Đích Trưởng Nữ
Chương 184-2: Lợi dụng Thanh Trúc(2)
“Sẽ không, ngươi cũng không có cơ hội này." Trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một đạo ngoan sắc, “Nếu ngươi dám phản bội ta, như vậy, không chỉ có ngươi, ngay cả người nhà của ngươi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua."
“Ngươi…" Thấy cả người Triệu Khả Nhiên tản mát ra lãnh khí, Thanh Trúc cũng biết nàng nói là sự thật, nếu mình dám phản bội, vậy mình và người nhà cũng sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục. Nghĩ đến đây, nàng không nhịn được lạnh run một cái.
“Ngươi không cần khẩn trương." Lãnh khí trên người Triệu Khả Nhiên biến mất, giống như sự ngoan độc vừa rồi chỉ là ảo giác của mọi người mà thôi, “Chỉ cần ngươi không phản bội, ngươi và người nhà của ngươi cũng sẽ được sống cuộc sống tốt. Ngươi không phải hỏi ta tại sao chọn trúng ngươi sao? Cũng là bởi vì ngươi đối với với Triệu Khả Nhân có hận ý, mặc dù thủ đoạn uy hiếp rất hữu dụng, nhưng mà hận ý của bản thân ngươi đối với Triệu Khả Nhân quan trọng hơn. Chỉ bằng một điểm này, ta nguyện ý tin tưởng ngươi. Chỉ là vì để phòng ngừa ngộ nhỡ, ta không thể không vì mình làm biện pháp dự phòng."
“Ngươi nói đều là sự thật, ngươi thật sự có năng lực như thế, có thể giúp ta báo thù sao?" Trong mắt Thanh Trúc tràn đầy chờ mong.
Không thể không nói, đối với Thanh Trúc mà nói, lời nói của Triệu Khả Nhiên đích xác là tràn đầy dụ hoặc, không chỉ có thể báo thù, di€en≠dan∑le±quydon còn có thể cho người nhà mình cũng được sống cuộc sống tốt. Chỉ cần mình không phản bội, vậy thì cũng không có vấn đề gì.
“Đương nhiên." Triệu Khả Nhiên tràn đầy tự tin trả lời, “Chỉ cần ngươi nguyện ý, vậy thì tuyệt đối có thể. Chỉ là, ngươi nhất định phải tin tưởng, ta có thể chứng minh cho ngươi xem."
“Chứng minh, ngươi chứng minh như thế nào đây?" Thanh Trúc không hiểu nhìn Triệu Khả Nhiên.
“Rất đơn giản." Triệu Khả Nhiên nhếch khóe môi, “Chuyện lần này Triệu Khả Nhân cũng lên kế hoạch rất tốt, chỉ là mượn tay của ngươi mà thôi. Chuyện lần này, nàng làm không hề lưu dấu vết. Thật sự ta không có chứng cớ, chẳng qua ta cũng không cần chứng cớ. Chuyện lần này, mặc dù ta không có bị hại, nhưng mà ta tuyệt đối cũng không bỏ qua cho nàng, ta nhất định sẽ cho nàng một bài học. Để cho nàng một giáo huấn đau khổ."
“Cái gì giáo huấn?"
“Cái này ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần xem kịch vui là được rồi, ta nói thì nhất định sẽ làm được." Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Thanh Trúc, “Ta bảo đảm, giáo huấn này, nhất định sẽ làm cho Triệu Khả Nhân ghi khắc cả đời."
“Được, ta đồng ý với ngươi." Thanh Trúc đột nhiên mở miệng, “Ta tin tưởng ngươi, cho dù không thấy được, ta vẫn nguyện ý tin tưởng ngươi, dù sao ngươi không cần thiết phải gạt ta."
“Ngươi đồng ý." Triệu Khả Nhiên nhíu mày, “Vậy thì tốt, ngươi đã đồng ý, vậy ta cũng sẽ không bạc đãi người nhà ngươi. Ta không cần ngươi làm cái gì, ngươi chỉ cần ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân, giám thị từng cử động của nàng là được rồi. Ngươi chỉ cần giúp ta nhìn thật tốt Triệu Khả Nhân, còn tùy thời báo cáo với ta là được."
“Chỉ đơn giản như vậy." Thanh Trúc hình như không rất tin tưởng, “Ngươi chỉ muốn ta giám thị Triệu Khả Nhân là được. Không cần ta làm chuyện khác sao?"
“Không cần." Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Ngươi chỉ cần giám thị nàng thật tốt là được, không có phân phó của ta, ngươi cái gì cũng không làm. Đến tương lai, ngươi có thể rời đi, ta cũng tuyệt đối không bạc đãi ngươi, ta sẽ tìm cho ngươi một người trong sạch, sẽ mua thêm đồ cưới tốt cho ngươi, để cho ngươi xuất giá thuận lợi vui vẻ."
“Nhưng mà, hiện tại ta căn bản không có cách nào ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân!" Thanh Trúc cau mày, trong ánh mắt tràn đầy mê mang, “Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, Triệu Khả Nhân tuyệt đối không thể nào giữ ta ở lại Hạ Vũ viên, chớ nói chi là ở lại bên cạnh nàng. Cho dù ta thật sự trở lại Hạ Vũ viên, nàng cũng sắp xuất giá rồi, nàng căn bản cũng không có thể mang theo ta làm hồi môn."
“Cái này rất đơn giản, ngươi chỉ cần vứt bỏ thân phận Thanh Trúc là được." Trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia sáng, “Ngươi phải lấy một thân phận hoàn toàn mới tiếp cận nàng, nói như vậy, nàng mới không hoài nghi. Nếu ngươi là Thanh Trúc, nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng ngươi, nhưng nếu ngươi là một người khác, mới có thể lấy được tin tưởng của nàng."
“Vứt bỏ thân phận của ta?"
“Không sai, bây giờ ngươi cần phải thay hình đổi dạng, khiến Triệu Khả Nhân cũng không nhận ra ngươi, đến lúc đó, ta sẽ đem ngươi đến bên cạnh nàng, ngươi liền bắt đầu phát huy tài trí thông minh của ngươi, tranh thủ tín nhiệm của nàng, vậy thì có thể rồi."
“Ngươi có ý tứ gì?" Trong mắt Thanh Trúc tràn đầy không hiểu, “Ta phải thay đổi như thế nào?"
Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Cầm Hương, “Cầm Hương, ngươi nói, có cách nào đem Thanh Trúc thay hình đổi dạng hay không? Trước ta đã thấy Họa Hương, ngươi cho rằng nàng có khả năng có thể giúp được ta hay không?"
“Tiểu thư, người cứ yên tâm." Cầm Hương vỗ ngực, bảo đảm nói, “Chuyện này cứ giao cho Họa Hương là được, nàng đối với phương diện ngụy trang là thành thạo nhất. Lúc trước không phải người xem qua bản lĩnh của nàng sao? Chỉ là, ta cảm thấy nếu muốn cải tạo Thanh Trúc, sợ rằng vẫn cần một thời gian. Dù sao trừ bỏ thay đổi bên ngoài ra, vẫn cần phải huấn luyện. Bởi vì Triệu Khả Nhân sẽ phải gả vào phủ Thái tử, nàng nhất định phải trải qua huấn luyện, mới có thể giám thị Triệu Khả Nhân tốt hơn."
“Vậy thì tốt." Triệu Khả Nhiên gật đầu, nhìn Thanh Trúc, “Thanh Trúc, ngươi lựa chọn như vậy thì không thể nuốt lời. Ít nhất trong khoảng thời gian dài, ngươi không phải là Thanh Trúc rồi, mà hoàn toàn trở thành một người khác."
“Đến lúc đó, ngay cả người nhà của cũng không thể gặp mặt sao?" Thanh Trúc mở miệng hỏi.
“Đúng." Triệu Khả Nhiên gật đầu, “Đến lúc đó ngươi đã không phải là Thanh Trúc rồi, như thế nào có thể gặp mặt bọn họ chứ? Dĩ nhiên, ddiieenn ddaann llee qquuyy ddoonn đến lúc đó, sau khi xong việc, ngươi có thể trở về nhà của ngươi. Nhưng mà, chỉ cần ngươi vẫn còn ở bên cạnh Triệu Khả Nhân, ngươi nhất định phải cùng người nhà ngươi đoạn tuyệt liên lạc hoàn toàn."
Nghe được phải cùng người nhà chia lìa, trong lòng Thanh Trúc vô cùng không nỡ, nhưng mà nếu hôm nay nàng không đồng ý, nàng cũng không biết Triệu Khả Nhiên có bỏ qua cho nàng và người nhà hay không. Nhưng hôm nay nàng đồng ý chuyện này, không chỉ có thể vì mình báo thù, còn có thể cho mình người nhà được sống cuộc sống tốt.
“Được, ta biết rồi, ta sẽ làm được." Thanh Trúc gật đầu, hết sức kiên định trả lời, “Ta sẽ ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân, cố gắng chiếm được tín nhiệm của nàng. Chỉ là, ta cũng hi vọng ngươi tuân thủ ước định, chăm sóc thật tốt người nhà của ta."
“Điểm này ngươi có thể yên tâm." Triệu Khả Nhiên một tay chống cằm, miễn cưỡng nhìn Thanh Trúc, “Bọn họ đối với ta mà nói, hoàn toàn không có tính chất uy hiếp, ta tuyệt đối không tổn thương bọn họ. Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện ở đây, ta có thể bảo đảm, tại nơi ngươi không thấy được, người nhà của ngươi nhất định sẽ được sống cuộc sống tốt."
“Vậy thì tốt." Thanh Trúc hít sâu một hơi, hình như hạ quyết tâm, “Ngươi nói đi! Lúc nào bắt đầu huấn luyện."
“Ngươi gấp gáp như vậy sao?" Triệu Khả Nhiên cười, “Chỉ là, không vội, hôm nay ngươi về nhà trước đi! Cùng người nhà ngươi hảo hảo tụ họp, bởi vì qua ngày mai, các ngươi có một khoảng thời gian rất dài không thể gặp mặt rồi. Còn nữa, ngươi nhất định phải đem chuyện Linh nhi nói rõ ràng. Bằng không đến lúc đó, người nhà của ngươi nếu cũng như ngươi làm ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không nhân từ như vậy nữa. Dĩ nhiên nói cái gì nên nói, nói cái gì không nên nói, ta tin tưởng ngươi nhất định rất rõ ràng."
“Tiểu thư yên tâm đi." Thanh Trúc rất cung kính thi lễ Triệu Khả Nhiên, “Nô tỳ biết nên sao sao làm rồi, tuyệt đối sẽ không nói lung tung."
“Cầm Hương, ngươi mang nàng đi xuống đi!"
Sau khi Cầm Hương và Thanh Trúc rời khỏi phòng, Thi Hương nhìn Triệu Khả Nhiên, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, người thật sự phải làm như vậy sao?"
“Đó là đương nhiên." Triệu Khả Nhiên cười, “Thi Hương, Thanh Trúc đích xác quả là một con cờ rất tốt, một con cờ có thể đối phó Triệu Khả Nhân. Thật ra thì Thanh Trúc so với tỷ tỷ nàng Linh nhi tốt hơn nhiều, tâm tư cẩn thận, sức quan sát cũng rất mạnh, đợi một thời gian, tuyệt đối có thể một mình đảm đương một phía. Chỉ là, ta là tuyệt đối không có biện pháp giữ nàng ở bên cạnh."
"Có phải là vì chuyện lần này hay không?" Thi Hương hỏi.
“Ừ." Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Mặc dù chuyện lần này, nàng ta bị Triệu Khả Nhân xui khiến, nhưng mà đối với nàng ta vẫn có một phần phòng bị, cho nên hẳn là không thể giữ ở bên người. Chỉ là, vừa lúc, nàng đối với Triệu Khả Nhân hận ý rất sâu, nói như vậy, để cho nàng đi giám thị Triệu Khả Nhân, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội. Như vậy đối với chúng ta rất có ích."
“Nhưng mà, tiểu thư, ngươi thật sự cho rằng nàng sẽ không phản bội sao?" Thi Hương mở miệng nói, “Nàng sẽ đi theo Triệu Khả Nhân vào phủ Thái tử. Đến lúc đó hoàn cảnh biến hóa, nàng có thể thay đổi hay không?"
“Cho nên ta mới đem người nhà nàng cũng nắm trong tay." Triệu Khả Nhiên cười nói, “Chỉ cần người nhà của nàng vẫn còn ở trên tay ta, nàng tuyệt đối không thể phản bội ta. Chỉ là, Thi Hương, ngươi nói cho Hoa Hương, ta muốn nàng giúp ta huấn luyện cải tạo Thanh Trúc, nhưng mà chú ý, chuyện không nên biết, tuyệt đối không để cho nàng biết."
“Tiểu thư yên tâm đi, loại chuyện như vậy Họa Hương biết nên làm thế nào." Thi Hương gật đầu, “Chỉ là, tiểu thư, vừa rồi người nói cho Triệu Khả Nhân một bài học, rốt cuộc có thật hay không?"
“Đó là đương nhiên." Triệu Khả Nhiên hết sức bình tĩnh mở miệng, trong giọng nói một chút tức giận cũng không có, “Gần đây có lẽ nàng trôi qua quá tốt, cho nên mới nhàn hạ tới hại ta, nếu nàng đã ra tay, ta không phản kích, đó không phải là rất xin lỗi nàng."
“Tiểu thư, người định làm như thế nào đây?" Thi Hương hỏi, “Có cần chúng ta làm gì hay không?"
“Không cần." Triệu Khả Nhiên phất tay, “Chuyện lần này, các ngươi cũng không cần nhúng tay. Ta sẽ trực tiếp nói với Húc, chuyện lần này vẫn cần hổ trợ của hắn. Thi Hương, ngươi đi giúp ta truyền tin, để hắn đến gặp ta. Nhớ, chuyện ngày hôm nay không cần nói cho hắn biết, ta sẽ tự mình nói với hắn."
“Đã biết, tiểu thư." Thi Hương gật đầu một cái, “Ta lập tức truyền tin cho Điện chủ, để Điện chủ sớm tới đây gặp người."
Nói xong, Thi Hương cũng rời khỏi phòng. Triệu Khả Nhiên nhìn đĩa hoa hồng cao vẫn còn ở trên bàn, trong mắt lóe lên từng tia hận ý.
“Ngươi…" Thấy cả người Triệu Khả Nhiên tản mát ra lãnh khí, Thanh Trúc cũng biết nàng nói là sự thật, nếu mình dám phản bội, vậy mình và người nhà cũng sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục. Nghĩ đến đây, nàng không nhịn được lạnh run một cái.
“Ngươi không cần khẩn trương." Lãnh khí trên người Triệu Khả Nhiên biến mất, giống như sự ngoan độc vừa rồi chỉ là ảo giác của mọi người mà thôi, “Chỉ cần ngươi không phản bội, ngươi và người nhà của ngươi cũng sẽ được sống cuộc sống tốt. Ngươi không phải hỏi ta tại sao chọn trúng ngươi sao? Cũng là bởi vì ngươi đối với với Triệu Khả Nhân có hận ý, mặc dù thủ đoạn uy hiếp rất hữu dụng, nhưng mà hận ý của bản thân ngươi đối với Triệu Khả Nhân quan trọng hơn. Chỉ bằng một điểm này, ta nguyện ý tin tưởng ngươi. Chỉ là vì để phòng ngừa ngộ nhỡ, ta không thể không vì mình làm biện pháp dự phòng."
“Ngươi nói đều là sự thật, ngươi thật sự có năng lực như thế, có thể giúp ta báo thù sao?" Trong mắt Thanh Trúc tràn đầy chờ mong.
Không thể không nói, đối với Thanh Trúc mà nói, lời nói của Triệu Khả Nhiên đích xác là tràn đầy dụ hoặc, không chỉ có thể báo thù, di€en≠dan∑le±quydon còn có thể cho người nhà mình cũng được sống cuộc sống tốt. Chỉ cần mình không phản bội, vậy thì cũng không có vấn đề gì.
“Đương nhiên." Triệu Khả Nhiên tràn đầy tự tin trả lời, “Chỉ cần ngươi nguyện ý, vậy thì tuyệt đối có thể. Chỉ là, ngươi nhất định phải tin tưởng, ta có thể chứng minh cho ngươi xem."
“Chứng minh, ngươi chứng minh như thế nào đây?" Thanh Trúc không hiểu nhìn Triệu Khả Nhiên.
“Rất đơn giản." Triệu Khả Nhiên nhếch khóe môi, “Chuyện lần này Triệu Khả Nhân cũng lên kế hoạch rất tốt, chỉ là mượn tay của ngươi mà thôi. Chuyện lần này, nàng làm không hề lưu dấu vết. Thật sự ta không có chứng cớ, chẳng qua ta cũng không cần chứng cớ. Chuyện lần này, mặc dù ta không có bị hại, nhưng mà ta tuyệt đối cũng không bỏ qua cho nàng, ta nhất định sẽ cho nàng một bài học. Để cho nàng một giáo huấn đau khổ."
“Cái gì giáo huấn?"
“Cái này ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần xem kịch vui là được rồi, ta nói thì nhất định sẽ làm được." Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Thanh Trúc, “Ta bảo đảm, giáo huấn này, nhất định sẽ làm cho Triệu Khả Nhân ghi khắc cả đời."
“Được, ta đồng ý với ngươi." Thanh Trúc đột nhiên mở miệng, “Ta tin tưởng ngươi, cho dù không thấy được, ta vẫn nguyện ý tin tưởng ngươi, dù sao ngươi không cần thiết phải gạt ta."
“Ngươi đồng ý." Triệu Khả Nhiên nhíu mày, “Vậy thì tốt, ngươi đã đồng ý, vậy ta cũng sẽ không bạc đãi người nhà ngươi. Ta không cần ngươi làm cái gì, ngươi chỉ cần ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân, giám thị từng cử động của nàng là được rồi. Ngươi chỉ cần giúp ta nhìn thật tốt Triệu Khả Nhân, còn tùy thời báo cáo với ta là được."
“Chỉ đơn giản như vậy." Thanh Trúc hình như không rất tin tưởng, “Ngươi chỉ muốn ta giám thị Triệu Khả Nhân là được. Không cần ta làm chuyện khác sao?"
“Không cần." Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Ngươi chỉ cần giám thị nàng thật tốt là được, không có phân phó của ta, ngươi cái gì cũng không làm. Đến tương lai, ngươi có thể rời đi, ta cũng tuyệt đối không bạc đãi ngươi, ta sẽ tìm cho ngươi một người trong sạch, sẽ mua thêm đồ cưới tốt cho ngươi, để cho ngươi xuất giá thuận lợi vui vẻ."
“Nhưng mà, hiện tại ta căn bản không có cách nào ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân!" Thanh Trúc cau mày, trong ánh mắt tràn đầy mê mang, “Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, Triệu Khả Nhân tuyệt đối không thể nào giữ ta ở lại Hạ Vũ viên, chớ nói chi là ở lại bên cạnh nàng. Cho dù ta thật sự trở lại Hạ Vũ viên, nàng cũng sắp xuất giá rồi, nàng căn bản cũng không có thể mang theo ta làm hồi môn."
“Cái này rất đơn giản, ngươi chỉ cần vứt bỏ thân phận Thanh Trúc là được." Trong mắt Triệu Khả Nhiên lóe lên một tia sáng, “Ngươi phải lấy một thân phận hoàn toàn mới tiếp cận nàng, nói như vậy, nàng mới không hoài nghi. Nếu ngươi là Thanh Trúc, nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng ngươi, nhưng nếu ngươi là một người khác, mới có thể lấy được tin tưởng của nàng."
“Vứt bỏ thân phận của ta?"
“Không sai, bây giờ ngươi cần phải thay hình đổi dạng, khiến Triệu Khả Nhân cũng không nhận ra ngươi, đến lúc đó, ta sẽ đem ngươi đến bên cạnh nàng, ngươi liền bắt đầu phát huy tài trí thông minh của ngươi, tranh thủ tín nhiệm của nàng, vậy thì có thể rồi."
“Ngươi có ý tứ gì?" Trong mắt Thanh Trúc tràn đầy không hiểu, “Ta phải thay đổi như thế nào?"
Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Cầm Hương, “Cầm Hương, ngươi nói, có cách nào đem Thanh Trúc thay hình đổi dạng hay không? Trước ta đã thấy Họa Hương, ngươi cho rằng nàng có khả năng có thể giúp được ta hay không?"
“Tiểu thư, người cứ yên tâm." Cầm Hương vỗ ngực, bảo đảm nói, “Chuyện này cứ giao cho Họa Hương là được, nàng đối với phương diện ngụy trang là thành thạo nhất. Lúc trước không phải người xem qua bản lĩnh của nàng sao? Chỉ là, ta cảm thấy nếu muốn cải tạo Thanh Trúc, sợ rằng vẫn cần một thời gian. Dù sao trừ bỏ thay đổi bên ngoài ra, vẫn cần phải huấn luyện. Bởi vì Triệu Khả Nhân sẽ phải gả vào phủ Thái tử, nàng nhất định phải trải qua huấn luyện, mới có thể giám thị Triệu Khả Nhân tốt hơn."
“Vậy thì tốt." Triệu Khả Nhiên gật đầu, nhìn Thanh Trúc, “Thanh Trúc, ngươi lựa chọn như vậy thì không thể nuốt lời. Ít nhất trong khoảng thời gian dài, ngươi không phải là Thanh Trúc rồi, mà hoàn toàn trở thành một người khác."
“Đến lúc đó, ngay cả người nhà của cũng không thể gặp mặt sao?" Thanh Trúc mở miệng hỏi.
“Đúng." Triệu Khả Nhiên gật đầu, “Đến lúc đó ngươi đã không phải là Thanh Trúc rồi, như thế nào có thể gặp mặt bọn họ chứ? Dĩ nhiên, ddiieenn ddaann llee qquuyy ddoonn đến lúc đó, sau khi xong việc, ngươi có thể trở về nhà của ngươi. Nhưng mà, chỉ cần ngươi vẫn còn ở bên cạnh Triệu Khả Nhân, ngươi nhất định phải cùng người nhà ngươi đoạn tuyệt liên lạc hoàn toàn."
Nghe được phải cùng người nhà chia lìa, trong lòng Thanh Trúc vô cùng không nỡ, nhưng mà nếu hôm nay nàng không đồng ý, nàng cũng không biết Triệu Khả Nhiên có bỏ qua cho nàng và người nhà hay không. Nhưng hôm nay nàng đồng ý chuyện này, không chỉ có thể vì mình báo thù, còn có thể cho mình người nhà được sống cuộc sống tốt.
“Được, ta biết rồi, ta sẽ làm được." Thanh Trúc gật đầu, hết sức kiên định trả lời, “Ta sẽ ở lại bên cạnh Triệu Khả Nhân, cố gắng chiếm được tín nhiệm của nàng. Chỉ là, ta cũng hi vọng ngươi tuân thủ ước định, chăm sóc thật tốt người nhà của ta."
“Điểm này ngươi có thể yên tâm." Triệu Khả Nhiên một tay chống cằm, miễn cưỡng nhìn Thanh Trúc, “Bọn họ đối với ta mà nói, hoàn toàn không có tính chất uy hiếp, ta tuyệt đối không tổn thương bọn họ. Chỉ cần ngươi làm tốt chuyện ở đây, ta có thể bảo đảm, tại nơi ngươi không thấy được, người nhà của ngươi nhất định sẽ được sống cuộc sống tốt."
“Vậy thì tốt." Thanh Trúc hít sâu một hơi, hình như hạ quyết tâm, “Ngươi nói đi! Lúc nào bắt đầu huấn luyện."
“Ngươi gấp gáp như vậy sao?" Triệu Khả Nhiên cười, “Chỉ là, không vội, hôm nay ngươi về nhà trước đi! Cùng người nhà ngươi hảo hảo tụ họp, bởi vì qua ngày mai, các ngươi có một khoảng thời gian rất dài không thể gặp mặt rồi. Còn nữa, ngươi nhất định phải đem chuyện Linh nhi nói rõ ràng. Bằng không đến lúc đó, người nhà của ngươi nếu cũng như ngươi làm ra chuyện gì, ta tuyệt đối sẽ không nhân từ như vậy nữa. Dĩ nhiên nói cái gì nên nói, nói cái gì không nên nói, ta tin tưởng ngươi nhất định rất rõ ràng."
“Tiểu thư yên tâm đi." Thanh Trúc rất cung kính thi lễ Triệu Khả Nhiên, “Nô tỳ biết nên sao sao làm rồi, tuyệt đối sẽ không nói lung tung."
“Cầm Hương, ngươi mang nàng đi xuống đi!"
Sau khi Cầm Hương và Thanh Trúc rời khỏi phòng, Thi Hương nhìn Triệu Khả Nhiên, mở miệng hỏi, “Tiểu thư, người thật sự phải làm như vậy sao?"
“Đó là đương nhiên." Triệu Khả Nhiên cười, “Thi Hương, Thanh Trúc đích xác quả là một con cờ rất tốt, một con cờ có thể đối phó Triệu Khả Nhân. Thật ra thì Thanh Trúc so với tỷ tỷ nàng Linh nhi tốt hơn nhiều, tâm tư cẩn thận, sức quan sát cũng rất mạnh, đợi một thời gian, tuyệt đối có thể một mình đảm đương một phía. Chỉ là, ta là tuyệt đối không có biện pháp giữ nàng ở bên cạnh."
"Có phải là vì chuyện lần này hay không?" Thi Hương hỏi.
“Ừ." Triệu Khả Nhiên gật đầu một cái, “Mặc dù chuyện lần này, nàng ta bị Triệu Khả Nhân xui khiến, nhưng mà đối với nàng ta vẫn có một phần phòng bị, cho nên hẳn là không thể giữ ở bên người. Chỉ là, vừa lúc, nàng đối với Triệu Khả Nhân hận ý rất sâu, nói như vậy, để cho nàng đi giám thị Triệu Khả Nhân, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội. Như vậy đối với chúng ta rất có ích."
“Nhưng mà, tiểu thư, ngươi thật sự cho rằng nàng sẽ không phản bội sao?" Thi Hương mở miệng nói, “Nàng sẽ đi theo Triệu Khả Nhân vào phủ Thái tử. Đến lúc đó hoàn cảnh biến hóa, nàng có thể thay đổi hay không?"
“Cho nên ta mới đem người nhà nàng cũng nắm trong tay." Triệu Khả Nhiên cười nói, “Chỉ cần người nhà của nàng vẫn còn ở trên tay ta, nàng tuyệt đối không thể phản bội ta. Chỉ là, Thi Hương, ngươi nói cho Hoa Hương, ta muốn nàng giúp ta huấn luyện cải tạo Thanh Trúc, nhưng mà chú ý, chuyện không nên biết, tuyệt đối không để cho nàng biết."
“Tiểu thư yên tâm đi, loại chuyện như vậy Họa Hương biết nên làm thế nào." Thi Hương gật đầu, “Chỉ là, tiểu thư, vừa rồi người nói cho Triệu Khả Nhân một bài học, rốt cuộc có thật hay không?"
“Đó là đương nhiên." Triệu Khả Nhiên hết sức bình tĩnh mở miệng, trong giọng nói một chút tức giận cũng không có, “Gần đây có lẽ nàng trôi qua quá tốt, cho nên mới nhàn hạ tới hại ta, nếu nàng đã ra tay, ta không phản kích, đó không phải là rất xin lỗi nàng."
“Tiểu thư, người định làm như thế nào đây?" Thi Hương hỏi, “Có cần chúng ta làm gì hay không?"
“Không cần." Triệu Khả Nhiên phất tay, “Chuyện lần này, các ngươi cũng không cần nhúng tay. Ta sẽ trực tiếp nói với Húc, chuyện lần này vẫn cần hổ trợ của hắn. Thi Hương, ngươi đi giúp ta truyền tin, để hắn đến gặp ta. Nhớ, chuyện ngày hôm nay không cần nói cho hắn biết, ta sẽ tự mình nói với hắn."
“Đã biết, tiểu thư." Thi Hương gật đầu một cái, “Ta lập tức truyền tin cho Điện chủ, để Điện chủ sớm tới đây gặp người."
Nói xong, Thi Hương cũng rời khỏi phòng. Triệu Khả Nhiên nhìn đĩa hoa hồng cao vẫn còn ở trên bàn, trong mắt lóe lên từng tia hận ý.
Tác giả :
Hạ Nhật Phấn Mạt