Đích Trưởng Nữ
Chương 129: Vô tình gặp được triệu khả nhân

Đích Trưởng Nữ

Chương 129: Vô tình gặp được triệu khả nhân

Buổi sáng, sau khi dùng xong đồ ăn sáng không bao lâu đã có người đến Xuân Huy viên, thông báo yêu cầu Triệu Khả Nhiên đi Giải Vũ viên, nói là Lưu di nương đã tỉnh.

Nhìn người đến báo tin phía trước, sắc mặt của Triệu Khả Nhiên một chút cũng không thay đổi, chỉ thản nhiên nói: “Tốt lắm, ta sẽ lập tức đi Giải Vũ viên, ngươi lui xuống trước đi!"

Nghe được Triệu Khả Nhiên phân phó xong, người báo tin cũng không nói gì, liền lui xuống.

Sau khi người báo tin rời khỏi, trong lòng Nguyệt cô rất lo lắng: “Tiểu thư, Lưu di nương đã tỉnh rồi, người định làm như thế nào đây?"

Nhìn dáng vẻ lo lắng của Nguyệt cô, Triệu Khả Nhiên cười cười: “Nguyệt cô, ngươi đang nói gì đấy? Cái gì làm thế nào? Nếu hiện tại Lưu di nương đã tỉnh, đương nhiên là nên trả một trong sạch cho ta! Không phải sao?"

Thoạt nhìn Triệu Khả Nhiên vô cùng bình tĩnh, nhưng Nguyệt cô chính là thế nào cũng không yên lòng: “Tiểu thư, nô tỳ biết người cũng không có làm gì, nhưng rút cuộc chuyện khi đó Lưu di nương có từng thấy, nào ai biết chứ! Lại nói, từ trước đến nay Lưu di nương và phu nhân bất hòa, nếu nàng đem chuyện này giận chó đánh mèo đến trên thân người, đến lúc đó nên làm cái gì bây giờ?"

Nhìn Nguyệt cô lo lắng phát ra từ nội tâm, còn có vẻ mặt lo lắng cho mình, trong lòng Triệu Khả Nhiên rất cảm động, nàng vẫn biết Nguyệt cô đem mình coi như con đẻ, cho nên mới quan tâm mình như vậy. Cho nên gặp phải chuyện lớn như vậy, Nguyệt cô lo âu trong lòng rõ rệt. Ngược lại, mẫu thân ruột thịt của mình, vẫn là một câu nói cũng không có, ngay cả chiều hôm qua lúc mình bị Triệu Oánh vu oan cũng không nói tiếng nào. Theo như lời mình đã náo loạn trở mình với bà, nhưng mình luôn là nữ nhi của bà, không phải sao? Chẳng qua đối với điểm này mình vẫn không có chút cảm giác gì, dù sao rút cuộc mẫu thân của mình có bộ dáng gì mình rất rõ ràng. Cho nên căn bản cũng không cần phải canh cánh trong lòng.

"Tiểu thư, tiểu thư." Thấy Triệu Khả Nhiên giống như tư tưởng không tập trung, Nguyệt cô luôn miệng kêu lên nói: “Tiểu thư, rút cuộc người đang suy nghĩ gì đó! Nghĩ đến nhập thần như vậy."

Sau khi nghe được Nguyệt cô kêu to, Triệu Khả Nhiên mới phục hồi lại tinh thần, cười cười: “Nguyệt cô, ta không đang suy nghĩ gì, ngươi cũng không cần quá lo lắng, không có việc gì."

Nghe được lời nói mang tính trấn an của Triệu Khả Nhiên xong, mặc dù trong lòng Nguyệt cô lo lắng, nhưng cũng không nói gì nữa. Hiện tại trong lòng bà cảm thấy vô cùng áy náy, bây giờ tiểu thư đã bộ dáng này, lại vẫn muốn tới an ủi mình. Chính mình tuyệt đối không thể có bộ dáng lo lắng, nếu không tiểu thư cũng sẽ cảm thấy lo lắng.

