Đế Vương Đạo
Chương 6: Bạch Ngân Vệ
Mãi đến khi quân đoàn Bạch ngân giáp thân ảnh biến mất ở cuối con đường, Mục Thiên Vũ mới từ bên trong chấn động sâu sắc phục hồi lại tinh thần.
"Một đoàn Bạch ngân quân đoàn này thực lực phi thường mạnh mẽ, cảm giác mỗi người đều không thấp hơn thực lực của phụ thân ta, nam tử đầu lĩnh cầm thương còn vượt qua trưởng thôn, rất có thể là Ngưng Chân cảnh cường giả!
Mục Thiên Vũ trong lòng tràn ngập chấn động, Bạch ngân giáp quân đội không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa mỗi người sát khí kinh người, hiển nhiên đều là cường giả trải qua tử vong tôi luyện, so với những võ giả trong thôn mạnh hơn nhiều.
- Kỳ quái, từ đâu tới nhiều cường giả như vậy? Lẽ nào từ Quận thành?
Một đám Bạch ngân giáp quân đội khủng bố như vậy làm sao lại xuất hiện ở đây, Mục Thiên Vũ trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
Nhìn phương hướng Bạch ngân giáp quân đoàn đi tới, Mục Thiên Vũ đột nhiên nhíu mày, trong lòng có cảm giác không ổn.
“Trong phạm vi mấy chục dặm hình như chỉ có Mục gia thôn, lẽ nào..."
Mục Thiên Vũ trong lòng lo lắng, hơn nữa sắc trời dần muộn, hắn vội vã tăng nhanh tốc độ, hướng về Mục gia thôn chạy đi.
Lúc này, Mục gia thôn thôn dân đang bắt đầu ăn cơm tối, săn thú đoàn cũng đã trở về, Mục Quảng có dự cảm không ổn, loanh quanh trong thôn tìm bóng Mục Thiên Vũ.
Hắn ngày hôm nay săn giết mấy con yêu thú, tuy rằng thực lực yêu thú không vượt qua Luyện thể cảnh tầng sáu, nhưng cũng thu hoạch không nhỏ, đang muốn giao cho nhi tử yêu thú tinh huyết cho nhi tử tu luyện, nhưng thật lâu không thấy Mục Thiên Vũ trở về, trong lòng phi thường lo lắng.
- Tiểu tử này đến cùng là đi đâu?
Tìm nửa ngày không thấy bóng dáng Mục Thiên Vũ, Mục Quảng có chút lo lắng, đang chuẩn bị đi ra khu rừng rậm mờ mịt ngoài thôn tìm kiếm.
Đúng lúc này...
Mặt đất bỗng nhiên rung động bần bật, từng đoàn gia súc gia cầm trong thôn kêu lên sợ hãi, toàn bộ thôn dân chấn động, đảo loạn đi sự yên bình vốn có nơi đây.
- Là tiếng đàn Yêu thú di chuyển.
- Lẽ nào là thú triều?
Từng người từng người trong thôn sốt sắng, Săn thú đoàn trưởng Mục Chiến huy động đội viên chuẩn bị vũ khí chiến đấu.
Mục Quảng trong lòng khiếp sợ, cũng mang theo vũ khí cùng đại đội đi tới cửa thôn.
Xa xa ngoài thôn, hơn trăm tên Bạch ngân giáp cưỡi Liệt Hổ ầm ầm lao tới, còn cách mấy trăm mét nhưng sát khí kinh thiên khiến rất nhiều thôn dân Mục gia thôn khiếp sợ không thôi.
- Là Bạch Ngân Vệ!
Mục Chiến đứng đầu đoàn đội đôi mắt chấn động nói.
- Dừng lại!
Một tên hộ vệ gác cổng hướng về phía đoàn Bạch Ngân Vệ rống to.
- Hừ!
Một tên Bạch Ngân Vệ cao to xông tới, vung lên trường thương sáng bóng.
-Răng rắc!
Cổng đá lớn bằng hai vòng tay người lớn bị một luồng kình lực phá nát, dưới quang mang trường thương ầm ầm sụp đổ.
- Chân khí! Là Ngưng Chân cảnh cường giả.
- graooo!
Hơn trăm con Liệt Hổ dừng lại, hai chân trước chồm lên thật cao, từng con từng con ngửa mặt lên trời gào thét. Toàn bộ đều là Yêu thú tương đương Luyện thể cảnh tầng bảy.
- Gọi toàn bộ thôn dân ra đây, ta có việc cần hỏi.
Nam tử cầm thương vừa đập trụ đá lạnh lùng quát, thanh âm hùng hổ khiến lỗ tai thôn dân nhất thời tê dại.
- Khởi bẩm đại nhân, người trong thôn đá tập hợp đầy đủ.
Mục Chiến lấy lại bình tĩnh bước lên trước một bước dõng dạc nói.
Nam tử cầm thương lạnh lùng quét mắt qua Mục Chiến, tán thưởng:
- Luyện thể tầng tám đỉnh phong, nơi thôn dã này không ngờ ra một nhân tài như vậy. Thế nào? Có muốn gia nhập Bạch Ngân Vệ không?. Ta họ Phong, là Bách phu trưởng Bạch Ngân Vệ thuộc quản lí của Quận vương.
Đông Lâm Quận phạm vi vài ngàn dặm, bao gồm hơn hai mươi trấn lớn nhỏ, trong đó có cả Thanh Vân Trấn, Mục gia thôn.
Quận Vương lấy danh nghĩa bảo vệ người dân khỏi yêu thú mạnh mẽ, hàng năm sẽ về các thôn trấn thu thuế cao kinh người. Mục gia thôn tích trữ sản vật từ Yêu thú: móng vuốt, da lông các loại trong suốt một năm mới vừa đủ đóng thuế.
Mục Chiến nghe nam tử cầm thương nói vậy đôi mắt sáng ngời, bất quá lòng lại chùng xuống, cúi đầu nói:
- Khởi bẩm Phong đại nhân, vãn bối cũng có giấc mơ gia nhập Bạch Ngân Vệ. Bất quá người dân trong thôn không thể thiếu ta, sau này có cơ hội nhất định sẽ tới Quận thành.
- Hừ! Không muốn đi cũng được. Ai là trưởng thôn ra đây nói chuyện.
Phong đại nhân không vừa ý hừ lạnh.
Trong đám người, một lão giả gầy còm bước ra, tư thế vãn bối nói:
- Lão hủ Mục Thanh, Bái kiến các vị Bạch Ngân Vệ đại nhân, không biết các vị đại giá quang lâm có điều gì phân phó.
...
Vào lúc này, Mục Thiên Vũ một đường chạy về đến gần thôn, lặng lẽ mò vào.
"Xem ra những người này không phải đến gây phiền phức, không biết bọn họ cùng trưởng thôn đang nói cái gì?"
Mục Thiên Vũ xa xa nhìn nam tử cầm thương cùng trưởng thôn đối thoại, lặng lẽ trà trộn vào trong đám người.
- Vũ nhi!
Trong đám người, Mục Quảng lập tức phát hiện Mục Thiên Vũ, vội vã kéo hắn qua một bên.
- Ngươi đi đâu? Mẹ ngươi đều gấp chết rồi!
Mục Quảng nổi giận đùng đùng trách cứ.
Mục Thiên Vũ áy náy cười cợt, hắn biết phụ thân không phải thật sự trách cứ, chỉ là lo lắng hắn mà thôi, lại thấp giọng hỏi:
- Cha, những thứ này đều là người nào? Bọn họ đến thôn chúng ta làm gì?
- Đây là Bạch Ngân Vệ tới từ Quận thành. Tiện đường dò hỏi chút chuyện rồi thu thuế luôn.
- Bạch Ngân Vệ!
Diệp Thiên trong lòng nhất thời rùng mình. Lúc còn nhỏ hắn đã từng nghe nói Bạch Ngân Vệ mạnh mẽ, ước mơ trở thành một thành viên, bất quá sau này biết được Quận Vương bóc lột thu thuế, chủ yếu là để nuôi dưỡng xây dựng quân đội này, hắn sinh ra lòng căm hận,
Hàng năm nhìn thôn dân vét sạch kho để cống nạp, đau lòng không thôi.
Liếc mắt nhìn qua đám Bạch Ngân Vệ phi thường đồ sộ, bọn họ từng người từng người vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt sát khí kinh người, đây là một nhánh Thiết Huyết chiến sĩ a!
“Bây giờ thực lực ta còn nhỏ yếu, sau này có dịp nhất định phải nghĩ biện pháp. Quận Vương ngươi muốn xây dựng quân đội thì phải đầu tư kinh doanh ra tiền của a, bóc lột thôn dân cực khổ để phục vụ tham vọng quyền lực. Ngươi không xứng làm Quận Vương."
Mục Thiên Vũ thầm nghĩ trong lòng.
- Các vị đại nhân đi thong thả. Lão hủ cung tiễn chư vị.
Lúc lâu sau tiếng cười trưởng thôn truyền đến. Đám người Bạch Ngân Vệ nhất nhất lũ lượt rời đi. Chẳng mấy chốc đã không còn bóng dáng.
Đợi khi thôn dân bình thường rời đi, Mục Thanh trưởng thôn lên tiếng:
- Mục Chiến, Mục Quảng! Theo ta qua nói chuyện.
- Vâng!
Hai người ngưng trọng gật đầu nhất nhất rời đi. Theo sau là toàn bộ cường giả trong thôn.
......
Mục Thiên Vũ về nhà chào hỏi mẫu thân rồi ăn cơm.
- PHÙ!
Ngồi khoanh chân trên giường thở ra một hơi. Mục Thiên Vũ hai mắt khép hờ, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm tiến vào trạng thái tu luyện.
Từng luồng thiên địa nguyên khí cuồn cuộn tiến vào trong Kim Long linh mạch, nhả ra nội khí màu hoàng kim nhàn nhạt, theo phương thức vận chuyển Chân Long Quyết đưa tới nhục thể, da thịt như thêm óng ánh bụi hoàng kim, mỗi khắc trôi qua đều cảm thấy đang dần trở nên mạnh mẽ.
Thoáng cái bảy ngày trôi qua.
Mục Thiên Vũ như thường lệ đang chìm trong tu luyện lại cảm giác da thịt đều trở nên căng phồng, nội khí dày đặc chứa đựng trong đó như muốn phá thể mà ra. Toàn thân kêu lên tiếng kẹt két như sắp vỡ ra vậy, nội khí như đã đến cực hạn mà thân thể chịu đựng được.
Phanhhhh
Da thịt cơ bắp phồng lên đỉnh điểm rồi co rút lại, cảm giác như chắc chắn có lực hơn trước rất nhiều.
- phùuuu!
Thở ra một ngụm trọc khí, đôi mắt Mục Thiên Vũ loé lên ánh hoàng kim rồi biến mất, đôi môi nhếch lên lẩm bẩm:
- Tốc độ tu luyện thật biến thái, bảy ngày từ Luyện Thể tầng bốn lên đến Luyện thể tầng năm. Không đến mấy tháng có lẽ ta sẽ đạt được trình độ như các cao thủ trong thôn.
Ra sân đánh một bài quyền, Mục Thiên Vũ không khỏi kinh hãi.
Từng đường quyền, trừng cái nhấc chân đều mang theo kình phong mạnh mẽ.
Vận chuyển nội khí đến nắm tay, da thịt nhất thời hiện lên ánh kim loé sáng. Mục Thiên Vũ gầm lên một tiếng rồi oanh thẳng vào gốc cây cổ thụ.
- Rầm!!!
Vỏ cây Thiết Mộc Thụ bay ra tan tác, thân cây in dấu quyền sâu chừng mười phân.
Phải biết Thiết Mộc Thụ cứng rắn vô cùng, lực đạo một trăm cân chỉ khiến thân cây lún sâu nửa phân mà thôi. Vậy nên một quyền toàn lực của Mục Thiên Vũ tương đương hai ngàn cân.
- Bắt đầu từ Luyện thể tầng bốn mỗi tầng đột phá tăng thêm ngàn cân lực, ta mới Luyện thể tầng năm có được hai ngàn cân cự lực, ngang bằng với Luyện Thể tầng sáu.
Mục Thiên Vũ nhất thời mừng rỡ, nếu mỗi tầng đột phá tăng thêm hai ngàn cân lực lượng, vậy đến khí hắn hoàn thành Luyện thể tầng chín sẽ có vạn cân cự lực, là một Long lực.
Theo điển tịch mà Mục Thiên Vũ xem qua, có những thiên tài tu luyện đến Luyện thể đỉnh phong có được tám chín ngàn cân lực lượng, còn đạt được vạn cân lực chính là Luyện thể hoàn mĩ, tạo ra căn cơ vững chắc cho con đường tu luyện.
- Xây nhà móng phải chắc, điều này này là hiển nhiên. Xem ra sau này tích tụ nội khí lên tới cực hạn thân thể rồi mới đột phá, như vậy căn cơ mới vững chắc. Hoàn mỹ luyện thể.
"Một đoàn Bạch ngân quân đoàn này thực lực phi thường mạnh mẽ, cảm giác mỗi người đều không thấp hơn thực lực của phụ thân ta, nam tử đầu lĩnh cầm thương còn vượt qua trưởng thôn, rất có thể là Ngưng Chân cảnh cường giả!
Mục Thiên Vũ trong lòng tràn ngập chấn động, Bạch ngân giáp quân đội không chỉ có thực lực mạnh mẽ, hơn nữa mỗi người sát khí kinh người, hiển nhiên đều là cường giả trải qua tử vong tôi luyện, so với những võ giả trong thôn mạnh hơn nhiều.
- Kỳ quái, từ đâu tới nhiều cường giả như vậy? Lẽ nào từ Quận thành?
Một đám Bạch ngân giáp quân đội khủng bố như vậy làm sao lại xuất hiện ở đây, Mục Thiên Vũ trong lòng tràn ngập nghi hoặc.
Nhìn phương hướng Bạch ngân giáp quân đoàn đi tới, Mục Thiên Vũ đột nhiên nhíu mày, trong lòng có cảm giác không ổn.
“Trong phạm vi mấy chục dặm hình như chỉ có Mục gia thôn, lẽ nào..."
Mục Thiên Vũ trong lòng lo lắng, hơn nữa sắc trời dần muộn, hắn vội vã tăng nhanh tốc độ, hướng về Mục gia thôn chạy đi.
Lúc này, Mục gia thôn thôn dân đang bắt đầu ăn cơm tối, săn thú đoàn cũng đã trở về, Mục Quảng có dự cảm không ổn, loanh quanh trong thôn tìm bóng Mục Thiên Vũ.
Hắn ngày hôm nay săn giết mấy con yêu thú, tuy rằng thực lực yêu thú không vượt qua Luyện thể cảnh tầng sáu, nhưng cũng thu hoạch không nhỏ, đang muốn giao cho nhi tử yêu thú tinh huyết cho nhi tử tu luyện, nhưng thật lâu không thấy Mục Thiên Vũ trở về, trong lòng phi thường lo lắng.
- Tiểu tử này đến cùng là đi đâu?
Tìm nửa ngày không thấy bóng dáng Mục Thiên Vũ, Mục Quảng có chút lo lắng, đang chuẩn bị đi ra khu rừng rậm mờ mịt ngoài thôn tìm kiếm.
Đúng lúc này...
Mặt đất bỗng nhiên rung động bần bật, từng đoàn gia súc gia cầm trong thôn kêu lên sợ hãi, toàn bộ thôn dân chấn động, đảo loạn đi sự yên bình vốn có nơi đây.
- Là tiếng đàn Yêu thú di chuyển.
- Lẽ nào là thú triều?
Từng người từng người trong thôn sốt sắng, Săn thú đoàn trưởng Mục Chiến huy động đội viên chuẩn bị vũ khí chiến đấu.
Mục Quảng trong lòng khiếp sợ, cũng mang theo vũ khí cùng đại đội đi tới cửa thôn.
Xa xa ngoài thôn, hơn trăm tên Bạch ngân giáp cưỡi Liệt Hổ ầm ầm lao tới, còn cách mấy trăm mét nhưng sát khí kinh thiên khiến rất nhiều thôn dân Mục gia thôn khiếp sợ không thôi.
- Là Bạch Ngân Vệ!
Mục Chiến đứng đầu đoàn đội đôi mắt chấn động nói.
- Dừng lại!
Một tên hộ vệ gác cổng hướng về phía đoàn Bạch Ngân Vệ rống to.
- Hừ!
Một tên Bạch Ngân Vệ cao to xông tới, vung lên trường thương sáng bóng.
-Răng rắc!
Cổng đá lớn bằng hai vòng tay người lớn bị một luồng kình lực phá nát, dưới quang mang trường thương ầm ầm sụp đổ.
- Chân khí! Là Ngưng Chân cảnh cường giả.
- graooo!
Hơn trăm con Liệt Hổ dừng lại, hai chân trước chồm lên thật cao, từng con từng con ngửa mặt lên trời gào thét. Toàn bộ đều là Yêu thú tương đương Luyện thể cảnh tầng bảy.
- Gọi toàn bộ thôn dân ra đây, ta có việc cần hỏi.
Nam tử cầm thương vừa đập trụ đá lạnh lùng quát, thanh âm hùng hổ khiến lỗ tai thôn dân nhất thời tê dại.
- Khởi bẩm đại nhân, người trong thôn đá tập hợp đầy đủ.
Mục Chiến lấy lại bình tĩnh bước lên trước một bước dõng dạc nói.
Nam tử cầm thương lạnh lùng quét mắt qua Mục Chiến, tán thưởng:
- Luyện thể tầng tám đỉnh phong, nơi thôn dã này không ngờ ra một nhân tài như vậy. Thế nào? Có muốn gia nhập Bạch Ngân Vệ không?. Ta họ Phong, là Bách phu trưởng Bạch Ngân Vệ thuộc quản lí của Quận vương.
Đông Lâm Quận phạm vi vài ngàn dặm, bao gồm hơn hai mươi trấn lớn nhỏ, trong đó có cả Thanh Vân Trấn, Mục gia thôn.
Quận Vương lấy danh nghĩa bảo vệ người dân khỏi yêu thú mạnh mẽ, hàng năm sẽ về các thôn trấn thu thuế cao kinh người. Mục gia thôn tích trữ sản vật từ Yêu thú: móng vuốt, da lông các loại trong suốt một năm mới vừa đủ đóng thuế.
Mục Chiến nghe nam tử cầm thương nói vậy đôi mắt sáng ngời, bất quá lòng lại chùng xuống, cúi đầu nói:
- Khởi bẩm Phong đại nhân, vãn bối cũng có giấc mơ gia nhập Bạch Ngân Vệ. Bất quá người dân trong thôn không thể thiếu ta, sau này có cơ hội nhất định sẽ tới Quận thành.
- Hừ! Không muốn đi cũng được. Ai là trưởng thôn ra đây nói chuyện.
Phong đại nhân không vừa ý hừ lạnh.
Trong đám người, một lão giả gầy còm bước ra, tư thế vãn bối nói:
- Lão hủ Mục Thanh, Bái kiến các vị Bạch Ngân Vệ đại nhân, không biết các vị đại giá quang lâm có điều gì phân phó.
...
Vào lúc này, Mục Thiên Vũ một đường chạy về đến gần thôn, lặng lẽ mò vào.
"Xem ra những người này không phải đến gây phiền phức, không biết bọn họ cùng trưởng thôn đang nói cái gì?"
Mục Thiên Vũ xa xa nhìn nam tử cầm thương cùng trưởng thôn đối thoại, lặng lẽ trà trộn vào trong đám người.
- Vũ nhi!
Trong đám người, Mục Quảng lập tức phát hiện Mục Thiên Vũ, vội vã kéo hắn qua một bên.
- Ngươi đi đâu? Mẹ ngươi đều gấp chết rồi!
Mục Quảng nổi giận đùng đùng trách cứ.
Mục Thiên Vũ áy náy cười cợt, hắn biết phụ thân không phải thật sự trách cứ, chỉ là lo lắng hắn mà thôi, lại thấp giọng hỏi:
- Cha, những thứ này đều là người nào? Bọn họ đến thôn chúng ta làm gì?
- Đây là Bạch Ngân Vệ tới từ Quận thành. Tiện đường dò hỏi chút chuyện rồi thu thuế luôn.
- Bạch Ngân Vệ!
Diệp Thiên trong lòng nhất thời rùng mình. Lúc còn nhỏ hắn đã từng nghe nói Bạch Ngân Vệ mạnh mẽ, ước mơ trở thành một thành viên, bất quá sau này biết được Quận Vương bóc lột thu thuế, chủ yếu là để nuôi dưỡng xây dựng quân đội này, hắn sinh ra lòng căm hận,
Hàng năm nhìn thôn dân vét sạch kho để cống nạp, đau lòng không thôi.
Liếc mắt nhìn qua đám Bạch Ngân Vệ phi thường đồ sộ, bọn họ từng người từng người vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt sát khí kinh người, đây là một nhánh Thiết Huyết chiến sĩ a!
“Bây giờ thực lực ta còn nhỏ yếu, sau này có dịp nhất định phải nghĩ biện pháp. Quận Vương ngươi muốn xây dựng quân đội thì phải đầu tư kinh doanh ra tiền của a, bóc lột thôn dân cực khổ để phục vụ tham vọng quyền lực. Ngươi không xứng làm Quận Vương."
Mục Thiên Vũ thầm nghĩ trong lòng.
- Các vị đại nhân đi thong thả. Lão hủ cung tiễn chư vị.
Lúc lâu sau tiếng cười trưởng thôn truyền đến. Đám người Bạch Ngân Vệ nhất nhất lũ lượt rời đi. Chẳng mấy chốc đã không còn bóng dáng.
Đợi khi thôn dân bình thường rời đi, Mục Thanh trưởng thôn lên tiếng:
- Mục Chiến, Mục Quảng! Theo ta qua nói chuyện.
- Vâng!
Hai người ngưng trọng gật đầu nhất nhất rời đi. Theo sau là toàn bộ cường giả trong thôn.
......
Mục Thiên Vũ về nhà chào hỏi mẫu thân rồi ăn cơm.
- PHÙ!
Ngồi khoanh chân trên giường thở ra một hơi. Mục Thiên Vũ hai mắt khép hờ, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm tiến vào trạng thái tu luyện.
Từng luồng thiên địa nguyên khí cuồn cuộn tiến vào trong Kim Long linh mạch, nhả ra nội khí màu hoàng kim nhàn nhạt, theo phương thức vận chuyển Chân Long Quyết đưa tới nhục thể, da thịt như thêm óng ánh bụi hoàng kim, mỗi khắc trôi qua đều cảm thấy đang dần trở nên mạnh mẽ.
Thoáng cái bảy ngày trôi qua.
Mục Thiên Vũ như thường lệ đang chìm trong tu luyện lại cảm giác da thịt đều trở nên căng phồng, nội khí dày đặc chứa đựng trong đó như muốn phá thể mà ra. Toàn thân kêu lên tiếng kẹt két như sắp vỡ ra vậy, nội khí như đã đến cực hạn mà thân thể chịu đựng được.
Phanhhhh
Da thịt cơ bắp phồng lên đỉnh điểm rồi co rút lại, cảm giác như chắc chắn có lực hơn trước rất nhiều.
- phùuuu!
Thở ra một ngụm trọc khí, đôi mắt Mục Thiên Vũ loé lên ánh hoàng kim rồi biến mất, đôi môi nhếch lên lẩm bẩm:
- Tốc độ tu luyện thật biến thái, bảy ngày từ Luyện Thể tầng bốn lên đến Luyện thể tầng năm. Không đến mấy tháng có lẽ ta sẽ đạt được trình độ như các cao thủ trong thôn.
Ra sân đánh một bài quyền, Mục Thiên Vũ không khỏi kinh hãi.
Từng đường quyền, trừng cái nhấc chân đều mang theo kình phong mạnh mẽ.
Vận chuyển nội khí đến nắm tay, da thịt nhất thời hiện lên ánh kim loé sáng. Mục Thiên Vũ gầm lên một tiếng rồi oanh thẳng vào gốc cây cổ thụ.
- Rầm!!!
Vỏ cây Thiết Mộc Thụ bay ra tan tác, thân cây in dấu quyền sâu chừng mười phân.
Phải biết Thiết Mộc Thụ cứng rắn vô cùng, lực đạo một trăm cân chỉ khiến thân cây lún sâu nửa phân mà thôi. Vậy nên một quyền toàn lực của Mục Thiên Vũ tương đương hai ngàn cân.
- Bắt đầu từ Luyện thể tầng bốn mỗi tầng đột phá tăng thêm ngàn cân lực, ta mới Luyện thể tầng năm có được hai ngàn cân cự lực, ngang bằng với Luyện Thể tầng sáu.
Mục Thiên Vũ nhất thời mừng rỡ, nếu mỗi tầng đột phá tăng thêm hai ngàn cân lực lượng, vậy đến khí hắn hoàn thành Luyện thể tầng chín sẽ có vạn cân cự lực, là một Long lực.
Theo điển tịch mà Mục Thiên Vũ xem qua, có những thiên tài tu luyện đến Luyện thể đỉnh phong có được tám chín ngàn cân lực lượng, còn đạt được vạn cân lực chính là Luyện thể hoàn mĩ, tạo ra căn cơ vững chắc cho con đường tu luyện.
- Xây nhà móng phải chắc, điều này này là hiển nhiên. Xem ra sau này tích tụ nội khí lên tới cực hạn thân thể rồi mới đột phá, như vậy căn cơ mới vững chắc. Hoàn mỹ luyện thể.
Tác giả :
Mục Thiên Vũ