Đích Nữ Vô Song
Chương 139: Nhận sai xin lỗi
Trong Huyên Huy cung, Triệu Tiệp Dư va phải cái đinh Bùi Nguyên Ca va đến đầu rơi máu chảy, bị phạt cấm túc hối lỗi, chuyện này rất nhanh đã lan truyền ra, hầu như tất cả mọi người cho rằng lần này Triệu Tiệp Dư phải gặp hạn, ngẫm lại trước kia nàng ta ỷ vào được sủng ái và có bầu ức hiếp tần phi đủ kiểu, trong cung rất nhiều người hận nàng ta, đang chuẩn bị nhân cơ hội này bỏ đá xuống giếng, ai biết mới đến buổi tối thì tình hình thay đổi nhanh.
Triệu Tiệp Dư động thai khí, hoàng thượng vẫn chăm sóc đủ kiểu như cũ, thậm chí ngay cả Lộ thái y của Huyên Huy cung cũng muốn mời đến chẩn đoán cho nàng ta.
Mà trên đường Tịch Mai dẫn theo Lộ thái y đến Hàn Lộ cung, lại bằng mọi cách tuyên dương thái hậu coi trọng và chú ý tới Triệu Tiệp Dư, làm cho mọi người đều biết. Ngay sau đó vài ngày, mỗi ngày Triệu Tiệp Dư đều phái người đến Huyên Huy cung thỉnh an thay, mà mỗi lần ra ngoài, đều mang đồ thái hậu ban thưởng, Triệu Tiệp Dư cảm động đến rơi nước mắt với cái này, đôi bên tốt đến như mẹ con thân sinh. Sau khi Hoàng thượng biết được, lại cực lực khen Triệu Tiệp Dư hiếu thuận biết lễ, thêm tán thưởng lớn, tuy rằng ngại mặt mũi thái hậu, không có giải trừ cấm túc nhưng lại ban xuống vô số thứ.
Như vậy xem ra, chẳng những Triệu Tiệp Dư không bởi vậy mà thất sủng, ngược lại dường như mượn cơ hội chiếm lại niềm vui của thái hậu.
Có hoàng thượng và thái hậu hai tầng bùa hộ mệnh, chẳng lẽ nói sau này Triệu Tiệp Dư sẽ càng thêm kiêu ngạo đắc ý?
Hậu cung lòng người hoảng sợ nhưng mượn gió bẻ măng chính là truyền thống mỹ đức cần thiết của người trong hoàng cung, hơn nữa tần phi phân vị thấp lại không đựơc sủng này vốn tính toán ở trong lòng phải làm sao nhục nhã ức hiếp người của Triệu Tiệp Dư, lúc này lại ào ào sửa lại chủ ý. Tuy rằng nói Triệu Tiệp Dư còn đang cấm túc nhưng chỉ là nàng không thể rời Hàn Lộ cung, các nàng lại có thể đi thăm viếng. Vì thế, trong một lúc người thăm hỏi xu nịnh nối liền không dứt, bằng mọi cách thân thiết săn sóc với Triệu Tiệp Dư.
Triệu Tiệp Dư đương nhiên sẽ không để ý những người này, nhưng cũng rất hưởng thụ loại cảm giác chúng tinh củng nguyệt này.
Mãi đến hôm nay, Lý mỹ nhân đi vào Hàn Lộ cung.
“Lại nói đến vị Bùi tứ tiểu thư kia thật sự là kiêu ngạo, Triệu Tiệp Dư ngài thân thể không khoẻ, chính là muốn mượn châu Lưu ly bảy màu của nàng dùng một chút, nàng không cho mượn cũng thôi đi, lại bố trí một cái bẫy như vậy để cho ngài chui vào. Cũng chính là ngài đầy thành thật, không muốn cô phụ lòng tốt của nàng, thế này mới miễn cưỡng làm bộ như chuyển biến tốt, kết quả Bùi tứ tiểu thư lại có lý không buông tha người, cố ý vu oan hãm hại ngài, làm hại Triệu Tiệp Dư ngài bị cấm túc, thiếp thân nhớ tới thật sự là không đáng cho ngài!" Sau khi đã nịnh nọt, Lý mỹ nhân đổi đề tài, chuyển tới trên người Bùi Nguyên Ca.
Nghe được nàng ta đổ toàn bộ trách nhiệm trận rắc rối ở Huyên Huy cung kia lên trên người Bùi Nguyên Ca, Triệu Tiệp Dư đương nhiên hiểu được ý xu nịnh lấy lòng của nàng ta, nhưng vừa nhớ lại Bùi Nguyên Ca người chán ốm kia thì không nhịn được mặt u ám, thản nhiên nói: “Sự kiện kia vốn là ta không phải, ta đã nhận sai với hoàng thượng và thái hậu, Lý mỹ nhân vẫn không nên nhắc lại."
“Cũng phải, ai kêu hiện tại Bùi Nguyên Ca đang được thái hậu và hoàng thượng sủng chứ? Triệu Tiệp Dư, ngài cũng không thể không tránh mũi nhọn này!" Lý mỹ nhân thở dài nói, “Ngẫm lại thật sự là cảm thấy hoảng sợ, nay Bùi Nguyên Ca này còn chưa có vào cung, còn có thái hậu dựa vào như vậy, lại mê hoặc hoàng thượng thần hồn điên đảo, khắp nơi bảo vệ nàng. Vậy nếu đợi nàng vào cung mê sủng, còn không biết sẽ độc sủng hậu cung như thế nào đấy! Đến lúc đó... Ôi!"
Nàng không nói thêm gì nữa, chỉ là dùng thở dài tràn ngập sầu lo và ý ám chỉ hàm xúc kết thúc, đầy mặt ủ dột lo lắng.
Làm sao Triệu Tiệp Dư chưa từng lo lắng điểm ấy?
Hiện tại, nàng là Tiệp Dư, đang được sủng ái còn có bầu, mà Bùi Nguyên Ca chỉ là thân suông còn chưa vào cung, lại càng chưa từng mê mẩn thánh sủng, dưới tình hình chênh lệch xa như vậy, nàng lại còn ăn đau khổ ở chỗ Bùi Nguyên Ca, nếu không phải tâm tư nàng xoay chuyển mau, gần như vạn kiếp bất phục, điều này khiến nàng làm sao có thể yên tâm? Cạnh giường, há để người khác ngủ say? Nhất là một con hồ ly tinh như hổ rình mồi thế!
“Có điều quên đi, dù sao thiếp thân đã sớm thất sủng, hoàng thượng rất lâu cũng chưa từng đến chỗ thiếp thân đây, có vị Bùi tứ tiểu thư này hay không cũng không có gì khác nhau, đều là bức tường thanh đăng, lẻ bóng trống vắng." Từ lúc bốn năm năm trước, Lý mỹ nhân cũng đã thất sủng, không con nối dòng, địa vị hèn mọn, ngay cả cung nữ thái giám bình thường cũng dám khi dễ nàng, dù có lòng muốn leo lên tần phi đắc thế, đáng tiếc không tiền không quyền, gia thế lại tầm thường, hoàn toàn không có giá trị lợi dụng, cho dù níu lấy dán đi lên cũng không có bao nhiêu người sẽ để ý tới nàng.
Sao Triệu Tiệp Dư có thể không nghe ra ý tứ trong giọng nói nàng, Lý mỹ nhân đã thất sủng, có Bùi Nguyên Ca hay không đều không sao cả, mà nay Triệu Tiệp Dư nàng đang được sủng ái, Bùi Nguyên Ca với nàng mà nói chính là uy hiếp thật lớn... Rõ ràng chính là muốn đến lấy lòng nương nhờ vào nàng, lại còn đang giở loại xiếc vờ không đếm xỉa đến này! Triệu Tiệp Dư cười nhẹ, nói: “Nếu không quan hệ với ngươi, ngươi cần gì phải bám lấy đề xuất?"
Cũng không nhìn một chút mình là thân phận gì, lại còn muốn tự nâng giá trị con người ở trước mặt Triệu Tiệp Dư nàng.
Lý mỹ nhân ngẩn ra, vốn cho rằng lời này của nàng vừa ra, Triệu Tiệp Dư nhất định sẽ âu lo đầy mặt, nàng lại khiêu khích hai câu, đợi đến khi Triệu Tiệp Dư nóng vội thỉnh giáo nàng, tự nhiên sẽ càng thêm coi trọng nàng. Không ngờ, Triệu Tiệp Dư lại phản ứng như vậy, trong lúc nhất thời không nhìn thấu ý tứ của Triệu Tiệp Dư, bối rối luống cuống. Nghĩ một chút, nàng miễn cưỡng cười cười thử nói: “Thiếp thân chỉ là thuận miệng nói một tý, nếu Tiệp Dư nương nương không thích nghe, thiếp thân không nhắc tới là được."
Còn giả vờ!
Triệu Tiệp Dư cười lạnh: “Nếu như vậy, thì ngươi cút ra ngoài cho ta!"
“Sao Tiệp Dư nương nương lại nói lời ấy? Nếu thiếp thân có chỗ nào ngôn từ không ổn, vẫn xin nương nương công khai, thiếp thân nhất định nghĩ lại lỗi bản thân, cũng không dám phạm vào nữa." Lý mỹ nhân khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, không biết làm sao chọc tức vị Triệu Tiệp Dư vinh sủng đang thịnh này. Thân phận nàng như vậy, lại là vạn vạn không đắc tội nổi Triệu Tiệp Dư!
“Lý mỹ nhân, tính cách ta không thích quanh co lòng vòng, rốt cuộc là ngươi có ý gì, trong lòng ta rất rõ ràng, ngươi hoặc là vẫn đàng hoàng nói thẳng ra, hoặc cút ngay cho ta! Còn muốn giở thủ đoạn ở trước mặt ta, trang@d#d#l#q#d@bubble ngươi cảm thấy ngươi xứng sao?" Giờ phút này, đôi mắt mềm mại đáng yêu của Triệu Tiệp Dư tràn ngập ý miệt thị lạnh như băng, môi đỏ tươi có chút cong lên, da thịt trắng noãn mềm nhẵn, môi đỏ tươi kia khiến cho nàng ngay cả trong dáng vẻ như vậy cũng mang theo vẻ quyến rũ uyển chuyển.
Lý mỹ nhân thế mới biết, tâm tư sớm bị Triệu Tiệp Dư nhìn thấu, vội quỳ xuống đất nói: “Thiếp thân biết sai, vẫn xin Tiệp Dư nương nương thứ tội!"
“Ta không kiên nhẫn nghe những lời này của ngươi!" Triệu Tiệp Dư đương nhiên không cần khách khí với nàng ta, lạnh lùng nói, “Nếu ngươi có chủ ý, để cho ta cũng thấy được, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Nếu không phải vậy, thì đừng lãng phí thời gian của ta. Nói cách khác, ta không ngại cho ngươi đi nếm thử mùi vị lãnh cung!"
Trong lòng Lý mỹ nhân run lên, tuy rằng nàng với Triệu Tiệp Dư phân vị chỉ kém một cấp, địa vị lại là đẳng cấp một trời một vực, nếu Triệu Tiệp Dư muốn nàng chuyển đến lãnh cung, thật sự là chuyện một câu nói. Nghĩ, nàng không dám giả vờ làm cao nữa, vội vã thành thật nói: “Thiếp thân là nghĩ, với thân phận hiện tại của Tiệp Dư muốn đối phó Bùi Nguyên Ca cũng không khó, dù sao ngài và hoàng thượng có tình cảm cùng giường cùng gối, lại có mang, sao Bùi Nguyên Ca có thể so với ngài? Nàng chỉ là ỷ vào thái hậu nương nương che chở, thế này mới có thể hoành hành ngang ngược, nếu không có thái hậu nương nương làm chỗ dựa cho nàng, làm sao nàng có thể chống lại Tiệp Dư nương nương ngài?"
“Ngươi đây không phải phí lời sao?" Triệu Tiệp Dư không kiên nhẫn nói.
Ai cũng biết nói, hiện tại núi dựa lớn nhất của Bùi Nguyên Ca chính là thái hậu, nhưng thái hậu chính là coi trọng Bùi Nguyên Ca, chẳng lẽ còn ai có thể thay đổi tâm tư thái hậu hay sao? Đợi chút, Triệu Tiệp Dư bỗng nhiên nhíu mày, hơi cười lạnh nói: “Lý mỹ nhân, không phải là ngươi muốn châm ngòi ta đi đấu với thái hậu, rơi vào kết cục không còn hài cốt, người có thể ở bên cạnh đắc ý chứ?"
“Tiệp Dư nương nương minh giám, thiếp thân tuyệt không có ý này!" Lý mỹ nhân sợ tới mức cả người run run, vội hỏi, “Ý thiếp thân là, cho dù thái hậu nương nương coi trọng Bùi Nguyên Ca, cũng chỉ là muốn dựa vào nàng để mượn sức hoàng thượng, luôn không có khả năng là thật lòng thương nàng. Gần đây thái hậu nương nương đối đãi ngài như vậy, có lẽ cũng là coi trọng ngài, dù sao sủng ái của ngài bày ra ở nơi này. Một khi đã như vậy, sao Tiệp Dư nương nương ngài không tự mình qua dựa vào, chen rớt Bùi Nguyên Ca chứ? Nếu ngài biểu hiện ra thành ý với thái hậu, lại trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, nói không chừng thái hậu nương nương sẽ cảm thấy ngài rất tốt, quyết định nâng đỡ ngài!"
Nghe rồi, Triệu Tiệp Dư nhất thời tim đập thình thịch.
Hiện tại vấn đề lớn nhất của nàng chính là không có núi dựa vào, thế lực gia tộc quá yếu, nàng lại trở mặt xích mích với Liễu quý phi, duy nhất có thể dựa vào chính là hoàng thượng. Nhưng đế vương sở hữu mỹ nhân, trong cung lại có ai có thể thịnh dài không suy? Nhưng nếu nàng có thể được thái hậu che chở, vậy thì tình hình hoàn toàn khác biệt! Lại ngẫm nghĩ, càng cảm thấy chuyện này có thể làm, dù cho Bùi Nguyên Ca tốt, dù sao hiện tại tuổi còn nhỏ không thể vào cung, mà Triệu Tiệp Dư nàng cũng đã được sủng ái chắc chắn không thể nghi ngờ. Nếu nàng biểu hiện ra ý này với thái hậu, còn nghĩ biện pháp trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, thái hậu rất có thể sẽ tiếp nhận nàng...
“Ngươi nói đúng là nhẹ nhàng, muốn trừ bỏ Bùi Nguyên Ca nói dễ hơn làm?" Triệu Tiệp Dư nhíu mày nói.
Lý mỹ nhân thấy ý nàng động, vội xu nịnh nói: “Thiếp thân như vậy đương nhiên là không còn dùng được, nhưng Tiệp Dư nương nương ngài lại không giống vậy, hơn nữa tình hình hiện tại của ngài đang có lợi với ngài. Chỉ cần ngài có thể nghĩ biện pháp dẫn Bùi Nguyên Ca tới Hàn Lộ cung ngài, lại..." Lý mỹ nhân nhìn bốn phía, tiếp cận lên ghé tai nói thầm, thấp giọng nói ra mưu tính trong lòng với Triệu Tiệp Dư.
Triệu Tiệp Dư nghe, trong kinh ngạc mang theo ba phần vui sướng, cuối cùng nhìn nàng, thản nhiên cười nói: “Không ngờ Lý mỹ nhân ngươi còn có đầu óc như vậy, quả nhiên là một việc diệu kế! Ngươi yên tâm, chỉ cần ta có thể trừ bỏ Bùi Nguyên Ca thì tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Khác không nói, đến lúc đó ta sẽ đổi cung điện ngươi đến Hàn Lộ cung của ta trước, chỉ cần ngươi có thể trung thành với ta, tự nhiên có chỗ tốt của ngươi!"
Lý mỹ nhân nghe vậy mừng rỡ, cung điện của nàng ở Lan Tâm cung hẻo lánh nhất, nếu có thể chuyển đến Hàn Lộ cung, không nói đến chênh lệch trên trang trí cung điện, chỉ cần hưởng phần tiện lợi của Triệu Tiệp Dư này, nói không chừng sẽ còn có cơ hội đông sơn tái khởi. Thật sự là ông trời phù hộ, lại để cho nàng lén nghe được hai cung nữ vui đùa thảo luận, linh cơ vừa động, từ trong đó nghĩ ra biện pháp giúp Triệu Tiệp Dư tính kế Bùi Nguyên Ca, lấy cái này đến lấy lòng Triệu Tiệp Dư.
Quả nhiên, lúc nay được đền bù mong muốn!
Vì thế đêm nay khi hoàng đế lại đây thăm Triệu Tiệp Dư, thì vừa vặn gặp được Tịch Mai từ Huyên Huy cung trở về bẩm báo với Triệu Tiệp Dư quá trình đi Huyên Huy cung thỉnh an: “... Nô tỳ dựa theo Tiệp Dư dặn dò, chuyển đạt xin lỗi tới Bùi tứ tiểu thư, cũng dâng lễ vật tạ lỗi, Bùi tứ tiểu thư nói Tiệp Dư ngài quá khách khí, nàng không dám nhận, vốn là muốn khước từ, bị nô tỳ nhiều lần nói tới mới nhận lấy. Nô tỳ còn nói thêm chuyện Tiệp Dư nương nương muốn mời nàng đến Hàn Lộ cung, Bùi tứ tiểu thư nói nếu có chút rảnh rỗi, chắc chắn là đến đây."
Vẻ mặt Triệu Tiệp Dư ảm đạm, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên thấy hoàng đế, vội vàng khom mình hành lễ.
Hoàng đế thản nhiên cười, đỡ lấy nàng nói: “Ngươi có mang, không cần đa lễ như vậy, mau ngồi xuống!" Chờ nàng ổn định tốt rồi, lúc này mới hỏi, “Các ngươi đang nói cái gì đấy?"
“Nói tới Bùi tứ tiểu thư đấy!" Triệu Tiệp Dư thản nhiên cười nói, lại khó nén mất mát buồn tẻ trong mắt, cắn cắn môi, thấp thỏm không yên nói, “Chuyện Huyên Huy cung, thiếp thân thật sự cảm thấy thực hổ thẹn, nhất là với Bùi tứ tiểu thư, rất muốn giáp mặt tạ lỗi với nàng. Nhưng mà, thiếp thân vẫn còn cấm túc, không thể rời khỏi Hàn Lộ cung, bởi vậy vài lần mời tới, muốn mời Bùi tứ tiểu thư đến, để cho thiếp thân có thể giáp mặt chịu tội với nàng, hơn nữa cũng bồi thường. Chính là, thiếp thân đã bảo Tịch Mai nói rất nhiều lần, trước sau Bùi tứ tiểu thư lại không chịu đến..." Không nhịn được lo lắng một chút nói, “Hoàng thượng, ngài nói có phải Bùi tứ tiểu thư còn đang tức giận thiếp thân, cho nên không chịu đến hay không? Thiếp thân là biết sai lầm thật rồi, thành tâm thành ý muốn nhận sai với Bùi tứ tiểu thư..."
Thủy mâu buông xuống, hàm răng như ngọc cắn chặt môi đỏ tươi, bộ dáng vô cùng yêu kiều dịu dàng động lòng người, chọc người trìu mến.
Trong điệu bộ ra vẻ nhận sai xin lỗi, cũng đã không chút biến sắc chụp cái mũ lòng dạ hẹp hòi, ưa để ý không buông tha ở trên đầu Bùi Nguyên Ca....
Triệu Tiệp Dư động thai khí, hoàng thượng vẫn chăm sóc đủ kiểu như cũ, thậm chí ngay cả Lộ thái y của Huyên Huy cung cũng muốn mời đến chẩn đoán cho nàng ta.
Mà trên đường Tịch Mai dẫn theo Lộ thái y đến Hàn Lộ cung, lại bằng mọi cách tuyên dương thái hậu coi trọng và chú ý tới Triệu Tiệp Dư, làm cho mọi người đều biết. Ngay sau đó vài ngày, mỗi ngày Triệu Tiệp Dư đều phái người đến Huyên Huy cung thỉnh an thay, mà mỗi lần ra ngoài, đều mang đồ thái hậu ban thưởng, Triệu Tiệp Dư cảm động đến rơi nước mắt với cái này, đôi bên tốt đến như mẹ con thân sinh. Sau khi Hoàng thượng biết được, lại cực lực khen Triệu Tiệp Dư hiếu thuận biết lễ, thêm tán thưởng lớn, tuy rằng ngại mặt mũi thái hậu, không có giải trừ cấm túc nhưng lại ban xuống vô số thứ.
Như vậy xem ra, chẳng những Triệu Tiệp Dư không bởi vậy mà thất sủng, ngược lại dường như mượn cơ hội chiếm lại niềm vui của thái hậu.
Có hoàng thượng và thái hậu hai tầng bùa hộ mệnh, chẳng lẽ nói sau này Triệu Tiệp Dư sẽ càng thêm kiêu ngạo đắc ý?
Hậu cung lòng người hoảng sợ nhưng mượn gió bẻ măng chính là truyền thống mỹ đức cần thiết của người trong hoàng cung, hơn nữa tần phi phân vị thấp lại không đựơc sủng này vốn tính toán ở trong lòng phải làm sao nhục nhã ức hiếp người của Triệu Tiệp Dư, lúc này lại ào ào sửa lại chủ ý. Tuy rằng nói Triệu Tiệp Dư còn đang cấm túc nhưng chỉ là nàng không thể rời Hàn Lộ cung, các nàng lại có thể đi thăm viếng. Vì thế, trong một lúc người thăm hỏi xu nịnh nối liền không dứt, bằng mọi cách thân thiết săn sóc với Triệu Tiệp Dư.
Triệu Tiệp Dư đương nhiên sẽ không để ý những người này, nhưng cũng rất hưởng thụ loại cảm giác chúng tinh củng nguyệt này.
Mãi đến hôm nay, Lý mỹ nhân đi vào Hàn Lộ cung.
“Lại nói đến vị Bùi tứ tiểu thư kia thật sự là kiêu ngạo, Triệu Tiệp Dư ngài thân thể không khoẻ, chính là muốn mượn châu Lưu ly bảy màu của nàng dùng một chút, nàng không cho mượn cũng thôi đi, lại bố trí một cái bẫy như vậy để cho ngài chui vào. Cũng chính là ngài đầy thành thật, không muốn cô phụ lòng tốt của nàng, thế này mới miễn cưỡng làm bộ như chuyển biến tốt, kết quả Bùi tứ tiểu thư lại có lý không buông tha người, cố ý vu oan hãm hại ngài, làm hại Triệu Tiệp Dư ngài bị cấm túc, thiếp thân nhớ tới thật sự là không đáng cho ngài!" Sau khi đã nịnh nọt, Lý mỹ nhân đổi đề tài, chuyển tới trên người Bùi Nguyên Ca.
Nghe được nàng ta đổ toàn bộ trách nhiệm trận rắc rối ở Huyên Huy cung kia lên trên người Bùi Nguyên Ca, Triệu Tiệp Dư đương nhiên hiểu được ý xu nịnh lấy lòng của nàng ta, nhưng vừa nhớ lại Bùi Nguyên Ca người chán ốm kia thì không nhịn được mặt u ám, thản nhiên nói: “Sự kiện kia vốn là ta không phải, ta đã nhận sai với hoàng thượng và thái hậu, Lý mỹ nhân vẫn không nên nhắc lại."
“Cũng phải, ai kêu hiện tại Bùi Nguyên Ca đang được thái hậu và hoàng thượng sủng chứ? Triệu Tiệp Dư, ngài cũng không thể không tránh mũi nhọn này!" Lý mỹ nhân thở dài nói, “Ngẫm lại thật sự là cảm thấy hoảng sợ, nay Bùi Nguyên Ca này còn chưa có vào cung, còn có thái hậu dựa vào như vậy, lại mê hoặc hoàng thượng thần hồn điên đảo, khắp nơi bảo vệ nàng. Vậy nếu đợi nàng vào cung mê sủng, còn không biết sẽ độc sủng hậu cung như thế nào đấy! Đến lúc đó... Ôi!"
Nàng không nói thêm gì nữa, chỉ là dùng thở dài tràn ngập sầu lo và ý ám chỉ hàm xúc kết thúc, đầy mặt ủ dột lo lắng.
Làm sao Triệu Tiệp Dư chưa từng lo lắng điểm ấy?
Hiện tại, nàng là Tiệp Dư, đang được sủng ái còn có bầu, mà Bùi Nguyên Ca chỉ là thân suông còn chưa vào cung, lại càng chưa từng mê mẩn thánh sủng, dưới tình hình chênh lệch xa như vậy, nàng lại còn ăn đau khổ ở chỗ Bùi Nguyên Ca, nếu không phải tâm tư nàng xoay chuyển mau, gần như vạn kiếp bất phục, điều này khiến nàng làm sao có thể yên tâm? Cạnh giường, há để người khác ngủ say? Nhất là một con hồ ly tinh như hổ rình mồi thế!
“Có điều quên đi, dù sao thiếp thân đã sớm thất sủng, hoàng thượng rất lâu cũng chưa từng đến chỗ thiếp thân đây, có vị Bùi tứ tiểu thư này hay không cũng không có gì khác nhau, đều là bức tường thanh đăng, lẻ bóng trống vắng." Từ lúc bốn năm năm trước, Lý mỹ nhân cũng đã thất sủng, không con nối dòng, địa vị hèn mọn, ngay cả cung nữ thái giám bình thường cũng dám khi dễ nàng, dù có lòng muốn leo lên tần phi đắc thế, đáng tiếc không tiền không quyền, gia thế lại tầm thường, hoàn toàn không có giá trị lợi dụng, cho dù níu lấy dán đi lên cũng không có bao nhiêu người sẽ để ý tới nàng.
Sao Triệu Tiệp Dư có thể không nghe ra ý tứ trong giọng nói nàng, Lý mỹ nhân đã thất sủng, có Bùi Nguyên Ca hay không đều không sao cả, mà nay Triệu Tiệp Dư nàng đang được sủng ái, Bùi Nguyên Ca với nàng mà nói chính là uy hiếp thật lớn... Rõ ràng chính là muốn đến lấy lòng nương nhờ vào nàng, lại còn đang giở loại xiếc vờ không đếm xỉa đến này! Triệu Tiệp Dư cười nhẹ, nói: “Nếu không quan hệ với ngươi, ngươi cần gì phải bám lấy đề xuất?"
Cũng không nhìn một chút mình là thân phận gì, lại còn muốn tự nâng giá trị con người ở trước mặt Triệu Tiệp Dư nàng.
Lý mỹ nhân ngẩn ra, vốn cho rằng lời này của nàng vừa ra, Triệu Tiệp Dư nhất định sẽ âu lo đầy mặt, nàng lại khiêu khích hai câu, đợi đến khi Triệu Tiệp Dư nóng vội thỉnh giáo nàng, tự nhiên sẽ càng thêm coi trọng nàng. Không ngờ, Triệu Tiệp Dư lại phản ứng như vậy, trong lúc nhất thời không nhìn thấu ý tứ của Triệu Tiệp Dư, bối rối luống cuống. Nghĩ một chút, nàng miễn cưỡng cười cười thử nói: “Thiếp thân chỉ là thuận miệng nói một tý, nếu Tiệp Dư nương nương không thích nghe, thiếp thân không nhắc tới là được."
Còn giả vờ!
Triệu Tiệp Dư cười lạnh: “Nếu như vậy, thì ngươi cút ra ngoài cho ta!"
“Sao Tiệp Dư nương nương lại nói lời ấy? Nếu thiếp thân có chỗ nào ngôn từ không ổn, vẫn xin nương nương công khai, thiếp thân nhất định nghĩ lại lỗi bản thân, cũng không dám phạm vào nữa." Lý mỹ nhân khẩn trương nuốt một ngụm nước miếng, không biết làm sao chọc tức vị Triệu Tiệp Dư vinh sủng đang thịnh này. Thân phận nàng như vậy, lại là vạn vạn không đắc tội nổi Triệu Tiệp Dư!
“Lý mỹ nhân, tính cách ta không thích quanh co lòng vòng, rốt cuộc là ngươi có ý gì, trong lòng ta rất rõ ràng, ngươi hoặc là vẫn đàng hoàng nói thẳng ra, hoặc cút ngay cho ta! Còn muốn giở thủ đoạn ở trước mặt ta, trang@d#d#l#q#d@bubble ngươi cảm thấy ngươi xứng sao?" Giờ phút này, đôi mắt mềm mại đáng yêu của Triệu Tiệp Dư tràn ngập ý miệt thị lạnh như băng, môi đỏ tươi có chút cong lên, da thịt trắng noãn mềm nhẵn, môi đỏ tươi kia khiến cho nàng ngay cả trong dáng vẻ như vậy cũng mang theo vẻ quyến rũ uyển chuyển.
Lý mỹ nhân thế mới biết, tâm tư sớm bị Triệu Tiệp Dư nhìn thấu, vội quỳ xuống đất nói: “Thiếp thân biết sai, vẫn xin Tiệp Dư nương nương thứ tội!"
“Ta không kiên nhẫn nghe những lời này của ngươi!" Triệu Tiệp Dư đương nhiên không cần khách khí với nàng ta, lạnh lùng nói, “Nếu ngươi có chủ ý, để cho ta cũng thấy được, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi. Nếu không phải vậy, thì đừng lãng phí thời gian của ta. Nói cách khác, ta không ngại cho ngươi đi nếm thử mùi vị lãnh cung!"
Trong lòng Lý mỹ nhân run lên, tuy rằng nàng với Triệu Tiệp Dư phân vị chỉ kém một cấp, địa vị lại là đẳng cấp một trời một vực, nếu Triệu Tiệp Dư muốn nàng chuyển đến lãnh cung, thật sự là chuyện một câu nói. Nghĩ, nàng không dám giả vờ làm cao nữa, vội vã thành thật nói: “Thiếp thân là nghĩ, với thân phận hiện tại của Tiệp Dư muốn đối phó Bùi Nguyên Ca cũng không khó, dù sao ngài và hoàng thượng có tình cảm cùng giường cùng gối, lại có mang, sao Bùi Nguyên Ca có thể so với ngài? Nàng chỉ là ỷ vào thái hậu nương nương che chở, thế này mới có thể hoành hành ngang ngược, nếu không có thái hậu nương nương làm chỗ dựa cho nàng, làm sao nàng có thể chống lại Tiệp Dư nương nương ngài?"
“Ngươi đây không phải phí lời sao?" Triệu Tiệp Dư không kiên nhẫn nói.
Ai cũng biết nói, hiện tại núi dựa lớn nhất của Bùi Nguyên Ca chính là thái hậu, nhưng thái hậu chính là coi trọng Bùi Nguyên Ca, chẳng lẽ còn ai có thể thay đổi tâm tư thái hậu hay sao? Đợi chút, Triệu Tiệp Dư bỗng nhiên nhíu mày, hơi cười lạnh nói: “Lý mỹ nhân, không phải là ngươi muốn châm ngòi ta đi đấu với thái hậu, rơi vào kết cục không còn hài cốt, người có thể ở bên cạnh đắc ý chứ?"
“Tiệp Dư nương nương minh giám, thiếp thân tuyệt không có ý này!" Lý mỹ nhân sợ tới mức cả người run run, vội hỏi, “Ý thiếp thân là, cho dù thái hậu nương nương coi trọng Bùi Nguyên Ca, cũng chỉ là muốn dựa vào nàng để mượn sức hoàng thượng, luôn không có khả năng là thật lòng thương nàng. Gần đây thái hậu nương nương đối đãi ngài như vậy, có lẽ cũng là coi trọng ngài, dù sao sủng ái của ngài bày ra ở nơi này. Một khi đã như vậy, sao Tiệp Dư nương nương ngài không tự mình qua dựa vào, chen rớt Bùi Nguyên Ca chứ? Nếu ngài biểu hiện ra thành ý với thái hậu, lại trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, nói không chừng thái hậu nương nương sẽ cảm thấy ngài rất tốt, quyết định nâng đỡ ngài!"
Nghe rồi, Triệu Tiệp Dư nhất thời tim đập thình thịch.
Hiện tại vấn đề lớn nhất của nàng chính là không có núi dựa vào, thế lực gia tộc quá yếu, nàng lại trở mặt xích mích với Liễu quý phi, duy nhất có thể dựa vào chính là hoàng thượng. Nhưng đế vương sở hữu mỹ nhân, trong cung lại có ai có thể thịnh dài không suy? Nhưng nếu nàng có thể được thái hậu che chở, vậy thì tình hình hoàn toàn khác biệt! Lại ngẫm nghĩ, càng cảm thấy chuyện này có thể làm, dù cho Bùi Nguyên Ca tốt, dù sao hiện tại tuổi còn nhỏ không thể vào cung, mà Triệu Tiệp Dư nàng cũng đã được sủng ái chắc chắn không thể nghi ngờ. Nếu nàng biểu hiện ra ý này với thái hậu, còn nghĩ biện pháp trừ bỏ Bùi Nguyên Ca, thái hậu rất có thể sẽ tiếp nhận nàng...
“Ngươi nói đúng là nhẹ nhàng, muốn trừ bỏ Bùi Nguyên Ca nói dễ hơn làm?" Triệu Tiệp Dư nhíu mày nói.
Lý mỹ nhân thấy ý nàng động, vội xu nịnh nói: “Thiếp thân như vậy đương nhiên là không còn dùng được, nhưng Tiệp Dư nương nương ngài lại không giống vậy, hơn nữa tình hình hiện tại của ngài đang có lợi với ngài. Chỉ cần ngài có thể nghĩ biện pháp dẫn Bùi Nguyên Ca tới Hàn Lộ cung ngài, lại..." Lý mỹ nhân nhìn bốn phía, tiếp cận lên ghé tai nói thầm, thấp giọng nói ra mưu tính trong lòng với Triệu Tiệp Dư.
Triệu Tiệp Dư nghe, trong kinh ngạc mang theo ba phần vui sướng, cuối cùng nhìn nàng, thản nhiên cười nói: “Không ngờ Lý mỹ nhân ngươi còn có đầu óc như vậy, quả nhiên là một việc diệu kế! Ngươi yên tâm, chỉ cần ta có thể trừ bỏ Bùi Nguyên Ca thì tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi. Khác không nói, đến lúc đó ta sẽ đổi cung điện ngươi đến Hàn Lộ cung của ta trước, chỉ cần ngươi có thể trung thành với ta, tự nhiên có chỗ tốt của ngươi!"
Lý mỹ nhân nghe vậy mừng rỡ, cung điện của nàng ở Lan Tâm cung hẻo lánh nhất, nếu có thể chuyển đến Hàn Lộ cung, không nói đến chênh lệch trên trang trí cung điện, chỉ cần hưởng phần tiện lợi của Triệu Tiệp Dư này, nói không chừng sẽ còn có cơ hội đông sơn tái khởi. Thật sự là ông trời phù hộ, lại để cho nàng lén nghe được hai cung nữ vui đùa thảo luận, linh cơ vừa động, từ trong đó nghĩ ra biện pháp giúp Triệu Tiệp Dư tính kế Bùi Nguyên Ca, lấy cái này đến lấy lòng Triệu Tiệp Dư.
Quả nhiên, lúc nay được đền bù mong muốn!
Vì thế đêm nay khi hoàng đế lại đây thăm Triệu Tiệp Dư, thì vừa vặn gặp được Tịch Mai từ Huyên Huy cung trở về bẩm báo với Triệu Tiệp Dư quá trình đi Huyên Huy cung thỉnh an: “... Nô tỳ dựa theo Tiệp Dư dặn dò, chuyển đạt xin lỗi tới Bùi tứ tiểu thư, cũng dâng lễ vật tạ lỗi, Bùi tứ tiểu thư nói Tiệp Dư ngài quá khách khí, nàng không dám nhận, vốn là muốn khước từ, bị nô tỳ nhiều lần nói tới mới nhận lấy. Nô tỳ còn nói thêm chuyện Tiệp Dư nương nương muốn mời nàng đến Hàn Lộ cung, Bùi tứ tiểu thư nói nếu có chút rảnh rỗi, chắc chắn là đến đây."
Vẻ mặt Triệu Tiệp Dư ảm đạm, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên thấy hoàng đế, vội vàng khom mình hành lễ.
Hoàng đế thản nhiên cười, đỡ lấy nàng nói: “Ngươi có mang, không cần đa lễ như vậy, mau ngồi xuống!" Chờ nàng ổn định tốt rồi, lúc này mới hỏi, “Các ngươi đang nói cái gì đấy?"
“Nói tới Bùi tứ tiểu thư đấy!" Triệu Tiệp Dư thản nhiên cười nói, lại khó nén mất mát buồn tẻ trong mắt, cắn cắn môi, thấp thỏm không yên nói, “Chuyện Huyên Huy cung, thiếp thân thật sự cảm thấy thực hổ thẹn, nhất là với Bùi tứ tiểu thư, rất muốn giáp mặt tạ lỗi với nàng. Nhưng mà, thiếp thân vẫn còn cấm túc, không thể rời khỏi Hàn Lộ cung, bởi vậy vài lần mời tới, muốn mời Bùi tứ tiểu thư đến, để cho thiếp thân có thể giáp mặt chịu tội với nàng, hơn nữa cũng bồi thường. Chính là, thiếp thân đã bảo Tịch Mai nói rất nhiều lần, trước sau Bùi tứ tiểu thư lại không chịu đến..." Không nhịn được lo lắng một chút nói, “Hoàng thượng, ngài nói có phải Bùi tứ tiểu thư còn đang tức giận thiếp thân, cho nên không chịu đến hay không? Thiếp thân là biết sai lầm thật rồi, thành tâm thành ý muốn nhận sai với Bùi tứ tiểu thư..."
Thủy mâu buông xuống, hàm răng như ngọc cắn chặt môi đỏ tươi, bộ dáng vô cùng yêu kiều dịu dàng động lòng người, chọc người trìu mến.
Trong điệu bộ ra vẻ nhận sai xin lỗi, cũng đã không chút biến sắc chụp cái mũ lòng dạ hẹp hòi, ưa để ý không buông tha ở trên đầu Bùi Nguyên Ca....
Tác giả :
Bạch Sắc Hồ Điệp