Nghĩ tới đây, Nguyệt cô vội vàng duy trì nụ cười, nhưng cười đến hết sức miễn cưỡng: “Tiểu thư, nô tỳ không lo lắng, vẫn là bây giờ chúng ta nhanh đi Giải Vũ viên!"

Thấy bộ dạng gượng cười của Nguyệt cô, Triệu Khả Nhiên cũng biết trong lòng của bà vẫn chưa yên tâm. Triệu Khả Nhiên lặng lẽ thở dài, sau đó mở miệng nói: “Hôm nay vẫn là Cầm Hương, Thi Hương theo ta là được, Nguyệt cô, Lung nhi, các ngươi liền ở lại Xuân Huy viên chờ chúng ta là được."

Nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Nguyệt cô lập tức mở miệng phản bác, “Tiểu thư, nô tỳ muốn đi theo người. Chuyện lần này nô tỳ vẫn không quá yên tâm, người để cho nô tỳ cùng đi với người đi!"

Lung nhi ở một bên cũng liền vội vàng mở miệng: “Đúng vậy! Tiểu thư, người liền mang nô tỳ đi đi! Nô tỳ bảo đảm đến lúc đó, nô tỳ cái gì cũng không nói."

Nguyệt cô và Lung nhi đều mong đi theo, mặc dù biết là cùng tới cũng sẽ không có trợ giúp gì, nhưng họ chính là không muốn ở lại Xuân Huy viên chờ. Nếu cùng tới, cho dù có chuyện gì còn có thể giúp cầu xin tha, hoặc là bảo vệ tốt tiểu thư, không phải sao?

Triệu Khả Nhiên dĩ nhiên là biết Nguyệt cô và Lung nhi lo lắng về mình, nhưng nàng cũng có suy tính của mình. Dù sao mình tuyệt đối không có việc gì, cho nên thật ra thì cũng không cần phải dẫn các nàng đi qua. Bằng không đến lúc đó nếu lại có chuyện gì xảy ra, vậy thì không xong.

Nghĩ một lát, Triệu Khả Nhiên cười cười, mở miệng trấn an nói: “Nguyệt cô, Lung nhi, các ngươi hãy yên tâm, ta sẽ không có chuyện. Ta bây giờ đã là Quận chúa, cho nên phụ tâhn cũng không dám làm gì ta. Lại nói, ta chỉ đi đem chuyện làm rõ mà thôi, các ngươi không cần làm giống ta đi nhận tội đền tội chứ!"

"Mau ngừng, tiểu thư người đang nói gì đấy?" Nguyệt cô vội vàng mở miệng nói: “Tiểu thư, làm sao người có thể nói như vậy! Lời nói không may như vậy, về sau sẽ không cho phép hơn nữa."

Thấy bộ dáng khẩn trương của Nguyệt cô, Triệu Khả Nhiên bĩu môi, cũng không dám nói lời điềm xấu gì nữa, chỉ là mở miệng trấn an nói: “Nguyệt cô, ngươi và Lung nhi hay là ở lại trong Xuân Huy viên chờ ta đi! Ta sẽ không có chuyện. Lại nói ta cũng không thể mang nhiều người đi như vậy! Ngày hôm qua chính là Cầm Hương và Thi Hương cùng đi hoa viên với ta, cho nên vẫn là mang theo hai người bọn họ tốt hơn, không phải sao?"

Sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Nguyệt cô cũng không phản bác, bởi vì bà biết tiểu thư nói đều đúng. Ngày hôm qua chính là Cầm Hương, Thi Hương hầu hạ tiểu thư, nếu quả như thật là có chuyện gì hai người bọn họ nói không chừng còn có thể làm chứng! Lại nói, bản lĩnh hai nha đầu này mình cũng biết, nếu có chuyện gì vậy cũng sẽ tùy cơ ứng biến.

Nghĩ đến điểm này, trong lòng Nguyệt cô mặc dù vẫn không yên lòng, nhưng cũng sẽ không yêu cầu nhất định phải đi theo: “Vậy cũng tốt! Tiểu thư, nô tỳ và Lung nhi sẽ ở lại Xuân Huy viên nơi này chờ người. Nếu người có chuyện gì, nhất định phải truyền tin trở lại, biết không? Còn nữa, chờ một chút, người nhất định phải cẩn thận chút, nhớ không cần chống đối lão gia. Còn nữa, nói chuyện nhất định phải coi chừng, hiểu chưa?"

Nghe Nguyệt cô lảm nhảm dặn dò, trong lòng Triệu Khả Nhiên cảm thấy hết sức ấm áp, không ngừng gật đầu đồng ý, hết sức bất đắc dĩ mở miệng nói: “Tốt lắm, Nguyệt cô, ta thật sự nên rời đi, nếu lại không đi đến lúc đó đi quá muộn, lại phải người gièm pha rồi."

Vừa nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Nguyệt cô cũng không dám nói cái gì, chỉ sợ làm trễ nãi thời gian, ý vị thúc giục Triệu Khả Nhiên nhanh

Rất nhanh, Triệu Khả Nhiên đã dẫn Cầm Hương, Thi Hương đi đến Giải Vũ viên. Chẳng qua thật sự chính là không thể không nói “oan gia ngõ hẹp" đây! Ngay tại các nàng đang đi vào Giải Vũ viên thế nhưng gặp được Tiệu Khả Nhân cũng là nghe tin đến đây. Vì vậy hai người liền cùng đi. Bây giờ mặc dù hai người đã trở mặt. Nhưng ở trước mặt người ngoài, hai người vẫn duy trì biểu hiện giả dối tỷ muội tình thâm như vậy.

Nhìn Triệu Khả Nhiên một bộ vẻ mặt bình tĩnh, Triệu Khả Nhân liền cảm thấy mất hứng, rõ ràng hiện tại Triệu Khả Nhiên đã bộ dáng này, tại sao còn dáng vẻ vân đạm phong khinh! Thấy Triệu Khả Nhiên này một bộ đức hạnh, trong lòng mình (Khả Nhân) thật sự chính là tràn đầy khó chịu!

Vì vậy Triệu Khả Nhân vội vàng nở nụ cười nhìn về phía Triệu Khả Nhiên: “Tỷ tỷ, tỷ đến thật đúng là sớm đó!"

Nhìn trên mặt mặc dù tràn đầy nụ cười, nhưng trong mắt của Triệu Khả Nhân cũng là tràn đầy âm ngoan, Triệu Khả Nhiên hết sức bình tĩnh cười cười: “Đúng vậy! Muội muội ngươi cũng là biết đến, chuyện lần này thế nhưng liên quan đến đến trong sạch của tỷ đây! Tỷ dĩ nhiên là phải đến sớm một chút chứ!"

"Trong sạch? Thật sao?" Triệu Khả Nhân cười như không cười nhìn về phía Triệu Khả Nhiên, trong mắt tràn đầy hả hê: “Tỷ tỷ, tuy nói tỷ cảm giác mình là trong sạch, nhưng nếu là Lưu di nương cảm thấy tỷ không phải là trong sạch, đến lúc đó, tỷ nên làm cái gì mới phải đây?"

Nghe được Triệu Khả Nhân nói xong, Triệu Khả Nhiên không chút nào gấp gáp: “Muội muội, muội nghĩ quá nhiều, tỷ và Lưu di nương không thù không oán, tỷ không có hại qua nàng, tỷ tin tưởng nàng cũng chắc là sẽ không xử oan tỷ."

Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Nhân còn thật không biết, nàng đến tột cùng là tự tin ở đâu ra, làm sao sẽ cho là nhất định Lưu di nương sẽ giúp nàng rửa sạch oan khuất đây?

"Thật sao?" Triệu Khả Nhân cười đến vô cùng giả dối: “Xem ra tỷ tỷ vẫn đủ có tự tin sao! Nói như vậy muội liền yên tâm, phải biết nếu chuyện lần này vu oan trên người tỷ, vậy thì thật không tốt lắm, không phải sao?"

Nhìn dáng vẻ giả dối của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cười lạnh ở trong lòng, nhưng nàng không phải ngu ngốc, tuyệt đối sẽ không có bất kỳ tranh chấp với Triệu Khả Nhân trong chuyện này, phải biết hiện tại mình chính là một trong người bị tình nghi! Nếu lúc này phát sinh tranh chấp với Triệu Khả Nhân, đến lúc đó nếu người ta biết, như vậy cho dù mình tới cuối cùng rửa sạch oan khuất, đến lúc đó vẫn là đuôi cho người dèm pha. Chỉ là ——

Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút sau đó thoáng hiện gợi lên nét cười: “Muội muội, muội thật đúng là quá lo lắng. Chẳng lẽ muội cho phụ thân là một người công bằng như thế chăng? Chẳng lẽ muội cảm thấy nếu tỷ không có làm, phụ thân cũng sẽ rắp tâm đem chuyện đến trên đầu của tỷ sao? Hay là nói, ở trong lòng của muội, phụ thân chính là một người hồ đồ không phân tốt xấu như vậy đây?"

Sau khi nghe được Triệu Khả Nhiên lên án, Triệu Khả Nhân nóng nảy, nếu những lời này bị người khác nghe được truyền tới tai phụ thân, vậy thì thật sự là hỏng bét, vì vậy vội vàng mở miệng phản bác: “Tỷ ở đây nói cái gì đó? Lúc nào thì muội nói qua lời như vậy, tỷ không cần xử oan muội."

Thấy dáng vẻ nóng nảy của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười: “Khả Nhân, làm sao muội cứ gấp gáp như vậy chứ! Có phải bị ta nói trúng tâm hay không, cho nên thẹn quá thành giận?"

Nhìn chung quanh bốn phía một cái, sau khi phát hiện không có những người khác, Triệu Khả Nhân không hề cùng nàng ta đóng kịch nữa, nụ cười trên mặt cũng đã sớm biến mất không thấy, chỉ còn lại gương mặt khinh miệt: “Triệu Khả Nhiên, ngươi cũng không ở chỗ này tiếp tục khua môi múa mép. Nơi này không có người ngoài, chúng ta cũng không cần diễn trò. Thế nào, chính ngươi hiện tại đã gây họa, còn muốn kéo ta xuống nước, đúng không? Nói cho ngươi biết, không dễ dàng như vậy."

Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng không đóng kịch nữa, mở miệng cười nói: “Triệu Khả Nhân, cho tới bây giờ ta cũng chưa muốn đem ngươi lôi xuống nước, điểm này ngươi không phải lo lắng, không phải mỗi người đều giống âm hiểm như như ngươi vậy. Về phần chuyện của ta, cũng không cần ngươi lo lắng, ngươi chính là quản tốt chính ngươi là được."

Nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Triệu Khả Nhân chỉ cảm thấy tràn đầy giận dữ: “Triệu Khả Nhiaan, ngươi đây là ý tứ gì! Ta cho ngươi biết, ta không phải là ngươi, chuyện của chính ta, ta nhất định sẽ xử lý tốt, điểm này ngươi cũng không cần lo lắng. Ngươi chính là suy nghĩ thật tốt, chờ một chút làm như thế nào vì mình trừ bỏ tội danh tương đối tốt đi!"

Đối với Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên một chút cũng không tức giận, mà là cười nói: “Điểm này ngươi cứ thoải mái tốt lắm, ta tin tưởng thanh giả tự thanh. Chỉ là, Triệu Khả Nhân, ta vẫn còn muốn khuyên giải ngươi một câu, ngươi nếu có thời gian, vẫn là thật tốt suy nghĩ một chút chuyện của mình ngươi đi! Tuyển phi yến sắp tới, ngươi chính là thật tốt chuẩn bị một chút, không nên đem ý định đều đặt ở trên người ta có vẻ tốt."

(Đoạn trên này mình để xưng hô ta – ngươi cho hợp lúc hai người đã trở mặt nhé)

Nhắc tới tuyển phi yến, tâm tình của Triệu Khả Nhân lập tức trở nên hết sức tốt. Tuyển phi yến sắp tới, thái tử đã thổ lộ qua với nàng ta, mình đã không có hôn ước trong người, có thể đi tham gia tuyển phi yến rồi. Xem ra ghế thái tử phi, mình đã nắm chắc. Đến lúc đó, chỉ cần mình làm thái tử phi, nhìn nàng Triệu Khả Nhiên còn có bản lĩnh gì ở trước mặt mình diệu võ dương oai.

Nghĩ đến đây một chút, tâm tình của Triệu Khả Nhân liền thay đổi trở nên vô cùng tốt: “Một điểm này, tỷ tỷ ngươi cũng không cần lo lắng. Ta tin tưởng chỉ bằng tài tình của ta, là tuyệt đối sẽ không để cho phụ thân thất vọng. Ngược lại tỷ tỷ ngươi, thật sự đúng là muốn cẩn thận mà nghĩ một chút. Phải biết, bây giờ mặc dù tỷ tỷ ngươi đã là Quận chúa rồi, nhưng ngươi cũng biết chuyện như tuyển phi yến, thế nhưng thân phận Quận chúa không giúp được ngươi bao nhiêu."

Mặc dù trong lời nói Triệu Khả Nhân đều gọi là tỷ, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn có thể nghe ra, lời nói ý trào phúng của nàng ta hết sức mạnh, theo ý của nàng ta, tài hoa của mình so ra kém nàng ta, cho nên cho dù mình là Quận chúa, cũng tuyệt đối không thắng được nàng ta sao?

Nhưng nghe được giọng điệu của Triệu Khả Nhân như vậy, trong lòng của Triệu Khả Nhiên không chút nào tức giận, mặt nàng dịu dàng nhìn về phía Triệu Khả Nhân: “Chuyện này, Khả Nhân, ngươi cũng không cần lo lắng. Ta chính là bắt đầu nhìn xem, được đến là may mắn của ta, có một số việc không thể cường cầu. Lại nói, ngươi cũng biết hôn sự của ta, tự có hoàng thượng làm chủ, cho nên ta không chút nào lo lắng. Ngược lại ngươi, vừa mới giải trừ hôn ước, cũng không biết tự bản thân vị hoàng tử có để ý hay không mà thôi."

Nghe được Triệu Khả Nhiên nói xong, Triệu Khả Nhân tức giận nghiến răng nghiến lợi, ý của nàng là mình bây giờ danh tiếng kém như vậy, cho nên nhất định sẽ không được tuyển chọn, đúng không? Hừ, Triệu Khả Nhiên lại dám coi thường mình như vậy, đến lúc đó sau khi mình làm lên thái tử phi, nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng.

Vừa nghĩ tới thái tử, tâm tình của Triệu Khả Nhân mới tốt một chút: “Tỷ vẫn là quản tốt mình là tốt rồi, chuyện của ta, ngươi chính là không cần lo quá nhiều."

Triệu Khả Nhiên cười cười, giống như lơ đãng mở miệng: “Vậy thì tốt, chỉ là thật ra thì lại nói, chúng ta cũng không sánh nổi Y Miểu biểu tỷ! Nàng gia thế lẫn tài tình đều như vậy tốt, xem ra người được chọn Thái tử phi lần này, không phải tỷ ấy không có ai."

Nghe được lời nói của Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Khả Nhân cả kinh, cau mày, mở miệng giọng điệu cũng không tốt: “Ai nói, nàng ta chẳng qua chỉ đúng là gia thế khá hơn một chút mà thôi, tại sao liền nhất định có thể ngồi lên ghế thái tử phi! Đến lúc đó, thái tử chọn người nào, vẫn còn không thể đoán được!"

Sau khi thấy dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cũng biết, mình đã chôn ám ảnh ở trong lòng Triệu Khả Nhân rồi, cho dù ngoài miệng nàng ta nói không quan tâm, nhưng trong lòng vẫn là nhất định sẽ có đề phòng. Đến lúc đó, nhìn Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân đấu, khẳng định rất thích thú.

Nghĩ tới đây, Triệu Khả Nhiên gợi lên một chút cười: “Thật sao?"

Nhìn dáng vẻ của Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Khả Nhân hết sức mất hứng, cũng không quản liền tự mình một người bước nhanh đi trước.
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Mới có chap mới rồi nhé mọi người: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại