Đế Tôn

Chương 385: Quét ngang Ma Vương phủ (2)

Cuối cùng, hai người Long Ngâm Phong, Khiếu Mang dẫn đầu kiệt lực, bị cường giả trong Kim Ngưu thần tộc đánh bại, phá hủy tấm bia đá, lấy đi tất cả pháp bảo trên tấm bia.

Cũng không lâu lắm, mặc dù Diêm Phù có thân thể Ma Long Thần Tộc mạnh mẻ, cũng chống lại không được chiến đấu xa luân chiến, kiệt lực suy tàn.

Mấy ngày nay bọn họ đã nghênh đón ba bốn mươi tràng khiêu chiến, đánh cho tất cả tiềm năng phát huy ra, mặc dù bị thua, cũng là tuy bại nhưng vinh.

- Mấy người trẻ tuổi này cũng cực kỳ giỏi, là thiên tài, mỗi người đều có thành tựu bất phàm.

Mấy Thần Tộc cường giả Khương Thần Thông, Miêu Tố Tố cùng Hùng Thiên Lý đem những chiến đấu này nhìn ở trong mắt, âm thầm gật đầu, đối với đám người Diêm Phù có chút mong đợi.

- Khiếu Mang có nhiều loại huyết mạch Vương tộc, mặc dù không phải là Thần Tộc, nhưng chiến lực kinh người, Long Ngâm Phong thu thập bách gia rộng rãi, sưu tập rất nhiều loại công pháp, tự mình mở một con đường, tương lai tất thành tông sư. Mà Diêm Phù là có huyết mạch Ma Long Thần Tộc cùng Diêm La Vương tộc, thực lực ở trong ba người mạnh nhất, mặc dù ở trong tám đại thần tộc ta, hắn cũng là siêu quần bạt tụy, thuộc về nhân vật đứng đầu! Trên Chân Ma đại hội, tất có một chỗ ngồi!

Nhưng để cho bọn họ im lặng nhất chính là, Giang Nam như cũ đối mặt nhiều Kim Ngưu Thần Tộc khiêu chiến, chiến đấu hơn hai trăm tràng, không có một bại, thậm chí ngay cả Kim Ngưu Khâu Sơn cũng lần nữa xuất chiến mấy lần, kết quả ở trong tay hắn bị bại nhanh hơn.

Tinh anh trẻ tuổi trong Ma Vương phủ, không một có thể thắng qua hắn, mà để cho mọi người im lặng chính là, Giang Nam như cũ tinh lực dư thừa, tựa hồ hắn là chiến đấu cơ khí mà Ma Thần chế tạo ra, vĩnh viễn cũng sẽ không cảm giác được mệt mỏi.

- So sánh với Kim Ngưu Thần Tộc, bản thân ta cảm thấy Giang lão đệ mới là một đầu Ngưu có thần huyết.

Diêm Phù thấy Giang Nam gần người đánh giết, mấy chiêu đánh bại một vị cao thủ Ma Vương phủ, không khỏi phẫn nộ nói.

Long Ngâm Phong gật đầu nói:

- Ta nghe nói Ma La Thần Tộc xương cốt cực khác, số lượng rất nhiều, hơn phân nửa đây là chỗ ảo diệu ở chiến lực kinh người của bọn họ.

- May là Ma La Thần Tộc năng lực sinh sản không cao, nếu không cái chủng tộc này sớm muộn gì sẽ trở thành một đại Thần Tộc!

Khiếu Mang ánh mắt chớp động, cười nói:

- Ta hiện tại rất muốn Tiểu Thánh Tôn từ bên ngoài trở về, xem hắn cùng Giang đạo hữu đánh một trận, đến tột cùng ai thắng ai thua.

Diêm Phù cùng Long Ngâm Phong liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:

- Kim Ngưu Thần Tộc Tiểu Thánh Tôn là người trẻ tuổi mạnh nhất Ma Vương phủ, nếu ngang hàng cảnh giới cùng Giang lão đệ đánh một trận, thắng bại thật khó nói.

Giang Nam quét ngang tất cả trẻ tuổi cường giả của Kim Ngưu Thần Tộc, cường giả thế hệ trước thủy chung không hiện thân cùng hắn đánh một trận, làm hắn có chút tiếc hận.

- Tái chiến đi xuống, cũng không có bao nhiêu thu hoạch, nên dừng tay thôi.

Hắn vung tay áo cuồn cuộn nổi lên pháp bảo trên tấm bia đá, tấm bia đá toái đi, thế hệ trước của Ma Vương phủ cũng thở phào nhẹ nhỏm, nếu Giang Nam vẫn ngăn cửa, sĩ khí của Ma Vương phủ tất nhiên sẽ dần dần xuống thấp, thời gian ngăn cửa càng dài, bọn họ liền càng biến thành trò cười cho những Thần Tộc khác trong Minh Vương thành.

- Giang lão đệ, chúng ta tiếp theo ngăn cửa nhà ai?

Diêm Phù hưng phấn vạn phần, cười nói.

Ánh mắt Khương Thần Thông sáng lên, đi lên đây, vẻ mặt cười híp mắt, đầu độc nói:

- Ta cảm thấy nên đi ngăn cửa nhà Hùng thị là tốt nhất, trong Hùng thị nhất tộc cao thủ lớp lớp, đếm không xuể, trong đó thấp nhất có ba vị cao thủ trẻ tuổi có thể đánh một trận!

Đám người Hùng Thiên Lý đang chuẩn bị rời đi, nghe nói như thế, trong lòng nhất thời nhảy dựng, bốn tên tiểu quỷ này chiến lực mạnh mẻ như thế, nếu quả thật đánh tới Hùng thị mà nói, trong Hùng thị có bao nhiêu người có thể đủ cùng Giang Nam chống lại, nhưng cũng không dám nói tất thắng không thể nghi ngờ, hơn phân nửa cũng sẽ như Ma Vương phủ mặt mũi đầy đất.

Giang Nam đi Hùng thị ngăn cửa mà nói, mấy đại Thần Tộc khác khẳng định bỏ đá xuống giếng, ước gì Hùng thị bị bêu xấu.

- Họ Khương, tại sao không đi Thái Công phủ ngươi ngăn cửa?

Hùng Thiên Lý vội vàng dừng bước lại, cả giận nói.

Khương Thần Thông cười hắc hắc nói:

- Ngăn cửa Cửu Di Thần Tộc cũng được.

Hùng Thiên Lý thở phào nhẹ nhỏm, ánh mắt sáng lên, vỗ tay khen ngợi, cười nói:

- Trong Cửu Di Thần Tộc cường giả xuất hiện lớp lớp, nếu Ma La lão đệ có hứng thú mà nói, ta gọi mấy Hùng tiểu tử nhà ta đi lên, cùng với ngươi đi ngăn môn hộ Cửu Di Thần Tộc.

Miêu Tố Tố nhất thời không thuận theo, cười lạnh nói:

- Khương xấu xa, Hắc Hùng, các ngươi ít ra chú ý ác độc đi, chọc giận ta, lão nương cùng các ngươi đại chiến ba trăm hiệp, đánh đến các ngươi tè ra quần!

Nàng đột nhiên lại quyến rũ cười một tiếng, hướng Giang Nam cười nói:

- Ta cảm thấy đại môn nhà Đông Vương Thần Tộc rất là tráng quan, không bằng tỷ tỷ dẫn ngươi đi qua?

Cường giả mấy đại Thần Tộc khác cũng nhất thời ngồi không yên, vội vàng đi tới, cùng Miêu Tố Tố tranh cãi.

Giang Nam đánh cái ha ha, cười nói:

- Chư vị tiền bối nói đùa, hôm nay ta chiến đấu mấy ngày mấy đêm, thật sự mệt mỏi, vẫn là trước nghỉ ngơi hai ngày mới quyết định.

- Đi nhà Hùng thị ta không.

Hùng Thiên Lý vẻ mặt hiền hòa, cười tủm tỉm nói:

- Hùng thị ta có giường rất lớn, lại thoải mái, trên giường còn có thật nhiều mỹ nhân chờ hầu hạ ngươi.

- Da gấu đen, nhưng mà đen bất quá Hắc Hùng tâm, đi vào hang gấu liền rất khó sống đi ra.

Đông Vương Thần Tộc Thiên Cung cường giả ý vị thâm trường nói:

- Huống chi nữ nhân Hùng gia so sánh với nữ nhân Kim Ngưu gia không kém bao nhiêu, nếu bàn về mỹ nhân, trong tám đại thần tộc, ai có thể qua được nữ nhi của Đông Vương nhất tộc?

Miêu Tố Tố đột nhiên cắn răng:

- Lão nương bất cứ giá nào, lão nương tự mình nằm ở trên giường là được chứ gì?

Giang Nam không khỏi cực kỳ động tâm, nhưng ngay sau đó lắc đầu, Thiên Cung cường giả cũng không phải là dễ dàng ngủ như vậy, cho dù là nữ nhân, thân thể cũng mạnh đến nổi đáng sợ, nhẹ nhàng vừa động sẽ để ngươi cốt đoạn gân gãy, khó giữ được cái mạng nhỏ, tử trạng cực kỳ bi thảm.

- Các vị tiền bối, vãn bối thật mệt chết đi được, đi trước một bước.

Giang Nam hướng đám người Diêm Phù ý bảo, hướng Thái Công phủ đi tới, Khương Thần Thông vội vàng đuổi theo, chỉ nghe Giang Nam như vô ý nói:

- Gần đây ta luyện chế vài món pháp bảo, một hộ thể bảo y, một Thiên lâu, một chiếc thuyền lớn, một ngụm kim chung, đáng tiếc không có tài liệu. Khương thúc, xin hỏi trong Minh Vương thành, có địa phương mua tài liệu hay không? Ta luyện xong pháp bảo, lại đi tới những Thần Tộc khác lãnh giáo.

Khương Thần Thông hơi ngẩn ra, cười nói:

- Cần gì hiền chất phải mua tài liệu? Ngươi cần tài liệu gì, cứ mở miệng, Thái Công phủ ta cái tài liệu gì cũng có!
Tác giả : Thạch Trư
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại