Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương
Chương 193: Võ công làm cho người ta sợ hãi
Edit :..Lam Thiên..
Hỏa cầu thiêu đốt càng thêm kịch liệt, thế nhưng loáng thoáng nghe được ô ô tiếng khóc.
“Tiểu Hỏa Cầu, nếu không ngươi trước theo ta đi, ngươi thích Hoan Hoan liền đi theo Hoan Hoan, nếu sau này thích ta, lại theo ta được không?"
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, thực lực của hắn tựa hồ không bằng Lạc trưởng lão, ứng đối có chút cố hết sức.
Mà người bên kia cũng không biết có thể kiên trì được bao lâu, nếu để hai đầu sư tử kia đã trở lại, kia còn có thể tệ hơn .
“Ô ô......"
Tiểu Hỏa Cầu tiếp tục lắc lư, như vậy, khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh có cảm giác như là......
Chính mình là người xấu, lừa gạt tiểu hài tử là người xấu a.
“Nương, nàng không đồng ý a......"
Hoan Hoan khó xử nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút đau đầu!
Tiểu gia hỏa này tuy rằng thoạt nhìn thật đáng yêu vô hại, nhưng với thực lực của Lạc trưởng lão con chưa bắt được nó, nàng cũng không dám vội vàng áp dụng biện pháp cường ngạnh gì cả.
võ công của nàng khẳng định không bằng Lạc trưởng lão này, nếu là giao thủ, nàng tất sẽ không chiếm được phần thắng .
“Tiểu Hỏa Cầu, ngươi cũng biết, nếu là ngươi không theo ta, liền có thể vĩnh viễn cũng không thấy được Tiểu Hoan Hoan đáng yêu nữa?"
Chỉ chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn vô địch đáng yêu của Hoan Hoan, Đông Phương Ngữ Hinh dụ dỗ nói.
“Ô ô......"
“Các ngươi là người nào? Cũng dám đến tranh đồ vật với ta?"
Lạc trưởng lão nhìn Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn một mực đối phó hỏa cầu, hắn nổi giận kêu to, chiêu thức trong tay cũng càng thêm cường hãn.
“A......"
Một chiêu hỏa phong chưởng, một đoàn lớn hỏa diễm màu lam hướng tới Uất Trì Tà Dịch bay qua, Uất Trì Tà Dịch vội vàng trốn tránh, nhưng tay kia của Lạc trưởng lão cũng là biến đổi, hỏa diễm thế nhưng có thể một phân thành hai, theo hai phương hướng đánh vào Uất Trì Tà Dịch.
Lúc này đây, Uất Trì Tà Dịch rốt cuộc trốn tránh không kịp, không có biện pháp, chỉ có thể vận khí cùng hắn đối chiến, kết quả hắn bị trúng một chút, quần áo nhất thời bị đốt thành đen , người cũng lảo đảo lui lại vài bước.
“Hoan Hoan, con cùng hắn nói chuyện đi, nương tới giúp phụ thân con một chút......"
Đông Phương Ngữ Hinh vừa thấy tình hương của hắn không tốt liền muốn tham gia cuộc chiến, nàng cũng không muốn cho Uất Trì Tà Dịch bị thương.
Nàng vội vàng đứng dậy, tụ khởi chân khí toàn thân, ngưng kết thành một cái hỏa cầu cực lớn, hướng Lạc trưởng lão liền đẩy qua.
“Hừ...... Chút tài mọn......"
Lạc trưởng lão hừ lạnh một tiếng, đối với hỏa cầu này nửa điểm hắn cũng không để ý, tay hắn vẽ một cái trên không, lại thêm một cái, như vậy vẽ ra vài cái, hỏa cầu của Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng bị chia nhỏ ra......
Chia làm mấy...... Này......
Đông Phương Ngữ Hinh có trong nháy mắt kinh ngốc, hỏa cầu như vậy , tự nhiên không uy lực gì.
Mà nàng, càng kinh ngạc là thủ pháp của Lạc trưởng lão, đây là công phu gì thế nhưng có thể tách hỏa cầu của nàng ra?
Nàng chưa bao giờ nghe nói qua, cũng chưa bao giờ thấy qua, thật sự là......
Làm cho người ta kinh ngạc.
“Hừ......"
Sau khi hắn dập nát hỏa cầu của Đông Phương Ngữ Hinh liền trực tiếp đẩy tới chỗ nàng một chưởng, võ công của hắn so với Đông Phương Ngữ Hinh mạnh hơn rất nhiều, một chưởng này đi qua, uy lực kia......
Quẹt, quẹt, quẹt...... Đông Phương Ngữ Hinh lui về phía sau mấy bước, thật vất vả mới đứng vững .
Chính là, võ công của Lạc trưởng lão thật sự là bưu hãn, nàng cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều phi thường khó chịu, giống như đặt sai chỗ .
Cùng lúc này, Uất Trì Tà Dịch đã muốn bị chọc tức, một chưởng đánh đi, thẳng tắp đánh tới ngực Lạc trưởng lão, Lạc trưởng lão cười lạnh nói:
“Ta tưởng ai đâu? Nguyên lai là người Thiên Thương đảo ......"
Tuy rằng, hắn không có nhận ra thân phận của Uất Trì Tà Dịch , nhưng cùng Thiên Thương đảo đánh tới mức hắn qua quen thuộc, nên từ võ công của đối phương hắn cũng có thể nhìn ra đối phương là người Thiên Thương Đảo.
“Thế nào, chẳng lẽ các ngươi cũng đối với thứ này cảm thấy hứng thú?"
Hỏa cầu thiêu đốt càng thêm kịch liệt, thế nhưng loáng thoáng nghe được ô ô tiếng khóc.
“Tiểu Hỏa Cầu, nếu không ngươi trước theo ta đi, ngươi thích Hoan Hoan liền đi theo Hoan Hoan, nếu sau này thích ta, lại theo ta được không?"
Đông Phương Ngữ Hinh quay đầu nhìn về phía Uất Trì Tà Dịch, thực lực của hắn tựa hồ không bằng Lạc trưởng lão, ứng đối có chút cố hết sức.
Mà người bên kia cũng không biết có thể kiên trì được bao lâu, nếu để hai đầu sư tử kia đã trở lại, kia còn có thể tệ hơn .
“Ô ô......"
Tiểu Hỏa Cầu tiếp tục lắc lư, như vậy, khiến cho Đông Phương Ngữ Hinh có cảm giác như là......
Chính mình là người xấu, lừa gạt tiểu hài tử là người xấu a.
“Nương, nàng không đồng ý a......"
Hoan Hoan khó xử nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, Đông Phương Ngữ Hinh cũng có chút đau đầu!
Tiểu gia hỏa này tuy rằng thoạt nhìn thật đáng yêu vô hại, nhưng với thực lực của Lạc trưởng lão con chưa bắt được nó, nàng cũng không dám vội vàng áp dụng biện pháp cường ngạnh gì cả.
võ công của nàng khẳng định không bằng Lạc trưởng lão này, nếu là giao thủ, nàng tất sẽ không chiếm được phần thắng .
“Tiểu Hỏa Cầu, ngươi cũng biết, nếu là ngươi không theo ta, liền có thể vĩnh viễn cũng không thấy được Tiểu Hoan Hoan đáng yêu nữa?"
Chỉ chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn vô địch đáng yêu của Hoan Hoan, Đông Phương Ngữ Hinh dụ dỗ nói.
“Ô ô......"
“Các ngươi là người nào? Cũng dám đến tranh đồ vật với ta?"
Lạc trưởng lão nhìn Đông Phương Ngữ Hinh luôn luôn một mực đối phó hỏa cầu, hắn nổi giận kêu to, chiêu thức trong tay cũng càng thêm cường hãn.
“A......"
Một chiêu hỏa phong chưởng, một đoàn lớn hỏa diễm màu lam hướng tới Uất Trì Tà Dịch bay qua, Uất Trì Tà Dịch vội vàng trốn tránh, nhưng tay kia của Lạc trưởng lão cũng là biến đổi, hỏa diễm thế nhưng có thể một phân thành hai, theo hai phương hướng đánh vào Uất Trì Tà Dịch.
Lúc này đây, Uất Trì Tà Dịch rốt cuộc trốn tránh không kịp, không có biện pháp, chỉ có thể vận khí cùng hắn đối chiến, kết quả hắn bị trúng một chút, quần áo nhất thời bị đốt thành đen , người cũng lảo đảo lui lại vài bước.
“Hoan Hoan, con cùng hắn nói chuyện đi, nương tới giúp phụ thân con một chút......"
Đông Phương Ngữ Hinh vừa thấy tình hương của hắn không tốt liền muốn tham gia cuộc chiến, nàng cũng không muốn cho Uất Trì Tà Dịch bị thương.
Nàng vội vàng đứng dậy, tụ khởi chân khí toàn thân, ngưng kết thành một cái hỏa cầu cực lớn, hướng Lạc trưởng lão liền đẩy qua.
“Hừ...... Chút tài mọn......"
Lạc trưởng lão hừ lạnh một tiếng, đối với hỏa cầu này nửa điểm hắn cũng không để ý, tay hắn vẽ một cái trên không, lại thêm một cái, như vậy vẽ ra vài cái, hỏa cầu của Đông Phương Ngữ Hinh thế nhưng bị chia nhỏ ra......
Chia làm mấy...... Này......
Đông Phương Ngữ Hinh có trong nháy mắt kinh ngốc, hỏa cầu như vậy , tự nhiên không uy lực gì.
Mà nàng, càng kinh ngạc là thủ pháp của Lạc trưởng lão, đây là công phu gì thế nhưng có thể tách hỏa cầu của nàng ra?
Nàng chưa bao giờ nghe nói qua, cũng chưa bao giờ thấy qua, thật sự là......
Làm cho người ta kinh ngạc.
“Hừ......"
Sau khi hắn dập nát hỏa cầu của Đông Phương Ngữ Hinh liền trực tiếp đẩy tới chỗ nàng một chưởng, võ công của hắn so với Đông Phương Ngữ Hinh mạnh hơn rất nhiều, một chưởng này đi qua, uy lực kia......
Quẹt, quẹt, quẹt...... Đông Phương Ngữ Hinh lui về phía sau mấy bước, thật vất vả mới đứng vững .
Chính là, võ công của Lạc trưởng lão thật sự là bưu hãn, nàng cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều phi thường khó chịu, giống như đặt sai chỗ .
Cùng lúc này, Uất Trì Tà Dịch đã muốn bị chọc tức, một chưởng đánh đi, thẳng tắp đánh tới ngực Lạc trưởng lão, Lạc trưởng lão cười lạnh nói:
“Ta tưởng ai đâu? Nguyên lai là người Thiên Thương đảo ......"
Tuy rằng, hắn không có nhận ra thân phận của Uất Trì Tà Dịch , nhưng cùng Thiên Thương đảo đánh tới mức hắn qua quen thuộc, nên từ võ công của đối phương hắn cũng có thể nhìn ra đối phương là người Thiên Thương Đảo.
“Thế nào, chẳng lẽ các ngươi cũng đối với thứ này cảm thấy hứng thú?"
Tác giả :
Mã Duyệt Duyệt