Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 27: Giúp Người Thành Đạt
Thời gian trôi nhanh như bay.
Người bên cạnh dần giảm bớt.
Hai canh giờ sau, kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại Đinh Hạo, Trương Phàm, Lý Tàn Dương, tổng cộng mười thiếu niên. Nhưcng người khác không chịu nổi đau nhức đã từ bỏ hoặc xỉu bị nâng ra ngoài trận.
Lúc này Đinh Hạo thấy hơi mệt.
Theo thời gian trôi qua, áp lực trong kiếm trận đồ dần tăng lên, lúc này đã là trọng lực gấp chục lần.
Trương Phàm dốc hết sức chống đỡ, người gã ướt đẫm mồ hôi. Khuôn mặt bình thường vì đau đớn mà co giật, vặn vẹo dữ tợn, sắp cắn nát môi, từng dòng máu chảy từ khóe môi xuống ngực. Hai tay Trương Phàm chốngm ặt đất, người run bần bật chịu đựng đau đớn khó thể tưởng tượng.
Đinh Hạo, Trương Phàm là hai người duy nhất trong số mười người không dựa vào huyền lực đối kháng trọng lực.
Lúc trước Lý Tàn Dương còn thong dong bây giờ khuôn mặt điển trai lộ vẻ rất đau khổ, áo trắng ướt đẫm mồ hôi, khẽ run rẩy. Ánh sáng xanh nhạt ẩn hiện trên người Lý Tàn Dương, gã nhờ vào huyền lực đối kháng áp lực.
Đây mới là lúc thử thách ý chí.
Trong áp lực nặng thế này mỗi một phút mỗi một giây là dao nhỏ vô hình cắt thịt ngươi, đau đớn như bị lăng trì không thể diễn tả bằng lời. Ý chí hơi yếu chút, thả lỏng một chút là sẽ xỉu.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bên cạnh có một thiếu niên không chống cự nổi đã xỉu.
Nửa nén nhang sau.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lại có bốn thiếu niên xỉu.
Tiếp tục qua một nén nhang, trong kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại ba người Đinh Hạo, Lý Tàn Dương, Trương Phàm.
Lúc này Đinh Hạo đang chịu đựng đau đớn kịch liệt.
Dường như kiếm trận đồ sinh ra biến dị, trừ trọng lực nặng nề ra còn tràn ngập áp lực của cường giả tác động lên linh hồn người. Đau khổ này hơn lăng trì gấp ngàn vạn lật, như địa ngục khổ hải trong truyền thuyết. Người không có đủ ý chí ở trong hoàn cảnh như vậy e rằng sẽ phát điên.
- Không... Không ngờ... Ta... Rốt cuộc ta vẫn thua... Thua ngươi!
Gần đó Lý Tàn Dương luôn nhắm mắt lúc này chợt mở ra nhìn Đinh Hạo lộ biểu tình không cam lòng, người lắc một cái hộc máu xỉu.
Thì ra thiếu chủ Tịch Dương trấn Lý Tàn Dương tâm kế sâu sớm phát hiện Đinh Hạo, âm thầm so đấu với hắn.
Tiếc rằng cuối cùng Lý Tàn Dương không kiên trì nổi, thua Đinh Hạo.
Có bốn đệ tử tam đại lập tức xông lên nâng Lý Tàn Dương hôn mê ra ngoài.
Đinh Hạo lắc đầu.
Không ngờ Lý Tàn Dương cũng xem Đinh Hạo là đối tượng tranh đấu.
Xem ra lúc trước Đinh Hạo biểu hiện biến thái khiến đám thiên tài địch thị.
Lúc này Đinh Hạo thân xác cũng sắp đến rồi nỏ mạnh hết đà.
Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không sử dụng lực lượng huyền khí mà chỉ đơn thuần lấy cơ thể chống đỡ. Khi Đinh Hạo muốn vận chuyển huyền khí giảm bớt thân thể đau khổ thì không hiểu sau chợt nhìn chằm chằm Trương Phàm ngồi một bên.
Thiếu niên thợ săn sắp thành người máu.
Từng giọt máu thay thế mồ hôi chảy ra từ khắp lỗ chân lông thành bức tranh máu vẽ toàn thân Trương Phàm. Nếu không phải người Trương Phàm khẽ run, ngực phập phồng gấp gáp, mắt run run thì người ta đã tưởng gã xỉu rồi.
Thật là ý chí kiên định như sắt.
Đinh Hạo rấth iểu Trương Phàm kiên trì. Dù sao Trương Phàm đã mười bốn tuổi, biểu hiện trong thi thuộc tính rất bình thường, khả năng vào Vấn Kiếm tông cực nhỏ. Chỉ có mục thi cuối cùng là có thể nhờ vào sức người kiên trì, biểu hiện xuất sắc mới giành được hy vọng cuối cùng.
Đinh Hạo còn thấy bên ngoài kiếm trận đồ, mấy thợ săn đi cùng Trương Phàm hồi hộp nhìn chăm chú bên này, trong mắt tràn ngập hy vọng thiết tha.
Đúng vậy, đối với những thợ săn bình thường thì Trương Phàm địa biểu cho hy vọng đẹp nhất của bọn họ đi?
Đinh Hạo cúi đầu ngẫm nghĩ, không kiên trì nữa. Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, tự mình bước ra kiếm trận đồ.
Theo truyền thống của Vấn Kiếm tông, trong mỗi kiếm trận đồ thiếu niên kiên trì đến cuối sẽ được cộng điểm. Vốn Đinh Hạo có thể tiếp tục nhưng hắn bị tinh thần của thiếu niên bình thường Trương Phàm cảm động.
Đinh Hạo bỗng cảm thấy nên nhường điểm cộng lại cho thiếu niên Trương Phàm đang đau khổ giãy dụa, có lẽ sẽ trợ giúp gã vào Vấn Kiếm tông.
Khi Đinh Hạo đi ngang qua Trương Phàm, từ đôi môi bị cắn nát mơ hồ thốt ra mấy chữ:
- Đa... Đa tạ...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Cố lên.
Đinh Hạo nói xong nhanh chóng bước ra kiếm trận đồ.
Trưởng lão ngoại môn áo bạc, các đệ tử tam đại bên ngoài kiếm trận đồ cùng nhìn Đinh Hạo.
Các thiếu niên khác chờ xem kết quả cuối cùng ánh mắt nhu hòa nhìn Đinh Hạo.
Bởi vì ai đều nhìn ra Đinh Hạo biểu hiện nhẹ nhàng nhất trong đám người, hắn có thể tiếp tục nhưng cố ý nhường hạng nhất cho thiếu niên Trương Phàm đang vất vả cố chống.
Mấy thợ săn chạy tới liên miệng cảm ơn Đinh Hạo:
- Đa tạ, đa tạ công tử!
Trong đó có một thợ săn chắc là phụ thân của Trương Phàm, bốn mươi mấy tuổi, người như tháp sắt, da ngăm đen đầy sẹo nói xong định quỳ xuống cảm ơn Đinh Hạo.
Đinh Hạo vội dìu nam nhân trung niên.
Còn ba canh giờ là trời tối, kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông rốt cuộc kết thúc.
Hôm nay có gần vạn thiếu niên tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhưng người có hy vọng vào Vấn Kiếm tông chưa đủ một ngàn. Có thể thấy quá trình lựa chọn khắc nghiệt, tàn khốc biết bao.
Thiếu niên bị đào thải chỉ cho phép ở lại Vấn Kiếm tông một đêm, sáng hôm sau phải đi ngay.
Xác thiếu niên tạm thời có hi vọng trúng tuyển thì được Vấn Kiếm tông chiêu đãi, dẫn vào khách xá.
Hôm sau tiếp tục thi.
Vẫn có đám thiếu niên từ xa phong trần vấn vả đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.
Bi hài kịch cuộc đời lại trình diễn vào ngày thứ hai.
Bảng xếp hạng trắc nghiệm lục tục dán trong khu thông cáo Vấn Kiếm tông.
Theo thời gian trôi qua, số người trên xếp hạng trắc nghiệm không ngừng thay đổi.
Thứ hạng của Đinh Hạo từ ban đầu mười rớt xuống dần. Khi kết thúc ngày thi thứ hai, Đinh Hạo rớt xuống ba mươi lăm trong bảng một ngàn một trăm người.
Tên tốp mười xếp hạng trắc nghiệm bị giấy đỏ che không biết là thần thánh phương nào.
Người bên cạnh dần giảm bớt.
Hai canh giờ sau, kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại Đinh Hạo, Trương Phàm, Lý Tàn Dương, tổng cộng mười thiếu niên. Nhưcng người khác không chịu nổi đau nhức đã từ bỏ hoặc xỉu bị nâng ra ngoài trận.
Lúc này Đinh Hạo thấy hơi mệt.
Theo thời gian trôi qua, áp lực trong kiếm trận đồ dần tăng lên, lúc này đã là trọng lực gấp chục lần.
Trương Phàm dốc hết sức chống đỡ, người gã ướt đẫm mồ hôi. Khuôn mặt bình thường vì đau đớn mà co giật, vặn vẹo dữ tợn, sắp cắn nát môi, từng dòng máu chảy từ khóe môi xuống ngực. Hai tay Trương Phàm chốngm ặt đất, người run bần bật chịu đựng đau đớn khó thể tưởng tượng.
Đinh Hạo, Trương Phàm là hai người duy nhất trong số mười người không dựa vào huyền lực đối kháng trọng lực.
Lúc trước Lý Tàn Dương còn thong dong bây giờ khuôn mặt điển trai lộ vẻ rất đau khổ, áo trắng ướt đẫm mồ hôi, khẽ run rẩy. Ánh sáng xanh nhạt ẩn hiện trên người Lý Tàn Dương, gã nhờ vào huyền lực đối kháng áp lực.
Đây mới là lúc thử thách ý chí.
Trong áp lực nặng thế này mỗi một phút mỗi một giây là dao nhỏ vô hình cắt thịt ngươi, đau đớn như bị lăng trì không thể diễn tả bằng lời. Ý chí hơi yếu chút, thả lỏng một chút là sẽ xỉu.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bên cạnh có một thiếu niên không chống cự nổi đã xỉu.
Nửa nén nhang sau.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lại có bốn thiếu niên xỉu.
Tiếp tục qua một nén nhang, trong kiếm trận đồ số tám chỉ còn lại ba người Đinh Hạo, Lý Tàn Dương, Trương Phàm.
Lúc này Đinh Hạo đang chịu đựng đau đớn kịch liệt.
Dường như kiếm trận đồ sinh ra biến dị, trừ trọng lực nặng nề ra còn tràn ngập áp lực của cường giả tác động lên linh hồn người. Đau khổ này hơn lăng trì gấp ngàn vạn lật, như địa ngục khổ hải trong truyền thuyết. Người không có đủ ý chí ở trong hoàn cảnh như vậy e rằng sẽ phát điên.
- Không... Không ngờ... Ta... Rốt cuộc ta vẫn thua... Thua ngươi!
Gần đó Lý Tàn Dương luôn nhắm mắt lúc này chợt mở ra nhìn Đinh Hạo lộ biểu tình không cam lòng, người lắc một cái hộc máu xỉu.
Thì ra thiếu chủ Tịch Dương trấn Lý Tàn Dương tâm kế sâu sớm phát hiện Đinh Hạo, âm thầm so đấu với hắn.
Tiếc rằng cuối cùng Lý Tàn Dương không kiên trì nổi, thua Đinh Hạo.
Có bốn đệ tử tam đại lập tức xông lên nâng Lý Tàn Dương hôn mê ra ngoài.
Đinh Hạo lắc đầu.
Không ngờ Lý Tàn Dương cũng xem Đinh Hạo là đối tượng tranh đấu.
Xem ra lúc trước Đinh Hạo biểu hiện biến thái khiến đám thiên tài địch thị.
Lúc này Đinh Hạo thân xác cũng sắp đến rồi nỏ mạnh hết đà.
Từ đầu đến cuối Đinh Hạo không sử dụng lực lượng huyền khí mà chỉ đơn thuần lấy cơ thể chống đỡ. Khi Đinh Hạo muốn vận chuyển huyền khí giảm bớt thân thể đau khổ thì không hiểu sau chợt nhìn chằm chằm Trương Phàm ngồi một bên.
Thiếu niên thợ săn sắp thành người máu.
Từng giọt máu thay thế mồ hôi chảy ra từ khắp lỗ chân lông thành bức tranh máu vẽ toàn thân Trương Phàm. Nếu không phải người Trương Phàm khẽ run, ngực phập phồng gấp gáp, mắt run run thì người ta đã tưởng gã xỉu rồi.
Thật là ý chí kiên định như sắt.
Đinh Hạo rấth iểu Trương Phàm kiên trì. Dù sao Trương Phàm đã mười bốn tuổi, biểu hiện trong thi thuộc tính rất bình thường, khả năng vào Vấn Kiếm tông cực nhỏ. Chỉ có mục thi cuối cùng là có thể nhờ vào sức người kiên trì, biểu hiện xuất sắc mới giành được hy vọng cuối cùng.
Đinh Hạo còn thấy bên ngoài kiếm trận đồ, mấy thợ săn đi cùng Trương Phàm hồi hộp nhìn chăm chú bên này, trong mắt tràn ngập hy vọng thiết tha.
Đúng vậy, đối với những thợ săn bình thường thì Trương Phàm địa biểu cho hy vọng đẹp nhất của bọn họ đi?
Đinh Hạo cúi đầu ngẫm nghĩ, không kiên trì nữa. Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy, tự mình bước ra kiếm trận đồ.
Theo truyền thống của Vấn Kiếm tông, trong mỗi kiếm trận đồ thiếu niên kiên trì đến cuối sẽ được cộng điểm. Vốn Đinh Hạo có thể tiếp tục nhưng hắn bị tinh thần của thiếu niên bình thường Trương Phàm cảm động.
Đinh Hạo bỗng cảm thấy nên nhường điểm cộng lại cho thiếu niên Trương Phàm đang đau khổ giãy dụa, có lẽ sẽ trợ giúp gã vào Vấn Kiếm tông.
Khi Đinh Hạo đi ngang qua Trương Phàm, từ đôi môi bị cắn nát mơ hồ thốt ra mấy chữ:
- Đa... Đa tạ...
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Cố lên.
Đinh Hạo nói xong nhanh chóng bước ra kiếm trận đồ.
Trưởng lão ngoại môn áo bạc, các đệ tử tam đại bên ngoài kiếm trận đồ cùng nhìn Đinh Hạo.
Các thiếu niên khác chờ xem kết quả cuối cùng ánh mắt nhu hòa nhìn Đinh Hạo.
Bởi vì ai đều nhìn ra Đinh Hạo biểu hiện nhẹ nhàng nhất trong đám người, hắn có thể tiếp tục nhưng cố ý nhường hạng nhất cho thiếu niên Trương Phàm đang vất vả cố chống.
Mấy thợ săn chạy tới liên miệng cảm ơn Đinh Hạo:
- Đa tạ, đa tạ công tử!
Trong đó có một thợ săn chắc là phụ thân của Trương Phàm, bốn mươi mấy tuổi, người như tháp sắt, da ngăm đen đầy sẹo nói xong định quỳ xuống cảm ơn Đinh Hạo.
Đinh Hạo vội dìu nam nhân trung niên.
Còn ba canh giờ là trời tối, kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông rốt cuộc kết thúc.
Hôm nay có gần vạn thiếu niên tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nhưng người có hy vọng vào Vấn Kiếm tông chưa đủ một ngàn. Có thể thấy quá trình lựa chọn khắc nghiệt, tàn khốc biết bao.
Thiếu niên bị đào thải chỉ cho phép ở lại Vấn Kiếm tông một đêm, sáng hôm sau phải đi ngay.
Xác thiếu niên tạm thời có hi vọng trúng tuyển thì được Vấn Kiếm tông chiêu đãi, dẫn vào khách xá.
Hôm sau tiếp tục thi.
Vẫn có đám thiếu niên từ xa phong trần vấn vả đến tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông.
Bi hài kịch cuộc đời lại trình diễn vào ngày thứ hai.
Bảng xếp hạng trắc nghiệm lục tục dán trong khu thông cáo Vấn Kiếm tông.
Theo thời gian trôi qua, số người trên xếp hạng trắc nghiệm không ngừng thay đổi.
Thứ hạng của Đinh Hạo từ ban đầu mười rớt xuống dần. Khi kết thúc ngày thi thứ hai, Đinh Hạo rớt xuống ba mươi lăm trong bảng một ngàn một trăm người.
Tên tốp mười xếp hạng trắc nghiệm bị giấy đỏ che không biết là thần thánh phương nào.
Tác giả :
Loạn Thế Cuồng Đao