Đế Thiếu Sủng Trong Lòng: Nam Thần Quốc Dân Là Nữ Sinh
Chương 241: Cái này chỉ là khởi đầu thôi
Editor:Dung Ân
Đế Minh chiến đội cùng với người chơi điện cạnh,đa phần đều giống nhau.
Có thể gia nhập Tần Thị, lại còn điều khiển nhân vật chơi game một cách thuần thục, điều này làm mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Trong bốn người, Tiết Dao Dao xuất thân gian nan nhất
Có một số chuyện, cô vẫn chưa nói cho Phó Cửu biết
Người nhà của cô không đồng ý cho cô chơi game
Đặc biệt là hoàn cảnh của Tiết Dao Dao, vẫn còn là học sinh trung học,học hành còn chả xong huống chi là đi chơi game
Chơi trò chơi đương nhiên là phải làm chậm trễ học tập, mỗi lần cô cùng với bọn người Phó Cửu tụ tập, liền nhận không ít lời dèm pha từ mọi người.
Từ đầu đến cuối, cho dù là quan tâm hay là châm chọc, tóm lại đều là một câu:"Điều kiện gia đình như thế còn học với hành chi nữa chứ,nhân lúc còn sớm thì nên bỏ học ra ngoài làm thêm còn có thể giảm bớt gánh nặng cho gia đình, chứ giống như bây giờ cứ chạy tới lui với bọn con trai tôi thì có một đồng nào đâu chứ! “
Có người nói với mẹ cô:"Là con gái mà lại chơi game, thông đồng với người này người kia, chỉ sợ là sau này thanh danh không được tốt! “
Mẹ Tiết Dao Dao đau lòng nói:"Dao Dao không phải loại người như thế, nó nói là về sau muốn đánh chức nghiệp. “
“Chức nghiệp?"Người nọ vốn dĩ không hiểu rõ nghành điện cạnh:"Chơi game còn có chức nghiệp?Kiếm tiền? Lừa người sao? Những chuyện đó chỉ có trên tivi, nhìn lại xem Dao Dao nhà bà có cái gì, từ nhỏ cho đến lớn đã béo ú, học hành lại tệ hại, làm gì có khả năng đạt đến trình độ như thế chứ! “
Mẹ Tiết Dao Dao nghe thế thì từ đó luôn phản đối, cho rằng cô không nghe lời
Nhưng mà mỗi lần như thế, cô đều nhắm mắt lại nói với chính mình:"Mình nhất định phải có tiền đồ! Nhất định phải tạo ra thành tích tốt, nhất định phải được công nhận! “
Hiện giờ, rốt cuộc cô cũng được ngồi ở chỗ này.
Tiết Dao Dao nắm chặt con chuột, nhìn đồng đội của mình, ngón tay run nhẹ.
Phó Cửu ngồi bên cạnh nhìn thoáng qua cô,sau đó đứng dậy từ aó khoác lấy ra cái thẻ ngân hàng đặt ở trước mặt Tiết Dao Dao, cười khẽ.
Tiết Dao Dao bị hành động của Phó Cửu làm cho sững sờ, đưa mắt nhìn sang thiếu niên hỏi:"Phó Cửu,cái này,... “
“Phần thưởng chiến thắng cuộc thi, mật mã là sáu số chín. “Phó Cửu uống một ngụm nước,môi mỏng nhếch lên.
Tiết Dao Dao ngạc nhiên, trực tiếp đẩy trở về:"Giải thưởng vốn là cậu lấy về, người nhận nên là cậu mới phải! “
“Dao Dao, cậu nghĩ sao vậy? “Phó Cửu cười:"Nếu không phải nhờ cậu buff máu và dời đi lực chú ý, mình cũng không có khả năng tiêu diệt toàn bộ bọn họ. “Nói đến đây, Phó Cửu ngồi xuống, vẻ mặt tà nịnh:"Chẳng lẽ là cậu nghĩ mình thiếu tiền? “
Cái này, Tiết Dao Dao nghĩ kĩ lại một chút, lúc Phó Cửu ở trường học, muốn mua cái gì thì liền mua, kiểu này chính là nhà giàu mới nổi...
Hay là cậu cảm thấy Phong Thượng thiếu tiền? “Phó Cửu nói xong câu này thì hướng mắt về phía bên kia
Tiết Dao Dao lắc đầu, Phong gia có vốn giàu có, toàn bộ Giang thành đều biết!
“Tôi cũng không thiếu tiền! “Lúc Ân Vô Dược nói chuyện thì đang ngậm thuốc lá,khói men theo khe hở ở môi thoát ra ngoài:"Trước đây ở Võng Ba làm việc, ta cũng có một chút lợi nhuận! “
Đế Minh chiến đội cùng với người chơi điện cạnh,đa phần đều giống nhau.
Có thể gia nhập Tần Thị, lại còn điều khiển nhân vật chơi game một cách thuần thục, điều này làm mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Trong bốn người, Tiết Dao Dao xuất thân gian nan nhất
Có một số chuyện, cô vẫn chưa nói cho Phó Cửu biết
Người nhà của cô không đồng ý cho cô chơi game
Đặc biệt là hoàn cảnh của Tiết Dao Dao, vẫn còn là học sinh trung học,học hành còn chả xong huống chi là đi chơi game
Chơi trò chơi đương nhiên là phải làm chậm trễ học tập, mỗi lần cô cùng với bọn người Phó Cửu tụ tập, liền nhận không ít lời dèm pha từ mọi người.
Từ đầu đến cuối, cho dù là quan tâm hay là châm chọc, tóm lại đều là một câu:"Điều kiện gia đình như thế còn học với hành chi nữa chứ,nhân lúc còn sớm thì nên bỏ học ra ngoài làm thêm còn có thể giảm bớt gánh nặng cho gia đình, chứ giống như bây giờ cứ chạy tới lui với bọn con trai tôi thì có một đồng nào đâu chứ! “
Có người nói với mẹ cô:"Là con gái mà lại chơi game, thông đồng với người này người kia, chỉ sợ là sau này thanh danh không được tốt! “
Mẹ Tiết Dao Dao đau lòng nói:"Dao Dao không phải loại người như thế, nó nói là về sau muốn đánh chức nghiệp. “
“Chức nghiệp?"Người nọ vốn dĩ không hiểu rõ nghành điện cạnh:"Chơi game còn có chức nghiệp?Kiếm tiền? Lừa người sao? Những chuyện đó chỉ có trên tivi, nhìn lại xem Dao Dao nhà bà có cái gì, từ nhỏ cho đến lớn đã béo ú, học hành lại tệ hại, làm gì có khả năng đạt đến trình độ như thế chứ! “
Mẹ Tiết Dao Dao nghe thế thì từ đó luôn phản đối, cho rằng cô không nghe lời
Nhưng mà mỗi lần như thế, cô đều nhắm mắt lại nói với chính mình:"Mình nhất định phải có tiền đồ! Nhất định phải tạo ra thành tích tốt, nhất định phải được công nhận! “
Hiện giờ, rốt cuộc cô cũng được ngồi ở chỗ này.
Tiết Dao Dao nắm chặt con chuột, nhìn đồng đội của mình, ngón tay run nhẹ.
Phó Cửu ngồi bên cạnh nhìn thoáng qua cô,sau đó đứng dậy từ aó khoác lấy ra cái thẻ ngân hàng đặt ở trước mặt Tiết Dao Dao, cười khẽ.
Tiết Dao Dao bị hành động của Phó Cửu làm cho sững sờ, đưa mắt nhìn sang thiếu niên hỏi:"Phó Cửu,cái này,... “
“Phần thưởng chiến thắng cuộc thi, mật mã là sáu số chín. “Phó Cửu uống một ngụm nước,môi mỏng nhếch lên.
Tiết Dao Dao ngạc nhiên, trực tiếp đẩy trở về:"Giải thưởng vốn là cậu lấy về, người nhận nên là cậu mới phải! “
“Dao Dao, cậu nghĩ sao vậy? “Phó Cửu cười:"Nếu không phải nhờ cậu buff máu và dời đi lực chú ý, mình cũng không có khả năng tiêu diệt toàn bộ bọn họ. “Nói đến đây, Phó Cửu ngồi xuống, vẻ mặt tà nịnh:"Chẳng lẽ là cậu nghĩ mình thiếu tiền? “
Cái này, Tiết Dao Dao nghĩ kĩ lại một chút, lúc Phó Cửu ở trường học, muốn mua cái gì thì liền mua, kiểu này chính là nhà giàu mới nổi...
Hay là cậu cảm thấy Phong Thượng thiếu tiền? “Phó Cửu nói xong câu này thì hướng mắt về phía bên kia
Tiết Dao Dao lắc đầu, Phong gia có vốn giàu có, toàn bộ Giang thành đều biết!
“Tôi cũng không thiếu tiền! “Lúc Ân Vô Dược nói chuyện thì đang ngậm thuốc lá,khói men theo khe hở ở môi thoát ra ngoài:"Trước đây ở Võng Ba làm việc, ta cũng có một chút lợi nhuận! “
Tác giả :
Chiến Thất Thiểu