Đạo
Quyển 3 - Chương 92: Săn bắt
Đồng tử Mặc Chiến kịch liệt co rút lại, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Tiêu Thần trong lòng không khỏi dấy lên sự kinh sợ vô hạn
Trữ vật giới!
Có thể sử dụng loại bảo vật này, dĩ nhiên phải là người có thân phận cực kì tôn quý. Hơn nữa tu vi người này hơn xa hai huynh muội bọn họ, nếu có tâm địa độc ác thì thực sự là một phiền toái rất lớn
Hơn nữa quan trọng nhất, cặp mắt Tiêu Thần tối đen, tuy rằng bình thản, lại dịu dàng như ngọc, làm cho người ta sinh ra ý niệm cực kì an toàn..
Cho nên, Mặc Chiến thoáng chần chừ rồi cũng kính cẩn thi lễ, đem đan dược kia nuốc vào
Đan dược vừa nhập vào cơ thể, bất quá vài nhịp thở độc tố trong cơ thể rõ ràng không còn nữa. Thương thế trong cơ thể được khống chế, nhất thời khí tức đã được khôi phục rất nhiều
Mặc Chiến mừng rỡ, lập tức hiểu được đây tuyệt đối không phải đan dược tầm thường, lập tức kéo Mặc Hề kính cẩn thi lễ.
- Đa tạ tiền bối tặng đan dược, vãn bối Mặc Chiến vô cùng cảm kích.
Về phần Mặc Hề trong mắt càng nhiều dị sắc thoáng qua, tràn đầy sự sùng bái.
Phất tay diệt sát đám người Long Thiếu Thiên, tùy ý đưa ra viên thuốc có thể giải trừ độc tố trong người Mặc Chiến.
Nhiều sự tình liên tục diễn ra như vậy, trong lòng tiểu nha đầu Tiêu Thần đã trở thành một tồn tại cực kì tài giỏi.
Tiêu Thần nghe vậy mỉm cười, khoát tay nói:
- Gặp nhau coi như có duyên, ta ra tay giúp các ngươi, cũng có chuyện cần các ngươi hỗ trợ?
Mặc Chiến sắc mặt thoáng run sợ, cung kính nói :
- Không biết tiền bối có gì phân phó, nếu là có thể làm được, vãn bối dù tan xương nát thịt cũng không từ.
- Ha ha, thật cũng không đến nỗi như thế, các ngươi chỉ cần nói cho ta biết, nơi này là nơi nào thì được rồi.
Mặc Chiến nghe vậy sắc mặt ngây ngốc, hơi trầm ngâm, chần chờ hỏi :
- Tiền bối, Tiền bối thật sự không biết nơi này là nơi nào?
Khi nói chuyện, người này mặt lộ vẻ kinh hãi, ngữ khí lộ ra vài phần nghi hoặc.
Tiêu Thần nghe vậy khẽ cau mày, nói:
- hư thế nào, chẳng lẽ nơi này có gì bất thường hay sao? Tại hạ bởi vì một vài nguyên nhân mà đến nơi đây, hiện giờ đang muốn chuẩn bị rời đi, xin đạo hữu hãy nói rõ chi tiết.
Mặc Chiến trong lòng tuy vẫn kinh nghi bất định như trước, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, lập tức kính cẩn đáp:
- Khởi bẩm tiền bối, nơi này chính là Hãn Hải đại lục Đông Nam Hải Vực Hải Thú Lĩnh, vãn bối vì tham gia thi đấu trận săn bắt Hải thú do thất tông liên hợp tổ chức nên mới có thể đến chỗ này
- Thi đấu săn bắt Hải thú.
Tiêu Thần trong lòng vừa động, lúc trước bên ngoài Bất Trụy động phủ, Hoàng Tuyền tông Lệ Viễn Nhai cùng Lan Nhược Ly đánh cuộc, hình như có nhắc đến việc này, chẳng lẽ lại trùng hợp như thế.
- Việc này tại hạ đích xác không biết, nếu có thể, xin hai vị đạo hữu giải thích rõ ràng cho ta.
Mặc Chiến thấy Tiêu Thần không giống giả bộ, tự nhiên không dám có nửa điểm giấu diếm, lập tức đem trận thi đấu săn bắt Hải thú tường tận nói ra.
Tại đại lục mênh mông này, trong đại dương trừ bỏ những sinh vật bình thường còn có một loại sinh vật gọi là hải thú, chúng linh trí cực thấp nhưng thực lực cực kì mạnh mẽ, cũng không kém yêu thú là mấy.
Cũng bởi vì nhận thức không cao, loài hải thú này tuy rằng bạo ngược, máu lạnh nhưng tu vi tăng trưởng cực kì chập chạp, rất ít con có thể đạt tới cảnh giới tứ cấp. Tuy thực lực không mạnh nhưng loài động vật này số lượng rất nhiều, sinh sản nhanh, toàn thân đối với tu sĩ đều là tài liệu bảo vật. Nanh vuốt có thể luyện chế vũ khí, da lông lân giáp có thể luyện chế áo giáp, nội đan với máu có thể luyện chế linh đan.
Thực lực không cao, toàn thân đều là bảo vật, Hải thú tự nhiên trong mắt tu sĩ trở thành miếng bánh ngọt, vô số tu sĩ kết bè phái tiến vào hải vực liệp sát hải thú, không quá mấy trăm năm thời gian, số lượng hải thú giảm mạnh, chỉ có tại nơi này vẫn duy trì được vài phần như trước.
Đến khi hải thú giảm số lượng đến mức độ thảm thương, Hoàng Tuyền Tông cầm đầu thất đại phái vì giữ gìn ích lợi cho bản thân, liền hợp ban bố pháp lệnh cấm tu sĩ tự ý tiến vào săn bắt hải thú, hơn nữa còn nhờ các đại thần thông bày ra đại trân phong tỏa khu vực này, tu sĩ nào mưu tính phá trận tiến vào sẽ bị thất đại phái liên thủ đuổi giết.
Sau này thất đại phái trải qua thương nghị thỏa hiệp, thống nhất cữ cách ba mươi năm lại mở ra Hải Thú Lĩnh, tổ chức cuộc thi liệp sát hải thú, phàm là đệ tử thất tông dưới ba mươi tuổi đều có thể tham gia. Tán tu nếu thỏa mãn điều kiện, chỉ cần nộp ra một số tinh thạch nhất định, cũng có cơ hội tranh đấu.
Sau cuộc săn bắt, mười người giết được nhiều hải thú nhất sẽ được thất tông cùng trao thưởng, trước giờ mười danh vị này phần lớn đều do đệ tử thất tông đạt được, nhưng tán tu cũng không thiếu mấy người thực lực thâm hậu, nếu lấy được vị trí cao, có vận khí tốt được trưởng lão phái nào để ý, sẽ có cơ hội được nhận làm đệ tử, thân phận địa vị nhất thời tăng vọt, kể từ đó, vô số tán tu điên cuồng tham gia.
Mà thất đại tông phái tranh giành lẫn nhau, để hiển thị thực lực, phần lớn rất khuyến khích đệ tử tham gia, một khi đạt được thành tích tốt, ngoại trừ phần thưởng đạt được còn có địa vị trong tông môn nhất thời tăng lên nhanh chóng.
Cho nên cuộc thi săn bắn hải thú qua nhiều năm tháng tới bấy giờ dĩ nhiên đã thành một trong những việc trọng đại nhất Tu Chân giới Đông Nam đại lục, người tham gia vô số kể, thậm chí nhiều tu sĩ ở đại lục khác cũng không ngại cực khổ mà tìm đến.
Mặc Chiến không dám có nửa điểm giấu diếm, thành thành thật thật đem chuyện săn bắt hải thú giảng giải một hồi, lúc sau liền kính cẩn thúc thủ đứng sang một bên.
Tiêu Thần chậm rãi gật đầu, đem toàn bộ tin tức ghi nhớ, trong lòng đối với sự việc này đã có phần nào hiểu biết
- Tiền bối, kỳ thật ca ca nói cũng không hoàn chỉnh, ít nhất lần săn bắn năm nay diễn ra, Huynh ấy có một việc chưa nói ra.
Mặc Hề mỉm cười mở miệng nói.
Mặc Chiến nghe vậy trong lòng khẩn trương, trước mặt vị tiền bối này tuy rằng nhìn lại cực kỳ ôn hòa, nhưng những người tu vi cao thâm đôi khi hỉ nộ vô thường, nếu là muội muội không cẩn thận nói gì sai lệch, có lẽ sẽ dẫn đến phiền toái cực lớn.
Lập tức không dám có nửa điểm chần chờ, thấp giọng trách mắng:
- Mặc Hề, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, tất cả chuyện tình ta đều đã nói cho tiền bối, ngươi đừng ăn nói lung tung chọc giận người.
Mặc Hề bị răn dạy, quở mắng, trên mặt nhất thời lộ ra vài phần ủy khuất, Mặc Chiến rất ít khi nổi giận như thế này với nàng, điều này làm cho tiểu nha đầu có chút không vui.
- Tiền bối, tiểu muội tuổi còn nhỏ, xin người đừng để trong lòng.
Mặc Chiến kính cẩn giải thích.
Tiêu Thần nghe vậy sờ sờ cằm, khẽ cười nói:
- Không sao, nếu Mặc Hề đạo hữu đã mở miệng, vậy liền không ngại nói xem ca ca ngươi đến tột cùng có chuyện gì chưa nói cho ta biết?
Mặc Hề sắc mặt vui vẻ, liếc Mặc Chiến một cái, vui vẻ nói:
- Huynh nghe rồi đó, là tiền bối để ta nói, huynh đừng nên trách ta, có gì thì huynh tìm tiền bối nói lí lẽ đi
Mặc Chiến cười gượng không thôi, liên tục nháy mắt, ý bảo nàng không nên nói lung tung.
Mặc Hề bĩu môi, chỉnh đốn trang phục thi lễ, nói:
- Tiền bối, kỳ thật lần này săn bắt hải thú, còn có một chuyện rất trọng yếu, mà đại ca ngốc của tiểu nữ quên nói cho người biết.
- Đại lục Đông Nam của vãn bối có bảy đại phái, theo thứ tự là Hoàng Tuyền Tông, Đại Đạo Tông, Phần Thiên Tông, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung, Vô Cực Tông, Vĩnh Sinh Môn cùng Hòa Lâm Thiên Môn, đều là môn phái truyền thừa vạn năm, thực lực sâu không lường được, nhưng có thể hiện tại xuất sắc nhất là Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung. Tiền bối chắc không biết, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung này tất cả đệ tử đều là nữ nhi, hơn nữa phần lớn đều là trang tuyệt sắc, ở cả Hãn hải đại lục cũng là rất nổi danh.
Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung.
Tiêu Thần khẽ gật đầu, không khỏi nghĩ đến lan Nhược Ly, quả là thần nữ giống như tuyệt sắc giai nhân, mặt khác mấy nữ tử còn lại, tuy rằng kém một chút nhưng cũng thuộc hàng nhất đẳng.
Thấy Tiêu Thần gật đầu, Mặc Hề nhất thời tinh thần phấn chấn
- Tiền bối chắc không biết, năm nay Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung tuyên bố, chỉ cần xếp thứ ba trở lên trong cuộc thi săn bắt, nếu là nam tử liền có thể tiến vào Yêu Nguyệt Thần Cung, nếu là người giỏi nhất thông qua khảo nghiệm liền có thể kết duyên cùng một nữ đệ tử, con đường tu đạo sau này vô cùng rộng mở.
- Tiền bối người có biết nữ đệ tử này là ai không
Mặc Hề vẻ mặt hưng phấn, bộ dáng đắc ý chuẩn bị công bố đáp án.
Tiêu Thần nghe vậy nhíu mày, hơi trầm ngâm, nói :
- Lan Nhược Ly?
Mặc Hề hơi ngây ngốc, ngay lập tức bĩu môi nói:
- Tiền bối cố ý đùa huynh muội vãn bối, rõ ràng người biết rõ việc này lại còn làm bộ như không biết.
Tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, sau khi nói xong mới nghĩ nhân vật trước mặt tu vi cao thâm, huynh muội bọn họ không thể trêu chọc, lập tức sợ tới mức lè lưỡi, lộ ra bộ dáng ngây thơ.
Mặc Chiến lại càng xuất ra một thân mồ hôi lạnh, vừa muốn giải thích, Tiêu Thần đã xua tay cười nói:
- Việc này ta cũng mới nghe được một chút tin đồn, vốn chỉ là đoán mò, không nghĩ lại thật là nàng, nói thật cũng có chút ngoài dự liệu.
Mặc gia huynh muội thấy Tiêu Thần quả thật không giống giả bộ, lúc này trong long mới thả lỏng, Mặc Chiến hung hăng trừng mắt liếc Mặc Hề một cái, tiểu nha đầu tự biết đuối lý, liên tục bày ra bộ dáng đáng thương xin khoan dung.
Tiêu Thần thấy thế trong lòng phần nào thấy ấm áp, Mặc gia huynh muội này quan hệ cũng phi thường tốt đẹp, nhưng chẳng biết tại sao lại nghĩ tới Ngu Cơ, thần sắc hắn nhịn không được có chút ảm đạm. Lập tức khẽ lắc đầu, đem ý nghĩ đó ném ra khỏi đầu..
Mặc Hề nhu thuận mở miệng
- Tiền bối, ngài làm sao vậy?
Tiêu Thần cười nói:
- Không sao, chỉ là nghĩ tới một ít chuyện cũ.
Nói xong, hắn nhíu mày, trên mặt lộ ra vài phần vẻ trầm tư.
Mặc gia huynh muội thấy thế tự nhiên thành thật ngậm miệng, không có cho phép, bọn họ không dám mở miệng quấy rầy, cũng không dám tự mình rời đi.
Mặc Hề hai mắt đảo qua người Tiêu Thần, bất tri bất giác khuôn mặt đỏ lên, trong lòng sinh ra vài phần ngượng ngùng.
Cô gái hoài xuân, Tiêu Thần vô tình là đối tượng hoàn mĩ.
- Xung quanh Hải Thú Lĩnh bị thất đại phái liên thủ mở ra cấm chế, nói như vậy sẽ có người trông coi, nếu ta phá cấm mà ra, tất nhiên sẽ dẫn đến phiền toái không cần thiết.
- Như vậy tốt nhất, chẳng thà cùng mọi người cùng nhau rời đi nơi này, đợi đến khi ra khỏi Hải Thú Lĩnh ta liền lặng lẽ rời đi thẳng đến Trường Phong thành, như vậy cũng không mất nhiều thời gian.
Sâu trong nội tâm Tiêu Thần còn che dấu một ý niệm trong đầu, lúc trước cùng nữ tử thần bí kia vui vẻ một đêm trong Bất Trụy động phủ, sau đó là lặng yên rời đi không biết tung tích. Nhưng dự vào tu vi mà phán đoán thì hẳn là tu sĩ thất đại phái, lần này tại Hải Thú Lĩnh, cũng không biết có cùng nàng lần thứ hai gặp lại.
Trong lòng bình tĩnh lại, Tiêu Thần đảo mắt nhìn qua Mặc gia huynh muội đang kính cẩn đứng ở một bên, nhưng khi ánh mắt Mặc Hề cùng hắn chạm nhau, sắc mặt nha đầu nháy mắt đỏ lên, xấu hổ cúi đầu.
Trữ vật giới!
Có thể sử dụng loại bảo vật này, dĩ nhiên phải là người có thân phận cực kì tôn quý. Hơn nữa tu vi người này hơn xa hai huynh muội bọn họ, nếu có tâm địa độc ác thì thực sự là một phiền toái rất lớn
Hơn nữa quan trọng nhất, cặp mắt Tiêu Thần tối đen, tuy rằng bình thản, lại dịu dàng như ngọc, làm cho người ta sinh ra ý niệm cực kì an toàn..
Cho nên, Mặc Chiến thoáng chần chừ rồi cũng kính cẩn thi lễ, đem đan dược kia nuốc vào
Đan dược vừa nhập vào cơ thể, bất quá vài nhịp thở độc tố trong cơ thể rõ ràng không còn nữa. Thương thế trong cơ thể được khống chế, nhất thời khí tức đã được khôi phục rất nhiều
Mặc Chiến mừng rỡ, lập tức hiểu được đây tuyệt đối không phải đan dược tầm thường, lập tức kéo Mặc Hề kính cẩn thi lễ.
- Đa tạ tiền bối tặng đan dược, vãn bối Mặc Chiến vô cùng cảm kích.
Về phần Mặc Hề trong mắt càng nhiều dị sắc thoáng qua, tràn đầy sự sùng bái.
Phất tay diệt sát đám người Long Thiếu Thiên, tùy ý đưa ra viên thuốc có thể giải trừ độc tố trong người Mặc Chiến.
Nhiều sự tình liên tục diễn ra như vậy, trong lòng tiểu nha đầu Tiêu Thần đã trở thành một tồn tại cực kì tài giỏi.
Tiêu Thần nghe vậy mỉm cười, khoát tay nói:
- Gặp nhau coi như có duyên, ta ra tay giúp các ngươi, cũng có chuyện cần các ngươi hỗ trợ?
Mặc Chiến sắc mặt thoáng run sợ, cung kính nói :
- Không biết tiền bối có gì phân phó, nếu là có thể làm được, vãn bối dù tan xương nát thịt cũng không từ.
- Ha ha, thật cũng không đến nỗi như thế, các ngươi chỉ cần nói cho ta biết, nơi này là nơi nào thì được rồi.
Mặc Chiến nghe vậy sắc mặt ngây ngốc, hơi trầm ngâm, chần chờ hỏi :
- Tiền bối, Tiền bối thật sự không biết nơi này là nơi nào?
Khi nói chuyện, người này mặt lộ vẻ kinh hãi, ngữ khí lộ ra vài phần nghi hoặc.
Tiêu Thần nghe vậy khẽ cau mày, nói:
- hư thế nào, chẳng lẽ nơi này có gì bất thường hay sao? Tại hạ bởi vì một vài nguyên nhân mà đến nơi đây, hiện giờ đang muốn chuẩn bị rời đi, xin đạo hữu hãy nói rõ chi tiết.
Mặc Chiến trong lòng tuy vẫn kinh nghi bất định như trước, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, lập tức kính cẩn đáp:
- Khởi bẩm tiền bối, nơi này chính là Hãn Hải đại lục Đông Nam Hải Vực Hải Thú Lĩnh, vãn bối vì tham gia thi đấu trận săn bắt Hải thú do thất tông liên hợp tổ chức nên mới có thể đến chỗ này
- Thi đấu săn bắt Hải thú.
Tiêu Thần trong lòng vừa động, lúc trước bên ngoài Bất Trụy động phủ, Hoàng Tuyền tông Lệ Viễn Nhai cùng Lan Nhược Ly đánh cuộc, hình như có nhắc đến việc này, chẳng lẽ lại trùng hợp như thế.
- Việc này tại hạ đích xác không biết, nếu có thể, xin hai vị đạo hữu giải thích rõ ràng cho ta.
Mặc Chiến thấy Tiêu Thần không giống giả bộ, tự nhiên không dám có nửa điểm giấu diếm, lập tức đem trận thi đấu săn bắt Hải thú tường tận nói ra.
Tại đại lục mênh mông này, trong đại dương trừ bỏ những sinh vật bình thường còn có một loại sinh vật gọi là hải thú, chúng linh trí cực thấp nhưng thực lực cực kì mạnh mẽ, cũng không kém yêu thú là mấy.
Cũng bởi vì nhận thức không cao, loài hải thú này tuy rằng bạo ngược, máu lạnh nhưng tu vi tăng trưởng cực kì chập chạp, rất ít con có thể đạt tới cảnh giới tứ cấp. Tuy thực lực không mạnh nhưng loài động vật này số lượng rất nhiều, sinh sản nhanh, toàn thân đối với tu sĩ đều là tài liệu bảo vật. Nanh vuốt có thể luyện chế vũ khí, da lông lân giáp có thể luyện chế áo giáp, nội đan với máu có thể luyện chế linh đan.
Thực lực không cao, toàn thân đều là bảo vật, Hải thú tự nhiên trong mắt tu sĩ trở thành miếng bánh ngọt, vô số tu sĩ kết bè phái tiến vào hải vực liệp sát hải thú, không quá mấy trăm năm thời gian, số lượng hải thú giảm mạnh, chỉ có tại nơi này vẫn duy trì được vài phần như trước.
Đến khi hải thú giảm số lượng đến mức độ thảm thương, Hoàng Tuyền Tông cầm đầu thất đại phái vì giữ gìn ích lợi cho bản thân, liền hợp ban bố pháp lệnh cấm tu sĩ tự ý tiến vào săn bắt hải thú, hơn nữa còn nhờ các đại thần thông bày ra đại trân phong tỏa khu vực này, tu sĩ nào mưu tính phá trận tiến vào sẽ bị thất đại phái liên thủ đuổi giết.
Sau này thất đại phái trải qua thương nghị thỏa hiệp, thống nhất cữ cách ba mươi năm lại mở ra Hải Thú Lĩnh, tổ chức cuộc thi liệp sát hải thú, phàm là đệ tử thất tông dưới ba mươi tuổi đều có thể tham gia. Tán tu nếu thỏa mãn điều kiện, chỉ cần nộp ra một số tinh thạch nhất định, cũng có cơ hội tranh đấu.
Sau cuộc săn bắt, mười người giết được nhiều hải thú nhất sẽ được thất tông cùng trao thưởng, trước giờ mười danh vị này phần lớn đều do đệ tử thất tông đạt được, nhưng tán tu cũng không thiếu mấy người thực lực thâm hậu, nếu lấy được vị trí cao, có vận khí tốt được trưởng lão phái nào để ý, sẽ có cơ hội được nhận làm đệ tử, thân phận địa vị nhất thời tăng vọt, kể từ đó, vô số tán tu điên cuồng tham gia.
Mà thất đại tông phái tranh giành lẫn nhau, để hiển thị thực lực, phần lớn rất khuyến khích đệ tử tham gia, một khi đạt được thành tích tốt, ngoại trừ phần thưởng đạt được còn có địa vị trong tông môn nhất thời tăng lên nhanh chóng.
Cho nên cuộc thi săn bắn hải thú qua nhiều năm tháng tới bấy giờ dĩ nhiên đã thành một trong những việc trọng đại nhất Tu Chân giới Đông Nam đại lục, người tham gia vô số kể, thậm chí nhiều tu sĩ ở đại lục khác cũng không ngại cực khổ mà tìm đến.
Mặc Chiến không dám có nửa điểm giấu diếm, thành thành thật thật đem chuyện săn bắt hải thú giảng giải một hồi, lúc sau liền kính cẩn thúc thủ đứng sang một bên.
Tiêu Thần chậm rãi gật đầu, đem toàn bộ tin tức ghi nhớ, trong lòng đối với sự việc này đã có phần nào hiểu biết
- Tiền bối, kỳ thật ca ca nói cũng không hoàn chỉnh, ít nhất lần săn bắn năm nay diễn ra, Huynh ấy có một việc chưa nói ra.
Mặc Hề mỉm cười mở miệng nói.
Mặc Chiến nghe vậy trong lòng khẩn trương, trước mặt vị tiền bối này tuy rằng nhìn lại cực kỳ ôn hòa, nhưng những người tu vi cao thâm đôi khi hỉ nộ vô thường, nếu là muội muội không cẩn thận nói gì sai lệch, có lẽ sẽ dẫn đến phiền toái cực lớn.
Lập tức không dám có nửa điểm chần chờ, thấp giọng trách mắng:
- Mặc Hề, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, tất cả chuyện tình ta đều đã nói cho tiền bối, ngươi đừng ăn nói lung tung chọc giận người.
Mặc Hề bị răn dạy, quở mắng, trên mặt nhất thời lộ ra vài phần ủy khuất, Mặc Chiến rất ít khi nổi giận như thế này với nàng, điều này làm cho tiểu nha đầu có chút không vui.
- Tiền bối, tiểu muội tuổi còn nhỏ, xin người đừng để trong lòng.
Mặc Chiến kính cẩn giải thích.
Tiêu Thần nghe vậy sờ sờ cằm, khẽ cười nói:
- Không sao, nếu Mặc Hề đạo hữu đã mở miệng, vậy liền không ngại nói xem ca ca ngươi đến tột cùng có chuyện gì chưa nói cho ta biết?
Mặc Hề sắc mặt vui vẻ, liếc Mặc Chiến một cái, vui vẻ nói:
- Huynh nghe rồi đó, là tiền bối để ta nói, huynh đừng nên trách ta, có gì thì huynh tìm tiền bối nói lí lẽ đi
Mặc Chiến cười gượng không thôi, liên tục nháy mắt, ý bảo nàng không nên nói lung tung.
Mặc Hề bĩu môi, chỉnh đốn trang phục thi lễ, nói:
- Tiền bối, kỳ thật lần này săn bắt hải thú, còn có một chuyện rất trọng yếu, mà đại ca ngốc của tiểu nữ quên nói cho người biết.
- Đại lục Đông Nam của vãn bối có bảy đại phái, theo thứ tự là Hoàng Tuyền Tông, Đại Đạo Tông, Phần Thiên Tông, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung, Vô Cực Tông, Vĩnh Sinh Môn cùng Hòa Lâm Thiên Môn, đều là môn phái truyền thừa vạn năm, thực lực sâu không lường được, nhưng có thể hiện tại xuất sắc nhất là Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung. Tiền bối chắc không biết, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung này tất cả đệ tử đều là nữ nhi, hơn nữa phần lớn đều là trang tuyệt sắc, ở cả Hãn hải đại lục cũng là rất nổi danh.
Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung.
Tiêu Thần khẽ gật đầu, không khỏi nghĩ đến lan Nhược Ly, quả là thần nữ giống như tuyệt sắc giai nhân, mặt khác mấy nữ tử còn lại, tuy rằng kém một chút nhưng cũng thuộc hàng nhất đẳng.
Thấy Tiêu Thần gật đầu, Mặc Hề nhất thời tinh thần phấn chấn
- Tiền bối chắc không biết, năm nay Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung tuyên bố, chỉ cần xếp thứ ba trở lên trong cuộc thi săn bắt, nếu là nam tử liền có thể tiến vào Yêu Nguyệt Thần Cung, nếu là người giỏi nhất thông qua khảo nghiệm liền có thể kết duyên cùng một nữ đệ tử, con đường tu đạo sau này vô cùng rộng mở.
- Tiền bối người có biết nữ đệ tử này là ai không
Mặc Hề vẻ mặt hưng phấn, bộ dáng đắc ý chuẩn bị công bố đáp án.
Tiêu Thần nghe vậy nhíu mày, hơi trầm ngâm, nói :
- Lan Nhược Ly?
Mặc Hề hơi ngây ngốc, ngay lập tức bĩu môi nói:
- Tiền bối cố ý đùa huynh muội vãn bối, rõ ràng người biết rõ việc này lại còn làm bộ như không biết.
Tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, sau khi nói xong mới nghĩ nhân vật trước mặt tu vi cao thâm, huynh muội bọn họ không thể trêu chọc, lập tức sợ tới mức lè lưỡi, lộ ra bộ dáng ngây thơ.
Mặc Chiến lại càng xuất ra một thân mồ hôi lạnh, vừa muốn giải thích, Tiêu Thần đã xua tay cười nói:
- Việc này ta cũng mới nghe được một chút tin đồn, vốn chỉ là đoán mò, không nghĩ lại thật là nàng, nói thật cũng có chút ngoài dự liệu.
Mặc gia huynh muội thấy Tiêu Thần quả thật không giống giả bộ, lúc này trong long mới thả lỏng, Mặc Chiến hung hăng trừng mắt liếc Mặc Hề một cái, tiểu nha đầu tự biết đuối lý, liên tục bày ra bộ dáng đáng thương xin khoan dung.
Tiêu Thần thấy thế trong lòng phần nào thấy ấm áp, Mặc gia huynh muội này quan hệ cũng phi thường tốt đẹp, nhưng chẳng biết tại sao lại nghĩ tới Ngu Cơ, thần sắc hắn nhịn không được có chút ảm đạm. Lập tức khẽ lắc đầu, đem ý nghĩ đó ném ra khỏi đầu..
Mặc Hề nhu thuận mở miệng
- Tiền bối, ngài làm sao vậy?
Tiêu Thần cười nói:
- Không sao, chỉ là nghĩ tới một ít chuyện cũ.
Nói xong, hắn nhíu mày, trên mặt lộ ra vài phần vẻ trầm tư.
Mặc gia huynh muội thấy thế tự nhiên thành thật ngậm miệng, không có cho phép, bọn họ không dám mở miệng quấy rầy, cũng không dám tự mình rời đi.
Mặc Hề hai mắt đảo qua người Tiêu Thần, bất tri bất giác khuôn mặt đỏ lên, trong lòng sinh ra vài phần ngượng ngùng.
Cô gái hoài xuân, Tiêu Thần vô tình là đối tượng hoàn mĩ.
- Xung quanh Hải Thú Lĩnh bị thất đại phái liên thủ mở ra cấm chế, nói như vậy sẽ có người trông coi, nếu ta phá cấm mà ra, tất nhiên sẽ dẫn đến phiền toái không cần thiết.
- Như vậy tốt nhất, chẳng thà cùng mọi người cùng nhau rời đi nơi này, đợi đến khi ra khỏi Hải Thú Lĩnh ta liền lặng lẽ rời đi thẳng đến Trường Phong thành, như vậy cũng không mất nhiều thời gian.
Sâu trong nội tâm Tiêu Thần còn che dấu một ý niệm trong đầu, lúc trước cùng nữ tử thần bí kia vui vẻ một đêm trong Bất Trụy động phủ, sau đó là lặng yên rời đi không biết tung tích. Nhưng dự vào tu vi mà phán đoán thì hẳn là tu sĩ thất đại phái, lần này tại Hải Thú Lĩnh, cũng không biết có cùng nàng lần thứ hai gặp lại.
Trong lòng bình tĩnh lại, Tiêu Thần đảo mắt nhìn qua Mặc gia huynh muội đang kính cẩn đứng ở một bên, nhưng khi ánh mắt Mặc Hề cùng hắn chạm nhau, sắc mặt nha đầu nháy mắt đỏ lên, xấu hổ cúi đầu.
Tác giả :
Thực Đường Bao Tử