Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa
Chương 118 118 Chương 102

Đào Hôn Nữ Xứng Không Chạy Nữa

Chương 118 118 Chương 102


Ninh Tri nghe mẹ Lục nói mới ý thức được sinh nhật của mình sắp đến, cũng trùng với ngày sinh nhật vốn có của cô.

"Hôm đó mẹ sẽ tổ chức yến tiệc cho con.

Nhất định phải tổ chức sinh nhật thật hoành tráng cho con.

" Mẹ Lục vẻ mặt vui mừng: "Hay là con có ý kiến gì không, nói cho mẹ nghe đi.

"
"Mẹ cứ làm chủ là được rồi ạ, con không có ý kiến gì.

" Trước đây sinh nhật của Ninh Tri đều do ba mẹ mình sắp xếp, cô cũng quen rồi.

"Được rồi, vậy buổi chiều mẹ sẽ bắt đầu chọn địa điểm, cả trang phục và trang sức nữa.

" Mẹ Lục càng nghĩ càng cảm thấy có rất nhiều thứ phải chuẩn bị, bà đã coi Ninh Tri như con gái ruột của mình nên đương nhiên phải chuẩn bị mọi thứ thật tốt.

Ninh Tri nhận được điện thoại của ông cụ Ninh, theo ý của ông thì nhà họ Ninh sẽ tổ chức sinh nhật cho cô, tổ chức một bữa tiệc sinh nhật thật hoành tráng.

Ninh Tri nói với ông rằng nhà họ Lục cũng sẽ làm lễ chúc mừng cho cô.

Ông cụ Ninh đành phải thở dài, lại nói tiếp: "Vào ngày sinh nhật của cháu, ông nội nhất định sẽ đến.

"
Ninh Tri cười ngọt ngào, dỗ ông cụ, nói mình chắc chắn sẽ đợi ông đến.

Ngay cả bà ngoại Tống cũng biết chuyện Ninh Tri sinh nhật, còn đặc biệt dặn dò cho mẹ Lục phải tổ chức chúc mừng cho thật tốt.

Ninh Tri cảm thấy mình hóa ra lại là người bình tĩnh nhất, còn có một người bình tĩnh nữa chính là Lục Tuyệt, Ninh Tri, cảm giác như anh hoàn toàn không biết sắp đến sinh nhật của cô.

!
Trong công ty.

Khi Ngụy Tinh đi ngang qua chỗ của Lục Tuyệt thì bị Lục Tuyệt chặn lại.

"Cậu Lục Tuyệt.

" Bởi vì gần đây có chung một chủ đề riêng tư nên Ngụy Tinh cảm thấy mình đột nhiên giống như chiến hữu của Lục Tuyệt.

"Trả sách cho anh, xem hết rồi.

" Lục Tuyệt lấy từ trong ba lô màu đỏ của mình ra một cuốn sách được bọc bên ngoài để lên trên bàn.

Ngụy Tinh bị dọa sợ nhanh chóng nhìn xung quanh, sau đó lập tức cầm lấy quyển sách ôm vào trong ngực: "Cậu Lục Tuyệt, cậu đọc xong rồi à?"
Lục Tuyệt chậm rãi trả lời "Ừ" một tiếng.

Thật ra thì Ngụy Tinh cảm thấy nên tìm một vài bộ phim gửi cho Lục Tuyệt, làm vậy sẽ càng trực tiếp và rõ ràng hơn, nhưng anh ta lo lắng sẽ dạy hư mất Lục Tuyệt, cuối cùng vẫn chọn một cách kín đáo và cô đọng, đấy là đọc sách.

Ngụy Tinh ôm quyển sách, cảm thấy vô cùng phỏng tay, chỉ sợ bị những người khác phát hiện, anh ta vội vàng nói: "Cậu Lục Tuyệt, vậy tôi đi làm trước đây.

"

Lục Tuyệt gật đầu.

Ngụy Tịnh đột nhiên nhớ tới cái gì, cuối cùng vẫn nhắc nhở Lục Tuyệt: "Ừm! "
Vẻ mặt Ngụy Tinh hơi mất tự nhiên, sắp xếp ngôn ngữ rồi mới nói: "Lần đầu tiên tốt nhất là nên ở trong một khung cảnh được bài trí thật đẹp đẽ, để bồi dưỡng tình cảm.

"
Anh ta cũng thiếu kinh nghiệm, nhưng ít nhất còn tốt hơn Lục Tuyệt là một tân binh hoàn toàn chưa từng "lái xe" lần nào.

Lục Tuyệt đã nhớ kỹ, khung cảnh xung quanh phải dẹp.

"Cậu Lục Tuyệt, nếu lo lắng thì cậu có thể chuẩn bị rượu vang để uống một ít tăng can đảm.

" Ngụy Tinh nhớ tới đêm đầu tiên đó, lòng bàn tay anh ta không ngừng đổ mồ hôi lạnh vì căng thẳng.

Anh ta cảm thấy chắc chắn Lục Tuyệt cũng sẽ lo lắng như mình.

Lục Tuyệt không biết sợ là gì, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho Ninh Tri, nếu Tri Tri sợ thì phải làm sao? Vậy là liền nhớ kỹ phải chuẩn bị rượu vang.

"Còn nữa, phải nhẹ nhàng thôi.

" Ngụy Tinh là người từng trải.

Nhìn ánh mắt Lục Tuyệt trong trẻo sạch sẽ, anh ta nhìn quanh, không thấy có người qua lại liền cố nén giọng nhắc nhở: "Cũng phải bền bỉ nữa, đây là vấn đề về thể diện đấy.

"
Lục Tuyệt chớp mắt, đôi mắt đen có phần mờ mịt không hiểu: "Anh được bao lâu?"
Nghe vậy Ngụy Tinh đỏ bỏng mặt, đẩy mắt kính một cái rồi chột dạ nói: "Hơn nửa giờ.

"
Nói xong cả hai tai đều đỏ bừng.

Anh ta lo lắng Lục Tuyệt sẽ hỏi thêm câu nào xấu hổ nữa nên vội vàng nói: "Cậu Lục Tuyệt, tôi nhớ còn có việc phải làm, tôi đi làm trước đây.

"
Anh ta ôm cuốn sách phỏng tay trong ngực, vội vàng đi ngay.

Lục Tuyệt mím môi, một sợi tóc mái trên trán vểnh lên trông rất ngốc ngếch, anh nhớ rồi, phải được hơn nửa giờ.

Nhà họ Lục muốn tổ chức sinh nhật cho Ninh Tri, người trong các gia đình giàu có đều nhận được thiệp mời, không ít người sửng sốt trước việc nhà họ Lục lại coi trọng cô con dâu này như thế.

Nhà họ Lâm cũng biết nhà họ Lục tổ chức sinh nhật hoành tráng cho Ninh Tri nhưng lại không gửi thư mời tới nhà họ, mẹ Lâm và Lâm Điềm Điềm vừa tức giận vừa ghen tị suýt nữa ói ra máu.

Cha Lâm trách họ lúc đầu không nên đắc tội Ninh Tri, huống chi lại còn có ý định giả danh Ninh Tri, bây giờ rõ ràng Ninh Tri muốn vạch rõ ranh giới với nhà họ Lâm, thể là chính nhà họ Lâm mới là người chịu thiệt.

Lâm Điềm Điềm mặt mày u ám ngồi bên cạnh, đối mặt với lời trách móc của ba mình mà không lên tiếng nói gì.

Trước đây cô ta có một giấc mơ, trong giấc mơ Ninh Tri sẽ rời khỏi nhà họ Lục, trò chuyện cười đùa với một người đàn ông, trong khi cậu hai nhà họ Lục thì đang bệnh liệt giường.

Bây giờ nhà họ Lục đối xử tốt với Ninh Tri như vậy, sau này nhất định sẽ hối hận.

Bữa tiệc sinh nhật cuối cùng được quyết định tổ chức tại một khách sạn thuộc sản nghiệp nhà họ Lục.


Mẹ Lục đã tốn rất nhiều công sức, đặt mua một đợt hoa tươi từ nước ngoài gửi về để trang trí cho bữa tiệc, chỉ cần khách khứa bước vào hội trường thì nhất định sẽ ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của hoa trong không khí.

Mẹ Lục thật sự yêu quý Ninh Tri như con gái ruột của mình, ngay cả váy áo chuẩn bị cho cô cũng có hơn chục kiểu, tùy ý Ninh Tri chọn lựa, đều được may riêng theo kích cỡ người cô.

Chuyên gia trang điểm nhìn mà hâm mộ vô cùng.

Cô ta thường xuyên cung cấp dịch vụ trang điểm cho các bà chủ với các cô con dâu nhà giàu, đã từng chứng kiến nhiều bà mẹ chồng và con dâu có quan hệ không tốt.

Đây là lần đầu tiên cô ta được gặp kiểu mẹ chồng nâng niu con dâu như trứng mỏng thể này.

Lại còn thấy bà Lục giục Ninh Tri ăn chút gì đó trước khi dự tiệc, còn nhắc nhở cô không nên đi giày quá cao để tránh đau chân.

Chuyên gia trang điểm còn nghe được bà Lục dặn dò quản gia, đến lúc đó phải yêu cầu nhân viên điều chỉnh máy lạnh trong hội trường để không bị quá lạnh, lo lắng con dâu mặc lễ phục sẽ bị cảm lạnh.

Chuyên gia trang điểm không thể không thừa nhận mình ham mộ muốn hỏng người luôn.

Điều khiến cô ta hâm mộ nhất chính là cậu chủ nhà họ Lục, anh mặc một bộ vest thẳng thới chỉn chu màu đỏ, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao lớn, lẳng lặng ngồi bên cạnh, chờ cô Ninh trang điểm.

Từ lúc ngồi xuống, trong mắt anh dường như chỉ có mình Ninh Tri trong thế giới này.

Chuyên gia trang điểm như được ăn đầy miệng cơm chó, rồi lại bị nhét cho đầy chanh chua loét.

Làn da của Ninh Tri rất tốt, nước da trắng như tuyết, không tì vết, chuyên gia trang điểm không nỡ đánh kem nền làm mất đi độ trong suốt của làn da này, nên chỉ thoa một lớp kem lót cho cô rồi trang điểm mắt cho Ninh Tri.

Đôi mắt của Ninh Tri vốn dĩ rất đẹp, đen, sáng, đầy nước long lanh, chuyên gia trang điểm cố ý kéo dài mắt ra cho cô bằng một ít eyeliner, làm cho hơi hếch lên, càng thêm mấy phần quyến rũ.

Đúng lúc chuyên gia trang điểm đang định tô son cho Ninh Tri thì Lục Tuyệt ở bên cạnh đột nhiên mở miệng: "Tôi sẽ tô son cho Tri Tri.

"
Chuyên gia trang điểm thoáng sửng sốt, sau đó rất thức thời đưa cây son cho Lục Tuyệt.

Ninh Tri nhớ tới lần trước anh thoa son cho mình, khuôn mặt lặng lẽ đỏ bừng lên.

Khi ở trong phòng quần áo anh thoa son môi giúp cô, sau đó cúi đầu hôn lên miệng cô, liếm dần hết son môi trên môi cô đi.

Ninh Tri Lo lắng lần này anh sẽ giở trò xấu hổ trước mặt chuyên gia trang điểm và trợ lý của cô ấy.

Lục Tuyệt cầm lấy thỏi son, ngón tay thon dài hơi lạnh nâng cằm Ninh Tri lên, anh đã có kinh nghiệm, biết rằng son môi không thể bôi lem ra ngoài.

Anh cụp mắt nhìn chăm chú vào cái miệng nhỏ nhắn ửng hồng của Ninh Tri, chậm rãi tô son lên môi cô.

Môi của Tri Tri thật đẹp, anh rất muốn hôn.

"Được chưa?" Ninh Tri hỏi anh, cảm thấy Lục Tuyệt đã dừng lại.

"Được rồi.


" Lục Tuyệt biết trước mặt người ngoài không thể hôn Tri Tri nên rất ngoan ngoãn không làm loạn.

Ninh Tri soi gương, cô mím môi, màu sắc vừa phải.

Chuyên viên trang điểm lại bị thồn cơm chó, nhìn thấy Ninh Tri và cậu hai nhà họ Lục như vậy, tâm hồn thiếu nữ không nhịn được mà kích động, cặp vợ chồng thần tiên này quá nhiều đường.

Nhưng cô ta không thể không làm bóng đèn quấy rầy họ: "Cô Ninh, xin hỏi lát nữa cô muốn mặc loại váy nào?" Cô ta cần phải tạo kiểu cho Ninh Tri theo bộ váy.

Ninh Tri quay đầu lại hỏi Lục Tuyệt: "Anh chọn giúp em nhé? Em sẽ mặc bộ váy anh chọn cho em.

"
Đôi mắt đen nhánh của Lục Tuyệt hơi sáng lên, anh bước tới, không cần lựa chọn đã trực tiếp chọn một chiếc váy màu đỏ bắt mắt nhất trong số những chiếc vảy kia: "Tri Tri mặc cái này.

"
Lựa chọn y như trong dự đoán, Ninh Tri cười công mắt: "Được.

"
Nhìn Ninh Tri mặc bộ váy đỏ bước ra khỏi phòng thay đồ, chuyên gia trang điểm và trợ lý đều lộ vẻ kinh ngạc.

Nước da của cô trắng nõn, lại mặc một chiếc váy màu đó càng làm cho cô trông trắng như tuyết, có cảm giác choáng ngợp khó tả.

Lục Tuyệt nôn nóng đi qua, lòng chiếm hữu cực lớn, giơ tay nắm lấy tay Ninh Tri: "Tri Tri đẹp, là của anh.

"
Tri Tri xinh đẹp, Tri Tri mặc chiếc váy đỏ càng đẹp hơn, đẹp khiến anh cảm thấy không biết phải hít thở thế nào.

Ninh Tri để anh dắt tay mình: "Ừ, của anh.

"
Người đàn ông mặc bộ âu phục màu đỏ với áo sơ mi đen bên trong, dáng người cao ráo, khuôn mặt đẹp trai lại tăng thêm mấy phần quyến rũ thu hút lòng người, cô gái bên cạnh anh thì mặc váy đỏ, mắt ngọc mày ngài, đẹp đến mức loá mắt.

Chuyên gia trang điểm cảm thấy, tới khi hai người này đứng cùng nhau trong bữa tiệc thì sợ là ánh mắt của tất cả khách mời sẽ chỉ đổ dồn vào họ, không thể rời đi mất thôi.

Quả nhiên, lúc bắt đầu bữa tiệc sinh nhật, Ninh Tri xuất hiện, tay nắm tay với Lục Tuyệt, mẹ Lục thấy đôi vợ chồng đẹp đôi này liền cười không khép được miệng, những người khách xung quanh lại càng kinh ngạc choáng ngợp hơn.

Người duy nhất có thể mặc đồ đỏ đến mức kiêu ngạo, đẹp mắt và hoàn hảo như vậy chắc hẳn cũng chỉ có Lục Tuyệt và Ninh Tri thôi.

Trong lúc đi tới, trên đầu Lục Tuyệt xuất hiện đám mây đen nhỏ có tia chớp.

Những người xung quanh đúng là quá đáng ghét, cứ nhìn Tri Tri mãi.

Có nhìn nữa nhìn mãi thì cũng không biến Tri Tri thành của họ được đâu.

"Hôm nay là sinh nhật em, anh không được tức giận.

" Ninh Tri lén nhéo tay Lục Tuyệt.

Khá lắm, vừa rồi cô còn bận chào hỏi mọi người, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy trên đầu Lục Tuyệt đã chất thành hàng chục đám mây đen nhỏ có hình tia chớp rồi.

Lục Tuyệt ngoan ngoãn gật đầu, sao Tri Tri lại biết anh đang tức giận?
Anh mím môi, giả vờ không tức giận: "Anh không tức giận.

"
Ninh Tri nhìn đám mây đen nhỏ có tia chớp trên đầu anh:.

.

Ông cụ Ninh cố ý đáp máy bay từ Nam Thanh đến mừng sinh nhật cháu gái, còn lấy tài sản của nhà họ Ninh ra làm quà sinh nhật đưa cho Ninh Tri.


Đông đảo khách mời không khỏi há hốc mồm, vừa hâm mộ vừa chua loét, họ đều biết tài sản mà ông cụ Ninh đưa cho Ninh Tri gần như tương đương với núi vàng nhất định sẽ hái ra tiền.

Ba Lục và mẹ Lục cũng tặng quà sinh nhật cho Ninh Tri, đó là một biệt thự nghỉ dưỡng dưới tên nhà họ Lục, ai nấy lại cùng tiếp tục chua loét.

Bà cụ Tống cũng đến dự tiệc sinh nhật của cháu dâu, cho Ninh Tri một căn biệt thự.

Ngay cả Lục Thâm Viễn cũng không ngoại lệ, anh ta tặng cho Ninh Tri một chiếc xe.

Ninh Tri cũng không định lái chiếc xe này, ai biết được Lục Thâm Viễn có giở trò gì trong xe không chứ.

Các vị khách mời liếc nhìn về phía Ninh Tri ánh mắt hâm mộ vô cùng, quà sinh nhật mà mấy người này tặng cho Ninh Tri đã trị giá hơn 100 triệu tệ*, quả thật là một khoản lớn.

(*: 350 tỷ)
"Tiểu Tuyệt, con chuẩn bị quà gì cho Tiểu Ninh vậy?" Mẹ Lục biết con trai mình thích Ninh Tri, bà cũng nhắc nhở việc mình sắp tổ chức sinh nhật cho Ninh Tri, anh cũng nên chuẩn bị quà sinh nhật cho Ninh Tri.

Khi đó con trai bà đã gật đầu, ý nói anh đã biết.

Mẹ Lục đang rất mong chờ món quà sinh nhật mà con trai mình đã chuẩn bị.

Bà cụ Tống cũng rất có hứng thú: "Quà của Tiểu Tuyệt đâu?"
Ông cụ Ninh nhìn chằm chằm Lục Tuyệt bằng ánh mắt kiêu ngạo, chờ đợi món quà anh sẽ tặng cho cháu gái của ông.

Lục Tuyệt mấp máy môi, anh hơi lo lắng, tất cả mọi người đều tặng quà cho Tri Tri rồi, chỉ có anh là còn chưa đưa thôi.

Nhưng anh còn nhớ Ngụy Tinh đã nói, trước khi đưa quà không được nói ra, nói thì sẽ không còn cảm giác bất ngờ nữa.

Lục Tuyệt chậm rãi mở miệng: "Món quà của con chỉ cho Tri Tri xem thôi.

"
Anh cũng muốn mau mau tặng quà cho Tri Tri.

Ông cụ Ninh tức giận hừ ra tiếng: "Hay là tên nhóc này quên chuẩn bị quà cho Tiểu Tri rồi đúng không?"
"Chuẩn bị xong rồi, chỉ cho Tri Tri xem thôi.

" Lục Tuyệt khẳng định.

Thực ra thì Ninh Tri vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần là sẽ không nhận được quà sinh nhật của Lục Tuyệt, dù sao khoảng thời gian này anh cũng có vẻ như không biết sắp đến sinh nhật của cô.

Bây giờ nghe nói anh đã chuẩn bị quà sinh nhật thì cô lại bắt đầu mong chờ.

Cô nắm tay anh: "Vậy lát nữa anh bí mật đưa cho em nhé, không cho người khác xem.

"
Lục Tuyệt gật đầu, trong đôi mắt đen thoáng vẻ vẻ ngượng ngùng, đám mây nhỏ có tia chớp trên đầu anh đột nhiên biến mất, bắn ra một mặt trời nhỏ: "Bí mật cho Tri Tri xem.

"
Bữa tiệc tiếp tục tiến hành, sau khi thấy Ninh Tri được nhà họ Ninh, nhà họ Lục và cả nhà họ Tống coi trọng thì rất nhiều khách khứa đều vội vàng đến gần kết bạn trò chuyện với cô.

Trong lòng Lục Tuyệt rất sốt ruột, chỉ chờ bữa tiệc nhanh chóng kết thúc.

Đến khi cuối cùng tiệc cũng tàn thì anh đã gần như không thể chịu đựng thêm được nữa.

Ninh Tri nhìn thấy Lục Tuyệt sốt ruột thì âm thầm cười trộm: "Quà của anh đâu? Đưa em đi xem nào.

"
Nghe vậy Lục Tuyệt lập tức mặt mày rạng rỡ, trực tiếp nắm lấy tay Ninh Tri, dẫn cô ra khỏi hội trường: "Anh đưa Tri Tri đi xem.

".

5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi

Truyện cùng thể loại