Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Chương 187: Vị trí?

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 187: Vị trí?

Khuôn mặt Lạc Lãng vì câu hỏi của Lăng Lan mà đỏ lên, nếu là người khác hỏi như vậy cậu nhất định sẽ giơ nắm tay đánh người kia một trận, nhưng Lăng Lan là Lan lão Đại mà cậu sùng bái nhất kính yêu nhất a, hơn nữa cũng đánh không lại……

Không biết nên làm cái gì bây giờ, Lạc Lãng chỉ có thể vô thố mà đứng ở nơi đó, thần sắc mờ mịt thế nhưng làm tăng thêm mấy phần nhu nhược khiến cho người ta càng thêm muốn yêu thương, điều này cũng làm cho lòng của Lăng Lan khóc thét dữ dội: Hu huh u….. thằng nhóc này tồn tại chính là để kích thích cô, cứ như vậy thì làm sao cô sống đây….

Câu hỏi của Lăng Lan làm Tạ Nghị đang đứng một bên nhịn không được phụt một tiếng bật cười, rốt cuộc tìm được dê thế tội để mình phát tiết, Lạc Lãng điên cuồng hét lên một tiếng, đột nhiên đánh về phía Tạ Nghị, đại chiến lại một lần nữa mở ra.

Bất quá lúc này đã không có người nguyện ý đi để ý tới hai người bọn họ, ngay cả Hàn Kế Quân luôn nhất quán áp chế bọn họ lúc này cũng không có tâm tư đi quản.

“Lan lão Đại, đã lâu không gặp!" Cố nén kích động, Hàn Kế Quân chuyên chú mà nhìn Lăng Lan trước mắt, tuy rằng không giống những người khác luống cuống như vậy, nhưng trên mặt nguyên bản biểu tình nghiêm túc đã không còn, để lộ ra tất cả đều là kinh hỉ.

Lăng Lan đột nhiên ôm chặt Hàn Kế Quân, dùng sức mà vỗ vỗ phía sau lưng cậu nói: “Kế quân, ba năm này cậu vất vả."

Tề Long có thể ổn chiếm vị trí tiểu đội mạnh nhất của học viện tuyệt đối không thể thiếu công lao bày mưu tính kế của Hàn Kế Quân. Phải biết rằng tiểu đội Võ Cảnh và tiểu đội Lý Anh Kiệt đều là tiểu đội siêu cường, đối với vị trí tiểu đội mạnh nhất của đội Tề Long vẫn luôn như hổ rình mồi.

Trên thực tế thực lực hai tiểu đội kia cũng không kém bao nhiêu so với tiểu đội của Tề Long, thậm chí có thể nói thực lực của  bọn họ còn mạnh hơn tiểu đội Tề Long một bậc, bởi vì hai tiểu đội kia có đủ quân số, nhưng tiểu đội của Tề Long lại bởi vì thiếu Lăng Lan nên vẫn luôn chỉ có năm người ứng chiến. Vốn là người sinh ra đã yếu ớt và là người kém nhất trong tiểu đội, Hàn Kế Quân tuy không thể lập được công lao chiến tích gì trên các cuộc chiến đấu, nhưng nói về phần hao tổn tâm cơ thì nếu không có Hàn Kế Quân, cho dù Tề Long có mạnh đến mức nào cũng khó có thể chắn được sự khiêu khích từ hai tiểu đội kia.

Ý tứ trong lời nói của Lăng Lan thiếu chút nữa làm Hàn Kế Quân kích động mà chảy nước mắt. Ba năm này, tất cả những cố gắng của cậu Lăng Lan đều biết hết thảy, chỉ như vậy thôi cũng được rồi. Giờ phút này, cậu rốt cuộc lĩnh ngộ thâm ý của câu nói: “Kẻ sĩ vì người thưởng thức mình mà chết", cậu có lão Đại như Lăng Lan chính là may mắn của cậu.

Lăng Lan buông Hàn Kế Quân ra, tầm mắt chuyển qua đến trên người Lâm Trung Khanh, cô đi ra phía trước, hơi hơi dùng bả vai đẩy đối phương, loại động tác giữa những người bạn tốt này khiến trong lòng Lâm Trung Khanh kinh hỉ một mảnh, chẳng lẽ điều này tỏ vẻ Lan lão Đại thiệt tình tiếp nhập cậu, đem cậu trở thành người cũng giống với bọn Tề Long, anh em cùng chung chính tuyến? Cậu nhịn không được kích động nói: “Lan lão Đại……"

“Ừm!" khóe miệng Lăng Lan lộ ra ý cười cực đạm. Nhưng, Lâm Trung Khanh vẫn thấy được. Nó nói cho Lâm Trung Khanh, cậu nghĩ không sai.

