Đẹp Trai Quá Cũng Phiền
Chương 37: Ngoại truyện (1)
Làm thế nào để thầm mến bạn tốt của mình.
Kiều Mục là một người rất kỳ quái.
Về điểm này thì mỗi một người đã từng gặp qua hắn đều có nhận xét như vậy.
Hắn có thể dùng cả một buổi chiều để quan sát con kiến dọn nhà cũng không muốn dùng 10 phút để đi làm bài tập, hắn tình nguyện viết luận văn 5000 chữ cũng không muốn viết một bài văn 500 chữ. Nhìn qua thì hắn có vẻ chưa từng chăm chú nghe giảng, nhưng chỉ cần hắn muốn, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể trở thành người đứng hạng nhất trong lớp.
Cho dù không cùng một lớp với Kiều Mục, Lộ Vọng Xuyên cũng đã từng nghe qua tên người này.
Nhưng cậu thật không ngờ lần gặp nhau đầu tiên của bọn họ sẽ diễn ra như vậy.
Với tư cách là một thành viên của đại gia tộc, trong nhà có chút lộn xộn là chuyện rất bình thường. Mà tác dụng phụ sau trận cãi nhau lần đó của ba mẹ chính là cậu không hoàn thành bài tập của mình.
Thường ngày biểu hiện của cậu đều rất tốt, cho nên chỉ cần tùy ý bịa đại một chuyện với thầy giáo, hiển nhiên thầy sẽ không hoài nghi.
Vốn chuyện đã có thể giải quyết hoàn mỹ như thế, nhưng tên khốn này lại cố ý nhảy ra, vạch trần cậu.
Kết quả về nhà đương nhiên là bị một trận đòn.
Tuy đến nay mỗi khi cậu nhớ lại vẫn còn nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng bởi vì chuyện này mới làm cho bọn hắn gặp nhau.
Khác với mấy người giàu hay học ở trong các trường học quý tộc trong các phim truyền hình và điện ảnh tiểu thuyết, Lộ Vọng Xuyên vẫn luôn thành thành thật thật học trường công, cũng bởi vì nguyên nhân này, cậu và Kiều Mục đã học cùng trường tiểu học cùng trường cấp hai cùng trường cấp ba.
Kiều Mục là người rất quái lạ, đối với điểm này cậu chưa từng để ý chút nào, cũng không để ý tới nghị luận của người bên ngoài, vẫn làm theo ý mình như trước.
Thẳng đến cấp hai khi Kiều Mục đột nhiên cảm thấy hứng thú với tâm lý của loài người.
Kiều Mục từ bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở nên sạch sẽ gọn gàng, từ cử chỉ kỳ quái trở nên phong độ nhẹ nhàng. Hắn vốn là người cực kỳ thông minh, ăn nói khéo léo, lúc hơi thể hiện một vài khuynh hướng, tất cả mọi người đương nhiên đều rơi vào trong lưới
Tiếng tăm của hắn lan truyền rất lớn, ngay cả bạn học cùng lớp cũng không thấy sự thay đổi của hắn có gì không ổn, trái lại còn tự hỏi mình trước kia rốt cuộc là bị làm sao vậy mới có thể không thích Kiều Mục.
Kiều Mục thành tích ưu tú, gia thế không tệ, dung mạo tuấn lãng, cộng thêm tính tình tốt, nhân khí càng ngày càng cao, thậm chí được một ít người hiểu chuyện nâng lên thành hoàng tử vườn trường.
Thấy bạn tốt “cải tà quy chính", Lộ Vọng Xuyên hẳn là phải vui vẻ mới đúng, nhưng lại cảm thấy có chút khó chịu.
Chắc là vì bạn bè của Kiều Mục không chỉ có mình cậu nữa nên mới khó chịu, có lẽ trong đó còn có một chút đố kị. Lộ Vọng Xuyên đã phân tích tâm lý của mình như vậy. Sau đó bị chọc cười vì suy nghĩ như trẻ con của mình.
Nhưng rất nhanh cậu lại phát hiện, có lẽ chuyện cũng không phải đơn giản như thế.
Kiều Mục có bạn gái.
Hoa khôi giảng đường Lương Giai Ngọc, dịu dàng săn sóc, ngọt ngào đáng yêu.
Lộ Vọng Xuyên phát hiện mình càng thêm khó chịu. mà cậu lại tuyệt đối không có cảm giác gì với Lương Giai Ngọc.
*
Kiều Mục là một người rất kỳ quái.
Về điểm này thì mỗi một người đã từng gặp qua hắn đều có nhận xét như vậy.
Hắn có thể dùng cả một buổi chiều để quan sát con kiến dọn nhà cũng không muốn dùng 10 phút để đi làm bài tập, hắn tình nguyện viết luận văn 5000 chữ cũng không muốn viết một bài văn 500 chữ. Nhìn qua thì hắn có vẻ chưa từng chăm chú nghe giảng, nhưng chỉ cần hắn muốn, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể trở thành người đứng hạng nhất trong lớp.
Cho dù không cùng một lớp với Kiều Mục, Lộ Vọng Xuyên cũng đã từng nghe qua tên người này.
Nhưng cậu thật không ngờ lần gặp nhau đầu tiên của bọn họ sẽ diễn ra như vậy.
Với tư cách là một thành viên của đại gia tộc, trong nhà có chút lộn xộn là chuyện rất bình thường. Mà tác dụng phụ sau trận cãi nhau lần đó của ba mẹ chính là cậu không hoàn thành bài tập của mình.
Thường ngày biểu hiện của cậu đều rất tốt, cho nên chỉ cần tùy ý bịa đại một chuyện với thầy giáo, hiển nhiên thầy sẽ không hoài nghi.
Vốn chuyện đã có thể giải quyết hoàn mỹ như thế, nhưng tên khốn này lại cố ý nhảy ra, vạch trần cậu.
Kết quả về nhà đương nhiên là bị một trận đòn.
Tuy đến nay mỗi khi cậu nhớ lại vẫn còn nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng bởi vì chuyện này mới làm cho bọn hắn gặp nhau.
Khác với mấy người giàu hay học ở trong các trường học quý tộc trong các phim truyền hình và điện ảnh tiểu thuyết, Lộ Vọng Xuyên vẫn luôn thành thành thật thật học trường công, cũng bởi vì nguyên nhân này, cậu và Kiều Mục đã học cùng trường tiểu học cùng trường cấp hai cùng trường cấp ba.
Kiều Mục là người rất quái lạ, đối với điểm này cậu chưa từng để ý chút nào, cũng không để ý tới nghị luận của người bên ngoài, vẫn làm theo ý mình như trước.
Thẳng đến cấp hai khi Kiều Mục đột nhiên cảm thấy hứng thú với tâm lý của loài người.
Kiều Mục từ bộ dạng lôi thôi lếch thếch trở nên sạch sẽ gọn gàng, từ cử chỉ kỳ quái trở nên phong độ nhẹ nhàng. Hắn vốn là người cực kỳ thông minh, ăn nói khéo léo, lúc hơi thể hiện một vài khuynh hướng, tất cả mọi người đương nhiên đều rơi vào trong lưới
Tiếng tăm của hắn lan truyền rất lớn, ngay cả bạn học cùng lớp cũng không thấy sự thay đổi của hắn có gì không ổn, trái lại còn tự hỏi mình trước kia rốt cuộc là bị làm sao vậy mới có thể không thích Kiều Mục.
Kiều Mục thành tích ưu tú, gia thế không tệ, dung mạo tuấn lãng, cộng thêm tính tình tốt, nhân khí càng ngày càng cao, thậm chí được một ít người hiểu chuyện nâng lên thành hoàng tử vườn trường.
Thấy bạn tốt “cải tà quy chính", Lộ Vọng Xuyên hẳn là phải vui vẻ mới đúng, nhưng lại cảm thấy có chút khó chịu.
Chắc là vì bạn bè của Kiều Mục không chỉ có mình cậu nữa nên mới khó chịu, có lẽ trong đó còn có một chút đố kị. Lộ Vọng Xuyên đã phân tích tâm lý của mình như vậy. Sau đó bị chọc cười vì suy nghĩ như trẻ con của mình.
Nhưng rất nhanh cậu lại phát hiện, có lẽ chuyện cũng không phải đơn giản như thế.
Kiều Mục có bạn gái.
Hoa khôi giảng đường Lương Giai Ngọc, dịu dàng săn sóc, ngọt ngào đáng yêu.
Lộ Vọng Xuyên phát hiện mình càng thêm khó chịu. mà cậu lại tuyệt đối không có cảm giác gì với Lương Giai Ngọc.
*
Tác giả :
Trầm Vi