Đích Trưởng Nữ
Chương 177-2: Lễ cập kê (2)
“Muội muội, ngươi không trở về Hạ Vũ viên trang điểm ăn mặc, ở chỗ này làm gì?"
Nhìn vẻ mặt tức giận của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng không tức giận, ngược lại cười mở miệng hỏi, “Chẳng lẽ, ngươi ở đây chỉ muốn mắt to trừng mắt nhỏ cùng tỷ tỷ ngươi sao?"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi đừng quá đắc ý."
Chỉ cần vừa nhìn thấy bộ dáng hả hê của Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhân liền cảm thấy hỏa khí mười phần, “Ta biết ngươi có ý gì, ngươi không phải xem ta bị chê cười sao? Ta cho ngươi biết, vĩnh viễn không thể nào."
“Triệu Khả Nhân, ta xem đầu ngươi thật sự chính là có bệnh đi!"
Đối mặt với bộ dạng gây sự của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng không cùng nàng đóng kịch, dù sao cũng không có người ngoài ở đây, “Ta cũng không có làm gì, dáng vẻ hưng sư vấn tội của ngươi rốt cuộc là vì cái gì chứ? Còn nữa, lễ cập kê vừa rồi, ngươi nghĩ ta có lỗi với ngươi. Ngươi nói một chút, rốt cuộc ta đã làm chuyện gì khiến người thần cùng căm phẫn, có thể cho ngươi tức giận như vậy."
“Triệu Khả Nhiên, ngươi biết rõ còn hỏi." Triệu Khả Nhân tức đỏ mắt, “Hôm nay là lễ cập kê của hai chúng ta, ngươi muốn đem ta hạ thấp, cho nên mới mời Thái hậu tới chủ trì cho ngươi, không phải sao? Ngươi làm như vậy, vì muốn cho ta trước mặt mọi người mất thể diện. Ngươi khiến ta lúng túng trong ngày như vậy, Triệu Khả Nhiên, ngươi thật sự là ngoan độc."
Nghe từ trong miệng Triệu Khả Nhân nói ra lời ngụy biện, Triệu Khả Nhiên thật sự vô cùng im lặng, nàng lạnh lùng nhìn Triệu Khả Nhân, “diễn đàn Lê Quý D(ôn" từng chữ từng câu mở miệng nói, “Triệu Khả Nhân, ngươi không cần quá đáng, không nên đem sự nhẫn nhịn của người khác đối với ngươi là chuyện đương nhiên, nói cho ngươi biết, ta cũng là có tính khí, nếu ngươi một mực từng bước từng bước ép sát ta như vậy, vậy cũng đừng trách ta."
“Còn nữa," Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười châm chọc, “Hôm nay Thái hậu cũng không phải là ta mời tới, điểm này ngươi không phải đã sớm biết rồi sao? Nếu ngươi không phục, ngươi có thể tìm phu quân tương lai của ngươi an bài lễ cập kê cho ngươi!"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi đang khoe khoang với ta sao?" Triệu Khả Nhân vô cùng kích động, “Ta cho ngươi biết, ngươi không cần đắc ý, trong lòng Thái tử vô cùng thương yêu ta, tương lai ta gả cho Thái tử, ngươi tuyệt đối kém hơn ta đấy."
“Thái tử rất yêu thương ngươi, thật sao?" Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười châm chọc, dường như suy tư một lúc, vô cùng nghi hoặc nhìn Triệu Khả Nhân, “Mấy ngày trước, trong lễ cập kê của Y Miểu biểu tỷ, nghe nói Thái tử cũng đi, không chỉ có như thế, lễ cập kê của nàng tuyệt đối không nhỏ hơn so với ta, mặc dù ta không có đi, nhưng mà ta lại nghe nói, ngày đó người chủ trì lễ cập kê của Y Miểu biểu tỷ là Hoàng hậu nương nương! Triệu Khả Nhân, không phải ngươi nói Thái tử rất yêu thương ngươi sao? Nếu nói như vậy, hôm nay sao lại không thấy Thái tử tới chứ? Hơn nữa, Hoàng hậu nương nương cũng không tới đây chủ trì lễ cập kê cho ngươi!"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi..." Triệu Khả Nhân tức đến không nói nên lời, bởi vì chuyện kia là nỗi đau trong lòng nàng.
Thật ra thì Triệu Khả Nhiên nói đều là sự thật, chuyện này, trong kinh thành rất nhiều người đều biết rõ. Lễ cập kê long trọng lần đó, có thể so sánh với lễ cập kê của Triệu Khả Nhiên. Không chỉ có Hoàng hậu đi, trong nội cung cũng có vài vị nương nương cũng đi, hơn nữa còn ban thưởng không ít thứ cho Tần Y Miểu.
Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân cũng không có tham gia lễ cập kê kia, bởi vì lễ cập kê của các nàng quá gần, cho nên bọn họ không dễ dàng ra ngoài. Chỉ là, mặc dù không đi, nhưng ngày rầm rộ đó, khiến mọi người nói say sưa, cho nên bọn họ cũng biết.
Tư Đồ Húc cũng là biết rõ chuyện này, cho nên mới quyết định tìm Thái hậu tới chủ trì. Bởi vì thời gian Triệu Khả Nhiên và Tần Y Miểu cập kê gần như vậy, hắn sợ người khác đem hai người ra so sánh, hơn nữa đây chính là ngày rất quan trọng trong cuộc đời Triệu Khả Nhiên, cho nên, hắn mới quyết định mời Thái hậu tới. Mà Triệu Khả Nhiên một chút cũng không biết.
“Thế nào, Triệu Khả Nhân, ngươi không còn gì để nói sao?"
Nhìn bộ dạng tức giận của Triệu Khả Nhân, trong lòng Triệu Khả Nhiên liền cảm thấy sảng khoái, dtn(dießndaεnlequ•ydon)dtn ai bảo hôm nay Triệu Khả Nhân nhiều lần khiêu khích, “Ngươi ghen tỵ như vậy, vậy thì đi tìm Thái tử đi! Thái tử thích ngươi như vậy, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng."
“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần quá đáng."
Triệu Khả Nhân giận đến mất lý trí, xông lên phía trước, muốn đánh Triệu Khả Nhiên. Nhưng mà, Cầm Hương và Thi Hương đều không phải ngồi không, liền vội vàng tiến lên, ngăn cản Triệu Khả Nhân.
“Hai người tiện tỳ các ngươi, mau buông ta ra." Triệu Khả Nhân vừa giãy giụa, trong miệng vừa chửi mắng, “Các ngươi không muốn sống nữa, phải không? Ta chính là Trắc Thái tử phi tương lai, các ngươi nếu dám bất kính với ta, ta sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi."
Đối với lời chửi mắng và uy hiếp của Triệu Khả Nhân, Cầm Hương và Thi Hương đều mắt điếc tai ngơ. Các nàng vẫn giữ chặt Triệu Khả Nhân, một chút ý muốn buông tay cũng không có. Mà hai nha hoàn của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc cũng bị tình hình như vậy dọa sợ, cũng không biết nên phản ứng như thế nào mới tốt, chỉ có thể không nhúc nhích đứng ở đó.
Nhìn bộ dạng như phụ nhân đanh đá của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, “Triệu Khả Nhân, ngươi xem bộ dáng bây giờ của ngươi một chút, ngươi chính là nhị tiểu thư Thái sư phủ sao? Như một phụ nhân đanh đá ngoài đường, ngươi nói, nếu bây giờ Thái tử thấy được bộ dáng này của ngươi, còn thích ngươi hay không đây?"
Nghe được Triệu Khả Nhiên thêm dầu vào lửa, Triệu Khả Nhân càng tức giận, "Triệu Khả Nhiên, ngươi đừng quá đắc ý, phong thủy luân chuyển, ngươi cho rằng cả đời ngươi sẽ phong quang như vậy sao? Ta cho ngươi biết, không có khả năng."
“Phong thủy luân chuyển, phải không?" Triệu Khả Nhiên như có điều suy nghĩ nở nụ cười, nhìn Triệu Khả Nhân trong con ngươi tràn đầy hứng thú, “Câu nói này của ngươi thật sự là quá đúng, ta cũng cảm thấy như vậy. Triệu Khả Nhân, ngươi còn nhớ chứ! Trước kia, ngươi không phải vẫn muốn áp chế ta sao? Ngươi xem, hôm nay hai chúng ta có phải đã hoàn toàn đổi vị trí rồi không."
“Ngươi..." Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Khả Nhân ánh mắt trừng lớn.
Nhưng mà, ngay sau đó nàng phát hiện sự thật giống như Triệu Khả Nhiên nói. Trước kia, Triệu Khả Nhiên vẫn luôn núp ở góc tối nhìn mình. Nhưng rốt cuộc là từ lúc nào bắt đầu, Triệu Khả Nhiên bắt đầu dùng hào quang của nàng áp đảo mình đây? Người bên cạnh mình từng người cách mình càng ngày càng xa. Chuyện rốt cuộc tại sao lại biến thành bộ dáng này. Nhưng có một chuyện, nàng biết, đó chính là hôm nay mình biến thành cái bộ dáng này, hoàn toàn là Triệu Khả Nhiên làm hại.
Triệu Khả Nhân đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, nàng nhìn Triệu Khả Nhiên trong mắt tràn đầy hận ý, “Ta biết rồi, hoá ra là như vậy, cũng bởi vì ngươi, hôm nay ta mới có thể biến thành bộ dáng này. Triệu Khả Nhiên, tất cả bất hạnh của ta đều là ngươi cho. Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, chính là vì trả thù lúc trước ta xuất sắc hơn ngươi, được người khác yêu thích hơn ngươi, có phải hay không?"
Nhìn vẻ mặt tức giận của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng không tức giận, ngược lại cười mở miệng hỏi, “Chẳng lẽ, ngươi ở đây chỉ muốn mắt to trừng mắt nhỏ cùng tỷ tỷ ngươi sao?"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi đừng quá đắc ý."
Chỉ cần vừa nhìn thấy bộ dáng hả hê của Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhân liền cảm thấy hỏa khí mười phần, “Ta biết ngươi có ý gì, ngươi không phải xem ta bị chê cười sao? Ta cho ngươi biết, vĩnh viễn không thể nào."
“Triệu Khả Nhân, ta xem đầu ngươi thật sự chính là có bệnh đi!"
Đối mặt với bộ dạng gây sự của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng không cùng nàng đóng kịch, dù sao cũng không có người ngoài ở đây, “Ta cũng không có làm gì, dáng vẻ hưng sư vấn tội của ngươi rốt cuộc là vì cái gì chứ? Còn nữa, lễ cập kê vừa rồi, ngươi nghĩ ta có lỗi với ngươi. Ngươi nói một chút, rốt cuộc ta đã làm chuyện gì khiến người thần cùng căm phẫn, có thể cho ngươi tức giận như vậy."
“Triệu Khả Nhiên, ngươi biết rõ còn hỏi." Triệu Khả Nhân tức đỏ mắt, “Hôm nay là lễ cập kê của hai chúng ta, ngươi muốn đem ta hạ thấp, cho nên mới mời Thái hậu tới chủ trì cho ngươi, không phải sao? Ngươi làm như vậy, vì muốn cho ta trước mặt mọi người mất thể diện. Ngươi khiến ta lúng túng trong ngày như vậy, Triệu Khả Nhiên, ngươi thật sự là ngoan độc."
Nghe từ trong miệng Triệu Khả Nhân nói ra lời ngụy biện, Triệu Khả Nhiên thật sự vô cùng im lặng, nàng lạnh lùng nhìn Triệu Khả Nhân, “diễn đàn Lê Quý D(ôn" từng chữ từng câu mở miệng nói, “Triệu Khả Nhân, ngươi không cần quá đáng, không nên đem sự nhẫn nhịn của người khác đối với ngươi là chuyện đương nhiên, nói cho ngươi biết, ta cũng là có tính khí, nếu ngươi một mực từng bước từng bước ép sát ta như vậy, vậy cũng đừng trách ta."
“Còn nữa," Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười châm chọc, “Hôm nay Thái hậu cũng không phải là ta mời tới, điểm này ngươi không phải đã sớm biết rồi sao? Nếu ngươi không phục, ngươi có thể tìm phu quân tương lai của ngươi an bài lễ cập kê cho ngươi!"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi đang khoe khoang với ta sao?" Triệu Khả Nhân vô cùng kích động, “Ta cho ngươi biết, ngươi không cần đắc ý, trong lòng Thái tử vô cùng thương yêu ta, tương lai ta gả cho Thái tử, ngươi tuyệt đối kém hơn ta đấy."
“Thái tử rất yêu thương ngươi, thật sao?" Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười châm chọc, dường như suy tư một lúc, vô cùng nghi hoặc nhìn Triệu Khả Nhân, “Mấy ngày trước, trong lễ cập kê của Y Miểu biểu tỷ, nghe nói Thái tử cũng đi, không chỉ có như thế, lễ cập kê của nàng tuyệt đối không nhỏ hơn so với ta, mặc dù ta không có đi, nhưng mà ta lại nghe nói, ngày đó người chủ trì lễ cập kê của Y Miểu biểu tỷ là Hoàng hậu nương nương! Triệu Khả Nhân, không phải ngươi nói Thái tử rất yêu thương ngươi sao? Nếu nói như vậy, hôm nay sao lại không thấy Thái tử tới chứ? Hơn nữa, Hoàng hậu nương nương cũng không tới đây chủ trì lễ cập kê cho ngươi!"
“Triệu Khả Nhiên, ngươi..." Triệu Khả Nhân tức đến không nói nên lời, bởi vì chuyện kia là nỗi đau trong lòng nàng.
Thật ra thì Triệu Khả Nhiên nói đều là sự thật, chuyện này, trong kinh thành rất nhiều người đều biết rõ. Lễ cập kê long trọng lần đó, có thể so sánh với lễ cập kê của Triệu Khả Nhiên. Không chỉ có Hoàng hậu đi, trong nội cung cũng có vài vị nương nương cũng đi, hơn nữa còn ban thưởng không ít thứ cho Tần Y Miểu.
Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân cũng không có tham gia lễ cập kê kia, bởi vì lễ cập kê của các nàng quá gần, cho nên bọn họ không dễ dàng ra ngoài. Chỉ là, mặc dù không đi, nhưng ngày rầm rộ đó, khiến mọi người nói say sưa, cho nên bọn họ cũng biết.
Tư Đồ Húc cũng là biết rõ chuyện này, cho nên mới quyết định tìm Thái hậu tới chủ trì. Bởi vì thời gian Triệu Khả Nhiên và Tần Y Miểu cập kê gần như vậy, hắn sợ người khác đem hai người ra so sánh, hơn nữa đây chính là ngày rất quan trọng trong cuộc đời Triệu Khả Nhiên, cho nên, hắn mới quyết định mời Thái hậu tới. Mà Triệu Khả Nhiên một chút cũng không biết.
“Thế nào, Triệu Khả Nhân, ngươi không còn gì để nói sao?"
Nhìn bộ dạng tức giận của Triệu Khả Nhân, trong lòng Triệu Khả Nhiên liền cảm thấy sảng khoái, dtn(dießndaεnlequ•ydon)dtn ai bảo hôm nay Triệu Khả Nhân nhiều lần khiêu khích, “Ngươi ghen tỵ như vậy, vậy thì đi tìm Thái tử đi! Thái tử thích ngươi như vậy, nhất định sẽ không để cho ngươi thất vọng."
“Triệu Khả Nhiên, ngươi không cần quá đáng."
Triệu Khả Nhân giận đến mất lý trí, xông lên phía trước, muốn đánh Triệu Khả Nhiên. Nhưng mà, Cầm Hương và Thi Hương đều không phải ngồi không, liền vội vàng tiến lên, ngăn cản Triệu Khả Nhân.
“Hai người tiện tỳ các ngươi, mau buông ta ra." Triệu Khả Nhân vừa giãy giụa, trong miệng vừa chửi mắng, “Các ngươi không muốn sống nữa, phải không? Ta chính là Trắc Thái tử phi tương lai, các ngươi nếu dám bất kính với ta, ta sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi."
Đối với lời chửi mắng và uy hiếp của Triệu Khả Nhân, Cầm Hương và Thi Hương đều mắt điếc tai ngơ. Các nàng vẫn giữ chặt Triệu Khả Nhân, một chút ý muốn buông tay cũng không có. Mà hai nha hoàn của Triệu Khả Nhân, Nhàn Vân và Nhàn Lạc cũng bị tình hình như vậy dọa sợ, cũng không biết nên phản ứng như thế nào mới tốt, chỉ có thể không nhúc nhích đứng ở đó.
Nhìn bộ dạng như phụ nhân đanh đá của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười, “Triệu Khả Nhân, ngươi xem bộ dáng bây giờ của ngươi một chút, ngươi chính là nhị tiểu thư Thái sư phủ sao? Như một phụ nhân đanh đá ngoài đường, ngươi nói, nếu bây giờ Thái tử thấy được bộ dáng này của ngươi, còn thích ngươi hay không đây?"
Nghe được Triệu Khả Nhiên thêm dầu vào lửa, Triệu Khả Nhân càng tức giận, "Triệu Khả Nhiên, ngươi đừng quá đắc ý, phong thủy luân chuyển, ngươi cho rằng cả đời ngươi sẽ phong quang như vậy sao? Ta cho ngươi biết, không có khả năng."
“Phong thủy luân chuyển, phải không?" Triệu Khả Nhiên như có điều suy nghĩ nở nụ cười, nhìn Triệu Khả Nhân trong con ngươi tràn đầy hứng thú, “Câu nói này của ngươi thật sự là quá đúng, ta cũng cảm thấy như vậy. Triệu Khả Nhân, ngươi còn nhớ chứ! Trước kia, ngươi không phải vẫn muốn áp chế ta sao? Ngươi xem, hôm nay hai chúng ta có phải đã hoàn toàn đổi vị trí rồi không."
“Ngươi..." Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Khả Nhân ánh mắt trừng lớn.
Nhưng mà, ngay sau đó nàng phát hiện sự thật giống như Triệu Khả Nhiên nói. Trước kia, Triệu Khả Nhiên vẫn luôn núp ở góc tối nhìn mình. Nhưng rốt cuộc là từ lúc nào bắt đầu, Triệu Khả Nhiên bắt đầu dùng hào quang của nàng áp đảo mình đây? Người bên cạnh mình từng người cách mình càng ngày càng xa. Chuyện rốt cuộc tại sao lại biến thành bộ dáng này. Nhưng có một chuyện, nàng biết, đó chính là hôm nay mình biến thành cái bộ dáng này, hoàn toàn là Triệu Khả Nhiên làm hại.
Triệu Khả Nhân đột nhiên bừng tỉnh hiểu ra, nàng nhìn Triệu Khả Nhiên trong mắt tràn đầy hận ý, “Ta biết rồi, hoá ra là như vậy, cũng bởi vì ngươi, hôm nay ta mới có thể biến thành bộ dáng này. Triệu Khả Nhiên, tất cả bất hạnh của ta đều là ngươi cho. Ngươi làm nhiều chuyện như vậy, chính là vì trả thù lúc trước ta xuất sắc hơn ngươi, được người khác yêu thích hơn ngươi, có phải hay không?"
Tác giả :
Hạ Nhật Phấn Mạt