Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn
Chương 182: Hạng mục nghiên cứu của Nặc Nhân
Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Cơm có người lo rồi, Dion liền lôi kéo Sa Nặc Nhân tiếp tục đề tài vừa rồi.
"Hạng mục nghiên cứu gì? Tư nhân hay là quốc gia?" Dion cảm thấy hứng thú với mấy lời Sa Nặc Nhân nói, đặc biệt là hạng mục nghiên cứu được nói ra từ miệng cậu, chắc chắn có ý nghĩa trọng đại.
"Cái hạng mục nghiên cứu này thuộc về quốc gia, nếu như ngài có thể tiếp nhận, đế quốc sẽ cấp khoản tiền nghiên cứu, hơn nữa hạng mục này đối với đế quốc mà nói, vô cùng quan trọng." Sa Nặc Nhân nghiêm túc nói.
Dion vừa nghe, biểu tình cũng nghiên túc hơn, "Ngươi nói."
Sa Nặc Nhân để Phượng Hoàng thả 007 ra, trước đó 007 rất thích trốn bên trong cái thiết bị kia, nhưng thiết bị lại bị Xích Linh đưa tới phòng nghiên cứu, kết cục 007 chỉ có thể ở trong không gian giới chỉ, có lần Sa Nặc Nhân đem nhẫn không gian giao cho Phượng Hoàng bảo quản, 007 cũng đi vào trong không gian của Phượng Hoàng, từ đó về sau liền không nghĩ tới chuyện ra ngoài nữa, ở trong không gian của Phượng Hoàng, thỉnh thoảng muốn trộm một ít năng lượng ở trong đó, đương nhiên cũng có thể tưởng tượng được, nó không thể thành công, Phượng Hoàng so với nó uy mãnh hơn gấp nhiều lần, thế nhưng nó vẫn chưa từ bỏ ý định.
007 bị đặt ở trên bàn thí nghiệm, Sa Nặc Nhân cùng Dion ngồi xuống, chuẩn bị nghiêm túc nói về hạng mục nghiên cứu này một cách cẩn thận.
"007, lấy tư liệu ra." Sa Nặc Nhân ra lệnh.
Dion hứng thú nhìn người máy bỏ túi màu trăng bạc. 007 không cảm giác thấy Dion có uy hiếp gì, lá gan cũng lớn hơn, hai tay chống nạnh cùng Sa Nặc Nhân cò kè mặc cả, "Dùng ta một lần, phải trả một tấm năng lượng tinh bản 20000 Ant làm thù lao."
"Ngươi còn không bằng đi cướp! Người biết một tấm năng lượng tinh bản 20000 Ant bao nhiêu tiền không? Quan trọng là không phải có tiền là có thể mua được!" Sa Nặc Nhân tiện tay móc ra một tấm chỉ có 5000 Ant bình thường, "Chỗ của ta chỉ có tinh bản phổ thông, ngươi có muốn hay không, không muốn nói, ta dùng mạng giả lập ở chỗ này xem tư liệu cũng được, không phải không thể không cần ngươi."
007 chú ý chỉ là nguồn năng lượng, không quan tâm tới tiền như thế nào, tiền đối với nó mà nói là vô dụng, nhưng nguồn năng lượng lại là tính mạng của nó!
Nó làm bộ suy nghĩ, thấy Sa Nặc Nhân muốn thu hồi tinh bản, vội vã chạy nhanh hai bước, cánh tay nhỏ màu trắng bạc duỗi ra, đoạt được tinh bản, tốc độ quả thực nhanh!
Sa Nặc Nhân lộ ra một nụ cười nham hiểm, "Nhận tinh bản của ta làm thù lao, liền đại biểu ta có thể dùng ngươi một tháng."
007 vừa nghe, lập tức không làm, này chỉ mới 5000 Ant năng lượng, lại muốn sử dụng nó một tháng, cũng quá tiện nghi rồi! Không được, tuyệt đối không được!
007 làm ra bộ dáng đàm phán, "Muốn sử dụng ta, ngươi phải ra..."
Sa Nặc Nhân nhíu mày nhìn nó, 007 vặn tay nhỏ, chần chờ nửa ngày, mới nói: "Năm tấm tinh bản 20000 Ant."
Sa Nặc Nhân lắc đầu, "Ba tấm."
007: "Năm tấm."
Sa Nặc Nhân: "Ba tấm."
007: "... Bốn tấm."
Sa Nặc Nhân: "Ba tấm."
007 một bộ nghiến răng nghiến lợi, tuy nó không có răng, "Ba tấm thì ba tấm!"
Sa Nặc Nhân hài lòng, "Mỗi cuối tháng sẽ đưa cho ngươi, chỉ cần ngươi chăm chỉ làm việc, sẽ không quỵt "tiền lương" của ngươi."
007 kinh ngạc, "Còn muốn quỵt tiền lương?!"
Sa Nặc Nhân bộ dáng đương nhiên nói: "Đó là đương nhiên, ta trả thù lao cho ngươi, ngươi phải làm việc cho tốt, ta không hài lòng, đương nhiên là có quyền lợi thu hồi tiền lương của ngươi."
007 quơ quả đấm nhỏ, "Ta sẽ tới hiệp hội người máy khống cáo ngươi!"
Sa Nặc Nhân nhún vai, "Xin lỗi, chỗ chúng ta không có hiệp hội người máy, cho nên biện pháp tốt nhất, chính là ngoan, ngoãn, nghe, lời. Được, bắt đầu đi."
Dion: "..."
Nhìn Sa Nặc Nhân nghiêm túc đến mức đó cãi nhau cùng một cái người máy bỏ túi, Dion đã không biết nên nói cái gì cho phải... Không đúng, điều hắn nên chú ý chính là, người máy thông minh sẽ cò kè mặc cả tranh thủ lợi ích cho chính mình như vậy là nơi nào tới?
Cái vấn đề này đã sớm ấn định là không có đáp án, Sa Nặc Nhân sẽ không nói cho hắn thân phận của người máy này. Giờ khắc này 007 ngồi trên bàn thí nghiệm, dùng ngón tay bé nhỏ cắm vào trong khe thẻ trên quang não của Sa Nặc Nhân, đem tài liệu gốc bên trong đều chiếu ra, sau đó dùng con mắt phóng xuất. Trong không gian lập tức hiện lên từng khung hình chữ nhật, nội dung trên cái khung đó rõ nét giống như thực thể. Dion không thể không cảm thán sự tiên tiến của người máy này.
Ngón tay Sa Nặc Nhân ở trên không trung kéo ra một khung giả lập, kéo tới gần cùng Dion đồng thời quan sát, "Trước mắt toàn bộ nhân khẩu tại Toàn Tí tuổi già hóa vô cùng nghiêm trọng, hiện tại tỉ lệ tái sinh đẻ càng ngày càng thấp, còn không tìm ra phương pháp khống chế, không bao lâu nữa, nhân loại sẽ đối mặt với vấn đề lớn chính là — hủy diệt. Ta muốn mời Dion lão sư làm nghiên cứu hạng mục liên quan đến phương diện chống già yếu này."
Sa Nặc Nhân rất rõ ràng, tại một cái văn minh tinh hệ khác, nhân loại sống đến năm, sáu trăm tuổi là chuyện rất bình thường, chỉ là ở chỗ kia kỹ thuật phòng ngừa già yếu lại là "Giải phẫu sửa đổi gen". Loại giải phẫu này chỉ cần ngươi có tiền, làm bao nhiêu lần cũng được, vĩnh viễn giữ được vẻ thanh xuân không thể nói rõ, mà thọ mệnh của mỗi người đều kéo dài tới mấy trăm năm, chuyện này là cậu tận mắt nhìn thấy. Kỹ thuật gen là một kết quả của một văn minh phát triển hơn, muốn áp dụng cho Bạch Ngân tinh hệ hiện tại, dưới điều kiện khoa học kỹ thuật còn lạc hậu như vậy, nghiên cứu ra loại kỹ thuật sửa đổi gen như vậy, khả năng rất thấp.
Nhưng cũng may, Sa Nặc Nhân trồng ra Ngọc Phượng Tiên, hỡn nữa đều đã trưởng thành rồi, cậu liền nghĩ đến một khả năng —- dùng Ngọc Phượng Tiên nghiên cứu ra một loại dược tề chống già yếu!
Dion vừa nghe, lập tức kích động, "Là loại dược tề giúp Diễm Vương cùng Diễm Vương phi trẻ hóa sao?"
Sa Nặc Nhân gật đầu, "Đó là thử nghiệm đầu tiên của ta, hiệu quả không tồi, chỉ là trong quá trình chế tác cần phải có một loại thực tài phi thường quý giá, loại phương pháp kia của ta quá lãng phí, hơn nữa không thể phổ cập, ta nghĩ muốn mời ngươi dùng nguyên dịch thực tài quý giá, nghiên cứu một loại dược tề chuyên môn dùng để chống già yếu."
Diễm Vương cùng Diễm Vương phi cũng không biết, bọn họ dùng là chất lỏng của Ngọc Phượng Tiên chưa có trưởng thành, có thể bảo đảm thanh xuân ít nhất 50 năm.
Dion từ lâu đã kích động không kiềm chế nổi, bắt đầu xem từng khung từng khung tư liệu Sa Nặc Nhân đã chỉnh lý kia, một bên xem một bên không ngừng gật đầu, khi thì kinh ngạc, khi thì trầm tư, khi lại mừng rỡ như điên. Sa Nặc Nhân chỉ là lẳng lặng ngồi, cậu biết đến một người say mê nghiên cứu, nhận được một cái đại cương đã sửa sang xong hạng mục nghiên cứu mới, ý nghĩa đối với ông mà nói, giống như nhặt được chí bảo, nói như vậy không có khoa trương một chút nào.
Sau khi Dion tỉ mỉ xem xong, vỗ tay nói tuyệt vời!
"Nếu như loại thuốc này có thể nghiên cứu ra được, như vậy sẽ kéo dài tuổi thọ của nhân loại! Thực sự là một hạng mục quý giá a!" Dion cảm thán.
Sa Nặc Nhân cười từ trong không gian lấy ra ba bình dược tề, nước thuốc đỏ tươi như máu, trịnh trọng nói: "Đây chính là chất lỏng của báu vật thực tài, tên là Ngọc Phượng Tiên, phi thường quý giá, ngươi nhất định phải nhỡ kỹ cất giữ cẩn thận, không thể để cho bất luận người nào đụng vào, đây đều là để ngươi dùng cho nghiên cứu. Không thể nếm thử trước, đây là nguyên dịch, dược tính mạnh đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi, sẽ xảy ra vấn đề rất lớn, nhất định phải nhớ kỹ."
Sa Nặc Nhân không thể không nhấn mạnh điểm này, khi Ngọc Phượng Tiên vẫn chưa thành thục, chất lỏng vẫn là màu xanh lục, dược tính cũng có hạn, nước trái cây cậu chế tác cho Diễm Vương cùng Diễm Vương phi, đều là tính theo giọt, mà bây giờ chất lỏng này là màu đỏ tươi, đã hoàn toàn thành thục, dược tính có thể tưởng tượng được, nếu kẻ xui xẻo nào trực tiếp uống vào, vấn đề kia sẽ lớn hơn nhiều, cho nên nhất định phải nhắc nhở cẩn thận.
Hai tay Dion trịnh trọng nhận lấy, "Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cất giữ nguyên dịch cẩn thận."
Lữ Ninh đứng ở cửa, những lời bọn họ nói nghe đến rõ rõ ràng ràng.
Vừa nãy lúc hắn đi ra ngoài, cửa cũng không khóa kín, trở về vừa đi tới cửa, liền nghe thấy bọn họ đang bàn luận cái hạng mục nghiên cứu chống già yếu gì đó, cũng nhìn thấy ba bình nguyên dịch kia đỏ như màu máu, so với nói là nguyên dịch, ngược lại hắn cảm thấy nó càng giống máu hơn.
Dion vừa đem nguyên dịch nhận vào tay, một luồng hương vị khác thường liền truyền tới, "Mùi gì thơm như vậy?"
Sa Nặc Nhân chỉ chỉ Ngọc Phượng Tiên trong tay ông, "Ngươi có thể ngửi một chút xem."
Dion thật sự đưa lên mũi ngửi thử một chút, chỉ một chút kia, nhất thời làm cho ông mở to ha mắt. Nếu như lời Sa Nặc Nhân nói, chỉ là nhắc nhở ông cẩn thận, như vậy lần ngửi này, làm cho ông triệt để khiếp sợ rồi, cũng càng hiểu rõ sự lợi hại của nguyên dịch này.
Ngọc Phượng Tiên mùi vị vô cùng thơm ngọt, Dion không nhịn được liền hít một hơi thật sâu, cả người trong nháy mắt tinh thần tỏa sáng, đôi mắt già nua vẩn đục cũng trở nên sáng hơn mấy phần, "Quả nhiên là đồ tốt! Chỉ ngửi qua một cái đã khiến ta cảm giác được tinh thần tốt hơn rất nhiều, uể oải nhiều ngày cũng biến mất, thực sự là chí bảo a!"
Dion chỉ là cảm giác, nhưng Lữ Ninh lại chính mắt nhìn thấy Dion lão sư biến hóa, vẻ già nua lúc thường, sau khi ông ngửi qua một chút, phảng phất giống như trẻ ra hơn mười tuổi, thần thái cả người sáng láng, cũng khác biệt so với lúc trước, hắn ở trong lòng cũng thầm thán phục nguyên dịch kia thật lợi hại.
Sa Nặc Nhân nói: "Các loại thực tài cần thiết khác, ngươi có thể tự mình chuẩn bị, ngân sách đế quốc sẽ gửi kinh phí cho ngươi."
Dion gật đầu liên tục, đem Ngọc Phượng Tiên cẩn thận cất vào không gian trong chiếc nhẫn của mình.
Lúc này, Lữ Ninh gõ cửa tiến vào, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, cũng không vênh váo tự đắc giống như trước đó, "Lão sư, Sa học đệ, đói bụng lắm đi."
Vừa nói vừa mang từng hộp từng hộp cơm đặt lên trên bàn, còn bê hai cái ghế tới đây, lại bày sẵn đũa sạch cho bọn họ, tỉ mỉ chu đáo, khiến Sa Nặc Nhân cũng cảm thấy kinh ngạc.
Người này thái độ cư nhiên chuyển biến nhanh như vậy, Sa Nặc Nhân nói một tiếng cám ơn, liền ngồi xuống ăn cơm.
Lúc này, 007 đã đem những tư liệu kia làm thành một bản sao, để cho Dion, chính mình lại bò tới nhà mới —– không gian của Phượng Hoàng tiếp tục hôn tiết kiệm nguồn năng lượng đi.
Lữ Ninh lúc gần đi, ánh mắt có chút sâu thẳm nhìn Sa Nặc Nhân.
Cơm nước xong, bọn họ liền hảo hảo đàm luận về dược tề chống già yếu một phen, chờ Sa Nặc Nhân nhớ tới thời gian không còn sớm, trời bên ngoài cũng đã tới thui, mới đứng dậy cáo từ, chuẩn bị trở về, còn không quay về Xích Linh sẽ lại sốt ruột chờ, chỉ là không nghĩ tới, khi cậu mở cánh cửa phòng thực nghiệm ra, liền nhìn thấy Xích Linh đang ngồi chờ ở khu nghỉ ngơi.
Học viên bên trong phòng nghiên cứu đều không có ai rời đi, nhìn như chuyên tâm làm việc, trên thực tế đều đang nhìn tân quân suất khí oai hùng của bọn họ đâu.
"Anh tại sao cũng tới?" Sa Nặc Nhân vui vẻ chạy tới.
"Tới đón em." Xích Linh đứng lên, "Đi thôi."
Nhiều đồng học nội tâm điên cuồng gào thét, nam nhân tốt a! Tri kỷ nam nhân tốt a! Đáng tiếc, đã là danh hoa có chủ!... Không đúng, bên người tân quân còn có ba vị trí khác, bọn họ còn có thể tiếp tục cố gắng nỗ lực. Chỉ có điều, mặt tân quân kia là một khối băng đông chết người, thực sự khiến người chùn bước a!
Hai người rời đi cũng không biết, rất nhiều người bên trong phòng nghiên cứu nội tâm đang hò hét.
Cơm có người lo rồi, Dion liền lôi kéo Sa Nặc Nhân tiếp tục đề tài vừa rồi.
"Hạng mục nghiên cứu gì? Tư nhân hay là quốc gia?" Dion cảm thấy hứng thú với mấy lời Sa Nặc Nhân nói, đặc biệt là hạng mục nghiên cứu được nói ra từ miệng cậu, chắc chắn có ý nghĩa trọng đại.
"Cái hạng mục nghiên cứu này thuộc về quốc gia, nếu như ngài có thể tiếp nhận, đế quốc sẽ cấp khoản tiền nghiên cứu, hơn nữa hạng mục này đối với đế quốc mà nói, vô cùng quan trọng." Sa Nặc Nhân nghiêm túc nói.
Dion vừa nghe, biểu tình cũng nghiên túc hơn, "Ngươi nói."
Sa Nặc Nhân để Phượng Hoàng thả 007 ra, trước đó 007 rất thích trốn bên trong cái thiết bị kia, nhưng thiết bị lại bị Xích Linh đưa tới phòng nghiên cứu, kết cục 007 chỉ có thể ở trong không gian giới chỉ, có lần Sa Nặc Nhân đem nhẫn không gian giao cho Phượng Hoàng bảo quản, 007 cũng đi vào trong không gian của Phượng Hoàng, từ đó về sau liền không nghĩ tới chuyện ra ngoài nữa, ở trong không gian của Phượng Hoàng, thỉnh thoảng muốn trộm một ít năng lượng ở trong đó, đương nhiên cũng có thể tưởng tượng được, nó không thể thành công, Phượng Hoàng so với nó uy mãnh hơn gấp nhiều lần, thế nhưng nó vẫn chưa từ bỏ ý định.
007 bị đặt ở trên bàn thí nghiệm, Sa Nặc Nhân cùng Dion ngồi xuống, chuẩn bị nghiêm túc nói về hạng mục nghiên cứu này một cách cẩn thận.
"007, lấy tư liệu ra." Sa Nặc Nhân ra lệnh.
Dion hứng thú nhìn người máy bỏ túi màu trăng bạc. 007 không cảm giác thấy Dion có uy hiếp gì, lá gan cũng lớn hơn, hai tay chống nạnh cùng Sa Nặc Nhân cò kè mặc cả, "Dùng ta một lần, phải trả một tấm năng lượng tinh bản 20000 Ant làm thù lao."
"Ngươi còn không bằng đi cướp! Người biết một tấm năng lượng tinh bản 20000 Ant bao nhiêu tiền không? Quan trọng là không phải có tiền là có thể mua được!" Sa Nặc Nhân tiện tay móc ra một tấm chỉ có 5000 Ant bình thường, "Chỗ của ta chỉ có tinh bản phổ thông, ngươi có muốn hay không, không muốn nói, ta dùng mạng giả lập ở chỗ này xem tư liệu cũng được, không phải không thể không cần ngươi."
007 chú ý chỉ là nguồn năng lượng, không quan tâm tới tiền như thế nào, tiền đối với nó mà nói là vô dụng, nhưng nguồn năng lượng lại là tính mạng của nó!
Nó làm bộ suy nghĩ, thấy Sa Nặc Nhân muốn thu hồi tinh bản, vội vã chạy nhanh hai bước, cánh tay nhỏ màu trắng bạc duỗi ra, đoạt được tinh bản, tốc độ quả thực nhanh!
Sa Nặc Nhân lộ ra một nụ cười nham hiểm, "Nhận tinh bản của ta làm thù lao, liền đại biểu ta có thể dùng ngươi một tháng."
007 vừa nghe, lập tức không làm, này chỉ mới 5000 Ant năng lượng, lại muốn sử dụng nó một tháng, cũng quá tiện nghi rồi! Không được, tuyệt đối không được!
007 làm ra bộ dáng đàm phán, "Muốn sử dụng ta, ngươi phải ra..."
Sa Nặc Nhân nhíu mày nhìn nó, 007 vặn tay nhỏ, chần chờ nửa ngày, mới nói: "Năm tấm tinh bản 20000 Ant."
Sa Nặc Nhân lắc đầu, "Ba tấm."
007: "Năm tấm."
Sa Nặc Nhân: "Ba tấm."
007: "... Bốn tấm."
Sa Nặc Nhân: "Ba tấm."
007 một bộ nghiến răng nghiến lợi, tuy nó không có răng, "Ba tấm thì ba tấm!"
Sa Nặc Nhân hài lòng, "Mỗi cuối tháng sẽ đưa cho ngươi, chỉ cần ngươi chăm chỉ làm việc, sẽ không quỵt "tiền lương" của ngươi."
007 kinh ngạc, "Còn muốn quỵt tiền lương?!"
Sa Nặc Nhân bộ dáng đương nhiên nói: "Đó là đương nhiên, ta trả thù lao cho ngươi, ngươi phải làm việc cho tốt, ta không hài lòng, đương nhiên là có quyền lợi thu hồi tiền lương của ngươi."
007 quơ quả đấm nhỏ, "Ta sẽ tới hiệp hội người máy khống cáo ngươi!"
Sa Nặc Nhân nhún vai, "Xin lỗi, chỗ chúng ta không có hiệp hội người máy, cho nên biện pháp tốt nhất, chính là ngoan, ngoãn, nghe, lời. Được, bắt đầu đi."
Dion: "..."
Nhìn Sa Nặc Nhân nghiêm túc đến mức đó cãi nhau cùng một cái người máy bỏ túi, Dion đã không biết nên nói cái gì cho phải... Không đúng, điều hắn nên chú ý chính là, người máy thông minh sẽ cò kè mặc cả tranh thủ lợi ích cho chính mình như vậy là nơi nào tới?
Cái vấn đề này đã sớm ấn định là không có đáp án, Sa Nặc Nhân sẽ không nói cho hắn thân phận của người máy này. Giờ khắc này 007 ngồi trên bàn thí nghiệm, dùng ngón tay bé nhỏ cắm vào trong khe thẻ trên quang não của Sa Nặc Nhân, đem tài liệu gốc bên trong đều chiếu ra, sau đó dùng con mắt phóng xuất. Trong không gian lập tức hiện lên từng khung hình chữ nhật, nội dung trên cái khung đó rõ nét giống như thực thể. Dion không thể không cảm thán sự tiên tiến của người máy này.
Ngón tay Sa Nặc Nhân ở trên không trung kéo ra một khung giả lập, kéo tới gần cùng Dion đồng thời quan sát, "Trước mắt toàn bộ nhân khẩu tại Toàn Tí tuổi già hóa vô cùng nghiêm trọng, hiện tại tỉ lệ tái sinh đẻ càng ngày càng thấp, còn không tìm ra phương pháp khống chế, không bao lâu nữa, nhân loại sẽ đối mặt với vấn đề lớn chính là — hủy diệt. Ta muốn mời Dion lão sư làm nghiên cứu hạng mục liên quan đến phương diện chống già yếu này."
Sa Nặc Nhân rất rõ ràng, tại một cái văn minh tinh hệ khác, nhân loại sống đến năm, sáu trăm tuổi là chuyện rất bình thường, chỉ là ở chỗ kia kỹ thuật phòng ngừa già yếu lại là "Giải phẫu sửa đổi gen". Loại giải phẫu này chỉ cần ngươi có tiền, làm bao nhiêu lần cũng được, vĩnh viễn giữ được vẻ thanh xuân không thể nói rõ, mà thọ mệnh của mỗi người đều kéo dài tới mấy trăm năm, chuyện này là cậu tận mắt nhìn thấy. Kỹ thuật gen là một kết quả của một văn minh phát triển hơn, muốn áp dụng cho Bạch Ngân tinh hệ hiện tại, dưới điều kiện khoa học kỹ thuật còn lạc hậu như vậy, nghiên cứu ra loại kỹ thuật sửa đổi gen như vậy, khả năng rất thấp.
Nhưng cũng may, Sa Nặc Nhân trồng ra Ngọc Phượng Tiên, hỡn nữa đều đã trưởng thành rồi, cậu liền nghĩ đến một khả năng —- dùng Ngọc Phượng Tiên nghiên cứu ra một loại dược tề chống già yếu!
Dion vừa nghe, lập tức kích động, "Là loại dược tề giúp Diễm Vương cùng Diễm Vương phi trẻ hóa sao?"
Sa Nặc Nhân gật đầu, "Đó là thử nghiệm đầu tiên của ta, hiệu quả không tồi, chỉ là trong quá trình chế tác cần phải có một loại thực tài phi thường quý giá, loại phương pháp kia của ta quá lãng phí, hơn nữa không thể phổ cập, ta nghĩ muốn mời ngươi dùng nguyên dịch thực tài quý giá, nghiên cứu một loại dược tề chuyên môn dùng để chống già yếu."
Diễm Vương cùng Diễm Vương phi cũng không biết, bọn họ dùng là chất lỏng của Ngọc Phượng Tiên chưa có trưởng thành, có thể bảo đảm thanh xuân ít nhất 50 năm.
Dion từ lâu đã kích động không kiềm chế nổi, bắt đầu xem từng khung từng khung tư liệu Sa Nặc Nhân đã chỉnh lý kia, một bên xem một bên không ngừng gật đầu, khi thì kinh ngạc, khi thì trầm tư, khi lại mừng rỡ như điên. Sa Nặc Nhân chỉ là lẳng lặng ngồi, cậu biết đến một người say mê nghiên cứu, nhận được một cái đại cương đã sửa sang xong hạng mục nghiên cứu mới, ý nghĩa đối với ông mà nói, giống như nhặt được chí bảo, nói như vậy không có khoa trương một chút nào.
Sau khi Dion tỉ mỉ xem xong, vỗ tay nói tuyệt vời!
"Nếu như loại thuốc này có thể nghiên cứu ra được, như vậy sẽ kéo dài tuổi thọ của nhân loại! Thực sự là một hạng mục quý giá a!" Dion cảm thán.
Sa Nặc Nhân cười từ trong không gian lấy ra ba bình dược tề, nước thuốc đỏ tươi như máu, trịnh trọng nói: "Đây chính là chất lỏng của báu vật thực tài, tên là Ngọc Phượng Tiên, phi thường quý giá, ngươi nhất định phải nhỡ kỹ cất giữ cẩn thận, không thể để cho bất luận người nào đụng vào, đây đều là để ngươi dùng cho nghiên cứu. Không thể nếm thử trước, đây là nguyên dịch, dược tính mạnh đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi, sẽ xảy ra vấn đề rất lớn, nhất định phải nhớ kỹ."
Sa Nặc Nhân không thể không nhấn mạnh điểm này, khi Ngọc Phượng Tiên vẫn chưa thành thục, chất lỏng vẫn là màu xanh lục, dược tính cũng có hạn, nước trái cây cậu chế tác cho Diễm Vương cùng Diễm Vương phi, đều là tính theo giọt, mà bây giờ chất lỏng này là màu đỏ tươi, đã hoàn toàn thành thục, dược tính có thể tưởng tượng được, nếu kẻ xui xẻo nào trực tiếp uống vào, vấn đề kia sẽ lớn hơn nhiều, cho nên nhất định phải nhắc nhở cẩn thận.
Hai tay Dion trịnh trọng nhận lấy, "Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ cất giữ nguyên dịch cẩn thận."
Lữ Ninh đứng ở cửa, những lời bọn họ nói nghe đến rõ rõ ràng ràng.
Vừa nãy lúc hắn đi ra ngoài, cửa cũng không khóa kín, trở về vừa đi tới cửa, liền nghe thấy bọn họ đang bàn luận cái hạng mục nghiên cứu chống già yếu gì đó, cũng nhìn thấy ba bình nguyên dịch kia đỏ như màu máu, so với nói là nguyên dịch, ngược lại hắn cảm thấy nó càng giống máu hơn.
Dion vừa đem nguyên dịch nhận vào tay, một luồng hương vị khác thường liền truyền tới, "Mùi gì thơm như vậy?"
Sa Nặc Nhân chỉ chỉ Ngọc Phượng Tiên trong tay ông, "Ngươi có thể ngửi một chút xem."
Dion thật sự đưa lên mũi ngửi thử một chút, chỉ một chút kia, nhất thời làm cho ông mở to ha mắt. Nếu như lời Sa Nặc Nhân nói, chỉ là nhắc nhở ông cẩn thận, như vậy lần ngửi này, làm cho ông triệt để khiếp sợ rồi, cũng càng hiểu rõ sự lợi hại của nguyên dịch này.
Ngọc Phượng Tiên mùi vị vô cùng thơm ngọt, Dion không nhịn được liền hít một hơi thật sâu, cả người trong nháy mắt tinh thần tỏa sáng, đôi mắt già nua vẩn đục cũng trở nên sáng hơn mấy phần, "Quả nhiên là đồ tốt! Chỉ ngửi qua một cái đã khiến ta cảm giác được tinh thần tốt hơn rất nhiều, uể oải nhiều ngày cũng biến mất, thực sự là chí bảo a!"
Dion chỉ là cảm giác, nhưng Lữ Ninh lại chính mắt nhìn thấy Dion lão sư biến hóa, vẻ già nua lúc thường, sau khi ông ngửi qua một chút, phảng phất giống như trẻ ra hơn mười tuổi, thần thái cả người sáng láng, cũng khác biệt so với lúc trước, hắn ở trong lòng cũng thầm thán phục nguyên dịch kia thật lợi hại.
Sa Nặc Nhân nói: "Các loại thực tài cần thiết khác, ngươi có thể tự mình chuẩn bị, ngân sách đế quốc sẽ gửi kinh phí cho ngươi."
Dion gật đầu liên tục, đem Ngọc Phượng Tiên cẩn thận cất vào không gian trong chiếc nhẫn của mình.
Lúc này, Lữ Ninh gõ cửa tiến vào, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, cũng không vênh váo tự đắc giống như trước đó, "Lão sư, Sa học đệ, đói bụng lắm đi."
Vừa nói vừa mang từng hộp từng hộp cơm đặt lên trên bàn, còn bê hai cái ghế tới đây, lại bày sẵn đũa sạch cho bọn họ, tỉ mỉ chu đáo, khiến Sa Nặc Nhân cũng cảm thấy kinh ngạc.
Người này thái độ cư nhiên chuyển biến nhanh như vậy, Sa Nặc Nhân nói một tiếng cám ơn, liền ngồi xuống ăn cơm.
Lúc này, 007 đã đem những tư liệu kia làm thành một bản sao, để cho Dion, chính mình lại bò tới nhà mới —– không gian của Phượng Hoàng tiếp tục hôn tiết kiệm nguồn năng lượng đi.
Lữ Ninh lúc gần đi, ánh mắt có chút sâu thẳm nhìn Sa Nặc Nhân.
Cơm nước xong, bọn họ liền hảo hảo đàm luận về dược tề chống già yếu một phen, chờ Sa Nặc Nhân nhớ tới thời gian không còn sớm, trời bên ngoài cũng đã tới thui, mới đứng dậy cáo từ, chuẩn bị trở về, còn không quay về Xích Linh sẽ lại sốt ruột chờ, chỉ là không nghĩ tới, khi cậu mở cánh cửa phòng thực nghiệm ra, liền nhìn thấy Xích Linh đang ngồi chờ ở khu nghỉ ngơi.
Học viên bên trong phòng nghiên cứu đều không có ai rời đi, nhìn như chuyên tâm làm việc, trên thực tế đều đang nhìn tân quân suất khí oai hùng của bọn họ đâu.
"Anh tại sao cũng tới?" Sa Nặc Nhân vui vẻ chạy tới.
"Tới đón em." Xích Linh đứng lên, "Đi thôi."
Nhiều đồng học nội tâm điên cuồng gào thét, nam nhân tốt a! Tri kỷ nam nhân tốt a! Đáng tiếc, đã là danh hoa có chủ!... Không đúng, bên người tân quân còn có ba vị trí khác, bọn họ còn có thể tiếp tục cố gắng nỗ lực. Chỉ có điều, mặt tân quân kia là một khối băng đông chết người, thực sự khiến người chùn bước a!
Hai người rời đi cũng không biết, rất nhiều người bên trong phòng nghiên cứu nội tâm đang hò hét.
Tác giả :
Lương Lạc Sanh