Dị Thế Tà Quân
Chương 126: Sắp tới đột phá
Dịch Giả: KobayashiMidori
- Nghiệm thân, cởi sạch, toàn thân cao thấp đều phải kiểm tra sao?
Quân Mạc Tà dường như có chút suy nghĩ, vươn một ngón tay. Làm một cái tư thế bóc trần, chớp mắt vài cái:
- Mặt sau, ách, cũng kiểm tra hay thôi?
-Nói là kiểm tra bệnh trĩ gì gì đó.
Đường Nguyên có chút khổ không thể nói:
- Phòng bị bất cứ tình huống nào, nơi đó có bệnh không tiện nói chắc là không thông qua.
Đường mập mạp cả người phát lạnh, tóc gáy dựng thẳng:
- Tam thiếu, ta nghe nói khi kiểm tra sẽ bị một người nam nhân, ách, không phải, là một thái giám nơi đó lắc qua lắc lại, còn phải cởi trống trơn, ta nghĩ tới đó đã nổi hết gai ốc.
- Ta hiện tại cũng đã sởn tóc gáy.
Quân Mạc Tà gãi cánh tay, nơi đó đã nổi hết gai ốc.
Có thể làm cho Quân đại sát thủ cũng sởn tóc gáy, sự khủng bố của ngọn gió này quá là kinh người đi.
- Rốt cuộc có biện pháp không? Huynh đệ ta trông cậy vào ngươi!
Đường Nguyên hy vọng nhìn hắn.
- Có! Bất quá, ngươi phải tới tìm ta trong buổi sáng ngày nào đó kiểm tra tiến cung, sau đó ta giúp ngươi chuẩn bị. Ân. Như thế….
Quân Mạc Tà nháy mắt cười cười, đột nhiên ôm bụng cười ha ha.
- Không hiểu được ý tứ gì.
Đường Nguyên chớp mắt nhỏ.
-Ngươi không cần hiểu được, kỳ thật ta cũng luyến tiếc ngươi vào cung nha, ta còn muốn hợp tác với ngươi cùng nhau làm việc buôn bán. Hai ta cùng nhau phát tài lớn.
Quân Mạc Tà cười hắc hắc, chú ý quan sát sắc mặt Đường mập mạp.
- Việc buôn bán gì? Mua bán lớn nữa chứ?
Đường Nguyên tinh thần rung lên, quả thực có chút nhảy nhót, cảm động nháy mắt:
- Tam thiếu, ngươi thực là tái sinh phụ mẫu biết cả con trùng trong bụng ta.
- Cút đi, ngươi ngẫm lại ngươi cô phụ kỳ vọng của cha ngươi, bọn họ sẽ thu thập ngươi như thế nào a, tất cả các tiền bạc cha ngươi dùng để mua chuộc quá quan cho ngươi trước đây đều uổng phí!
Quân Mạc Tà nhấc chân đá một cước.
Đường Nguyên ôm ông kêu đau một tiếng, nhe răng nhếch miệng:
- Không có việc gì, chỉ cần thánh chỉ không tới, chẳng lẽ cha ta còn có thể đem ta đánh chết phải không? Ta lại kéo dài thời gian một chút, là có thể chuẩn bị kẻ chịu tội thay, ha ha ha…
Đường mập mạp không có chuyện gì một thân tiêu sái nhẹ nhàng. Quân Mạc Tà cười ha ha, đột nhiên cảm thấy được tâm sự buồn bực đều trở thành hư không; mập mạp này, thật là một kẻ dở hơi, nhưng khi bên cạch hắn thì thật vui vẻ.
Mạc Tà đang cười, đột nhiên nhớ tới tên mập mạp Đường Nguyên từng nói qua một câu: "Bạn tốt xa ngàn dặm đường bốn mươi năm không liên hệ đột nhiên xuất hiện, mà còn là vị siêu cấp cao thủ" thì không khỏi dừng lại tiếng cười, thầm nghĩ trong lòng: "Siêu cấp cao thủ? Có thể siêu cấp cao thủ cỡ nào? Chẳng lẽ cũng là bị tin tức huyền đan hấp dẫn tới? Này cũng quá nhanh a? Nếu là như thế mà nói, xem ra Thiên Hương thành chắc chắn lập tức phong vân sẽ nổi lên."
