Đế Tôn

Chương 116: Lôi Đình Nhất Kích (2)

Dã Cẩu đạo nhân đột nhiên cảm giác một cỗ nguy hiểm vô cùng mãnh liệt xông lên đầu, trong nội tâm không khỏi đại chấn, vội vàng nộ kêu một tiếng, ba đạo Thần Luân phía trên mi tâm điên cuồng chuyển động, càng lúc càng lớn, ông ông tác hưởng, hướng ra phía ngoài khuếch trương, chống cự hết thảy công kích!

Xùy~~!

Một ngón tay của Giang Nam điểm ra về phía trước, lập tức một đạo kiếm khí xanh thẳm xuất hiện, kiếm khí như Phong, càng ngày càng dài, trong chớp mắt liền dài đến bốn trượng, hướng phía dưới hung hăng đâm một phát!

Cùng lúc đó, ba đạo Thần Luân của Dã Cẩu đạo nhân nghênh tiếp, Kiếm Phong đâm vào bên trong Thần Luân, lập tức phát ra thanh âm thiết khí ma sát chói tai, trong Kiếm Phong vô số Thủy Nguyên Lực bắn ra, chỉ nghe bịch một tiếng, một đạo Thần Luân nổ tung!

Lập tức tiếng vang ken két xoạt xoạt truyền đến, đạo Thần Luân thứ hai vậy mà cũng trải rộng vết rách, tựa hồ tùy thời đều có thể toái mất!

Chỉ có Lãm Nguyệt Thủ biến thành Thần Luân như trước vô cùng chắc chắn, có thể thừa nhận được một kiếm chi uy của Giang Nam, không có bị đánh nát.

Đây là Thần Thông cùng Thần Thông ở giữa đối kháng, Giang Nam tu luyện Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chất lượng cực cao, Bắc Nhạc Kiếm Khí sắc bén vô cùng, đối mặt ba đạo Thần Thông của Dã Cẩu đạo nhân, vậy mà phế bỏ một loại Thần Thông của hắn, một loại Thần Thông khác cũng lọt vào bị thương không nhẹ!

Nếu thực lực Giang Nam mạnh hơn một ít nữa, liền có thể một kiếm đâm toái ba đạo Thần Luân của hắn, trực tiếp phế bỏ tu vi của hắn! Nguồn tại http://Truyện FULL

- Cuối cùng đỡ được rồi!

Dã Cẩu đạo nhân nhẹ nhàng thở ra, trong nội tâm vừa sợ vừa giận:

- Tiểu tử này vậy mà có thể phá vỡ hai đạo Thần Luân của ta, cũng may hai đạo Thần Luân này tu luyện đều là Thần Thông ta tự ngộ, uy lực không được... Giết hắn đi, tiểu tử này thật sự quá nguy hiểm, nhất định phải giết hắn đi...

Hắn vừa mới nghĩ tới đây, đang muốn thi triển Thần Thông, đột nhiên, chỉ thấy đạo Bắc Nhạc Kiếm Khí kia biến mất không thấy gì nữa, sắt thép loong coong mạnh mẽ từ trong cơ thể Giang Nam vang lên, phảng phất sắt thép cự nhân đang triển khai thân thể!

- Khổng Tước Đại Minh Vương, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí!

Quanh thân Giang Nam cương khí phóng ra ngoài, hóa thành tám tay, từng người cầm trong tay một đạo Kiếm Phong, ngay ngắn đánh xuống!

Dã Cẩu đạo nhân chỉ cảm thấy da đầu run lên, khoảng cách gần như thế, căn bản làm cho hắn không thể nào trốn.

Tám đạo kiếm quang phóng lên trời, huy hoàng như trụ, lập tức kiếm quang biến mất không thấy gì nữa, chỉ thấy thân thể cao lớn của Dã Cẩu đạo nhân vỡ thành hơn mười khối tán loạn trên mặt đất, đầu chó to như vậy hai mắt mở ra, tựa hồ chết không nhắm mắt.

Đường đường đại yêu Thần Thông cấp, rõ ràng chết ở trong tay một Ngoại Cương cường giả không có danh tiếng gì, hoàn toàn chính xác bị chết đủ biệt khuất.

Giang Nam rốt cục rơi xuống đất, trong nội tâm cũng nhẹ nhàng thở ra, về phần bọn người La Thanh sau lưng, thì đã sớm ngây người.

- Ta Thần Thông chưa thành, có thể đánh chết Dã Cẩu đạo nhân, dựa vào là cận thân chém giết, may mắn con chó này không biết ta ở dưới tình huống cận thân, ngay cả phòng ngự của Thần Thứu Yêu Vương cũng có thể phá vỡ, nếu hắn biết rõ, ở đâu còn có thể cho ta cận thân?

Giang Nam vừa mới nghĩ tới đây, đột nhiên chỉ thấy đầu chó cực lớn kia của Dã Cẩu đạo nhân cái giật giật, trong nội tâm không khỏi cả kinh, đang muốn đem cái đầu chó này chém thành mảnh vỡ, đột nhiên chỉ nghe bành một tiếng, chỗ mi tâm của đầu chó nổ tung, bên trong lộ ra một tòa Tử Phủ nho nhỏ.

- Tử Phủ của Dã Cẩu đạo nhân?

Giang Nam hướng đầu chó kia nhìn lại, chỉ thấy Tử Phủ của Dã Cẩu đạo nhân không lớn, cũng rất ảm đạm, thậm chí còn không có rõ ràng như Tử Phủ của mình, thể tích cũng chỉ bằng một nửa Tử Phủ của mình.

Đột nhiên, tòa Tử Phủ này bắt đầu hướng vào bên trong sụp đổ, trong chớp mắt không gian bên trong Tử Phủ bị thôn phệ, chỉ nghe oanh một tiếng nổ mạnh, lập tức có không biết bao nhiêu kiện bảo vật từ trong không gian Tử Phủ nghiền nát phun ra, phốc phốc hướng ra phía ngoài phun đi, bốn phương tám hướng kích xạ mà ra, rất là đồ sộ!

Bảo vật từ trong mi tâm của Dã Cẩu đạo nhân phun ra chủng loại phồn đa, có kinh thư, ngọc khí, linh phù, đan dược, dược liệu, còn có một cây xương đùi trắng noãn, kỳ lạ cổ quái.

Giang Nam chứng kiến bức cảnh tượng này, không khỏi có chút ngạc nhiên, thầm nghĩ:

- Giang Tuyết tỷ tỷ nói, sau khi tu thành Thần Thông, ý niệm biến thành thần niệm, liền có thể mở ra không gian Tử Phủ ở mi tâm, trong Tử Phủ có thể dùng đến gửi các loại đồ đạc pháp bảo. Người chết như đèn diệt, sau khi Thần Thông cường giả chết, Tử Phủ tan vỡ sẽ đem những bảo vật này nặn đi ra. Ta vốn cho rằng chỉ là một câu vui đùa, hiện tại xem ra đích thật là thật sự.

Tu thành Thần Thông, mở ra Tử Phủ, bản thân chính là một sự tình không thể tưởng tượng, hơn nữa Tử Phủ rõ ràng có thể chứa đựng bảo vật, tùy thân mang theo, loại sự tình kỳ lạ này, không khỏi làm Giang Nam đối với Thần Thông cảnh càng thêm hiếu kỳ.

Trước đó không lâu, hắn săn giết Bích Nhãn Thiềm Thừ cũng không có xuất hiện loại tình huống này, ước chừng là Bích Nhãn Thiềm Thừ vừa mới tu thành Thần Thông, thân không có bảo bối. Mà Dã Cẩu đạo nhân lại âm hiểm giảo hoạt, bốn phía đốt giết đánh cướp, thân gia rất là phong phú.

Giang Tuyết còn đã từng nói qua với hắn, Tử Phủ càng kiên cố, thể tích càng lớn, thành tựu tương lai sẽ càng cao, bất quá muốn mở ra Tử Phủ tu thành Thần Thông, khó khăn cũng càng lớn.

Tử Phủ của hắn còn đang bên trong không ngừng phát triển, không ngừng trở nên càng thêm kiên cố, không gian càng lớn, để cho hắn không khỏi có chút bận tâm, tương lai lúc mình tu thành Thần Luân có thể mở ra Tử Phủ, tu thành Thần Thông hay không.

Giang Nam thần niệm một cuốn, đem những bảo vật này hết thảy xoáy lên, thu ở bên người, không để cho một loại bảo vật đào thoát.

- Dã Cẩu đạo nhân rõ ràng còn sưu tầm xương, xem ra vẫn là dã tính chưa thuần.

Hắn chứng kiến căn xương đùi cực lớn kia, không khỏi bật cười, lập tức phát hiện chỗ không đúng, căn xương đùi này sức nặng kinh người, nặng 2000~3000 cân, hơn nữa nhìn bộ dáng này hẳn không phải là xương cốt yêu thú, mà là xương đùi nhân loại!

- Xương đùi hơn một trượng, như vậy người này khi còn sống đến tột cùng cao bao nhiêu? Thế gian còn có cự nhân bực này?

Giang Nam gọi Thần Thứu Yêu Vương đến, đem xương đùi ném đến trên lưng Yêu Vương, hướng Tân Long Tử vẫn còn cùng Hoàng đại tiên đánh nhau chết sống chắp tay nói:

- Lần trước Tân sư đệ xuất thủ cứu giúp, hôm nay ta cũng cứu Tân sư đệ một lần, chúng ta không ai nợ ai.

- Đa tạ sư huynh!

Thần Thứu Yêu Vương giết đầu Kê Yêu kia, trong nội tâm Tân Long Tử không còn băn khoăn, các loại Thần Thông huy sái, rất nhanh liền đem "Hoàng đại tiên" đánh cho mình đầy thương tích, cười vang nói:

- Lần trước cơ duyên xảo hợp, cùng sư huynh kết xuống thiện duyên, hôm nay sư huynh cứu ta một lần, có thể nói là trồng dưa được dưa trồng đậu được đậu!
Tác giả : Thạch Trư
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại