Đấu Y

Chương 72: Song tu cùng Hồn Dương thể


Ngồi trên tảng đá, Lam Dương tiên tử căn bản là không có rời đi, mặc trên người vẫn là bộ lam trù y lộ ra cả cái bụng trắng hồng cùng nửa trên đôi gò bồng đảo ("Nhũ phong" nghe không hay :U), cặp đùi ngọc tinh tế thon dài phiêu diêu như ẩn như hiện sau chiếc váy màu lam, đôi chân ngọc để trần trên tảng đá nhìn lại quả thật là rất kích thích.

Đến sớm như vậy? Lâm Khiếu Đường có chút bất ngờ nhưng rất nhanh khôi phục thần sắc thản nhiên bước tới!

Lam Dương tiên tử nhắm hai mắt, sắc mặt có chút tái nhợt, quả thật so sánh với mấy ngày trước thật khác biệt, trên vẻ mặt hơi lộ ra một chút mỏi mệt.

"Ngươi đã đến rồi!" Cho dù ở vào nơi thanh vắng, tĩnh mịch này, thanh âm kia vẫn là như trước làm cho người ta cảm thấy tiêu hồn cùng nhộn nhạo, so với trước kia bất đồng duy nhất đó là ít đi vài phần hoạt bát.

"Tỷ tỷ hẹn gặp, tiểu đệ sao dám không đến!" Lâm Khiếu Đường cất giọng khen ngợi quả thật là khó phân biệt thật giả.

Đôi mắt chậm rãi mở ra, Lam Dương tiên tử tựa hồ bị chút nội thương, đôi môi hồng nhuận hiện vẻ khô khốc : "Ngày ấy rốt cuộc là ngươi dùng đến chiêu số gì? Lại có thể đánh bị thương ta!"

Thực sự lợi hại như vậy sao? Lâm Khiếu Đường có chút hồ nghi, trong lòng nhất thời cảnh giác :"Đàn chỉ thuật bình thường mà thôi!"

"Khó có khả năng, mặc dù thoạt nhìn rất giống, nhưng uy lực của nó rất lớn, cho dù là ta cũng ăn không tiêu!" Bên trong đôi mắt câu hồn của Lam Dương tiên tử chợt lóe ra vẻ sắc bén rồi lập tức tươi cười quyến rũ : "tiểu đệ đệ nếu không muốn nói, tỷ tỷ cũng không hỏi tới, đệ đệ biết mục đích tỷ tỷ hẹn ngươi tới hay không?"

Thấy nữ tử khiêu gợi này khôi phục thái độ như trước, Lâm Khiếu Đường chậm rãi nói,"Tỷ tỷ thần thông cái thế, tiểu đệ tự nhiên không biết chuyện gì."

"Khanh khách......" Lam Dương tiên tử che miệng bật cười, cực kì thú vị nhìn thiếu niên nói : "Tu vi công phu vỗ mông ngựa của đệ đệ rất cao a, tỷ tỷ thích, chuyện ngươi đả thương tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng không so đo ."

Có chuyện tốt như vậy? Trong lòng Lâm Khiếu Đường lại có chút mơ hồ, tựa như ba lần gặp nhau đều chỉ là chính mình hù dọa mình mà thôi, nhưng vô luận là thoạt nhìn bề ngoài hay bên trong, nữ nhân này đều tuyệt đối không dễ chọc vào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Nhất định có mưu đồ, Lâm Khiếu Đường cũng không cho rằng đối phương gọi chính mình đến chỉ là muốn nói chuyện phiếm, liền đi thẳng vào vấn đề nói: "Tỷ tỷ muốn cho tiểu đệ đệ làm cái gì, cứ việc nói đi, chỉ cần tiểu đệ có thể làm được đích nhất định sẽ trợ giúp tỷ tỷ!"

Trên vẻ mặt tươi cười quyến rũ hơi lộ ra vẻ ngoài ý muốn, Lam Dương tiên tử điểm nhẹ, thân hình liền nhẹ nhàng bay lên, từ trên tảng đá cao năm thước chậm rãi hạ thân xuống cách Lâm Khiếu Đường không tới một thước.

Lâm Khiếu Đường có thể rõ ràng ngửi thấy một luồng hương khí nữ nhân nồng nàn, đó không phải hương thơm của phấn sáp, mà là mùi thơm của cơ thể thẩm thấu ra.

Đẹp kinh diễm như thế, Lâm Khiếu Đường rất hoài nghi tính chân thật của nữ nhân này, lại càng nghĩ không ra nàng như thế nào vượt qua bao nhiêu năm tháng mà vẫn giữ được nhan sắc yêu mị chúng sinh như thế, những nam tử có chút tu vi tuyệt đối sẽ không bỏ qua nàng.

Không bắt về làm của riêng thì ít nhất cũng muốn hảo hảo thử một phen, tuy nói nữ nhân này có điểm thực lực, nhưng cũng chỉ là giới hạn trong ngưỡng cửa để chính thức bước vào cảnh giới chân chính của đạo tông hay võ tông mà thôi, theo cao thủ thực chất mà so sánh thì quả thực vẫn còn có chút chênh lệch.

Lam Dương tiên tử nhìn Lâm Khiếu Đường từ trên xuống dưới, hương thơm như lan ngọc theo miệng mấp máy tỏa ra :"Đệ đệ nhìn có vẻ láu lỉnh nhưng quả thật rất tốt, bất quá tỷ tỷ rất tò mò, lấy thực lực của đệ cũng có thể cùng tỷ tỷ đấu một trận, hơn nữa tỷ tỷ bị thương, cơ hội đệ đệ thắng rất lớn nha, ngươi không làm khó ta sao? Hay là bị tỷ tỷ làm thần hồn mê hoặc rồi? Nhìn thần sắc ngươi bình thường, quả thực không giống a!"

Lâm Khiếu Đường đồng tử hơi hơi thu nhỏ, bộ dáng rất là chăm chú nói :"Đầu tiên, lần trước đại ân của tỷ tỷ giúp ta, ta không có khả năng lấy oán báo ân, tiếp theo tỷ tỷ tựa như cùng Vương gia không phải quan hệ thân thiết, chỉ là vì chút tiền tài mà trợ giúp, theo ta không quan hệ nhiều lắm, còn nữa chúng ta không oán không cừu, đệ đệ cần gì vì một điểm nghi ngờ mà cùng tỷ tỷ làm địch nhân đây? Mà đánh nhau một hồi hai người thụ thương, thật là không ra gì!"

"Khanh khách ......" Lam Dương tiên tử che miệng cười, đối với thiếu niên này càng ngày càng cảm thấy hứng thú :"Ngươi tiểu gia hỏa này, thật ra rất thức thời, công phu vỗ mông ngựa như thế, thật là làm cho người ta cảm thấy ghét cũng không được, nói vậy cũng có lý, so với người mồm miệng tốt đẹp mà lòng dạ rắn rít đáng yêu hơn nhiều."

Lâm Khiếu Đường bất động thần sắc :"Đệ đệ chẳng qua là nói thật lòng, không có gì che dấu mà thôi!"

Lam Dương tiên tử dung nhan khẽ động, ngừng ý cười, lời nói xoay chuyển :"Đáng tiếc, tỷ tỷ thật đúng là muốn bắt ngươi trở về làm luyện lô, có phải rất hối hận tới đây gặp mặt hay không?"

"Muốn động thủ đã sớm động thủ rồi, tỷ tỷ sẽ không chờ tới bây giờ, nhất định là tỷ tỷ có điều cố kị. Mà muốn bắt ta sợ là không có dễ dàng như vậy. Đến bây giờ hơn phân nửa là muốn cùng ta đàm phán điều kiện rồi." Lâm Khiếu Đường rất tin tưởng nói.

"Tiểu tử kia, tỷ tỷ thật đúng là đánh giá thấp ngươi , đã như vậy tỷ tỷ cũng không với ngươi quanh co lòng vòng , tỷ tỷ muốn mượn thân thể ngươi dùng một chút để cùng ta song tu, như thế nào!" Lam Dương tiên nói lời thật kinh người.

Điều kiện này, Lâm Khiếu Đường nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, kinh nghi nói :"Song tu? Không được đâu, ngươi và ta không cùng tông phái, nguyên lực thuộc tính lại càng không hòa hợp, mà huống hồ võ tông số lượng song tu rất ít, đạo tông thì quả thực hơn một chút. Nhưng đạo võ hai tông hỗn hợp song tu lại chưa bao giờ thấy qua a."

"Tỷ tỷ tự có biện pháp, chỉ hỏi ngươi có nguyện ý hay không!" Lam Dương tiên tử hiển nhiên không nghĩ muốn cường bạo ép người, ôn nhu hỏi.

"Cái này......" Lâm Khiếu Đường nhất thời không biết trả lời như thế nào, theo hắn biết song tu thuật bình thường chỉ có một bên có thể đạt được chỗ tốt, một bên khác cơ bản chỉ là người bồi tiếp mà thôi, nếu như không bị hút đi tinh nguyên hạ thấp tu vi đã là một kết quả không tồi rồi.

"Ngươi cứ yên tâm, song tu thuật này của tỷ tỷ, đối với ngươi vô hại mà còn có lợi, huống hồ tình trạng ngươi hiện tại cũng cần phải có người giúp đỡ, nếu như ngươi không đáp ứng tỷ tỷ điều kiện này tỷ tỷ sao có thể giúp ngươi đây?" Lam Dương tiên tử trong lời có lời.

Lâm Khiếu Đường nhíu mày :"Trợ giúp? Ta vì sao phải cần điều đó chứ?"

"Nhìn ngươi mới vừa rồi còn rất cơ trí như thế nào hiện tại lại trở nên ngu độn như thế chứ? Ngươi cho rằng Vương gia bị ngươi dọa sẽ buông tay sao? Giết người của Phiêu Tiên các, lại vừa đả thương Triệu thị tứ huynh đệ, ngươi cho rằng người sau lưng bọn họ sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Hơn nữa giả mạo Lâm Gia lão tổ, lại càng rước lấy họa lên người, theo ta được biết Lâm Gia lão tổ ở bên ngoài có không ít cừu gia, mà lời đồn đã truyền đi, không cần biết thật hay giả, khẳng định là sẽ có người tới nhà tìm ngươi." Lam Dương tiên tử hai hàng lông mày hơi hơi nhảy lên như vẽ một vòng quanh co, nhàn nhạt thản nhiên phân tích nói.

Lâm Khiếu Đường trong lòng hơi nhộn nhạo một chút, thật đúng là sơ sót.

Thấy thiếu niên trên mặt âm tình bất định, Lam Dương tiên tử lại nói :"Nếu là có ta ở đây, ngươi và ta hợp lực, dù là sĩ cấp cao thủ cũng không làm gì được chúng ta, gặp gỡ sư cấp quái vật, toàn thân trở ra hẳn là không thành vấn đề, muốn ta đùa với sóng lớn, tiểu đệ đệ ngươi phải cấp tỷ tỷ một ít chỗ tốt đi chứ!"

"Tại sao tuyển ta?" Lâm Khiếu Đường lông mày buông lỏng đã suy nghĩ cẩn thận, trực tiếp hỏi.

"Bởi vì ngươi có hồn dương thân thể. Linh hồn thuần âm nhưng cơ thể chí cương chí dương, trong đạo tông nhất phái chỉ có mấy lão già hỏa môn ngưng kết ra nội anh mới có khả năng sinh thành dương hồn, rồi làm cho nội anh bên trong thoát ra ngoài, nếu không, vừa thấy ánh sáng liền hồn phi phách tán. Trời sinh hồn dương thân thể ngàn năm khó có một người, hơn nữa vô pháp tiến hành tu luyện, chỉ có thể làm người bình thường lục tục cả đời, hay là phụ thuộc cao thủ làm một tiên lô sống mà tồn tại!" Lam Dương tiên tử đơn giản trả lời.

Nguyên lai đến cùng là như vậy, Lâm Khiếu Đường hôm nay cuối cùng hiểu được nguyên nhân chính mình mười lăm năm qua vì sao chỉ là một phế vật.

Thấy thiếu niên trầm tư không nói, Lam Dương tiên tử không nhịn được hỏi: "Rất kì quái, ngươi tựa hồ là một trường hợp đặc biệt, có được hồn dương thân thể đồng thời tuổi còn nhỏ đã ngưng kết ra nội anh đạt tới sĩ cấp võ tông, chẳng lẽ có kỳ ngộ gì đó hay sao?"

Tác giả:Mộc Thang

Tác giả : Mộc Thang
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại