Đêm Nay Tôi Phục Vụ Em
Chương 47
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Nhưng.. nhưng...mà
-Em im lặng! Dám nói dối anh! Hôm nay em chết chắc- cô chỉ biết ngồi im lặng-im lặng và im lặng. . .
____________về đến nhà____________
Anh vác cô như vác con heo rừng mặc cho cô giãy dụa.
- Bỏ em ra....a.. cứu với.....
"..." Vác heo lên đến phòng ngủ anh ném cô xuống không thương tiếc...
- Em chết chắc! -Anh cười ta rồi nhào tới sẽ nát bộ đồ cô đang mặc.
- Anh nhớ em chết mất!- nói rồi anh tiện tay gỡ chiếc bra màu xanh ra.
Hai trái đào đung đưa trước mắt anh, khiến anh không chịu nổi, hạ thân căng trướng.
Áp môi anh vào môi cô, tách hàm răng ra, anh luồn chiếc lưỡi vào trong khoang miệng. Đầu lưỡi quấn quýt dây dưa không ngớt. Anh như đứa trẻ thèm kẹo, mút lấy mút để vị ngọt trong miệng cô. Cắn ngấu nghiến bờ môi gợi cảm đến bật máu. Mùi máu anh xộc lên mũi. Cô bất giác nhíu mày. Vị ngọt và vị máu tanh hoà vào nhau tạo ra một thứ vị lạ lẫm. Anh cứ mút lấy nó. Dưỡng khí bị anh hút cạn, tiểu tuyết cố đẩy anh ra nhưng không thể.
Mặt đỏ dần, thân nhiệt tăng lên. Hơi thở ngắt quãng khó nhọc. Thấy tiểu tuyết không chịu nổi, anh buông bờ môi kéo theo một sợi chỉ bạc mỏng manh, từ đầu lưỡi cô sang.
Cô tham lam hít thở gấp gáp. Anh cười thầm. Nụ hôn phớt lên má, rồi lướt xuống cổ, xương quai xanh. Mỗi nơi anh đều để lại một trái dâu đỏ chót. Mái tóc mang mùi hương đặc biệt của anh cọ nhẹ vào cổ, khiến cô buồn buồn
- H...hà..n
- Hửm?
- Th...tha... cho em...ưm..
- không bao giờ!- anh cười ranh ma bảo.
Xé nát mảnh vải nhỏ nơi tam giác, anh vân ve hạt châu.
- Ưm...hàn...đừng- mật dịch chảy ra đục ngầu, mang màu của dục vọng
Tay còn lại anh không ngừng nhào nặn trái đào khiến trên nó còn in dấu tay đỏ hồng...
Dường như miệng khô khan, không ngần ngại anh ngậm lấy nhũ hoa, liếm mút nó.
Mật dịch chảy ra nhiều hơn. Anh dừng mọi việc đang dang dở, ngước lên nhìn cô.
- ướt rồi...- giơ bàn tay dích đầy dịch đục lên nhìn cô như đang tố cáo
Cô đỏ mặt, quay đi chỗ khác
Ngón tay tinh nghịch đút vào bên trong, nhẹ nhàng dịch chuyển
- Ưm....ân....Hàn...đừng....
Hai ngón tay vào trong huyệt đạo, dịch chuyển nhanh và mạnh hơn. Huyệt đạo không ngừng co bóp, ép chặt tay anh
- Á...ân....ưm...
- Thả lỏng chút, em ép đứt tay anh
Mật dịch chảy ra ngày càng nhiều, anh không ngần ngại, rút ngón tay ra, liếm nhẹ vào nơi tam giác bí ấn. Kèm theo một chút dịch đục. Cô đúng là càng ngày càng khiến anh phát điên mà.
Anh cởi đồ ra, hạ thân căng trướng sau hai lớp vải thoát ra.
Anh tiến lại gần, nhẹ nhàng đưa cậu bé vào bên trong huyệt đạo. Nhẹ nhàng mà đưa đẩy. Cô cũng đung đưa theo nhịp ra vào của anh.
- Ưm...ân...nhẹ chút...- anh mãnh liệt hơn, ra vào không ngớt. Mật dịch tuôn ra ào ạt. Mỗi lần anh đâm vào là dịch đục bắn tung tóe
- á...ha... ưm...m....m
Tiếng rên hoan ái kết thúc. Anh Ôm cô vào lòng ngủ
- Nhưng.. nhưng...mà
-Em im lặng! Dám nói dối anh! Hôm nay em chết chắc- cô chỉ biết ngồi im lặng-im lặng và im lặng. . .
____________về đến nhà____________
Anh vác cô như vác con heo rừng mặc cho cô giãy dụa.
- Bỏ em ra....a.. cứu với.....
"..." Vác heo lên đến phòng ngủ anh ném cô xuống không thương tiếc...
- Em chết chắc! -Anh cười ta rồi nhào tới sẽ nát bộ đồ cô đang mặc.
- Anh nhớ em chết mất!- nói rồi anh tiện tay gỡ chiếc bra màu xanh ra.
Hai trái đào đung đưa trước mắt anh, khiến anh không chịu nổi, hạ thân căng trướng.
Áp môi anh vào môi cô, tách hàm răng ra, anh luồn chiếc lưỡi vào trong khoang miệng. Đầu lưỡi quấn quýt dây dưa không ngớt. Anh như đứa trẻ thèm kẹo, mút lấy mút để vị ngọt trong miệng cô. Cắn ngấu nghiến bờ môi gợi cảm đến bật máu. Mùi máu anh xộc lên mũi. Cô bất giác nhíu mày. Vị ngọt và vị máu tanh hoà vào nhau tạo ra một thứ vị lạ lẫm. Anh cứ mút lấy nó. Dưỡng khí bị anh hút cạn, tiểu tuyết cố đẩy anh ra nhưng không thể.
Mặt đỏ dần, thân nhiệt tăng lên. Hơi thở ngắt quãng khó nhọc. Thấy tiểu tuyết không chịu nổi, anh buông bờ môi kéo theo một sợi chỉ bạc mỏng manh, từ đầu lưỡi cô sang.
Cô tham lam hít thở gấp gáp. Anh cười thầm. Nụ hôn phớt lên má, rồi lướt xuống cổ, xương quai xanh. Mỗi nơi anh đều để lại một trái dâu đỏ chót. Mái tóc mang mùi hương đặc biệt của anh cọ nhẹ vào cổ, khiến cô buồn buồn
- H...hà..n
- Hửm?
- Th...tha... cho em...ưm..
- không bao giờ!- anh cười ranh ma bảo.
Xé nát mảnh vải nhỏ nơi tam giác, anh vân ve hạt châu.
- Ưm...hàn...đừng- mật dịch chảy ra đục ngầu, mang màu của dục vọng
Tay còn lại anh không ngừng nhào nặn trái đào khiến trên nó còn in dấu tay đỏ hồng...
Dường như miệng khô khan, không ngần ngại anh ngậm lấy nhũ hoa, liếm mút nó.
Mật dịch chảy ra nhiều hơn. Anh dừng mọi việc đang dang dở, ngước lên nhìn cô.
- ướt rồi...- giơ bàn tay dích đầy dịch đục lên nhìn cô như đang tố cáo
Cô đỏ mặt, quay đi chỗ khác
Ngón tay tinh nghịch đút vào bên trong, nhẹ nhàng dịch chuyển
- Ưm....ân....Hàn...đừng....
Hai ngón tay vào trong huyệt đạo, dịch chuyển nhanh và mạnh hơn. Huyệt đạo không ngừng co bóp, ép chặt tay anh
- Á...ân....ưm...
- Thả lỏng chút, em ép đứt tay anh
Mật dịch chảy ra ngày càng nhiều, anh không ngần ngại, rút ngón tay ra, liếm nhẹ vào nơi tam giác bí ấn. Kèm theo một chút dịch đục. Cô đúng là càng ngày càng khiến anh phát điên mà.
Anh cởi đồ ra, hạ thân căng trướng sau hai lớp vải thoát ra.
Anh tiến lại gần, nhẹ nhàng đưa cậu bé vào bên trong huyệt đạo. Nhẹ nhàng mà đưa đẩy. Cô cũng đung đưa theo nhịp ra vào của anh.
- Ưm...ân...nhẹ chút...- anh mãnh liệt hơn, ra vào không ngớt. Mật dịch tuôn ra ào ạt. Mỗi lần anh đâm vào là dịch đục bắn tung tóe
- á...ha... ưm...m....m
Tiếng rên hoan ái kết thúc. Anh Ôm cô vào lòng ngủ
Tác giả :
Vương Nhi