Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn
Chương 156: Trận hai toàn thắng
Sau bảy ngày nhàn rỗi, Xích Linh ngoại trừ nâng cao sức chiến đấu, còn lại chính là dạy Sa Nặc Nhân cách phòng vệ, Thư Nhai, Sa lão gia tử cùng Nam Cẩn, cả ngày ở cùng nhau thảo luận cơ giáp, ngay cả mặt cũng không lộ diện, Sa Nặc Nhân không có chuyện gì khác, chỉ có thể chế tác dược tề cùng luyện tập đánh lộn, bọn họ bên này, thời gian vô cùng ung dung tự tại.
Một bên khác, một nhà Thanh Vương đã sớm loạn thành một đoàn, hội trưởng Lục Như Tiền cùng Vân Sương Phong đều được mời tới, coi như Vân Sương Phong trước có nói đóng cửa từ chối tiếp khách, không tham gia vào cuộc chiến lựa chọn tân quân, nhưng trận đầu tiên đã kết thúc, hiện tại Xích Kính Vương tử lại đứng giữa ranh giới sống chết, hắn như thế nào cũng không thể tiếp tục không để ý đến. Ba Lan Khâm mang theo Xích Diên vội vàng tới đó, bởi ngoại giới đều biết Xích Diên là người nối nghiệp Ba Lam Khâm, cho nên trong tình huống bình thường, Xích Diên đều sẽ không xuất hiện ở trước mặt mọi người, cũng sẽ không đồng thời lộ diện cùng nhà Thanh Vương, lần này đại ca hắn có chuyện, vội vàng chạy tới thăm.
Thanh Vương đã nghĩ tới, tìm Lục Như Tiền cùng Vân Sương Phong tới khả năng không có tác dụng, quả nhiên, sau khi xem qua thương thế, phải cho Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, dù như thế nào Thanh Vương cũng không thể đáp ứng, nếu như Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, vậy tương đương với thành phế nhân, hắn mưu tính nhiều năm như vậy tất cả đều uổng phí!
Thanh Vương ngay lập tức cự tuyệt, hắn sẽ không cho Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, nói xong cũng vội vội vàng vàng xuất môn, tự mình đi cầu kiến hoàng tử Schleyer, cầu hắn mau cứu Xích Kính.
Thực sự là Sa Nặc Nhân nghĩ lầm một chuyện, Diễm Vương có hận Thanh Vương, cũng không thể lấy mạng Xích Kính đến giải hận, Diễm Vương chỉ là đang đợi, theo ông suy đoán, muốn Xích Kính khôi phục, Thanh Vương bị bức ép đến tuyệt cảnh, nhất định sẽ đi cầu người ở sau lưng hắn, nếu như người kia có thể có biện pháp cứu Xích Kính, trên căn bản Diễm Vương có thể xác định, người sau lưng Thanh Vương, có thể là người tiên anh tài toàn cánh tay(?), bằng không người bình thường không thể giải quyết được đấu khí tạo thành bạo động, hơn nữa khả năng lớn nhất, chính là hoàng tử Schleyer Lai Sách đế quốc.
Quả nhiên, sau ba ngày liền truyền ra, tin tức Xích Kính đã khôi phục, nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, là có thể khôi phục, hoàn toàn sẽ không bỏ lỡ trận tỷ thí thứ hai.
Diễm Vương âm thầm thở dài, "Thật không nghĩ tới, Thanh Vương cư nhiên có liên quan với Lai Sách đế quốc."
Diễm Vương phi cũng lo lắng nói: "Kia A Lam..."
Diễm Vương nói: "Ta tin tưởng người kia."
Hiện tại cũng không có cách nào khác, Diễm Vương phi cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng người kia.
Bảy ngày đảo mắt liền qua, lần thứ hai đứng trên sân thi đấu, Xích Kính đã khôi phục như lúc ban đầu, thế nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ quyết tâm, giống như là hận không thể dùng một chưởng đánh chết Xích Linh. Xích Linh lại không để ý chút nào, vẫn cứ lãnh lãnh đạm đạm, đối với người nào cũng là vẻ mặt đó, đương nhiên, ngoại trừ một người.
Vị trí chủ trì giải thi đấu lại bị Ba Lan Khâm đoạt về, Phượng thượng tướng căn bản không muốn cùng hắn tranh, cảm thấy như vậy sẽ tổn hại hình tượng.
