Dật Nhiên Tùy Phong

Chương 54: Vô cùng phiền não

Triệu Duyệt sắp xếp cho Lý Hân, trước hết quyết định làm một lần kiểm tra thân thể nữa, đồng thời sẵn lòng tự mình liện hệ cha mẹ Lý Hân, cùng bọn họ thảo luận chuyện Lý Hân và Tào Dật Nhiên.

Tào Dật Nhiên lại vì chuyện này thống khổ muốn chết, hắn nhìn Lý Hân mặt trẻ con, hận không thể một cước đá cô ta sinh non.

Bất quá, hắn đương nhiên không thể làm vậy, mẹ hắn còn đang ở đây, hơn nữa Lý Vị vẫn đang mặt mày thâm trầm có chút suy tư nhìn hắn, khiến hắn căn bản không có biện phát nào làm bậy.

Triệu Duyệt khuyên Lý Hân xong, sắp xếp cho cô về nhà mình ở, còn kêu xe tới đón cô, lại hỏi Lý Vị, Lý Vị nói Lý Hân chỉ mới là một cô bé để một mình cô đến Tào gia ở không có thân nhân theo cùng không tiện, cho nên, gã muốn cùng Lý Hân tới Tào gia, chờ mọi chuyện giải quyết.

Tào Dật Nhiên buồn bực rối tinh rối mù, cẩn thận nhớ lại chuyện hơn bốn tháng trước, đoạn thời gian đó hẳn là trước hoặc sau khi cùng Bạch Thụ ra ngoài du lịch, nếu nói có quan hệ với nữ nhân, hắn nhớ, quả thật là có vài lần, thế nhưng, hắn thật sự không nhớ rõ bộ dạng mỗi người.

Vô luận nhìn Lý Hân kiểu gì, hắn đều không thể nhớ nổi có cùng cô ta lên giường không.

Cho nên, này càng khiến hắn phiền não, hơn nữa trong lòng khẳng định Lý Vị và Lý Hân cố ý đổ thừa hắn.

Nghĩ đến đây, trong lòng Tào Dật Nhiên bắt đầu xuất hiện suy nghĩ tăm tối và hung ác, đồng thời nhận định đứa nhỏ kia không phải là của mình.

Mẹ muốn mình và nữ sinh này kết hôn không phải đại nạn, cho dù không cần kết hôn, nếu để Bạch Thụ biết mình làm lớn bụng con gái, đó mới là chuyện hại người.

Hắn nôn nóng đứng ngồi không yên.

Triệu Duyệt đưa Lý Hân và Lý Vị rời đi quay lại phòng làm việc, thấy con trai cau mày đi tới đi lui trong phòng, bà cũng không để ý tới hắn, ngồi trở lại bàn làm việc, cầm điện thoại lên bắt đầu gọi.

Thấy mẹ trở lại, Tào Dật Nhiên không tiện nôn nóng đi tới đi lui, mà là đứng bên bàn làm việc của mẹ, thấy tách trà trên bàn Triệu Duyệt không còn nước, còn phi thường chịu khó lấy lòng đi rót trà cho bà.

“Ừm, phải, muốn làm giám định cha con trước khi sinh… Không tốt cho thai nhi?…" Triệu Duyệt nghe bác sĩ bên kia trả lời, lại ngẩng đầu nhìn con trai, sau đó nói, “Sợ là không đợi đứa nhỏ sinh ra được, có thể tìm chuyên gia tốt nhất làm châm cứu không, tận lực giảm bớt ảnh hưởng cho thai nhi… Ừ, ngày mai sẽ tới, được, cám ơn anh đã sắp xếp…"

Tào Dật Nhiên nghe mẹ nói, liền biết mẹ đã hướng về phía mình, cũng không tin đứa nhỏ kia là của mình, lúc này lòng hắn mới ổn định lại, nghĩ thầm vừa rồi mẹ nói vậy với Lý Hân và Lý Vị đại khái chỉ để trấn an bọn họ, cũng không nhất định làm tới mức độ phải kết hôn.

Thấy mẹ cúp điện thoại, Tào Dật Nhiên vội vàng đưa tách trà đã rót tới trước mặt bà, Triệu Duyệt đối với con trai tức không thể tức hơn, con trai chính là như vậy, nhiều năm rồi đều thế này, bà có thể có biện pháp nào.

Bà thở dài một hơi, giống như muốn phun ra hết buồn bực trong lòng, sau đó mới nhận lấy trà Tào Dật Nhiên đưa tới, nhận rồi lại uống không trôi, chỉ đành buông xuống, sau đó nói với con trai, “Sáng sớm ngày mai, con cùng đi theo làm giám định cha con."

Tào Dật Nhiên không gật đầu, chỉ nói, “Mẹ, đứa nhỏ kia không phải của con. Con dám khẳng định không phải của con."

Triệu Duyệt kiềm nén cơn tức lại muốn phun ra, ngẩng đầu theo dõi hắn, “Người khác đã tìm tới cửa, quản nó có phải của con hay không, trước cứ làm giám định đi."

Tào Dật Nhiên phi thường không phục, “Dù sao con cũng mặc kệ, kết hôn là không thể nào. Một chút ấn tượng với cô ta con cũng không có, càng không có hảo cảm, không có khả năng kết hôn."

Triệu Duyệt không thể nhịn được nữa, đưa tay trực tiếp quét một xấp văn kiện xuống đất, bà đột nhiên phát giận, khiến Tào Dật Nhiên không có bất kì chuẩn bị tâm lý càng hoảng sợ, đứng một bên thẳng tắp nhìn Triệu Duyệt.

Triệu Duyệt nói, “Ai có thể đảm bảo xa như vậy, trước xem đứa nhỏ có phải của con hay không. Nếu phải, để cô ta sinh nó ra."

Tào Dật Nhiên nói, “Đi giám định thì đi, dù sao đứa nhỏ đó không phải của con."

Triệu Duyệt nghe con trai khẳng định như vậy, bà cau mày, nói, “Thật không phải của con? Vậy bọn họ tìm tới làm gì?"

Ánh mắt Tào Dật Nhiên lay động, trở nên có chút chần chờ, nói, “Con quả thật không nhớ rõ cô ta."

Triệu Duyệt đập bàn một cái, trước đây bà rất ít tức giận với Tào Dật Nhiên, nhưng dường như càng mặc kệ Tào Dật Nhiên, trên người Tào Dật Nhiên càng ra nhiều vấn đề, khiến bà càng đau đớn vô cùng, “Con không thể an phận một chút, không ra ngoài làm bậy sao?"

Trong lòng Tào Dật Nhiên rất đau, cảm thấy lúc trước có làm bậy thế nào, cũng không xảy ra loại chuyện này, hiện tại hắn vừa quyết định an phận, lại một đống lớn vấn đề.

Hắn chỉ đành nói, “Mẹ, chuyện này con tự mình giải quyết là được rồi, mẹ vốn bận rộn, không cần quản chuyện này."

Triệu Duyệt thấy hắn muốn đi, vội vàng gọi lại, “Cái gì không cần mẹ quản chuyện này. Chuyện này giao cho con quản, con muốn xử lý thế nào."

Nói xong, bà quăng ra một tấm danh thiếp, Tào Dật Nhiên đành ngượng ngùng đi tới cầm danh thiếp trên bàn lên xem, thấy là danh thiếp tổng giám đốc tập đoàn XX, những thứ này không có gì, bên trên là tên Lý Vị.

Tào Dật Nhiên sớm biết Lý Vị không phải người bình thường, bất quá, gã là một thương nhân, cũng không liên quan gì hắn, Tào Dật Nhiên không quá quan tâm đẩy danh thiếp lại cho mẹ, nói, “Quản gã là cái gì, cũng không thể cưỡng ép con cưới em gái gã."

Triệu Duyệt thầm nghĩ nhà người ta cũng có lai lịch lớn, Tào Dật Nhiên trên nhóc vô công rỗi nghề này có thể cưới được con gái nhà người ta đã coi như không tệ, chỉ là, nghĩ tới cô bé vừa nãy, mười tám tuổi đã trốn nhà ra ngoài xằng bậy, còn có thai, đứa nhỏ kia còn không biết có phải của con trai nhà mình không, nếu như thật sự cuối cô bé kia, về sau không biết trong nhà còn gà bay chó sủa thế nào, bà đương nhiên không hài lòng cuộc hôn nhân này, bất quá, trước vẫn phải bày đủ tư thái.

Triệu Duyệt không nói gì khác, chỉ nói, “Trước tiên con đi về hảo hảo ở chung với Lý Hân kia cho mẹ, con và cô ta ở chung tốt hơn, mọi chuyện liền dễ giải quyết hơn một chút. Nhà bọn họ, con đối phó không được, đến lúc đó, vẫn cần mẹ và ba con tới nói chuyện. Đương nhiên, việc này đều phải xem kết quả giám định ngày mai nữa."

Tào Dật Nhiên thấy ở đây cũng làm mẹ thêm ngột ngạt, hơn nữa mình cũng không được tự nhiên, chỉ đành đi.

Ra cửa hắn bắt đầu gọi điện cho đám hồ bằng cẩu hữu, hỏi một đám người bốn tháng trước cùng hắn lêu lổng có nhớ hắn từng có quan hệ với một nữ sinh tên Lý Hân hay không.

Lấy mối quan hệ nam nữ hỗn loạn của Tào Dật Nhiên, hơn nữa đã qua thời gian lâu như vậy, ai còn nhớ rõ, trên cơ bản không ai nhớ nổi, vì vậy Tào Dật Nhiên đành phải miêu tả một chút tướng mạo Lý Hân, cái này ngược lại có người nghĩ ra một chút gì đó, bất quá, vẫn như cũ không dám xác định.

Tào Dật Nhiên gọi điện thoại gọi tới kiệt sức, về nhà mình liền nằm trên ghế sofa, chân gắc lên lưng ghế trái lo phải nghĩ, cuối cùng đành gọi điện thoại cho Chu Diên.

Lúc này Chu Diên đang ở nhà bận rộn tỉa cành hoa, Dật Ninh ngồi bên cạnh xem, Lâm Tiểu Tề cũng ở một bên chọc chó, trong phòng khách ấm áp an tĩnh.

Điện thoại Chu Diên đột nhiên vang lên, thấy là Tào Dật Nhiên gọi tới, hắn liền bỏ kéo lên bàn, nói một tiếng với Dật Ninh, mới đi ra phía sau nghe điện thoại, bởi vì là Tào Dật Nhiên gọi tới, hắn không nghe trước mặt Dật Ninh.

Giọng Tào Dật Nhiên uể oải, câu đầu tiên chính là, “Duyên ca, tao xảy ra chuyện."

Chu Diên vừa nghe đã biết không phải chuyện tốt, còn không phải chuyện xấu bình thường, “Cụ thể là chuyện gì, mày nói xem."

Vì vậy Tào Dật Nhiên đem chuyện có một nữ nhân mang thai và anh họ cô ta tìm tới mẹ hắn nói cho Chu Diên, bổ sung một chút tình huống nhà nữ nhân này, tình huống trong nhà Lý Hân là Tào Dật Nhiên căn cứ thân phận Lý Vị máy móc điều tra ra.

Chu Diên vừa nghe, liền nhíu mày, nói, “Sao mày không cẩn thận như vậy, làm người ta mang thai mà xem như không có gì, mày có thường thức hay không, có biết phải chú ý an toàn không."

Tào Dật Nhiên cùng Chu Diên là không cần khách khí, cười khổ nói, “Mày biết có đôi khi high rồi làm sao chú ý nhiều vậy. Hơn nữa, chủ yếu nhất là tao không nhớ rõ có từng thượng cô ta hay không. Cô ta lại một mực chắc chắn là con tôi."

Chu Diên nói, “Chuyện này không thể tùy cô ta nói, đứa nhỏ ở đây, chạy không thoát, giám định cha con không phải được rồi sao."

Tào Dật Nhiên nói, “Sáng mai làm, mẹ tao đã muốn liên hệ Lý gia trước."

Chu Diên nói, “Vậy rốt cuộc mày buồn bực cái gì, đứa nhỏ là của mày, nếu sinh ra, tao liền chúc mừng mày được làm cha, nếu mày không cần đứa nhỏ, ôm tới nhà tao nuôi cũng được, nếu không phải của mày, quản cô ta làm gì, cô ta từ đâu tới thì về lại đó là được."

Mặt mày Tào Dật Nhiên đau khổ, “Không phải của tao tất cả đều dễ nói, nếu là của tao, vậy liền phiền toái. Tao chỉ sợ đến lúc đó nhà đối phương muốn tao cưới con gái nhà họ, mày nói đây là chuyện gì a!"

Chu Diên kinh ngạc, “Cưới cô ta? Làm sao mà được?"

Tào Dật Nhiên tức giận, “Làm sao không được. Nữ nhân thối nát như vậy, nhà bọn họ sợ rằng chỉ ước nhanh chóng quyết định cuộc hôn nhân này, cô ta muốn gả cũng đừng đổ lên người tao a."

Chu Diên vô hạn đồng tình với hắn, nói, “Vậy mày nghĩ biện pháp không cưới là được."

Giọng Tào Dật Nhiên mang theo thống khổ và mê man, nói, “Quan hệ giữa tao và Bạch Thụ vừa mới xác định, liền xảy ra chuyện này, nếu Bạch Thụ biết nhất định sẽ tức giận. Hơn nữa, cho dù y có thể tha thứ cho tao, chỗ mẹ tao cũng không dễ qua, hôm nay tao rốt cuộc nhìn thấu, chỉ sợ bà ấy ước gì đứa nhỏ kia chính là của tao. Nếu đứa nhỏ thật là của tao, sợ rằng bà sẽ thật sự ép tao kết hôn. Cái này, tao làm sao bây giờ?"

Chu Diên nghĩ nghĩ, nói, “Nói cho cùng, hết thảy đều là vấn đề đứa nhỏ kia. Nếu như nó là con mày, mày có muốn nó không?"

Tào Dật Nhiên nhìn trần nhà, nghĩ sẽ có một đứa nhỏ, đứa bé này là con trai hoặc là con gái hắn, hắn có chút mê man, lắc đầu nói, “Làm sao tao biết. Tao chưa từng nghĩ tới sẽ có con."

Chu Diên bèn nói, “Có đứa nhỏ cũng không tệ lắm, mày phải suy nghĩ kĩ. Nếu quả thật không muốn, có biện pháp không cần nó."

Tay Tào Dật Nhiên nắm di động rất chặt, sau khi trầm mặc đáng kể, hắn ừm một tiếng, còn nói thêm, “Vậy chỉ có thể giấu Bạch Thụ trước. Đứa nhỏ kia, còn chưa xác định là con tao."

Chu Diên cũng không nhiều lời với hắn nữa, chỉ nói, “Nếu mày cần cái gì, thì tới tìm tao."

Tào Dật Nhiên và hắn nói xong, mới phát giác trong lòng thoáng kiên định hơn, nghĩ thầm, trên thế giới này còn có người có thể khiến hắn làm chuyện hắn không thích sao? Sự tình luôn có biện pháp giải quyết.
Tác giả : Nam Chi
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 1 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại