Đệ Đệ Đáng Sợ Của Ta

Chương 2

“Đừng!" Ta cảm thấy hậu huyệt sắp thất thủ, liền sợ hãi kêu to.

“Thật ầm ĩ." Hắn nhét cái khăn vào miệng ta, lúc này ta chỉ có thể “ư ư" mà tỏ vẻ phản kháng.

“Ừm, xem ra nơi này cần chuẩn bị một chút." Hắn lầm bầm mở cái tủ ở đầu giường ra, lục lọi một hồi. Sau đó lấy một cái tiểu hoàn, giơ vòng eo ta lên, nắm lấy phân thân mềm yếu của ta rồi buộc nó vào.

“Xem ngươi còn mềm được nữa hay không." Nói xong hắn liền lấy một lọ dược cao, quét một ít rồi sờ về phía hậu huyệt của ta. Sờ sờ vài cái, đột nhiên một phát xuyên thẳng vào.

“Ư!" Bị vật lạ xâm lấn, ta không thoải mái rên lên một tiếng, giãy giụa cái mông muốn thoát khỏi thứ kia.

“Đừng nhúc nhích." Hắn vỗ một cái vào mông ta, khiến ta sợ đến ngừng giãy giụa.

“Lúc này mới chịu ngoan ngoãn." Phát hiện ta đã nằm im, hắn liền cắm ngón tay thứ hai vào, bắt đầu di chuyển khiến ta lại tiếp tục giãy giụa.

“Đã nói đừng nhúc nhích, ngươi lại không nghe lời." Hắn tức giận rút ngón tay ra, tìm một cái dương khối tàn nhẫn cắm vào hậu huyệt ta, cũng kéo cái khăn đang nhét trong miệng của ta ra.

“A!" Ta đau đớn kêu to: “Đừng, tha cho ta."

“Hừ! Đây chính là kết quả ngươi không chịu nghe lời." Hắn bật công tắc cái giả dương khối lên, tự dưng nó bắt đầu chấn động, ta thật đáng thương, ngay cả gọi cũng không dám, sợ hắn sẽ lại dùng biện pháp gì đó chỉnh ta.

“Thôi được rồi, lần này ta tha cho ngươi." Hắn nhìn bộ dáng thống khổ của ta, liền hảo tâm lấy cái giả dương khối ra, rồi duỗi ngón tay vào hậu huyệt. Có thể bởi vì vừa nhét giả dương khối cho nên lần này ngón tay tiến vào rất thuận lợi.

“Ư a ô…" Ta cảm thấy ngón tay hắn không ngừng cọ xát vào nội bích khiến ta không nhịn được mà rên rỉ thành tiếng.

“Lấy ra đi, ta chịu không nổi nữa." Ta như nổi điên mà lắc lắc đầu, chỉ hy vọng hết thảy đều là một cơn ác mộng.

“Chịu không được? Nhưng nhìn ngươi trông rất hưởng thụ đó." Hắn ngang nhiên cắm ba đầu ngón tay vào hậu huyệt ta, ở trong đó mà khuấy động khắp nơi.

“A!" Ta kích động lớn tiếng rên rỉ.

“Không ngờ điểm mẫn cảm của ngươi lại ở đây." Hắn cong ngón tay lên gãi gãi bên trong, khiến ta không ngừng thở dốc, ngay cả nước miếng cũng thiếu chút nữa chảy xuống.

“Không được, không được, ta muốn chết." Mới một chút kích thích đó ta đã không chịu được. Ta nhớ kỹ lúc ân ái với các cô gái cũng chưa từng rên lớn tiếng như vậy.

“Bộ dạng hưng phấn của ngươi thật đẹp." Hắn phát hiện chỉ cần kích thích một chút, thần trí ta liền không tỉnh táo, toàn thân ửng hồng lên, hơn nữa nói cái gì cũng sẽ làm theo.

“Van cầu ngươi tha ta, ta không dám gọi ngươi là tiểu thư nữa." Ta tưởng rằng hắn tức giận là do ta nhầm giới tính của hắn, vì vậy không thể làm gì khác hơn đành cầu xin hắn. Một nam nhân trưởng thành hai mươi sáu tuổi cầu xin một đứa nhóc bé hơn mình rất nhiều thật sự rất mất mặt.

“Chờ ngươi thỏa mãn ta đã." Hắn rút ngón tay ra, nhắm ngay côn thịt xuyên vào hậu huyệt của ta.

“Đừng, a!" Ta kêu to, lần đâm này của hắn quả thực như sắp xuyên thủng ta, nhưng ta lại cảm thấy rất tuyệt, không rõ mình kêu lên là do đau đớn hay sung sướng. Ta không khỏi hoài nghi bản thân có phải có khuynh hướng thích bị ngược hay không.

“Đến, lớn tiếng kêu lên, nơi này cách âm tốt lắm đó." Hắn hình như rất thích nghe con mồi cầu xin tha thứ, ta cũng không nhịn được mà lớn tiếng rên lên. Hắn nhìn ta hưng phấn như thế, liền nâng thắt lưng lên bắt đầu ra vào, tay không ngừng xoa nắn trên dưới phân thân của ta. Dưới kỹ xảo thuần thục của hắn, đã mấy lần ta muốn bắn ra, nhưng bởi vì bị tiểu hoàn trói buộc, cho nên không thể phóng thích được. Thẳng đến khi hắn bắn vào cơ thể ta, phân thân của ta vẫn cứng như cũ, giống hệt như lời hắn nói lúc nãy ‘muốn mềm xuống cũng không được’.

Cả đêm ta không biết hắn ra vào bên trong ta bao nhiêu lần, cũng không biết hắn bắn vào cơ thể ta mấy phát, chỉ mơ hồ nhớ lần cuối cùng hắn gỡ tiểu hoàn xuống, để ta phóng thích vào tay hắn chất lỏng màu trắng đục, rồi mệt mỏi mà mê man.

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, trong phòng chỉ còn một mình ta. Trên người vẫn lưu lại đầy dấu vết xanh tím của cuộc ân ái mãnh liệt tối qua, dịch thể dinh dính không ngừng chảy ra từ hậu huyệt, hơn nữa nơi ấy do sử dụng quá mức mà có chút sưng lên, may mà không bị chảy máu.

Ta nhớ tới hôm nay là ngày kết hôn của ba, liền cố nhịn đau đớn, vội vã lao vào toilet tắm rửa sạch sẽ, sau đó về nhà thay quần áo rồi chạy tới nơi tổ chức hôn lễ.

Khi tới nơi, may mà hôn lễ chưa bắt đầu, ba đang đứng cạnh một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, ta vội vàng đi tới.

“Ba, thật ngại quá, con tới muộn." Ta có chút xin lỗi nhìn ba.

“Không sao, dù gì cũng chưa bắt đầu. Nào, để ba giới thiệu, cô ấy chính là dì Thiệu." Khuôn mặt của ba đỏ lên.

“Chào dì Thiệu." Ta thoải mái chào hỏi, bà mỉm cười ân cần nhìn ta.

“Chào con, dì thường xuyên nghe cha con nhắc tới con, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm." Dì Thiệu khen ngợi ta.

“Đâu có, dì quá khen rồi." Ta khách khí trả lời.

“Làm gì có. Nào, dì giới thiệu với con." Dì Thiệu gọi một người ở đằng sau ta.

“Nhạc Diễm, đây là chú Du và con của chú ấy – Du Mộ Phàm. Mộ Phàm, con không ngại ta gọi con thế chứ, đây là con trai ta – Nhạc Diễm, hiện nó đang học đại học năm ba, sau này cần con chiếu cố nhiều." Dì Thiệu hòa nhã nói với ta.

Ta quay đầu lại, nghĩ muốn nhìn đệ đệ tương lai của mình một chút. Trời, tên nhóc tối qua lại chính là con trai của đối tượng kết hôn với ba mình.

Ta thiếu chút nữa ngất đi, mặc dù vẫn đứng được nhưng ta cảm thấy choáng váng đầu óc, thân thể thì nghiêng ngả.

“Mộ Phàm, con không khỏe sao?" Ba quan tâm hỏi.

“Không sao đâu ba, con nghỉ ngơi chút là ổn." Ta cố tìm lý do để được yên tĩnh trong chốc lát.
Tác giả : San Đóa Lap
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại