Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Chương 9: Nếu tôi nói muốn ngủ với hắn thì làm sao
Thấy Trần Hiểu Đông như vậy, tâm tình của Phó Cửu như đang chơi đùa với sủng vật, lười biếng nói: “Thật ra có một chuyện tôi vẫn luôn muốn làm."
“Chuyện, chuyện gì?" Trần Hiểu Đông vội vàng hỏi.
Phó Cửu cười nhạt ném ra ba chữ: “Ngủ với hắn."
Cả người Trần Hiểu Đông tựa như vừa bị sét đánh, cứng ngắc...
Tay Phó Cửu vỗ vỗ mặt hắn: “Cho nên cậu hãy quên cái suy nghĩ chơi chữ với tôi, thật không ra cái gì cả. Ngoan, lo đi học đi."
“Thiếu gia!" Trần Hiểu Đông ôm chặt cánh tay của Phó Cửu: “Nhất định là cậu đang nói giỡn đúng không thiếu gia!"
Phó Cửu chỉ cười không nói, đẩy người đang ôm cánh tay của cô ra.
Trần Hiểu Đông càng nhìn bộ dáng của thiếu gia nhà mình thì trong lòng càng thấp thỏm. Xong rồi xong rồi, trước kia thiếu gia chỉ vụng trộm yêu thầm, hiện tại lại muốn ngủ cùng người ta.
Người kia chính là Tần thiếu!
Ngủ với hắn, chẳng phải là không muốn giữ cái mạng nhỏ này?
“Thiếu gia, rốt cuộc là từ khi nào cậu có tâm tư dơ bẩn như vậy!" Trần Hiểu Đông bên này ôm đầu như muốn phát điên.
Bên kia Phó Cửu lại không hề quan tâm, ánh mắt lướt qua camera ở bốn phía, khóe miệng nhếch một cái.
Chỉ cần là nơi có internet, muốn tìm ra người đẩy cô không phải rất dễ dàng sao?
Phó Cửu tìm một góc trên sân thượng ngồi xuống, lấy ra ipad và bàn phím trong cặp, ngón tay thon dài nhanh chóng lướt, động tác làm người ta nhìn muốn hoa cả mắt, truy cập vào trung tâm trang wed của trường.
Sau khi cô xâm nhập, trên màn hình nhảy ra một loạt hình ảnh, có khoảng hai, ba cửa sổ nhỏ cộng đồng.
Hiện tại theo động tác của Phó Cửu, hình ảnh theo dõi trường học cũng nhanh chóng chạy.
Nói cách khác, hoạt động của mỗi cái camera trong trường học đều lọt vào mắt cô.
Sau một hồi xem xét, ở trên màn hình hiện ra một hình ảnh cố định.
Phó Cửu mở bọc một cây kẹo que ngậm vào trong miệng, môi mỏng nhếch lên, ánh mắt lạnh băng: “Hoắc Tư Vũ? Hóa ra là ả..."
Nhưng mà đến lúc này cũng không có gì.
Điều làm Phó Cửu nhíu mày chính là tường phòng ngự thiết kế sẵn truyền đến tiếng cảnh báo.
Không nghĩ tới người lúc trước muốn xâm lấn máy tính của cô sẽ kiên trì đến như vậy.
Hai mắt Phó Cửu híp lại, ngón tay bắt đầu hoạt động.
Lúc này thao tác so với vừa nãy càng thêm tính công kích. Thao tác như vậy giống như chim ưng đến từ hoang mạc, hung mãnh bay thẳng đến yết hầu của kẻ địch!
Ầm!
Màn hình đang sáng bỗng nhiên tối đen!
Mập Mạp ngồi trên ghế sô pha, nhìn notebook của mình bị phá hư, không những không có uể oải, ngược lại ánh mắt càng thêm nhiệt liệt nhìn về phía người bên cạnh: “Tổng giám đốc Tần, tìm được hắn, Hắc Đào Z!"
“Hắn?" Nhóm lãnh đạo và giáo viên vẻ mặt nghi vấn. Tần thiếu tới trường học không phải để thị sát sao? Thế nào lại biến thành tìm người?
Môi mỏng của Tần Mạc hé mở, nói ra bốn chữ không nhiều cũng không ít: “Vị trí cụ thể."
“Sân thượng dãy lầu ban B! Hắn vừa mới xâm lấn trang wed của trường học!" Mập Mạp đang kích động lại thêm kích động: “Hiện tại hắn còn ở đó!"
Tần Mạc nhanh chóng đứng lên, đi về phía sân thượng của dãy lầu ban B.
COCO vội vàng ôm con thỏ chạy theo, còn có một ít bảo tiêu mặc đồ đen.
Nhóm lãnh đạo và giáo viên không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ nghe được Mập Mạp nói có người xâm lấn trang wed của trường bọn họ, sắc mặt đều thay đổi!
Ở một nơi xa xa, tiếng gõ bàn phím lạch cạch còn đang vang lên.
Thân hình thon dài của Tần Mạc ở dưới lầu, chân dài đứng ngược sáng, tay trái đút túi quần, trên người khoác áo chiến đội màu đen vẫn chưa thay ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua sân thượng ban B, đôi mắt thâm thúy lóe qua một tia sáng...
“Chuyện, chuyện gì?" Trần Hiểu Đông vội vàng hỏi.
Phó Cửu cười nhạt ném ra ba chữ: “Ngủ với hắn."
Cả người Trần Hiểu Đông tựa như vừa bị sét đánh, cứng ngắc...
Tay Phó Cửu vỗ vỗ mặt hắn: “Cho nên cậu hãy quên cái suy nghĩ chơi chữ với tôi, thật không ra cái gì cả. Ngoan, lo đi học đi."
“Thiếu gia!" Trần Hiểu Đông ôm chặt cánh tay của Phó Cửu: “Nhất định là cậu đang nói giỡn đúng không thiếu gia!"
Phó Cửu chỉ cười không nói, đẩy người đang ôm cánh tay của cô ra.
Trần Hiểu Đông càng nhìn bộ dáng của thiếu gia nhà mình thì trong lòng càng thấp thỏm. Xong rồi xong rồi, trước kia thiếu gia chỉ vụng trộm yêu thầm, hiện tại lại muốn ngủ cùng người ta.
Người kia chính là Tần thiếu!
Ngủ với hắn, chẳng phải là không muốn giữ cái mạng nhỏ này?
“Thiếu gia, rốt cuộc là từ khi nào cậu có tâm tư dơ bẩn như vậy!" Trần Hiểu Đông bên này ôm đầu như muốn phát điên.
Bên kia Phó Cửu lại không hề quan tâm, ánh mắt lướt qua camera ở bốn phía, khóe miệng nhếch một cái.
Chỉ cần là nơi có internet, muốn tìm ra người đẩy cô không phải rất dễ dàng sao?
Phó Cửu tìm một góc trên sân thượng ngồi xuống, lấy ra ipad và bàn phím trong cặp, ngón tay thon dài nhanh chóng lướt, động tác làm người ta nhìn muốn hoa cả mắt, truy cập vào trung tâm trang wed của trường.
Sau khi cô xâm nhập, trên màn hình nhảy ra một loạt hình ảnh, có khoảng hai, ba cửa sổ nhỏ cộng đồng.
Hiện tại theo động tác của Phó Cửu, hình ảnh theo dõi trường học cũng nhanh chóng chạy.
Nói cách khác, hoạt động của mỗi cái camera trong trường học đều lọt vào mắt cô.
Sau một hồi xem xét, ở trên màn hình hiện ra một hình ảnh cố định.
Phó Cửu mở bọc một cây kẹo que ngậm vào trong miệng, môi mỏng nhếch lên, ánh mắt lạnh băng: “Hoắc Tư Vũ? Hóa ra là ả..."
Nhưng mà đến lúc này cũng không có gì.
Điều làm Phó Cửu nhíu mày chính là tường phòng ngự thiết kế sẵn truyền đến tiếng cảnh báo.
Không nghĩ tới người lúc trước muốn xâm lấn máy tính của cô sẽ kiên trì đến như vậy.
Hai mắt Phó Cửu híp lại, ngón tay bắt đầu hoạt động.
Lúc này thao tác so với vừa nãy càng thêm tính công kích. Thao tác như vậy giống như chim ưng đến từ hoang mạc, hung mãnh bay thẳng đến yết hầu của kẻ địch!
Ầm!
Màn hình đang sáng bỗng nhiên tối đen!
Mập Mạp ngồi trên ghế sô pha, nhìn notebook của mình bị phá hư, không những không có uể oải, ngược lại ánh mắt càng thêm nhiệt liệt nhìn về phía người bên cạnh: “Tổng giám đốc Tần, tìm được hắn, Hắc Đào Z!"
“Hắn?" Nhóm lãnh đạo và giáo viên vẻ mặt nghi vấn. Tần thiếu tới trường học không phải để thị sát sao? Thế nào lại biến thành tìm người?
Môi mỏng của Tần Mạc hé mở, nói ra bốn chữ không nhiều cũng không ít: “Vị trí cụ thể."
“Sân thượng dãy lầu ban B! Hắn vừa mới xâm lấn trang wed của trường học!" Mập Mạp đang kích động lại thêm kích động: “Hiện tại hắn còn ở đó!"
Tần Mạc nhanh chóng đứng lên, đi về phía sân thượng của dãy lầu ban B.
COCO vội vàng ôm con thỏ chạy theo, còn có một ít bảo tiêu mặc đồ đen.
Nhóm lãnh đạo và giáo viên không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ nghe được Mập Mạp nói có người xâm lấn trang wed của trường bọn họ, sắc mặt đều thay đổi!
Ở một nơi xa xa, tiếng gõ bàn phím lạch cạch còn đang vang lên.
Thân hình thon dài của Tần Mạc ở dưới lầu, chân dài đứng ngược sáng, tay trái đút túi quần, trên người khoác áo chiến đội màu đen vẫn chưa thay ra, ngẩng đầu nhìn thoáng qua sân thượng ban B, đôi mắt thâm thúy lóe qua một tia sáng...
Tác giả :
Chiến Thất Thiểu