Đạo
Quyển 3 - Chương 83: Toái không cùng Thối Lôi dại trận
Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, phất tay đem hắn nâng lên, cười nói:
- Thần thông thức thứ nhất này con đã biết, nhưng vi sư tin rằng, con đối với thức thần thông thứ hai này, sẽ cực kỳ hài lòng.
- Toái Không, loại thần thông tu hành không gian này tu luyện tới cảnh giới cao thâm có thể nắm được thần thông thuấn di, cũng có thể phá vỡ không gian cùng địch nhân đấu pháp, ngày đó vi sư đối mặt với diệt thế Lôi Long Lôi Đình Nhất Kích, chính là thi triển thần thông này, đảo không gian huyễn hóa ra hư ảnh, làm giảm thương tổn, đủ biết thức thần thông thứ hai này uy lực như thế nào?
Không gian thần thông.
Thần thông này cực kỳ huyền ảo khó hiểu, chỉ có thể sau khi đạt đến tu vi Nguyên Anh kỳ, mới có thể miễn cưỡng tu luyện, một khi có chút thành tựu, uy lực cũng cực kỳ kinh người.
Hơn nữa tu luyện thần thông như vậy, đối với ngày sau đạt đến Bất Trụy cảnh giới, muốn mạnh mẽ phá toái hư không phi thăng Linh giới tự nhiên sẽ có chỗ tốt thật lớn.
Tiêu Thần kinh hỉ vô cùng, trong lòng hiển nhiên là cực kỳ vừa lòng.
Khống Lôi!
Toái Không!
Hai loại thần thông này có thể nói thực sự nghịch thiên, một khi tu luyện đại thành, thực lực của hắn tất nhiên theo đó tăng vọt.
Lý Vũ Hiên chứng kiến vẻ vui mừng của Tiêu Thần, trong mắt thoáng hiện lên vẻ phức tạp, hắn tuy rằng nắm giữ hai loại thần thông này, nhưng lại bị vây khốn ở chỗ này, đến chết cũng không thể rời đi, nếu sớm biết kết cục như thế này, e rằng hắn sẽ không chọn tiến vào trong Bất Trụy động phủ này.
Lúc này hắn hơi trầm ngâm, sau đó chậm rãi nói:
- Tiêu Thần đồ nhi, vi sư hôm nay có một chuyện muốn nhờ con, nếu Lý gia kia còn có hậu duệ, lão phu hi vọng con có thể đem hai đạo thần thông này truyền thụ lại cho bọn chúng, coi như là vi sư bồi thường cho gia tộc một chút.
Tiêu Thần nghe vậy trên mặt không hề đổi sắc, kính cẩn đáp:
- Hai thức thần thông này vốn là sư tôn truyền thụ cho, cho dù sư tôn không đề cập tới, đệ tử cũng để lại lý gia.
Hơi chần chừ một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Về phần Thôn Lôi thần thông, tu luyện về sau cực kỳ nguy hiểm, tu vi đột phá thì Thiên kiếp uy lực càng thêm gấp bội, cái này cần phải xem lựa chọn của bọn họ.
- Hơn nữa tại trong động phủ này, đệ tử chiếm được rất nhiều pháp bảo, những cái này đối với đệ tử cũng vô dụng, đệ tử sẽ lựa chọn một ít thượng phẩm lưu lại Lý gia, chắc hẳn có thể làm cho bọn họ có thêm vài phần năng lực tự bảo vệ mình.
Lý Vũ Hiên nghe vậy trên mặt lộ ra vài phần kích động, hít sâu một hơi, sau đó nhịn không được cười rộ lên.
- Lão phu tận lực ở trong động phủ này đến hôm nay, chung quy cũng không có uổng phí, có thể thu con làm đệ tử, cho dù tọa hóa, vi sư trong lòng cũng không còn nửa điểm vướng bận.
- Tiếng cười chưa dứt, ống tay áo hắn vung lên, hai khỏa ngọc giản hình thức cổ xưa giống nhau, lớn chừng ba tấc bay thẳng về phía Tiêu Thần.
- Tiêu Thần đồ nhi, hai khỏa ngọc giản này ghi lại hai đạo thần thông Khống Lôi, Toái Không, trong đó có tâm đắc tu luyện của lão phu, con cầm lấy cẩn thận tu hành, tuyệt đối không thể hấp tấp.
- Đa tạ sư tôn.
Tiêu Thần đem hai khỏa ngọc giản thu vào trong tay, mừng rỡ thưởng thức một lát, sau đó mới cẩn thận thu vào trong túi trữ vật.
- Tốt lắm, hai loại thần thông này vi sư đã truyền thụ cho con, nếu không có việc gì quan trọng, con tạm thời ở lại trong động phủ này tu luyện, con cũng biết, thời gian trong động phủ này cùng ngoại giới không giống nhau.
- Ngoại giới một ngày, trong động phủ này chừng hơn một tháng, như vậy chính là, đối với việc tu luyện của con mới cực kỳ có lợi.
Lý Vũ Hiên trầm ngâm một lúc, nói tiếp:
- Hơn nữa trong lúc tu luyện, nếu có chỗ không hiểu, cũng có thể hướng vi sư mà hỏi.
Tiêu Thần nghe vậy kính cẩn thi lễ, nói:
- Đệ tử cũng nghĩ như vậy.
Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, cười nói:
- Đi, lúc này ta sẽ dẫn con đến cơ duyên thứ hai, chắc hẳn tiểu tử ngươi trong lòng sớm đã đợi không được rồi.
Nói xong liền ha ha cười, cũng không giải thích thêm, thân ảnh hai người liền hiện ra trong một tòa đại điện khác.
Phong vân biến sắc, phất tay liền xuyên qua không gian, tâm niệm vừa động liền có thể dễ dàng sử dụng thuấn di thần thông, không hổ là một trong những tu sĩ có khả năng nắm giữ thần thông không gian cực mạnh.
Trong lòng Tiêu Thần lửa nóng bùng lên, sau khi trở về nhất định phải tu luyện thần thông Toái Không một phen, sớm nắm giữ thần thông này.
- Đại điện này tên là Thiên Lôi điện, chính là Lang Huyên thượng nhân vì chính mình luyện hóa lôi tinh Lôi Đình lực mà xây thành, trên mặt đại điện này, có một đạo Thối Lôi đại trận, có thể đem lôi tinh trong Lôi đình lực xuất ra, hơn nữa dựa vào thần niệm tu sĩ điều chỉnh cường độ, rèn luyện thân thể, tăng lên tu vi.
- Đại trận này đối với con, xem như là một hồi đại tạo hóa, dù sao số lượng lôi tinh trong tay con cũng không ít, phối hợp với đại trận này, đủ để cho cường độ thân thể con nhanh chóng tăng vọt, hơn nữa nguyên thần pháp lực cũng tăng lên không ít.
- Cơ duyên thứ hai này, con hẳn là vừa lòng?
Mặt Tiêu Thần lúc này lộ ra vẻ mừng rỡ vô cùng, hắn tuy rằng có được vô số lôi tinh, nhưng không có phương pháp đem Lôi đình lực xuất ra, Thối Lôi đại trận này hiển nhiên đối với hắn thật là vô cùng trọng yếu.
Có đại trận này, hơn nữa trong tay hắn có lôi tinh, thực lực hắn tất nhiên trong thời gian ngắn lần nữa tăng vọt.
- Đa tạ sư tôn, Thối Lôi đại trận này đối với đệ tử quả nhiên là vô cùng trọng yếu.
Nói đến đây, hắn khẽ nhíu mày, thở dài nói:
- Nhưng đáng tiếc là Lôi Đình bí cảnh đã sụp đổ, đệ tử được sư tôn mang đi, không có thời gian đem lôi tinh từ vô số ngư lôi chết lấy ra, nhất là đối với ngư lôi lão tổ, nội đan lôi tinh yêu thú này, ẩn chứa Lôi Đình lực khổng lồ, thực là đáng tiếc.
Lý Vũ Hiên nghe vậy híp mắt cười, đưa tay một cái, xuất ra một chiếc thanh sắc giới chỉ.
- Đem thần thức thăm dò vào đó, vừa nhìn thì biết.
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Tiêu Thần, người này khẽ cười nói:
- Vi sư hôm nay có chút mệt mỏi, tạm thời quay về nghỉ ngơi, con ở chỗ này mà tu hành.
- Bất quá nên nhớ kỹ con đường tu luyện không được có chút lơ là, hơn nữa luyện hóa Lôi Đình lực cho mình dùng cực kỳ hung hiểm, một chút khinh thường có thể tạo nên hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, đồ nhi ngươi không nên vì cái trước mắt, cẩn thận mất nhiều hơn được.
Người này cũng thật lòng dạy dỗ, Tiêu Thần tự nhiên cảm kích vô cùng, kính cẩn nói:
- Đệ tử nhớ kỹ, sư tôn đi thong thả.
Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, chân khẽ nhấc lên, thân ảnh lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi người này rời đi, Tiêu Thần lập tức đem thần thức của mình nhập vào chiếc nhẫn trên tay.
Thần thức thăm dò,vào trong, chiếc nhẫn kia đúng là một không gian trữ vật rất lớn, hơn nữa được chia thành vô số ngăn.
Trữ vật giới.
Tiêu Thần ngây ngốc nhìn vào chiếc nhẫn trong tay, thật không ngờ tiểu đồ vật này, đúng là trữ vật thần khí đại danh đỉnh đỉnh trong Tu Chân Giới.
Trữ vật giới cùng túi trữ vật đều là nơi cất giữ toàn bộ vật phẩm của tu sĩ, nhưng cái trước mặt này thì cao hơn rất nhiều, vô luận là thể tích hay công dụng đều hơn xa sao có thể sánh bằng, quan trọng hơn là phương pháp luyện chế trữ vật giới này sớm đã thất truyền, những cái lưu lạc trong Tu Chân Giới tất cả đều là từ thời thượng cổ truyền thừa xuống, số lượng cực kỳ ít, hiển nhiên là trân quý vô cùng, là một loại tượng trưng cho thân phận địa vị, tu sĩ có thể sử dụng trữ vật giới này, hoặc là tu vi cao thâm, hoặc là người có bối cảnh cực kỳ thâm hậu.
- Sư tôn ra tay rất hào phòng, không gian bên trong vật này thật lớn, chỉ sợ là trong tất cả trữ vật giới cũng thuộc vào hàng đứng đầu.
Cười nhẹ một tiếng, Tiêu Thần đem trữ vật giới chỉ đeo vào trên tay, đem hắc sắc giới chỉ lúc trước tháo ra.
Giới chỉ này đem linh lực rót vào có thể xuất ra một đạo kim sắc kiếm khí, năm đó đúng là hắn dùng cái này mới có thể đem Minh Tiêu lão tổ đánh chết, nhưng giờ phút này nó đối với Tiêu Thần không còn tác dụng nữa, lúc ấy hắn chỉ là một Luyện Khí kỳ nho nhỏ, ngắn ngủn trong mấy năm, bây giờ đã trở thành tồn tại cao nhất thế gian, biến hóa như vậy, cho dù là chính bản thân mình cũng không ngờ tới.
Trong lòng cảm khái một chút, Tiêu Thần mỉm cười, đem ý niệm trong đầu áp chế xuống, thần thức đảo qua bên trong trữ vật giới, nghe khẩu khí của Lý Vũ Hiên xem ra bên trong này hẳn là còn có vật phẩm khác.
- Ân?
Đột nhiên, người hắn cứng đờ, tiếp theo lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Chỉ thấy bên trong một ngăn chứa, vô số lôi tinh bình yên tồn tại, trong đó có một khỏa lôi tinh toàn thân thâm tím lớn chừng bàn tay, ẩn chứa Lôi Đình lực làm người ta kinh hãi, chính là của ngư lôi lão tổ lưu lại.
- Xem ra sư tôn đã có tính toán trước, nên mới đem những lôi tinh này thu lấy, đúng là để chuẩn bị cho ta.
- Tiêu Thần mặc dù tự nhận mình không phải là người lương thiện, nhưng sư tôn đã chân thành đối đãi với ta, ta tự nhiên cũng sẽ toàn lực mà hồi báo.
- Trường Phong thành Lý gia, hôm nay Tiêu Thần hướng lên trời mà thề, bất kể sau này ra sao, tương lai ta sẽ bảo vệ dòng họ này phồn vinh hưng thịnh, để báo đáp ân huệ sư tôn.
Tiêu Thần lặng lẽ ghi nhớ, trầm ngâm một lát, liền đem những vật phẩm trong túi trữ vật lấy ra, chuyển vào trong trữ vật giới này, sau đó mới hướng đại điện đi đến.
Đại điện này toàn bộ không biết kiến tạo nên từ loại gỗ nào, toàn bộ không chút dấu vết, như là một chỉnh thể điêu khắc, hiện lên một màu trắng.
Trên mặt đất, có vô số đường vân phức tạp dày đặc tạo thành một đạo huyền ảo đại trận, dù chưa khởi động, nhưng cũng phát ra từng tia khí tức khuyền diệu.
Tiêu Thần đứng ở bên trong đại trận, đôi mắt sáng lên, vô số các đạo phù văn từ trong đôi mắt này phát ra không ngớt, hai bên không ngừng dung hợp lẫn chia lìa, trong khoảng thời gian ngắn tuy là không thể đem Thối Lôi đại trân này nghiên cứu hoàn toàn, nhưng muốn biết rõ ràng nguyên lý cùng pháp quyết khởi động thì cũng cực kỳ đơn giản.
- Ân, Thối Lôi đại trận này chia làm sơ khai, bán khai, đại thành ba cấp độ.
- Sơ khai cần năm trăm khỏa lôi tinh phóng thích Lôi Đình lực, uy lực có thể so với Ngưng Đan Thiên kiếp, toàn lực thúc dục có thể đạt đến một kích toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.
- Bán khai cần ba nghìn lôi tinh, Lôi Đình lực chồng lên, uy lực tương đương với Kết Anh Thiên kiếp, toàn lực thúc dục có thế so với Nguyên Anh đại viên mãn ra tay.
- Cảnh giới đại thành, mỗi lần phóng thích cần hao tổn chín nghìn chín trăm chín mươi chín khỏa lôi tinh, uy lực Lôi Đình ngưng tụ ra cực mạnh, cùng với thiên kiếp Nguyên Anh tu sĩ tiến giai lên Bất Trụy cảnh giới không sai biệt lắm, toàn lực xuất thủ, uy lực có thể so với một kích của Bất Trụy tu sĩ.
Sau khi đem Thối Lôi đại trận này thông suốt hoàn toàn, ánh mắt Tiêu Thần lóe lên, thần sắc biến đổi không ngừng
- Lấy tu vi thần thông hiện giờ của ta, sơ khai cảnh giới đối với ta là vô dụng, bán khai sơ kỳ, đến cảnh giới đại thành kia, một khi xuất ra chỉ sợ trong nháy mắt ta sẽ bị miểu sát như con kiến.
- Như vậy, ta liền bắt đầu luyện từ bán khai cảnh giới.
Ánh mắt hắn trở nên ngưng đọng, lập tức đưa tay vào giới trữ vật, lấy ba nghìn lôi tinh, phân tán thành từng điểm trong pháp trận, sau khi kiểm tra cẩn thận một phen không thấy có chút nào dị thường, lúc này mới vừa lòng gật đầu.
Hai tay Tiêu Thần đột nhiên vung lên, từng đạo pháp quyết đánh ra, Thối Lôi đại trận chậm rãi khởi động, từng đạo lôi quang toát ra, bao trùm cả đại điện vào trong này.
- Thối Lôi đại trận, mở!
Tiếng quát vừa dứt, bóng người khoanh chân ngồi trong trận, nháy mắt bị vô số lôi quang cắn nuốt.
- Thần thông thức thứ nhất này con đã biết, nhưng vi sư tin rằng, con đối với thức thần thông thứ hai này, sẽ cực kỳ hài lòng.
- Toái Không, loại thần thông tu hành không gian này tu luyện tới cảnh giới cao thâm có thể nắm được thần thông thuấn di, cũng có thể phá vỡ không gian cùng địch nhân đấu pháp, ngày đó vi sư đối mặt với diệt thế Lôi Long Lôi Đình Nhất Kích, chính là thi triển thần thông này, đảo không gian huyễn hóa ra hư ảnh, làm giảm thương tổn, đủ biết thức thần thông thứ hai này uy lực như thế nào?
Không gian thần thông.
Thần thông này cực kỳ huyền ảo khó hiểu, chỉ có thể sau khi đạt đến tu vi Nguyên Anh kỳ, mới có thể miễn cưỡng tu luyện, một khi có chút thành tựu, uy lực cũng cực kỳ kinh người.
Hơn nữa tu luyện thần thông như vậy, đối với ngày sau đạt đến Bất Trụy cảnh giới, muốn mạnh mẽ phá toái hư không phi thăng Linh giới tự nhiên sẽ có chỗ tốt thật lớn.
Tiêu Thần kinh hỉ vô cùng, trong lòng hiển nhiên là cực kỳ vừa lòng.
Khống Lôi!
Toái Không!
Hai loại thần thông này có thể nói thực sự nghịch thiên, một khi tu luyện đại thành, thực lực của hắn tất nhiên theo đó tăng vọt.
Lý Vũ Hiên chứng kiến vẻ vui mừng của Tiêu Thần, trong mắt thoáng hiện lên vẻ phức tạp, hắn tuy rằng nắm giữ hai loại thần thông này, nhưng lại bị vây khốn ở chỗ này, đến chết cũng không thể rời đi, nếu sớm biết kết cục như thế này, e rằng hắn sẽ không chọn tiến vào trong Bất Trụy động phủ này.
Lúc này hắn hơi trầm ngâm, sau đó chậm rãi nói:
- Tiêu Thần đồ nhi, vi sư hôm nay có một chuyện muốn nhờ con, nếu Lý gia kia còn có hậu duệ, lão phu hi vọng con có thể đem hai đạo thần thông này truyền thụ lại cho bọn chúng, coi như là vi sư bồi thường cho gia tộc một chút.
Tiêu Thần nghe vậy trên mặt không hề đổi sắc, kính cẩn đáp:
- Hai thức thần thông này vốn là sư tôn truyền thụ cho, cho dù sư tôn không đề cập tới, đệ tử cũng để lại lý gia.
Hơi chần chừ một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Về phần Thôn Lôi thần thông, tu luyện về sau cực kỳ nguy hiểm, tu vi đột phá thì Thiên kiếp uy lực càng thêm gấp bội, cái này cần phải xem lựa chọn của bọn họ.
- Hơn nữa tại trong động phủ này, đệ tử chiếm được rất nhiều pháp bảo, những cái này đối với đệ tử cũng vô dụng, đệ tử sẽ lựa chọn một ít thượng phẩm lưu lại Lý gia, chắc hẳn có thể làm cho bọn họ có thêm vài phần năng lực tự bảo vệ mình.
Lý Vũ Hiên nghe vậy trên mặt lộ ra vài phần kích động, hít sâu một hơi, sau đó nhịn không được cười rộ lên.
- Lão phu tận lực ở trong động phủ này đến hôm nay, chung quy cũng không có uổng phí, có thể thu con làm đệ tử, cho dù tọa hóa, vi sư trong lòng cũng không còn nửa điểm vướng bận.
- Tiếng cười chưa dứt, ống tay áo hắn vung lên, hai khỏa ngọc giản hình thức cổ xưa giống nhau, lớn chừng ba tấc bay thẳng về phía Tiêu Thần.
- Tiêu Thần đồ nhi, hai khỏa ngọc giản này ghi lại hai đạo thần thông Khống Lôi, Toái Không, trong đó có tâm đắc tu luyện của lão phu, con cầm lấy cẩn thận tu hành, tuyệt đối không thể hấp tấp.
- Đa tạ sư tôn.
Tiêu Thần đem hai khỏa ngọc giản thu vào trong tay, mừng rỡ thưởng thức một lát, sau đó mới cẩn thận thu vào trong túi trữ vật.
- Tốt lắm, hai loại thần thông này vi sư đã truyền thụ cho con, nếu không có việc gì quan trọng, con tạm thời ở lại trong động phủ này tu luyện, con cũng biết, thời gian trong động phủ này cùng ngoại giới không giống nhau.
- Ngoại giới một ngày, trong động phủ này chừng hơn một tháng, như vậy chính là, đối với việc tu luyện của con mới cực kỳ có lợi.
Lý Vũ Hiên trầm ngâm một lúc, nói tiếp:
- Hơn nữa trong lúc tu luyện, nếu có chỗ không hiểu, cũng có thể hướng vi sư mà hỏi.
Tiêu Thần nghe vậy kính cẩn thi lễ, nói:
- Đệ tử cũng nghĩ như vậy.
Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, cười nói:
- Đi, lúc này ta sẽ dẫn con đến cơ duyên thứ hai, chắc hẳn tiểu tử ngươi trong lòng sớm đã đợi không được rồi.
Nói xong liền ha ha cười, cũng không giải thích thêm, thân ảnh hai người liền hiện ra trong một tòa đại điện khác.
Phong vân biến sắc, phất tay liền xuyên qua không gian, tâm niệm vừa động liền có thể dễ dàng sử dụng thuấn di thần thông, không hổ là một trong những tu sĩ có khả năng nắm giữ thần thông không gian cực mạnh.
Trong lòng Tiêu Thần lửa nóng bùng lên, sau khi trở về nhất định phải tu luyện thần thông Toái Không một phen, sớm nắm giữ thần thông này.
- Đại điện này tên là Thiên Lôi điện, chính là Lang Huyên thượng nhân vì chính mình luyện hóa lôi tinh Lôi Đình lực mà xây thành, trên mặt đại điện này, có một đạo Thối Lôi đại trận, có thể đem lôi tinh trong Lôi đình lực xuất ra, hơn nữa dựa vào thần niệm tu sĩ điều chỉnh cường độ, rèn luyện thân thể, tăng lên tu vi.
- Đại trận này đối với con, xem như là một hồi đại tạo hóa, dù sao số lượng lôi tinh trong tay con cũng không ít, phối hợp với đại trận này, đủ để cho cường độ thân thể con nhanh chóng tăng vọt, hơn nữa nguyên thần pháp lực cũng tăng lên không ít.
- Cơ duyên thứ hai này, con hẳn là vừa lòng?
Mặt Tiêu Thần lúc này lộ ra vẻ mừng rỡ vô cùng, hắn tuy rằng có được vô số lôi tinh, nhưng không có phương pháp đem Lôi đình lực xuất ra, Thối Lôi đại trận này hiển nhiên đối với hắn thật là vô cùng trọng yếu.
Có đại trận này, hơn nữa trong tay hắn có lôi tinh, thực lực hắn tất nhiên trong thời gian ngắn lần nữa tăng vọt.
- Đa tạ sư tôn, Thối Lôi đại trận này đối với đệ tử quả nhiên là vô cùng trọng yếu.
Nói đến đây, hắn khẽ nhíu mày, thở dài nói:
- Nhưng đáng tiếc là Lôi Đình bí cảnh đã sụp đổ, đệ tử được sư tôn mang đi, không có thời gian đem lôi tinh từ vô số ngư lôi chết lấy ra, nhất là đối với ngư lôi lão tổ, nội đan lôi tinh yêu thú này, ẩn chứa Lôi Đình lực khổng lồ, thực là đáng tiếc.
Lý Vũ Hiên nghe vậy híp mắt cười, đưa tay một cái, xuất ra một chiếc thanh sắc giới chỉ.
- Đem thần thức thăm dò vào đó, vừa nhìn thì biết.
Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Tiêu Thần, người này khẽ cười nói:
- Vi sư hôm nay có chút mệt mỏi, tạm thời quay về nghỉ ngơi, con ở chỗ này mà tu hành.
- Bất quá nên nhớ kỹ con đường tu luyện không được có chút lơ là, hơn nữa luyện hóa Lôi Đình lực cho mình dùng cực kỳ hung hiểm, một chút khinh thường có thể tạo nên hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, đồ nhi ngươi không nên vì cái trước mắt, cẩn thận mất nhiều hơn được.
Người này cũng thật lòng dạy dỗ, Tiêu Thần tự nhiên cảm kích vô cùng, kính cẩn nói:
- Đệ tử nhớ kỹ, sư tôn đi thong thả.
Lý Vũ Hiên vừa lòng gật đầu, chân khẽ nhấc lên, thân ảnh lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi người này rời đi, Tiêu Thần lập tức đem thần thức của mình nhập vào chiếc nhẫn trên tay.
Thần thức thăm dò,vào trong, chiếc nhẫn kia đúng là một không gian trữ vật rất lớn, hơn nữa được chia thành vô số ngăn.
Trữ vật giới.
Tiêu Thần ngây ngốc nhìn vào chiếc nhẫn trong tay, thật không ngờ tiểu đồ vật này, đúng là trữ vật thần khí đại danh đỉnh đỉnh trong Tu Chân Giới.
Trữ vật giới cùng túi trữ vật đều là nơi cất giữ toàn bộ vật phẩm của tu sĩ, nhưng cái trước mặt này thì cao hơn rất nhiều, vô luận là thể tích hay công dụng đều hơn xa sao có thể sánh bằng, quan trọng hơn là phương pháp luyện chế trữ vật giới này sớm đã thất truyền, những cái lưu lạc trong Tu Chân Giới tất cả đều là từ thời thượng cổ truyền thừa xuống, số lượng cực kỳ ít, hiển nhiên là trân quý vô cùng, là một loại tượng trưng cho thân phận địa vị, tu sĩ có thể sử dụng trữ vật giới này, hoặc là tu vi cao thâm, hoặc là người có bối cảnh cực kỳ thâm hậu.
- Sư tôn ra tay rất hào phòng, không gian bên trong vật này thật lớn, chỉ sợ là trong tất cả trữ vật giới cũng thuộc vào hàng đứng đầu.
Cười nhẹ một tiếng, Tiêu Thần đem trữ vật giới chỉ đeo vào trên tay, đem hắc sắc giới chỉ lúc trước tháo ra.
Giới chỉ này đem linh lực rót vào có thể xuất ra một đạo kim sắc kiếm khí, năm đó đúng là hắn dùng cái này mới có thể đem Minh Tiêu lão tổ đánh chết, nhưng giờ phút này nó đối với Tiêu Thần không còn tác dụng nữa, lúc ấy hắn chỉ là một Luyện Khí kỳ nho nhỏ, ngắn ngủn trong mấy năm, bây giờ đã trở thành tồn tại cao nhất thế gian, biến hóa như vậy, cho dù là chính bản thân mình cũng không ngờ tới.
Trong lòng cảm khái một chút, Tiêu Thần mỉm cười, đem ý niệm trong đầu áp chế xuống, thần thức đảo qua bên trong trữ vật giới, nghe khẩu khí của Lý Vũ Hiên xem ra bên trong này hẳn là còn có vật phẩm khác.
- Ân?
Đột nhiên, người hắn cứng đờ, tiếp theo lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
Chỉ thấy bên trong một ngăn chứa, vô số lôi tinh bình yên tồn tại, trong đó có một khỏa lôi tinh toàn thân thâm tím lớn chừng bàn tay, ẩn chứa Lôi Đình lực làm người ta kinh hãi, chính là của ngư lôi lão tổ lưu lại.
- Xem ra sư tôn đã có tính toán trước, nên mới đem những lôi tinh này thu lấy, đúng là để chuẩn bị cho ta.
- Tiêu Thần mặc dù tự nhận mình không phải là người lương thiện, nhưng sư tôn đã chân thành đối đãi với ta, ta tự nhiên cũng sẽ toàn lực mà hồi báo.
- Trường Phong thành Lý gia, hôm nay Tiêu Thần hướng lên trời mà thề, bất kể sau này ra sao, tương lai ta sẽ bảo vệ dòng họ này phồn vinh hưng thịnh, để báo đáp ân huệ sư tôn.
Tiêu Thần lặng lẽ ghi nhớ, trầm ngâm một lát, liền đem những vật phẩm trong túi trữ vật lấy ra, chuyển vào trong trữ vật giới này, sau đó mới hướng đại điện đi đến.
Đại điện này toàn bộ không biết kiến tạo nên từ loại gỗ nào, toàn bộ không chút dấu vết, như là một chỉnh thể điêu khắc, hiện lên một màu trắng.
Trên mặt đất, có vô số đường vân phức tạp dày đặc tạo thành một đạo huyền ảo đại trận, dù chưa khởi động, nhưng cũng phát ra từng tia khí tức khuyền diệu.
Tiêu Thần đứng ở bên trong đại trận, đôi mắt sáng lên, vô số các đạo phù văn từ trong đôi mắt này phát ra không ngớt, hai bên không ngừng dung hợp lẫn chia lìa, trong khoảng thời gian ngắn tuy là không thể đem Thối Lôi đại trân này nghiên cứu hoàn toàn, nhưng muốn biết rõ ràng nguyên lý cùng pháp quyết khởi động thì cũng cực kỳ đơn giản.
- Ân, Thối Lôi đại trận này chia làm sơ khai, bán khai, đại thành ba cấp độ.
- Sơ khai cần năm trăm khỏa lôi tinh phóng thích Lôi Đình lực, uy lực có thể so với Ngưng Đan Thiên kiếp, toàn lực thúc dục có thể đạt đến một kích toàn lực của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.
- Bán khai cần ba nghìn lôi tinh, Lôi Đình lực chồng lên, uy lực tương đương với Kết Anh Thiên kiếp, toàn lực thúc dục có thế so với Nguyên Anh đại viên mãn ra tay.
- Cảnh giới đại thành, mỗi lần phóng thích cần hao tổn chín nghìn chín trăm chín mươi chín khỏa lôi tinh, uy lực Lôi Đình ngưng tụ ra cực mạnh, cùng với thiên kiếp Nguyên Anh tu sĩ tiến giai lên Bất Trụy cảnh giới không sai biệt lắm, toàn lực xuất thủ, uy lực có thể so với một kích của Bất Trụy tu sĩ.
Sau khi đem Thối Lôi đại trận này thông suốt hoàn toàn, ánh mắt Tiêu Thần lóe lên, thần sắc biến đổi không ngừng
- Lấy tu vi thần thông hiện giờ của ta, sơ khai cảnh giới đối với ta là vô dụng, bán khai sơ kỳ, đến cảnh giới đại thành kia, một khi xuất ra chỉ sợ trong nháy mắt ta sẽ bị miểu sát như con kiến.
- Như vậy, ta liền bắt đầu luyện từ bán khai cảnh giới.
Ánh mắt hắn trở nên ngưng đọng, lập tức đưa tay vào giới trữ vật, lấy ba nghìn lôi tinh, phân tán thành từng điểm trong pháp trận, sau khi kiểm tra cẩn thận một phen không thấy có chút nào dị thường, lúc này mới vừa lòng gật đầu.
Hai tay Tiêu Thần đột nhiên vung lên, từng đạo pháp quyết đánh ra, Thối Lôi đại trận chậm rãi khởi động, từng đạo lôi quang toát ra, bao trùm cả đại điện vào trong này.
- Thối Lôi đại trận, mở!
Tiếng quát vừa dứt, bóng người khoanh chân ngồi trong trận, nháy mắt bị vô số lôi quang cắn nuốt.
Tác giả :
Thực Đường Bao Tử