Đạo

Quyển 3 - Chương 170: Quân thành tử

Quân thành tử khoanh chân mà ngồi, sắc mặt có chút tái nhợt, lúc trước bị Tiêu Thần tính kế, khiến cho hắn bị thương không nhẹ, thương thế chưa kịp tu dưỡng, thây khô dị biến bên dưới lòng đất đã bắt đầu. Nhưng do hắn tính khí cẩn thận, rất nhanh phát hiện thây khô không được giết, hơn nữa vận khí hắn phi thường tốt, số lượng thây khô ở đây không nhiều lắm, mất một phen khổ công đem phong ấn lại, liền thoải mái thoát thân mà đi.

Nhưng giờ phút này trên đại lục, thây khô yêu vật nơi chốn đều có, hơn nữa bọn chúng đối với khí tức cực kỳ mẫn tuệ, cách xa nghìn vạn dặm cũng có thể phát hiện, chen chúc mà đến bao vây chặn giết, nên Quân thành tử căn bản không dám ở lâu một chỗ, chỉ có thể không ngừng thay đổi vị trí, tận lực thu liễm khí tức bản thân, việc trị liệu cho thương thế của bản thân đành phải hoãn lại, chính là bị miễn cưỡng áp chế xuống.

- Đáng chết, lão phu thương thế không nhẹ, nếu không mau chóng khôi phục lại, một khi bị thương lần nữa, thương thế chồng chất bộc phát, hậu quả thật không tốt

Quân thành tử nhíu mày, biểu lộ thần sắc lo lắng. Rồi nghiến răng nghiến lợi:

- Tiểu tạp chủng, làm hại lão phu rơi vào tình trạng như thế, ngày sau chớ để bị ta gặp được, nếu không lão phu tất nhiên sẽ cho ngươi sống không bằng chết!

Thanh âm oán độc âm trầm, có thể thấy được trong lòng phẫn hận tới cực điểm

- Thời gian không sai biệt lắm, tiếp tục ở lại đây, đám thây khô yêu vật tất nhiên sẽ bao vây chỗ này.

- Đi.

Trên người linh quang chợt lóe, thân ảnh quân thành tử nháy mắt biến mất, xuất hiện ở Hư Không phía trên, nhưng vào thời khắc này, sắc mặt cũng nháy mắt biến đổi, đồng tử kịch liệt co rút lại không thôi.

Chân trời phía xa, một đạo ô quang nhanh như Bôn lôi, khí tức vượt qua không gian vô tận, hướng nơi này thẳng đến.

Người chưa đến, nhưng hơi thở tử vong kinh khủng kia đã muốn phóng lên cao.

Thây khô yêu vật!

Hơn nữa từ nơi này mà đã cảm nhận được khí tức, yêu vật này thực lực cực mạnh, không kém gì bất trụy tu sĩ.

- Đến tột cùng là ai có thể ngu xuẩn đến mức này, lại tàn sát không ít thây khô, mới xuất hiện yêu vật bất trụy cảnh giới như vậy!

- Mau mau rời khỏi, lão phu giờ phút này tuyệt không thể bị vướng vào!

Quân thành tử tâm niệm vừa động, dưới chân nện bước bán ra, nhiều điểm không gian sóng gợn sinh ra, cho đến thi triển thuấn di rời đi.

Rống!

Một đạo tiếng gầm hung ác truyền đến, Quân thành tử sử dụng thuấn di thần thông bị mạnh mẽ cắt đứt, sắc mặt tối tăm ngẩng đầu nhìn lại, bất trụy thây khô kia thế nhưng đã cách hắn không tới ba trăm trượng.

- Mặc công! Thấy rõ thân ảnh thây khô này, quân thành tử thất thanh khẽ gọi, tuy rằng thây khô khô quắt, nhưng vẫn lờ mờ có thể nhận ra thân phận.

- Mặc công người này thần thông tu vi mạnh mẽ vô cùng, tuyệt đối không dưới lão phu, hiện giờ lại rơi vào kết cục nhự vậy!

- Đại lục này thực sự quá hung hiểm, lão phu không thể tiếp tục dừng lại nơi này, sớm rời đi mới là con đường chính xác.

Rống!

Mặc công hóa thành thây khô, tuy rằng linh trí tiêu tán, nhưng bản thân thực lực cũng không giảm mà ngược lại còn tăng, tại nơi tử vong hơi thở dung nhập, thân thể cường độ cũng đạt tới cực kì khủng bố. Giờ phút này rít gào ra tay, mặc dù không có thi triển thần thông, nhưng bàn tay giáng xuống, khí tức tử vong quanh quẩn xung quanh, một khi bị chạm vào, kết quả cuối cùng chính là thụ thương.

Quân thành tử sắc mặt khó coi, hắn vốn là thương thế chưa lành, giờ phút này lại càng không phải là đối thủ của Mặc công, ống tay áo vung lên, nhất thời đánh ra một đạo thần thông, đem thân ảnh bao vây bên trong, độn quang trên người liền chợt lóe, chạy thật nhanh về phía xa.

Người này cuối cùng lại không đánh mà chạy!

Phía sau, Mặc công rít gào giữa không trung rồi đột nhiên phất tay, thần thông bị khí tức tử vong ăn mòn, nháy mắt tan vỡ.

- Thực lực của Mặc công lại còn tăng lên, chỉ sợ rằng muốn đưa hắn thoát khỏi cũng không dễ dàng!

Quân Thành Tử mục quang lóe ra, nhưng vào thời khắc này, hắn sắc mặt đột nhiên biến đổi, độn quang nháy mắt đình trệ, tiện đà một chưởng hung hăng hướng về phía trước giáng xuống.

Đúng lúc này, không gian trước mặt gợn sóng, lộ ra một bàn tay đen thui, hung hãn cùng vơi hắn đối chưởng.

Oanh!

Thân ảnh Quân Thành Tử lảo đảo lui ra phía sau, sắc mặt trắng bệch, rồi tối đen, rồi lại đỏ thẫm, lặp đi lặp lại mấy lần, rồi mới khôi phục lại. Cùng với sự biến hóa trên nét mặt, pháp lực trong cơ thể cũng dao động không ngớt, khí tức cũng là nhanh chóng tiêu giảm.

Mặc công sau khi hóa thành thây khô, cư nhiên còn có thể sử dụng thuấn di thần thông, ra tay không thể lường trước, nháy mắt liền khiến Quân Thành Tử lần thứ hai bị thương. Bàn tay trước mắt thoáng biến thành màu đen, khí tức tử vong nhàn nhạt quanh quẩn, thỉnh thoảng hóa thành một nét đen, hướng đến bên trong thân thể mà chui vào.

Mặc Công khô quắt hoàn toàn hiện lên, một chưởng đối oanh, đối với hắn không có nửa điểm thương tổn, trong miệng vô ý thức gầm nhẹ rít gào

- Kẻ xông vào. . . Giết. . Giết. . .

Khí tức tử vong trên ngườ ngưng tụ, hóa thành một đạo ô quang, thẳng đến Quân Thành Tử.

- Khụ!

Quân Thành Tử ho nhẹ, khóe miệng có vết máu, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, khẽ chạm qua trữ vật giới, trong tay nhất thời xuất hiện một lá bùa kỳ dị. Toàn thân màu vàng, điểm rơi vài cái chu sa đỏ đậm, đường vân phức tạp, toàn thân tản mát ra năng lượng dao động nhàn nhạt.

Cầm phù trong tay, mục quan Quân Thành Tử chớp lên, thân ảnh không tránh không né, lao về phía Mặc Công, bàn tay giữ chặt phù, đánh về phía trước.

Oanh!

Khi đối chiến, sắc mặt Quân Thành Tử hoàn toàn trắng bệch, thương thế bộc phát, khiến hắn nháy mắt thổ ra một cỗ máu tươi. Nhưng ngay lúc đó, lá bùa màu vàng đột nhiên hướng cơ thể Mặc Công nhập vào, nhất thời hóa thành vô số sợi tơ màu vàng ầm ầm phát ra, giống như kinh mạch đâm vào xác chết Mặc Công, mỗi một tấc đều đem trấn áp.

Cùng với uy năng của phù đột phát, đôi mắt đỏ thẫm của Mặc Công nhất thời ảm đạm xuống, thân thể rầm rầm rơi xuống đất.

Trong mắt Quân Thành Tử hiện lên vài phần sắc vui mừng, giờ phút này tuy trọng thương trầm trọng, nhưng có thể thoát một sát kiếp này, hơn nữa đem Mặc Công chế trụ, cũng coi như đáng giá.

- Tu vi của Mặc Công cũng đã đạt tới cảnh giới bất trụy sơ kỳ, lúc này lại nhiễm khí tức tử vong, thực lực càng tăng lên, kể từ đó cũng có thể cùng với bất trụy trung kỳ tu sĩ đánh nhau một trận. Chờ lão phu dưỡng thương tốt lên, tiếp tục thi triển khả năng đem luyện hóa làm khôi lỗi, đến lúc đó thực lực có thể tăng vọt.

Đưa tay xuất ra mấy lá bùa phong ấn mạnh mẽ từ trữ vật giới, dán trên khuôn mặt của Mặc Công, Quân Thành Tử lúc này mới cẩn thận đem thu vào trữ vật giới.

- Ta cùng với Mặc Công giao thủ, tất nhiên đã muốn hấp dẫn một lượng lớn thây khô tiến đến, lần này nhất định lập tức rời đi nơi này, nếu không hậu quả không ổn.

Quân Thành Tử miễn cưỡng đem thương thế áp chế, giờ phút này thương thế của hắn càng thêm tổn thương, tình huống cực không lạc quan, đến mức phải bế quan chữa thương, nếu không liền lưu lại biết bao tai họa ngầm. Độn quang trên người chợt lóe, chỉ mong rời khỏi, nhưng lúc này lại xuất hiện thanh âm từ xa xa truyền tới.

- Bất trụy lão quỷ đã là đèn dầu sắp cạn, chúng ta mau mau ra tay đem diệt sát, sau đó rời đi nơi đây.

Thanh âm còn chưa dứt, bảy tu sĩ toàn thân phủ huyết sắc trường bào đã xuất hiện.

- Bất trụy tu sĩ, hắc hắc, thực sự không ngờ tới, lão phu lại có một ngày có thể đem một người như vậy chem. chết dưới tay.

- Không cần phí lời, để tránh mất thời gian, chư vị đạo hữu mau mau ra tay.

Một người trong đó khẽ quát một tiếng, tiện đà bảy người nháy mắt ra tay, chưa từng có ý kéo dài.

Oanh!

Bảy đạo thần thông đánh tới, nếu đổi lại là lúc trước, Quân Thành Tử phất ống tay áo múa may liền có thể phá vỡ thế cục, nhưng giờ phút này thân thể hắn bị thương rất nặng, đã muốn vô lực tiếp tục chống đỡ.

Không kinh sợ, lão quỷ trong miệng hừ lạnh một tiếng:

- Hổ lạc bình dương bị khuyển khi, nhưng lão phu chung quy thân là bất trụy tu sĩ, chẳng lẽ các ngươi nghĩ bằng năng lực của các ngươi lại có thể đem ta lưu lại!

- Việc hôm nay, lão phu nhớ ở trong lòng, tương lai nếu có cơ hội, tất nhiên sẽ không keo kiệt mà ra tay giúp bọn tiểu bối các ngươi quy thiên!

Quân Thành Tử oán độc nói xong, dưới chân bán ra, thi triển thuấn di thần thông rời đi. Hắn giờ phút này có thể duy trì trầm ổn là bởi vì dựa vào bản lĩnh thần thông của mình.

Thủ lĩnh của bảy người mơ hồ, giờ phút này đột nhiên trở tay xuất ra một vật, hướng Quân Thành Tử hung hăng vung xuống.

Vật này giống như trường thương, theo đòn vung xuống, không gian liền nhàn nhạt tán phát ra dao động, chặn đứng thần thông thuấn di của quân thành tử. Mà cùng lúc đó, trên trường thương, cũng xuất hiện một vết rạn.

Thuấn di thần thông lần thứ hai bị phá, trong lòng Quân Thành Tử kinh sợ, nhưng giờ phút này hắn phải đối mặt cũng bảy người đuổi giết.

Nếu là lúc bình thường, bản lĩnh đó hắn không để vào trong mắt, nhưng lúc này lại lúc thần thông kia có thể đòi mạng hắn.

Quân Thành Tử lâm vào tuyệt cảnh, trong mắt bỗng nhiên bộc phát ra vô tận tàn nhẫn, lạnh giọng nói:

-Muốn diệt sát lão phu, lão phu mặc dù là chết, cũng muốn kéo bọn ngươi cùng tiến vào tử lộ!

Thanh âm dứt, một cỗ năng lượng tàn sát bừa bải dao động, trong nháy mắt từ trong cơ thể hắn tán phát ra vô tận khí tức tàn nhẫn thảm thiết.

- Không tốt, lão quỷ này muốn tự bạo!

Bảy tên tu sĩ sắc mặt đại biến, cho dù bị thương nặng hơn nữa, nhưng Quân Thành Tử này dù sao cũng là bất trụy tu sĩ, nếu thực sự tự bạo, uy lực tuyệt đối kinh thiên động địa, đủ để nháy mắt đưa bọn họ toàn bộ diệt sát.

Ngay sau đó, bảy người liền độn quang điên cuồng lui về phía sau, đồng thời liên tục tung ra bảo vật chắn bên người.

Nhưng Quân Thành Tử vào thời khắc này lại đột nhiên hướng xa xa bỏ chạy, khí tức tàn sát bừa bãi trong cơ thể kia cũng nháy mắt chìm xuống.

- Không tốt, trúng kế!

Tên thủ lĩnh của bảy người trầm giọng mở miệng, nhưng giờ phút này Quân Thành Tử không để ý thương thế toàn lực chạy trốn, tốc độ nhanh tới cực hạn, chợt lóe đã muốn vượt tới mấy trăm trượng, mấy người cho dù muốn đuổi giết cũng vô pháp đuổi theo. Hơn nữa bọn hắn trong lòng cũng cực kỳ kiêng kị, nếu thực đem lão tử này đẩy vào tuyệt cảnh, hắn mà tự bạo thì bọn hắn cũng không chiếm được nửa điểm ưu đãi.

- Không nên quan tâm nữa, chúng ta tiếp tục tiến vào, không cần phí thời gian với lão quỷ này.

- Ngày sau chờ chúng ta rời khỏi đây, nếu gặp lại lão quỷ này, lúc đó giết cũng không muộn.

Người này dứt lời, sáu người còn lại tuy rằng trong lòng không cam lòng, nhưng cũng trầm mặc gật đầu.

Quân Thành Tử cảm ứng được sau lưng bảy người đã không còn đuổi giết, trong lòng hơi thở phào, nhưng vẫn như cũ không dám có nửa điểm khinh thường, độn quang hướng ra phía ngoài bay nhanh.

- Đáng chết, nơi này rõ ràng không có tu sĩ khác tiến vào, bảy người này lại là từ chỗ nào mà đến, lấy tu vi của bọn hắn, thế nhưng lại không bị táng thân trong tay thây khô yêu vật, việc này thật kỳ quặc.

Lão quỷ này cũng là người tâm trí hơn người, trong nháy mắt đã nhận thấy chỗ mấu chốt.

Nhưng giờ phút này hắn không muốn nghĩ nhiều, chỉ mong lập tức rời khỏi đây.

Một cước đạp ra, hạ xuống, nhiều điểm không gian gợn sóng lần thứ hai xuất hiện. Thân là bất trụy tu sĩ, hôm nay lại bị bức rơi vào kết cục như vậy, Quân Thành Tủ trong lòng nổi giận.

Oanh!

Thiên địa linh lực ầm ầm chấn động, sau đó một ngón tay trong suốt ở cuối chân trời trống rỗng bổng ngưng tụ thành, một tu sĩ toàn thân hắc bào xuất hiện tại hư không.

Ngón tay này đúng là do hắn phóng thích mà ra. Ngón tay sau khi xuất hiện, liền tản mát ra một cỗ hấp lực thôn phệ kinh khủng, phạm vi trăm dặm xung quanh thiên địa linh lực nhất tề run lên, tiện đà gào thét mà tụ về, điên cuồng dung nhập trong đó. Theo linh lực dunh nhập, thể tích ngón tay tăng vọt, uy áp ẩn chứa trong đó cũng là điên cuồng tăng lên.

Quân Thành Tử sắc mặt tuyệt vọng, quay đầu lại, trong miệng thét chói tai:

- Không!

Oanh!

Ngón tay chỉ xuống, thương thế chồng chất liền bộc phát, thân thể Quân Thành Tử nháy mắt sụp đổ. Nguyên anh tán loạn, hình thần cầu diệt!
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại