Đế Long Tu Thần
Chương 45 - Nữ Đế Xuất Hiện
Đòn đánh này ít nhất là của Nguyên Thần Đại Thừa hậu kỳ, cho dù Khương Hoài Ưu nghịch thiên hơn nữa, tu vi hiện tại nàng cũng chỉ là Linh Tịch kỳ, cả Nguyên Anh còn không có tu ra tới. Đế Long tim và mật đều nứt, trong đầu "Ong" một tiếng, chỉ cảm thấy bầu trời trên đầu đều sập xuống, âm thanh xé nát cõi lòng gào rống ra: "Khônggg——".
Từ Nam Cương truyền đến giọng nói của Thanh Lam: “Khinh tôi là người chết hả?". Phía chân trời, một mũi tên bọc theo hơi thở hủy diệt bắn ra bay về phía Tề Quốc cũ. Cho dù Tề Quốc cũ cách Thịnh Kinh hơn mấy chục nghìn km, mọi người vẫn có thể nhìn thấy Tề Quốc cũ có một khu vực ánh sáng nổ tung.
Âm thanh Thanh Lam vang vọng trong không trung: "Ma Tôn, có giỏi ra đánh một trận!".
“Tôi còn sợ cô chắc! ". Một tiếng hét lớn vang lên, đột nhiên phương hướng Nam Cương cuốn lên ma khí ngập trời.
Hai bóng người đồng thời từ Nam Cương và Tề quốc cũ lao ra, một bóng yêu khí ngập trời, một bóng ma khí tận trời, hai người này vọt trời cao, trực tiếp khai chiến. Không ít người hoài nghi một đòn cuối cùng kia chính là do Ma Tôn đánh ra.
Đồng thời, có một cổ ma khí cuồn cuộn từ phương hướng Đế Quốc xoắn tới, không ít người nhìn thấy Ma giới Thiên Vương lại xuất binh.
“Khương Hoài Ưu!". Đế Long đứng trong sân, sân nhỏ không hư tổn chút nào, tảng đá xanh nơi Khương Hoài Ưu ngồi đã nứt thành bột mịn, mà Khương Hoài Ưu đã biến mất.
“Nữ Đế!". Chưởng môn Thạch Tùng Tử kêu một tiếng bi thương cũng vọt lại đây.
Lúc này, có một cái âm thanh bị lỗi vang lên: "Ủa? Sao tiểu viện không bị hủy?".
Đòn tấn công mãnh liệt như vậy, phạm vi mấy chục dặm đều bị hủy diệt, như thế nào sân nhỏ nơi Khương Hoài Ưu ngồi vẫn nguyên vẹn.
Có người quay đầu tức giận trừng mắt tên vừa nói kia: "Mi——". Lời nói xuất khẩu, phát hiện người nói chuyện là Thánh chủ Triệu Hiệp Thiên Nguyên, sợ tới mức nuốt câu nói kế tiếp vào bụng.
Bên cạnh có người làm khó dễ: “Thánh chủ Thiên Nguyên, anh đây là có ý gì?".
Thánh chủ Triệu Hiệp nói: “Vừa rồi chỉ có Nữ Đế ở đây, trừ nàng không còn người tu tiên nào, vậy thì ai lại có năng lực tại đòn tấn công kia bảo vệ tòa tiểu viện này?".
Tử Thiên Quân kêu lên: "Chẳng lẽ Nữ Đế không chết?". Có thể bảo vệ tòa tiểu viện này, còn không bảo vệ được bản thân sao? "Mà sau khi Nữ Đế sống lại tu vi còn chưa đến Nguyên Anh, sao có thể đỡ được một đòn của Ma Tôn?".
Khương Hoài Ưu nhìn về phía Đế Long, nói: “Cho tôi một bộ quần áo!".
Đế Long giật mình đôi mắt đều trợn tròn, mở Đế Long Thiên Nhãn nhìn lại, chỉ thấy Khương Hoài Ưu trơn bóng mượt mà bao ở trong chăn, trên người không có một chút vết thương, đan điền còn kết ra Nguyên Anh. "Cô ——" Đế Long hoàn toàn há hốc mồm, lập tức ngây ngô cười "Ha hả". Không chết nha!.
Khương Hoài Ưu sắc mặt tối sầm, lạnh lùng nói: "Quần áo!". Tức giận đến thật muốn tát một cái chụp chết con rồng háo sắc này! Nàng rõ ràng cảm giác được Đế Long dùng Thiên Nhãn nhìn nàng từ đầu đến chân.
Rất nhiều người tu tiên đi theo sau Đế Long đi vào trong phòng, khi nhìn thấy Khương Hoài Ưu đều là giật mình, sau đó nhanh chóng lui ra ngoài. Liễu thánh chủ Nguyên Thiên chặn ở cửa không cho phép bất cứ kẻ nào tiến vào, đồng thời lấy pháp lực phong tỏa căn phòng. Đến cảnh giới như bọn họ bây giờ, tất nhiên thấy được Khương Hoài Ưu cái gì cũng không mặc, sự tình liên can đến tôn nghiêm Nữ Đế, ai dám đi vào mạo phạm?
Đế Long vội đưa bình ngọc trữ vật cho Khương Hoài Ưu, đồng thời lấy ra một sợi ánh sáng bảo vệ Khương Hoài Ưu, tránh cho những người bên ngoài giống nàng thấy hết Khương Hoài Ưu.
Nàng coi trọng Khương Hoài Ưu, bên trong bên ngoài Khương Hoài Ưu nàng đã sớm nhìn sạch sẽ, nàng nhìn không có gì, người khác nhìn, nàng muốn đánh người. Đế Long ngạc nhiên hỏi: "Khương Hoài Ưu, sao cô chưa chết vậy?".
Nàng là thật sự ngạc nhiên, người khác nghe vào trong tai giống như nàng đang hy vọng Khương Hoài Ưu chết.
Khương Hoài Ưu vươn cánh tay trắng ngọc ngà tiếp nhận bình ngọc trữ vật Đế Long đưa tới, nói với Đế Long: "Xoay người sang chỗ khác, không cho nhìn lén.".
“Ò!" Đế Long đáp, xoay người sang chỗ khác.
Khương Hoài Ưu từ bình ngọc trữ vật tìm ra một bộ quần áo màu xanh lá mặc vào, lại tìm một ít nguyên liệu, lấy ra một ít linh thạch nhanh chóng luyện một ra một bộ bảo y có khắc pháp trận phong ấn Nguyên Thần người khác do thám để thay. Người tu tiên nhãn lực kinh người, quần áo tầm thường mặc ở trên người, Nguyên Thần niệm lực đảo qua cái gì cũng không che được. Nàng đổi quần áo xong, đứng dậy đi ra ngoài phòng.
Liễu thánh chủ canh giữ trước cửa vội vàng hành lễ: "Kính chào Nữ Đế.". Cho dù bây giờ Nữ Đế ở Nguyên Anh, khi đối mặt vẫn cảm thấy người sâu không lường được. Một đòn vừa rồi đừng nói Nguyên Anh, cho dù Độ Kiếp sơ kỳ như nàng cũng khó có thể ngăn cản. Nhưng Nữ Đế chỉ hư hao một bộ quần áo.
Khương Hoài Ưu nhàn nhạt đáp lễ với Liễu thánh chủ, bước ra sân, ngửa đầu nhìn lên trên trời, thấy Ma giới Thiên Vương đánh tới, mấy người thánh chủ của các thế lực tay cầm pháp khí nàng ban cho đón đầu, sáu kiện pháp khí bán tiên đối đầu với hai tên Ma Vương tu vi Đại Thừa hậu kỳ, thực lực ngang nhau.
“Bái kiến Nữ Đế!". Mọi người nhìn thấy Khương Hoài Ưu đi ra, chạy nhanh rơi xuống đất hành lễ. Đồng thời tất cả mọi người khiếp sợ không thôi, mới vừa nãy bọn họ rõ ràng nhìn thấy Khương Hoài Ưu còn ở Linh Tịch kỳ, mà giờ đối mặt với Nữ Đế, lại cảm thấy Khương Hoài Ưu sâu không lường được. Rất nhiều người thậm chí nhận thấy hơi thở trên người Khương Hoài Ưu chỉ ở Nguyên Anh, nhưng lại ẩn ẩn cảm thấy Người và những người tu vi Nguyên Anh tầm thường có sự khác nhau.
Khương Hoài Ưu không để ý mọi người, tầm mắt nàng dừng trên người một tên Thiên Vương trên bầu trời, người nọ cầm Ma Cờ trên tay. Địa Quỷ Ma Vương, hắn Ma Cờ có chứa toàn bộ hồn phách sinh linh của Tề Quốc!
Trên bầu trời, hai tên Ma Vương đang giằng co với các thánh chủ cầm thần khí bán tiên nhìn thấy Khương Hoài Ưu xuất hiện, lập tức quay đầu chạy trốn. Bọn họ mang theo sát khí chạy tới, là muốn nhìn xem Nữ Đế có thật sự chết dưới đòn đánh của Ma Tôn hay không. Nếu không chết, thì bổ thêm một đao. Nhưng bây giờ, dám bổ không? Mười thế lực đứng đầu, đã có bảy chưởng môn ở chỗ này, trên tay mỗi người đều xách theo một kiện thần khí bán tiên, hơn nữa còn có sáu tên Đại Thừa hậu kỳ ở đây, muốn gϊếŧ Khương Hoài Ưu mà bình yên vô sự rời đi? Ngược lại còn giúp đám tu tiên chém chết bọn họ ở chỗ này!
Vài vị thánh chủ, hoàng đế có thần khí bán tiên trong tay, lại người đông thế mạnh, sao có thể để hai tên Ma Vương đào tẩu, liền xách lên pháp khí đuổi gϊếŧ bọn hắn.
Vương triều Hãn Hải là ra sức nhất, hoàng đế Hãn Hải tay cầm pháp khí mang theo ba người Đại Thừa hậu kỳ —— cũng chính là những người trước đó đuổi gϊếŧ Đế Long, xông lên đầu tiên.
Khương Hoài Ưu không truy, hiện tại chiến lực nàng không đủ, đuổi theo cũng vô dụng.
Đế Long tò mò mà xoay vòng quanh Khương Hoài Ưu vài vòng, nàng tò mò hỏi: “Khương Hoài Ưu, cô như thế nào không chết vậy? Không chỉ không chết, còn tu thành Nguyên Anh, cô làm sao được á?".
Tuy rằng mọi người cảm thấy giọng điệu Đế Long là muốn ăn đòn, nhưng mọi người cũng tò mò. Nữ Đế Nguyên Anh làm sao có thể đỡ được một đòn trí mạng của Ma Tôn?
Khương Hoài Ưu thu hồi tầm mắt từ trên tên Địa Quỷ Ma Vương đã trốn xa, nhàn nhạt nhìn mắt Đế Long, hỏi: “Cô không biết?".
Đế Long dẩu môi, nói: “Nếu tôi biết còn hỏi cô?".
Khương Hoài Ưu mỉm cười, nhẹ nhàng nói câu: “Tôi trộm công pháp tu luyện của cô.".
Đế Long lập tức dậm chân, kêu lên: “Cô —— Khương Hoài Ưu, cô thật sự trộm đế khí của tôi?". Nàng lại ngạc nhiên phát hiện, vừa rồi Khương Hoài Ưu hình như đã cười! Khóe miệng khẽ nhếch, giống như băng tuyết hòa tan, không còn vẻ lạnh lùng. Tuy rằng chỉ là nụ cười thoáng qua, nhưng nàng dám dùng Thiên Nhãn của mình mà thề, nàng nhất định thấy.
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng mà phun ra hai chữ: “Không có.".Thật sự không còn gì để nói, lại hơi buồn, nàng vốn đùa Đế Long một chút, kết quả Đế Long đúng là coi nàng thành trộm.
Đế Long ngạc nhiên mà chăm chăm nhìn Khương Hoài Ưu, hỏi: “Căn nguyên đế khí của cô vẫn còn?". Căn nguyên đế khí là chỉ đế khí từ khi sinh ra đã có, không phải đế khí dựa vào nơi tổ tiên chôn cất ở long mạch bảo huyệt mà được.
Khương Hoài Ưu nhẹ nhàng gật đầu, càng thêm buồn bực! Nàng nói với Đế Long: “Thuật “Nguyên Thần Bất Diệt" có thể dùng trên thân xác, một viên Nguyên Thần lốm đốm là một thế giới, một giọt máu cũng có thể là một thế giới. Nguyên Thần lực và huyết nhục hòa hợp, tạo thành thân thể bất tử."
Đoạn thời gian Khương Hoài Ưu ở trong cơ thể Đế Long tu luyện, thông qua quan sát Nguyên Thần lốm đốm Đế Long, sáng tạo ra một môn công pháp, để nàng trong khoảng thời gian ngắn tạo máu trùng sinh. Khi đó nàng chỉ còn lại một chút xương máu, cho nên mới tốn thời gian cực lâu.
Bây giờ công pháp này đã thành công, trùng tu thân xác chỉ là chuyện trong nháy mắt. Khi đòn tấn công rơi xuống mạnh mẽ, cơ thể nàng hóa thành sương máu, Nguyên Thần hóa thành trăm triệu viên Nguyên Thần lốm đốm hòa vào trong sương máu. Mỗi một giọt máu cộng thêm Nguyên Thần lốm đốm điên cuồng hấp thu năng lượng chung quanh giống như Nguyên Thần lốm đốm của Đế Long vậy—— Năng lượng Ma Tôn đánh tới đều bị máu và Nguyên Thần lốm đốm hấp thu, lại dùng thuật “Nguyên Thần Bất Diệt" thông qua giọt máu và Nguyên Thần lực để trùng tu.
Khương Hoài Ưu thấy Đế Long có nghi hoặc, nâng tay lên, đem một sợi linh thức nhập vào Linh Hải Đế Long, truyền môn công pháp kia cho Đế Long.
Đế Long lập tức nhấp môi, nói: “Công pháp này ta cũng biết, chỉ là không có cơ hội dùng nữa." Con ngươi trong trẻo của Đế Long nhìn thẳng Khương Hoài Ưu, lại quét toàn thân Khương Hoài Ưu. Hiện tại nàng đang mở Thiên Nhãn, tầm mắt của nàng vẫn luôn tiến vào mỗi giọt máu của Khương Hoài Ưu xem xét, nàng lập tức hung hăng mà xem thường Khương Hoài Ưu một lúc. Thân xác Khương Hoài Ưu không phải chỉ là thân xác, huyết nhục của nàng hòa làm một thể với linh hồn, đã đạt tới cảnh giới Thần! Khương Hoài Ưu hoàn toàn có thể đưa tới Thiên Kiếp, từ trong Thiên Kiếp hấp thu năng lượng dùng sấm sét tẩy luyện thân xác, lấy thân thể thành tiên. Hiện tại thân thể Khương Hoài Ưu đã là nửa tiên, trải qua Thiên Kiếp tẩy luyện, liền có thể đạt tới cảnh giới Đại Thừa. Nếu có thể đưa tới Tiên Kiếp tẩy luyện một lần nữa, vượt qua Tiên Kiếp là có thể thành tiên.
Khương Hoài Ưu lại lần nữa bị Thiên Nhãn Đế Long xem hết từ bên trong ra bên ngoài, loại cảm giác bị người ta nhìn thấu hết thảy làm nàng rất không thoải mái, nàng tức giận: “Thiên Nhãn của cô dùng để nhìn trộm nơi riêng tư người khác hả?" Nâng tay, trong tay đánh ra một sợi kình khí, đánh thẳng vào Thiên Nhãn Đế Long, Đế Long sợ tới mức vội vàng nhắm chặt Thiên Nhãn lại. Sợi kình khí bắn tới trên trán Đế Long, lập tức chấn vỡ.
Đế Long nghiêng đầu nhìn Khương Hoài Ưu, hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Lấy sức mạnh thân xác của cô bây giờ, hoàn toàn có thể trực tiếp độ kiếp bước vào Đại Thừa, sao còn phải trùng tu?".
Lời này vừa nói ra, toàn bộ người tu tiên ở đây đều kinh ngạc! Khương Hoài Ưu trùng sinh tu vi vậy mà ở Độ Kiếp!
Khương Hoài Ưu không trả lời Đế Long, bên cạnh vây quanh nhiều người tu tiên như vậy, người muốn gϊếŧ nàng liền ẩn tàng trong đó, đây thật sự không phải thời điểm thích hợp để thảo luận với Đế Long này đó. Hiện tại nàng căn bản không có thực lực ở Độ Kiếp, nếu dẫn thiên lôi độ kiếp, chỉ tự tìm ngược, tìm chết, mà nàng cần không phải tu vi, mà là chiến lực, không tập trung tu Nguyên Thần, khó có thể phát huy ra toàn bộ chiến lực. Nàng không hề để ý tới Đế Long, tầm mắt quét qua người tu tiên càng tụ càng nhiều, nàng biết nàng và Đế Long bị vây quanh. Hôm nay muốn chạy sợ là không dễ.
Địa Quỷ Ma Vương và Hắc Xà Ma Vương chạy trối chết quá nhanh, người tu tiên lại điên cuồng dí theo sát đít phía sau cũng không thể đuổi kịp, trơ mắt mà nhìn bọn hắn chạy về Tề Quốc cũ trở về Ma Giới. Mấy người chưa hết giận, xách theo pháp khí bán tiên quay đầu liền đánh về phía Ma Tôn đang đại chiến trên trời!
Ma Tôn đánh ngang cơ Thanh Lam, người tu tiên lại đánh đến, tình thế lập tức nghịch chuyển, bảy kiện pháp khí bán tiên cộng thêm một cây Cung Thần của Thanh Lam vững vàng mà ngăn chặn hắn. Hắn tức đến quát lớn một tiếng, tràn ra một cổ ma khí, hóa ra một đạo phân thân ngăn cản mọi người, chạy!
Phân thân của hắn dưới sự tấn công dữ dội, rất nhanh bị đánh nát! Thanh Lam nắm lấy Cung Thần điên cuồng đuổi theo một đường, vẫn luôn đuổi theo tới Tề Quốc cũ, liên tục bắn ra mười mấy muổi tên về phía pháp trận phòng ngự Ma Giới, mũi tên bắn đến đâu pháp trận vỡ ra đến đó, khiến cho mấy chục ngàn tên ma quân đồng thời phát lực chống đỡ. Nàng mới thu tay lại mà quay trở về.
Thanh Lam không muốn tùy tiện đánh nát phòng ngự pháp trận Ma Giới mà đối địch với mấy chục ngàn tên ma quân. Nàng mạnh mẽ đến mấy cũng không có khả năng lấy thực lực gϊếŧ sạch toàn bộ ma quân và vô số ma tướng hùng mạnh, đánh tiếp sẽ nổi lên chiến tranh giữa Ma Giới và Yêu Tộc. Hiện tại có thể áp chế Ma Giới không xâm lược, tất cả đều bởi vì Ma Tôn có băn khoăn, đầu tiên là Khương Hoài Ưu còn sống, nàng tuyệt đối là một tên nghịch thiên, hiện tại lại thêm một con rồng nghịch thiên đi cùng Khương Hoài Ưu, hơn nữa 5000 năm nay Nhân Tộc có rất nhiều cao thủ, tuy rằng lánh đời không ra, nhưng chiến lực kia cũng để nàng không dám khinh thường. Không thấy Đế Long náo loạn một trận, Hãn Hải liền xuất ra bao nhiêu đồ cổ? Các thế lực tu tiên khác chỉ sợ không ít hơn bao nhiêu.
Không cách nào phi thăng Tiên Giới, ai biết một giới này có bao nhiêu người tu tiên đã đạt tới cảnh giới Tiên bị nhốt ở đây. Chọc những lão già đó ra tay, Ma Giới ăn không tiêu, Yêu tộc nàng cũng ăn không tiêu.
Thanh Lam từ Tề Quốc cũ bay trở về, trực tiếp bay đến thành Thịnh Kinh rơi xuống trước mặt Khương Hoài Ưu, mở miệng chính là thiếu đánh, nói: “Khương Hoài Ưu sao cô còn chưa có chết nhỉ? Tôi vừa đi một vòng Tề Quốc cũ, phát hiện ma khí càng ngày càng nặng, càng thích hợp để sinh linh Ma Giới sinh sống? Chừng nào cô thu thập núi sông Tề Quốc cũ lấy lại uy danh?".
Mấy vị chưởng môn của các thế lực lớn cũng không dám truy tiến lãnh địa Ma Giới, lỡ như vị vây ẩu bắt giữ liền không có lời. Sôi nổi trở lại Thịnh Kinh, rơi xuống trước mặt Khương Hoài Ưu, thực khách khí mà vây quanh Khương Hoài Ưu. Mục tiêu —— Tiên Phủ nơi Phong Thiên pháp tàn khuyết!
Người ở tổ miếu Hãn Hải đứng tốp năm tốp bảy chặn trước cửa Tổ Miếu nói đó là thánh địa của bọn họ, cấm bất cứ ai bước vào, một bộ ai dám đặt chân tổ miếu Hãn Hải bọn họ liền liều mạng đánh tới cùng. Tổ miếu Hãn Hải sâu không lường được, không ai dám xông loạn, vừa rồi còn đang giằng co ở kia, bởi vì Khương Hoài Ưu tu luyện mà bị đánh gãy, bây giờ Khương Hoài Ưu xuất hiện, toàn bộ đều chạy tới chỗ Khương Hoài Ưu.
Đế Long chính là nói được rành mạch: Tiên Phủ tổ miếu là khi Khương Hoài Ưu đánh vào nơi tàn khuyết của Phong Thiên trận đánh ra, Khương Hoài Ưu là người có tư cách lên tiếng, quyền xử lý với Tiên Phủ kia nhất. Nếu Khương Hoài Ưu để người Hãn Hải nhường Tiên Phủ ra, Hãn Hải sẽ không còn lý do gì để ngăn cản, nếu không chính là đối địch với các thế lực tu tiên khắp thiên hạ.