Đan Khí Thần Tôn
Chương 89: Sáng Thế Tinh
Thời gian trong sơn động vùn vụt trôi qua. Hết một năm rồi lại qua một năm. Lôi Trấn Phong để trần truy cầu cảnh giới của thuật luyện đan, luyện khí và vẽ trận văn. Một ngày kia trong sơn động ánh sáng lóe sáng từ một thân hình. Một người có thân hình nam nhân lực lưỡng cuồn cuộn như Lý Đức được tạo ra. Một hòn núi thần thạch nhỏ được chất đầy theo sự biến hóa của trận pháp mà được cơ thể kia hấp thu triệt để. Thân hình của Lý Đức bỗng nhiên mở mắt cười ha hả.
- Cuối cùng thì Khí Tổ ta cũng được sống lại. Đồ đệ vất vả rồi.
Lôi Trấn Phong tạo hình cho thân ảnh kia xong thì cũng cạn sức ngồi bệt xuống thở hổn hển. Cơ thể hỗn độn, cuối cùng hắn cũng thành công tạo ra. Phong gật gù hài lòng nhưng rồi mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Lão Ngưu trố mắt ra nhìn rồi thì thào: “Hỗn Độn Hiện, Ngài quả nhiên là Diêm La Thần Vương tái sanh!" nhưng trong lúc này đã không có ai có thể nghe được tiếng của lão Ngưu. Ngưu suy nghĩ điều gì rồi thỉnh thoảng cười khúc khích một mình vui sướng.
Được sự trợ giúp của Khí Tổ hai người bắt đầu tạo dựng thân thể cho Đan Tổ, rồi Trận Địa Minh Tôn. Thời gian vùn vụt trôi qua với những ngày tháng tẻ nhạt trong sơn động. Có được Hắc Giới nên Phong không lo ăn, lo mặc. Có Phượng nhi thay Phong nấu nướng khiến nàng như một quản gia, kiêm đầu bếp. Đời sống của Phong thật sự không thể thiếu được Phượng nhi.
Thời gian một đi không trở lại. Khi Lôi Trấn Phong mỉm cười gật gù với thân hình cuối cùng do mình tạo ra thì đã sắp đến ngày sinh nhật thứ 18 của hai đứa con. Phong phá kết giới của sơn động rồi không một tiếng động bước ra. Từ Hắc Giới rất nhiều thân ảnh bước ra rồi lặng lẽ mỗi người một hướng bay đi. Trong thức hải của Phong các phân hồn khác tận dụng thời gian tu luyện vũ kỹ. Hỏa Long mở mắt ra:
- Bản thể, chúng ta chỉ giữ lại Dung nhi và Phượng nhi. Các thần khí khác đã được luyện chế thân thể và trở lại Đấu Linh. Tuy Đấu Linh và Hỏa Linh Thành đã trở thành nơi bất bại, nhưng Tam Huyền Tinh và Băng Xương Thần Thành thì rất dễ bị mất. Chúng ta không có cách thủ hộ nơi đó.
- Việc này phải nói chuyện cùng Thiên Tôn rồi.
- Định lừa hắn cách nào?
- Ha ha ha... Cái này phải nhờ vào tên Hắc Ám.
- Được rồi được rồi. Lão tử nhập thành một thể cùng Quang Huy và bản thể. Các ngươi chia ra hành động. Lần này chia ra sẽ là lần cuối cùng chúng ta xa cách. Tìm kiếm xong thập nhị Atula chúng ta sẽ quay trở lại. Thống nhất Thiên Linh Thế Giới rồi hướng ra ngoại vực diệt bọn tà ma. Coi bộ Tiên Mẫu kia đã sớm ngày cấu kết Ma Giới rồi. Chúng ta ở đây đoán mò cũng không có cách.
- Quyết định như vậy thì làm luôn đi. Lần này Thập Đại Sát Thần không ra mặt, nhưng trước khi chúng ta hợp lại, có lẽ phải lợi dụng thân xác của Thập Đại Sát Thần một lần nữa.
- Đánh lừa Thiên Tôn ác vậy sao? Ta thích!
- Ai sẽ đóng vai của Bạch Phụng đây?
-... Có cần hắn ra mặt nữa không đây? Chúng ta cứ để hắn hành tung bất định đi. Tiếng đồn vang xa, Thiên Tôn sợ vỡ mật...
- Ý kiến hay. Nếu phao tin Bạch Phụng chính là Lôi Trấn Phong thì sao đây?
- Ha ha ha... chân chân giả giả. Ta thích!
- Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi.
Tiếng nói của các phân hồn tuy vang vọng mỗi khác nhưng chỉ là một người độc thoại. Lôi Trấn Phong mở mắt ra lao về hướng của Thôn Kiếm Thành. Thôn Kiếm Thành tấp nập người đi người đến. Thôn Kiếm Thành hiện giờ đã rất khác. Các thế lực như nấp mọc sau mưa đua nhau tranh dành địa bàn. Minh tranh ám đấu để có thể kiếm được một mảnh đất cắm dùi tại Thôn Kiếm Thành. Bọn họ không dám động võ trong Thôn Kiếm Thành, nhưng khu đất trống 300 dặm về hướng Hỏa Linh Thành thì như một bãi chiến trường luôn luôn có người nằm xuống. Không hiểu từ khi nào, đây đã thành một thông lệ của Thôn Kiếm Thành. Duy chỉ có một điều bất biến tại Thôn Kiếm Thành đó là, thế lực của Đấu Linh Thủ Giới Giả là bất khả xâm phạm.
Các thế lực lớn nhỏ tuy tranh đấu cùng nhau nhưng đều nghe hiệu lệnh của Đấu Linh Tam Đại Gia Tộc. Thế lực ngoại vi của Tam Đại Gia Tộc tức Trấn Phong Bang nắm giữ hầu hết các hoạt động chủ chốt tại Thôn Kiếm Thành. Trấn Phong Bang có quy mô rất lớn. Người đứng đầu Trấn Phong Bang có những 20 cường giả võ thần cảnh. Tuy bọn họ không có chí tôn giả thủ hộ nhưng đây toàn là thuộc hạ của Lôi Trấn Phong năm xưa, ai ai cũng cúp cung tận tụy.
Ngày hôm nay là một ngày khác đặc biệt. Các lão gia hỏa của Trấn Phong Bang từ các ngõ ngách lần lượt đi đến trung tâm của Thôn Kiếm Thành. Lôi Trấn Phong hóa hình thành một võ giả bình thường ngồi uống rựu trong quán rựu Vãng Lai. Đây là nơi khởi điểm của Trấn Phong Bang. Là nơi mà minh chủ Lôi Trấn Phong năm xưa đã thu phục những thuộc hạ đầu tiên. Rất nhiều người bọn họ hôm nay đã nổi danh không gì tưởng tượng nổi. Một võ giả hớn hở chạy lên lầu gõ bàn hô lớn:
- Tiểu nhị, cho ta 5 cân rựu Trấn Phong Tửu hảo hạng, 3 cân thịt nướng.
- Lão Tam, làm gì hôm nay cao hứng vậy.
- Dĩ nhiên phải cao hứng, các ngươi không nghe thấy sao? Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện, lại trùng thời điểm sinh nhật của Lôi An Quốc đại cô nương và Lôi Trấn Thành nhị công tử. Ta nghĩ lần này Lôi gia lại xuất hiện thêm một vài cường giả đỉnh tiêm cho Thiên Linh Thế Giới.
- Ha ha ha... Lôi gia liên tục xuất hiện ra cường giả đỉnh tiêm. Đi đầu là Phong minh chủ, sau đó là bọn người Bạch Phụng, Băng Hoàng. Nghe nói Thập Đại Sát Thần có đến 9 người đều là người của Lôi gia. 2 tiểu tổ tông kia đều là bảo bối xuất sắc của Lôi gia, quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử. Thân thế của bọn họ đều khiến các thế lực nể phục. Cho dù không có Sáng Thế Tinh xuất hiện thì họ cũng trở thành những nhân vật phong vân sau này.
- Con bà nó. 18 tuổi đã bước vào võ thần cảnh. Từ trước đến nay còn chưa có nghe nói qua.
- Lão Tam ngươi dĩ nhiên cao hứng thay bọn họ. Ngươi là võ giả hy hữu được vào đội săn bắn của Trấn Phong Bang. Giáo đồ tuy nhiều nhưng chúng ta trầu trực ở đây bao lâu nay cũng chưa từng có cơ duyên đầu vào được.
Trương Lão Tam nghe huynh đệ tâng bốc vậy thì không khỏi có chút hư vinh. Gật gù hài lòng. Nhớ đến năm xưa hắn đấu sống đấu chết mới mò được vào lấy một chân. Hôm nay cũng mò lên được chức đội trưởng, hoàn toàn là nhờ vào bang phái bồi dưỡng. Nếu có thể gặp được Phong minh chủ lại một lần nữa, không biết hắn sẽ phải nói lời cảm kích như thế nào cho đúng. Đúng lúc hắn đưa rựu lên uống thì một võ giả thoát nhìn rất giống Phong minh chủ năm xưa mỉm cười nhìn hắn. Võ giả đó nháy mắt cùng Trương Lão Tam một cái rồi trả tiền đứng dậy ra đi. Hắn bước không nhanh nhưng cái kiểu nháy mắt vừa rồi của hắn khiến Trương Lão Tam nhớ đến Phong minh chủ năm xưa. Biết bao cường giả đều muốn được Phong minh chủ nháy mắt với mình một lần.
Trương Lão Tam chỉ hơi nghĩ ngợi rồi cũng đứng dậy trả tiền:
- Tiểu nhị, ta có việc đi trước, lát nữa mới trở lại sau.
Trương Lão Tam rất nhanh rảo bước theo sau vị võ giả kia. Giống quá, thật sự rất giống. Lão Tam men theo con đường nhỏ vào một ngõ hẻm. Nhất định phải điều tra thân thế của vị cường giả trẻ tuổi kia.
- Huynh đài xin dừng bước.
Người võ giả trẻ tuổi hơi quay mặt sang rồi lỉnh mất vào một góc. Tại sao hắn lại chạy? Có trá, tận lực theo sát. Trương Lão Tam không biết đã chạy theo được bao lâu, rẽ sang bao nhiêu cái ngõ nhỏ. Cuối cùng hắn cũng đẩy cửa bước vào một sơn viên nhỏ hẹp. Bên trong võ giả kia như đang đợi sẵn hắn. Trương Lão Tam hơi chùn bước ghẹt thở nhưng vẫn cố chống, người của Trấn Phong Bang thà chết không lui:
- Huynh đài, tại sao phải chạy?
Võ giả trẻ tuổi không ngờ lúc quay lại thì toàn thân đã mặc hắc bào mỉm cười:
- Bổn minh chủ có chạy hay sao? Ngươi là thuộc hạ của đường nào?
Trương Lão Tam hơi rung động vì khuôn mặt trẻ tuổi kia tuy chỉ hơi thay đổi so với vừa rồi, đã hoàn toàn để lộ ra một người rất cường đại. Một người mà theo lời đồn đại đã chết.
- Thuộc hạ Trương Lão Tam, bái kiến minh chủ.
Trương Lão Tam muốn quỳ xuống một chân nhưng hắn không sao hạ gối. Một lực cản vô hình khiến hắn đứng thẳng:
- Lúc ta mới lập bang đã không muốn ai quỳ lạy ta. Đến giờ cũng vẫn vậy. Bổn cung không có nhiều thời giờ. Ngươi có phải là người của Hỏa Đầu Quân?
- Dạ, thuộc hạ là đội trưởng đội săn thú của Hỏa Đầu Quân.
- Ừm. Ta phiền ngươi tối nay trao vật này cho Nguyễn Bá.
- Bá trưởng lão chức cao trọng vọng. Thuộc hạ khó lòng gặp được ngài.
- Việc đó do ngươi tự mình xoay sở. Ngươi đem lệnh bài này giao tận tay cho hắn, không được qua trung gian. Ta mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì. Làm xong sau này ắt sẽ có thưởng. Làm không tốt, hừ hừ!!!
- Thuộc hạ, đã rõ. Vậy hành tung của ngài.
- Hmm... Ta sớm ngày cũng sẽ trở lại. Tạm thời phiền ngươi làm thêm một việc cho ta. Ngươi kiếm Tề Kim nhờ hắn loan tin về cuộc gặp gỡ của ta và một thuộc hạ hôm nay tại đây. Đừng để lộ người là tên thuộc hạ đó. Cầm lấy phi đao này, Hộ Vệ Đội Cao Cảnh Phong sẽ không làm khó ngươi đâu.
- Thuộc hạ tuân lệnh.
Trương Lão Tam cúi đầu cung kính khi ngẩng đầu lên thì Phong minh chủ đã biến mất không thấy hình bóng. Trương Lão Tam tung mình nhảy lên các nóc nhà một đường chạy thẳng về quán rựu Vãng Lai. Hắn đã gặp được Phong minh chủ. Còn được người giao cho nhiệm vụ quan trọng. Lần này không làm tốt thì sau này sẽ hổ thẹn với con cháu. Nhất quyết phải gặp bằng được Nguyễn Bá trưởng lão. Trương Lão Tam về đến quán rựu Vãng Lai thì mọi người đang bàn tán xôn xao về Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện.
Sáng Thế Tinh mỗi khi xuất hiện đều là dấu hiệu của một thời kỳ mới. Lần trước Sáng Thế Tinh xuất hiện báo hiệu cho Tân Kỷ Nguyên chính thức bắt đầu. Lần này Sáng Thế Tinh xuất hiện không biết là điềm gì. Mọi người đều chắc chắn, mỗi khí vì sao này xuất hiện và hạ xuống Thiên Linh Thế Giới đều có một báu vật vô giá xuất hiện. Chỉ cần đuổi đến nơi của vì sao này hạ xuống sẽ tìm thấy bảo vật. Lần trước Tân Kỷ Nguyên bắt đầu thì Thần Toán Chí Tôn đã tìm được một la bàn. Nhờ vào la bàn này mà bói ra rất nhiều quẻ đúng, đã trở thành hiện thực. Nhưng lần cuối cùng bói quẻ, la bàn đã vỡ và lời tiên tri cuối cùng của ngài để lại là bài vịnh “Hỗn Độn Hiện, Thiên Hạ Kinh!"
Thế gian sau đó trải qua hai ngàn năm chinh chiến và kết thúc bằng việc Hỏa Linh Hải bị phong tỏa. Lần này các thế lực đều hội họp, mượn ngày sinh nhật của hai hậu bối của Lôi gia mà kéo đến. Chúc mừng sinh nhật là việc phụ, bàn việc đuổi bắt Sáng Thế Tinh mới là việc chính. Thời hạn 8 năm của Lôi Tiến Thành cũng sắp đến. Phong cũng vì vậy mà phải có mặt tại Đấu Linh.
Đêm hôm đó một thân ảnh bịt mặt lẻn vào sơn viên của Nguyễn Bá. Hắn lẻn qua bọn lính gác bước vào cửa phòng làm việc của trưởng lão thì bị phát hiện.
- Bổn thần đã lâu không ra tay. Tiểu tử ngươi chỉ là một khai thiên cảnh cũng dám ngang nhiên xông vào?
- Thuộc hạ Trương Lão Tam bái kiến trưởng lão.
- Hử... Ngươi là người của bổn thần, lại len lén vào đây có việc gì?
- Bẩm trưởng lão, thuộc hạ được một nhiệm vụ bí mật đến đây giao cho ngài một vật này.
- Là ai giao nhiệm vụ cho ngươi?
- Là một người mọi người tưởng đã chết. Trưởng lão, xin xem thử lệnh bài này.
Nguyễn Bá hơi run run đón lấy lệnh bài. Cái lệnh bài bằng ngọc nhỏ kia được tạo từ linh thạch, lúc trước đã có người mấy lần giao cho hắn. Cũng nhờ vào những lệnh bài nhỏ đó mà hắn đã được thăng chức. Đây cũng là lệnh bài riêng của Phong mình chủ. Không thể nhầm lẫn. Bên trong lệnh bài còn để lại linh hồn ấn ký của minh chủ. Không thể làm giả được. Nguyễn Bá đưa tinh thần lực vào lệnh bài thì một thân ảnh mỉm cười nhìn hắn. Một đoạn tin nhắn bắt đầu hiện ra rồi tắt ngủm không để lại gì. Nguyễn Bá nghe tin xong thì mỉm cười hơi rươm rướm nước mắt.
- Ngoài ngươi ra còn ai biết không?
- Việc này quan trọng, thuộc hạ không dám bép xép.
- Hừ hừ... rồi ngươi cũng sẽ phải bép xép thôi. Bước kế tiếp ngươi chắc biết phải làm gì?
- Cái đó, nhờ trưởng lão giúp đỡ. Thuộc hạ liều chết một lần lẻn vào gặp ngài, may mắn không bị đánh chết nhưng chưa chắc đủ bản lĩnh làm thêm một lần nữa.
- Ha ha ha... Tiểu tử ngươi cũng rất biết lượng sức mình đấy. Ta thích. Từ nay trở đi ngươi theo bổn thần đi. Ngươi cầm lá thư triệu kiến này đến gặp Tề Kim trưởng lão. Nếu có người thứ ba có mặt thì ngươi không được lên tiếng. Đợi mọi người đi hết ngươi mới bày tỏ việc của ngươi. Lệnh bài này làm bằng chứng. Đó là huy chương của riêng ngươi. Sau này ngươi nhất quyết sẽ được bang hội bồi dưỡng. Đi sớm về sớm đi.
- Dạ! Thuộc hạ cáo từ.
Đồng lúc đó tại một lầu các của viện khoa học. Lê Vĩnh Sinh đang hý hoáy với bản thiết kế kiến trúc mới nhưng mãi lão cũng không hài lòng. Bỗng nhiên tại một góc một giọng nói vang lên khiến lão giật mình quay lại.
- Muốn xây nhà cao như vậy thì phải xây phần lõi rỗng. Càng lên cao thì phải càng dùng vật liệu thật nhẹ. Dùng không khí bay thốc tạo thành khí lực giữ vững các cột trụ của tòa ốc. Tòa nhà mà cao như vậy thì tiền bối phải xây luôn thang máy để tiện lên xuống. Không phải ai cũng là khai thiên cảnh đâu.
Bước vào cảnh giới võ thần cảnh mà lại có người đến gần mà lão vẫn không hay biết như vậy. Cảnh giới của người này ít nhất cũng phải chí tôn cảnh. Mắt lão hấp háy một hồi rồi nhìn lại vào bản thiết kế của mình. Sáng kiến của người này đã giúp lão không biết bao lần. Giọng nói của người này làm sao lão có thể quên đi được. Cái ơn tri ngộ của người này đối với lão sâu không thể tưởng. Có được một người thưởng thức mình đâu phải dễ. Lão được người này bồi dưỡng đến mức này đã như ơn tái sanh của lão. Từ Ích Địa Cảnh để đạt đến Võ Thần Cảnh là một trời một vực mà lão không tài nào có thể mơ ước đến. Thời gian thấm thoát cũng chỉ 20 năm. Đối với lão đây chỉ là một chớp mắt. Một giấc mộng rất đẹp.
Ngày hôm nay Phong minh chủ lại một lần nữa chỉ điểm cho lão. Lão rưng rưng nước mắt run rẩy cung kính.
- Tiền bối đừng làm vậy tài hạ sẽ tổn thọ mất.
Nói xong Phong ngắm nhìn một vài bản vẽ đô thị trước mặt thì hài lòng góp ý.
- Đô thị lớn như vậy thì phải có bảng chỉ dẫn đường. Đèn giao thông. Tiền bối phải nghĩ thêm phương pháp để có thể thiệt lập một hệ thống giao thông. Tốt nhất là phải có các len đường cho phương tiện vận tải, phương tiện bay, phương tiện nhẹ và kể cả phương tiện giao thông công cộng. Đường ngắn, đường dài, các trạm xe tàu. Vất vả đấy. Tốt nhất là tiền bối phải thu thêm mấy tên đệ tử. Bọn người Thạch Thổ khó lòng làm hết việc. Đấu Linh phát triển có được quy mô thế này đã nhờ vào tiền bối rất nhiều. Tiếc rằng Đấu Linh càng ngày càng thịnh. Hiện giờ dân chúng đã lên đến 10 tỷ. Riêng Thôn Kiếm Thành đã có 3 tỷ. Ta làm phiền tiền bối rất nhiều rồi. Còn nữa khi các bản thiết kế này xong thì phiền tiền bối huấn luyện ra một đội ngũ chuyên xây dựng đưa đến Hỏa Linh Thành, rồi kể cả Băng Xương Thần Thành của Tiêu Ngọc Lâm. Chúng ta có thể buôn bán cùng hắn kiếm lời cho Đấu Linh.
Lôi Trấn Phong gợi ý xong suôi thì để lại một lệnh bài. Lê Vĩnh Sinh hơi rung động đón nhận lấy lệnh bài thì thào:
- Lão phu được minh chủ tài bồi, đời này kiếp này cúp cung tận tụy.
Nhưng lão chỉ thì thào một mình trong căn phòng trống. Phong minh chủ đã bỏ đi. Nếu lão không cầm lấy tấm lệnh bài kia thì đã không thể chắc chắn Phong minh chủ đã có mặt. Khi lão đưa tinh thần lực vào trong lệnh bài thì một thế giới được mở ra, một đô thị hiện đại với những cầu vượt, những loại xe cộ đủ loại, những chiếc tàu điện và metro đua nhau chạy với vật tốc cao theo một trật tự nhất định. Một thế giới kiến trúc hoàn mỹ rất đẹp mắt. Đây là một thế giới Phong minh chủ đã vẽ ra cho lão. Trong lệnh bài còn để lại một lời nhắn.
- Đây là thế giới ta muốn tạo ra, nhưng các chi tiết để thực hiện phải nhờ vào tiền bối.
Lê Vĩnh Sinh mở mắt ra rồi bắt đầu ngồi xuống vẽ lại bản thiết kế mà lão đã hỳ hục suốt mấy tháng qua. Một thế giới hoàn mỹ, một quốc gia có luật pháp và trật tự. Đất nước Nam Việt văn minh và hiện đại sắp được một kiến trúc sư dùng ngòi bút vẽ ra. Lão không ngờ cái tên Lê Vĩnh Sinh của lão sau này lại gắn liền cùng lịch sử kiến trúc của Thiên Linh Thế Giới.
Không lâu sau tại Thôn Kiếm Thành bỗng nhiên nổi lên tiếng đồn về sự xuất hiện của minh chủ Lôi Trấn Phong. Và cái chết của minh chủ được nhiều người thêu dệt để nhằm đánh lừa bọn Cổ Ma. Từ nhiều nguồn loan tin kể rằng Nguyễn Bá đã đích thân nướng thịt cho mấy người Thập Đại Sát Thần tại hành tinh Phong Thần Chi Địa. Tại Phong Thần Tửu Hội Nguyễn Bá đã có duyên gặp mặt tất cả các cường giả cùng một chỗ. Ngày hôm nay tại Thôn Kiếm Thành lại nổi lên một cái tin khiến bao người suy nghĩ về nguồn gốc của nó. Tin đồn nói rằng Bạch Phụng kia chính là Lôi Trấn Phong. Nguyễn Bá là người trong quán rựu Vãng Lai đã gật gù úp mở: “Rất có thể Phong minh chủ là Bạch Phụng."
Chỉ với một câu nói đó đã khiến bao thế lực suy nghĩ lại những lần gặp mặt cùng Bạch Phụng. Tuy có sự khác biệt nhưng không ai đưa ra được một giải thích hợp lý để chứng tỏ Bạch Phụng không phải là Lôi Trấn Phong. Khi nghe được tin này thì Lạc Long Quân đã ha hả cười lớn. Trên tay Quân là bản vẽ của Hắc Long Giáp vào các thời kỳ. Bản vẽ này quá giống với chiếc áo giáp mà Lôi Trấn Phong đã đấu giá được với cái giá rất rẻ tại Đấu Linh. Không ai nghĩ ra vật của Lôi Trấn Phong đấu giá được lúc đó lại là Hắc Long Giáp cường đại trong truyền thuyết. Hắc Long Giáp cũng là vật mà Bạch Phụng đã mặc. Còn sai được sao?
Sau khi đấu cùng Bạch Phụng, Lạc Long Quân đã để ý đến Hắc Long Giáp, vì đây chính là vật mà Bạch Phụng đã dùng để hạ gục hắn. Lạc Long Quân sau khi tuyên bố Lôi Trấn Phong còn chưa có chết tại Phong Thần Bảng thì đã bỏ công rất nhiều để tìm hiểu về Hắc Long Giáp. Quân muốn chắc chắn về suy đoán của mình. Ngày hôm nay sau khi nghe được lời đồn đãi từ Đấu Linh thì Quân đã khẳng định được Bạch Phụng chính là Lôi Trấn Phong năm xưa. Điều này hoàn toàn lý giải được tại sao Bạch Phụng lại có cảnh giới bày trận cường đại như vậy. Trên đời này làm gì có thêm một người như Lôi Trấn Phong cơ chứ.
Khi Quân đang cười ha hả thì bỗng nhiên cửa phòng hắn có người gõ cửa.
- Vào đi, cửa không khóa.
Một cường giả thần bí mặc áo bào đen bước vào. Hắn cửi mũ khoác trên đầu xuống nhìn Quân mỉm cười. Lạc Long Quân nhíu mày nhìn vào hình vẽ của Hắc Long Giáp rồi lại nhìn cường giả trước mặt. Có điều gì làm Quân rất mơ hồ nhưng dường như đã dần dần nắm bắt được.
- Huynh đài là ai. Tại sao vào được phòng của ta?
- Ha ha ha... Lạc tộc trưởng đang ở Liên Minh Bách Tộc. Ta có lệnh bài này thì muốn đi đâu mà chả được?
- Lệnh bài của Thần Tướng Liên Minh. Bạch Phụng hiện giờ đang ở đâu?
- Ai... Hắn hiện giờ không đến được. Hắn nhờ ta đưa lệnh bài này giao lại cho huynh tạm thời cai quản thay hắn.
Và như nắm bắt được điều gì Lạc Long Quân dồn hỏi:
- Lôi Trấn Phong hắn khi nào thì trở lại?
- Hử? Ngươi thua cho hắn mấy lần vẫn chưa đã nghiền hay sao?
Lạc Long Quân hơi run run trợn mắt:
- Lần trước ta thua vì hắn đã giấu huynh đài đi.
- Ha ha ha... binh bất yếm trá, binh bất yếm trá. Lạc Long Quân huynh đệ xin thông cảm ha ha ha... xin thông cảm!
Lạc Long Quân bừng tỉnh. Lôi Trấn Phong quả nhiên là Bạch Phụng và cường giả đang đứng trước mặt Quân chính là Hắc Long Giáp trong truyền thuyết. Khí tức của người này làm sao hắn có thể quên đi. Hình dáng tại thế giới này có thể biến đổi nhưng khí tức thì rất khó. Hiện giờ Hắc Long Giáp đến đây không che không giấu, Lạc Long Quân dĩ nhiên phát hiện được điểm tương đồng. Lạc Long Quân đón lấy lệnh bài trước mặt giọng hơi run run hỏi:
- Vậy xin hỏi Hắc huynh, Bạch Phụng lúc trước đã hứa với ta sẽ đấu lại một trận. Không biết khi nào hắn mới cho ta cơ hội đó. Hắn... hiện giờ đang ở đâu?
Lão Hắc bí hiểm cười trừ:
- Nước Nam thường có thánh tài, sơn hà vững đặt mấy ai tỏ tường. Lạc Long huynh đệ muốn tìm hắn, hay là để hắn sau này tìm huynh đi. Việc của chúng ta còn rất nhiều. Liên Minh Bách Tộc phải nhờ vào huynh.
Lão Hắc nói xong thì mỉm cười thần bí. Lạc Long Quân thấy vậy cũng chỉ có thể nhíu mày. Quân còn muốn hỏi Lôi Trấn Phong và Bạch Phụng có phải là một người nhưng hình như tin tức đó trong lúc này đã không còn quan trọng. Nếu quả thật là như vậy, vậy việc đối đầu cùng với Cổ Ma Thiên Tôn đã do Lôi gia đảm nhận. Liên Minh Bách Tộc phải tận lực trợ giúp hắn. Vinh dự cá nhân của Lạc Long Quân để sau này mới tính đến. Nếu thật có một ngày dẹp tan chiến loạn, lúc đó có lẽ mới đúng là lúc để Lạc Long Quân đấu lại một trận cùng Lôi Trấn Phong.
Lạc Long Quân suy đi nghĩ lại đến câu thơ của Hắc Long Giáp: “Nước Nam thường có thánh tài, sơn hà vững đặt mấy ai tỏ tường." Đây hình như chứa đựng một điều gì đó rất quan trọng. Lạc Long Quân như bị câu thơ đó làm mê muội. Nước Nam là nước nào? Rồi lại nghĩ đến câu thơ của cường giả thần bí Độc Cô Nhất Lang đã để lại: Nam quốc sơn hà nam đế cư. Nước nam đây chả lẽ nói đến Đấu Linh. Thánh tài là nói đến người tài giỏi của Đấu Linh, bọn họ thao túng và sắp đặt giang sơn của Đấu Linh một cách bí mật không ai thấu hiểu. Ý nói họ đã có kế hoạch sẵn. Nếu là vậy thì Lạc Long Quân chỉ cần phối hợp. Việc đến lúc cần thiết Hắc Long Giáp sẽ nói cho Quân biết. Nhưng sự xuất hiện của Hắc Long Giáp trong linh thể này khiến Quân nghĩ ngay đến một người mà thế gian đã quên lãng: Lạc Lôi Nhật Thiên lão tổ.
Lạc Long Quân đôi mắt ưu tư còn muốn hỏi gì nhưng Hắc Long Giáp đã bước ra khỏi cửa. Quân cố gọi với lại:
- Hắc huynh xin dừng bước.
- Điều ta phải nói, ta đã nói. Sau này sẽ có người khác liên lạc cùng huynh. Ta còn có việc, hẹn gặp lại.
Tiếng của Hắc Long Giáp còn vang vảng nhưng thân ảnh đã không thấy đâu. Lạc Long Quân giật mình phát hiện, minh tôn cảnh. Hắc Long Giáp sau khi có được thân thể của nhân loại thì đã bước vào hàng ngũ của minh tôn cảnh. Luyện khí sư nào mà chả muốn tạo ra một người sống bằng thuật luyện khí của mình. Chế tạo chí tôn khí đã đến rất gần cảnh giới đó, nhưng để chế tạo được một thân thể hoàn mỹ của người sống thì phải bước vào cảnh giới của chân thần. Là người nào đang ở đằng sau thao túng?
Lạc Lôi Nhật Thiên lão tổ đã trở lại Thiên Linh. Nhất định là vậy vì cả lịch sử nhân loại biết đến của Thiên Linh Thế Giới cũng chỉ có một người này đủ thiên phú để một ngày nào đó bước vào cảnh giới luyện khí như vậy, có lẽ người này mất tích bao lâu nay đến khi trở lại đã đạt được cảnh giới của chân thần trong truyền thuyết. Lạc Long Quân không tự chủ được đưa bình rựu của mình lên ngắm nhìn rồi gật gù chắc chắn. Tin tức này hắn sẽ không nói ra. Chờ đợi lão tổ xuất hiện.
Lạc Long Quân lúc này đang quá rung động với sự xuất hiện của Hắc Long Giáp lại không để ý đến đệ đệ của mình đang quằn quại đau khổ trong một mật thất bí mật. Cuối cùng thì Lạc Long Nhân cũng lấy lại được sinh tử chi cảnh. Một thân ảnh từ trong bóng tối bước ra gật gù mỉm cười cùng hắn.
- Ma Sư, ngài đã đến.
- Ha ha ha... Ngươi cuối cùng cũng lấy lại được thân thể của ngươi lại như xưa. Không uổng công ta đã liều mạng cứu ngươi.
- Đệ tử được Ma Sư tái tạo lại như cha mẹ tái sinh của ta. Đệ tử xin được Ma Sư chỉ dạy.
- Tốt, sự tu luyện của ngươi mới còn đang bắt đầu. Ta muốn ngươi dùng thời gian ngắn nhất của ngươi, dùng tài phú của Lạc Tộc để bước vào cảnh giới của minh tôn cảnh. Cúi đầu với ta, là ngươi chấp nhận số phận của ngươi đi theo Tiên Mẫu.
- Đệ tử xin được đi theo Tiên Mẫu.
Lạc Long Nhân cúi rạp đầu quỳ lạy một thân ảnh. Nếu Tiêu Ngọc Lâm có mặt ở đây đã rụng rời chân tay, vì thân ảnh kia chính là Giao Trì Thánh Mẫu mà hawscn không thể xác định hiện giờ đang giữ thân hình của nam hay của nữ hay chỉ là một linh thể cường đại không gì tả nổi. Lạc Long Nhân sau khi rời khỏi Phong Thần Chi Địa đã chịu trăm cay ngàn đắng để từ từ tu luyện lại. Tiếc rằng hắn gặp phải nhiều chắc trở. Hắn lại không ngờ một tiểu a hoàn tới phục vụ cho hắn lại hóa thân thành một tiên nhân cường đại. Hắn đã buông bỏ hết tất cả các hy vọng. Nếu có thể tu luyện lại, Lạc Long Nhân nguyện sẽ bỏ ra bất kỳ giá nào. Chỉ cần hắn quỳ lạy một chân thần là sẽ được tu luyện lại. Vì sao hắn lại không làm?
Lạc Long Nhân tin tưởng con đường của hắn đi theo một tiên nhân là rất đúng. Hắn mới chính là điềm lành của thiên địa, là đứa con cưng của Hỗn Độn. Tiên nhân tìm đến hắn đã chứng tỏ ra điều này. Bạch Phụng, Tiêu Ngọc Lâm, Lôi Trấn Phong, Ngũ Hành chí tôn, các ngươi cứ đợi đi. Ta sẽ có một ngày trả mối thù năm xưa. Thậm chí bọn người Lạc Tộc giả danh giả nghĩa đã quay mặt với Nhân, sau này hắn sẽ cho bọn họ biết sự lợi hại của hắn. Để thế gian này không ai dám khinh thường Lạc Long Nhân hắn nữa. Trong thâm tâm của Nhân hắn thật sự nghĩ rằng, chỉ có hắn mới là rồng trong loài người. Hắn chính là đệ tử của tiên nhân.
Không riêng gì Lạc Long Nhân. Mấy năm gần đây một số nhân vật đứng thứ hai thứ ba của các đại gia tộc cũng dần bị Ma Sư tha hóa. Bọn họ vui mừng không gì tả nổi khi một tiên nhân đến gặp bọn họ. Ý chí của tiên nhân bọn họ làm sao có thể đối kháng. Bọn họ vì muốn lấy lòng của Ma Sư mà bắt đầu thu thập tình báo của các thế lực thù địch. Những người cùng chung một thầy đều tụ tập cùng nhau, bắt đầu bàn bạc cách trừ khử các thế lực chống đối bọn họ. Thậm chí đã bắt đầu mượn tay của đồng môn để trừ khử người kế vị trong gia tộc mình hy vọng có thể cướp ngôi. Thiên Linh Thế Giới bao lâu nay bất động yên bình, nhưng hiện giờ chỉ vì sự hiện diện của một nhân vật mà lại nổi lến sóng gió.
Sự bất ổn của Thiên Linh Giới dần dần càng rõ rệt. Điều này ngày hôm nay cũng đang làm Liên Minh Bách Tộc điên đầu mà không biết phải bắt đầu từ đâu mới có thể dẹp loạn. Thập Đại Sát Thần tự nhiên lại biến mất khiến Liên Minh Bách Tộc như rắn không đầu, mấy năm nay trách nhiệm được Lạc Long Quân gánh vác rất nhiều. Các lão gia hỏa của Lạc tộc cũng vì vậy mà cảm thấy hãnh diện. Nếu không có Lạc Long Quân, chắc chắn Lạc tộc đã mất đi sự khống chế của Liên Minh. Họ còn sợ sự trở lại của các Sát Thần khác sẽ hất Lạc Long Quân sang một bên. Đến khi Lạc Long Quân đưa lệnh bài của Thần Tướng ra, trong lệnh bài Thần Tướng lại có lời căn dặn của Bạch Phụng đã khiến các lão gia hỏa trấn an. Sự chuyển nhượng quyền lực không bị xao động.
Thật ra người nắm giữ chức vị Thần Tướng chỉ có một mình Bạch Phụng. Hắn lại được sự ủng hộ tuyệt đối của 8 cường giả minh tôn cảnh khác và được Quyền Tôn ấn định nên các đại trưởng lão không ai dám nói gì, nhưng trong thâm tâm bọn họ đều mong muốn người nắm quyền là Lạc Long Quân. Nay Bạch Phụng không nói trước một tiếng lại rời đi cũng khiến một số người dị nghị nhưng sau khi có được lời nhắn nhủ của Bạch Phụng thì tình hình của Liên Minh Bách Tộc đã hoàn toàn ổn định. Cường giả như Bạch Phụng không phải là người dễ vẫn lạc, sẽ không ai hại được hắn. Nếu hắn quyết định ẩn náu, điều đó đồng nghĩa với việc hắn đang muốn tạo ra một kế hoạch rất khủng bố. Không ai dám hỏi nhiều, cũng không ai biết gì nhiều. Người đứng ở phía dưới chỉ có thể nghe ngóng và ngước nhìn lên cao, không thể đòi hỏi.
***
Hắc Dung ngắm nhìn thân hình cô gái tóc vàng hoe của mình rất hài lòng. Đây là thân hình mà nàng thích. Nàng đứng ngắm nhìn thân thể tương lai của mình trong hình trạng linh thể mà khóe mắt hơi ướt vì cảm động. Nàng sẽ vì Phong mà nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ Phong giao phó. Hắc Dung biến thành hình thể của chiếc mặt nạ, đây sẽ là lần cuối cùng của nàng dùng khí thể để trợ giúp cho Phong. Sau dịp này nàng sẽ nhận nhiệm vụ khác. Phong vuốt nhẹ Hắc Dung đeo lên rồi bước về phía Hỏa Thần Thành.
Tiêu Ngọc Lâm xuất hiện tại Hỏa Thần Thành từ lúc nào mà không ai hay biết. Cái tin Tiêu Thần Vương trở về ngay lập tức như một làn sóng trấn động cả thành, rất nhanh qua truyền tin trận lan tỏa đến mọi thành thị. Người nào cũng muốn biết Tiêu Thần Vương hiện giờ có cánh hay không? Hình dạng như sao. Bọn họ hơi ngạc nhiên khi Tiêu Thần Vương vẫn như trước, nhưng có vẻ còn cường đại hơn, thần bí hơn.
Tiêu Ngọc Lâm đạp gió cưỡi mây đảo quanh Hỏa Thần Thành vài lần rồi một mạch bay về Băng Xương Thần Thành. Tin tức Tiêu Ngọc Lâm đã xuất hiện cũng khiến Thiên Tôn phải kinh động. Một lần nữa một thân ảnh lại xuất hiện trước mặt lão:
- Đệ tử Thiên Tôn bái kiến Ma Sư.
- Ừm... Thiên nhi chắc đã nghe đến tiểu tử kia đã quay trở lại.
- Phải, hắn dường như còn cường đại hơn lúc trước. Tiếc rằng hắn quá cường đại, không chịu sự khống chế của Ma Sư. Đệ tử cũng hết cách khuyên can.
- Hừ... Không phải ngươi sợ hắn chiếm lấy ngôi đầu bảng của ngươi sao? Nếu ngươi có thể thu phục hắn, hắn chính là đại tướng giúp được ngươi rất nhiều việc. Tiếc rằng sau lần trước, ta nghĩ với tài trí của hắn sẽ chắc chắn biết được địch ý của ngươi. Thật không ngờ ngươi lại tặng không tên ngu dốt kia tia dị hỏa hiếm quý kia. Ta cũng không thể ngờ được, tiên hỏa kia tại Tiên Chiến Mộ Địa lại có lực lượng như vậy.
Thiên Tôn giật nảy mình hỏi gấp:
- Là tiên hỏa? Đệ tử...
- Bỏ đi. Đến ta cũng bị dị hỏa đó qua mặt. Nếu Tiêu Ngọc Lâm có cơ duyên thu phục dị hỏa đó, hắn đã chắc chắn cường đại hơn cả ngươi. Từ nay trở đi đối với hắn, ngươi nên tận lực khách sáo.
- Đệ tử... rõ. Nhưng chúng ta hôm nay đã không cần đến hắn. Đệ tử nghĩ hay là...
- Từ từ đi. Hắn có một số nội gián rất khá. Đối với chúng ta chỉ có lợi, không có hại. Nhưng nếu hắn cảm nhận được địch ý của ngươi, ngươi sẽ chắc chắn sẽ bị hắn cắn ngược. Chúng ta vẫn cần đến các mối làm ăn của hắn. Đã vậy chi bằng đổ hết tội lỗi lên đầu của Nhật Nguyện tiểu oa nhi kia đi. Ta cũng sẽ dò la tin tức của các nguồn tin của Tiêu Ngọc Lâm tại Thiên Linh Giới. Để xem Băng Xương Các của hắn tại Đấu Linh hiện giờ làm việc ra sao.
Ánh mắt của Thiên Tôn lóe sáng. Giá trị lợi dụng của Tiêu Ngọc Lâm vẫn còn. Cứ tạm thời để hắn thu tóm Băng Xương Thần Thành. Có một người như hắn khiến các thế lực sẽ không dám nhòm ngó. Sau này chỉ cần công bố Tiêu Ngọc Lâm làm phản vậy các thế lực muốn chia chác sẽ dồn lực hủy diệt hắn. Cứ vỗ béo hắn chờ ngày làm thịt. Một kế hoạch cũng theo đó được định hình. Hai người họ toan tính làm sao có thể từ từ thôn tính các thế lực. Đám người theo Ma Sư càng lúc càng đông, càng quy mô và có tổ chức. Mấy năm gần đây đã gắn liền các mối liên lạc, nhưng đồng thời bọn họ cũng ngày càng lộ mặt. Đã đến lúc nguy hiểm bị phát hiện.
Trong khi Liên Minh Bách Tộc còn đang điều tra thì tại Hỏa Linh Thành các nguồn tin tức liên tục đổ xô về. Một số hảo hữu của Lôi Trấn Phong năm xưa liên tiếp bị vẫn lạc. Ngũ Hành Chí Tôn Lôi Nhã Lan thật thấy không quen với những cảnh minh tranh ám đấu này. Nàng cuối cùng cũng phải nhờ đến đám người Lôi gia xin thêm chỉ thị. Tại đại điện Hỏa Linh Thành của nàng hôm nay có các chí tôn giả của Tam Đại Gia tộc, có hai vị chi tộc trưởng Lôi Chí Hào và Lôi Hướng Trung. Ba vị gia gia hàng chữ Thiên của Lôi gia. Mọi người đang vắt óc suy nghĩ là việc gì đang sảy ra tại các châu lục khắp Thiên Linh Giới. Tuy minh tranh ám đấu chưa rõ rệt tại Đấu Linh nhưng bọn họ có thể cảm nhận được không khí đang dần ngột ngạt và căng thẳng.
Lôi Chí Hào đập bàn cái bốp đứng phắt dậy:
- Chúng ta hôm nay đối đầu không phải chỉ riêng một mình Thiên Tôn. Theo nguồn tin cho biết đằng sau Thiên Ma Chí Tôn chính là một tiên nhân cường đại có tên Giao Trì Thánh Mẫu. Mặc dù đã mất đi thân xác nhưng bà ta vẫn còn sức ảnh hưởng, không biết hiện tại lại giữ thân xác của ai, hay vẫn chỉ là một linh thể cường đại. Cũng theo nguồn tin cho biết, bà ta có thể có rất nhiều phân hồn. Trực giác nói cho ta biết, bọn chúng đã bắt đầu động.
Lôi Hướng Trung gật gù tán thành.
- Đệ cũng có cảm nghĩ như huynh. Chúng ta nên nhìn nhận vào sự thật. Và sự thật chính là chúng ta đang yếu thế. Bọn Thập Đại Sát Thần không thể cường đại bằng tiên nhân. Các lão nhân gia Thập Đại Cường Tôn đã rời đi. Thiên Linh lần này nguy to. Chỉ là ta có cảm nghĩ, nếu mụ thật sự cường đại như vậy thì đã sớm ngày thống nhất toàn bộ Thiên Linh Thế Giới. Mụ nhất định bị cái gì đó cản trở. Dù sao thì mụ cũng là một tiên nhân, không thể nhúng tay vào việc của nhân loại. Nguồn tin còn cho ta biết, đằng sau mụ lại là một chân thần đang ngày đêm muốn phá kết giới để trở lại Thiên Linh.
- Ừm... Thiên Linh có thể có cái gì đó rất quan trọng đối với các chân thần. Ngoài ngoại vực, ngoài phiến vũ trụ này còn có rất nhiều các hành tinh khác. Tại sao bọn họ lại cố đánh vào Thiên Linh? Nguồn tin còn chưa xác định được.
- Lần này nguồn tin của ta gặp nguy hiểm không nhỏ. Ta...
Nhã Lan thấy chiều hướng câu chuyện lại đổi hướng đến nguồn tin nàng lắc đầu ngăn chặn:
- Nhạc phụ, phụ thân. Chúng ta tập trung giải quyết việc của mình. Chúng ta không có thời gian suy nghĩ đến nguồn tin đâu. Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện. Ngày càng tới gần chúng ta. Đã mấy tháng nay Sáng Thế Tinh lóe sáng dần. Nhị ca dự đoán có thể lần này Sáng Thế Tinh xuất thế cũng sẽ là lần cuối cùng. Sáng Thế Tinh sau lần này, sẽ vụt tắt không còn sáng nữa. Đây có lẽ là kỷ nguyên cuối cùng của Thiên Linh Thế Giới. Theo kỳ đuổi bắt lần này sẽ có rất nhiều hảo hữu của chúng ta sẽ bị ám toán. Ta nghĩ bọn họ nhờ phu quân mà được thế, giờ bọn họ bị yếu thế, rất có thể đã bị huynh đệ đồng tộc kế vị ám toán họ. Chúng ta làm sao giải quyết và phân ưu cùng bọn họ.
Mộ Dung Khuynh Thành đã đến được một lúc, khi nghe đến đây thì nàng bước ra từ bóng tối. Các lão chí tôn cũng phải giật mình vì không hề phát hiện ra sự tồn tại của nàng. Tiếng của Khuynh Thành trong chẻo chào hỏi các trưởng bối rồi lên ghế chính chủ ngồi cạnh Nhã Lan.
- Đại nương muội muội, chúng ta là thân nữ nhi không quen minh tranh ám đấu. Hay là để hắn lo đi thì hơn.
- Hắn ở phương nào còn không ló đầu ra. Ta lo thu thập tin tức đến bù đầu mà chưa biết phải làm sao. Nếu có một phần của hắn ở đây thì dễ quyết định rồi. Không nói năng gì đã bó ra đi. Tức chết ta.
Nàng vừa nói xong thì từ góc tối của Khuynh Thành mới bước ra một cô gái mặc toàn thân bộ áo giáp bạc bước ra. Nàng cầm trên tay một cây thương bạc. Bộ giáp bạc chỉ để lộ ra cặp đùi thon trắng hồng của nàng. Các lão gia hỏa của Lôi gia cảm nhận ngay được khí tức của nàng rất giống Truy Tinh Trục Nguyệt Thương nhưng nàng lại là một người thật, không phải linh thể của binh khí. Các lão chí tôn ngơ ngác nhìn nhau như dò hỏi cô gái áo giáp bạc này thật ra là ai.
Lôi Chí Hào nheo mắt về phía bóng tối kia phát hiện ra một mật thất đằng sau tấm rèm. Là Khuynh Thành đã vào bằng đường đó. Nàng lại đem theo một người cường đại không kém nàng. Tu vị của cô gái áo bạc sâu không thể tưởng. Các lão chí tôn của tam đại gia tộc chỉ có thể rùng mình. Là tên kia đã kiếm được người đến giúp. Hắn mất tích nhưng không quên nhiệm vụ. Cô gái áo bạc không chào hỏi ai, cao ngạo chỉ nhìn Nhã Lan gật đầu. Nàng như không để người của Tam Đại Gia Tộc vào mắt nhưng đối với Nhã Lan thì lại có phần kính trọng. Nàng nhìn thẳng mắt của ba vị Lôi gia tam tổ mỉm cười:
- Lạc Minh, Lạc Quân, Lạc Hà. Ba người nói ta là ai đây?
- Cô là... Truy Tinh Trục Nguyệt Thương? Làm sao có thể?
- Ha ha ha... Lạc Minh lão tổ, không tin vào trực giác của mình sao? Không gì là không có thể. Ta chính là Truy Tinh Trục Nguyệt đây. Từ nay các ngươi có thể gọi ta là Lôi Tinh Nguyệt. Còn nữa, ta là thứ thiếp của tiểu ca ca kia. Từ nay xin các vị chiếu cố ta nhiều rồi.
Nàng nói xong thì như một em bé nhảy tót lên lòng của Lôi Nhã Lan ngồi rồi hôn chút một cái vào má:
- Đại Nương mạnh giỏi.
Các lão gia hỏa đang cầm chén trà cũng phải sặc sụa. Là Truy Tinh Trục Nguyệt Thương cường đại kia đã có được cơ thể của nhân loại. Cảnh giới... cũng rất cao thâm. Bảo bối kia của gia tộc đã cường đại đến mức độ nào. Cô nương Lôi Tinh Nguyệt kia nhận mình là thứ thiếp của tên kia đúng ra thì phải cung kính cùng các lão gia hỏa trưởng bối như họ, nhưng Tinh Nguyệt có thân phận đặc biệt trong tộc. Nếu nói láo lếu, thì phải nói tên kia láo lếu vượt rào... vượt giới hạn. Nhưng thần binh kết duyên cùng nhân loại, từ trước đến giờ chưa từng có. Móc đâu ra định kiến để phán quyết vụ việc này đây.
Lôi Thanh Nguyệt Hà là cô cô của Lôi tộc, bà không già. So với mức tuổi của chí tôn bà còn rất trẻ. Rất trẻ nhưng cháu chắt đã một đống. Cô cô cũng muốn có một mái ấm nhưng khổ nỗi cho cái danh phận của Lôi gia. Thế giới cường giả này không thể dùng tuổi tác để phân định bối phận, nhưng dù sao lễ nghi của loài người cũng là thứ bùng nhùng rắc rối. Cô cô suy nghĩ đến cái kiểu duyên phận so le của Lôi Trấn Phong cùng một tồn tại đã có mặt từ thưở Hồng Hoang thì chỉ lắc đầu bột miệng:
- Ta đau đầu quá... Chắc già rồi nên hơi lẫn.
Bước vào hàng ngũ sinh tử cảnh đã có tuổi thọ 1 vạn tuổi. Các chí tôn giả ở đây chưa ai quá 3000 tuổi. Bọn họ còn rất trẻ nhưng sống được hơn 2000 năm thì cũng nhìn thấy nhiều sự đời. Tiếc rằng cái tên hậu bối của bọn họ thì không biết phân biệt tôn ti, điên đảo luân thường, thật sự rất đáng đánh. Nhưng sự việc cũng không do hắn tự chủ. Lôi Trấn Phong làm điên đảo luân thường nhưng hắn không đi trái lại với luân thường đạo đức. Các thần binh chỉ có tâm tính của một nhân loại trẻ tuổi. Cùng độ tuổi với Phong, bọn họ cũng không phải nhân loại, không chung huyết thống của Phong vậy thì làm sao trách được hắn. Đã không phải bà con ruột thịt, thấy một người là thu một người. Ngoài Lôi Tinh Nguyệt này ra còn biết bao thần binh khác. Nhã Lan nghĩ rất nhanh đến việc này. Phụ nữ ai chả ghen:
- Tinh Nguyệt muội muội, ngoài muội ra hắn còn thu bao nhiêu người vào hậu cung?
- Ta? Nói thật, bát đại thần khí hắn chỉ chừa lão Hắc ra thôi. Toàn bộ thu sạch. Ngoài ra hi hi... ngoài ra... thôi để sau này hắn tự nói. Bọn ta còn may mắn, có người bị hắn thu còn không biết hắn là ai! Tên này... hy vọng Tiến Thành không giống hắn. Hắn rất chi là đào hoa. Đôi mắt như biết nói... yêu chết đi được hi hi hi.
Nhã Lan tính nhẩm bát đại thần khí có 7 người. Còn có Lôi Minh Hồng. Vậy hắn đã có ít nhất 10 người vợ. Sau này phiền toái rồi. Hắn một khi thu phục hậu cung thì đâu chỉ dừng lại ở 10 người. Chuyến này thảm rồi. Chỉ cai quản cái đám má hồng này nàng cũng hết ngày. Tên này... rất đáng đánh. Nhưng nàng cũng hiểu, đối với thần binh của nàng, nàng cũng coi như tỷ muội một nhà. Lôi Trấn Phong đã dùng tình cảm chân thành của mình để đánh thức linh trí của các thần binh, chế tạo cơ thể cho họ. Phong nếu không thu họ vậy thì hắn cũng quá nhẫn tâm vô tình. Hiện giờ việc phải làm là làm sao đối kháng cùng bọn người Cổ Ma. Nam nữ tư tình chỉ có thể tạm gác qua một bên.
Hiểm nguy đang bao phủ toàn bộ thế giới, một nữ tử như Lôi Tinh Nguyệt còn rảnh tâm nghĩ đến chuyện yêu đương cũng khiến mọi người ở đây cảm thấy thế gian này vẫn còn hy vọng. Có lẽ bọn họ vẫn có cách đối kháng cùng tiên nhân. Lôi Tinh Nguyệt nhảy phốc ra khỏi lòng của Nhã Lan múa nhẹ cây thương rồi từ từ biến cây thương nhỏ lại như một con dao dài rồi đeo nó bên hông. Xong suôi nàng làm bộ như Tiêu Ngọc Lâm gãi cằm suy nghĩ:
- Chúng ta mời các hảo hữu của Phong ca ca đến dự tiệc hai tiểu bảo bối kia. Dự tiệc sinh nhật là việc phụ, bàn việc đuổi bắt Sáng Thế Tinh và trừ khử bọn người ám sát họ mới là việc chính. Thần binh chúng ta đã nhập cùng một thể với nguồn tin. Chúng ta có thể nhờ đó mà phân biệt được các tia tàn hồn của thế lực đứng đằng sau Thiên Ma Chí Tôn. Tuyệt đối không sai. Chỉ cần đánh dấu từng tên một, để sau này chúng ta âm thầm trừ khử. Nếu tiện tay và có chứng cớ đầy đủ, thì cứ lợi dụng sự hỗn loạn trong lúc đuổi bắt Sáng Thế Tinh để trừ khử đi bọn họ. Nhất định phải tìm cách ngăn cản thế lực của Giao Trì tại Thiên Linh lớn rộng. Nhưng tuyệt đối chỉ có thể âm thầm ra tay. Không thể để lộ vì sẽ khiến các thế lực mượn cớ đến trả thù.
Lôi Hướng Trung lo sợ:
- Làm như vậy hung hiểm quá nhiều. Nếu lỡ để các thế lực phát hiện vậy chúng ta sẽ gặp nguy to.
- Việc này không cần chúng ta đích thân ra tay. Việc của các gia tộc, cứ để người của các gia tộc làm việc. Sẽ có người liên lạc cùng Ám Huyết Lâu. Ta nghĩ mọi người đã đến lúc nhận lại người thân của chúng ta. Ám Huyết Lâu Chủ, Nạp Lan Vĩ Hùng!
Nạp Lan Vĩ Nhân nghe đến tên của huynh trưởng đồng tộc thì mắt trợn tròn. Lão phát hiện Tinh Nguyệt đang nhìn lão nháy mắt. Tộc huynh còn sống. Hắn chính là ông ngoại của Lôi Trấn Phong. Mọi người mới bắt đầu run sợ vì số lượng tin tức và bí mật Lôi Trấn Phong nắm giữ. Hôm nay mọi người mới chỉ được bật mí một ít tin tức mà thôi. Nếu biết hết chỉ sợ bọn họ sẽ nằm mơ nói mớ. Sự việc trọng đại, tốt nhất là không biết thì hơn. Gánh nặng của Lôi Trấn Phong quá lớn. Lôi Chí Hào cũng cảm nhận được điều này tay nắm chặt lại quả quyết:
- Chúng ta bắt tay vào việc gửi thiệp mời đi thôi.
Ngày hôm sau từ Hỏa Linh Thành một tin tức được truyền ra và được đích thân thần tướng của Liên Minh Bách Tộc Lạc Long Quân khẳng định: “Sáng Thế Tinh sẽ xuất hiện vào ngày 4 tháng 4 sắp tới tại một cổ địa đã bị thế gian quên lãng: Tiên Chiến Mộ Địa hay còn được biết đến là Nơi Các Linh Hồn Độ Kiếp."
Tính ngày vậy chỉ còn chưa đầy 2 tháng. Nơi các Linh Hồn Độ Kiếp là nơi nào lại khiến bao thế lực nhòm ngó vào dò hỏi. Mọi người để ý đến nhất là cường giả chí tôn của Lôi tộc, Lôi Trấn Quốc. Là người duy nhất đã nhận được truyền thừa của Thần Toán Chí Tôn. Rất nhiều các thế lực đều muốn chèn ép Lôi gia nhưng bọn họ cũng hiểu được, tin tức này quá mức quan trọng, không ai có thể một mình giữ lấy. Đồng lúc Liên Minh Bách Tộc cũng đưa ra thiệp mời đến các đại gia tộc nhất lưu và nhị lưu của Thiên Linh Giới để đến Đấu Linh tham gia vào Truy Tinh Hội.
Các thế lực nhất lưu được quyền đem theo tổ đội 3 cường giả và kèm theo 3 tùy tùng. Số lượng tham gia có hạn và để tránh gây ảnh hưởng đến phong tranh của các thế lực. Mọi minh tranh ám đấu đều phải chấm dứt khi đến địa vực của Thôn Kiếm Thành. Đấu Linh Thủ Giới Giả sẽ chịu trách nhiệm bảo đảm an ninh cho đợt này. Đấu Linh lại một lần nữa có rất nhiều võ giả đến trọ. Ai ai cũng mong muốn bắt được tin tức của Sáng Thế Tinh chính xác nhất từ Thiên Cơ Tử Lôi Trấn Quốc.
***
Chúc mọi người ăn tết vui vẻ. Đan Khí Thần Tôn=).
- Cuối cùng thì Khí Tổ ta cũng được sống lại. Đồ đệ vất vả rồi.
Lôi Trấn Phong tạo hình cho thân ảnh kia xong thì cũng cạn sức ngồi bệt xuống thở hổn hển. Cơ thể hỗn độn, cuối cùng hắn cũng thành công tạo ra. Phong gật gù hài lòng nhưng rồi mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Lão Ngưu trố mắt ra nhìn rồi thì thào: “Hỗn Độn Hiện, Ngài quả nhiên là Diêm La Thần Vương tái sanh!" nhưng trong lúc này đã không có ai có thể nghe được tiếng của lão Ngưu. Ngưu suy nghĩ điều gì rồi thỉnh thoảng cười khúc khích một mình vui sướng.
Được sự trợ giúp của Khí Tổ hai người bắt đầu tạo dựng thân thể cho Đan Tổ, rồi Trận Địa Minh Tôn. Thời gian vùn vụt trôi qua với những ngày tháng tẻ nhạt trong sơn động. Có được Hắc Giới nên Phong không lo ăn, lo mặc. Có Phượng nhi thay Phong nấu nướng khiến nàng như một quản gia, kiêm đầu bếp. Đời sống của Phong thật sự không thể thiếu được Phượng nhi.
Thời gian một đi không trở lại. Khi Lôi Trấn Phong mỉm cười gật gù với thân hình cuối cùng do mình tạo ra thì đã sắp đến ngày sinh nhật thứ 18 của hai đứa con. Phong phá kết giới của sơn động rồi không một tiếng động bước ra. Từ Hắc Giới rất nhiều thân ảnh bước ra rồi lặng lẽ mỗi người một hướng bay đi. Trong thức hải của Phong các phân hồn khác tận dụng thời gian tu luyện vũ kỹ. Hỏa Long mở mắt ra:
- Bản thể, chúng ta chỉ giữ lại Dung nhi và Phượng nhi. Các thần khí khác đã được luyện chế thân thể và trở lại Đấu Linh. Tuy Đấu Linh và Hỏa Linh Thành đã trở thành nơi bất bại, nhưng Tam Huyền Tinh và Băng Xương Thần Thành thì rất dễ bị mất. Chúng ta không có cách thủ hộ nơi đó.
- Việc này phải nói chuyện cùng Thiên Tôn rồi.
- Định lừa hắn cách nào?
- Ha ha ha... Cái này phải nhờ vào tên Hắc Ám.
- Được rồi được rồi. Lão tử nhập thành một thể cùng Quang Huy và bản thể. Các ngươi chia ra hành động. Lần này chia ra sẽ là lần cuối cùng chúng ta xa cách. Tìm kiếm xong thập nhị Atula chúng ta sẽ quay trở lại. Thống nhất Thiên Linh Thế Giới rồi hướng ra ngoại vực diệt bọn tà ma. Coi bộ Tiên Mẫu kia đã sớm ngày cấu kết Ma Giới rồi. Chúng ta ở đây đoán mò cũng không có cách.
- Quyết định như vậy thì làm luôn đi. Lần này Thập Đại Sát Thần không ra mặt, nhưng trước khi chúng ta hợp lại, có lẽ phải lợi dụng thân xác của Thập Đại Sát Thần một lần nữa.
- Đánh lừa Thiên Tôn ác vậy sao? Ta thích!
- Ai sẽ đóng vai của Bạch Phụng đây?
-... Có cần hắn ra mặt nữa không đây? Chúng ta cứ để hắn hành tung bất định đi. Tiếng đồn vang xa, Thiên Tôn sợ vỡ mật...
- Ý kiến hay. Nếu phao tin Bạch Phụng chính là Lôi Trấn Phong thì sao đây?
- Ha ha ha... chân chân giả giả. Ta thích!
- Vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi.
Tiếng nói của các phân hồn tuy vang vọng mỗi khác nhưng chỉ là một người độc thoại. Lôi Trấn Phong mở mắt ra lao về hướng của Thôn Kiếm Thành. Thôn Kiếm Thành tấp nập người đi người đến. Thôn Kiếm Thành hiện giờ đã rất khác. Các thế lực như nấp mọc sau mưa đua nhau tranh dành địa bàn. Minh tranh ám đấu để có thể kiếm được một mảnh đất cắm dùi tại Thôn Kiếm Thành. Bọn họ không dám động võ trong Thôn Kiếm Thành, nhưng khu đất trống 300 dặm về hướng Hỏa Linh Thành thì như một bãi chiến trường luôn luôn có người nằm xuống. Không hiểu từ khi nào, đây đã thành một thông lệ của Thôn Kiếm Thành. Duy chỉ có một điều bất biến tại Thôn Kiếm Thành đó là, thế lực của Đấu Linh Thủ Giới Giả là bất khả xâm phạm.
Các thế lực lớn nhỏ tuy tranh đấu cùng nhau nhưng đều nghe hiệu lệnh của Đấu Linh Tam Đại Gia Tộc. Thế lực ngoại vi của Tam Đại Gia Tộc tức Trấn Phong Bang nắm giữ hầu hết các hoạt động chủ chốt tại Thôn Kiếm Thành. Trấn Phong Bang có quy mô rất lớn. Người đứng đầu Trấn Phong Bang có những 20 cường giả võ thần cảnh. Tuy bọn họ không có chí tôn giả thủ hộ nhưng đây toàn là thuộc hạ của Lôi Trấn Phong năm xưa, ai ai cũng cúp cung tận tụy.
Ngày hôm nay là một ngày khác đặc biệt. Các lão gia hỏa của Trấn Phong Bang từ các ngõ ngách lần lượt đi đến trung tâm của Thôn Kiếm Thành. Lôi Trấn Phong hóa hình thành một võ giả bình thường ngồi uống rựu trong quán rựu Vãng Lai. Đây là nơi khởi điểm của Trấn Phong Bang. Là nơi mà minh chủ Lôi Trấn Phong năm xưa đã thu phục những thuộc hạ đầu tiên. Rất nhiều người bọn họ hôm nay đã nổi danh không gì tưởng tượng nổi. Một võ giả hớn hở chạy lên lầu gõ bàn hô lớn:
- Tiểu nhị, cho ta 5 cân rựu Trấn Phong Tửu hảo hạng, 3 cân thịt nướng.
- Lão Tam, làm gì hôm nay cao hứng vậy.
- Dĩ nhiên phải cao hứng, các ngươi không nghe thấy sao? Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện, lại trùng thời điểm sinh nhật của Lôi An Quốc đại cô nương và Lôi Trấn Thành nhị công tử. Ta nghĩ lần này Lôi gia lại xuất hiện thêm một vài cường giả đỉnh tiêm cho Thiên Linh Thế Giới.
- Ha ha ha... Lôi gia liên tục xuất hiện ra cường giả đỉnh tiêm. Đi đầu là Phong minh chủ, sau đó là bọn người Bạch Phụng, Băng Hoàng. Nghe nói Thập Đại Sát Thần có đến 9 người đều là người của Lôi gia. 2 tiểu tổ tông kia đều là bảo bối xuất sắc của Lôi gia, quả nhiên là hổ phụ sinh hổ tử. Thân thế của bọn họ đều khiến các thế lực nể phục. Cho dù không có Sáng Thế Tinh xuất hiện thì họ cũng trở thành những nhân vật phong vân sau này.
- Con bà nó. 18 tuổi đã bước vào võ thần cảnh. Từ trước đến nay còn chưa có nghe nói qua.
- Lão Tam ngươi dĩ nhiên cao hứng thay bọn họ. Ngươi là võ giả hy hữu được vào đội săn bắn của Trấn Phong Bang. Giáo đồ tuy nhiều nhưng chúng ta trầu trực ở đây bao lâu nay cũng chưa từng có cơ duyên đầu vào được.
Trương Lão Tam nghe huynh đệ tâng bốc vậy thì không khỏi có chút hư vinh. Gật gù hài lòng. Nhớ đến năm xưa hắn đấu sống đấu chết mới mò được vào lấy một chân. Hôm nay cũng mò lên được chức đội trưởng, hoàn toàn là nhờ vào bang phái bồi dưỡng. Nếu có thể gặp được Phong minh chủ lại một lần nữa, không biết hắn sẽ phải nói lời cảm kích như thế nào cho đúng. Đúng lúc hắn đưa rựu lên uống thì một võ giả thoát nhìn rất giống Phong minh chủ năm xưa mỉm cười nhìn hắn. Võ giả đó nháy mắt cùng Trương Lão Tam một cái rồi trả tiền đứng dậy ra đi. Hắn bước không nhanh nhưng cái kiểu nháy mắt vừa rồi của hắn khiến Trương Lão Tam nhớ đến Phong minh chủ năm xưa. Biết bao cường giả đều muốn được Phong minh chủ nháy mắt với mình một lần.
Trương Lão Tam chỉ hơi nghĩ ngợi rồi cũng đứng dậy trả tiền:
- Tiểu nhị, ta có việc đi trước, lát nữa mới trở lại sau.
Trương Lão Tam rất nhanh rảo bước theo sau vị võ giả kia. Giống quá, thật sự rất giống. Lão Tam men theo con đường nhỏ vào một ngõ hẻm. Nhất định phải điều tra thân thế của vị cường giả trẻ tuổi kia.
- Huynh đài xin dừng bước.
Người võ giả trẻ tuổi hơi quay mặt sang rồi lỉnh mất vào một góc. Tại sao hắn lại chạy? Có trá, tận lực theo sát. Trương Lão Tam không biết đã chạy theo được bao lâu, rẽ sang bao nhiêu cái ngõ nhỏ. Cuối cùng hắn cũng đẩy cửa bước vào một sơn viên nhỏ hẹp. Bên trong võ giả kia như đang đợi sẵn hắn. Trương Lão Tam hơi chùn bước ghẹt thở nhưng vẫn cố chống, người của Trấn Phong Bang thà chết không lui:
- Huynh đài, tại sao phải chạy?
Võ giả trẻ tuổi không ngờ lúc quay lại thì toàn thân đã mặc hắc bào mỉm cười:
- Bổn minh chủ có chạy hay sao? Ngươi là thuộc hạ của đường nào?
Trương Lão Tam hơi rung động vì khuôn mặt trẻ tuổi kia tuy chỉ hơi thay đổi so với vừa rồi, đã hoàn toàn để lộ ra một người rất cường đại. Một người mà theo lời đồn đại đã chết.
- Thuộc hạ Trương Lão Tam, bái kiến minh chủ.
Trương Lão Tam muốn quỳ xuống một chân nhưng hắn không sao hạ gối. Một lực cản vô hình khiến hắn đứng thẳng:
- Lúc ta mới lập bang đã không muốn ai quỳ lạy ta. Đến giờ cũng vẫn vậy. Bổn cung không có nhiều thời giờ. Ngươi có phải là người của Hỏa Đầu Quân?
- Dạ, thuộc hạ là đội trưởng đội săn thú của Hỏa Đầu Quân.
- Ừm. Ta phiền ngươi tối nay trao vật này cho Nguyễn Bá.
- Bá trưởng lão chức cao trọng vọng. Thuộc hạ khó lòng gặp được ngài.
- Việc đó do ngươi tự mình xoay sở. Ngươi đem lệnh bài này giao tận tay cho hắn, không được qua trung gian. Ta mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì. Làm xong sau này ắt sẽ có thưởng. Làm không tốt, hừ hừ!!!
- Thuộc hạ, đã rõ. Vậy hành tung của ngài.
- Hmm... Ta sớm ngày cũng sẽ trở lại. Tạm thời phiền ngươi làm thêm một việc cho ta. Ngươi kiếm Tề Kim nhờ hắn loan tin về cuộc gặp gỡ của ta và một thuộc hạ hôm nay tại đây. Đừng để lộ người là tên thuộc hạ đó. Cầm lấy phi đao này, Hộ Vệ Đội Cao Cảnh Phong sẽ không làm khó ngươi đâu.
- Thuộc hạ tuân lệnh.
Trương Lão Tam cúi đầu cung kính khi ngẩng đầu lên thì Phong minh chủ đã biến mất không thấy hình bóng. Trương Lão Tam tung mình nhảy lên các nóc nhà một đường chạy thẳng về quán rựu Vãng Lai. Hắn đã gặp được Phong minh chủ. Còn được người giao cho nhiệm vụ quan trọng. Lần này không làm tốt thì sau này sẽ hổ thẹn với con cháu. Nhất quyết phải gặp bằng được Nguyễn Bá trưởng lão. Trương Lão Tam về đến quán rựu Vãng Lai thì mọi người đang bàn tán xôn xao về Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện.
Sáng Thế Tinh mỗi khi xuất hiện đều là dấu hiệu của một thời kỳ mới. Lần trước Sáng Thế Tinh xuất hiện báo hiệu cho Tân Kỷ Nguyên chính thức bắt đầu. Lần này Sáng Thế Tinh xuất hiện không biết là điềm gì. Mọi người đều chắc chắn, mỗi khí vì sao này xuất hiện và hạ xuống Thiên Linh Thế Giới đều có một báu vật vô giá xuất hiện. Chỉ cần đuổi đến nơi của vì sao này hạ xuống sẽ tìm thấy bảo vật. Lần trước Tân Kỷ Nguyên bắt đầu thì Thần Toán Chí Tôn đã tìm được một la bàn. Nhờ vào la bàn này mà bói ra rất nhiều quẻ đúng, đã trở thành hiện thực. Nhưng lần cuối cùng bói quẻ, la bàn đã vỡ và lời tiên tri cuối cùng của ngài để lại là bài vịnh “Hỗn Độn Hiện, Thiên Hạ Kinh!"
Thế gian sau đó trải qua hai ngàn năm chinh chiến và kết thúc bằng việc Hỏa Linh Hải bị phong tỏa. Lần này các thế lực đều hội họp, mượn ngày sinh nhật của hai hậu bối của Lôi gia mà kéo đến. Chúc mừng sinh nhật là việc phụ, bàn việc đuổi bắt Sáng Thế Tinh mới là việc chính. Thời hạn 8 năm của Lôi Tiến Thành cũng sắp đến. Phong cũng vì vậy mà phải có mặt tại Đấu Linh.
Đêm hôm đó một thân ảnh bịt mặt lẻn vào sơn viên của Nguyễn Bá. Hắn lẻn qua bọn lính gác bước vào cửa phòng làm việc của trưởng lão thì bị phát hiện.
- Bổn thần đã lâu không ra tay. Tiểu tử ngươi chỉ là một khai thiên cảnh cũng dám ngang nhiên xông vào?
- Thuộc hạ Trương Lão Tam bái kiến trưởng lão.
- Hử... Ngươi là người của bổn thần, lại len lén vào đây có việc gì?
- Bẩm trưởng lão, thuộc hạ được một nhiệm vụ bí mật đến đây giao cho ngài một vật này.
- Là ai giao nhiệm vụ cho ngươi?
- Là một người mọi người tưởng đã chết. Trưởng lão, xin xem thử lệnh bài này.
Nguyễn Bá hơi run run đón lấy lệnh bài. Cái lệnh bài bằng ngọc nhỏ kia được tạo từ linh thạch, lúc trước đã có người mấy lần giao cho hắn. Cũng nhờ vào những lệnh bài nhỏ đó mà hắn đã được thăng chức. Đây cũng là lệnh bài riêng của Phong mình chủ. Không thể nhầm lẫn. Bên trong lệnh bài còn để lại linh hồn ấn ký của minh chủ. Không thể làm giả được. Nguyễn Bá đưa tinh thần lực vào lệnh bài thì một thân ảnh mỉm cười nhìn hắn. Một đoạn tin nhắn bắt đầu hiện ra rồi tắt ngủm không để lại gì. Nguyễn Bá nghe tin xong thì mỉm cười hơi rươm rướm nước mắt.
- Ngoài ngươi ra còn ai biết không?
- Việc này quan trọng, thuộc hạ không dám bép xép.
- Hừ hừ... rồi ngươi cũng sẽ phải bép xép thôi. Bước kế tiếp ngươi chắc biết phải làm gì?
- Cái đó, nhờ trưởng lão giúp đỡ. Thuộc hạ liều chết một lần lẻn vào gặp ngài, may mắn không bị đánh chết nhưng chưa chắc đủ bản lĩnh làm thêm một lần nữa.
- Ha ha ha... Tiểu tử ngươi cũng rất biết lượng sức mình đấy. Ta thích. Từ nay trở đi ngươi theo bổn thần đi. Ngươi cầm lá thư triệu kiến này đến gặp Tề Kim trưởng lão. Nếu có người thứ ba có mặt thì ngươi không được lên tiếng. Đợi mọi người đi hết ngươi mới bày tỏ việc của ngươi. Lệnh bài này làm bằng chứng. Đó là huy chương của riêng ngươi. Sau này ngươi nhất quyết sẽ được bang hội bồi dưỡng. Đi sớm về sớm đi.
- Dạ! Thuộc hạ cáo từ.
Đồng lúc đó tại một lầu các của viện khoa học. Lê Vĩnh Sinh đang hý hoáy với bản thiết kế kiến trúc mới nhưng mãi lão cũng không hài lòng. Bỗng nhiên tại một góc một giọng nói vang lên khiến lão giật mình quay lại.
- Muốn xây nhà cao như vậy thì phải xây phần lõi rỗng. Càng lên cao thì phải càng dùng vật liệu thật nhẹ. Dùng không khí bay thốc tạo thành khí lực giữ vững các cột trụ của tòa ốc. Tòa nhà mà cao như vậy thì tiền bối phải xây luôn thang máy để tiện lên xuống. Không phải ai cũng là khai thiên cảnh đâu.
Bước vào cảnh giới võ thần cảnh mà lại có người đến gần mà lão vẫn không hay biết như vậy. Cảnh giới của người này ít nhất cũng phải chí tôn cảnh. Mắt lão hấp háy một hồi rồi nhìn lại vào bản thiết kế của mình. Sáng kiến của người này đã giúp lão không biết bao lần. Giọng nói của người này làm sao lão có thể quên đi được. Cái ơn tri ngộ của người này đối với lão sâu không thể tưởng. Có được một người thưởng thức mình đâu phải dễ. Lão được người này bồi dưỡng đến mức này đã như ơn tái sanh của lão. Từ Ích Địa Cảnh để đạt đến Võ Thần Cảnh là một trời một vực mà lão không tài nào có thể mơ ước đến. Thời gian thấm thoát cũng chỉ 20 năm. Đối với lão đây chỉ là một chớp mắt. Một giấc mộng rất đẹp.
Ngày hôm nay Phong minh chủ lại một lần nữa chỉ điểm cho lão. Lão rưng rưng nước mắt run rẩy cung kính.
- Tiền bối đừng làm vậy tài hạ sẽ tổn thọ mất.
Nói xong Phong ngắm nhìn một vài bản vẽ đô thị trước mặt thì hài lòng góp ý.
- Đô thị lớn như vậy thì phải có bảng chỉ dẫn đường. Đèn giao thông. Tiền bối phải nghĩ thêm phương pháp để có thể thiệt lập một hệ thống giao thông. Tốt nhất là phải có các len đường cho phương tiện vận tải, phương tiện bay, phương tiện nhẹ và kể cả phương tiện giao thông công cộng. Đường ngắn, đường dài, các trạm xe tàu. Vất vả đấy. Tốt nhất là tiền bối phải thu thêm mấy tên đệ tử. Bọn người Thạch Thổ khó lòng làm hết việc. Đấu Linh phát triển có được quy mô thế này đã nhờ vào tiền bối rất nhiều. Tiếc rằng Đấu Linh càng ngày càng thịnh. Hiện giờ dân chúng đã lên đến 10 tỷ. Riêng Thôn Kiếm Thành đã có 3 tỷ. Ta làm phiền tiền bối rất nhiều rồi. Còn nữa khi các bản thiết kế này xong thì phiền tiền bối huấn luyện ra một đội ngũ chuyên xây dựng đưa đến Hỏa Linh Thành, rồi kể cả Băng Xương Thần Thành của Tiêu Ngọc Lâm. Chúng ta có thể buôn bán cùng hắn kiếm lời cho Đấu Linh.
Lôi Trấn Phong gợi ý xong suôi thì để lại một lệnh bài. Lê Vĩnh Sinh hơi rung động đón nhận lấy lệnh bài thì thào:
- Lão phu được minh chủ tài bồi, đời này kiếp này cúp cung tận tụy.
Nhưng lão chỉ thì thào một mình trong căn phòng trống. Phong minh chủ đã bỏ đi. Nếu lão không cầm lấy tấm lệnh bài kia thì đã không thể chắc chắn Phong minh chủ đã có mặt. Khi lão đưa tinh thần lực vào trong lệnh bài thì một thế giới được mở ra, một đô thị hiện đại với những cầu vượt, những loại xe cộ đủ loại, những chiếc tàu điện và metro đua nhau chạy với vật tốc cao theo một trật tự nhất định. Một thế giới kiến trúc hoàn mỹ rất đẹp mắt. Đây là một thế giới Phong minh chủ đã vẽ ra cho lão. Trong lệnh bài còn để lại một lời nhắn.
- Đây là thế giới ta muốn tạo ra, nhưng các chi tiết để thực hiện phải nhờ vào tiền bối.
Lê Vĩnh Sinh mở mắt ra rồi bắt đầu ngồi xuống vẽ lại bản thiết kế mà lão đã hỳ hục suốt mấy tháng qua. Một thế giới hoàn mỹ, một quốc gia có luật pháp và trật tự. Đất nước Nam Việt văn minh và hiện đại sắp được một kiến trúc sư dùng ngòi bút vẽ ra. Lão không ngờ cái tên Lê Vĩnh Sinh của lão sau này lại gắn liền cùng lịch sử kiến trúc của Thiên Linh Thế Giới.
Không lâu sau tại Thôn Kiếm Thành bỗng nhiên nổi lên tiếng đồn về sự xuất hiện của minh chủ Lôi Trấn Phong. Và cái chết của minh chủ được nhiều người thêu dệt để nhằm đánh lừa bọn Cổ Ma. Từ nhiều nguồn loan tin kể rằng Nguyễn Bá đã đích thân nướng thịt cho mấy người Thập Đại Sát Thần tại hành tinh Phong Thần Chi Địa. Tại Phong Thần Tửu Hội Nguyễn Bá đã có duyên gặp mặt tất cả các cường giả cùng một chỗ. Ngày hôm nay tại Thôn Kiếm Thành lại nổi lên một cái tin khiến bao người suy nghĩ về nguồn gốc của nó. Tin đồn nói rằng Bạch Phụng kia chính là Lôi Trấn Phong. Nguyễn Bá là người trong quán rựu Vãng Lai đã gật gù úp mở: “Rất có thể Phong minh chủ là Bạch Phụng."
Chỉ với một câu nói đó đã khiến bao thế lực suy nghĩ lại những lần gặp mặt cùng Bạch Phụng. Tuy có sự khác biệt nhưng không ai đưa ra được một giải thích hợp lý để chứng tỏ Bạch Phụng không phải là Lôi Trấn Phong. Khi nghe được tin này thì Lạc Long Quân đã ha hả cười lớn. Trên tay Quân là bản vẽ của Hắc Long Giáp vào các thời kỳ. Bản vẽ này quá giống với chiếc áo giáp mà Lôi Trấn Phong đã đấu giá được với cái giá rất rẻ tại Đấu Linh. Không ai nghĩ ra vật của Lôi Trấn Phong đấu giá được lúc đó lại là Hắc Long Giáp cường đại trong truyền thuyết. Hắc Long Giáp cũng là vật mà Bạch Phụng đã mặc. Còn sai được sao?
Sau khi đấu cùng Bạch Phụng, Lạc Long Quân đã để ý đến Hắc Long Giáp, vì đây chính là vật mà Bạch Phụng đã dùng để hạ gục hắn. Lạc Long Quân sau khi tuyên bố Lôi Trấn Phong còn chưa có chết tại Phong Thần Bảng thì đã bỏ công rất nhiều để tìm hiểu về Hắc Long Giáp. Quân muốn chắc chắn về suy đoán của mình. Ngày hôm nay sau khi nghe được lời đồn đãi từ Đấu Linh thì Quân đã khẳng định được Bạch Phụng chính là Lôi Trấn Phong năm xưa. Điều này hoàn toàn lý giải được tại sao Bạch Phụng lại có cảnh giới bày trận cường đại như vậy. Trên đời này làm gì có thêm một người như Lôi Trấn Phong cơ chứ.
Khi Quân đang cười ha hả thì bỗng nhiên cửa phòng hắn có người gõ cửa.
- Vào đi, cửa không khóa.
Một cường giả thần bí mặc áo bào đen bước vào. Hắn cửi mũ khoác trên đầu xuống nhìn Quân mỉm cười. Lạc Long Quân nhíu mày nhìn vào hình vẽ của Hắc Long Giáp rồi lại nhìn cường giả trước mặt. Có điều gì làm Quân rất mơ hồ nhưng dường như đã dần dần nắm bắt được.
- Huynh đài là ai. Tại sao vào được phòng của ta?
- Ha ha ha... Lạc tộc trưởng đang ở Liên Minh Bách Tộc. Ta có lệnh bài này thì muốn đi đâu mà chả được?
- Lệnh bài của Thần Tướng Liên Minh. Bạch Phụng hiện giờ đang ở đâu?
- Ai... Hắn hiện giờ không đến được. Hắn nhờ ta đưa lệnh bài này giao lại cho huynh tạm thời cai quản thay hắn.
Và như nắm bắt được điều gì Lạc Long Quân dồn hỏi:
- Lôi Trấn Phong hắn khi nào thì trở lại?
- Hử? Ngươi thua cho hắn mấy lần vẫn chưa đã nghiền hay sao?
Lạc Long Quân hơi run run trợn mắt:
- Lần trước ta thua vì hắn đã giấu huynh đài đi.
- Ha ha ha... binh bất yếm trá, binh bất yếm trá. Lạc Long Quân huynh đệ xin thông cảm ha ha ha... xin thông cảm!
Lạc Long Quân bừng tỉnh. Lôi Trấn Phong quả nhiên là Bạch Phụng và cường giả đang đứng trước mặt Quân chính là Hắc Long Giáp trong truyền thuyết. Khí tức của người này làm sao hắn có thể quên đi. Hình dáng tại thế giới này có thể biến đổi nhưng khí tức thì rất khó. Hiện giờ Hắc Long Giáp đến đây không che không giấu, Lạc Long Quân dĩ nhiên phát hiện được điểm tương đồng. Lạc Long Quân đón lấy lệnh bài trước mặt giọng hơi run run hỏi:
- Vậy xin hỏi Hắc huynh, Bạch Phụng lúc trước đã hứa với ta sẽ đấu lại một trận. Không biết khi nào hắn mới cho ta cơ hội đó. Hắn... hiện giờ đang ở đâu?
Lão Hắc bí hiểm cười trừ:
- Nước Nam thường có thánh tài, sơn hà vững đặt mấy ai tỏ tường. Lạc Long huynh đệ muốn tìm hắn, hay là để hắn sau này tìm huynh đi. Việc của chúng ta còn rất nhiều. Liên Minh Bách Tộc phải nhờ vào huynh.
Lão Hắc nói xong thì mỉm cười thần bí. Lạc Long Quân thấy vậy cũng chỉ có thể nhíu mày. Quân còn muốn hỏi Lôi Trấn Phong và Bạch Phụng có phải là một người nhưng hình như tin tức đó trong lúc này đã không còn quan trọng. Nếu quả thật là như vậy, vậy việc đối đầu cùng với Cổ Ma Thiên Tôn đã do Lôi gia đảm nhận. Liên Minh Bách Tộc phải tận lực trợ giúp hắn. Vinh dự cá nhân của Lạc Long Quân để sau này mới tính đến. Nếu thật có một ngày dẹp tan chiến loạn, lúc đó có lẽ mới đúng là lúc để Lạc Long Quân đấu lại một trận cùng Lôi Trấn Phong.
Lạc Long Quân suy đi nghĩ lại đến câu thơ của Hắc Long Giáp: “Nước Nam thường có thánh tài, sơn hà vững đặt mấy ai tỏ tường." Đây hình như chứa đựng một điều gì đó rất quan trọng. Lạc Long Quân như bị câu thơ đó làm mê muội. Nước Nam là nước nào? Rồi lại nghĩ đến câu thơ của cường giả thần bí Độc Cô Nhất Lang đã để lại: Nam quốc sơn hà nam đế cư. Nước nam đây chả lẽ nói đến Đấu Linh. Thánh tài là nói đến người tài giỏi của Đấu Linh, bọn họ thao túng và sắp đặt giang sơn của Đấu Linh một cách bí mật không ai thấu hiểu. Ý nói họ đã có kế hoạch sẵn. Nếu là vậy thì Lạc Long Quân chỉ cần phối hợp. Việc đến lúc cần thiết Hắc Long Giáp sẽ nói cho Quân biết. Nhưng sự xuất hiện của Hắc Long Giáp trong linh thể này khiến Quân nghĩ ngay đến một người mà thế gian đã quên lãng: Lạc Lôi Nhật Thiên lão tổ.
Lạc Long Quân đôi mắt ưu tư còn muốn hỏi gì nhưng Hắc Long Giáp đã bước ra khỏi cửa. Quân cố gọi với lại:
- Hắc huynh xin dừng bước.
- Điều ta phải nói, ta đã nói. Sau này sẽ có người khác liên lạc cùng huynh. Ta còn có việc, hẹn gặp lại.
Tiếng của Hắc Long Giáp còn vang vảng nhưng thân ảnh đã không thấy đâu. Lạc Long Quân giật mình phát hiện, minh tôn cảnh. Hắc Long Giáp sau khi có được thân thể của nhân loại thì đã bước vào hàng ngũ của minh tôn cảnh. Luyện khí sư nào mà chả muốn tạo ra một người sống bằng thuật luyện khí của mình. Chế tạo chí tôn khí đã đến rất gần cảnh giới đó, nhưng để chế tạo được một thân thể hoàn mỹ của người sống thì phải bước vào cảnh giới của chân thần. Là người nào đang ở đằng sau thao túng?
Lạc Lôi Nhật Thiên lão tổ đã trở lại Thiên Linh. Nhất định là vậy vì cả lịch sử nhân loại biết đến của Thiên Linh Thế Giới cũng chỉ có một người này đủ thiên phú để một ngày nào đó bước vào cảnh giới luyện khí như vậy, có lẽ người này mất tích bao lâu nay đến khi trở lại đã đạt được cảnh giới của chân thần trong truyền thuyết. Lạc Long Quân không tự chủ được đưa bình rựu của mình lên ngắm nhìn rồi gật gù chắc chắn. Tin tức này hắn sẽ không nói ra. Chờ đợi lão tổ xuất hiện.
Lạc Long Quân lúc này đang quá rung động với sự xuất hiện của Hắc Long Giáp lại không để ý đến đệ đệ của mình đang quằn quại đau khổ trong một mật thất bí mật. Cuối cùng thì Lạc Long Nhân cũng lấy lại được sinh tử chi cảnh. Một thân ảnh từ trong bóng tối bước ra gật gù mỉm cười cùng hắn.
- Ma Sư, ngài đã đến.
- Ha ha ha... Ngươi cuối cùng cũng lấy lại được thân thể của ngươi lại như xưa. Không uổng công ta đã liều mạng cứu ngươi.
- Đệ tử được Ma Sư tái tạo lại như cha mẹ tái sinh của ta. Đệ tử xin được Ma Sư chỉ dạy.
- Tốt, sự tu luyện của ngươi mới còn đang bắt đầu. Ta muốn ngươi dùng thời gian ngắn nhất của ngươi, dùng tài phú của Lạc Tộc để bước vào cảnh giới của minh tôn cảnh. Cúi đầu với ta, là ngươi chấp nhận số phận của ngươi đi theo Tiên Mẫu.
- Đệ tử xin được đi theo Tiên Mẫu.
Lạc Long Nhân cúi rạp đầu quỳ lạy một thân ảnh. Nếu Tiêu Ngọc Lâm có mặt ở đây đã rụng rời chân tay, vì thân ảnh kia chính là Giao Trì Thánh Mẫu mà hawscn không thể xác định hiện giờ đang giữ thân hình của nam hay của nữ hay chỉ là một linh thể cường đại không gì tả nổi. Lạc Long Nhân sau khi rời khỏi Phong Thần Chi Địa đã chịu trăm cay ngàn đắng để từ từ tu luyện lại. Tiếc rằng hắn gặp phải nhiều chắc trở. Hắn lại không ngờ một tiểu a hoàn tới phục vụ cho hắn lại hóa thân thành một tiên nhân cường đại. Hắn đã buông bỏ hết tất cả các hy vọng. Nếu có thể tu luyện lại, Lạc Long Nhân nguyện sẽ bỏ ra bất kỳ giá nào. Chỉ cần hắn quỳ lạy một chân thần là sẽ được tu luyện lại. Vì sao hắn lại không làm?
Lạc Long Nhân tin tưởng con đường của hắn đi theo một tiên nhân là rất đúng. Hắn mới chính là điềm lành của thiên địa, là đứa con cưng của Hỗn Độn. Tiên nhân tìm đến hắn đã chứng tỏ ra điều này. Bạch Phụng, Tiêu Ngọc Lâm, Lôi Trấn Phong, Ngũ Hành chí tôn, các ngươi cứ đợi đi. Ta sẽ có một ngày trả mối thù năm xưa. Thậm chí bọn người Lạc Tộc giả danh giả nghĩa đã quay mặt với Nhân, sau này hắn sẽ cho bọn họ biết sự lợi hại của hắn. Để thế gian này không ai dám khinh thường Lạc Long Nhân hắn nữa. Trong thâm tâm của Nhân hắn thật sự nghĩ rằng, chỉ có hắn mới là rồng trong loài người. Hắn chính là đệ tử của tiên nhân.
Không riêng gì Lạc Long Nhân. Mấy năm gần đây một số nhân vật đứng thứ hai thứ ba của các đại gia tộc cũng dần bị Ma Sư tha hóa. Bọn họ vui mừng không gì tả nổi khi một tiên nhân đến gặp bọn họ. Ý chí của tiên nhân bọn họ làm sao có thể đối kháng. Bọn họ vì muốn lấy lòng của Ma Sư mà bắt đầu thu thập tình báo của các thế lực thù địch. Những người cùng chung một thầy đều tụ tập cùng nhau, bắt đầu bàn bạc cách trừ khử các thế lực chống đối bọn họ. Thậm chí đã bắt đầu mượn tay của đồng môn để trừ khử người kế vị trong gia tộc mình hy vọng có thể cướp ngôi. Thiên Linh Thế Giới bao lâu nay bất động yên bình, nhưng hiện giờ chỉ vì sự hiện diện của một nhân vật mà lại nổi lến sóng gió.
Sự bất ổn của Thiên Linh Giới dần dần càng rõ rệt. Điều này ngày hôm nay cũng đang làm Liên Minh Bách Tộc điên đầu mà không biết phải bắt đầu từ đâu mới có thể dẹp loạn. Thập Đại Sát Thần tự nhiên lại biến mất khiến Liên Minh Bách Tộc như rắn không đầu, mấy năm nay trách nhiệm được Lạc Long Quân gánh vác rất nhiều. Các lão gia hỏa của Lạc tộc cũng vì vậy mà cảm thấy hãnh diện. Nếu không có Lạc Long Quân, chắc chắn Lạc tộc đã mất đi sự khống chế của Liên Minh. Họ còn sợ sự trở lại của các Sát Thần khác sẽ hất Lạc Long Quân sang một bên. Đến khi Lạc Long Quân đưa lệnh bài của Thần Tướng ra, trong lệnh bài Thần Tướng lại có lời căn dặn của Bạch Phụng đã khiến các lão gia hỏa trấn an. Sự chuyển nhượng quyền lực không bị xao động.
Thật ra người nắm giữ chức vị Thần Tướng chỉ có một mình Bạch Phụng. Hắn lại được sự ủng hộ tuyệt đối của 8 cường giả minh tôn cảnh khác và được Quyền Tôn ấn định nên các đại trưởng lão không ai dám nói gì, nhưng trong thâm tâm bọn họ đều mong muốn người nắm quyền là Lạc Long Quân. Nay Bạch Phụng không nói trước một tiếng lại rời đi cũng khiến một số người dị nghị nhưng sau khi có được lời nhắn nhủ của Bạch Phụng thì tình hình của Liên Minh Bách Tộc đã hoàn toàn ổn định. Cường giả như Bạch Phụng không phải là người dễ vẫn lạc, sẽ không ai hại được hắn. Nếu hắn quyết định ẩn náu, điều đó đồng nghĩa với việc hắn đang muốn tạo ra một kế hoạch rất khủng bố. Không ai dám hỏi nhiều, cũng không ai biết gì nhiều. Người đứng ở phía dưới chỉ có thể nghe ngóng và ngước nhìn lên cao, không thể đòi hỏi.
***
Hắc Dung ngắm nhìn thân hình cô gái tóc vàng hoe của mình rất hài lòng. Đây là thân hình mà nàng thích. Nàng đứng ngắm nhìn thân thể tương lai của mình trong hình trạng linh thể mà khóe mắt hơi ướt vì cảm động. Nàng sẽ vì Phong mà nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ Phong giao phó. Hắc Dung biến thành hình thể của chiếc mặt nạ, đây sẽ là lần cuối cùng của nàng dùng khí thể để trợ giúp cho Phong. Sau dịp này nàng sẽ nhận nhiệm vụ khác. Phong vuốt nhẹ Hắc Dung đeo lên rồi bước về phía Hỏa Thần Thành.
Tiêu Ngọc Lâm xuất hiện tại Hỏa Thần Thành từ lúc nào mà không ai hay biết. Cái tin Tiêu Thần Vương trở về ngay lập tức như một làn sóng trấn động cả thành, rất nhanh qua truyền tin trận lan tỏa đến mọi thành thị. Người nào cũng muốn biết Tiêu Thần Vương hiện giờ có cánh hay không? Hình dạng như sao. Bọn họ hơi ngạc nhiên khi Tiêu Thần Vương vẫn như trước, nhưng có vẻ còn cường đại hơn, thần bí hơn.
Tiêu Ngọc Lâm đạp gió cưỡi mây đảo quanh Hỏa Thần Thành vài lần rồi một mạch bay về Băng Xương Thần Thành. Tin tức Tiêu Ngọc Lâm đã xuất hiện cũng khiến Thiên Tôn phải kinh động. Một lần nữa một thân ảnh lại xuất hiện trước mặt lão:
- Đệ tử Thiên Tôn bái kiến Ma Sư.
- Ừm... Thiên nhi chắc đã nghe đến tiểu tử kia đã quay trở lại.
- Phải, hắn dường như còn cường đại hơn lúc trước. Tiếc rằng hắn quá cường đại, không chịu sự khống chế của Ma Sư. Đệ tử cũng hết cách khuyên can.
- Hừ... Không phải ngươi sợ hắn chiếm lấy ngôi đầu bảng của ngươi sao? Nếu ngươi có thể thu phục hắn, hắn chính là đại tướng giúp được ngươi rất nhiều việc. Tiếc rằng sau lần trước, ta nghĩ với tài trí của hắn sẽ chắc chắn biết được địch ý của ngươi. Thật không ngờ ngươi lại tặng không tên ngu dốt kia tia dị hỏa hiếm quý kia. Ta cũng không thể ngờ được, tiên hỏa kia tại Tiên Chiến Mộ Địa lại có lực lượng như vậy.
Thiên Tôn giật nảy mình hỏi gấp:
- Là tiên hỏa? Đệ tử...
- Bỏ đi. Đến ta cũng bị dị hỏa đó qua mặt. Nếu Tiêu Ngọc Lâm có cơ duyên thu phục dị hỏa đó, hắn đã chắc chắn cường đại hơn cả ngươi. Từ nay trở đi đối với hắn, ngươi nên tận lực khách sáo.
- Đệ tử... rõ. Nhưng chúng ta hôm nay đã không cần đến hắn. Đệ tử nghĩ hay là...
- Từ từ đi. Hắn có một số nội gián rất khá. Đối với chúng ta chỉ có lợi, không có hại. Nhưng nếu hắn cảm nhận được địch ý của ngươi, ngươi sẽ chắc chắn sẽ bị hắn cắn ngược. Chúng ta vẫn cần đến các mối làm ăn của hắn. Đã vậy chi bằng đổ hết tội lỗi lên đầu của Nhật Nguyện tiểu oa nhi kia đi. Ta cũng sẽ dò la tin tức của các nguồn tin của Tiêu Ngọc Lâm tại Thiên Linh Giới. Để xem Băng Xương Các của hắn tại Đấu Linh hiện giờ làm việc ra sao.
Ánh mắt của Thiên Tôn lóe sáng. Giá trị lợi dụng của Tiêu Ngọc Lâm vẫn còn. Cứ tạm thời để hắn thu tóm Băng Xương Thần Thành. Có một người như hắn khiến các thế lực sẽ không dám nhòm ngó. Sau này chỉ cần công bố Tiêu Ngọc Lâm làm phản vậy các thế lực muốn chia chác sẽ dồn lực hủy diệt hắn. Cứ vỗ béo hắn chờ ngày làm thịt. Một kế hoạch cũng theo đó được định hình. Hai người họ toan tính làm sao có thể từ từ thôn tính các thế lực. Đám người theo Ma Sư càng lúc càng đông, càng quy mô và có tổ chức. Mấy năm gần đây đã gắn liền các mối liên lạc, nhưng đồng thời bọn họ cũng ngày càng lộ mặt. Đã đến lúc nguy hiểm bị phát hiện.
Trong khi Liên Minh Bách Tộc còn đang điều tra thì tại Hỏa Linh Thành các nguồn tin tức liên tục đổ xô về. Một số hảo hữu của Lôi Trấn Phong năm xưa liên tiếp bị vẫn lạc. Ngũ Hành Chí Tôn Lôi Nhã Lan thật thấy không quen với những cảnh minh tranh ám đấu này. Nàng cuối cùng cũng phải nhờ đến đám người Lôi gia xin thêm chỉ thị. Tại đại điện Hỏa Linh Thành của nàng hôm nay có các chí tôn giả của Tam Đại Gia tộc, có hai vị chi tộc trưởng Lôi Chí Hào và Lôi Hướng Trung. Ba vị gia gia hàng chữ Thiên của Lôi gia. Mọi người đang vắt óc suy nghĩ là việc gì đang sảy ra tại các châu lục khắp Thiên Linh Giới. Tuy minh tranh ám đấu chưa rõ rệt tại Đấu Linh nhưng bọn họ có thể cảm nhận được không khí đang dần ngột ngạt và căng thẳng.
Lôi Chí Hào đập bàn cái bốp đứng phắt dậy:
- Chúng ta hôm nay đối đầu không phải chỉ riêng một mình Thiên Tôn. Theo nguồn tin cho biết đằng sau Thiên Ma Chí Tôn chính là một tiên nhân cường đại có tên Giao Trì Thánh Mẫu. Mặc dù đã mất đi thân xác nhưng bà ta vẫn còn sức ảnh hưởng, không biết hiện tại lại giữ thân xác của ai, hay vẫn chỉ là một linh thể cường đại. Cũng theo nguồn tin cho biết, bà ta có thể có rất nhiều phân hồn. Trực giác nói cho ta biết, bọn chúng đã bắt đầu động.
Lôi Hướng Trung gật gù tán thành.
- Đệ cũng có cảm nghĩ như huynh. Chúng ta nên nhìn nhận vào sự thật. Và sự thật chính là chúng ta đang yếu thế. Bọn Thập Đại Sát Thần không thể cường đại bằng tiên nhân. Các lão nhân gia Thập Đại Cường Tôn đã rời đi. Thiên Linh lần này nguy to. Chỉ là ta có cảm nghĩ, nếu mụ thật sự cường đại như vậy thì đã sớm ngày thống nhất toàn bộ Thiên Linh Thế Giới. Mụ nhất định bị cái gì đó cản trở. Dù sao thì mụ cũng là một tiên nhân, không thể nhúng tay vào việc của nhân loại. Nguồn tin còn cho ta biết, đằng sau mụ lại là một chân thần đang ngày đêm muốn phá kết giới để trở lại Thiên Linh.
- Ừm... Thiên Linh có thể có cái gì đó rất quan trọng đối với các chân thần. Ngoài ngoại vực, ngoài phiến vũ trụ này còn có rất nhiều các hành tinh khác. Tại sao bọn họ lại cố đánh vào Thiên Linh? Nguồn tin còn chưa xác định được.
- Lần này nguồn tin của ta gặp nguy hiểm không nhỏ. Ta...
Nhã Lan thấy chiều hướng câu chuyện lại đổi hướng đến nguồn tin nàng lắc đầu ngăn chặn:
- Nhạc phụ, phụ thân. Chúng ta tập trung giải quyết việc của mình. Chúng ta không có thời gian suy nghĩ đến nguồn tin đâu. Sáng Thế Tinh sắp xuất hiện. Ngày càng tới gần chúng ta. Đã mấy tháng nay Sáng Thế Tinh lóe sáng dần. Nhị ca dự đoán có thể lần này Sáng Thế Tinh xuất thế cũng sẽ là lần cuối cùng. Sáng Thế Tinh sau lần này, sẽ vụt tắt không còn sáng nữa. Đây có lẽ là kỷ nguyên cuối cùng của Thiên Linh Thế Giới. Theo kỳ đuổi bắt lần này sẽ có rất nhiều hảo hữu của chúng ta sẽ bị ám toán. Ta nghĩ bọn họ nhờ phu quân mà được thế, giờ bọn họ bị yếu thế, rất có thể đã bị huynh đệ đồng tộc kế vị ám toán họ. Chúng ta làm sao giải quyết và phân ưu cùng bọn họ.
Mộ Dung Khuynh Thành đã đến được một lúc, khi nghe đến đây thì nàng bước ra từ bóng tối. Các lão chí tôn cũng phải giật mình vì không hề phát hiện ra sự tồn tại của nàng. Tiếng của Khuynh Thành trong chẻo chào hỏi các trưởng bối rồi lên ghế chính chủ ngồi cạnh Nhã Lan.
- Đại nương muội muội, chúng ta là thân nữ nhi không quen minh tranh ám đấu. Hay là để hắn lo đi thì hơn.
- Hắn ở phương nào còn không ló đầu ra. Ta lo thu thập tin tức đến bù đầu mà chưa biết phải làm sao. Nếu có một phần của hắn ở đây thì dễ quyết định rồi. Không nói năng gì đã bó ra đi. Tức chết ta.
Nàng vừa nói xong thì từ góc tối của Khuynh Thành mới bước ra một cô gái mặc toàn thân bộ áo giáp bạc bước ra. Nàng cầm trên tay một cây thương bạc. Bộ giáp bạc chỉ để lộ ra cặp đùi thon trắng hồng của nàng. Các lão gia hỏa của Lôi gia cảm nhận ngay được khí tức của nàng rất giống Truy Tinh Trục Nguyệt Thương nhưng nàng lại là một người thật, không phải linh thể của binh khí. Các lão chí tôn ngơ ngác nhìn nhau như dò hỏi cô gái áo giáp bạc này thật ra là ai.
Lôi Chí Hào nheo mắt về phía bóng tối kia phát hiện ra một mật thất đằng sau tấm rèm. Là Khuynh Thành đã vào bằng đường đó. Nàng lại đem theo một người cường đại không kém nàng. Tu vị của cô gái áo bạc sâu không thể tưởng. Các lão chí tôn của tam đại gia tộc chỉ có thể rùng mình. Là tên kia đã kiếm được người đến giúp. Hắn mất tích nhưng không quên nhiệm vụ. Cô gái áo bạc không chào hỏi ai, cao ngạo chỉ nhìn Nhã Lan gật đầu. Nàng như không để người của Tam Đại Gia Tộc vào mắt nhưng đối với Nhã Lan thì lại có phần kính trọng. Nàng nhìn thẳng mắt của ba vị Lôi gia tam tổ mỉm cười:
- Lạc Minh, Lạc Quân, Lạc Hà. Ba người nói ta là ai đây?
- Cô là... Truy Tinh Trục Nguyệt Thương? Làm sao có thể?
- Ha ha ha... Lạc Minh lão tổ, không tin vào trực giác của mình sao? Không gì là không có thể. Ta chính là Truy Tinh Trục Nguyệt đây. Từ nay các ngươi có thể gọi ta là Lôi Tinh Nguyệt. Còn nữa, ta là thứ thiếp của tiểu ca ca kia. Từ nay xin các vị chiếu cố ta nhiều rồi.
Nàng nói xong thì như một em bé nhảy tót lên lòng của Lôi Nhã Lan ngồi rồi hôn chút một cái vào má:
- Đại Nương mạnh giỏi.
Các lão gia hỏa đang cầm chén trà cũng phải sặc sụa. Là Truy Tinh Trục Nguyệt Thương cường đại kia đã có được cơ thể của nhân loại. Cảnh giới... cũng rất cao thâm. Bảo bối kia của gia tộc đã cường đại đến mức độ nào. Cô nương Lôi Tinh Nguyệt kia nhận mình là thứ thiếp của tên kia đúng ra thì phải cung kính cùng các lão gia hỏa trưởng bối như họ, nhưng Tinh Nguyệt có thân phận đặc biệt trong tộc. Nếu nói láo lếu, thì phải nói tên kia láo lếu vượt rào... vượt giới hạn. Nhưng thần binh kết duyên cùng nhân loại, từ trước đến giờ chưa từng có. Móc đâu ra định kiến để phán quyết vụ việc này đây.
Lôi Thanh Nguyệt Hà là cô cô của Lôi tộc, bà không già. So với mức tuổi của chí tôn bà còn rất trẻ. Rất trẻ nhưng cháu chắt đã một đống. Cô cô cũng muốn có một mái ấm nhưng khổ nỗi cho cái danh phận của Lôi gia. Thế giới cường giả này không thể dùng tuổi tác để phân định bối phận, nhưng dù sao lễ nghi của loài người cũng là thứ bùng nhùng rắc rối. Cô cô suy nghĩ đến cái kiểu duyên phận so le của Lôi Trấn Phong cùng một tồn tại đã có mặt từ thưở Hồng Hoang thì chỉ lắc đầu bột miệng:
- Ta đau đầu quá... Chắc già rồi nên hơi lẫn.
Bước vào hàng ngũ sinh tử cảnh đã có tuổi thọ 1 vạn tuổi. Các chí tôn giả ở đây chưa ai quá 3000 tuổi. Bọn họ còn rất trẻ nhưng sống được hơn 2000 năm thì cũng nhìn thấy nhiều sự đời. Tiếc rằng cái tên hậu bối của bọn họ thì không biết phân biệt tôn ti, điên đảo luân thường, thật sự rất đáng đánh. Nhưng sự việc cũng không do hắn tự chủ. Lôi Trấn Phong làm điên đảo luân thường nhưng hắn không đi trái lại với luân thường đạo đức. Các thần binh chỉ có tâm tính của một nhân loại trẻ tuổi. Cùng độ tuổi với Phong, bọn họ cũng không phải nhân loại, không chung huyết thống của Phong vậy thì làm sao trách được hắn. Đã không phải bà con ruột thịt, thấy một người là thu một người. Ngoài Lôi Tinh Nguyệt này ra còn biết bao thần binh khác. Nhã Lan nghĩ rất nhanh đến việc này. Phụ nữ ai chả ghen:
- Tinh Nguyệt muội muội, ngoài muội ra hắn còn thu bao nhiêu người vào hậu cung?
- Ta? Nói thật, bát đại thần khí hắn chỉ chừa lão Hắc ra thôi. Toàn bộ thu sạch. Ngoài ra hi hi... ngoài ra... thôi để sau này hắn tự nói. Bọn ta còn may mắn, có người bị hắn thu còn không biết hắn là ai! Tên này... hy vọng Tiến Thành không giống hắn. Hắn rất chi là đào hoa. Đôi mắt như biết nói... yêu chết đi được hi hi hi.
Nhã Lan tính nhẩm bát đại thần khí có 7 người. Còn có Lôi Minh Hồng. Vậy hắn đã có ít nhất 10 người vợ. Sau này phiền toái rồi. Hắn một khi thu phục hậu cung thì đâu chỉ dừng lại ở 10 người. Chuyến này thảm rồi. Chỉ cai quản cái đám má hồng này nàng cũng hết ngày. Tên này... rất đáng đánh. Nhưng nàng cũng hiểu, đối với thần binh của nàng, nàng cũng coi như tỷ muội một nhà. Lôi Trấn Phong đã dùng tình cảm chân thành của mình để đánh thức linh trí của các thần binh, chế tạo cơ thể cho họ. Phong nếu không thu họ vậy thì hắn cũng quá nhẫn tâm vô tình. Hiện giờ việc phải làm là làm sao đối kháng cùng bọn người Cổ Ma. Nam nữ tư tình chỉ có thể tạm gác qua một bên.
Hiểm nguy đang bao phủ toàn bộ thế giới, một nữ tử như Lôi Tinh Nguyệt còn rảnh tâm nghĩ đến chuyện yêu đương cũng khiến mọi người ở đây cảm thấy thế gian này vẫn còn hy vọng. Có lẽ bọn họ vẫn có cách đối kháng cùng tiên nhân. Lôi Tinh Nguyệt nhảy phốc ra khỏi lòng của Nhã Lan múa nhẹ cây thương rồi từ từ biến cây thương nhỏ lại như một con dao dài rồi đeo nó bên hông. Xong suôi nàng làm bộ như Tiêu Ngọc Lâm gãi cằm suy nghĩ:
- Chúng ta mời các hảo hữu của Phong ca ca đến dự tiệc hai tiểu bảo bối kia. Dự tiệc sinh nhật là việc phụ, bàn việc đuổi bắt Sáng Thế Tinh và trừ khử bọn người ám sát họ mới là việc chính. Thần binh chúng ta đã nhập cùng một thể với nguồn tin. Chúng ta có thể nhờ đó mà phân biệt được các tia tàn hồn của thế lực đứng đằng sau Thiên Ma Chí Tôn. Tuyệt đối không sai. Chỉ cần đánh dấu từng tên một, để sau này chúng ta âm thầm trừ khử. Nếu tiện tay và có chứng cớ đầy đủ, thì cứ lợi dụng sự hỗn loạn trong lúc đuổi bắt Sáng Thế Tinh để trừ khử đi bọn họ. Nhất định phải tìm cách ngăn cản thế lực của Giao Trì tại Thiên Linh lớn rộng. Nhưng tuyệt đối chỉ có thể âm thầm ra tay. Không thể để lộ vì sẽ khiến các thế lực mượn cớ đến trả thù.
Lôi Hướng Trung lo sợ:
- Làm như vậy hung hiểm quá nhiều. Nếu lỡ để các thế lực phát hiện vậy chúng ta sẽ gặp nguy to.
- Việc này không cần chúng ta đích thân ra tay. Việc của các gia tộc, cứ để người của các gia tộc làm việc. Sẽ có người liên lạc cùng Ám Huyết Lâu. Ta nghĩ mọi người đã đến lúc nhận lại người thân của chúng ta. Ám Huyết Lâu Chủ, Nạp Lan Vĩ Hùng!
Nạp Lan Vĩ Nhân nghe đến tên của huynh trưởng đồng tộc thì mắt trợn tròn. Lão phát hiện Tinh Nguyệt đang nhìn lão nháy mắt. Tộc huynh còn sống. Hắn chính là ông ngoại của Lôi Trấn Phong. Mọi người mới bắt đầu run sợ vì số lượng tin tức và bí mật Lôi Trấn Phong nắm giữ. Hôm nay mọi người mới chỉ được bật mí một ít tin tức mà thôi. Nếu biết hết chỉ sợ bọn họ sẽ nằm mơ nói mớ. Sự việc trọng đại, tốt nhất là không biết thì hơn. Gánh nặng của Lôi Trấn Phong quá lớn. Lôi Chí Hào cũng cảm nhận được điều này tay nắm chặt lại quả quyết:
- Chúng ta bắt tay vào việc gửi thiệp mời đi thôi.
Ngày hôm sau từ Hỏa Linh Thành một tin tức được truyền ra và được đích thân thần tướng của Liên Minh Bách Tộc Lạc Long Quân khẳng định: “Sáng Thế Tinh sẽ xuất hiện vào ngày 4 tháng 4 sắp tới tại một cổ địa đã bị thế gian quên lãng: Tiên Chiến Mộ Địa hay còn được biết đến là Nơi Các Linh Hồn Độ Kiếp."
Tính ngày vậy chỉ còn chưa đầy 2 tháng. Nơi các Linh Hồn Độ Kiếp là nơi nào lại khiến bao thế lực nhòm ngó vào dò hỏi. Mọi người để ý đến nhất là cường giả chí tôn của Lôi tộc, Lôi Trấn Quốc. Là người duy nhất đã nhận được truyền thừa của Thần Toán Chí Tôn. Rất nhiều các thế lực đều muốn chèn ép Lôi gia nhưng bọn họ cũng hiểu được, tin tức này quá mức quan trọng, không ai có thể một mình giữ lấy. Đồng lúc Liên Minh Bách Tộc cũng đưa ra thiệp mời đến các đại gia tộc nhất lưu và nhị lưu của Thiên Linh Giới để đến Đấu Linh tham gia vào Truy Tinh Hội.
Các thế lực nhất lưu được quyền đem theo tổ đội 3 cường giả và kèm theo 3 tùy tùng. Số lượng tham gia có hạn và để tránh gây ảnh hưởng đến phong tranh của các thế lực. Mọi minh tranh ám đấu đều phải chấm dứt khi đến địa vực của Thôn Kiếm Thành. Đấu Linh Thủ Giới Giả sẽ chịu trách nhiệm bảo đảm an ninh cho đợt này. Đấu Linh lại một lần nữa có rất nhiều võ giả đến trọ. Ai ai cũng mong muốn bắt được tin tức của Sáng Thế Tinh chính xác nhất từ Thiên Cơ Tử Lôi Trấn Quốc.
***
Chúc mọi người ăn tết vui vẻ. Đan Khí Thần Tôn=).
Tác giả :
Độc Cô Nhất Lang