Lăng Lan cùng Tề Long, Hàn Kế Quân, Lâm Trung Khanh giao lưu một chút, sau đó nhìn về phía hai người đang đánh nhau một bên, Lăng Lan tò mò hỏi: “Người kia chính là Tạ Nghị?" Lăng Lan nhớ rõ trước khi cô rời đi học viện Tề Long từng nói qua muốn thu một người bạn học gọi là Tạ Nghị nhập đội, mà người kia đúng là người vẫn luôn ẩn dấu trong ban hai mà cô vô tình phát hiện trong trận đấu đại giới.

Tề Long gật đầu nói: “Đúng vậy, cậu ta không tồi, nguyện ý cùng chúng tớ khổ luyện, thiếu chút nữa là có thể cùng chúng tớ tiến vào cấp bậc cơ giáp sĩ cao cấp."

Ánh mắt Lăng Lan lóe lóe: “Thoạt nhìn, các cậu ở chung không tồi."

“Ừ, cậu ta có da mặt quá dày, cái gì đều làm được, chúng tớ đều khiêng đỡ nổi." Lâm Trung Khanh cười khổ nói. Cậu luôn cho rằng chính mình đã có thể gặp biến mà không kinh, da mặt dày không biết xấu hổ, không nghỉ tới gặp phải Tạ Nghị này, nếu cùng cậu ta so thì Trung Khanh tự nhận mình chỉ mới là một đứa trẻ nhi đồng, những hành độc của Tạ Nghị mới được gọi là da mặt dày chân chính, vô sĩ tới vô hạn cuối cùng.

Lâm Trung Khanh nói cũng đền được Tề Long và Hàn Kế Quân đồng tình, bọn họ nhất trí cho rằng, thằng nhóc Tạ Nghị này vô luận đem đặt ở hư cảnh nào cũng có thể kiên cường mà sống sót……

Lăng Lan nghe lời bình luận của mấy người Tề Long đối với Tạ Nghị thì như suy tư gì mà liếc mắt nhìn Tạ Nghị một cái, có lẽ cậu ta có thể điền vào chỗ bị thiếu không tiểu đội của Tề Long, nhưng mà trước hết cậu ta cần biết mình có thể làm gì đã?

Lăng Lan lại hỏi: “Bọn họ đây là muốn đánh tới khi nào?"

“Đánh tới Lạc Lãng mệt mới thôi." Lâm Trung Khanh cười nói, bọn họ cũng đều biết, chân chính muốn đánh người là Lạc Lãng, Tạ Nghị chỉ là bị động chống đỡ, cho nên lúc Lạc Lãng không nghĩ đánh, trận đấu này cũng liền kết thúc.

“Vậy không cần lo cho bọn họ." Lăng Lan nói xong liền trực tiếp đi về phía cầu thang nơi cửa học viện. Lúc cô ra khỏi nhà thì đã tính toán thời gian xong hết cả, cô không hy vọng vì đến trễ mà ảnh hưởng đến khảo hạch cuối cùng của mình. Tuy rằng cô không muốn tiến vào trường quân đội đệ nhất, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không muốn học ở trường khác.

Nhìn Lăng Lan đã hành động, ba người Tề Long, Hàn Kế Quân, Lâm Trung Khanh quyết đoán vứt bỏ hai người đang đánh nhau để đi theo Lăng Lan đi vào học viện.

Vẫn luôn chú ý hành động của Lăng Lan, Tạ Nghị nhìn thấy Lăng Lan đã đi vào cửa lớn thì vội hô: “Lạc Lãng, Lăng Lan lão Đại tiến vào học viện."

“A……" Đang ra sức đánh nhau nên Lạc Lãng thực chuyên chú, căn bản không chú ý điểm này, cậu nhanh chóng dừng lại quyền cước, nhìn thấy mấy người Lăng Lan đi vào cửa lớn của học viện thì vội hô: “Lão Đại, từ từ, đợi tớ!" rồi cũng nôn nóng mà chạy vào học viện, đem người đang đánh cùng cậu Tạ Nghị trực tiếp ném một bên.

“Thật không có lương tâm!" Tạ Nghị buồn bực trả lời. Nếu không phải cậu không đành lòng nhìn Lạc Lãng không thể xuống đài thì cậu cũng sẽ không cười ra tiếng kia để cho cậu ta bậc thang. Đương nhiên, lúc cậu cười ra tiếng cũng còn một nguyên nhân nữa, đó chính là khi mấy người kia nhìn thấy Lăng Lan, biểu lộ cảm tình kia khiến cho cậu có cảm giác mình đang bị bài xích ra bên ngoài, điều này làm cho cậu không được thoải mái cho nên mượn cơ hội chê cười Lạc Lãng, nương theo trận chiến với Lạc Lãng để tìm lại cảm giác mình tồn tại, bài trừ cảm xúc khó chịu trong lòng.

“Cần phải được Lăng Lan lão Đại tán thành sao? Thật là phiền toái……" Tạ Nghị cau mày, không nhanh không chậm mà đi theo Lạc Lãng đi vào cửa lớn học viện.

Bất quá, cậu cũng không hy vọng lại bị bọn họ bài xích bên ngoài! Tạ Nghị phát hiện chính mình thực chán ghét điểm này.

Lạc Lãng cùng Tạ Nghị rất nhanh đuổi theo bốn người Lăng Lan, sáu người chậm rãi đi đến trạm huyền phù xe cách chỗ bọn họ gần nhất, chuẩn bị ngồi xe để đến chỗ trung tâm của học viện.

Chính lúc chờ đợi, Tạ Nghị nghĩ nghĩ liền đi tới trước mặt Lăng Lan, cậu nghiêm túc nói: “Lăng Lan lão Đại, tớ gọi là Tạ Nghị, đội trưởng Tề Long bọn họ nói chỉ có được sự tán thành của cậu thì tớ mới xem như là đội viên chân chính của tiểu đội…… Tớ hy vọng lão Đại có thể tán thành tớ."

Lăng Lan lạnh lùng mà liếc mắt nhìn Tạ Nghị một cái, một cái liếc mắt này làm Tạ Nghị cảm giác như bị một cơn gió lạnh lẽo đập vào người, giống như bị nhìn thấu tất cả mọi thứ trong lòng. Nguyên bản tự tin vào chính mình, không hiểu sao cậu đột nhiên có chút hoài nghi, cậu thật sự có thể được Lăng Lan tán thành sao?

Cậu không biết chính mình đợi bao lâu, có lẽ chỉ là một giây, có lẽ có ba bốn mươi giây, Lăng Lan rốt cuộc mở miệng: “Dựa vào cái gì muốn tớ tán thành cậu?"

Tạ Nghị chấn chấn tinh thần trả lời: “Tớ sẽ không kéo chân sau của tiểu đội."

“Người không kéo chân sau của tiểu đội nhiều cô cùng, không thiếu người như cậu." Lăng Lan nhàn nhạt mà trả lời.

Tạ Nghị bị Lăng Lan nói làm đả kích, nha, chẳng lẽ không biết là cậu đang khiêm tốn sao? Chẳng lẽ muốn cậu nói: thực ra, cậu một có thể đánh, hai thực lực chuẩn cmnr tích sao? Tạ Nghị sắc mặt có chút xấu hổ. Bất quá giờ phút này lại lần nữa thể hiện ra da mặt dày siêu cấp Tạ Nghị y, cậu lại lần nữa khôi phục bình thường, cười nói: “Đương nhiên tớ còn có thể đánh."

“Gia nhập tiểu đội chúng tớ, yêu cầu cơ bản nhất chính là có thể đánh."

Tạ Nghị lại lần nữa bị lời nói không lưu tình chút nào của Lăng Lan cấp sặc tới họng, cậu rốt cuộc cảm giác được Lăng Lan lão Đại trong truyền thuyết quả nhiên khó đối phó, dầu muối cũng không ăn, cân nhắc không chừng, biểu tình lạnh lùng, ngôn ngữ bình đạm làm cậu không biết nên đi phương hướng nào sử lực.

Tạ Nghị chỉ có cười khổ trầm mặc. Lúc này đây xem như cậu sát vũ mà về, thất bại mà trở về.

Lúc này, xe huyền phù bay tới, Lăng Lan là người đầu tiên lên xe, theo sát phía sau là Tề Long và Hàn Kế Quân, mà Lâm Trung Khanh, Lạc Lãng cùng với Tạ Nghị chuẩn bị lên chiếc xe tiếp sau.

Lúc Hàn Kế Quân vừa mới bước lên xe còn chưa đóng cửa thì Lăng Lan đột nhiên quay đầu nhìn Tạ Nghị nói: “Tạ Nghị, cậu cảm thấy cậu tồn tại trong tiểu đội có thể cho tiểu đội mang đến cái gì? Chờ cậu trả lời ra vấn đề này, tớ sẽ cho cậu một cái đáp án chính xác!"

Vừa dứt lời, Hàn Kế Quân đã đóng cửa xe, trên quang não của xe đưa vào địa điểm mà bọn họ muốn tới, xe huyền phù giống như máy bay mà bay lên không rồi nhanh chóng biến mất bóng dáng.

Lăng Lan nói làm Tạ Nghị ngẩn người, cậu cho rằng hôm nay Lăng Lan sẽ không trực tiếp cho cậu đáp án, mà cậu cũng đã chuẩn bị làm đấu tranh trường kỳ. Không nghĩ tới Lăng Lan sẽ đột nhiên hỏi cái vấn đề này làm cậu ngốc lăng rất nhiều, cũng có chút mê mang. Bởi vì cậu thật sự chưa từng nghĩ tới mình sẽ mang đến cái gì cho tiểu đội.

“Tạ Nghị, cậu ngây ngốc làm gì, nhanh lên lên xe!" Giọng nói bất mãn của Lạc Lãng từ bên cạnh truyền tới, Tạ Nghị lúc này mới phục hồi tinh thần, nhìn Lâm Trung Khanh và Lạc Lãng đã ngồi trên xe huyền phù chỉ còn chờ cậu lên xe thì vội vàng đi qua, đóng cửa xe lại.

Xe huyền phù nhanh chóng bay về phía mục, mà trong lòng Tạ Nghị, lại bị vấn đề của Lăng Lan chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ: “Cậu cảm thấy, cậu tồn tại có thể mang đến cái gì cho tiểu đội?"

Đúng vậy, mình có thể mang đến cái gì cho tiểu đội chứ? Thực lực? Mình so ra còn kém Tề Long, cùng Lạc Lãng cũng hơi có chút không kịp, chỉ là so Lâm Trung Khanh và Hàn Kế Quân thì mạnh hơn một chút. Nhưng thân phận Hàn Kế Quân là quân sư tiểu đội, như vậy vũ lực cũng không phải chủ yếu, mà Lâm Trung Khanh……

Tạ Nghị hồi tưởng vị trí của Lâm Trung Khanh trong tiểu đội, cậu bỗng nhiên phát hiện mỗi lần có nhiệm vụ thì tất cả các tư liệu cần thiết, những trang bị thích hợp cho nhiệm vụ, cùng với thuốc men đều do một tay Lâm Trung Khanh chuẩn bị cực kỳ hoàn mỹ. Xem ra Lâm Trung Khanh đã định thân phận của mình là một hậu cần ưu tú.

Lúc này Tạ Nghị mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai mỗi thành viên tiểu đội đều có vị trí của chính mình, là người có thực lực mạnh thứ hai, tính tình táo bạo-Lạc Lãng, mỗi lần có nhiệm vụ mở ra thì đều đảm nhiệm nhiệm vụ tiền tiêu của tiểu đội, tìm tòi cùng dò hỏi, đúng lúc đem những thông tin trước trở về, mà những lúc như vậy, Lạc Lãng đều hoàn thành một cách hoàn mỹ.

Mà đội trưởng Tề Long vẫn luôn ở giữa tọa trấn phối hợp tác chiến, ngược lại cậu nhưng vẫn tự do bên ngoài, chỉ là đơn thuần mà đi theo tiểu đội hành động mà di động, hiện tại nghĩ lại, cậu căn bản không rõ ràng vị trí chính mình trong tiểu đội, đây chỉ sợ chính là nguyên nhân là Lăng Lan lão Đại hỏi cậu.

Đúng vậy, liền vị trí của chính mình cũng đều không rõ ràng thì cho dù hào ngôn có hoa mỹ như thế nào, người khác cũng không thể cho mình trở thành thành viên chân chính được… Nghĩ đến đây cả người Tạ Nghị mồ hôi lạnh ứa ra, cậu thật sự quá ngu xuẩn……

“Không, mình không phải là người có cũng được, không có cũng không sao trong tiểu đội, mình nhất định có thể tìm ra vị trí chuyên chức của mình trong tiểu đội, nhưng vị trí nào mới thích hợp nhất cho mình đây?" Tạ Nghị cảm giác đầu mình một mảnh hỗn loạn, cả người có vẻ có chút đần độn, thế nhưng không phát hiện đã đi tới trung tâm khảo hạch.
Tác giả : Nhữ Phu Nhân
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại