Đàn Chị, Con Gái Chị Sao Lại Giống Em?
Chương 22
Mẹ Lương biểu thị có cháu gái bên người thì không có cách nào thể hiện uy nghiêm của Hoàng Thái Hậu, bản thân nghĩ bà nên chơi cùng Hề Hề, thế nhưng còn hai người lớn cần thẩm vấn cho nên đầu óc khẽ động nghĩ tới Triệu Tiểu Thất sát vách. Lương Tiểu Nhạc nhìn Triệu Tiểu Thất dắt con gái mình đi, nghĩ đến con gái lại sắp bị mấy thứ loạn xà ngầu của Tiểu Thất đầu độc thì lòng rất đau. Thế nhưng Hề Hề rất thích Tiểu Thất, aiz, ngửa mặt lên trời thở dài, con gái lớn thì rời khỏi mẹ a, Hề Hề nói, cục cưng không lớn, cục cưng thích ôm một cái.
Tống Nhạc Hề đi rồi, bầu không khí trong phòng khách lập tức trở nên nghiêm túc hơn? Ba Lương cười meo meo rót nước trà cho mỗi người, Tống Nhu đứng lên khom người nhận lấy. Ba Lương có điện thoại gọi đến, đi thư phòng nhận điện thoại. Còn lại ba người, bầu không khí thiếu hài hóa được bật, ba Lương đóng vai trò quan trọng giúp không khí hòa hoãn.
Mẹ Lương uống miếng nước cho thấm giọng rồi chuẩn bị mở miệng: “Tiểu Tống a, nghe Tiểu Nhạc nói Hề Hề là con gái của Tiểu Nhạc?"
“Đúng vậy, con chỉ cùng Tiểu Nhạc một chỗ. Tuy rằng không thể tin được, thế nhưng đó là sự thật"
“Các con cùng một chỗ như thế nào?"
“Mẹ…" cái này làm sao nói ra miệng sao, Lương Tiểu Nhạc mặc kệ.
“Là thế này ạ, ngày đó Tiểu Nhạc cùng bạn học cùng ban mở tiệc ăn mừng sau khi thi cuối kỳ…" Tống Nhu hiểu rõ ý mẹ Lương, cô đơn giản thuật lại tình hình hôm đó cho bà nghe.
Mẹ Lương nhìn thần sắc vội vàng lẫn xâu hổ của con gái bà, khóe mắt vừa kéo, Lương Tiểu Nhạc con không lầm chứ.
Nghe được hôm sau con gái bà ăn xong chùi mép như rùa đen rút đầu chạy về nhà, khóe mắt mẹ Lương rút nửa ngày, không ngờ bà cùng ba nó chờ quở trách con gái nhà người ta vì sao lại lừa con gái bà như thế, kết quả là con gái bà phát rồ đoạt lấy sự trong trắng cùa người ta! Này còn cái gì để nói ư, bản thân một chút để ý cũng không có a!
Hai tay không biết để đâu, thật quá xấu hổ!
“Chỉ bằng điểm ấy thì con đã xác định Hề Hề có quan hệ huyết thống?" bất đắc dĩ, mẹ Lương nói ra những lời này từ giữa hai hàm răng.
“Con muốn để Hề Hề cùng Tiểu Nhạc làm giám định thân nhân"
“Thực ra" mẹ Lương buông bỏ khúc mắc trong tư tưởng, thở dài một hơi, “Tiểu Tống, tất cả các phương diện con đều tốt, con cùng Tiểu Nhạc nếu có một đứa là nam thì dì quá đỗi đồng ý. Thế nhưng, hai đứa đều là nữ, dì cũng chưa thấy qua, làm sao sống với nhau cả đời đây?"
Lúc này, ba Lương nói chuyện điện thoại xong đi ra ngồi bên cạnh mẹ Lương, nhìn Tống Nhu.
“Nếu như chúng con có một người là nam thì chúng con sẽ không yêu khổ đau như vậy, nhưng lúc chúng con yêu thương đối phương không lo lắng tính đến, cũng có thể đúng là vì đều là nữ giới nên có thể hiểu được những gì nữ giới cần, có thể dịu dàng chờ đợi, có thể quan tâm người bên ngoài nhìn không thấy yếu đuối, có thể càng thêm chung thủy, cũng càng thêm quý trọng đối phương"
“Đúng vậy, mẹ, nữ giới đều là động vật cảm tính, họ có khuynh hướng yêu một người suốt một đời nguyện không chia xa, càng thêm nguyện ý nỗ lực vì tình yêu. Nếu như hôm nay ngồi ở đây là một người đàn ông, các phương diện của hắn đều tốt thế nhưng mẹ có tin chắc hắn sẽ vẫn đối đãi với con như lúc ban đầu, không để thế giới bên ngoài mê hoặc sao, hắn có thể hiểu được sự mẫn cảm yếu đuối của con sao? Đàn chị vì bị con làm ra chuyện khốn kiếp đó nên mới phải ở nước ngoài sinh và nuôi dưỡng Hề Hề, thử hỏi có người đàn ông nào có thể làm như vậy vì con"
“Mà đàn ông hiện tại cũng không thể sinh con gái" mẹ Lương nhỏ giọng nói thầm.
“Mẹ, con đang thí dụ! Con rất chăm chú nghiêm túc, không được xuyên tạc!" Lương Tiểu Nhạc tức giận.
“Tiểu Nhạc!" ba Lương cùng Tống Nhu đều gọi Lương Tiểu Nhạc lại, nhắc cô chú ý thái độ.
“Tốt, mẹ đã biết" thái độ của mẹ Lương hơi mềm đi.
“Nói chung, con muốn cùng đàn chị một chỗ! Hơn nữa, sau khi giám định được Hề Hề là cháu của ba mẹ, ha người vẫn không chấp nhận sao?"
“Này…" đây không phải lời vô ích sao, khẳng định phải chấp nhận a, chính là truyền kỳ, không dám không chấp nhận a! Trong lòng mẹ Lương cùng ba Lương rít gào.
“Vậy chờ kết quả ra đi"
Mẹ Lương nghĩ biểu hiên của bản thân bà hôm nay hoàn toàn thoát ly kịch bản đã suy nghĩ, biểu hiện của đối phương cẩn thận từng ly từng tí như đã biết độc giả bên ngoài có vẻ mặt cẩu huyết, truyện ngắn, ngược sơ sơ, aiz, tại kịch bản của tác giả người ta, không còn cách nào a.
Ghê tởm chính là con gái bà bỏ lại ba người mà đi đến nhà bếp làm cơm, mục đích là để vợ yêu được nhàn rỗi, thế nhưng ai muốn ăn cơm nó làm, bản thân bà không chiếm được thượng phong mà phiền muộn đến độ mau no rồi! Ai muốn ăn a!!!
Tống Nhạc Hề đi rồi, bầu không khí trong phòng khách lập tức trở nên nghiêm túc hơn? Ba Lương cười meo meo rót nước trà cho mỗi người, Tống Nhu đứng lên khom người nhận lấy. Ba Lương có điện thoại gọi đến, đi thư phòng nhận điện thoại. Còn lại ba người, bầu không khí thiếu hài hóa được bật, ba Lương đóng vai trò quan trọng giúp không khí hòa hoãn.
Mẹ Lương uống miếng nước cho thấm giọng rồi chuẩn bị mở miệng: “Tiểu Tống a, nghe Tiểu Nhạc nói Hề Hề là con gái của Tiểu Nhạc?"
“Đúng vậy, con chỉ cùng Tiểu Nhạc một chỗ. Tuy rằng không thể tin được, thế nhưng đó là sự thật"
“Các con cùng một chỗ như thế nào?"
“Mẹ…" cái này làm sao nói ra miệng sao, Lương Tiểu Nhạc mặc kệ.
“Là thế này ạ, ngày đó Tiểu Nhạc cùng bạn học cùng ban mở tiệc ăn mừng sau khi thi cuối kỳ…" Tống Nhu hiểu rõ ý mẹ Lương, cô đơn giản thuật lại tình hình hôm đó cho bà nghe.
Mẹ Lương nhìn thần sắc vội vàng lẫn xâu hổ của con gái bà, khóe mắt vừa kéo, Lương Tiểu Nhạc con không lầm chứ.
Nghe được hôm sau con gái bà ăn xong chùi mép như rùa đen rút đầu chạy về nhà, khóe mắt mẹ Lương rút nửa ngày, không ngờ bà cùng ba nó chờ quở trách con gái nhà người ta vì sao lại lừa con gái bà như thế, kết quả là con gái bà phát rồ đoạt lấy sự trong trắng cùa người ta! Này còn cái gì để nói ư, bản thân một chút để ý cũng không có a!
Hai tay không biết để đâu, thật quá xấu hổ!
“Chỉ bằng điểm ấy thì con đã xác định Hề Hề có quan hệ huyết thống?" bất đắc dĩ, mẹ Lương nói ra những lời này từ giữa hai hàm răng.
“Con muốn để Hề Hề cùng Tiểu Nhạc làm giám định thân nhân"
“Thực ra" mẹ Lương buông bỏ khúc mắc trong tư tưởng, thở dài một hơi, “Tiểu Tống, tất cả các phương diện con đều tốt, con cùng Tiểu Nhạc nếu có một đứa là nam thì dì quá đỗi đồng ý. Thế nhưng, hai đứa đều là nữ, dì cũng chưa thấy qua, làm sao sống với nhau cả đời đây?"
Lúc này, ba Lương nói chuyện điện thoại xong đi ra ngồi bên cạnh mẹ Lương, nhìn Tống Nhu.
“Nếu như chúng con có một người là nam thì chúng con sẽ không yêu khổ đau như vậy, nhưng lúc chúng con yêu thương đối phương không lo lắng tính đến, cũng có thể đúng là vì đều là nữ giới nên có thể hiểu được những gì nữ giới cần, có thể dịu dàng chờ đợi, có thể quan tâm người bên ngoài nhìn không thấy yếu đuối, có thể càng thêm chung thủy, cũng càng thêm quý trọng đối phương"
“Đúng vậy, mẹ, nữ giới đều là động vật cảm tính, họ có khuynh hướng yêu một người suốt một đời nguyện không chia xa, càng thêm nguyện ý nỗ lực vì tình yêu. Nếu như hôm nay ngồi ở đây là một người đàn ông, các phương diện của hắn đều tốt thế nhưng mẹ có tin chắc hắn sẽ vẫn đối đãi với con như lúc ban đầu, không để thế giới bên ngoài mê hoặc sao, hắn có thể hiểu được sự mẫn cảm yếu đuối của con sao? Đàn chị vì bị con làm ra chuyện khốn kiếp đó nên mới phải ở nước ngoài sinh và nuôi dưỡng Hề Hề, thử hỏi có người đàn ông nào có thể làm như vậy vì con"
“Mà đàn ông hiện tại cũng không thể sinh con gái" mẹ Lương nhỏ giọng nói thầm.
“Mẹ, con đang thí dụ! Con rất chăm chú nghiêm túc, không được xuyên tạc!" Lương Tiểu Nhạc tức giận.
“Tiểu Nhạc!" ba Lương cùng Tống Nhu đều gọi Lương Tiểu Nhạc lại, nhắc cô chú ý thái độ.
“Tốt, mẹ đã biết" thái độ của mẹ Lương hơi mềm đi.
“Nói chung, con muốn cùng đàn chị một chỗ! Hơn nữa, sau khi giám định được Hề Hề là cháu của ba mẹ, ha người vẫn không chấp nhận sao?"
“Này…" đây không phải lời vô ích sao, khẳng định phải chấp nhận a, chính là truyền kỳ, không dám không chấp nhận a! Trong lòng mẹ Lương cùng ba Lương rít gào.
“Vậy chờ kết quả ra đi"
Mẹ Lương nghĩ biểu hiên của bản thân bà hôm nay hoàn toàn thoát ly kịch bản đã suy nghĩ, biểu hiện của đối phương cẩn thận từng ly từng tí như đã biết độc giả bên ngoài có vẻ mặt cẩu huyết, truyện ngắn, ngược sơ sơ, aiz, tại kịch bản của tác giả người ta, không còn cách nào a.
Ghê tởm chính là con gái bà bỏ lại ba người mà đi đến nhà bếp làm cơm, mục đích là để vợ yêu được nhàn rỗi, thế nhưng ai muốn ăn cơm nó làm, bản thân bà không chiếm được thượng phong mà phiền muộn đến độ mau no rồi! Ai muốn ăn a!!!
Tác giả :
Hướng Nhật Thiên Âm