Lần này Ba Lan Khâm tự tin tràn đầy, ván này Xích Kính nhất định có thể chiến thắng, so sánh một chút, vị trí kia cuối cùng thuộc về ai, còn chưa chắc chắn đâu.
Ba Lan Khâm đầy nhiệt tình nói những hạng mục cần chú ý trong trận đấu này, tiếp đó trận thi đấu bắt đầu.
Đoàn người ủng hộ Xích Linh bên ngoài, mỗi người đều như uống thuốc lắc lớn tiếng la hét, mũ cùng y phục trên người, cũng đều viết đầy khẩu hiệu cổ vũ cố lên, mỗi người đều có thiên phú nghệ thuật phi thường.
Đám người ủng hộ Xích Kính cũng không cam lòng yếu thế, mở miệng gào hô khẩu hiệu.
Bên ngoài loạn như thế nào, cũng không truyền tới bên trong, hội trường phi thường yên tĩnh, sân đấu hoàng gia cũng lớn vô cùng, đầy đủ chỗ cho hơn trăm đài cơ giáp ở bên trong thao luyện, cho nên chỉ có hai đài cơ giáp chiến đấu, một chút vấn đề cũng không có. Dù vậy, cũng không có ai dám ngồi trên khán đài quan sát, bị cơ giáp ngộ thương không phải việc nhỏ, nên bọn họ thống nhất tụ tập trong phòng quan sát, bên trong phòng quan sát ở bốn phía trên vách tường đều treo năm bình(1) toàn tức(2) to nhỏ khác nhau, để tất cả những người có mặt ở đó, đều thân lâm kỳ cảnh(3).
1: nhiều tấm ghép lại thành 1 hình hoàn chỉnh
2: hình ảnh vật thể được chiếu trong không gian
3: người lạc vào cảnh giới kỳ lạ
Hai người đứng ngay chính giữa sàn đấu, Xích Kính hung thần ác sát trừng Xích Linh, buông lời nói: "Trận này ta thắng chắc!"
Xích Linh một bộ dáng không quan trọng, cầm trong tay "đồ uống đặc chế" Sa Nặc Nhân đưa cho, vặn ra uống một hớp, ra hiệu Xích Kính có thể bắt đầu. Xích Linh đối với Ares có đầy đủ tự tin, coi như phía sau Thanh Vương có Lai Sách đế quốc làm chỗ dựa anh cũng không sợ, cơ giáp Nặc Nặc chế tác cho anh, sẽ không thua bất luận người nào!
Xích Kính gầm nhẹ một tiếng, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một đài cơ giáp hình người cao to uy mãnh, "Độc Nhãn Long của ta, chính là cơ giáp cấp 10, ta xem ngươi làm sao thắng ta!"
Đài cơ giáp kia màu bạc trắng, thân thể cường tráng, hình dáng cao lớn phóng khoáng, lại cao hơn cơ giáp bình thường, có mười hai, mười ba mét, đầu dựng thẳng một cái sừng, thân hình nhìn qua vừa cao lớn vừa hung ác, khiến mọi người trong phòng quan sát liên tục thán phục. Trên mặt Thanh Vương lộ ra thần sắc thỏa mãn, liếc ánh mắt xem thường nhìn bên phía Diễm Vương một chút, Iman cũng cảm giác rất có mặt mũi, không khỏi hất cằm lên, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái, thấy cậu một mặt căng thẳng nhìn cơ giáp của Xích Kính, bật cười một tiếng, vừa nhìn chính là chưa từng va chạm xã hội, mới vậy đã bị dọa sợ.
Sa Nặc Nhân quả thực rất hồi hộp, bất quá một chút căng thẳng của cậu cũng có điểm không đúng, cậu hoàn toàn tin tưởng sức chiến đấu của Ares, cậu là đang lo lắng, Xích Linh sẽ không đem cơ giáp kia cùng Xích Kính bổ đôi chỉ trong một nhát kiếm đi? Dù sao cũng là huynh đệ, cho dù có mối thù giết huynh, cũng nhất định phải bình tĩnh a!
Bên ngoài sân đã sôi trào từ lâu, đài cơ giáp này bọn họ chưa từng thấy, phi thường húng tráng, cao to, vừa nhìn liền biết thực lực phi phàm! Đám người theo phe Xích Kính, lập tức cảm thấy có thêm sức mạnh, mỗi một người đều ngẩng đầu ưỡn ngực, cơ hồ có thể tưởng tượng được kết cục, cơ giáp nhỏ bé của Xích Linh Vương tử bị đánh nằm nhoài trên đất, ngẫm lại đều cảm thấy cần phải cười to ba tiếng mới hợp với tình hình!
Nhưng mà, sự thực đánh mặt, thật đúng là không có nương tay chút nào! Thời điểm Ares xuất hiện trên sân đấu, tất cả mọi người đều sợ ngây người, chỉ còn dư lại từng cái từng cái biểu tình trống không, ngay cả những người lúc đầu còn đặc biệt tức giận muốn nói rằng, cơ giáp của Xích Linh Vương tử mới không phải con gái rượu(4), cũng bị chấn động đến hồn vía lên mây.
4: ý chỉ nhỏ bé
Một người hai mươi mét so với một tiểu tử mười hai, mười ba mét, đến cùng ai mới là con gái rượu?!
Đoàn người cổ vũ Xích Linh nhất thời cảm thấy mở mày mở mặt, cuối cùng cũng có vươn mình làm chủ có quyền lên tiếng, mỗi người đều kéo cổ họng gào lên, giống như phải đem đám người bên phe Xích Kính đạp xuống dưới đất!
Những người trong phòng quan sát cũng dại ra, ngay cả Diễm Vương cùng Diễm Vương phi cũng bị chấn động không nhẹ, hầu như không cần dùng đến não suy nghĩ, người chiến thắng trận đấu cơ giáp này, đều sẽ không có chút hồi hộp nào.
Sắc mặt Thanh Vương từ đen chuyển sang đỏ, lại từ đỏ sang trắng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng mà xuống, hắn cơ hồ có thể thấy được kết quả mình thua. Cuộc tanh tài này còn chưa bắt đầu, trước mắt Thanh Vương đã từng trận biến thành màu đen, gần như muốn ngất đi!
Tại vị trí hoàng tử Schleyer ngồi, mãi đến thời điểm nhìn thấy cơ giáp của Xích Linh, mới có chút phản ứng, con ngươi híp lại, dần dần từ lạnh nhạt trở nên sắc bén, đồng thời từ màn hình toàn tức chuyển qua trên mặt Sa Nặc Nhân, giờ khắc này Sa Nặc Nhân chính là đang lo lắng nhìn toàn tức, hoàn toàn không chú ý tới có người đang quan sát cậu.
Ba bị thượng tướng đầu tiên là khiếp sợ, sau chính là mừng như điên, ngay cả Lạp Mạc thượng tướng luôn luôn nghiêm túc, cũng lộ ra nụ cười trên mặt, chỉ có một mình Ba Lan Khâm, tức giận đến mức chỉ có thể nằm trên ghế thở hổn hển, đến hô hấp cũng rất khó khăn.
Xích Linh nhìn bộ dáng khó có thể tin của Xích Kính, lạnh lùng nói: "Còn muốn tỷ thí sao?"
Xích Kính cảm thấy bị sỉ nhục sâu sắc, hàm răng cắn đến khanh khách vang, không nói câu nào, quay người nhảy lên cơ giáp, đây là ý tứ muốn chiến a!
Xích Linh cũng không trì hoãn, xoay người lên cơ giáp.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, Xích Linh cũng không muốn lãng phí thời gian, rút ra đại kiếm năng lượng sau lưng, tiêu sái vung một cái, năng lượng lam lục sắc(5) trong nháy mắt bao quanh đại kiếm, phát ra hào quang lam lục sắc đẹp đẽ mà kinh tâm động phách. Lần này Xích Linh chủ động công kích, Ares đến chân cũng không di chuyển, bỗng nhiên vung ra một kiếm, sóng năng lượng lam lục sắc biến thành ảo ảnh kiếm năng lượng khổng lồ, xen lẫn lực sát thương to lớn, như bẻ cành khô đánh về phía Xích Kính!
5: xanh da trời
Nếu như Xích Kính né tránh, nói không chừng còn có thể chống đỡ được nhiều hơn mấy chiêu dưới kiếm của Ares, nhưng đáng tiếc, cư nhiên hắn lại lựa chọn cứng rắn chống đỡ kiếm chiêu này, không biết là quá mức tự tin đối với bản thân hay là với sức phòng ngự của cơ giáp, vẫn là muốn có được kết quả của trận đấu này, nói chung, hắn không có né tránh.
"A Kính ----! Không ----!" Thanh Vương đột nhiên gào thét một tiếng, cả người giống như sắp điên rồi, lảo đảo đi ra ngoài, chạy về phía sân đấu!
Từ thòi điểm nhìn thấy thanh đại kiếm kia, Thanh Vương liền có dự cảm không tốt, bao bọc đại kiếm kia chính là cỗ sóng năng lượng lam lục sắc cường đại đến đáng sợ, trong tâm hắn đang kêu dừng tay, không thể so sánh, Xích Kính sẽ chết ở trên chiến trường, đồng thời trong lòng cũng ấp ủ chút may mắn, nói không chừng cơ giáp của Xích Linh chỉ là nhìn lớn một chút, cũng không có tác dụng thực tế, đến cuối cùng vẫn là Xích Kính thắng đây?
Ngay tại khi hắn đang do do dự dự, Xích Linh đã vung ra một kiếm kia, coi như hắn có rống như thế nào, cũng đã muộn. Cơ giáp Xích Kính, trong nháy mắt bị chém thành hai đoạn!
Tình cảnh này, làm cho tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đến kinh ngạc thốt lên cũng không phát ra được.
Thật là đáng sợ, đài cơ giáp này của Xích Linh Vương tử thực sự rất là đáng sợ! Cơ giáp cấp mười cư nhiên bị chém thành hai đoạn dễ dàng như vậy!!
Sa Nặc Nhân cũng sợ đến nhắm chặt hai mắt, không có nghe thấy tiếng vang, mới mở một con mắt ra nhìn, liền thấy cơ giáp của Xích Kính đã bị phá hủy.
Sắc mặt Dương Vương cũng khó coi trầm mặc, thực lực như vậy, hắn căn bản không sánh bằng.
Cơ Thinh càng là sợ đến có rúm một chút, âm thầm vui mừng, may mắn là chính vình không tham gia vào, nếu không bị người một đao răng rắc giống như thái rau, đây không phải là quá oan ức?
Những người khác cũng đều đi theo ra, đã điều động tổ y tế, tới hiện trường cứu người.
Giờ khắc này Xích Linh đã thu hồi cơ giáp, một mình đứng ở giữa sân thi đấu, liền thấy Thanh Vương lảo đảo chạy tới, Xích Kính cũng chật vật từ trong khoang lái bò ra ngoài, hắn không có bị thương, Xích Linh có chừng mực, chỉ là phá hủy cơ giáp của hắn mà thôi.
Thời điểm nhìn thấy Thanh Vương, Xích Kính chán chường cúi đầu, "Xin lỗi, phụ thân."
Thanh Vương thấy nhi tử không có chuyện gì, bỗng nhiên quay người, giống như thú hoang nổi giận, phóng thích đấu khí toàn thân, uy thế mạnh mẽ khiến Xích Linh nhíu mày. Thanh Vương đã cấp 7 cao đẳng, uy thế của hắn không phải người bình thường có thể chịu đựng, Diễm Vương vừa tới nơi, liền thấy Thanh Vương cư nhiên phóng thích uy áp đè ép chế ngự nhi tử của ông, chuyện như vậy, căn bản không thể nhịn!
Lúc này Diễm Vương giải phóng uy thế mạnh hơn hắn, trong nháy mắt áp chế trở lại!
Thanh Vương lảo đảo lùi về sau hai bước, hoảng sợ nói: "Cấp 8! Ngươi cư nhiên đột phá cấp 8?!"
Diễm Vương còn chưa nói, Lạp Mạc thượng tướng đã lên tiếng, "Thanh Vương, ngài đây là đang làm gì?"
Thanh Vương quả thực phẫn nộ đến cực điểm, đối mặt toàn bộ dân chúng đế quốc, cùng khách quý ngoại quốc này đó ở đây, hắn chỉ có thể miễn cưỡng nhịn xuống, "Xin lỗi, vừa rồi thất lễ, hy vọng Vương điệt đừng để trong lòng."
Xích Linh căn bản không muốn đáp lại hắn, chịu đựng uy áp của hắn ảnh hưởng, giờ khắc này chân khí trong cơ thể anh hỗn loạn, không thể không hao tâm tốn sức điều tức.
Ed: Lại thêm chút chân khí??? Tôi đang edit tu chân hay tương lai đây trời???
Một bên khác, một nhà Thanh Vương đã sớm loạn thành một đoàn, hội trưởng Lục Như Tiền cùng Vân Sương Phong đều được mời tới, coi như Vân Sương Phong trước có nói đóng cửa từ chối tiếp khách, không tham gia vào cuộc chiến lựa chọn tân quân, nhưng trận đầu tiên đã kết thúc, hiện tại Xích Kính Vương tử lại đứng giữa ranh giới sống chết, hắn như thế nào cũng không thể tiếp tục không để ý đến. Ba Lan Khâm mang theo Xích Diên vội vàng tới đó, bởi ngoại giới đều biết Xích Diên là người nối nghiệp Ba Lam Khâm, cho nên trong tình huống bình thường, Xích Diên đều sẽ không xuất hiện ở trước mặt mọi người, cũng sẽ không đồng thời lộ diện cùng nhà Thanh Vương, lần này đại ca hắn có chuyện, vội vàng chạy tới thăm.
Thanh Vương đã nghĩ tới, tìm Lục Như Tiền cùng Vân Sương Phong tới khả năng không có tác dụng, quả nhiên, sau khi xem qua thương thế, phải cho Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, dù như thế nào Thanh Vương cũng không thể đáp ứng, nếu như Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, vậy tương đương với thành phế nhân, hắn mưu tính nhiều năm như vậy tất cả đều uổng phí!
Thanh Vương ngay lập tức cự tuyệt, hắn sẽ không cho Xích Kính sử dụng Hóa Khí Tề, nói xong cũng vội vội vàng vàng xuất môn, tự mình đi cầu kiến hoàng tử Schleyer, cầu hắn mau cứu Xích Kính.
Thực sự là Sa Nặc Nhân nghĩ lầm một chuyện, Diễm Vương có hận Thanh Vương, cũng không thể lấy mạng Xích Kính đến giải hận, Diễm Vương chỉ là đang đợi, theo ông suy đoán, muốn Xích Kính khôi phục, Thanh Vương bị bức ép đến tuyệt cảnh, nhất định sẽ đi cầu người ở sau lưng hắn, nếu như người kia có thể có biện pháp cứu Xích Kính, trên căn bản Diễm Vương có thể xác định, người sau lưng Thanh Vương, có thể là người tiên anh tài toàn cánh tay(?), bằng không người bình thường không thể giải quyết được đấu khí tạo thành bạo động, hơn nữa khả năng lớn nhất, chính là hoàng tử Schleyer Lai Sách đế quốc.
Quả nhiên, sau ba ngày liền truyền ra, tin tức Xích Kính đã khôi phục, nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa, là có thể khôi phục, hoàn toàn sẽ không bỏ lỡ trận tỷ thí thứ hai.
Diễm Vương âm thầm thở dài, "Thật không nghĩ tới, Thanh Vương cư nhiên có liên quan với Lai Sách đế quốc."
Diễm Vương phi cũng lo lắng nói: "Kia A Lam..."
Diễm Vương nói: "Ta tin tưởng người kia."
Hiện tại cũng không có cách nào khác, Diễm Vương phi cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng người kia.
Bảy ngày đảo mắt liền qua, lần thứ hai đứng trên sân thi đấu, Xích Kính đã khôi phục như lúc ban đầu, thế nhưng trong ánh mắt lộ ra vẻ quyết tâm, giống như là hận không thể dùng một chưởng đánh chết Xích Linh. Xích Linh lại không để ý chút nào, vẫn cứ lãnh lãnh đạm đạm, đối với người nào cũng là vẻ mặt đó, đương nhiên, ngoại trừ một người.
Vị trí chủ trì giải thi đấu lại bị Ba Lan Khâm đoạt về, Phượng thượng tướng căn bản không muốn cùng hắn tranh, cảm thấy như vậy sẽ tổn hại hình tượng.
Lần này Ba Lan Khâm tự tin tràn đầy, ván này Xích Kính nhất định có thể chiến thắng, so sánh một chút, vị trí kia cuối cùng thuộc về ai, còn chưa chắc chắn đâu.
Ba Lan Khâm đầy nhiệt tình nói những hạng mục cần chú ý trong trận đấu này, tiếp đó trận thi đấu bắt đầu.
Đoàn người ủng hộ Xích Linh bên ngoài, mỗi người đều như uống thuốc lắc lớn tiếng la hét, mũ cùng y phục trên người, cũng đều viết đầy khẩu hiệu cổ vũ cố lên, mỗi người đều có thiên phú nghệ thuật phi thường.
Đám người ủng hộ Xích Kính cũng không cam lòng yếu thế, mở miệng gào hô khẩu hiệu.
Bên ngoài loạn như thế nào, cũng không truyền tới bên trong, hội trường phi thường yên tĩnh, sân đấu hoàng gia cũng lớn vô cùng, đầy đủ chỗ cho hơn trăm đài cơ giáp ở bên trong thao luyện, cho nên chỉ có hai đài cơ giáp chiến đấu, một chút vấn đề cũng không có. Dù vậy, cũng không có ai dám ngồi trên khán đài quan sát, bị cơ giáp ngộ thương không phải việc nhỏ, nên bọn họ thống nhất tụ tập trong phòng quan sát, bên trong phòng quan sát ở bốn phía trên vách tường đều treo năm bình(1) toàn tức(2) to nhỏ khác nhau, để tất cả những người có mặt ở đó, đều thân lâm kỳ cảnh(3).
1: nhiều tấm ghép lại thành 1 hình hoàn chỉnh
2: hình ảnh vật thể được chiếu trong không gian
3: người lạc vào cảnh giới kỳ lạ
Hai người đứng ngay chính giữa sàn đấu, Xích Kính hung thần ác sát trừng Xích Linh, buông lời nói: "Trận này ta thắng chắc!"
Xích Linh một bộ dáng không quan trọng, cầm trong tay "đồ uống đặc chế" Sa Nặc Nhân đưa cho, vặn ra uống một hớp, ra hiệu Xích Kính có thể bắt đầu. Xích Linh đối với Ares có đầy đủ tự tin, coi như phía sau Thanh Vương có Lai Sách đế quốc làm chỗ dựa anh cũng không sợ, cơ giáp Nặc Nặc chế tác cho anh, sẽ không thua bất luận người nào!
Xích Kính gầm nhẹ một tiếng, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một đài cơ giáp hình người cao to uy mãnh, "Độc Nhãn Long của ta, chính là cơ giáp cấp 10, ta xem ngươi làm sao thắng ta!"
Đài cơ giáp kia màu bạc trắng, thân thể cường tráng, hình dáng cao lớn phóng khoáng, lại cao hơn cơ giáp bình thường, có mười hai, mười ba mét, đầu dựng thẳng một cái sừng, thân hình nhìn qua vừa cao lớn vừa hung ác, khiến mọi người trong phòng quan sát liên tục thán phục. Trên mặt Thanh Vương lộ ra thần sắc thỏa mãn, liếc ánh mắt xem thường nhìn bên phía Diễm Vương một chút, Iman cũng cảm giác rất có mặt mũi, không khỏi hất cằm lên, cố ý liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái, thấy cậu một mặt căng thẳng nhìn cơ giáp của Xích Kính, bật cười một tiếng, vừa nhìn chính là chưa từng va chạm xã hội, mới vậy đã bị dọa sợ.
Sa Nặc Nhân quả thực rất hồi hộp, bất quá một chút căng thẳng của cậu cũng có điểm không đúng, cậu hoàn toàn tin tưởng sức chiến đấu của Ares, cậu là đang lo lắng, Xích Linh sẽ không đem cơ giáp kia cùng Xích Kính bổ đôi chỉ trong một nhát kiếm đi? Dù sao cũng là huynh đệ, cho dù có mối thù giết huynh, cũng nhất định phải bình tĩnh a!
Bên ngoài sân đã sôi trào từ lâu, đài cơ giáp này bọn họ chưa từng thấy, phi thường húng tráng, cao to, vừa nhìn liền biết thực lực phi phàm! Đám người theo phe Xích Kính, lập tức cảm thấy có thêm sức mạnh, mỗi một người đều ngẩng đầu ưỡn ngực, cơ hồ có thể tưởng tượng được kết cục, cơ giáp nhỏ bé của Xích Linh Vương tử bị đánh nằm nhoài trên đất, ngẫm lại đều cảm thấy cần phải cười to ba tiếng mới hợp với tình hình!
Nhưng mà, sự thực đánh mặt, thật đúng là không có nương tay chút nào! Thời điểm Ares xuất hiện trên sân đấu, tất cả mọi người đều sợ ngây người, chỉ còn dư lại từng cái từng cái biểu tình trống không, ngay cả những người lúc đầu còn đặc biệt tức giận muốn nói rằng, cơ giáp của Xích Linh Vương tử mới không phải con gái rượu(4), cũng bị chấn động đến hồn vía lên mây.
4: ý chỉ nhỏ bé
Một người hai mươi mét so với một tiểu tử mười hai, mười ba mét, đến cùng ai mới là con gái rượu?!
Đoàn người cổ vũ Xích Linh nhất thời cảm thấy mở mày mở mặt, cuối cùng cũng có vươn mình làm chủ có quyền lên tiếng, mỗi người đều kéo cổ họng gào lên, giống như phải đem đám người bên phe Xích Kính đạp xuống dưới đất!
Những người trong phòng quan sát cũng dại ra, ngay cả Diễm Vương cùng Diễm Vương phi cũng bị chấn động không nhẹ, hầu như không cần dùng đến não suy nghĩ, người chiến thắng trận đấu cơ giáp này, đều sẽ không có chút hồi hộp nào.
Sắc mặt Thanh Vương từ đen chuyển sang đỏ, lại từ đỏ sang trắng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng mà xuống, hắn cơ hồ có thể thấy được kết quả mình thua. Cuộc tanh tài này còn chưa bắt đầu, trước mắt Thanh Vương đã từng trận biến thành màu đen, gần như muốn ngất đi!
Tại vị trí hoàng tử Schleyer ngồi, mãi đến thời điểm nhìn thấy cơ giáp của Xích Linh, mới có chút phản ứng, con ngươi híp lại, dần dần từ lạnh nhạt trở nên sắc bén, đồng thời từ màn hình toàn tức chuyển qua trên mặt Sa Nặc Nhân, giờ khắc này Sa Nặc Nhân chính là đang lo lắng nhìn toàn tức, hoàn toàn không chú ý tới có người đang quan sát cậu.
Ba bị thượng tướng đầu tiên là khiếp sợ, sau chính là mừng như điên, ngay cả Lạp Mạc thượng tướng luôn luôn nghiêm túc, cũng lộ ra nụ cười trên mặt, chỉ có một mình Ba Lan Khâm, tức giận đến mức chỉ có thể nằm trên ghế thở hổn hển, đến hô hấp cũng rất khó khăn.
Xích Linh nhìn bộ dáng khó có thể tin của Xích Kính, lạnh lùng nói: "Còn muốn tỷ thí sao?"
Xích Kính cảm thấy bị sỉ nhục sâu sắc, hàm răng cắn đến khanh khách vang, không nói câu nào, quay người nhảy lên cơ giáp, đây là ý tứ muốn chiến a!
Xích Linh cũng không trì hoãn, xoay người lên cơ giáp.
Chiến đấu vừa mới bắt đầu, Xích Linh cũng không muốn lãng phí thời gian, rút ra đại kiếm năng lượng sau lưng, tiêu sái vung một cái, năng lượng lam lục sắc(5) trong nháy mắt bao quanh đại kiếm, phát ra hào quang lam lục sắc đẹp đẽ mà kinh tâm động phách. Lần này Xích Linh chủ động công kích, Ares đến chân cũng không di chuyển, bỗng nhiên vung ra một kiếm, sóng năng lượng lam lục sắc biến thành ảo ảnh kiếm năng lượng khổng lồ, xen lẫn lực sát thương to lớn, như bẻ cành khô đánh về phía Xích Kính!
5: xanh da trời
Nếu như Xích Kính né tránh, nói không chừng còn có thể chống đỡ được nhiều hơn mấy chiêu dưới kiếm của Ares, nhưng đáng tiếc, cư nhiên hắn lại lựa chọn cứng rắn chống đỡ kiếm chiêu này, không biết là quá mức tự tin đối với bản thân hay là với sức phòng ngự của cơ giáp, vẫn là muốn có được kết quả của trận đấu này, nói chung, hắn không có né tránh.
"A Kính ----! Không ----!" Thanh Vương đột nhiên gào thét một tiếng, cả người giống như sắp điên rồi, lảo đảo đi ra ngoài, chạy về phía sân đấu!
Từ thòi điểm nhìn thấy thanh đại kiếm kia, Thanh Vương liền có dự cảm không tốt, bao bọc đại kiếm kia chính là cỗ sóng năng lượng lam lục sắc cường đại đến đáng sợ, trong tâm hắn đang kêu dừng tay, không thể so sánh, Xích Kính sẽ chết ở trên chiến trường, đồng thời trong lòng cũng ấp ủ chút may mắn, nói không chừng cơ giáp của Xích Linh chỉ là nhìn lớn một chút, cũng không có tác dụng thực tế, đến cuối cùng vẫn là Xích Kính thắng đây?
Ngay tại khi hắn đang do do dự dự, Xích Linh đã vung ra một kiếm kia, coi như hắn có rống như thế nào, cũng đã muộn. Cơ giáp Xích Kính, trong nháy mắt bị chém thành hai đoạn!
Tình cảnh này, làm cho tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, đến kinh ngạc thốt lên cũng không phát ra được.
Thật là đáng sợ, đài cơ giáp này của Xích Linh Vương tử thực sự rất là đáng sợ! Cơ giáp cấp mười cư nhiên bị chém thành hai đoạn dễ dàng như vậy!!
Sa Nặc Nhân cũng sợ đến nhắm chặt hai mắt, không có nghe thấy tiếng vang, mới mở một con mắt ra nhìn, liền thấy cơ giáp của Xích Kính đã bị phá hủy.
Sắc mặt Dương Vương cũng khó coi trầm mặc, thực lực như vậy, hắn căn bản không sánh bằng.
Cơ Thinh càng là sợ đến có rúm một chút, âm thầm vui mừng, may mắn là chính vình không tham gia vào, nếu không bị người một đao răng rắc giống như thái rau, đây không phải là quá oan ức?
Những người khác cũng đều đi theo ra, đã điều động tổ y tế, tới hiện trường cứu người.
Giờ khắc này Xích Linh đã thu hồi cơ giáp, một mình đứng ở giữa sân thi đấu, liền thấy Thanh Vương lảo đảo chạy tới, Xích Kính cũng chật vật từ trong khoang lái bò ra ngoài, hắn không có bị thương, Xích Linh có chừng mực, chỉ là phá hủy cơ giáp của hắn mà thôi.
Thời điểm nhìn thấy Thanh Vương, Xích Kính chán chường cúi đầu, "Xin lỗi, phụ thân."
Thanh Vương thấy nhi tử không có chuyện gì, bỗng nhiên quay người, giống như thú hoang nổi giận, phóng thích đấu khí toàn thân, uy thế mạnh mẽ khiến Xích Linh nhíu mày. Thanh Vương đã cấp 7 cao đẳng, uy thế của hắn không phải người bình thường có thể chịu đựng, Diễm Vương vừa tới nơi, liền thấy Thanh Vương cư nhiên phóng thích uy áp đè ép chế ngự nhi tử của ông, chuyện như vậy, căn bản không thể nhịn!
Lúc này Diễm Vương giải phóng uy thế mạnh hơn hắn, trong nháy mắt áp chế trở lại!
Thanh Vương lảo đảo lùi về sau hai bước, hoảng sợ nói: "Cấp 8! Ngươi cư nhiên đột phá cấp 8?!"
Diễm Vương còn chưa nói, Lạp Mạc thượng tướng đã lên tiếng, "Thanh Vương, ngài đây là đang làm gì?"
Thanh Vương quả thực phẫn nộ đến cực điểm, đối mặt toàn bộ dân chúng đế quốc, cùng khách quý ngoại quốc này đó ở đây, hắn chỉ có thể miễn cưỡng nhịn xuống, "Xin lỗi, vừa rồi thất lễ, hy vọng Vương điệt đừng để trong lòng."
Xích Linh căn bản không muốn đáp lại hắn, chịu đựng uy áp của hắn ảnh hưởng, giờ khắc này chân khí trong cơ thể anh hỗn loạn, không thể không hao tâm tốn sức điều tức.
Ed: Lại thêm chút chân khí??? Tôi đang edit tu chân hay tương lai đây trời???
Tác giả :
Lương Lạc Sanh