Đao Kiếm Thần Hoàng
Chương 199: Vô Địch, Người Và Mèo Phối Hợp
Trong mắt người bên ngoài là trường kiếm của Đinh Hạo mang theo khí lạnh mông lung xẹt qua cổ họng hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông, để lại một vệt trắng nhạt chấm dứt sự sống. Biểu tình sợ hãi xấu xí đọng trên mặt hai đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông kinh kêu:
- Không!
Chớp mắt thanh kiếm rỉ sét xẹt qua cổ họng đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đó.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông khác hét chói tai:
- Mọi người mau tản ra!
Sau đó kiếm quang chớp lóe, đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông này cũng đi bán muối.
- Đừng, tha mạng, ta sai rồi!
- Ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta là đệ tử của Tinh Vẫn tông! Ngươi giết chúng ta thì Tinh Vẫn tông sẽ không tha cho ngươi!
- Ác ma, ngươi là ác ma đồ sát cùng tộc!
Áp lực chết chóc khủng bố, từng suối máu bắn lên cao khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mất hết can đảm chống cự. Trong giây phút này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không còn sự kiêu căng trước kia, ai nấy lộ rõ trò hề. Có người quỳ xuống cầu xin tha thứ, có kẻ độc ác uy hiếp, cũng có tên không cam lòng phát ra lời nguyền độc ác.
Nhưng vẻ mặt Đinh Hạo bình tĩnh, bước đi nhẹ nhàng, trong nháy mắt này hắn không có lòng thương hại.
Đinh Hạo đến thế giới này ngay từ đầu tay chân co cóng đến hiện tại sát phạt quyết đoán, hắn đã nhanh chóng thích ứng được phép tắc lạnh lẽo mạnh ăn thịt yếu của Vô Tận đại lục. Đinh Hạo cũng thích ứng được... Giết người.
Đối với một đám cặn bã Đinh Hạo chưa bao giờ nhân từ.
Không có bất cứ dao động, Đinh Hạo hóa thành lưỡi hái lấy mạng. Áo xanh bay, tóc đen bay bay, kiếm quang như điện, băng tinh tung toé, quỷ mị xuyên toa trong các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông. Hơi thở băng giá phát ra không thẻ ngăn cản, nhiệt độ không khí giảm trong vòng mấy trăm thước.
Khí lạnh này là cực kỳ trí mạng với các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Lạnh lẽo khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cứng người, đôi tay nhanh nhẹn biến vụng về, thân pháp linh hoạt mà bọn họ kiêu ngạo trở nên cồng kềnh. Không thể phát huy ra ưu thế mình sở trường nhất, có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông ngẫu nhiên phát ra ám khí bị kiếm quang quét bay, không thể tạo thành uy hiếp cho Đinh Hạo.
Tất cả chỉ diễn rá trong hai, ba giây.
Đinh Hạo đã đột phá vòng phong tỏa, lướt qua mười một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Tóc đen của Đinh Hạo bay như suối, mặt hắn lạnh băng, mắt sáng ngời, trường sam màu xanh bay ra sau người, thân hình như mũi tên, kiếm quang mơ hồ rực rỡ đầy trời thu lại hóa thành một điểm sao băng nhanh như chớp bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.
Lúc này thiếu niên độc nhãn long chỉ mới lảo đảo đáp xuống đất.
Thiếu niên độc nhãn long không có cả thời gian hít thở, kiếm quang khiến người gã rét run lại tới trước mặt.
Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không tranh thủ thời gian cho thiếu niên độc nhãn long dù chỉ một giây điều chỉnh, cái bóng chết chóc vô tình buông xuống.
Thiếu niên độc nhãn long như dã thú bị thương diên cuồng giãy dụa.
- Ngươi... Khinh người quá đáng!
Mặt thiếu niên độc nhãn long bỗng ửng hồng, mỗi khớp xương vặn vẹo góc độ kỳ dị. Ám khí kịch độc quái dị như mưa bão bắn ra từ vai, khuỷu tay, chân, eo, lưng, cổ, cổ tay, mắt cá chân, ngực, mông của thiếu niên độc nhãn long, lặng lẽ bùng nổ.
Số lượng sóng ám khí quá nhiều.
Thật giống như bão tố kim loại hình người màu xanh thổi quét hướng Đinh Hạo.
Mặt Đinh Hạo không thay đổi, trường kiếm bỗng rung lên kêu vù vù. Từ một điểm sao băng hóa thành kiếm quang cuồn cuộn, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ như sóng biển bao phủ cả người Đinh Hạo không lộ một khe hở nào.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng hỏa hoa bắn ra, ám khí vỡ vụn, bị kiếm quang chém nát bay ra ngoài.
Bước chân của Đinh Hạo không ngừng lại, vẫn lao tới trước.
Đọc truyện nhanh nhất tại truyệnyy
Thiếu niên độc nhãn long như người say rượu thân hình lắc lư dữ dội, gã như con bù nhìn mỗi khớp xương run run. Mỗi một lần thiếu niên độc nhãn long run rẩy là người gã sẽ bắn ra các loại ám khí kỳ dị, thân thể gã như là máy bắn ám khí. Thiếu niên độc nhãn long bắn ra ám khí tựa bão tố không có lúc ngừng.
Phát ra ám khí với tần suất cao như vậy là tiêu hao lớn với thiếu niên độc nhãn long, tổn thương thân thể rất nhanh. Khóe môi, miệng mũi thiếu niên độc nhãn long chảy máu.
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Trong không khí liên tục vang lên tiếng rít sắc nhọn chói tia.
Giữa Đinh Hạo và thiếu niên độc nhãn long là ám khí đòi mạng rậm rạp vô số kể, như bạo long kim loại vặn vẹo phát uy lần cuối.
Cái bóng đó đến gần Đinh Hạo tám tấc thì bị kiếm quang nghiền nát, thành hỏa hoa rực rỡ nhất tựa như pháo hoa, xinh đẹp mà quái dị trong không khí màu đỏ này.
Giống như ác ma mỉm cười.
Dù ngẫu nhiên có một, hai ám khí xuyên qua kiếm quang bay vào thì bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu ngồi trên vai Đinh Hạo huơ vuốt hát bay.
Lúc này mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện ra cường đại không tương xứng với bề ngoài đáng yêu.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện năng lực vượt qua phạm trù một con mèo nên có.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như một Đinh Hạo phiên bản nhỏ, vuốt duỗi ra lộ móng vuốt bạc sắc bén dưới thịt mềm với tốc độ siêu nhanh để lại cái bóng trong không trung.
Ám khí rèn bằng tinh cương bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vung vuốt chém thành mấy khúc rớt xuống đất.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu càng lúc càng hưng phấn đứng thẳng trên vai Đinh Hạo, phấn khởi kêu lên:
- Meo, meo!
Một người một mèo phối hợp không có khuyết điểm.
Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bị tình huống này hù giật mình.
Tinh Vẫn tông được gọi là tông phái lấy ám khí thành đạo không phải nói chơi.
Thuật ám khí của thiếu niên độc nhãn long tuyệt đến không thể tưởng, khắp người đuề bắn ra ám khí thành bão tố kim loại nghiền nát sinh linh. Nếu đổi lại là Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức chắc sẽ không thể như Đinh Hạo sư huynh lấy kiếm quang vô thượng hoàn toàn đánh bật bão tố kim loại ngăn cách thân thể mình, vẫn xông lên như thường.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
- Long Vương Ly Thủy!
kiếm quang biến đổi.
Áo nghĩa cao nhất của Long Vương Ly Thủy kiếm pháp vào lúc này hoàn toàn nở ộ.
Sóng băng giá màu bạc chợt xuất hiện, trong kó khí vang thanh âm tựa thủy triều, băng vụn bắn khắp nơi, khí lạnh sắc bén lan tràn, có tiếng rồng ngâm. Giây tiếp theo, một ảo ảnh hình rồng bạc sống động như thật bay ra từ trường kiếm của Đinh Hạo, nhanh như chớp xông hướng thiếu niên độc nhãn long.
Răng rắc! Răng rắc!
Nơi ảo ảnh rồng bạc bay qua không khí bỗng nhiên kết băng.
Bão tố ám khí như không bao giờ ngừng lại bỗng chốc bị đóng băng.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông kinh kêu:
- Không!
Chớp mắt thanh kiếm rỉ sét xẹt qua cổ họng đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông đó.
Một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông khác hét chói tai:
- Mọi người mau tản ra!
Sau đó kiếm quang chớp lóe, đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông này cũng đi bán muối.
- Đừng, tha mạng, ta sai rồi!
- Ngươi không thể giết chúng ta, chúng ta là đệ tử của Tinh Vẫn tông! Ngươi giết chúng ta thì Tinh Vẫn tông sẽ không tha cho ngươi!
- Ác ma, ngươi là ác ma đồ sát cùng tộc!
Áp lực chết chóc khủng bố, từng suối máu bắn lên cao khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông mất hết can đảm chống cự. Trong giây phút này các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không còn sự kiêu căng trước kia, ai nấy lộ rõ trò hề. Có người quỳ xuống cầu xin tha thứ, có kẻ độc ác uy hiếp, cũng có tên không cam lòng phát ra lời nguyền độc ác.
Nhưng vẻ mặt Đinh Hạo bình tĩnh, bước đi nhẹ nhàng, trong nháy mắt này hắn không có lòng thương hại.
Đinh Hạo đến thế giới này ngay từ đầu tay chân co cóng đến hiện tại sát phạt quyết đoán, hắn đã nhanh chóng thích ứng được phép tắc lạnh lẽo mạnh ăn thịt yếu của Vô Tận đại lục. Đinh Hạo cũng thích ứng được... Giết người.
Đối với một đám cặn bã Đinh Hạo chưa bao giờ nhân từ.
Không có bất cứ dao động, Đinh Hạo hóa thành lưỡi hái lấy mạng. Áo xanh bay, tóc đen bay bay, kiếm quang như điện, băng tinh tung toé, quỷ mị xuyên toa trong các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông. Hơi thở băng giá phát ra không thẻ ngăn cản, nhiệt độ không khí giảm trong vòng mấy trăm thước.
Khí lạnh này là cực kỳ trí mạng với các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Lạnh lẽo khiến các đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông cứng người, đôi tay nhanh nhẹn biến vụng về, thân pháp linh hoạt mà bọn họ kiêu ngạo trở nên cồng kềnh. Không thể phát huy ra ưu thế mình sở trường nhất, có đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông ngẫu nhiên phát ra ám khí bị kiếm quang quét bay, không thể tạo thành uy hiếp cho Đinh Hạo.
Tất cả chỉ diễn rá trong hai, ba giây.
Đinh Hạo đã đột phá vòng phong tỏa, lướt qua mười một đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông.
Tóc đen của Đinh Hạo bay như suối, mặt hắn lạnh băng, mắt sáng ngời, trường sam màu xanh bay ra sau người, thân hình như mũi tên, kiếm quang mơ hồ rực rỡ đầy trời thu lại hóa thành một điểm sao băng nhanh như chớp bắn hướng thiếu niên độc nhãn long.
Lúc này thiếu niên độc nhãn long chỉ mới lảo đảo đáp xuống đất.
Thiếu niên độc nhãn long không có cả thời gian hít thở, kiếm quang khiến người gã rét run lại tới trước mặt.
Mười mấy đệ tử ký danh Tinh Vẫn tông không tranh thủ thời gian cho thiếu niên độc nhãn long dù chỉ một giây điều chỉnh, cái bóng chết chóc vô tình buông xuống.
Thiếu niên độc nhãn long như dã thú bị thương diên cuồng giãy dụa.
- Ngươi... Khinh người quá đáng!
Mặt thiếu niên độc nhãn long bỗng ửng hồng, mỗi khớp xương vặn vẹo góc độ kỳ dị. Ám khí kịch độc quái dị như mưa bão bắn ra từ vai, khuỷu tay, chân, eo, lưng, cổ, cổ tay, mắt cá chân, ngực, mông của thiếu niên độc nhãn long, lặng lẽ bùng nổ.
Số lượng sóng ám khí quá nhiều.
Thật giống như bão tố kim loại hình người màu xanh thổi quét hướng Đinh Hạo.
Mặt Đinh Hạo không thay đổi, trường kiếm bỗng rung lên kêu vù vù. Từ một điểm sao băng hóa thành kiếm quang cuồn cuộn, thanh kiếm rỉ sét màu đỏ như sóng biển bao phủ cả người Đinh Hạo không lộ một khe hở nào.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Từng hỏa hoa bắn ra, ám khí vỡ vụn, bị kiếm quang chém nát bay ra ngoài.
Bước chân của Đinh Hạo không ngừng lại, vẫn lao tới trước.
Đọc truyện nhanh nhất tại truyệnyy
Thiếu niên độc nhãn long như người say rượu thân hình lắc lư dữ dội, gã như con bù nhìn mỗi khớp xương run run. Mỗi một lần thiếu niên độc nhãn long run rẩy là người gã sẽ bắn ra các loại ám khí kỳ dị, thân thể gã như là máy bắn ám khí. Thiếu niên độc nhãn long bắn ra ám khí tựa bão tố không có lúc ngừng.
Phát ra ám khí với tần suất cao như vậy là tiêu hao lớn với thiếu niên độc nhãn long, tổn thương thân thể rất nhanh. Khóe môi, miệng mũi thiếu niên độc nhãn long chảy máu.
Vù vù vù vù vù!
Vù vù vù vù vù!
Trong không khí liên tục vang lên tiếng rít sắc nhọn chói tia.
Giữa Đinh Hạo và thiếu niên độc nhãn long là ám khí đòi mạng rậm rạp vô số kể, như bạo long kim loại vặn vẹo phát uy lần cuối.
Cái bóng đó đến gần Đinh Hạo tám tấc thì bị kiếm quang nghiền nát, thành hỏa hoa rực rỡ nhất tựa như pháo hoa, xinh đẹp mà quái dị trong không khí màu đỏ này.
Giống như ác ma mỉm cười.
Dù ngẫu nhiên có một, hai ám khí xuyên qua kiếm quang bay vào thì bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu ngồi trên vai Đinh Hạo huơ vuốt hát bay.
Lúc này mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện ra cường đại không tương xứng với bề ngoài đáng yêu.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu biểu hiện năng lực vượt qua phạm trù một con mèo nên có.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu như một Đinh Hạo phiên bản nhỏ, vuốt duỗi ra lộ móng vuốt bạc sắc bén dưới thịt mềm với tốc độ siêu nhanh để lại cái bóng trong không trung.
Ám khí rèn bằng tinh cương bị mèo con màu trắng tai gập đáng yêu vung vuốt chém thành mấy khúc rớt xuống đất.
Mèo con màu trắng tai gập đáng yêu càng lúc càng hưng phấn đứng thẳng trên vai Đinh Hạo, phấn khởi kêu lên:
- Meo, meo!
Một người một mèo phối hợp không có khuyết điểm.
Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao bị tình huống này hù giật mình.
Tinh Vẫn tông được gọi là tông phái lấy ám khí thành đạo không phải nói chơi.
Thuật ám khí của thiếu niên độc nhãn long tuyệt đến không thể tưởng, khắp người đuề bắn ra ám khí thành bão tố kim loại nghiền nát sinh linh. Nếu đổi lại là Ngọc Giác Dao, Mộ Dung Yên Chức chắc sẽ không thể như Đinh Hạo sư huynh lấy kiếm quang vô thượng hoàn toàn đánh bật bão tố kim loại ngăn cách thân thể mình, vẫn xông lên như thường.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
- Long Vương Ly Thủy!
kiếm quang biến đổi.
Áo nghĩa cao nhất của Long Vương Ly Thủy kiếm pháp vào lúc này hoàn toàn nở ộ.
Sóng băng giá màu bạc chợt xuất hiện, trong kó khí vang thanh âm tựa thủy triều, băng vụn bắn khắp nơi, khí lạnh sắc bén lan tràn, có tiếng rồng ngâm. Giây tiếp theo, một ảo ảnh hình rồng bạc sống động như thật bay ra từ trường kiếm của Đinh Hạo, nhanh như chớp xông hướng thiếu niên độc nhãn long.
Răng rắc! Răng rắc!
Nơi ảo ảnh rồng bạc bay qua không khí bỗng nhiên kết băng.
Bão tố ám khí như không bao giờ ngừng lại bỗng chốc bị đóng băng.
Tác giả :
Loạn Thế Cuồng Đao