Mặc kệ, dù cho long hổ phong vân các loại có như thế nào, ta là người xắp đặt phía sau, ngư ông đắc lợi a!
Khai Thiên Tạo Hóa Công trong cơ thể tự động vận hành, Quân Mạc Tà đã cảm thấy kình lưu trong mạch hiện tại rõ ràng đã tiếp cận trạng thái bão hòa. Từ nguyên bản là một luồng khí lưu nhỏ, biến thành chân khí di động thông suốt nhanh chóng trong thân thể hiện tại, trong lúc giơ tay nhấc chân, cũng càng cảm thấy tùy tâm sở dục.
Quân Mạc Tà có một loại dự cảm thật cổ quái, hoàn toàn không có lý do gì, chính là thời điểm luồng khí lưu trong kinh mạch đạt tới bão hòa, chính là thời điểm Khai Thiên Tạo Hóa công bắt đầu tiến vào tầng thứ hai, cũng là thời điểm có thể mở ra tầng hai Linh Lung Hồng Quân tháp!
Cho nên trong khoảng thời gian này, Quân Mạc Tà cũng không dám chậm trễ. Mỗi thời khắc đều cố gắng vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa Công, tăng tiến tu vi, trong hai ngày gần nhất, Quân Mạc Tà kinh hỉ phát hiện, thời điểm mình tu luyện không chỉ có thể hấp thu linh khí phát ra từ Hồng Quân Tháp, lại có thể từ trong không khí ngoại giới hấp thu được linh khí giống nhau, tuy rằng phân lượng rất ít. Hơn nữa thực loãng, nhưng biểu thị, đây là một tiến bộ lớn!
Đối với mình đột phá thần công trọng thứ hai, mở ra Hồng Quân tháp tầng thứ hai, Quân Mạc Tà vô cùng chờ mong. Tầng thứ nhất chính là trụ cột, đã có thể khủng bố như thế, nếu là mở ra tầng thứ hai ……
Vài ngày gần đây nhiệt độ không khí đột nhiên hạ xuống, gió thu hiu quạnh, cả thành hoang vắng. Là vàng như mưa bay đầy trời, nhưng bởi vì phần lớn thời gian Quân Mạc Tà đều ở nhà luyện công, từ trong thiên địa hấp thu được lượng lớn thiên địa linh khí. Chính mình hấp thu không được, liền đem linh khí đó đem rải khắp trong tiểu viện của mình, vì thế tiểu viện của hắn cùng với tiểu viện của Quân Vô Ý và tiểu viện của Quản Thanh Hàn giống nhau, cư nhiên vẫn là một mảnh xanh um tươi tốt, tựa như giữa mùa hè. Thậm chí có chút cành cư nhiên không ngừng mọc nhánh mới, nảy sinh chồi, ly kỳ nhất chính là, một gốc cây băng thành bần lan Quản Thanh Hàn yêu tha thiết nhất, cư nhiên lại trổ ra vài cái nụ hoa nho nhỏ, hiện tượng khác thường này, làm cho Quản Thanh Hàn xem như trân bảo.
Phong vân sắp tới tại Thiên Hương thành, không thể nghi ngờ cho Quân Mạc Tà áp lực cực lớn!
Áp lực. Cũng có thể chuyển thành động lực! Cho nên Quân Mạc Tà đang ép bách bản thân mình, cần phải ở trong thời điểm trước khi phong vân đến, đem thực lực chính mình lại tăng lên một lần nữa!
"Chính mình kiếp trước luôn luôn đọc lai độc vãng, không kiêng nể ai. Tự do tự tại, có thể tùy thích! Thế nhưng ở dưới hoàn cảnh hiện tại, nghĩ tới đại gia tộc không có một người nào bảo vệ thì không thể chấp nhận. Chính mình nếu muốn ở thế giới này tiêu diêu tự tại thì dư sức, nhưng mình thực sư muốn toàn bộ Quân gia sau này ai ai cũng biết tiếng, tuyệt đỉnh thế lực thì còn phải cố gắng nhiều. Ba trăm người chính mình tự tay huấn luyện trước kia, sau này sẽ có công dụng thật lớn!"
Lần đầu tiên trong đời, Quân Mạc Tà có ý muốn thành lập thành viên tổ chức của chính mình. Cũng là lần đầu tiên trong hai kiếp làm người hắn có suy nghĩ này.
"Chờ khi ông nội tăng lên thực lực, làm sáng tỏ mọi khúc mắc của Quân gia, chính mình phải bắt đầu phát triển thế lực bí mật rồi, như thế nào cũng muốn cho ra vài tay cao thủ. Nếu không, đối mặt với cường giả như mây, vài cái ngân huyền kim huyền có năng lực làm được chuyện gì?"
Thế nhưng nếu quả là cao thủ đứng đầu, lại có thể dễ dàng thu phục như vậy? Quân Mạc Tà nhức đầu, đột nhiên nhớ tới, không biết kiếp trước ở địa phương nào xem qua một câu: " Thân hổ mạnh mẽ chấn động, thiên hạ anh hùng đều cúi đầu bái lạy, mỗi người lòng son dạ sắt, toàn bộ một lòng trung thành và tận tâm, từ nay về sau đánh hạ cơ nghiệp muôn đời không đổ,"
"Ta muốn cũng có thể được "thân hổ chấn động", phàm là người nhìn thấy ta là chí tôn thần huyền cúi đầu bái lạy,như thế tốt bao nhiêu?" Quân Mạc Tà nâng cằm, rất không đứng đắn nghĩ thầm.
Cầm trong tay ba tờ thiếp mời, ánh mắt Quân Mạc Tà chợt lóe, bất kể như thế nào, Nhị hoàng tử mời khách là phải đi, nguyên nhân rất đơn giản, điểm thiết yến vừa lúc là Nghê Thường các! Lần trước nghe trộm, vị "Nguyệt nhi cô nương" kia đối với Quân gia hận khắc cốt hiện giờ còn quanh quẩn trong lòng Quân Mạc Tà.
Bực nữ nhân ác độc này, Quân Mạc Tà nếu không thăm dò chi tiết của nàng, sau đó diệt trừ, hắn sẽ cảm thấy thật có lỗi với bản thân.
Mà nhị hoàng tử mở tiệc chiêu đãi lần này lại cho Quân Mạc Tà một cơ hội rất tốt.
Còn có, ân, tính tính thời gian. Chuyện tay nỏ bằng đám gân huyền thú kia, hiện giờ cũng đã qua khá nhiều thời giạn, chính là không biết nhân thủ ông nội phái ra có chiếm được tin tức không?
Về phần đại hoàng tử thiết yến Yên Vũ lâu, còn có tam hoàng tử bãi rượu Cẩm Tú hồ. Quân Mạc Tà hoàn toàn không để ở trong lòng. Tạm thời với hắn mà nói, địa phương này hoàn toàn không có nửa điểm hấp dẫn.
Quyết định, giờ ngọ hôm nay phải đi Nghê Thường các!
Quân Mạc Tà mặt mày hơn hở mỉm cười, từ từ bước ra khỏi tiểu viện. Chuẩn bị minh mục trương đảm tự đi nói với ông nội mình, chính mình đi tới kỹ viện, làm cho lão nhân gia ngài cấp cho hai cái bảo tiêu, tốt nhất là bảo tiêu thực lực kiên cường.
Vội vàng rời cửa, liền chứng kiến Quản Thanh Hàn áo trắng hơn tuyết, chậm rãi mà đến, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Quân Mạc Tà:
- Ngươi phải đi ra ngoài?
- Ân, ta đi Nghê Thường các. Quân Mạc Tà thành thật nói, hơn nữa đây cũng phải chuyện gì nhận không ra người, đứa con hoàng đế mời khách nơi nào, ta chỉ là một khách nhân bị mời, tựa hồ thế nào cũng tính không đến trên đầu ta a?
- Vô sỉ! Đi chỗ đó chư nhiên còn có thể mặt dày mày dạn như thế, nguyên tưởng rằng ngươi chính là lãng tử quay đầu, không ngờ mới giả trang người tốt hai ngày, liền lộ nguyên hình!
Quản Thanh Hàn nhất thời tức nhận đỏ bừng mặt, bực bội không tới đánh một chỗ, như muốn tiến lên dạy dỗ trách mắng. Vừa mới xem người này thành thật vài ngày, hôm nay cư nhiên trước mặt mình nói muốn đi thanh lâu lêu lổng! Đúng là cái gì có thể nhẫn cái gì không thể nhẫn? Thúc có thể nhẫn tẩu không thể nhẫn!
Quân Mạc Tà lắc mình tránh thoát một chường Quản Thanh Hàn đánh tới, cười ha ha, nói:
- Đại tẩu, kỳ thật bộ dáng ngươi tức giận xem rất khá, ta nói đúng là rất thật lòng.
Quản Thanh Hàn mặt mày lạnh lẽo, ra tay như gió, không nói một lời. Hôm nay nếu không dạy dỗ tiểu tử này một chút, chỉ sợ hắn lại chứng nào tật nấy! Dù sao hôm nay luận bàn còn chưa có tiến hành đâu! Tam thúc cũng thật là, rõ ràng là ông nội an bài "luận bàn" hắn như thế nào liền cho kết thúc!
Quân Mạc Tà hiện trái hiện phải, đột nhiên bước lướt một cái, thoát ra xa ngoài một trượng, hắc hắc cười nói:
- Đại tẩu, cái luận bàn này nên để sau a, ta trở về sẽ cùng tỷ luận bàn. Người ta còn đang chờ ta tới nhanh mà.
Quản Thanh Hàn bị hắn làm cho tức giận tới ngực một trận khó chịu! Quân Mạc Tà nói vốn là nói thật, nhị hoàng từ mời khách thật sự là ở Nghê Thường các chờ hắn; nhưng nghe ở trong lỗ tai Quản Thanh Hàn lại không phải rõ ràng như vậy, tựa hồ hắn nói đúng là kỹ nữ thấp hèn đang chờ hắn, nơi nào có thể không giậm chân giận giữ?
"Tiểu tử này mấy ngày này có điểm nhân dạng, ta tuyệt không thể để hắn sa đọa đi xuống như vậy! Nếu là như thế, ta như nào không làm thất vọng cha mẹ chồng đã mất cùng với đại ca hắn đây?"
Quản Thanh Hàn cắn môi, bước nhanh hướng về thu phòng Quân lão gia tử đi đến. Quân Mạc Tà vừa đi một bên cũng cảm thấy ngạc nhiên; chính mình vi diệu tiến bộ, cơ hồ ngay cả mình cũng không thể tin được. Đoạn thời gian trước cùng Quản Thanh Hàn so chiêu, mình không thể phát huy thực lực chân chính, vả lại còn phải hết sức khắc chế phản ứng giết người bản năng, dưới tình huống không thể đánh trả, trốn tránh tự nhiên là tương đối khó khăn, nhưng hôm nay dưới tình huống Quản Thanh Hàn thịnh nộ, xu hướng trốn tránh, né tránh cư nhiên thành thạo!
Mà ngày đó từng đánh trúng chỗ yếu hại của một vị thiên huyền cường giả! Tuy rằng hắn không có đề phòng, nhưng trúng chính là trúng, chuyện này thực là không thể xóa bỏ!
Nghĩ lại tỷ mỉ, những điều này trước đây làm không được hoặc không đủ năng lực làm, nhưng hết thảy hiện tại lại phát sinh tự nhiên vậy! Chẳng lẽ, mình trong khoảng thời gian này, thực sự bất tri bất giác tiến bộ nhiều như vậy sao?
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 2: Thiên Hương phong vân.
- Nghiệm thân, cởi sạch, toàn thân cao thấp đều phải kiểm tra sao?
Quân Mạc Tà dường như có chút suy nghĩ, vươn một ngón tay. Làm một cái tư thế bóc trần, chớp mắt vài cái:
- Mặt sau, ách, cũng kiểm tra hay thôi?
-Nói là kiểm tra bệnh trĩ gì gì đó.
Đường Nguyên có chút khổ không thể nói:
- Phòng bị bất cứ tình huống nào, nơi đó có bệnh không tiện nói chắc là không thông qua.
Đường mập mạp cả người phát lạnh, tóc gáy dựng thẳng:
- Tam thiếu, ta nghe nói khi kiểm tra sẽ bị một người nam nhân, ách, không phải, là một thái giám nơi đó lắc qua lắc lại, còn phải cởi trống trơn, ta nghĩ tới đó đã nổi hết gai ốc.
- Ta hiện tại cũng đã sởn tóc gáy.
Quân Mạc Tà gãi cánh tay, nơi đó đã nổi hết gai ốc.
Có thể làm cho Quân đại sát thủ cũng sởn tóc gáy, sự khủng bố của ngọn gió này quá là kinh người đi.
- Rốt cuộc có biện pháp không? Huynh đệ ta trông cậy vào ngươi!
Đường Nguyên hy vọng nhìn hắn.
- Có! Bất quá, ngươi phải tới tìm ta trong buổi sáng ngày nào đó kiểm tra tiến cung, sau đó ta giúp ngươi chuẩn bị. Ân. Như thế….
Quân Mạc Tà nháy mắt cười cười, đột nhiên ôm bụng cười ha ha.
- Không hiểu được ý tứ gì.
Đường Nguyên chớp mắt nhỏ.
-Ngươi không cần hiểu được, kỳ thật ta cũng luyến tiếc ngươi vào cung nha, ta còn muốn hợp tác với ngươi cùng nhau làm việc buôn bán. Hai ta cùng nhau phát tài lớn.
Quân Mạc Tà cười hắc hắc, chú ý quan sát sắc mặt Đường mập mạp.
- Việc buôn bán gì? Mua bán lớn nữa chứ?
Đường Nguyên tinh thần rung lên, quả thực có chút nhảy nhót, cảm động nháy mắt:
- Tam thiếu, ngươi thực là tái sinh phụ mẫu biết cả con trùng trong bụng ta.
- Cút đi, ngươi ngẫm lại ngươi cô phụ kỳ vọng của cha ngươi, bọn họ sẽ thu thập ngươi như thế nào a, tất cả các tiền bạc cha ngươi dùng để mua chuộc quá quan cho ngươi trước đây đều uổng phí!
Quân Mạc Tà nhấc chân đá một cước.
Đường Nguyên ôm ông kêu đau một tiếng, nhe răng nhếch miệng:
- Không có việc gì, chỉ cần thánh chỉ không tới, chẳng lẽ cha ta còn có thể đem ta đánh chết phải không? Ta lại kéo dài thời gian một chút, là có thể chuẩn bị kẻ chịu tội thay, ha ha ha…
Đường mập mạp không có chuyện gì một thân tiêu sái nhẹ nhàng. Quân Mạc Tà cười ha ha, đột nhiên cảm thấy được tâm sự buồn bực đều trở thành hư không; mập mạp này, thật là một kẻ dở hơi, nhưng khi bên cạch hắn thì thật vui vẻ.
Mạc Tà đang cười, đột nhiên nhớ tới tên mập mạp Đường Nguyên từng nói qua một câu: "Bạn tốt xa ngàn dặm đường bốn mươi năm không liên hệ đột nhiên xuất hiện, mà còn là vị siêu cấp cao thủ" thì không khỏi dừng lại tiếng cười, thầm nghĩ trong lòng: "Siêu cấp cao thủ? Có thể siêu cấp cao thủ cỡ nào? Chẳng lẽ cũng là bị tin tức huyền đan hấp dẫn tới? Này cũng quá nhanh a? Nếu là như thế mà nói, xem ra Thiên Hương thành chắc chắn lập tức phong vân sẽ nổi lên."
Mặc kệ, dù cho long hổ phong vân các loại có như thế nào, ta là người xắp đặt phía sau, ngư ông đắc lợi a!
Khai Thiên Tạo Hóa Công trong cơ thể tự động vận hành, Quân Mạc Tà đã cảm thấy kình lưu trong mạch hiện tại rõ ràng đã tiếp cận trạng thái bão hòa. Từ nguyên bản là một luồng khí lưu nhỏ, biến thành chân khí di động thông suốt nhanh chóng trong thân thể hiện tại, trong lúc giơ tay nhấc chân, cũng càng cảm thấy tùy tâm sở dục.
Quân Mạc Tà có một loại dự cảm thật cổ quái, hoàn toàn không có lý do gì, chính là thời điểm luồng khí lưu trong kinh mạch đạt tới bão hòa, chính là thời điểm Khai Thiên Tạo Hóa công bắt đầu tiến vào tầng thứ hai, cũng là thời điểm có thể mở ra tầng hai Linh Lung Hồng Quân tháp!
Cho nên trong khoảng thời gian này, Quân Mạc Tà cũng không dám chậm trễ. Mỗi thời khắc đều cố gắng vận chuyển Khai Thiên Tạo Hóa Công, tăng tiến tu vi, trong hai ngày gần nhất, Quân Mạc Tà kinh hỉ phát hiện, thời điểm mình tu luyện không chỉ có thể hấp thu linh khí phát ra từ Hồng Quân Tháp, lại có thể từ trong không khí ngoại giới hấp thu được linh khí giống nhau, tuy rằng phân lượng rất ít. Hơn nữa thực loãng, nhưng biểu thị, đây là một tiến bộ lớn!
Đối với mình đột phá thần công trọng thứ hai, mở ra Hồng Quân tháp tầng thứ hai, Quân Mạc Tà vô cùng chờ mong. Tầng thứ nhất chính là trụ cột, đã có thể khủng bố như thế, nếu là mở ra tầng thứ hai ……
Vài ngày gần đây nhiệt độ không khí đột nhiên hạ xuống, gió thu hiu quạnh, cả thành hoang vắng. Là vàng như mưa bay đầy trời, nhưng bởi vì phần lớn thời gian Quân Mạc Tà đều ở nhà luyện công, từ trong thiên địa hấp thu được lượng lớn thiên địa linh khí. Chính mình hấp thu không được, liền đem linh khí đó đem rải khắp trong tiểu viện của mình, vì thế tiểu viện của hắn cùng với tiểu viện của Quân Vô Ý và tiểu viện của Quản Thanh Hàn giống nhau, cư nhiên vẫn là một mảnh xanh um tươi tốt, tựa như giữa mùa hè. Thậm chí có chút cành cư nhiên không ngừng mọc nhánh mới, nảy sinh chồi, ly kỳ nhất chính là, một gốc cây băng thành bần lan Quản Thanh Hàn yêu tha thiết nhất, cư nhiên lại trổ ra vài cái nụ hoa nho nhỏ, hiện tượng khác thường này, làm cho Quản Thanh Hàn xem như trân bảo.
Phong vân sắp tới tại Thiên Hương thành, không thể nghi ngờ cho Quân Mạc Tà áp lực cực lớn!
Áp lực. Cũng có thể chuyển thành động lực! Cho nên Quân Mạc Tà đang ép bách bản thân mình, cần phải ở trong thời điểm trước khi phong vân đến, đem thực lực chính mình lại tăng lên một lần nữa!
"Chính mình kiếp trước luôn luôn đọc lai độc vãng, không kiêng nể ai. Tự do tự tại, có thể tùy thích! Thế nhưng ở dưới hoàn cảnh hiện tại, nghĩ tới đại gia tộc không có một người nào bảo vệ thì không thể chấp nhận. Chính mình nếu muốn ở thế giới này tiêu diêu tự tại thì dư sức, nhưng mình thực sư muốn toàn bộ Quân gia sau này ai ai cũng biết tiếng, tuyệt đỉnh thế lực thì còn phải cố gắng nhiều. Ba trăm người chính mình tự tay huấn luyện trước kia, sau này sẽ có công dụng thật lớn!"
Lần đầu tiên trong đời, Quân Mạc Tà có ý muốn thành lập thành viên tổ chức của chính mình. Cũng là lần đầu tiên trong hai kiếp làm người hắn có suy nghĩ này.
"Chờ khi ông nội tăng lên thực lực, làm sáng tỏ mọi khúc mắc của Quân gia, chính mình phải bắt đầu phát triển thế lực bí mật rồi, như thế nào cũng muốn cho ra vài tay cao thủ. Nếu không, đối mặt với cường giả như mây, vài cái ngân huyền kim huyền có năng lực làm được chuyện gì?"
Thế nhưng nếu quả là cao thủ đứng đầu, lại có thể dễ dàng thu phục như vậy? Quân Mạc Tà nhức đầu, đột nhiên nhớ tới, không biết kiếp trước ở địa phương nào xem qua một câu: " Thân hổ mạnh mẽ chấn động, thiên hạ anh hùng đều cúi đầu bái lạy, mỗi người lòng son dạ sắt, toàn bộ một lòng trung thành và tận tâm, từ nay về sau đánh hạ cơ nghiệp muôn đời không đổ,"
"Ta muốn cũng có thể được "thân hổ chấn động", phàm là người nhìn thấy ta là chí tôn thần huyền cúi đầu bái lạy,như thế tốt bao nhiêu?" Quân Mạc Tà nâng cằm, rất không đứng đắn nghĩ thầm.
Cầm trong tay ba tờ thiếp mời, ánh mắt Quân Mạc Tà chợt lóe, bất kể như thế nào, Nhị hoàng tử mời khách là phải đi, nguyên nhân rất đơn giản, điểm thiết yến vừa lúc là Nghê Thường các! Lần trước nghe trộm, vị "Nguyệt nhi cô nương" kia đối với Quân gia hận khắc cốt hiện giờ còn quanh quẩn trong lòng Quân Mạc Tà.
Bực nữ nhân ác độc này, Quân Mạc Tà nếu không thăm dò chi tiết của nàng, sau đó diệt trừ, hắn sẽ cảm thấy thật có lỗi với bản thân.
Mà nhị hoàng tử mở tiệc chiêu đãi lần này lại cho Quân Mạc Tà một cơ hội rất tốt.
Còn có, ân, tính tính thời gian. Chuyện tay nỏ bằng đám gân huyền thú kia, hiện giờ cũng đã qua khá nhiều thời giạn, chính là không biết nhân thủ ông nội phái ra có chiếm được tin tức không?
Về phần đại hoàng tử thiết yến Yên Vũ lâu, còn có tam hoàng tử bãi rượu Cẩm Tú hồ. Quân Mạc Tà hoàn toàn không để ở trong lòng. Tạm thời với hắn mà nói, địa phương này hoàn toàn không có nửa điểm hấp dẫn.
Quyết định, giờ ngọ hôm nay phải đi Nghê Thường các!
Quân Mạc Tà mặt mày hơn hở mỉm cười, từ từ bước ra khỏi tiểu viện. Chuẩn bị minh mục trương đảm tự đi nói với ông nội mình, chính mình đi tới kỹ viện, làm cho lão nhân gia ngài cấp cho hai cái bảo tiêu, tốt nhất là bảo tiêu thực lực kiên cường.
Vội vàng rời cửa, liền chứng kiến Quản Thanh Hàn áo trắng hơn tuyết, chậm rãi mà đến, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Quân Mạc Tà:
- Ngươi phải đi ra ngoài?
- Ân, ta đi Nghê Thường các. Quân Mạc Tà thành thật nói, hơn nữa đây cũng phải chuyện gì nhận không ra người, đứa con hoàng đế mời khách nơi nào, ta chỉ là một khách nhân bị mời, tựa hồ thế nào cũng tính không đến trên đầu ta a?
- Vô sỉ! Đi chỗ đó chư nhiên còn có thể mặt dày mày dạn như thế, nguyên tưởng rằng ngươi chính là lãng tử quay đầu, không ngờ mới giả trang người tốt hai ngày, liền lộ nguyên hình!
Quản Thanh Hàn nhất thời tức nhận đỏ bừng mặt, bực bội không tới đánh một chỗ, như muốn tiến lên dạy dỗ trách mắng. Vừa mới xem người này thành thật vài ngày, hôm nay cư nhiên trước mặt mình nói muốn đi thanh lâu lêu lổng! Đúng là cái gì có thể nhẫn cái gì không thể nhẫn? Thúc có thể nhẫn tẩu không thể nhẫn!
Quân Mạc Tà lắc mình tránh thoát một chường Quản Thanh Hàn đánh tới, cười ha ha, nói:
- Đại tẩu, kỳ thật bộ dáng ngươi tức giận xem rất khá, ta nói đúng là rất thật lòng.
Quản Thanh Hàn mặt mày lạnh lẽo, ra tay như gió, không nói một lời. Hôm nay nếu không dạy dỗ tiểu tử này một chút, chỉ sợ hắn lại chứng nào tật nấy! Dù sao hôm nay luận bàn còn chưa có tiến hành đâu! Tam thúc cũng thật là, rõ ràng là ông nội an bài "luận bàn" hắn như thế nào liền cho kết thúc!
Quân Mạc Tà hiện trái hiện phải, đột nhiên bước lướt một cái, thoát ra xa ngoài một trượng, hắc hắc cười nói:
- Đại tẩu, cái luận bàn này nên để sau a, ta trở về sẽ cùng tỷ luận bàn. Người ta còn đang chờ ta tới nhanh mà.
Quản Thanh Hàn bị hắn làm cho tức giận tới ngực một trận khó chịu! Quân Mạc Tà nói vốn là nói thật, nhị hoàng từ mời khách thật sự là ở Nghê Thường các chờ hắn; nhưng nghe ở trong lỗ tai Quản Thanh Hàn lại không phải rõ ràng như vậy, tựa hồ hắn nói đúng là kỹ nữ thấp hèn đang chờ hắn, nơi nào có thể không giậm chân giận giữ?
"Tiểu tử này mấy ngày này có điểm nhân dạng, ta tuyệt không thể để hắn sa đọa đi xuống như vậy! Nếu là như thế, ta như nào không làm thất vọng cha mẹ chồng đã mất cùng với đại ca hắn đây?"
Quản Thanh Hàn cắn môi, bước nhanh hướng về thu phòng Quân lão gia tử đi đến. Quân Mạc Tà vừa đi một bên cũng cảm thấy ngạc nhiên; chính mình vi diệu tiến bộ, cơ hồ ngay cả mình cũng không thể tin được. Đoạn thời gian trước cùng Quản Thanh Hàn so chiêu, mình không thể phát huy thực lực chân chính, vả lại còn phải hết sức khắc chế phản ứng giết người bản năng, dưới tình huống không thể đánh trả, trốn tránh tự nhiên là tương đối khó khăn, nhưng hôm nay dưới tình huống Quản Thanh Hàn thịnh nộ, xu hướng trốn tránh, né tránh cư nhiên thành thạo!
Mà ngày đó từng đánh trúng chỗ yếu hại của một vị thiên huyền cường giả! Tuy rằng hắn không có đề phòng, nhưng trúng chính là trúng, chuyện này thực là không thể xóa bỏ!
Nghĩ lại tỷ mỉ, những điều này trước đây làm không được hoặc không đủ năng lực làm, nhưng hết thảy hiện tại lại phát sinh tự nhiên vậy! Chẳng lẽ, mình trong khoảng thời gian này, thực sự bất tri bất giác tiến bộ nhiều như vậy sao?
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 2: Thiên Hương phong vân.
Tác giả :
Phong Lăng Thiên Hạ