên. Cho nên đến thời điểm thích hợp, nàng sẽ buông tay hài tử ra, để cho hắn tự đi.

Cho nên nói thật, nàng thật sự không có biện pháp hiểu được dụng tâm của hoàng hậu. Chính vì một ngôi vị hoàng đế, nàng cư nhiên phái người đi tập kích con trai của mình, hơn nữa còn để cho hắn bị thương, chẳng lẽ nàng sẽ không sợ Tư Đồ Thiên biết, sẽ sinh ra chán ghét sao?

“Cho dù Tư Đồ Thiên biết, hắn tuyệt đối cũng sẽ không oán hận hoàng hậu." Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Trong lòng hoàng hậu rất rõ ràng điểm này, trong lòng Tư Đồ Thiên cũng rất rõ ràng. Bây giờ, bọn họ ai cũng không thể rời bỏ người nào. Nếu không có Tư Đồ Thiên, hoàng hậu căn bản cũng không có năng lực tranh đấu, đồng dạng nếu như không có hoàng hậu, Tư Đồ Thiên căn bản cũng không có cơ hội tranh, cho nên cho dù chuyện này bị vạch trần, giữa hai người bọn họ cũng sẽ không sinh ra bất kỳ hiềm khích, bởi vì bọn họ ai cũng không thể rời bỏ ai."

“Húc, nghe chàng nói, hai người bọn họ căn bản cũng không phải là mẹ con, mà bởi vì ích lợi mà kết hợp lại mà thôi!" Triệu Khả Nhiên cau mày mở miệng nói, “Cho dù nói thế nào, hoàng hậu cũng là một mẫu thân! Sao nàng có thể làm ra chuyện như vậy?"

Triệu Khả Nhiên thừa nhận cho tới bây giờ mình không phải là một người tốt, cho nên nàng cũng không vì chuyện này mà cảm thấy bất đắc dĩ. Chỉ là nàng không nghĩ ra, cho dù trong hoàng cung, nhưng bọn họ cũng là mẫu tử! DIEN/DAN/LE/QUY/DON

“Vật nhỏ, hoàng hậu không phải không yêu Tư Đồ Thiên, chỉ là so với con của mình, nàng coi trọng quyền thế hơn!" Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Hơn nữa, nàng chính là bởi vì yêu Tư Đồ Thiên, cho nên mới muốn Tư Đồ Thiên đi lên vị trí cao nhất đó!"

“Thôi, mặc kệ bọn hắn muốn gì, cũng không liên quan chúng ta." Triệu Khả Nhiên sẽ không vì việc nhỏ như vậy mà rối rắm, “Chỉ là, chuyện lần này hoàng hậu phải thành công! Nếu như vậy, chỉ sợ Tư Đồ Hàn cũng sắp xuống đài."

“Sợ rằng không có dễ dàng như vậy." Tư Đồ Húc cười lắc đầu, “Chuyện lần này, mặc dù kế hoạch rất chu đáo, nhưng Tư Đồ Hàn cũng không phải là đèn cạn dầu. Đừng quên, phía sau hắn còn có Vân tướng! Thế lực của Vân tướng ở trong triều cũng không nhỏ. Hơn nữa hiện tại Vân quý phi vẫn rất được phụ hoàng sủng ái, nàng sẽ không để cho hoàng hậu dễ dàng thương tổn tới con trai của mình."

“Như vậy rất tốt!" Triệu Khả Nhiên cười duyên mở miệng nói, “Chỉ là, mặc dù Tư Đồ Hàn sẽ phản kháng, nhưng, ta xem chắc cũng không đấu lại hoàng hậu. Mặc dù chỉ gặp qua mấy lần, nhưng ta biết, lòng dạ của hoàng hậu còn lợi hại hơn Tư Đồ Thiên rất nhiều. Thật ra thì, nói thật, nếu những năm này, không có hoàng hậu ở sau lưng ủng hộ, Tư Đồ Thiên căn bản cũng không thể an ổn ngồi ở vị trí Thái tử. Nhưng cho dù đánh ngã Tư Đồ Hàn, hoàng hậu cũng có thể lớn tiếng!"

“Như vậy vừa đúng, chúng ta mới có cơ hội thừa cơ mà vào!" Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Xem ra, kinh thành chẳng mấy chốc sẽ thay đổi!"

“Thay đổi thì thay đổi!" Triệu Khả Nhiên cười, “Nhưng mà, nói thật, lần này hoàng hậu thật sự có chút nóng nảy, cư nhiên ngay cả việc vu oan giá họa như vậy cũng mang ra."

“Nàng ta chắc cũng nóng nảy!" Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Trước đó, bởi vì chuyện của Triệu Khả Nhân, Tư Đồ Thiên khiến cho dư luận xôn xao, ngay cả phụ hoàng cũng vì chuyện này giận dữ. Đối với chuyện Tư Đồ Hàn truyền tin ra ngoài, cho dù là hoàng hậu hay là Tư Đồ Thiên đều hận thấu xương, chẳng qua là không có cơ hội trả thù mà thôi. Mà lần tế thiên này vốn chính là một cơ hội tốt, nếu bỏ lỡ, không biết còn phải đợi bao lâu!"

“Nếu hoàng hậu muốn hãm hại Tư Đồ Hàn, vậy hẳn là rất nhanh mọi người sẽ tra ra được!" Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Xem ra, chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu. Nếu lần này Tư Đồ Hàn không thể tránh khỏi, vậy chỉ sợ hắn sẽ không còn tương lai!"

“Ta xem rất khó." Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Tính tình hoàng hậu, ta rất rõ ràng, nàng ta vì muốn đạt tới mục đích căn bản là dùng mọi thủ đoạn. Nảng nhìn xem lần này thì biết, vì muốn hãm hại Tư Đồ Hàn, nàng cư nhiên phái người đi tập kích con trai của mình, chính chỗ hung ác này, Tư Đồ Hàn và Vân quý phi cũng không so được. Cho tới nay, nàng không động thủ, thứ nhất là không có cơ hội, thứ hai phải là còn muốn rèn luyện Tư Đồ Thiên một chút! Còn nữa, nói cho cùng, Tư Đồ Hàn cũng không phải nhân vật dễ đối phó. Bằng không, hắn cũng không còn cách nào chống lại Tư Đồ Thiên."

“Vậy nếu Tư Đồ Hàn xảy ra chuyện, hắn sẽ gặp phải kết quả như thế nào?" Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Cho dù nói thế nào, Tư Đồ Hàn là một hoàng tử, nếu thật sự tra được, cũng sẽ không bị xử tử chứ?"

"Chuyện này chắc sẽ không có." Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Chẳng qua, về sau hắn cũng sẽ bị giam cầm."

“Vậy, Húc, ta còn có một việc muốn hỏi chàng." Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi, “Nếu Tư Đồ Hàn thật sự xảy ra chuyện, vậy phe cánh của hắn, sẽ có kết quả thế nào?"

“Nàng lo lắng cho Vân Y Y sao?" Tư Đồ Húc nhìn một cái cũng biết Triệu Khả Nhiên đang lo lắng cái gì.

“Ừ." Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái. Thật ra thì trong khoảng thời gian này, nàng và Vân Y Y cũng không có gặp mặt nhiều. Chỉ có lúc nàng mang thai, Vân Y Y tới thăm mấy lần mà thôi. Trong lòng nàng rất rõ ràng, Vân Y Y thật lòng quan tâm mình, xem mình là bằng hữu. Nhưng giữa hai người các nàng còn cách một Lâm Tú Tú. Chuyện của Lâm Tú Tú, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Vân Y Y và Lâm Tú Tú là bằng hữu từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cho nên mình cũng không có cách nào xem nàng là thâm giao.

Tương lai nàng muốn đối phó Lâm Tú Tú, nàng không xác định, Vân Y Y có ngăn trở hay không. Nhưng, cho dù nàng ngăn trở, mình cũng tuyệt đối sẽ không buông tha.

Cho dù tương lai như thế nào, hiện tại nàng và Vân Y Y vẫn là bằng hữu. Hơn nữa dù cho tương lai giữa các nàng không thể làm bằng hữu, nàng vẫn sẽ quan tâm Vân Y Y.

Hiện tại Vân Y Y đã gả cho Tư Đồ Dật, ai cũng biết, Tư Đồ Dật ủng hộ Tư Đồ Hàn. Nếu Tư Đồ Hàn xảy ra chuyện, tất sẽ liên lụy đến Vân Y Y.

“Nàng không cần lo lắng, bọn họ không có việc gì." Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Mặc dù Tư Đồ Dật là người của Tư Đồ Hàn, nhưng hắn cũng là một hoàng tử, cho nên hoàng hậu cũng sẽ không dễ dàng động đến hắn. Nhưng, nếu Tư Đồ Hàn xảy ra chuyện, vẫn sẽ liên lụy đến hắn, chỉ là không phải là chuyện lớn gì mà thôi. Hơn nữa, cho dù thế nào, Vân Y Y cũng là nữ nhi của Vân Tướng, Vân Tướng cũng sẽ không mặc kệ, cho nên không có việc gì, nàng cứ yên tâm."

“Vậy thì tốt." Triệu Khả Nhiên thở phào nhẹ nhõm, “Chỉ là, mặc dù biết lần tế thiên này sẽ xảy ra chuyện, nhưng thật vẫn không ngờ xảy ra chuyện như vậy. Nhưng, có một điều ta thật có chút không hiểu, tâm cơ hoàng hậu sâu như vậy, nhưng mấy năm nay ở trong hậu cung như vậy, sao nàng lại nhịn được sự tồn tại của Vân quý phi chứ?"

“Nàng không rộng lượng, cho nên mới nhịn được, chỉ là bởi vì không thể động Vân quý phi, cho nên mới phải nhịn xuống." Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Nàng cũng không dám động đến Vân quý phi nữa."

“Cái gì?" Đối với chuyện này, Triệu Khả Nhiên thật sự là lần đầu tiên nghe được, “Chàng nói thật sao? Hoàng hậu không dám động Vân quý phi, vì cái gì! Chẳng lẽ bởi vì sau lưng Vân Quý phi có Vân Tướng sao? Nếu thật sự như vậy, bây giờ sao nàng lại dám thiết kế Tư Đồ Hàn như vậy chứ?" DIEN/DAN/LE/QUY/DON

“Rất đơn giản, bởi vì nàng không thể động Vân quý phi mà thôi, tuy nhiên không phải vì Tư Đồ Hàn." Tư Đồ Húc cười thần bí, “Nếu nàng động Vân quý phi, khả năng sẽ xảy ra chuyện, nhưng chỉ động Tư Đồ Hàn, vậy thì an toàn hơn nhiều."

“Tại sao?" Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi tới.

“Bởi vì, năm đó của chuyện mẫu phi, chính là nàng thiết kế." Tư Đồ Húc trực tiếp mở miệng nói: “Năm đó chuyện bên trong đồ ăn của mẫu phi hạ hồng hoa, chính là nàng ở sau lưng chỉ điểm. Hơn nữa, thật ra thì chuyện này, phụ hoàng đã từng hoài nghi nàng, cho nên ở trong hậu cung, nàng căn bản cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ."

“Cái gì?" Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên thất kinh, “Chàng nói là thật sao? Năm đó chuyện của mẫu phi, là hoàng hậu làm?"

Triệu Khả Nhiên thế nào cũng không nghĩ ra, lại có thể là lý do như vậy. Còn nữa, thì ra năm đó chuyện mẫu phi là hoàng hậu làm. Nhưng…

“Húc, chàng biết từ lúc nào?" Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Còn nữa, chàng có chứng cớ sao?"

“Có." Tư Đồ Húc gật đầu một cái, “Thật ra thì ta đã sớm biết. Năm đó lúc hoàng hậu làm chuyện này, căn cơ trong hậu cung của nàng cũng không đủ sâu, cho nên rất dễ dàng mà có thể tra ra. Chỉ là sau đó, Lâm vương ra tay hủy toàn bộ chứng cứ, cho nên phụ hoàng mới không tra được mà thôi. Sau khi thành lập Diêm La Điện, ta liền tra rõ mọi chuyện."

“Vậy sau khi chàng tra ra chuyện này, chàng có nói cho phụ hoàng hay không?" Triệu Khả Nhiên chỉ là thuần túy tò mò mà thôi, “Chắc là không có đi! Nếu như có, hiện tại vị hoàng hậu kia cũng không có cảnh tượng như vậy. Nhưng tại sao chứ?"

“Không có, ta căn bản không có bất kỳ lý do gì muốn nói cho hắn biết." Tư Đồ Húc cười lạnh nói, “Nếu hắn có lòng, năm đó hắn cũng có thể tra ra. Hơn nữa cho dù không tra được, trong lòng hắn cũng biết rõ. Chỉ vì ngại thế lực của Lâm vương, lúc đó căn bản cũng không dám điều tra triệt để. Nếu chính hắn cũng không muốn biết, vậy ta cần gì nói cho hắn biết?"

“Thật ra thì, trong lòng phụ hoàng, quyền thế vẫn quan trọng hơn tình yêu!" Triệu Khả Nhiên thở dài một cái, “Nếu không, năm đó chuyện mẫu phi có lẽ cũng sẽ không xảy ra."

“Chuyện giữa bọn họ không liên quan đến chúng ta." Tư Đồ Húc nói lãnh tình, “Nàng đó chỉ cần chăm sóc tốt cho mình, chuyện của người khác vẫn không cần quản quá nhiều."

Giọng của Tư Đồ Húc cũng không có một tia oán hận, chẳng qua là lạnh nhạt. Giống như hai người vừa rồi hắn nói căn bản cũng không phải là phụ mẫu của hắn, chỉ là hai người râu ria mà thôi.

Chỉ là, đối với thái độ như vậy, Triệu Khả Nhiên cũng không cảm thấy không ổn. Mặc kệ nói thế nào, chuyện tình cảm đều là hai bên, trước kia, hai người bọn họ căn bản cũng không có bất kỳ ôn tình gì lưu lại trong lòng Húc, nếu không, Húc cũng sẽ không có thái độ như vậy.

“Ta biết rồi, chàng cứ yên tâm!" Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Ta rất rõ ràng bây giờ quan trọng nhất chính là hài tử trong bụng. Đúng rồi, chuyện chàng tra được, chàng có nói cho Tiêu di không? Cho dù nói thế nào, lần này nàng tới mục đích là muốn giải quyết chuyện này."

“Không có." Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, “Nàng căn bản không tới nhờ ta hỗ trợ."

“Không thể nào!" Triệu Khả Nhiên cảm thấy dở khóc dở cười, “Nếu nàng không tìm chàng, vậy chàng cũng không nói cho nàng biết sao?"

“Đúng." Tư Đồ Húc gật đầu một cái. Hắn cảm thấy mình làm như vậy cũng không sai, không phải sao? Nếu nàng thật sự muốn biết, vậy có thể đến tìm mình giúp một tay! Nếu nàng không tìm mình, vậy đã nói rõ, nàng căn bản cũng không muốn mình hỗ trợ, vậy mình cần gì tự tìm mất mặt?

“Thôi." Triệu Khả Nhiên cảm thấy buồn cười lắc đầu, mở miệng hỏi, “Húc, chứng cứ năm đó chàng tìm được vẫn còn chứ?"

“Đều còn." Tư Đồ Húc gật đầu một cái, “Nàng muốn làm gì?"

“Húc, đưa tất cả những tư liệu kia cho ta đi!" Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Cho dù thế nào, Tiêu di là mẫu phi của chàng. Hơn nữa nàng đã tra xét đã lâu như vậy, cũng không có đầu mối. Ta muốn đưa những chứng cớ kia cho nàng, về phần sau đó nàng phải làm sao, vậy thì không liên quan chúng ta."

“Nàng muốn làm như vậy, vậy ta nói Xích Uyên sửa sang một chút mang đến cho nàng!" Tư Đồ Húc gật đầu một cái.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại